Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Đồng Ánh Quỳnh×Misthy] Không Gì Là Không Thể

chapter 1

tại trường Trung Học Phổ Thông "Học là Đỗ" nghe tên trường là thấy độ uy tín cao, không lo lắng gì hết trình độ rồi, đa số trường này toàn con ông cháu cha nhưng được cái học dở, quậy phá khiến thầy cô chuyển đi rồi tuyển vào, thay đổi thầy cô liên tục
có 6 lớp 12 thì có 5 lớn là học sinh cá biệt, chỉ có lớp kia là học sinh trung bình và khá, giỏi
Nay khác mọi khi là có giáo viên mới mà lại là có Học Sinh mới chuyển qua
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
*khui bịch bánh để lên bàn*
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
Cho miếng coi
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
cứ thoải mái, Vân mày nghĩ ai rảnh rỗi chuyển qua học lớp của tụi mình vậy
Châu Tuyết Vân
Châu Tuyết Vân
chắc là người đầu óc có vấn đề *ăn bánh của Thy*
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
Um tao nghĩ là chắc bị dụ, và chưa nghe qua danh tiếng lớp của mình
Trương Tiểu My
Trương Tiểu My
Tai tiếng thì có danh tiếng gì
Trương Tiểu My
Trương Tiểu My
mày thấy cái lớp từ 20 ngừi mà giờ còn có 10 đứa hông? Nhức đầu quá nên chuyển trường hết rồi
nvphụ
nvphụ
cô vô cô vô kia bây với nhỏ này đẹp lắm
Nghe chữ đẹp Misthy liền có chút hứng thú với người mới, đưa bịch bánh cho Hậu ngồi gác chân lên bàn khá mong chờ học sinh mới vào là ai
Cô giáo chủ nhiệm đi vào giới thiệu một học sinh mới chuyển đến. Đồng Ánh Quỳnh, với mái tóc đen dài óng mượt và đôi mắt sắc sảo, bước vào lớp trong tiếng xì xào bàn tán
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Chào các bạn, mình là Đồng Ánh Quỳnh, mới chuyển từ tỉnh lên. Mong được mọi người giúp đỡ *giọng nói điềm tĩnh nhưng tay thì khẽ run rẩy*
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
*để ý tay đang bám chặt vào nhau của Quỳnh*
Misthy ngả người ra sau ghế, nhếch môi cười nhạt.
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
“Còn một học sinh gương mẫu nữa à? Vui nhỉ!"
Quỳnh liếc nhìn Misthy. Ánh mắt ấy không hề sợ hãi mà đầy sự kiên định, đi xuống ngồi vào ghế bên Misthy làm Misthy có chút bất ngờ.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Chào bạn
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
*đảo mắt, để chân khỏi bàn, lấy kẹo ra ăn*
Quỳnh bị ngó lơ nên cười trừ lấy tập sách ra
Ra chơi, cả đám đi ăn uống với nhau, lớp chỉ còn 1 2 người, quỳnh nhìn ai cũng thấy khó gần nên từ bỏ việc kết bạn, ngồi lấy hộp cơm làm sẵn ở nhà mang theo mà ăn
đa số trưởng ai học đây cũng giàu, nhưng có vào trường hợp hi hữu như Quỳnh, khó khăn ba mẹ mất sớm phải làm thêm kiếm tiền, vào trường này là do Bác họ xin cho vào trường, may mắn nhà trường dễ tính nên đồng ý
Nói trắng ra Bác họ của Quỳnh xin Quỳnh học ở trường này cũng không tốt lành gì ông Bác đó chỉ muốn vứt bỏ gánh nặng mà ba mẹ Quỳnh để cho ông ta thôi, Quỳnh cũng biết nên rời khỏi gia đình ông ta mà bắt đầu tự lập
Tiết Học thứ 4 là tiết văn, chán nản nên Misthy lướt tiktok nhưng không tắt âm làm Quỳnh không tập trung học được
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Misthy, tắt nhạc đi
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
sao? Mày không chịu được à *ngả người ra sau, cười khẩy*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
ùm tôi không chịu được! Biết đây là trong giờ học không?
Lời nói của Quỳnh khiến cả nhóm bạn của Misthy ngạc nhiên. Tiểu My huých nhẹ Hậu Hoàng
Trương Tiểu My
Trương Tiểu My
ê con nhỏ đó không sợ Misthy xử hả?
Châu Tuyết Vân
Châu Tuyết Vân
Nhỏ đó mới chuyển qua mà sao mà biết Misthy là ai mà sợ
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
Nhìn nó đi, nó cao hơn mẻ Misthy 2 lần
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
*lườm Hậu*
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
*giả ho*
Quỳnh chẳng hề sợ hãi. Cô đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt Misthy
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Cậu không tộn trọng tôi ít nhất cậu phải tôn trọng cô giáo!
Cả lớp im lặng. Đây là lần đầu tiên có người dám lên tiếng trước Misthy.
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Thú vị đấy *Cười mỉm, ánh mắt đầy hứng thú nhìn Quỳnh*
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
được thôi, học *tắt điện thoại bỏ vào balo*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
*ngồi xuống*
Ra về,Misthy định sẽ cho Quỳnh biết thế nào là lễ độ nhưng Quỳnh chân dài đi nhanh quá mất tiêu nên thôi bỏ qua đợi ngày mai
to be continued

chapter 2

Vài ngày đi học tiếp theo, Quỳnh cứ bị Misthy với nhóm bạn nói móc nói xỉa, chọc ghẹo, phá tập, nhưng Quỳnh không quan tâm, cứ nói vài câu chí mạng để Misthy tức mà ngưng mấy trò con nít hư này lại
Nhóm của Misthy tụ tập sau giờ học để "dạy dỗ" một nhóm học sinh khóa dưới dám lấn sân khu vực riêng của họ. Khi mọi thứ bắt đầu căng thẳng, Quỳnh tình cờ đi ngang qua.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Này! Mấy cậu định làm gì vậy hả?
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Ồ, bạn học ngoan ngoãn của chúng ta đây rồi. Cậu nghĩ cậu xen vào được chuyện này à?
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Tôi chỉ nghĩ, các cậu nên biết điểm dừng. Đừng biến mình thành những kẻ bắt nạt *ánh mắt đầy kiên định nhìn Misthy*
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
Hoàng Thúy Hậu [Hậu Hoàng]
Này Quỳnh, mày nghĩ mày làm được gì? Một mình chống lại cả nhóm? Một mình vân thôi mày đã nằm liệt rồi
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
*Bước lên, chắn trước đám học sinh khóa dưới*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Tôi không chống lại các cậu. Nhưng nếu các cậu còn tiếp tục, tôi sẽ báo thầy giám thị.
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Mày doạ tao đấy à!? *cau mày*
Quỳnh không đáp, chỉ nhìn thẳng vào mắt Misthy, không hề dao động.
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
*bật cười*
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Tốt lắm, bạn mới. Xem ra cậu cũng có gan đấy
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
đi thôi, chướng mắt!
nhóm bạn nàng có chút lườm Quỳnh xong cả đám đi nói cười vui vẻ, như chưa có chuyện gì
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
*nhìn theo nàng*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
"người gì đâu tính nết không dễ chịu chút nào"
Misthy khuya mới lê thân về nhà, nhìn cha đang coi tờ giấy kiểm tra của mình, ngẩn lên ánh mắt sắc lẻm nhìn Misthy
Ông Lê
Ông Lê
*giục đống bài kiểm tra 1 2 3 điểm của nàng xuống bàn*
Ông Lê
Ông Lê
Con xem lại bản thân đi! Điểm số như thế mà dám mang về nhà à? Mỗi ngày chỉ biết tụ tập với đám bạn vô dụng. Con nghĩ mình sẽ làm được gì trong cuộc đời này?
Misthy khoanh tay, ánh mắt lơ đãng nhìn ra cửa sổ.
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Con chưa bao giờ muốn làm cái gì to tát như ba. Nếu ba muốn một đứa con hoàn hảo, thì xin lỗi, con không phải người đó.
Ông Lê
Ông Lê
Misthy!
Ông Lê
Ông Lê
*đập tay mạnh lên bàn, đứng dậy*
Ông Lê
Ông Lê
Con dám nói như thế với ba sao hả?!
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Con dám, vì đó là sự thật
Misthy nhún vai, giọng đầy bất cần. Tức tối trong lòng mà bỏ đi ra khỏi nhà
Misthy rời khỏi nhà với tâm trạng hỗn loạn. Nàng không thể chịu nổi việc bị cha mình quát mắng thậm tệ chỉ vì một con điểm kém. Với Nàng, mọi thứ trong cuộc sống này đều nhàm chán, gò bó, và chẳng ai thực sự hiểu cô.
Đi lang thang qua mấy con phố, nàng ghé vào một cửa hàng tiện lợi nhỏ để mua chai nước.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Chào chị, chị cần gì?
Giọng nói vang lên từ phía quầy thu ngân khiến Misthy khựng lại. Nàng ngẩng lên và bất ngờ nhận ra người đang đứng đó chính là Đồng Ánh Quỳnh
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Mày… làm gì ở đây? *ngạc nhiên*
To be continued

chapter 3

Quỳnh nhìn Misthy, thoáng chút bất ngờ nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Làm thêm. Còn cậu? Sao giờ này lại ở đây?
Misthy phớt lờ câu hỏi, tự mình cầm chai nước đi ra quầy thanh toán.
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Tao không nghĩ mày cần làm thêm. Nhìn mày lúc nào cũng sạch sẽ, gọn gàng, không giống kiểu phải lo tiền bạc.
Quỳnh không nói gì, chỉ quét mã vạch chai nước rồi đưa hóa đơn cho Misthy.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
10 ngàn
Misthy đứng đó một lát, ánh mắt lướt qua khuôn mặt của Quỳnh. Cô đặt tiền lên quầy, nhưng thay vì rời đi, nàng chống tay lên bàn, giọng đầy thách thức
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Thế nào? Sao không trả lời? Gia đình mày hết tiền rồi à?
Lần này, Quỳnh dừng tay. Cô ngước mắt lên nhìn thẳng vào Misthy, ánh mắt không hề tỏ vẻ khó chịu, nhưng lại lạnh lùng đến kỳ lạ.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Gia đình tôi không liên quan đến việc tôi làm gì. Cậu không cần quan tâm
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Vậy à? Tưởng người giỏi như cậu thì chẳng cần bận tâm mấy chuyện cơm áo gạo tiền *cười nhếch mép*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
*khẽ thở dài, không muốn tranh cãi*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Nếu cậu không mua gì thêm thì đi, tôi cần làm việc
Misthy nhún vai, cầm chai nước và quay đi. Nhưng thay vì rời khỏi cửa hàng, nàng đứng ngoài cửa, tựa người vào bức tường, như chờ đợi điều gì đó
Khoảng 12 giờ tối, Quỳnh tan ca. Cô bước ra khỏi cửa hàng, đeo chiếc balo cũ kỹ trên vai. Vừa bước ra, cô thấy Misthy đang đứng đó, gương mặt phảng phất nét châm chọc.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Cậu vẫn còn ở đây? Không có nơi nào để về à? *nói kiểu hơi trêu chọc*
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Tôi không muốn về nhà *bước lại Quỳnh vài bước*
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
mày sống gần đây đúng không? Tôi đi theo được chứ?
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
cậu nghĩ tôi với cậu thân?
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Ừ thì không. Nhưng tôi đang rảnh
Giọng nàng nửa đùa nửa thật, như thể nàng không cần sự cho phép của Quỳnh.
Quỳnh im lặng, bước đi trước. Cô không từ chối, nhưng cũng không chào đón sự có mặt của Misthy. Họ đến một căn phòng trọ nhỏ nằm sâu trong con hẻm tối. Quỳnh mở cửa, bước vào và bật đèn.
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Đây là nơi tôi ở. Không có gì đáng để cậu tò mò đâu
Misthy bước vào, nhìn quanh căn phòng nhỏ bé và đơn sơ.
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
mày sống ở đây một mình sao
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Không phải một mình, nhưng tôi tự lo hết mọi thứ *cởi balo để xuống dưới bàn*
Misthy khoanh tay đứng dựa vào tường, ánh mắt dò xét
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Tự lo? *khẽ cau mày*
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Là sao?
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Là sống tự lập. Không ai giúp tôi hết. Cậu đừng lo, tôi không có thói quen sống nhờ người khác
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Tự lập? mày đang làm việc quần quật chỉ để tồn tại. Có gì đáng tự hào? *cười trêu chọc*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
vậy cậu nghĩ tiêu tiền của ba mẹ, rồi làm mọi thứ trái ý họ là tự do sao? *nhìn thẳng vào mắt nàng*
Câu hỏi của Quỳnh khiến Misthy khựng lại. Cô không thích bị người khác chỉ trích, đặc biệt là từ Quỳnh – một người cô vốn luôn xem là "mọt sách".
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
mày không biết gì về tao. Đừng làm như mình hiểu tao *giọng nói trở nên sắc lạnh*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
Đúng, tôi không hiểu cậu. Nhưng tôi thấy được điều cậu đang lãng phí một gia đình, một cuộc sống mà nhiều người mơ ước. Trong khi tôi phải tự mình đấu tranh để tồn tại
Misthy cắn môi, ánh mắt lảng đi. Nhưng thay vì nổi giận, cô bật cười khẩy, như muốn che giấu cảm xúc của mình
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Được thôi. Xem ra mày khá thẳng thắn. Tao thích thế.
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Thôi không rảnh làm phiền mấy người, chắc có gián, không thích ở *giọng kiểu mỉa mai, bỏ đi*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
*thở dài*
Không hiểu tại sao lại có người như vậy, có đầy đủ mọi thứ nhưng thích phá hoại
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
*điện cho Tiểu My*
tối nay nàng ở lại nhà Tiểu My một đêm, sáng về nhà thay đồ đi học, Misthy chỉ bỏ nhà đi để cha bực vậy thôi chứ ai ngu bỏ nhà để trở thành vô gia cư
Misthy đến trường như mọi khi, nhưng tâm trạng Nàng khác hẳn so với mọi ngày. Quỳnh đã lôi kéo cô vào những suy nghĩ mà Nàng chưa từng để ý trước đây. Nàng bắt đầu thấy khó chịu với chính bản thân mình, nhưng lại không muốn thừa nhận điều đó.
Trong suốt cả giờ học, Misthy cứ liếc nhìn về phía Quỳnh. Nàng không thể phủ nhận sự hấp dẫn của Quỳnh – không chỉ vì cô ấy thông minh mà còn vì tính cách kiên cường, chẳng bao giờ dễ bị khuất phục. Misthy nhận ra rằng, nàng không thể cứ tiếp tục sống trong cái bóng của gia đình mình mãi được, nhất là khi Quỳnh là một ví dụ sống động của việc tự lập.
Lê Thy Ngọc [Misthy]
Lê Thy Ngọc [Misthy]
*thở dài chán nản, vẽ vẽ gì đó vào tập*
Đồng Ánh Quỳnh
Đồng Ánh Quỳnh
*liếc nhìn qua*
Bất giác môi Cô cong liền rồi thôi nhìn Misthy, tiếp tục làm bài tập
To be continued

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play