[ AllKieu/ Os ] Em Ơi..
DooKieu 1.1
Hôm đó là một ngày nắng đẹp
Như thường lệ, Hải Đăng lại chạy qua nhà người yêu để đi học cùng
Em và anh cách nhau một tuổi, lại là hàng xóm của nhau, mùa hè năm lớp 11, anh hẹn em ở vườn rau nhỏ sau trường tỏ tình, em rất bất ngờ nhưng cũng rất nhanh đã đồng ý
Cứ thế hai người trải qua chuyện tình yêu đương ngọt ngào của thời niên thiếu
Tiếng chuông cửa kêu lên, em từ trong chạy ra, miệng nhỏ còn đang gặm nhấm miếng bánh mì
Tay chân luống cuống không mang được đôi giày tử tế
Thấy vậy, anh bước vào, em bảo ngồi, mình thì quỳ một xuống, nhẹ nhàng mang lại giày cho em
Hải Đăng
Anh chờ được mà, không cần gấp vậy đâu
Anh thắt xong dây giày, vừa đứng dậy vừa bảo em đứng lên
Anh bảo em ngốc, nhưng biết làm sao bây giờ, bị chiều chuộng quen rồi
Hải Đăng
Đi thôi, cũng trễ rồi // quay đầu lại nói với em //
Pháp Kiều
Oaa, em mà đi trễ nữa là bị mời phụ huynh đấy
Pháp Kiều
Đi nhanh nhanh thôi
Nói rồi em chạy vù ra cửa
Hải Đăng
Ây, cẩn thận kẻo ngã bây giờ đấy
Pháp Kiều
Em không ngã được đâu, yên t- ahh
Vừa dứt lời, em liền vấp cũng đá ngay trên đường ngã về phía trước, nhắm mắt cam chịu số phận bị ăn đau, nhưng 1 phút trôi qua, em thấy mình vẫn chưa ngã, mở mắt đã thấy anh đang nắm áo mình kéo ngược ra sau
Hải Đăng
Đã bảo rồi, lại không nghe
Pháp Kiều
Đâu phải tại em, tại cục đá mà, ai bảo nó chắn đường làm gì
Pháp Kiều
Anh có giỏi thì mắng nó
Hải Đăng
Haiz, không nói được với em, đã không nghe lời lại còn hay cãi
Pháp Kiều
Em vậy đấy, không chịu được thì thôi
Pháp Kiều
Em mới không thèm anh
Hải Đăng
Anh không nên mắng em như vậy
Hải Đăng
Anh mua đồ ăn cho em nhé?
Hải Đăng
Tha lỗi cho anh được không
Pháp Kiều
Tha anh lần này đó
Pháp Kiều
Sắp trễ rồi, đi nhanh lênnn
Đến trường hai người cũng tách nhau ra, hẹn nhau ra chơi cùng xuống canteen
Giáo viên
Các em giữ trật tự
Giáo viên
Hôm nay lớp ta có bạn vừa chuyển vào
Nói rồi, cô ngoắc tay bảo người đang đứng ngoài cửa đi vào
Thấy vậy, cô bẽn lẽn bước vào
Mặt cúi gầm, xoa xoa đôi tay, khẽ cất giọng
Uyển Ngọc
C-chào mọi người
Uyển Ngọc
Tớ là Uyển Ngọc, học sinh mới chuyển đến
Vừa nói, cô vừa ngẩng mặt lên nhìn các bạn xung quanh, sau một phút im lặng, lớp học như bùm nổ
Học sinh nam
1: Dume học sinh mới nhìn xinh vậy
Học sinh nam
2: Bạn ơi cho tớ xin infor được không
Học sinh nữ
3: Oa, cậu dễ thương quá
Học sinh nữ
4: Èo, học sinh mới không biết như nào nhỉ
Học sinh nữ
5: Hừm, cũng chả bằng Thanh Pháp
Học sinh nữ
6: Đúng đúng, nhìn cũng tầm thưởng mà, có gì đâu mà hú với hét
Giáo viên
Im lặng // đạp bàn //
Sau tiếng đập bàn đó, cả lớp im thin thít
Giáo viên
Vậy có phải ngoan không, Uyển Ngọc, em xuống chỗ Thanh Pháp ngồi đi
Giáo viên
Có gì không hiểu thì bảo bạn ấy chỉ cho
Nói rồi cô đi xuống chỗ em, ngồi xuống rồi chào hỏi làm quen
Uyển Ngọc
Tớ là Uyển Ngọc, học sinh mới chuyển đến, có gì cậu giúp đỡ tớ với nhé
Pháp Kiều
Okee, tớ là Thanh Pháp, có gì thì cứ hỏi tớ
Giáo viên
Trật tự, vào tiết rồi, ngồi ngay ngắn lại, lấy sách vở ra học bài mới
Uyển Ngọc
Thanh Pháp, cậu có thể chỉ cho tớ canteen ở đâu không?
Pháp Kiều
À được, sẵn tớ cũng cần xuống dưới, đi chung đi
Pháp Kiều
Không sao không sao
Bỗng Thanh Pháp nghe tiếng gọi
Hải Đăng
Đi trễ là hết phần đấy nhé
Pháp Kiều
Oaa, đợi em một chút
Nói rồi quay qua cô bạn trước mặt
Pháp Kiều
Nhanh lên, đi thôi không lại hết đồ ăn mất
Uyển Ngọc
À..ừ // Thình thịch //
Uyển Ngọc
* Anh ấy đẹp trai quá, không biết có người yêu chưa nhỉ *
Pháp Kiều
Được rồi đi thôi, xuất phát xuống Cantona
Hải Đăng
Từ từ, kẻo lại ngã
Hải Đăng
À mà, ai đi sau lưng vậy?
Pháp Kiều
Cổ bảo em dẫn xuống canteen
Hải Đăng
Hôm nay em muốn ăn gì nào?
Pháp Kiều
Em ăn gì cũng đượcc
Hải Đăng
Vậy em tìm chỗ ngồi đi, ăn đi lấy cho em
Nhìn một màn tình tứ trước mắt làm cô khó chịu, cô cứ tưởng họ chỉ là bạn bè bình thường, nhưng không ngờ lại như vậy
Chết tiệt, người cô nhắm đến sau lại để vụt mất được, bằng mọi cách cô phải khiến cho hai người này tách ra
Uyển Ngọc
Nè nè Thanh Pháp ơi
Uyển Ngọc
Cái anh đó là gì của cậu vậy
Pháp Kiều
Ảnh là người yêu tớ á
Uyển Ngọc
" Người yêu " // lầm bầm //
Uyển Ngọc
À không có gì, không có gì
Pháp Kiều
Okee, vậy tớ đi trước nha, cậu tìm chỗ ngồi rồi đi lấy đồ ăn đi
Uyển Ngọc
Tớ mới vô chưa quen ai hết
Uyển Ngọc
Cậu cho tớ ngồi chung được không
Pháp Kiều
Xin lỗi nha, Hải Đăng không thích người lạ cho lắm
Uyển Ngọc
Thôi mà, cho tớ ăn cũng với nha, nha Thanh Pháp?
Pháp Kiều
Hm, thôi được rồi
Pháp Kiều
Cậu đi lấy đồ ăn đi rồi lại đây ngồi
Uyển Ngọc
Okee, cảm ơn cậu nha
Nói rồi cô bỏ đi lấy cơm, cùng lúc đó Hải Đăng trên tay cùng theo khay cơm trở về
Trên tay còn có mua thêm chai nước mà em thích
Hải Đăng
Bé Kiều có đói lắm chưa
Hải Đăng
Nãy hơi đông nên là hơi lâu một tí
Pháp Kiều
em vừa tìm được chỗ ngồi thôi
Hải Đăng
Ừm, để anh lấy xương ra, hôm nay có món em thích đấy
Hải Đăng
Ngoan, ăn mau đi, kẻo tí lại hết giờ ra chơi thì chết
Anh lấy xương ra rồi thì xúc từng miếng mà đút cho em
Đến khi cô quay lại, bắt gặp cảnh hai người họ tình tứ
Dậm mạnh đôi giày cao gót xuống sàn đầy tức giận
Vừa định tiến lại đã thấy hai người họ đứng lên, đi thẳng ra khỏi canteen, cô chưa kịp ú ớ gì họ đã đi mất rồi
Uyển Ngọc
M.ẹ kiếp, thằng ga.y lọ đáng chết, tao sẽ làm cho mày thân bại danh liệt, rồi anh ấy sẽ là của tao
* Ở đây tác giả không kì thị ạ, nhân vật trong đây ngoại trừ người thật còn lại đều là trong truyện, do người viết tạo nên, đừng áp dụng lên người thật *
Hầy, mai lại tiếp nhé, quá buồn ngủ
DooKieu 1.2
Sáng hôm sau, vẫn như mọi khi, anh lại đến đón em đi học
Nhưng lạ thay hôm nay vừa đến đã thấy em đứng trước cửa đợi anh, miệng nhỏ ngân nga câu hát, eo ơi, sao mà dễ thương thế!
Hải Đăng
Uầy, hôm nay bé Kiều đứng đợi anh luôn à?
Vừa nghe tiếng gọi quen thuộc, ngẩng đầu đã va phải gương mặt đẹp không góc chết của anh, em vội vàng lên tiếng
Pháp Kiều
Hôm nay em dậy sớm
Pháp Kiều
Em cần làm bài tập nữa
Hải Đăng
Biết rồi, đi trễ tí cũng chẳng sao, anh giúp em làm bài
Pháp Kiều
Hì hì, thế thì đi lẹ thôi
Pháp Kiều
Anh cõng em được không, sáng nay em xuống cầu thang bị vấp ngã thẳng xuống luôn
Pháp Kiều
Nên giờ chân em đau lắm
Em nói rồi ngẩng mặt nhỏ đang làm biểu cảm long lanh cầu khẩn như chú mèo nhỏ đang nịu
Ấy chết! Em làm vậy sao anh chịu nổi đây
Anh gào thét trong lòng một tiếng, sau đó khụy gối thấp xuống, vỗ vỗ tay lên lưng ý bảo em leo lên
Thấy vậy em vui mừng phóng thẳng lên làm anh mém nữa là úp mặt với mặt đường
Pháp Kiều
Đi thôi, máy bay Hải Đăng, xuất phát!
Nói rồi anh đứng thẳng người dậy, hai tay nắm chặt bắp đùi của em để em không bị ngã
Em ở phía sau thì miệng nói không ngừng, kể hết chuyện trên trời dưới đất làm anh cũng bất lực mà phụ họa theo
Do là chân em đau nên anh cõng em lên đến tận lớp, vừa thả em vào chỗ ngồi, anh đưa tay vào balo lấy cho em ít đồ ăn vặt và một hộp sữa dâu
Ngồi kế em, nhìn em ăn hết cái này đến uống cái kia mà lòng cảm thấy mềm mại vô cùng
Tay cầm vở bài tập mà làm bài nhưng mắt dáng chặt vào người em không rời dù là nữa giây
Tiếng chuông vào học vừa reo lên cũng là lúc anh xách cặp về lớp
Không quên hôn nhẹ lên má em để chào tạm biệt, hẹn ra chơi lại lên tìm em
Học sinh nữ
1: Uầy, sướng nhất Kiều nhá
Học sinh nữ
2: Eo ơi, họ tình cảm tôi là người rung động đây này
Học sinh nữ
3: Tao mà có anh bồ vậy là giữ vội luôn, 2 con người này quá sức đáng yêu rồi!!
Học sinh nam
4: Mày có thì tao cười chết, hâh
Học sinh nữ
3: Bớt khinh nhau đi bạn ơi
Bà này một câu, ông kia một câu làm lớp học đã ồn nay còn ồn hơn
Cô giáo mở cửa bước vào mà chẳng ai hay, đến khi cô đập bàn quát lớn lớp học mới trở nên im lặng
Nếu mọi người hỏi em đâu thì đâu
Em ngại muốn kiếm lỗ chui xuống luôn rồi
Chẳng còn biết làm gì hết
Đã vào tiết, nhưng em vẫn thấy xó một ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào mình
Quay đầu, ngay tầm mắt em là cô đang nở nụ cười nhẹ mà nhìn cậu, nhưng sâu trong thâm tâm cô đã muốn ăn tươi nuốt sống em rồi
Uyển Ngọc
* Tại sao, tại sao nó lại may mắn như vậy *
Uyển Ngọc
* Không được, anh ấy phải là của tao, là của tao, chỉ mình tao thôi *
Uyển Ngọc
Không có gì, chỉ là thấy cậu dễ thương quá đó // nói rồi cười nhẹ //
Pháp Kiều
Haha, cậu cứ khen quá
Uyển Ngọc
* Gớm chết được, dễ thương cái đéo m.ẹ gì *
Uyển Ngọc
* Nhìn thôi đã ngứa mắt rồi *
Giáo viên
Các em mở sách giáo khoa trang .. để học tiếp bài đang dở hôm trước
Tiếng chuông vừa dứt, học sinh đứng chào xong chạy thẳng xuống canteen sợ rằng nếu trễ sẽ hết phần ngon, ai ai cũng chen chúc chạy xuống
Đang nằm trên bàn bỗng em cảm giác được có bàn tay nào đó hết sờ tóc lại sờ mặt, chốc lát lại hôn nhẹ lên má
Pháp Kiều
Hải Đăng hả // Mơ màng dụi mắt //
Hải Đăng
Ừm, em muốn ăn gì không nè, anh xuống canteen mua cho em
Pháp Kiều
Gì cũng được ạ, em không kén ăn
Hải Đăng
Haha, bé nhỏ đợi xíu nha
Nói rồi em chồm qua hôn lên má anh một cái làm anh sướng hết cả người
Hải Đăng
Được! Đợi anh một chút
Nói rồi anh ra khỏi lớp đi thẳng xuống canteen, đang đi gần đến thì có người vỗ vào người làm anh khó chịu quay lại
Vừa quay lại đã thấy cô, cô cũng cười tươi nhìn anh nhưng hình như nó không hiệu quả lắm, anh khó chịu nhăn mặt
Hải Đăng
Làm gì vậy? // gằn giọng //
Uyển Ngọc
A-anh đi canteen ạ // lắp bắp + ngại ngùng vén tóc //
Uyển Ngọc
Anh cho em đi cùng được không ạ
Không để cô nói thêm gì, anh đi nhanh hơn, chốc lát đã khuất bóng, cô tức giận dậm chân, răng cắn chặt lấy môi khuôn mặt méo mó vô cùng
Hải Đăng
Bé ơi, anh về rồi nè
Pháp Kiều
Aaa, anh đi lâu quá trời
Hải Đăng
Xin lỗi, dưới đấy đông quá, với lại anh có mua sữa cho em nè
Vừa nói anh vừa lấy từ trong túi quần một hộp sữa dâu đưa ra cho em
Pháp Kiều
Hồi sáng em uống rồi còn gì
Hải Đăng
Đấy là hồi sáng, bây giờ là buổi trưa rồi bé ạ
Hải Đăng
Ăn mau chóng lớn, đừng có kén
Hải Đăng
Ha, không đùa nữa, mau ah đi
Vừa nói anh vừa xúc một muỗng vừa ăn đút cho em
Pháp Kiều
Ư, đừng làm em giống bọn con nít thế // đỏ mặt //
Hải Đăng
Haha, em là bé nhỏ mà
Cả lớp học bị bầu không khí tình yêu này làm cho nhũn cả tim
Học sinh nữ
1: Dume, tao quyết định khi lấy chồng sẽ tìm như anh Hải Đăng
Học sinh nữ
2: Aaa, họ đút nhau ăn, người no là tôii
Học sinh nam
3: Eo ơi dễ thương phết
Học sinh nữ
4: Học yêu nhau, tôi là người rung động đây này
Em thì vừa đỏ mặt, vừa phải nhai cơm, thật sự muốn tìm lỗ chui xuống quá!
Pháp Kiều
Êyy, để em tự ăn được rồi // nói lí nhí đủ để anh nghe //
Hải Đăng
Sao vậy, em ngại à
Anh vừa cười nói, vừa ghé sát mặt mình với mặt em
Thật sự, anh lúc này rất gợi đòn, chỉ muốn đấm cho phát thôi!
Pháp Kiều
Aaa, đi về lớp anh đi, vô học rồi
Hải Đăng
Haha, bé nhỏ dễ thương quá, chuông chưa reo mà, anh còn ở đây được
Pháp Kiều
Không cho ở nữa, biến về lớp đi
Pháp Kiều
Đừng để mẹ nóng!!
Hải Đăng
Haha, anh biết rồi
Hải Đăng
Ra về anh lại lên tìm em nha
Anh nghiêng người hôn lên má em rồi đứng dậy về lớp
Cả lớp lại được trận xôn xao cười ha hả
Em thì nằm úp xuống bàn luôn, quá xấu hổ rồi! Anh chết tiệt!!
Em lại cảm nhận được nó, anh mắt như muốn giết người nhìn về phía em
Ngẩng mặt lại thấy cô, em nghĩ mình có làm gì cô đâu mà cô phải nhìn em bằng ánh mắt như vậy
Giả vờ bình thường nhưng nào có qua mặt được em, đôi mày em khẽ nhíu lại, có lẽ em không nên tiếp xúc với cô nhiều
Ra về, như lời hứa, Hải Đăng lại lên lớp để về cùng em
Lớp em tan trễ hơn lớp anh nên là Hải Đăng đứng bên ngoài đợi em, cùng lúc đó anh thấy cô bạn lúc trưa đang nhét gì đó vào balo em
Đúng lúc đó, lớp trưởng lục cặp tìm tiền để đưa cho cô giáo, nhưng tìm mãi không thấy
Khuân mặt lớp trưởng bây giờ vừa lo lắng vừa hoảng sợ, đấy là số tiền lớn, nhà để dành cho lớp trưởng đóng tiền học
Trước tiết thể dục vẫn còn nhưng giờ lại mất, lớp trưởng hoảng loạn nói với cô giáo
Cả lớp đang hí hửng chờ ra về thì bắt ở lại xét cặp
Cô giáo hỏi thời gian mất thì lớp trưởng bảo
Học sinh nữ
Lớp trưởng: D-dạ, lúc trước tiết thể dục vẫn còn, hức..nhưng mà nãy giờ em tìm hoài không thấy..hức tiền đó là cả gia tài của em đó cô, cô tìm giúp em với
Giáo viên
Thôi được rồi, để cô tìm cho
Giáo viên
Mấy bạn để cặp lại, xuống cuối lớp đứng đi
Cả lớp để cặp trên bàn, chen nhau xuống cuối lớp đứng
Ai cũng lo lắng cho lớp trưởng, vì cô ấy là người tuyệt vời, có nhan sắc có tri thức, lại rất có trách nhiệm
Ai ai cũng yêu mến, em cũng không ngoại lệ
Pháp Kiều
Không biết ai lấy của lớp trưởng vậy trời
Học sinh nữ
1: Đúng đó, lớp trưởng hiền lành lại tốt tính, ai nỡ làm vậy ha
Pháp Kiều
Chắc không phải người trong lớp đâu, lớp mình đoàn kết vậy mà
Uyển Ngọc
Lớp trưởng lúc nãy nói là trước tiết thể dục vẫn còn
Uyển Ngọc
Thế mà giờ lại không thấy
Uyển Ngọc
Không nghi ngờ trong lớp cũng không được lắm
Học sinh nữ
3: Ê mà hồi nãy lúc thể dục có ai trong lớp không vậy
Học sinh nam
4: Hồi nãy có mỗi Thanh Pháp ở lớp do đau chân
Bạn nam kia vừa lớp xong, cả lớp đồng loạt nhìn qua em
Cùng lúc đó cô giáo cũng tìm được trong cặp em một bóp tiền, lớp trưởng vừa thấy liền kích động nói lớn
Học sinh nữ
Lớp trưởng: Là của em, là bóp của em
Lớp trưởng như muốn nhảy cẩn lên, nước mắt giàn giụa
Mọi người trong lớp lúc này cũng nhìn em với vẻ ái ngại
Còn em thì đứng hình, sao bóp tiền lớp trưởng lại trong balo mình
Một ngàn câu hỏi vì sao hiện trong đầu em
Pái pai, chúc bạn ngủ ngon nhaa
DooKieu 1.3
Một người trong lớp không ưa em vội lên tiếng
Học sinh nữ
1: Eo ơi, tưởng như nào, hóa ra cũng loại ăn cắp ăn trộm thế kia
Học sinh nữ
2: Không ngờ bà vậy luôn đó Kiều
Học sinh nam
3: Má, đã bede lại còn có thói xấu, thế thì hỏng
Học sinh nam
4: Chắc về sau thể dục tao cũng cầm cặp xuống dưới luôn quá à, sợ!
Khi mọi người đang chỉ trích em, thì cô ả lại cười hả hê trong lòng
Uyển Ngọc
* Vừa lắm, ai bảo mày cướp Hải Đăng của tao *
Uyển Ngọc
* Cho mày dính với danh này suốt đời, xem xem Hải Đăng có thích mày nữa không *
Pháp Kiều
Sao tớ phải lấy của lớp trưởng cơ chứ
Nước lưng tròng nơi khóe mắt, giọng nói run rẩy
Nhưng hiện giờ ít ai có thể tin lời em được
Bằng chứng rõ như thế, biết biện mình như nào bây giờ
Lúc này anh đẩy cửa bước vào
Cả lớp nhìn qua thì chẳng ai dám hó hé gì
Còn em thấy anh như thấy vị cứu tinh
Dù biết chuyện nhưng anh vẫn giả vờ, anh hỏi sao mọi người chưa về
Nhỏ lúc nãy lại đứng ra nói
Học sinh nữ
1: Anh không biết được đâu, cậu ta ăn cắp tiền đóng học phí của lớp trưởng đó
Hải Đăng
Hửm? Có chuyện này à? // nhướng mày //
Pháp Kiều
Em không có, không có mà // nức nở //
Em vừa nói vừa cố chặng lại dòng nước mắt của mình
Nhưng con ả kia vẫn không buông tha
Học sinh nữ
1: Ha, không phải gì chứ, tao thấy là đúng quá nên nhột đúng không nhỉ
Học sinh nữ
1: Hài vãi, tự biên tự diện ghê gớm
Học sinh nữ
2: Tớ nghĩ cậu nên xin lỗi lớp trưởng đi, dù gì cũng tìm được rồi, lớp trưởng chắc không để ý đâu
Pháp Kiều
Nhưng mà tớ không lấy mà..hức..thật sự không phải tớ mà..hức hức
Học sinh nữ
1: Hừ vừa lấy xong bị lật tẩy định khóc lóc cho qua chuyện hả
Học sinh nữ
1: Không có dụ đó đâu thằng ẻo lả
Hải Đăng nghe em bé mình bị xúc phạm thì ức lên, nhưng chưa kịp làm gì thì Thanh Pháp đã chạy ra khỏi lớp, vừa khóc vừa chạy, em cảm thấy thế giới mình như sụp đổ
Còn phía trong lớp, con ả buộc tội cậu thì cười ha hả cho rằng cậu sợ nên chạy mất, bị anh cho một phát vào ngay mỏ
Anh là anh không động thủ với con gái, nhưng con này là ngoại lệ của anh
Vừa ăn đau, nó điên người, hỏi anh
Học sinh nữ
1: Anh bị điên à, sao lại đánh tôi
Hải Đăng
Điên con m* mày, mày thì biết cái đéo mà gì mà lên tiếng
Uyển Ngọc
Thôi mà, anh Hải Đăng, em biết là Thanh Pháp không phải loại người như vậy
Uyển Ngọc
Nhưng vẫn không thể không nghi ngờ được, vì có mỗi cậu ấy ở lại lớp ngay tiết thể dục, lại lấy được trong balo cậu ấy cái bó-
Hải Đăng
Đừng tưởng tao không thấy
Hải Đăng
Mẹ mày tự lấy rồi bỏ vào balo bé yêu tao xong lại đỗ thừa
Uyển Ngọc
Anh đừng có bênh vực cậu ấy mà đẩy phần sai về người vô tội!
Hải Đăng
Loại như mày ấy à?
Hải Đăng
Cần bằng chứng không?
Nói rồi anh lôi đoạn video kia ra
Lúc mày mặt mày cô ả tái mét
Uyển Ngọc
* Anh ấy quay lúc nào vậy, sao lại đúng lúc đó vậy trời *
Cả lớp xem xong thì im lặng, nhìn chằm chằm cô ả
Thế là hết rồi, chưa kịp bắt đầu kế hoạch đã phải thất bại
Nhưng cô ả vẫn oang oang cái mồm
Uyển Ngọc
Chắc chắn là ghép
Uyển Ngọc
Em không có làm!
Phải làm sao đây, chết rồi
Thế này thì cua kéo gì anh nữa
Hải Đăng
Em gửi video cho cô, cô tự mình làm sao cho coi được tí
Hải Đăng
Bé yêu của tôi bị hoảng sợ như vậy, phải trừng cho thích đáng
Hải Đăng
Còn về phần mấy đứa vu không bé nhỏ của tao, tao về cho công ty ohụ huynh chúng mày xuống đáy hết, cho ông bà già biết chúng mày ở nhà ngoan ngoãn, ra đường lại độc mồm độc miệng mém tí là làm mất danh dự người ta
Hải Đăng
Đợi tôi kiện tội vu khống đi
Anh nói xong cũng không nói gì thêm, đi lại lấy balo cho cậu, ung dung bước ra khỏi lớp, để lại lớp học đầy âm trầm
Tiếng trách móc, than thở, rồi thì nghe tiếng va chạm bàn ghế
Chắc đánh nhau rồi, nhưng mà anh không quan tâm
Thứ anh quan tâm bây giờ là bé nhỏ của anh có ổn không
Đi vội về nhà, xin phép phụ huynh của em rồi lên phòng
Anh thấy một cục bông nhỏ ở giữa giường, run lên bần bật, nghe cả tiếng thút thít đáng thương vô cùng
Hải Đăng
Ra đây nào, đừng có thút thít như vậy nữa
Hải Đăng
Ra đây anh thương
Hải Đăng vừa nói vừa cố gắng kéo tấm chăn này ra khỏi người em, nhưng em nắm chặt quá làm gắn kéo không được
Không muốn dùn nhiều sức, sợ lúc giật làm em bị đau, hắn đành chuyển qua dỗ ngọt
Hải Đăng
Anh xử lí cho em rồi
Hải Đăng
Em đừng buồn nữa được không?
Hải Đăng
Em như thế anh xót lắm đấy
Vừa dứt lời, anh thấy cục bông nhỏ từ từ mở ra, người trong chăn phi thẳng vào lòng anh, khóc thút thít bên tay
Pháp Kiều
Em không có mà, huhu, không ai tin em hết
Hải Đăng
Có mà, có Hải Đăng tin bé nhỏ mà
Hải Đăng
Đừng khóc nữa được không, anh xót lắm
Vừa nói, anh vừa vỗ vỗ lưng an ủi em
Pháp Kiều
Huhu, chỉ có Hải Đăng là yêu em thôi
Hải Đăng
Ừm ừm, vậy nên bé nhỏ đừng khóc nữa nhé
Pháp Kiều
D-dạ // thút thít //
Buổi sáng, vì chuyện ngày hôm qua nên em không muốn đi học chút nào
Thấy vậy anh xin cho em nghĩ một ngày, còn mình vẫn tiếp tục đi học
Bới vì hôm nay là một ngày đáng nhớ cho cô bạn học sinh chuyển trường
Hôm nay Uyển Ngọc đi học không hiểu sao mọi người cứ nhìn mình với ánh mắt kì thị, cô ả nhớ là chuyện hôm qua chỉ có lớp biết, sao lại truyền nhanh như vậy chứ
Đến lớp, ai cũng bàn tán xôn xao, khi cô ả đẩy cửa bước thì mọi người quay đầu lại, nhìn cô ả một cách đầy khinh bỉ
Vài người có ác cảm với cô sau chuyện hôm qua đã nói móc mỉa cô ả
Học sinh nữ
1: Eo ơi, bạn mày vô rồi kìa
Học sinh nữ
1: Nhận lẹ đi má
Học sinh nữ
2: Thôi xin, bạn mày ý, tao làm gì có bạn làm ở Bankhaihang
Học sinh nam
3: Hm..cũng được ha
Học sinh nam
4: Ê, mày vậy luôn hả, lỡ có bệnh ấy thì sao mày
Học sinh nam
3: Nghe mày nói sợ vãi
Học sinh nữ
6: Hề vãi chưởng, hâhha
Uyển Ngọc
* Gì vậy? Bọn nó đang nói gì vậy chứ *
Học sinh nữ
7: Ôi bạn ơi, sao hoang mang thế?
Học sinh nữ
8: Mày hỏi thừa vậy, mới vào có biết gì đâu, mày phải nhắc kéo cơ
Học sinh nữ
7: Thôi tội bạn ấy
Uyển Ngọc
Có chuyện gì vậy mọi người // nói nhỏ //
Học sinh nữ
1: Bạn ơi, lên confession xem nhaa
Học sinh nữ
1: Xem cho đẹp cái mặt nha bạn
Cô ả chẳng hiểu gì, vội lấy điện thoại ra để lên confession
Nào ngờ vừa mở ra đã thấy một bài được ghim chình ình trên đấy, ảnh cô ả lúc còn ở trường cũ, có ảnh về bạo l.ực học đường, có ảnh về cô ả với nhiều người đàn ông cùng lăn lộn, còn có ảnh nude mà cô ta tự đăng trên trang cá nhân riêng tư không lộ mặt
Mọi thứ hiện ra trước mắt làm mặt cô ả tái nhợt, điên cuồng lắc đầu, miệng lẩm bẩm hai chữ không phải liên tục
Mọi người trong lớp nhìn cô ta như phát điên
Vừa sợ cô ả phát điên đến mình, vừa khinh bỉ, ghê t.ởm cô ta ra mặt
Lớp anh bây giờ cũng đang bàn tán xôn xao vì chuyện của cô ả, có người khinh thường, có người ghê tởm, có người lại ngồi cười ha hả, còn anh thì ngồi một góc, miệng nhếch nhẹ lên
Bài đó là anh cho người đi tìm, sao đó đăng lên, kèm theo dòng caption " Đẹp mặt ha cô gái đã làm bé yêu tôi buồn 😉 "
Thế là anh đã đòi lại được thanh danh cho cậu
Về phải bảo bé yêu thưởng thôii
Tới đây thui nhaa, nếu được thì tí tôi lại ra chap cho mấy bạn
Tình tiết hơi nhanh tại tôi cũng chả có nhiều ý tưởng lắm, nếu khiến bạn không hài lòng thì cho Jazz xin lội ạ<33
Download MangaToon APP on App Store and Google Play