Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Thanh Xuân Của Tớ Có Cậu Đó!

1- Ảo Mộng

Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Ưm... ưm
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Đây là... đâu vậy?
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Sao tối vậy?
Mới chỉ vừa chớp mắt một cái , cậu bỗng bị cuốn vào một cảnh tượng. Nó đầm ấm và thật nhẹ nhàng biết bao khiến chút hạnh phúc của hơi ấm một gia đình hoàn hảo đã mất từ lâu trong cậu bị khơi dậy
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
/mở mắt/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Gì vậy? Cái gì vừa thoáng qua thế
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Hai Người.../ bỗng cậu thấy gì đó/
Điều cậu vừa thấy là khung cảnh một gia đình êm ấm bên nhau. Người phụ nữ mang vẻ ngoài dịu dàng đang ẵm bồng trên tay một đứa bé trắng trẻo bụ bẫm, bên cạnh là hình ảnh người đàn ông chững chạc đang hạnh phúc ôm lấy cả hai mẹ con. Phải cho bé đó chính là cậu và hai người bên cạnh là bố mẹ cậu. Tưởng chừng hạnh phúc rồi sẽ kéo dài lâu nhưng không. Khung cảnh ấy vỡ tan thành từng mảnh nhỏ như một tấm gương bị vỡ nát và những mảnh kính rơi nhỏ bé ấy như những con dao muốn khứa nát vào trái tim cậu
Đã không còn cái cảnh một nhà ba người hạnh phúc bên nhau thay vào đó chính là cảnh người đàn ông được xưng là ba cậu đang dùng bàn tay đang cầm roi da của mình quất từng nhát từng nhát lên lưng của mẹ cậu một cách đầy cay nghiệt. Tiếng chát rồi lại chát vang lên không dứt. Tiếng la thất thanh của người mẹ đang nằm dưới đất trong tay vẫn còn ôm một đứa bé trai nhỏ bé đang co ro trong lòng mẹ. Tiếng khóc cùng tiếng vang xin của đứa trẻ vang lên không dứt
Hạ Chi Dương - lúc bé
Hạ Chi Dương - lúc bé
Bố, bố đừng đánh mẹ mà, đừng mà, đừng đánh mà, tôi xin ông đấy! / quỳ sụp xuống đất mà cầu xin/
Chát!
Chiếc roi da mạnh mẽ quất thẳng vào mặt đứa trẻ ấy. Bất ngờ đứa trẻ ngã xuống, người phụ nữ vội vàng lao đến ôm cậu vào lòng như sợ chỉ còn một giây nữa thì viên ngọc bảo trong tay của bản thân luôn yêu thương sẽ vĩnh viễn biến mất
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Anh...đang làm cái quái gì vậy hả?! /gào lên/
Bịch
chiếc roi rơi xuống đất
Hoàng Quân
Hoàng Quân
Hay nhỉ. Hôm nay mày còn dám cãi lại tao cơ đấy. Còn mày, mày đúng là như con đi** mẹ mày. Mất dạy như nhau
Hoàng Quân
Hoàng Quân
Được rồi, muốn cãi đúng không? Để tao cho chúng mày cãi cho đã /định vung rồi lên/
Reng..reng chiếc điện thoại trong túi ông ta bỗng reo lên. Đầu dây bên kia là một người phụ nữ có giọng nói thánh thót, nhẹ nhàng giục hắn mau đến điểm hẹn. Dù tức giận nhưng ông ta vẫn cố kìm chế và đồng ý một cách dịu dàng nhất có thể với cô ta
Hoàng Quân
Hoàng Quân
Đợi tao về, rồi xử cả lũ chúng mày. Con đ* kia, trong khi tao đi thì tốt nhất ở nhà ngoan ngoãn lo cơm nước cho tốt
Hoàng Quân
Hoàng Quân
Dám dẫn thằng đàn ông nào về nhà thì đừng trách tao chặt chân chó của mày/ bỏ đi/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
/Chạy đến cố gắng đưa tay chạm vào người mẹ của mình nhưng lại như làn sương mà vụt mất/
Khung cảnh lại chợt thay đổi như một làn sương mờ mờ ảo ảo mà ẩn hiện tan biến vào trong hư vô. Mặc cậu đang ôm đầu đau khổ quằn quại nằm trên nền đen bằng phẳng
Chợt từ đâu một ánh sáng len lỏi, nhẹ nhàng chiếu đến khuôn mặt đang xanh tái lại của cậu
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
/Ngẩng đầu lên/
Đó là hình ảnh một căn phòng sang trọng. Bên trong được trang hoàng lộng lẫy, bàn ghế tinh xảo, tỉ mỉ chứng tỏ nghệ nhân chế tạo ra nó vô cùng cao tay. Chỉ cần cảm nhận kỹ một chút cũng có thể thấy mùi thơm thoang thoảng của gỗ quý phát ra từ những món đồ vật trong căn phòng ấy. Nhưng trái ngược với vẻ đẹp lộng lẫy của căn phòng là hình ảnh một đôi nam nữ trần trụi, không mảnh vải che thân đang hòa mình vào nhau trên chiếc giường rộng lớn. Phía sau cánh cửa bên ngoài một người phụ nữ đang lẳng lặng nhìn. Thân thể tiều tụy nhưng lại có chút kiêu sa đang tự lẩm bẩm một mình
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Tại sao? Rốt cuộc em đã làm gì sai để anh như vậy. Được rồi, được rồi...ta kết thúc thôi. Mẹ xin lỗi con.. bảo bối/quay lưng bỏ đi, rơi nước mắt/
Hạ Chi Dương - lúc bé
Hạ Chi Dương - lúc bé
Mẹ ơi, mẹ đừng bỏ con mà../núp sau bức tường mà nghe thấy hết những lời bà vừa nói/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Tại sao? Tại sao? Tôi vốn đã quên hết, vốn đã hạnh phúc, cớ sao các người cứ quấn lấy tôi như thế? Tôi đã làm gì sai, buông ra, BUÔNG RA /gào lên/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Aa..
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Ưm... ưm
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
/ bật dậy, mặt đầy mồ hôi/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Thật sự đây chỉ là giấc mơ thôi sao?
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Mẹ ơi...con sợ
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Mẹ ơi!
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Gì đấy nhóc

2-Hội Thoại Nhỏ

Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Con sao thế/nói vọng lên/
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Sao đấy con /nghe tiếng cậu la mẹ cậu hớt hải chạy lên/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Là mẹ ạ...dạ không có gì đâu mẹ, con chỉ mơ thấy ác mộng thôi
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Thật không? Có sốt không? /đặt tay lên trán cậu mà lo lắng/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Dạ không có gì đâu mẹ /nắm tay bà/
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Mà này, nhóc của mẹ. Con nhớ hôm nay là ngày gì không?
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Ngày gì ạ? Ngày mami của con đẹp nhất trên đời đúng không?
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Khéo nịnh, biết mẹ thích lắm không? /nhéo mỏ cậu/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Biết mẹ thích con mới nịnh chứ/bắn tim/
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Hôm nay là sinh nhật ông đấy ông tướng
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Á chết rồi não con dạo này cứ bị đủm đủm bẹt bẹt nên delete trí nhớ luôn rồi/ vò đầu/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Con đi thay đồ đây, kính thỉnh mommy ra khỏi phòng/đẩy nhẹ bà ra khỏi phòng/
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
haiz..khổ thân tôi đẻ được đứa con mà 17 tuổi đầu vẫn như con nít thế này thì sao mà lớn hả con?
10 phút sau
Cậu bước xuống, mang lên mình chiếc áo thun màu xanh da trời có họa tiết đám mây cùng chiếc quần kaki dài màu trắng đơn giản. Outfit giản dị lại khiến cậu toát lên vẻ đẹp nhẹ nhàng làm rung động lòng người của thiếu niên. Nét đẹp thuở thiếu thời toát lên vẻ đầy thanh khí như đóa hoa anh đào dịu dàng lướt ngang qua thế gian. Mong manh mà lại tràn đầy sức sống thanh xuân trân quý
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Ông tướng thỉnh kinh xong rồi nhỉ/ tao nhã nhấp một ngụm trà/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Con xuống rồi mà, đừng có chọc con nữa
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Let's go
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Yes Madam /chào kiểu quân đội/
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Nghịch ngợm /cười cưng chiều/
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
/Đi tới cửa kéo cậu lên/ thắt dây an toàn vào
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Dạ
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Dạo này sao rồi? Có tốt không tiểu Hạ
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Tự nhiên mẹ hỏi, kỳ vậy
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Chỉ là muốn xem nhóc sống có tốt không thôi
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Cũng ổn đủ để không đi móc bọc nuôi mẹ già sau này
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Thành tích?
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Ừm... thì... thì.. vẫn ổn định*ướt áo*
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Vẫn top 10 từ dưới lên hả?
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Tại con không muốn học thôi, con mà học thì con nhà người ta của mẹ chỉ tuổi tôm
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Đúng là không quản được con. Chăm sóc thân thể cho tốt
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Mommy là tuyệt vời nhất
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Trẻ trâu
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Tới rồi

3-Ai vậy nhỉ?

Thoáng chốc đã tới nơi, bước xuống xe trước mắt cậu là bảng hiệu nhấp nháy ánh đèn đầy màu sắc của một quán lẩu cay nhỏ gần nhà. Quán lẩu này rất bình thường nhưng nó lại chứa bao hồi ức tuổi thơ đầy ấm áp bên mẹ. Một thước ký ức hoài niệm với món ăn yêu thích, quán lẩu quen mắt và người mẹ thân thuộc
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Vào trước đi, lát cô Mạc kiếm chỗ cho con ngồi
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Dạ/nhảy chân sáo vào/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Cô Mạc/la lớn/
Mạc Lệ Giai
Mạc Lệ Giai
Ôi Thánh Thần Thiên Địa Đụng Ơi Cứu Con, đứa nào mà nói dữ vậy
Mạc Lệ Giai: chủ quán lẩu cay, đồng thời là bạn thân của mẹ cậu
Mạc Lệ Giai
Mạc Lệ Giai
Bảo bối nhỏ, đã ai tán vô mỏ con chưa
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Chẳng ai dám tán con
Mạc Lệ Giai
Mạc Lệ Giai
Thôi tới rồi thì ngồi đi
Mạc Lệ Giai
Mạc Lệ Giai
Mẹ con đâu
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Mẹ con đang cất xe ạ
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
/Bà bước vào ngồi xuống/ sao nhóc còn không ngồi xuống
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Cục cưng của mẹ đây
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
cục c** mới đúng
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Cô Mạc, như cũ
Mạc Lệ Giai
Mạc Lệ Giai
Chờ chút, chờ chút
Mạc Lệ Giai
Mạc Lệ Giai
Đây, đây, nước sôi, nước sôi trụng 12 con heo còn chết. Tránh đường tránh đường
Món ăn nhanh chóng được đưa ra. Những món ăn kèm đẹp mắt cùng hương thơm hấp dẫn lan tỏa vào khoang mũi thật sự rất trông rất ngon miệng. Món lẩu cay đặt ngay chính giữa bàn tỏa lan hương thơm cay nồng sộc thẳng vào mũi bùng nổ vị giác, màu đỏ ớt của nước lẩu hòa trộn vào những viên cá viên cùng chả cá trôi nổi trong nồi lẩu làm tăng thêm sức "quyến rũ" cho nồi lẩu thơm ngon này
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
/Cậu vùi đầu ăn như bị bỏ đói 10 năm/
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Ở nhà mẹ bắt con tuyệt thực hay gì
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
/Lấy tay lau nhẹ khóe miệng cậu/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Lâu rồi không ăn vẫn đỉnh nóc kịch trần, bay phấp phới như xưa
Một lúc sau
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Vét sạch máng chưa/lau miệng cho cậu/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
good chóp
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
/Đưa quà cho cậu/
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Mommy thật tuyệt vời, mommy là nhất trên đời này, không ai đẹp bằng mommy, không ai tốt bằng mommy
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Đi lấy xe, không được đi đâu đấy
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Con to cao cường tráng rồi mà/ bĩu môi/
Trong lúc mẹ cậu đi, cậu bỗng trông thấy một thân ảnh to lớn cao ráo với nước da trắng, gương mặt lại rất điển trai cùng đường nét sắc sảo làm tôn lên góc nghiêng thần thánh của anh ta qua ô cửa kính quán lẩu
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Ai vậy? Ngoài mình ra còn có người đẹp trai như thế?
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Mà cứ cảm thấy anh ta quen quen
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Sao không nhớ gì được ta?
Hạ Chi Dương
Hạ Chi Dương
Thôi quan tâm người xa lạ làm gì, đẹp trai hơn mình là không ưa rồi
Hạ Cẩm Ninh
Hạ Cẩm Ninh
Vu vơ gì thế/cốc đầu cậu/

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play