Sợi Tơ Hồng Định Mệnh
Chap 1
[ Tràn ngập bộ nhớ...nhớ...nhớ...em...] - tiếng nhạc chuông điện thoại reo...
Ngọc Hiền
Bạn yêu dấu đâu rồi
Ngọc Hiền
Có chuyện gấp gấp lắm
Tiểu Yên Nghi
Lại liên quan đến idol của cậu chớ gì ?
Ngọc Hiền
Chưa nói, bồ biết luôn à?
Ngọc Hiền
Đúng là chơi bao lâu không uổng phí
Tiểu Yên Nghi
Biết yêu lắm rồi
Tiểu Yên Nghi
Vô vấn đề chính đi nek
Ngọc Hiền
Chiều t5 bồ rảnh không?
Tiểu Yên Nghi
T5? Để xem lịch
Ngọc Hiền
Rồi mình nói tiếp
Tiểu Yên Nghi
Không có lịch
Tiểu Yên Nghi
Phải ở nhà soạn giáo án
Tiểu Yên Nghi
Cũng không lâu
Tiểu Yên Nghi
Dạo này đang lười
Tiểu Yên Nghi
Nên hoạt động chậm
Ngọc Hiền
Bớt lười dùm cái
Ngọc Hiền
Lười ngày nào cũng được
Ngọc Hiền
Chiều t5 có lịch diễn của idol
Ngọc Hiền
Hiếm lắm idol mới mở liveshow
Ngọc Hiền
Không đi uổng lắm
Ngọc Hiền
Vs lại, mình khó khăn lắm mới săn được vé
Ngọc Hiền
Tiếc là ai cũng bận hết
Ngọc Hiền
Còn mỗi bồ thui
Tiểu Yên Nghi
Đi được gì không?
Ngọc Hiền
Bạn bè tính toán đến thế à ?
Tiểu Yên Nghi
Chỉ là mình không phải fan cuồng
Tiểu Yên Nghi
Đi không có động lực lắm
Ngọc Hiền
Mình bao ăn uống
Tiểu Yên Nghi
Trúng số hả bạn ?
Tiểu Yên Nghi
Trúng gì cũng được
Tiểu Yên Nghi
Bao ăn là ok hết
Tiểu Yên Nghi
Mà tính bao ăn gì á?
Ngọc Hiền
Được không cô nương
Tiểu Yên Nghi
Cô nương muốn ăn sơn hào hải vị
Tiểu Yên Nghi
Ghê vậy sao?
Tiểu Yên Nghi
Sức mạnh idol lớn đến thế ư?
Ngọc Hiền
Rồi về nhắn vs mẹ mình
Ngọc Hiền
Là mình ở lại làm ở đợi cho người ta
Ngọc Hiền
Trả hết mới về được
Tiểu Yên Nghi
Đùa xíu căng dữ
Tiểu Yên Nghi
Ăn vặt cũng ok
Tiểu Yên Nghi
Ít ra được ăn nhiều món
Cả hai ngồi tám cũng được vài tiếng khá lâu...
Cho đến khi điện thoại một trong hai đều ở mức cạn pin, mới chịu dừng
Tiểu Yên Nghi tiếp tục công việc soạn giáo án, chuẩn bị cho bài giảng sáng mai.
Trong khi, cô nàng Ngọc Hiền thì mải mê chìm đắm trong ca khúc mới của idol.
[ Vui đến mức không ngủ được ]
Hai cô nàng dạo bước xuống phố
Ngọc Hiền bảo, tủ quần áo của mình không lựa được bộ ưng ý, nên hẹn cô bạn của mình đi mua sắm.
Gặp idol ngoài đời thực, thì không được chủ quan, ít nhất, phải làm bản thân trông thật là hoàn hảo... 👍👍
Miu miu khó tính
Ngao....ngaooooo...
Tiểu Yên Nghi
Con mèo , sao nó lại ở đây?
Ngọc Hiền
Chắc mèo hoang rồi
Miu miu khó tính
Ngao...ngaoooo...
Tiểu Yên Nghi
Nhìn tội ghê
Tiểu Yên Nghi dự định sẽ sờ nựng chú mèo trước mắt, nên từng bước thật nhẹ tiến lại gần.
Ngọc Hiền
Coi chừng nó cắn đó
Tiểu Yên Nghi
Khẽ tiếng thui
Tiểu Yên Nghi
Mình sẽ cẩn thận mà
Miu miu khó tính
Ngao..ngaoooo...
Tiểu Yên Nghi
Ngoan nào bé iu
Tiểu Yên Nghi
Cho chị sờ miếng nào bé
Chỉ còn vài bước nhỏ , nhưng, con mèo cảm nhận điều không ổn , nó quay đầu phóng đi rất nhanh
Bỏ lại tiếng kêu nhỏ dần sau con hẻm nhỏ.
Tiểu Yên Nghi
Thiếu chút nữa là mình sờ được nó rồi.
Ngọc Hiền
Đi thôi nào. Mình biết chỗ này có một tiệm trà mới mở
Ngọc Hiền
Nghe đồn cũng ngon lắm
Bảng đèn vàng cửa tiệm trà dần sáng lên khi cả hai đang bước đến gần hơn.
Tiệm trà mang tên Hạnh Phúc
Quán mới khai trương, khách khứa đứng xếp hàng chờ trông cũng khá đông, đặc biệt là hai cô nàng đứng ngoài cửa tiệm đã nghe được hương thơm của lá trà bay thấp thỏm trong không khí.
Chưa uống, nghe mùi cũng biết đậm mùi đến mức nào...
Phục vụ
Hai bạn muốn dùng gì?
Ngọc Hiền
Một ly trà dâu tằm , thêm topping trân châu hoàng kim.
Tiểu Yên Nghi
Mình là một ly trà ô long thảo mộc, topping hạt thủy tinh củ năng.
Phục vụ
Hai bạn uống ở đây, hay mang về
Phục vụ
Hai bạn qua bên đây chờ xíu.
Miu miu khó tính
Ngao...ngaooo...
Ngọc Hiền
Đúng là con mèo lang thang
Ngọc Hiền
Đâu cũng gặp nó
Tiểu Yên Nghi
Uhm đúng vậy
Ngọc Hiền
Vô sờ nó tiếp đi bạn
Tiểu Yên Nghi
Ngắm nhìn nó được rồi
Ngọc Hiền
Mà nó chắc cũng thèm uống trà lắm đây
Ngọc Hiền
Phải chi nó uống được
Ngọc Hiền
Đổi lại cho tụi mình sờ cái
Con mèo đó mê zai, nó cho anh nhân viên cửa tiệm xoa đầu , trông rất thư thái.
Cả hai lấy làm lạ, chạy đến dò hỏi.
Ngọc Hiền
A sờ được con mèo đó à?
Tiểu Yên Nghi
Ý tụi em là...
Tiểu Yên Nghi
Anh vs con mèo đó quen biết nhau sao?
Tiểu Yên Nghi
Nãy em đến gần sờ nó
Tiểu Yên Nghi
Nó cong đuôi bỏ chạy
Ngọc Hiền
A có bí quyết nào không?
Phục vụ
Chắc là a hay cho nó ăn
Phục vụ
Nó quen rồi tự tìm đến
Phục vụ
Vs lại, chủ của nó cũng hay ghé quán này mua
Ngọc Hiền
Nó không phải mèo hoang à?
Anh chàng nhân viên quay lại, nhìn về phía con mèo.. 🐱🐱
Phục vụ
Nhớ bảo chủ mày , là ly nước đã làm xong rồi
Phục vụ
Đừng chấm 1 sao đó nha
Miu miu khó tính
Ngao....ngaooo....
Ngọc Hiền
Nhà của nó gần đây hả a?
Phục vụ
Ở trong con hẻm phía sau á
Phục vụ
Đó là một cửa tiệm bán đồ lưu niệm đã cũ xưa.
Tiểu Yên Nghi
A có thể cho e xin địa chỉ được không?
Ngọc Hiền
Nước của tụi e sắp có chưa a ?
Phục vụ
Rồi . Để a vào lấy.
Ngọc Hiền
M tính qua đó à?
Ngọc Hiền
Lại đam mê sticker à?
Ngọc Hiền
Tiệm cũ vậy có bán không?
Tiểu Yên Nghi
Muốn tham quan thử
Ngọc Hiền
Hay muốn nựng được con mèo đó
Ngọc Hiền
Hiểu bạn quá mà
Tiểu Yên Nghi
Rồi tiền nước, ai trả?
Ngọc Hiền
Đừng cảm ơn sớm
Ngọc Hiền
Lát vào kia, mình lựa được món nào trong tiệm
Ngọc Hiền
Bạn phải mua cho mình
Tiểu Yên Nghi
Chủ quán tính tiền
Ngọc Hiền
T lựa món đồ rẻ xíu
Ngọc Hiền
Cùng lắm giá cả trong khả năng của bạn
Tiểu Yên Nghi
Suy nghĩ lại
Ngọc Hiền
Duyệt thẳng lun đi bạn
Chap 2
Đi được một đoạn đường khá dài
Cả hai dường như thấm mệt
Họ nhận ra con hẻm này chẳng dễ đi chút nào, nó khá dài so với điều mình nghĩ
Tiểu Yên Nghi cầm tờ giấy ghi địa chỉ, rồi quan sát xung quanh
Ngọc Hiền
Sao đi hoài mà không thấy cửa tiệm đó
Ngọc Hiền
Có khi nào đi lạc không?
Tiểu Yên Nghi
Theo như trong giấy ghi, thì đáng lẽ tụi mình đã đến rồi.
Ngọc Hiền
Xung quanh chẳng thấy cửa tiệm nào
Ngọc Hiền
Với lại, đèn đường chỗ này có chút không sáng lắm
Ngọc Hiền
T cảm thấy ớn rồi nha
Tiểu Yên Nghi
Đừng tự hù dọa
Tiểu Yên Nghi
Để mình xem lại
Tiểu Yên Nghi
Bình tĩnh nào
Miu miu khó tính
Ngao...ngao....
Nghe tiếng kêu, cả hai đều quay đầu nhìn
Ngọc Hiền
Nhìn không rõ lắm
Ngọc Hiền
Mà nó đứng đó , một nhúm đen thui
Tiểu Yên Nghi
Mình dám chắc là nó
Trước mặt họ, cửa tiệm mà anh chàng nhân viên kia nói dần dần hiện ra..
Đúng nghĩa với câu " một cửa tiệm khá cũ kỹ "
Bảng hiệu treo treo trần bụi bám vào , che mờ đi cái biển tên, chỉ thấy được vài chữ không trọn vẹn
Riêng mấy chậu hoa đặt bên ngoài lại được chăm bón kỹ, hoa nào hoa nấy nở rộ như mùa xuân đang về.
Nhất là chậu hoa Cẩm Tú Cầu
Con mèo trên nóc nhảy xuống, cánh cửa cũng đột nhiên mở nhẹ nhàng, tạo ra thứ âm thanh không thể lẫn vào đâu
Ngọc Hiền
Nó mở cửa được luôn à?
Tiểu Yên Nghi
Chắc là trùng hợp thôi
Tiểu Yên Nghi
Mèo sao có thể mở được?
Tiểu Yên Nghi
Đã lỡ đến đây rồi
Ngọc Hiền
Hoặc sáng mai đi
Tiểu Yên Nghi
Sáng mai bận lắm
Tiểu Yên Nghi
Không có thời gian
Tiểu Yên Nghi
Bộ tính chiều mai không đi cái kia đúng không?
Ngọc Hiền
Chẳng còn bạn bè gì hết
Tiểu Yên Nghi
Vậy giờ vô với mình đi
Tiểu Yên Nghi
Vậy mình sẽ tuyệt giao với bạn
Ngọc Hiền
Bạn nỡ lòng nào
Ngọc Hiền
Vì cái tiệm này, tuyệt giao vs mình à?
Tiểu Yên Nghi
Vì idol mà tuyệt giao với mình
Ngọc Hiền
Cái đó vs này khác
Hai người đang phân bua chuyện có nên đi vào bên trong cửa tiệm không..
Một người thì háo hức xem thử bên trong là gì?
Còn người lại bị sự u ám xung quanh cửa tiệm, chân chẳng dám bước vào...
Miu miu khó tính
Ngao...ngoa...
Ông lão tiệm đồ cổ
Con mèo hư này
Ông lão tiệm đồ cổ
Chạy đi phá làng phá sớm rồi sao hả?
Ông lão tiệm đồ cổ
Sao không chịu ở yên một chỗ ?
Ông lão tiệm đồ cổ
Chê món ông già này nấu dở à?
Ông lão tiệm đồ cổ
Hai cháu....??
Tiểu Yên Nghi
Ông là chủ con mèo này à?
Ông lão tiệm đồ cổ
Đúng vậy
Ông lão tiệm đồ cổ
Nó lại phá phách gì sao?
Ngọc Hiền
Cháu nghe nói ở đây có một cửa tiệm bán đồ lưu niệm
Ngọc Hiền
Nên mới ghé qua xem thử
Tiểu Yên Nghi
Tụi cháu không làm phiền ông chớ?
Ông lão tiệm đồ cổ
À không
Ông lão tiệm đồ cổ
Không có làm phiền
Ông lão tiệm đồ cổ
Hiếm có người ghé thăm cái tiệm bé nhỏ này
Ông lão tiệm đồ cổ
Sao ta lại cảm thấy thấy phiền ?
Ông lão tiệm đồ cổ
Ngược lại rất vui là đằng khác
Ngọc Hiền
Vậy tốt quá rồi
Ngọc Hiền
Cứ sợ làm phiền
Ngọc Hiền
Dù sao cũng không còn quá sớm
Ông lão tiệm đồ cổ
Hai cháu vào xem coi lựa được món nào ưng ý không?
Ông lão tiệm đồ cổ
Được thì ta giảm giá 80% luôn
Ngọc Hiền
Úi vậy sao được
Ông lão tiệm đồ cổ
Ta là chủ mà
Ông lão tiệm đồ cổ
Được hết
Tiểu Yên Nghi
Vậy tụi cháu không khách sáo
Không gian bên trong thật khác hẳn so với ở ngoài, nó rộng rãi, và khá thoáng khí.
Mọi thứ đồ vật được bày ra rất ngăn nắp, có vài món lại nằm được trưng bày trong tủ kính , với ánh đèn vàng decor khá là đẹp mắt.
Dạo quanh được vài vòng, cả hai đều chọn mua được vài món khá hợp ý , lại giá cả quá ư là rẻ nữa
Xem ra ông chủ tiệm này bán vì đam mê ❤️
Tiểu Yên Nghi nhận ra được có một món vật nằm trong tủ kính, nó nằm độc lập ở một góc nhỏ phía trong.
Đó là một sợi lắc chân đính đá hoa cương , ở giữa là một ngôi sao nhỏ được bao bọc bên trong.
Tiểu Yên Nghi
Đúng là nhìn u mê thiệt
Ông lão tiệm đồ cổ
Hai cháu tìm thấy được bảo vật rồi đấy
Ngọc Hiền
Nghĩa là sao vậy ông?
Ngọc Hiền
Chắc giá chát lắm đây
Tiểu Yên Nghi
Mình cũng đoán thế
Ông lão tiệm đồ cổ
Giá trị của bảo vật này
Ông lão tiệm đồ cổ
Không nằm ở mức giá
Ông lão tiệm đồ cổ
Mà là ý nghĩa đằng sau nó
Tiểu Yên Nghi
Cháu không hiểu lắm
Ngọc Hiền
Ngay cả cháu cũng không hiểu luôn
Ông lão tiệm đồ cổ
Vậy hai cháu có muốn nghe
Ông lão tiệm đồ cổ
Câu chuyện về báu vật này không ?
Ông lão tiệm đồ cổ
Hay nói cách khác
Ông lão tiệm đồ cổ
Là sự ra đời của nó
Tiểu Yên Nghi
Cháu cũng có chút tò mò
Chap 3
Ông lão tiệm đồ cổ
Năm đó, ở cái thôn quê nghèo
Ông lão tiệm đồ cổ
Có một cặp vợ chồng nọ
Ông lão tiệm đồ cổ
Người chồng ngày đêm đèn sách chuẩn bị cho kỳ lên Kinh ứng tuyển.
Ông lão tiệm đồ cổ
Với hi vọng chăm lo được cuộc sống ổn định hơn.
Ông lão tiệm đồ cổ
Còn người vợ, thì gánh hàng chè buôn bán khắp nơi, và cũng mong là kiếm được chút vốn cho chồng đi thi.
Khi cánh cửa gỗ được đẩy vào bên trong, bóng dáng cô gái nhỏ với gương mặt đổ mồ hôi trông có vẻ khá mệt mỏi dần xuất hiện.
Là do thời tiết nắng nóng oi bức? Hay là sức nặng của gánh hàng chè đang cố ghì trên đôi vai nhỏ nhắn?
Vừa bước chân vào, người bên trong đang cầm quyển sách trên tay nhanh chóng đặt xuống , và chạy đến đỡ lấy gánh hàng chè.
Vương An
Nàng có mệt lắm không?
Vương An
Mau ngồi xuống, ta đi rót cốc nước cho nàng
Nói xong, người chồng lấy bình nước trên bàn rót ra cốc, rồi cẩn thận đưa cho vợ.
Nguyệt Nhi
Tuy nay có chút hơi mệt , nhưng, ta cảm thấy rất vui.
Nguyệt Nhi
Chàng biết không?
Nguyệt Nhi
Lúc gánh hàng chè đi vô trong chợ, ta nhìn thấy khắp nơi đâu đâu cũng có treo rất nhiều lồng đèn , có đủ hoa văn hình thù khác nữa.
Nguyệt Nhi
Thậm chí còn treo nguyên một dải lồng đèn, kéo dài từ đầu đến cuối chợ luôn.
Vương An
Đó là họ đang chuẩn bị cho mùa thất tịch tối mai.
Nguyệt Nhi
Chàng không nhắc, ta cũng quên mất.
Nguyệt Nhi
Sao chàng lại xin lỗi ta?
Vương An
Đáng lẽ ra năm đó, nàng không nên đi theo ta , một kẻ vô dụng này
Nguyệt Nhi
Không liên quan đến chàng.
Nguyệt Nhi
Chàng chẳng có lỗi gì cả.
Nguyệt Nhi
Vì thế chàng không được nói bản thân mình vô dụng.
Nguyệt Nhi
Chàng nói nữa, ta giận thật đấy 😡
Vương An
Thui. Ta hứa sẽ không nói câu đó.
Dù nói vậy, trong lòng Vương An vẫn không thể nào ngừng áy náy.
Vì nếu không theo một kẻ nghèo nàn , thì Nguyệt Nhi vẫn đang là một nàng tiểu thư cành vàng lá ngọc.
Xung quanh sẽ có vô số các hầu gái để nàng thỏa sức sai bảo, hay ngồi đó thưởng thức tiệc trà chiều , mà chẳng cần phải chạy bôn ba gánh hàng chè vất vả.
Ai ngờ được, trái tim của cô tiểu thư này lại rung lên vì một kẻ thấp kém cơ chứ.
Bỏ đi thân phận cao quý, Nguyệt Nhi chấp nhận số phận lênh đênh , nghèo khó chỉ để được thì sống cùng người thương.
Cái giá đó , liệu có đáng để nàng đem ra đánh đổi không?
Nguyệt Nhi
Xíu nữa quên mất
Nguyệt Nhi
Chàng đợi ta xíu
Nguyệt Nhi
Không biết là để đâu rồi?
Sau một hồi tìm kiếm trong cái thúng nhỏ , Nguyệt Nhi đặt một thứ gì đó lên trên bàn , nó được gói bằng lá sen rất kỹ, mùi hương thoảng vẫn còn khá nhẹ.
Nguyệt Nhi
Chàng ăn đi kẻo nguội.
Xôi bắp - một món ăn khá quen thuộc.
Nhưng, với người nghèo , đó là một món ăn khá là xa xỉ.
Vì với họ, một nắm xôi trắng không gia vị đã là báu vật, là trời ban tặng để an ủi cho số phận thấp cổ bé họng.
Nguyệt Nhi
Là phần thưởng ta có được
Nguyệt Nhi
Chuyện là lúc về, ta có giúp một bé gái sửa lại chiếc áo đã bị sứt chỉ thêu hình con thỏ
Nguyệt Nhi
Và rồi người mẹ của bé gái đó khen tay nghề của ta rất tốt, nên để đã trả công.
Nguyệt Nhi
Ban đầu ta không chịu nhận, nhưng khi vô tình thấy món chàng rất thích, ta liền gật đầu ngay.
Nguyệt Nhi
Chàng đừng đứng đó nhìn ta hoài
Nguyệt Nhi
Mau ăn đi. Lấy sức để còn học nữa.
Vương An
Ta và nàng cùng ăn
Nguyệt Nhi
Ta không đói lắm.
Vương An
Nàng không ăn, ta cũng chẳng buồn mà ăn đấy.
Nguyệt Nhi
Được rồi. Ta ăn.
Hai người cùng ăn trông khá là hạnh phúc.
Rồi sau đó, Vương An chợt nhớ chuyện gì đó, tay luồn vào trong túi áo, lấy ra một thứ , và cúi xuống đeo lên cổ chân người vợ.
Vương An
Là món quà ta đã muốn tặng nàng từ rất lâu.
Vương An
Định đợi vào đợt Thất Tịch này, ta sẽ lấy ra tặng.
Vương An
Ta sợ. Đến lúc đó, ta phải bận bịu chăm đèn sách, rồi lại quên mất đi.
Thấy Nguyệt Nhi im lặng, chẳng nói hay chê khen gì, Vương An cúi mặt nhìn xuống món vật đó.
Vương An
Hồi đó, cha ta từng là một thợ rèn , chuyên chế tác các món vật trang sức , nên ta cũng học lỏm được chút.
Nguyệt Nhi
Chàng tự làm sao?
Vương An
Tay nghề ta không được giỏi
Vương An
Ayda ...( xoa đầu )
Vương An
Nếu biết xấu thế này, ta nên đi ra tiệm mua cho nàng mới đúng.
Vương An
Chút tiền bỏ ra không đáng bằng những chuyện nàng đã làm vì ta.
Vương An cúi xuống định lấy lại món vật trên chân vợ
Nguyệt Nhi
Ai cho chàng lấy lại
Nguyệt Nhi
Đeo lên chân ta, thì đó là của ta
Nguyệt Nhi
Với lại, em không có chê
Nguyệt Nhi
Chỉ là ta không ngờ tay nghề chàng lại khéo đến vậy
Nguyệt Nhi
Khéo đến mức cứ tưởng chàng mua ở tiệm, mà còn là tiệm đắc nhất.
Vương An
Không gạt ta chứ?
Nguyệt Nhi
Ta còn tính đưa chàng đi lại tiệm đó nữa kìa.
Nguyệt Nhi
Đến đó lấy tiền lại.
Vương An
Nàng có cần làm thế không?
Nguyệt Nhi
Rất cần lắm luôn.
Nguyệt Nhi
Số tiền đó có khi đủ tiền mua cho chàng bộ đồ để lên Kinh cho thật là đường hoàng, với lại mua thêm lương thực cho chàng ăn uống dọc đường, bồi bổ trí não.
Nguyệt Nhi
Nếu chàng nói, thứ này chàng tự tay làm, thì ta càng phải trân trọng và giữ gìn cẩn thận.
Nguyệt Nhi
Với ta , nó là vô giá, không có gì có thể mua được.
Vương An
Vậy thì tốt quá rồi
Mải mê trò chuyện, Nguyệt Nhi chợt nhìn thấy gói xôi bắp trên bàn, nên liền nhanh chóng đặt vào tay, hối thúc người chồng ăn ngay kẻo nguội mất ngon.
Vương An sao nỡ để bản thân ăn hết phần ngon nhất, nên đã nhường cho vợ mình.
Và rồi.... Một gói xôi, hai người cùng san sẻ.
Ngọc Hiền
Đúng là ngưỡng mộ thật.
Ngọc Hiền
Giống như bài hát " Một túp lều tranh, hai quả tim vàng".
Ngọc Hiền
Phải không Yên Nghi?
Tiểu Yên Nghi
Rồi câu chuyện sau đó thế nào, hả ông?
Ông lão tiệm đồ cổ
Trước một ngày lên Kinh, hai người họ tay nắm tay dạo quanh khắp phố , tận hưởng mùa Thất Tịch của ngày hôm nay.
Ông lão tiệm đồ cổ
Và ngày người chồng lên Kinh ửng tuyển, Nguyệt Nhi cố vơ vét hết tất cả lương thực còn sót bỏ ở vào trong cái tay nải mang theo.
Ông lão tiệm đồ cổ
Cả hai nói lời từ biệt, và hứa hẹn về tương lai tươi sáng.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play