Lời Hẹn Ước Dưới Anh Mặt Trời
Chương 1
Chương 1: Ngày Mới Bắt Đầu
Tiếng chuông báo thức reo vang khắp căn phòng nhỏ, nhưng Tô Ngọc Tuyết vẫn cuộn tròn trong chăn, mặc cho ánh mặt trời len lỏi qua khe cửa sổ chiếu vào. Đôi mắt cô mơ màng hé mở, nhìn vào chiếc đồng hồ bên cạnh giường, và rồi...
Tô Ngọc Tuyết
Trời ơi! Trễ giờ rồi!”
Cô bật dậy như một cơn gió, vội vã mặc đồng phục, quơ đại chiếc cặp sách trên bàn và chạy ra khỏi nhà. Bữa sáng hôm nay, một lần nữa, lại bị cô lãng quên.
Trên đường đến trường, chiếc xe đạp cũ của Ngọc Tuyết không ngừng kêu “cót két” như trách móc. Cô không còn tâm trí để quan tâm, trong đầu chỉ nghĩ đến việc làm sao để không bị thầy giáo chủ nhiệm mắng
Tô Ngọc Tuyết
Còn năm phút nữa... chắc kịp!
Vừa đến cổng trường, cô liếc nhanh đồng hồ. – Ngọc Tuyết thở hổn hển, cố gắng chạy nhanh về phía lớp học.
Bước vào lớp, cả bốn người bạn đã quen thuộc của cô đã ngồi vào chỗ:
Lâm Thiên Vũ đang chăm chú đọc sách, không hề để ý đến sự xuất hiện của cô
Trần Hạo Nhiên ngồi phía sau, vừa thấy Ngọc Tuyết xuất hiện đã bật cười
Trần Hạo Thiên
Ngọc Tuyết, hôm nay lại là nữ anh hùng đến muộn à?”
Liễu Thanh Vy khẽ cười, đưa tay ra hiệu cho cô ngồi xuống.
Liễu Thanh Vy
“Tớ đã giữ chỗ cho cậu rồi. Nhanh lên trước khi thầy đến.”
Đường Vĩnh Phong thì vẫn im lặng, chỉ khẽ liếc nhìn cô một cái rồi quay sang đọc ghi chú của mình.
Ngọc Tuyết thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn Thanh Vy rồi vội vàng ngồi xuống. Vẫn chưa hết mệt, cô cúi xuống bàn, trách móc bản thân:
Tô Ngọc Tuyết
“Ngày gì mà bắt đầu tệ thế này…”
Chưa kịp định thần, tiếng bước chân của thầy giáo đã vang lên trước cửa lớp. Một ngày mới bắt đầu đầy hối hả như vậy đấy. Nhưng Ngọc Tuyết không ngờ, đây sẽ là ngày mở ra những câu chuyện không thể nào quên của nhóm bạn thân dưới ánh mặt trời thanh xuân.
chương 2
thầy Giáo Lưu
Thầy giáo (giọng trầm, đều đều):
“Các em chú ý, bài hôm nay sẽ liên quan đến nội dung kiểm tra sắp tới. Mọi người ghi chép đầy đủ nhé.”
Ngọc Tuyết (thì thầm, tự trách mình)
Tô Ngọc Tuyết
“Chết thật, mắt mình cứ díp lại thế này thì làm sao học nổi…”
Hạo Nhiên (ngồi phía sau, ném mẩu giấy nhỏ, thì thầm)
Trần Hạo Thiên
“Này, Ngọc Tuyết! Đừng ngủ nữa. Cẩn thận thầy bắt được bây giờ.”
Ngọc Tuyết (giật mình, quay xuống thì thầm đáp lại)
Tô Ngọc Tuyết
“Hạo Nhiên, cậu làm cái trò gì thế hả? Muốn bị phạt à?”
Hạo Nhiên (nhún vai, cười nhẹ)
Trần Hạo Thiên
“Tớ chỉ giúp cậu tỉnh táo thôi. Sao không cảm ơn mà còn mắng tớ?”
Thanh Vy (nhẹ nhàng, quay sang nhắc nhở)
Liễu Thanh Vy
“Tuyết, đừng làm ồn. Thầy vừa nhìn về phía này rồi đấy. Cẩn thận bị gọi lên bảng.”
Ngọc Tuyết (lẩm bẩm, quay lại phía trước):
Tô Ngọc Tuyết
“Rồi, rồi. Mấy cậu đúng là toàn làm tớ loạn thêm…”
---
Thầy giáo (dừng bài giảng, nhìn cả lớp)
thầy Giáo Lưu
“Có vẻ ai đó đang rất mất tập trung nhỉ? Nếu không muốn ghi chép, tôi có thể mời một số bạn lên giải bài tập trên bảng.”
(Lớp học đột ngột yên lặng, không ai dám nhìn lên.)
Vĩnh Phong (thì thầm với Thanh Vy, mắt vẫn nhìn thầy giáo)
Đường Vĩnh Phong
“Ngọc Tuyết nên tập trung hơn. Lần nào cũng làm mọi người hồi hộp.”
Thanh Vy (gật đầu, khẽ đáp)
Liễu Thanh Vy
“Ừ. Nhưng cũng không trách được, cậu ấy vội vàng cả buổi sáng rồi mà…”
Ngọc Tuyết (quay sang Hạo Nhiên, giận dỗi thì thầm)
Tô Ngọc Tuyết
“Thấy chưa, tất cả là tại cậu! Nếu thầy gọi tên tớ, cậu chịu trách nhiệm đi!”
Hạo Nhiên (nhún vai, cười nhỏ)
Trần Hạo Thiên
“Thầy còn chưa gọi mà, sao cậu cứ lo xa thế? Bình tĩnh đi!”
Thiên Vũ (ngẩng đầu khỏi cuốn sách, khẽ lên tiếng)
Lâm Thiên Vũ
“Hạo Nhiên, đừng đùa nữa. Cả lớp mà bị ảnh hưởng là không ổn đâu.”
Hạo Nhiên (giả vờ nhăn mặt)
Trần Hạo Thiên
“Rồi, rồi. Thiên Vũ luôn nghiêm túc. Tớ không đùa nữa được chưa?”
Thầy giáo (gõ nhẹ vào bàn, nhìn cả lớp)
thầy Giáo Lưu
“Các em im lặng và tiếp tục ghi chép. Đừng để tôi phải nhắc nhở thêm lần nào !
(Lớp học lại trở về không khí yên lặng, nhưng trong lòng mỗi người đều thấp thoáng những suy nghĩ khác nhau.)
chương 3
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi vang lên khắp hành lang. Ngọc Tuyết nhanh chóng đứng dậy, vươn vai đầy mệt mỏi. Cô quay sang nhóm bạn, ánh mắt như đang van nài:
Tô Ngọc Tuyết
“Đi căn-tin đi, tớ đói sắp chết rồi. Sáng nay còn chưa kịp ăn gì nữa!”
Hạo Nhiên (cười lớn, khoác vai Ngọc Tuyết)
Trần Hạo Thiên
“Biết ngay mà! Chắc chắn cậu sẽ lại lôi tụi tớ xuống căn-tin. Thôi, để tớ làm người hùng, dẫn cậu đi mua đồ ăn nhé!”
Thanh Vy (mỉm cười nhẹ, cầm lấy ví của mình):
Liễu Thanh Vy
“Được rồi, để tớ đi cùng. Tuyết mà đói thì cả tiết sau sẽ không tập trung nổi.”
Thiên Vũ (đứng dậy, nhìn đồng hồ):
Lâm Thiên Vũ
“Mọi người đi trước đi, tớ còn phải hỏi thầy giáo một số thứ.”
Vĩnh Phong (đứng lên, thu dọn sách vở):
Đường Vĩnh Phong
“Không cần kéo dài thời gian đâu. Đi căn-tin rồi quay lại sớm, đừng quên tiết sau là kiểm tra.”
Tô Ngọc Tuyết
Hả Thiên Vũ ra chơi rồi cậu còn đi hỏi thầy àa
Cả nhóm kéo nhau xuống căn-tin, không khí tràn ngập tiếng cười nói của học sinh. Hạo Nhiên đi trước, gọi một khay bánh bao và một ly sữa đậu nành cho Ngọc Tuyết.
Ngọc Tuyết (nhìn Hạo Nhiên, hào hứng):
Tô Ngọc Tuyết
“Cảm ơn nhé! Cậu đúng là người bạn đáng tin nhất của tớ!”
Hạo Nhiên (giả vờ ra vẻ quan trọng):
Trần Hạo Thiên
“Tớ biết mà. Không cần cảm ơn, chỉ cần lần sau đừng trách tớ là được.”
Thanh Vy (đưa khay đồ ăn cho cả nhóm):
Liễu Thanh Vy
“Đây, đủ hết cho mọi người. Nhanh lên, ăn xong còn quay lại lớp.”
Thiên Vũ (đi từ phía hành lang vào, ngồi xuống bàn):
Lâm Thiên Vũ
“Các cậu đừng làm ồn quá. Học sinh lớp bên đang nhìn sang kìa.”
Trần Hạo Thiên
“Thôi nào, Thiên Vũ. Ra chơi mà, ai lại nghiêm túc thế? Thả lỏng chút đi!”
Vĩnh Phong (nhấp một ngụm trà, giọng trầm):
Đường Vĩnh Phong
“Căn-tin đúng là đông thật. Lần nào ra chơi cũng như bãi chiến trường.”
Liễu Thanh Vy
Eo ôi nhìn cậu như ông cụ non
Tô Ngọc Tuyết
(vừa ăn vừa nói):
“Đúng thế. Nhưng mà tớ thích không khí này. Nó khiến tớ cảm thấy mình thật sự đang tận hưởng tuổi trẻ.”
Liễu Thanh Vy
(cười khẽ):
“Cậu lúc nào cũng lạc quan thế này, thật khiến người khác cảm thấy dễ chịu.”
Trần Hạo Thiên
(bật cười, giả vờ châm chọc):
“Dễ chịu á? Tớ thấy Tuyết lúc đói còn đáng sợ hơn cả thầy chủ nhiệm nữa!”
Tô Ngọc Tuyết
(đập nhẹ vào vai Hạo Nhiên):
“Này, cậu muốn chết à? Đừng đùa quá đáng với tớ!”
Download MangaToon APP on App Store and Google Play