Nguyên Văn// Tận Cùng Của Địa Ngục.
Đến lượt tôi (H)
Ánh đèn đường nhấp nháy chớp rồi lại tắt
Dưới ngọn đèn vàng là một thiếu niên kì lạ ôm bụng với gương mặt nhăn nhó
Hai chiếc răng nanh sắc nhọn theo khuôn miệng mở to, đầu lưỡi hồng đậm ướt át theo dòng nước bọt chảy dài ở khoé miệng
ZhangGuiyuan
Anh đang đói nhỉ ?
Một thiếu niên to lớn tiến lại gần vật nhỏ đang giương nanh
Cậu liếc hắn, sức lực như cạn kiệt không thể hồi đáp
Không có hồi âm, Trương Quế Nguyên thấp giọng, khàn khàn nói
Hắn chẳng để tiểu ma cà rồng được hiểu mà đưa cần cổ màu lúa mạnh lại gần
Bác Văn thần lạc trí loạn, món ăn bày ra dĩa sẵn cơn đói cồn cào hà cớ gì lại không ăn?
Cảm nhận nanh nhọn ghim chặt vào da, hắn không kìm thở dốc một hơi.
Vật nhỏ ngoan ngoãn, ăn đủ liền ngồi một cục
Quế Nguyên không đáp, hắn ôm ngang eo nhỏ vác lên vai, chân dài sải bước về phía căn trọ gần đó.
Căn trọ thường cho người đi ngang qua, trọ lại một đêm.
Không khí căn phòng trọ cuối dãy ẩm ướt.
Tiếng thở dốc quyến luyến bên tai
Bác Văn không phòng bị, bị người lớn hôn đến ngơ người
YangBowen
Sao lại hôn anh? Quế Nguyên...
ZhangGuiyuan
Anh ăn no rồi?
Lần nữa bị đè xuống nệm thô ráp
Bác Văn đau đớn há miệng định kêu
Một đầu lưỡi nhanh nhạy nhanh chóng tiến vào xâm chiếm khuôn miệng ẩm ướt ngọt ngào
đầu lưỡi chọc ghẹo vật nhỏ rụt rè, hôn một lần mê người
Tay hắn không rảnh, tuýt bôi trơn được đem theo, hai đầu ngón tay nhớp nháp chất nhầy lạnh lẽo tiến thẳng vào động huyệt
Nó ma sát chậm rãi nhưng vẫn khiến vật nhỏ rưng rưng nước mắt sinh lý
YangBowen
Đau...đau quá...Quế...tha cho anh đi...
ZhangGuiyuan
Ngoan ngoãn thả lỏng sẽ đỡ đau
Ba ngón tay thon dài dính chất dịch ruột nhầy nhụa
Chất lỏng nhớp nháp rỉ ướt nệm
Sự rút lui đột ngột của ba ngón tay kia khiến phía dưới trống vắng
Cảm giác thiếu vắng, muốn được lấp đầy. Bác Văn dâ.m mĩ lắc lư hô.ng qua lại
Đầu ngón tay mơ màng tìm lấy c.ự vật to lớn, nóng rực của người đang lạnh mặt nhìn.
Trong giọng nói trầm khàn là dụ.c v.ọng bị kìm nén đến cực hạn.
Hắn rút ra từ túi quần đã năm trên sàn từ lâu hai chiếc b.c.s size XL
Đôi môi đỏ mọng cảm nhận được giác cảm lạnh lẽo từ vật lạ
ZhangGuiyuan
đeo nó cho tôi.
ZhangGuiyuan
Anh thích ch.ơi trần?
Vật nhỏ lắc lư dùng miệng xé chiếc b.a.o, dáng chữ M khiến hậ.u huy.ệt đang co r.út hiện rõ trước mắt Quế Nguyên
Cơn đau đột ngột đến kéo theo cảm xúc lạ lùng
ZhangGuiyuan
Không đeo nữa.
Vật nhỏ ngoan ngoãn nhe hàm răng trắng cắn lấy b.a.o hồng
Phía dưới co rút kịch liệt
YangBowen
Chậm...chậm lại đi...Quế ơi...
Ánh mắt Quế Nguyên lạnh lùng nhìn vật nhỏ, phía dưới vẫn chạy nhanh trong cơ thể cậu
Hừ một tiếng, Quế Nguyên cúi người hôn xuống đôi môi mọng
Phía dưới như ngựa đứt cương, ra vào như vũ bão
Bác Văn trợn tròn mắt nai, cậu không nhịn được ra trước.
Chất dịch trắng đục dính dính dán vào cơ bụng cứng cáp của Quế Nguyên
Chẳng lâu sau trong hậ.u hu.yệt, cự vật to lớn cũng phóng ra chất dịch trắng đục.
Alpha của em chưa chết (H)
Bàn tay to lớn nhanh nhạy bắt lấy cổ chân nhỏ
Đáy mắt hắn tối đen, sâu không thấy đáy.
ZhangGuiyuan
Nói tôi nghe xem...
ZhangGuiyuan
Alpha của em chỉ đi công tác hai ngày
ZhangGuiyuan
Trên người em đã phủ mùi hương của tên alpha khác.
ZhangGuiyuan
Em là đang cầu tôi th.ao chet em đúng không?
Bác Văn bị pheromone rượu vang đỏ mạnh mẽ khống chế đến thần hồn điên đảo
YangBowen
Quế...em...sẽ không có lần sau...
Nửa thân dưới trần truồng theo tư thế của vật nhỏ mà phô bày ra hậ.u hu.yệt hồng đượm mê người
Quế Nguyên hắn kìm nén đến điên
Gân xanh nổi trên trán, mồ hôi mặn chảy dọc theo hầu kết xuống cơ bụng căng cứng.
ZhangGuiyuan
Nhưng nhìn xem nơi nhỏ này đang mời gọi tôi như vậy...
ZhangGuiyuan
Cừu con...em dối lòng rồi...
Hắn cười khẩy, bắt lấy bàn tay đang mò mẫm đến phía sau định tự xử
Bàn tay ấm nóng cảm nhận được lạnh giá
Một hồi được đặt lên đũng quần đang nhô lên, qua lớp vải có thể cảm nhận rõ vật kia sưng đến muốn nổ - nóng đến bỏng tay.
Bác Văn mơ màng cắn môi dưới đến trắng bệch, tay mò mẫm kéo khoá quần người lớn.
C.ự vật to lớn theo chuyển động của tay nhỏ mà phơi bày, ngón tay thon dài của vật nhỏ ngoan ngoãn cầm lấy cự vậ.t
Bác Văn ngước lên nhìn hắn
ánh mắt ẩm ướt nhuốm sắc dục mời gọi
Không chờ đợi nữa, Quế Nguyên trực tiếp tiến công.
Lỗ nhỏ bị đột ngột thâm nhập mà bóp chặt khiến hắn không khỏi hừ một cái.
ZhangGuiyuan
Lỗ nhỏ mê người này...
ZhangGuiyuan
Xem hôm nay tôi có chơi chet em không...
Không nói mà làm, hắn bất ngờ im không động Bác Văn chỉ biết động nhỏ ngứa tới phát điên
Vật nhỏ không tự chủ cựa quậy thân dưới, cự vật thành công tiến hết chỉ còn chừa hai túi tin.h
YangBowen
A! Um~...Q-Quế chậ...chậm thô..i
Phía dưới vẫn không dừng lại
Như chiếc máy, đều đều th.ao nát chút lý trí còn sót lại của vật nhỏ
Phòng ngủ nhỏ mờ ảo ánh trăng
Hơi thở nóng ẩm, dồn dập toả ra không khí
Chỉ có âm thanh bạch, bạch, bạch và tiếng hơi thở nặng nề
Tiếng rên rỉ êm tai của vật nhỏ từ từ thay bằng tiếng nước bọt giao nhau..chọp..chẹp
Mồ hôi kéo dài từ vầng trán, kéo đến trước ngự.c Bác Văn bị người lớn liếm đi
Chùn chụt tiếng dấu yêu trên cơ thể được đóng lên.
Quế Nguyên hừ một tiếng phóng thích tất thảy vào sâ.u trong động nhỏ
Hai cơ thể trần trụi sát gần nhau, cơ thể to lớn đ.è lên cơ thể nhỏ đang rung rẩy kịch liệt.
ZhangGuiyuan
Alpha của em chưa chết.
Bé ngoan (H)
năm mười tám tuổi Dương Bác Văn rời xa quê hương lên thành phố làm việc
Cậu lớ ngớ tìm mãi mới thấy một căn trọ cho thuê giá rẻ
Nơi này không khí phải nói là rất âm u, lại ít người ở xung quanh nên cũng gọi là hơi vắng
Mở cửa căn trọ ra, xộc thẳng vào khoang mũi cậu là mùi ẩm mốc
Bác Văn bật đèn lên, những năm đầu 2000 có được loại bóng đèn này quả thật chủ dãy trọ thật giàu a~
Bắt tay vào dọn dẹp từng ngóc ngách gọn gẽ
Cậu đưa nhìn quanh xem còn chỗ nào chưa dọn thì thấy trên tróc tủ quần áo có một bàn thờ nhỏ
Bàn thờ có lẽ đã lâu không ai hương khói
Ngoan ngoãn sắp xếp quần áo vào tủ
Bác Văn nghĩ ngợi chút liền chạy đi mua một bó hương và hai cái màn thầu
Nhìn bàn thờ được lau trùi hương khói đầy đủ
YangBowen
Người lạ cũng giúp đỡ
Liếc mắt đồng hồ đã điểm khuya
Bác Văn nhanh chóng dọn dẹp rồi đi ngủ
Bóng trăng hắt vào soi lại một bóng đen to lớn
Phần nao ánh trăng rọi vào mắt thiếu niên tuyệt mỹ đang say ngủ
Bác Văn đang ngủ, bị chói trăng mà tỉnh
Bất giác muốn xem đồng hồ thì tay chân lại không thể di chuyển
"Tệ thật nhỉ" phía cuối chân giường có giọng nói trầm ổn đều đều phát ra
Bác Văn gắng hết sức cũng kêu ra được một chữ
Nhưng cố thế nào cũng chẳng thể di chuyển
Thiếu niên đành trơ mắt nhìn bóng người mơ ảo kia tiến ngày càng sát gần
Tay hắn ta không yên phận mà xoa nắn hầu kết Bác Văn
Một tay khác tiến công nụ hoa nhỏ trước ngực
hai tay đều bận rộn, đến đôi môi cũng chẳng dảnh rang
Không biết từ lúc nào cổ nhỏ đã nằm gọn trong bàn tay to lớn kia
Môi hắn mơn trớn trên từng tấc thịt trắng nõn
Hơi thở trong không khí cũng trở nên gấp gáp, nặng nề.
Bác Văn mơ hồ cảm thấy cơ thể đã có thể di chuyển nhưng tứ chi mềm oặt thiếu sức
Cậu không tự chủ rên rỉ khi bàn tay thôi ráp kia chạm vào bờ mông căng nẩy.
ZhangGuiyuan
Trương Quế Nguyên. Nhớ lấy, giờ giữ sức để rên tên tôi đi.
Không có khúc dạo đầu, không bôi trơn, không nới lỏng. Hậu huyệ.t nhỏ bị vật lớn đường kính 3 cm dài 16 cm chiếm đóng.
Từng cú nhấp là từng cơn đau nhói chạy dọc cơ thể
YangBowen
A...Trương...Trương Quế...ngươi...ta không quen ngươi...
YangBowen
Sao..lại làm thế với ta...
ZhangGuiyuan
Im lặng và rên rỉ tên tôi tiếp đi.
Chát...chát...Đôi tay to lớn lật ngược cơ thể Bác Văn lại, bờ mông trắng độn bị tác động đỏ ửng lên
Bác Văn bị đánh đau, động nhỏ khẽ siết lại cản trở đường đi của quy đầu lớn.
Quế Nguyên thoả mãn khẽ gầm gừ. Hắn lại vỗ thêm vài cái, máy dập không ngừng chạy.
Bác Văn ở tư thế này ăn trọn một cây, điểm nhạy cảm cũng cứ thế bị đụng chạm
Từng cú nhấp vừa sâu vừa mạnh bạo khiến cậu kích thíc.h trợn tròn mắt
khuôn miệng há to nước bọt như con suối tràn ra khoé miệng, trượt một đường dài theo yết hầu
ZhangGuiyuan
Gọi tên tôi đi
YangBowen
gr...Quế..a~..Q-quế Nguyên..
ZhangGuiyuan
Bé ngoan thật đó, điệu bộ khi này thật là đang cầu th.ao~
Bác Văn bị d.ục v.ọn.g chi phối chỉ nằm phía dưới rê.n rỉ cầ.u th.ao
Download MangaToon APP on App Store and Google Play