[RhyCap] RhyCap Kể Chuyện Mời Bạn Nghe
Pov 1.Mãi Mãi Tuổi 19 llP1ll
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Fic này đúng kiểu đủ thể loại
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Kiểu nó sẽ siêu nhiều nội dung luôn
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Hihi
_________________________
Năm 15 tuổi, trong lúc chỉ còn ba tháng nữa là đến kì thi chuyển cấp
Cậu bé Hoàng Đức Duy lúc ấy lại để cuộc đời mình vào tay T.Ự T.H.Ầ.N bằng một giấc ngủ sâu
Cậu thật sự đã quá mệt mỏi với cuộc sống này rồi
Hoàng Đức Duy
Ngủ ngon nhé Đức Duy!//uống nắm thuốc ngủ trong tay//
Nhưng chớ trêu thay, ông trời lại như muốn trêu đùa cuộc đời cậu bé ấy
Mở mắt ra lần nữa, cái mùi sát trùng đã sộc thẳng vào mũi cậu
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Tỉnh rồi,tỉnh rồi//chạy đến bên giường em//
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Sao mày dại vậy con?
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Bao người còn muốn sống ở ngoài kia còn không được
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Thế mà mày còn t.ự t.ử hả?
Hoàng Đức Duy
Nhưng con không muốn sống nữa
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Ai làm gì mày mà mày không muốn sống?
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Ai làm gì mà mệt?
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Lúc nào cũng mệt
Hoàng Thúy Linh
Có mà nó xem nhiều phim quá ảo á
Hoàng Thúy Linh
Chứ đang yên đang lành ai lại như nó
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Vậy sau này tốt nhất đừng xem điện thoại nữa
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Mấy cái đó chỉ dậy hư là giỏi//thu điện thoại của em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Thế nào rồi,thi được hạng mấy
Hoàng Đức Duy
Giải hai mẹ ạ
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Vậy lần sau phải cố gắng hơn nữa
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Đã ai làm gì đâu mà mặt mày khó chịu rồi
Hoàng Đức Duy
Con không có
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Còn cãi à
Hoàng Đức Duy
//ném cái huy chương lên bàn+im lặng định lên phòng//
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Mày thái độ với ai đấy?💢//đập bàn//
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Mới về nhà đã khó chịu💢
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Mày không muốn thì khỏi về luôn đi!💢
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Ai làm gì mày nói xem!?💢
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Ai làm gì!?💢
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Sao lúc nào mày cũng kêu mình mệt lắm vậy
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Có đi học thôi mà cũng kêu
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Có mà nó đang lười thì có
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Nói mà cái mặt cứ chơ chơ ra thế à!
Những câu mắng như vậy cậu cũng nghe quen rồi
4 năm trung học cơ sở, chẳng dễ dàng gì khi cậu bị bạo lực học đường
Bọn chúng đúng là không dám động chân động tay vào người em
Nhưng lại dùng nhưng lời nói tưởng như trêu đùa, những hành động vô nghĩ. Để rồi,cậu bé ngày ấy phải chịu bao tổn thương,mà đến cuối cùng nhận lại không phải lời xin lỗi mà là....
Bằng đấy thời gian, bằng đấy tổn thương nhưng....
Chưa từng một lần được thấu hiểu
Chưa từng một lần được nói ra lòng mình
3 năm trung học phổ thông cậu cũng chẳng dễ chịu gì
Áp lực từ gia đình luôn muốn cậu đứng nhất
Không bạn bè, không niềm vui, không chơi đùa
Chắc cậu sẽ mãi mãi không có bạn
Hoàng Đức Duy
Con xin phép lên nhà trước ạ
Hoàng Thúy Linh
Mẹ! Nó kìa!
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Ở dưới ngày phụ giúp chị đi chứ!
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Nói làm tí là khó chịu
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Mày chỉ biết ở trên nhà thôi à
Hoàng Đức Mạnh[Ba em]
Đúng là đồ vô dụng
Cuộc sống cứ thế diễn ra đến một ngày...
Hoàng Thúy Linh
Mẹ nhìn nó kìa//chỉ em//
Hoàng Thúy Linh
Chắc có người yêu rồi đây!
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Suốt ngày cắm mặt vào cái điện thoại!
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Nhắn tin vớ vẩn suốt ngày
Hoàng Thúy Linh
Đưa đây xem nào//ra giật điện thoại của em//
Hoàng Đức Duy
Ơ? Điện thoại của em
Hoàng Thúy Linh
Bột Iu?//đọc tin nhắn của em//
Hoàng Thúy Linh
Duy có người yêu thật này!
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Cái gì?!
Hoàng Thúy Linh
Đây này! Con là con trai//đưa mẹ xem//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Mày bị đ iên hả Duy?!💢
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Học không lo học!
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Suốt ngày yêu đương,chơi bời💢
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Mày bị bệnh thật rồi con ơi!
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Con gái không yêu! Lại đi yêu cái thằng con trai này💢
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Hay cái điện thoại làm mày hư luôn rồi!💢
Mà mẹ cậu cứ thế mắng, chửi cậu
Để rồi, tối đó là một trận đòn thừa sống thiếu ch.ết
Không một ai hôm đó nghe cậu bé đã từng chọn giấc ngủ để kết thúc cuộc đời mình đó cả, không ai cho cậu một cơ hội giải thích cả
Sau hôm đó cậu cũng bị thu điện thoại
Mẹ cậu thì bắt cậu gọi điện để nói chia tay với anh
Cuộc sống giờ đây lại không còn gì để em hứng thú sống tiếp rồi
Cậu bé Hoàng Đức Duy,lại một lần nữa ngủ say
Vẫn là cậu bé đó, vẫn là căn phòng đó
Chỉ tiếc cậu lần này ra đi thật rồi
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Viết kiểu này tui vt kh đc xúc động lắm
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Mng thông cảm nhé
Pov 1.Mãi Mãi Tuổi 19 llP2ll
_________________________
Pov 1.Mãi Mãi Tuổi 19 [Tiếp]
Năm 17 tuổi, Nguyễn Quang Anh chuyển trường đến một ngôi trường trung học phổ thông mới
Vừa vào lớp, điều anh ấn tượng nhất là cậu bé Hoàng Đức Duy đang ngồi cuối lớp làm bài tập
Hình ảnh của cậu trai nhỏ bé mà chăm chỉ
Không chơi đùa, không ai nói chuyện với cậu
Ngồi một mình im lặng mà làm bài
Nguyễn Quang Anh
Xin chào//đến chỗ em//
Hoàng Đức Duy
//ngước lên nhìn//
Hoàng Đức Duy
Xin Chào//rụt rè//
Nguyễn Quang Anh
Mình là học sinh mới, làm quen nhé//đưa tay ra, muốn bắt tay cậu//
Hoàng Đức Duy
Ừm, cũng được//bắt tay anh//
Nguyễn Quang Anh
Không ai chơi với cậu hả?
Hoàng Đức Duy
Không muốn chới, không được chơi với ai
Nguyễn Quang Anh
Sao lại vậy?
Nguyễn Quang Anh
À,tôi là Nguyễn Quang Anh,mới chuyển về đây học
Cứ thế mà cả buổi anh ngồi nói chuyện với cậu
Dù nhiều lần cậu im lặng, tập trung mà làm bài
Cô giáo cũng cho hai người ngồi gần nhau
Đến một ngày hai người thân nhau từ bao giờ không biết
Cậu đã có thêm mấy người bạn mới
Đặng Thành An
Đừng làm bài nữa Duy!!!//kéo cậu ra khó bàn//
Hoàng Đức Duy
Từ từ,tao làm nốt
Nguyễn Thanh Pháp
Qanh,mầy có chắc Duy là con người không?
Nguyễn Thái Sơn
Có con người nào như nó không?
Trần Phong Hào
Học cả buổi không chán hả Duy?
Hoàng Đức Duy
Không làm xong về ba mẹ chửi tao nữa
Hoàng Đức Duy
//cắm cúi làm bài//
Huỳnh Hoàng Hùng
Rồi rồi, làm nốt đi còn đi chơi
Những người bạn duy nhất thấu hiểu và bên cậu
Và cả anh, người luôn chăm sóc, bảo vệ, đồng hành với cậu
Từ cái ngày anh xuất hiện trong cuộc đời cậu, thì như một ánh sáng le lói qua căn phòng tối để sưởi ấm trong nó
Nguyễn Quang Anh
Uống đi rồi làm//để hộp sữa lên bàn cho cậu//
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn Qanh//cười tươi//
Vẫn luôn quan tâm chăm sóc cậu như vậy
Vẫn luôn coi cậu là người đặc biệt trong tim mình
Bản thân hai người đều thích đối phương và coi người kia là người đặc biệt
Tình yêu cứ thế mà mỗi ngày một lớn hơn
Đến một ngày, hai người từ tình bạn thành tình yêu
Nguyễn Quang Anh
Tớ Thích Cậu! Làm người yêu tớ nhé//đỏ mặt//
Đặng Thành An
Đồng ý! Đồng ý!
Nguyễn Thanh Pháp
Đồng ý đi con ơi!
Huỳnh Hoàng Hùng
OTP tôi ship thành thật rồi!
Trần Phong Hào
Đồng ý đi Duy!
Đỗ Hải Đăng
Đồng ý đi Duy!
Lê Quang Hùng
Yêu đi,yêu đi
Hoàng Đức Duy
Tớ...tớ..//ngại//
Nguyễn Quang Anh
Làm người yêu tớ nhé Duy?
Hoàng Đức Duy
Tớ..tớ đồng ý//nhận hộp quà//
Nguyễn Thái Sơn
Bạn mình hết ế rồi
Nguyễn Thanh Pháp
Con mẹ có bồ rồi
Hôm đó là một ngày thật đẹp
Một ngày mà anh sẽ không bao giờ quên
Và cái khuôn mặt hay mái tóc ấy cũng sẽ được anh in sâu trong tim mình
Nhưng giờ đây, sau tất cả em lại bỏ anh mà đi sao
Cái ngày anh được báo tin em mất rồi
Cái ngày ấy anh không tin vào tai mình
Chạy thật nhanh đến nhà em
Quãng đường trước đây mất 20p thì giờ chỉ còn 10p
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy.. Đức Duy//Chạy vào nhà em//
Anh sững sờ khi thấy người mình yêu giờ chỉ còn trong hũ tro cốt
Không kịp nhìn em lần cuối rồi
Anh gục xuống sàn mà khào khóc
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy//gào lên///
Nguyễn Quang Anh
Sao em bỏ anh lại!
Nguyễn Quang Anh
Hả Đức Duy?!
Nguyễn Quang Anh
Em hứa..em hứa sẽ cùng anh đi đến từng sân khấu cơ mà
Nguyễn Quang Anh
Sao giờ em bỏ anh lại//gào khóc//
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy... Đức Duy à
Trái tim anh lúc đó như ngừng đập, một khoảng trống vô tận nuốt chửng mọi âm thanh và ánh sáng khi nhận ra em đã mãi mãi rời xa. Hơi thở nghẹn lại, lồng ngực đau thắt như có ai bóp nghẹt, nước mắt cứ thế tuôn rơi không ngừng, mặn đắng hòa cùng nỗi tuyệt vọng không đáy. Thế giới xung quanh trở nên vô nghĩa, mọi niềm vui và hy vọng dường như đã tan biến theo bóng hình thân thương ấy
Nhận ra người mình yêu đã lựa chọn rời xa thế giới này vì những áp lực vô hình, trái tim anh như bị xé làm đôi bởi vừa thương xót cho gánh nặng em phải chịu đựng bấy lâu, vừa đau đớn cho sự mất mát không thể bù đắp. Nỗi đau này không chỉ là sự thiếu vắng, mà còn là một vết thương âm ỉ day dứt
Lúc đấy anh chỉ biết tự hỏi
"Giá như thế giờ này nhẹ nhàng với em một chút thì tốt"
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
//đi tới+nhìn anh//
Đôi mắt bà sững lại, nhìn chàng trai đang gào khóc trước di ảnh của con trai bà, từ tiếng nấc nghẹn ngào xé tan bầu không khí tĩnh lặng. Từng giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt đau khổ ấy như những mũi dao xoáy sâu vào trái tim bà. Hóa ra, tình yêu giữa hai người lại chân thành và sâu sắc đến vậy, vượt qua mọi định kiến mà bà từng cố chấp. Giờ đây, sự mất mát này không chỉ là nỗi đau khôn nguôi, mà còn là lời sám hối muộn màng cho sự mù quáng của bà, cho những tháng ngày bà kiên quyết chia lìa hai tâm hồn thuộc về nhau
Bà tự trách mình, tự trách bản thân sao lại bắt em phải chia tay người em yêu, sao lại coi yêu người con trai khác là bệnh
Cách nhìn nhận và sự cổ hủ của bà đã đánh mất đứa con trai duy nhất của bản thân
Ân hận giờ cũng đã qua muộn
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Qanh!//đi đến trước mặt anh//
Nguyễn Quang Anh
//ngước lên nhìn mẹ em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Cô..cô xin lỗi
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Duy nó gửi con cái này//đưa bức thư của em cho anh//
Nguyễn Quang Anh
Con xin ạ//nhận lấy//
Bàn tay bà run run trao bức thư mà em để lại cho anh, bà nghẹn ngào nhận ra ánh mắt đau đớn tột cùng nhưng vẫn ẩn chứa sự tôn trọng dành cho bà. Dù chính sự ngăn cấm nghiệt ngã của bà đã đẩy hai đứa trẻ đến bi kịch này. Nhưng chàng trai trước mặt bà vẫn không một lời trách móc. Nhìn những dòng chữ nguệch ngoạc chứa chan tình yêu và cả sự tuyệt vọng của em, bà càng thêm xót xa. Sự tôn trọng lặng lẽ của anh như một lời buộc tội dịu dàng mà khoét sâu thêm vết thương hối hận trong trái tim bà
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Lười
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Gọi
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Bye bye
Pov 1.Mãi Mãi Tuổi 19 llEndll
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Lưu ý là fic này cần sự kiên nhẫn ạ
_________________________
Pov 1.Mãi Mãi Tuổi 19 [End]
📝 Gửi Qanh - Người Em Yêu
Em xin lỗi Qanh, ngàn lần xin lỗi vì không thể cùng anh bước tiếp trên con đường này. Em biết, quyết định này sẽ khiến anh đau lòng, hụt hẫng biết bao. Em cũng vậy, trái tim em như có ngàn mũi kim châm khi phải nói lời chia xa
Nhưng anh à, em mong anh hiểu cho em. Cuộc đời này vốn dĩ vô thường, có những ngã rẽ mà ta không thể nào lường trước được. Em không muốn anh phải vì em mà gánh chịu thêm bất cứ điều gì. Em tin rằng, ở một nơi nào đó, em sẽ luôn dõi theo anh, cầu chúc cho anh được bình an và hạnh phúc.
Em biết ơn anh vô cùng. Cảm ơn anh đã đến bên em, sưởi ấm trái tim em bằng tình yêu chân thành và sự quan tâm dịu dàng. Những khoảnh khắc bên anh là những ký ức đẹp nhất trong cuộc đời em. Anh đã cho em biết thế nào là yêu thương, là hạnh phúc, là những điều mà em sẽ mãi trân trọng.
Hãy sống thật tốt anh nhé. Hãy mạnh mẽ vượt qua những khó khăn, hãy tìm thấy niềm vui trong cuộc sống. Em tin rằng, với trái tim ấm áp và nghị lực phi thường, anh sẽ tìm được người xứng đáng với tình yêu của anh.
Nếu có duyên, kiếp sau ta lại tìm thấy nhau anh nhé. Em sẽ nhận ra anh giữa biển người mênh mông.
Yêu anh và mãi nhớ về anh.
Kí Tên
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
//sững vài giây//
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy... Đức Duy à//gào khóc//
Nguyễn Quang Anh
Em bỏ anh đi thật rồi sao?//khóc to hơn//
Đọc xong những dòng thư này, tim anh như nghẹn lại. Vừa cảm nhận được tình yêu của em, sự chân thành đến xé lòng, vừa thấy một nỗi đau đớn, mất mát không thể diễn tả. Lời xin lỗi nghe day dứt, lời cảm ơn như những mũi kim châm. Mong ước "kiếp sau" vừa an ủi vừa khơi gợi một nỗi buồn vô tận. Dù biết, có sống tiếp thì đến một ngày không sao em cũng sẽ rời đi như vậy, trái tim anh vẫn tan nát. Tình yêu này, dù đẹp đến đâu, vẫn đành dang dở
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy..có phải em đau lắm không?//nhìn di ảnh em mà cười//
Nguyễn Quang Anh
Căn bệnh trầm cảm đó giày vò em quá lâu rồi
Nguyễn Quang Anh
Em ngủ thật say đấy
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Trầm cảm!?*//kinh ngạc//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Qanh!
Nguyễn Quang Anh
Dạ//ngước lên nhìn mẹ em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Đức Duy bị...bị trầm cảm?!
Nguyễn Quang Anh
Em ấy chưa nói với cô ạ?
Nguyễn Quang Anh
Em ấy bị từ lâu rồi...//kệ cho bà nghe về căm bệnh trầm cảm của em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
//ngồi thụp xuống sàn//
Khuôn mặt bà tái mét, đôi mắt mở lớn, sững sờ như tượng đá khi nghe những lời nghẹn ngào về căn bệnh trầm cảm giày vò em. Từ sốc chuyển sang đau xót, hối hận trào dâng trong đáy mắt. Bà day dứt vì đã không lắng nghe, không nhận ra những dấu hiệu bất thường của con mình, mà lại đổ lỗi cho chiếc điện thoại, bỏ ngoài tai lời em nói về việc bị bạo lực học đường, luôn thiên vị đứa con gái lớn, mặc kệ những tổn thương em phải chịu đựng và cuối cùng là mù quáng bắt em chia tay ánh sáng của cuộc đời em. Giờ đây, bà chỉ còn biết câm lặng trong nỗi ân hận xé lòng.
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Đức Duy... Đức Duy mẹ xin lỗi//bật khóc//
Nguyễn Quang Anh
Thôi cô ạ, chúng ta phải sống thật tốt
Nguyễn Quang Anh
Sống thay cả cho em ấy nữa
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Tại cô... tất cả là tại cô
Nguyễn Quang Anh
Em ấy sẽ không hận cô đâu mà//an ủi mẹ em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Nhưng.. nhưng tất cả là tại cô..cơ mà
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Tại cô..hức.. Đức...Duy..mới..
Nguyễn Quang Anh
Thôi cô ạ//chen lời mẹ em//
Nguyễn Quang Anh
Em ấy vẫn đã dõi theo chúng ta mà
Nguyễn Quang Anh
Chỉ là ta không nhìn thấy mà thôi cô ạ
Hoàng Thúy Linh
Mẹ//chạy vào nhà//
Hoàng Thúy Linh
Mẹ sao đấy//đỡ mẹ em dậy//
Hoàng Thúy Linh
Còn cậu sao ở đây?
Nguyễn Quang Anh
Tôi đến thăm Duy
Hoàng Thúy Linh
Duy Nó Mất Rồi!
Hoàng Thúy Linh
Tất Cả Là Tại Cậu!
Hoàng Thúy Linh
Tại cậu hủy hoại nó
Hoàng Thúy Linh
Tại cậu mà em tôi với mắc bệnh
Hoàng Thúy Linh
Thế Mà Cậu Vẫn Mặt Dày Đến Đây
Bệnh mà chị Duy nói là tình yêu đồng giới
Nguyễn Quang Anh
Đó không phải bệnh thưa chị
Nguyễn Quang Anh
Đó là xu hướng tính dục
Hoàng Thúy Linh
Không có cái xu hướng tính dục nào như thế hết
Hoàng Thúy Linh
Đó Là Bệnh,Là Bệnh
Nguyễn Quang Anh
Ba mẹ chị là người thế hệ cũ đã không hiểu những thứ này
Nguyễn Quang Anh
Mà chị cũng thế à
Nguyễn Quang Anh
Chính cái suy nghĩ đó của chị mới khiến em ấy mắc trầm rồi ra đi!
Hoàng Thúy Linh
Trầm Cảm?!
Hoàng Thúy Linh
Cậu Đứng Nói Linh Tinh!
Hoàng Thúy Linh
Em..em tôi không thể nào bị trầm cảm
Hoàng Thúy Linh
Chỉ là do nó xem nhiều phim quá thôi
Nguyễn Quang Anh
Đến Giờ Chỉ Vẫn Bảo Do Em Ấy À
Nguyễn Quang Anh
Chị Có Biết Đức Duy Vì Chị Mà Đã Chịu Bao Tổn Thương Không?!
Nguyễn Quang Anh
Chị Đã Từng Nghĩ Em Cảm Giác Của Em Ấy Chưa!?
Nguyễn Quang Anh
Hay Chị Chỉ Biết Đến Bản Thân, Chỉ Biết Bắt Nạt Em Ấy
Nguyễn Quang Anh
Là Chị Lớn Nhưng Chị Lúc Nào Cũng Muốn Đức Duy Phải Nhường Mình, Không Được Cãi Mình
Nguyễn Quang Anh
Lúc Nào Cũng Phân Biệt Đối Sự Với Đức Duy Và Em Họ
Nguyễn Quang Anh
Chị Nói Xấu Em Ấy Với Em Họ Của Chị Thì Em Ấy Cũng Biết Đó
Nguyễn Quang Anh
Chỉ Là Không Muốn Nói Mà Thôi
Hoàng Thúy Linh
//Không Nói Được Gì//
Hoàng Thúy Linh
Mẹ!//quay sang mẹ em//
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Thúy Linh, chúng ta đã sai rồi...sai thật rồi//bật khóc//
Hoàng Thúy Linh
Không phải lỗi của chúng ta,mà là do nó không nghe lời
Hoàng Thúy Linh
Cứ xem mấy cái phim trung quốc tào lao
Hoàng Thúy Linh
Và tại cả cậu ta n-...
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Là do chúng ta
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Là do ta không hiểu biết mà cứ cổ hủ
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Là do ta không nghe Đức Duy nói con ạ
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Nó mất rồi, thì đến lúc con phải chấp nhận con sai thôi
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Lúc nó chưa mất thì ta vẫn nghĩ nó luôn sai
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Nhưng con xem từ khi nào bị đánh nó không khóc nữa
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Từ khi nào nó luôn im lặng mà không tâm sự với chúng ta nữa
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Từ khi nào hả con?
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Đừng có chấp nữa
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Mình sai rồi
Phạm Trịnh Ngọc Hương [Mẹ em]
Sai nhiều lắm rồi
Sau đó, dù trong căn nhà tĩnh lặng, nỗi đau như sương mỏng, hình bóng anh vẫn đều đặn mỗi chiều
Gia đình, từ hối hận ngăn cấm, dần quen sự lặng lẽ, kiên trì của anh. Họ thấy anh dịu dàng hỏi han, mang món em thích, ngân nga khúc nhạc buồn
Sự chân thành lay động trái tim chai sạn, chuyển từ nghi ngờ sang thấu hiểu, thương xót. Bên anh, em tìm được bình yên hiếm hoi
Tình yêu anh mạnh mẽ, bền bỉ, xóa nhòa ngăn cách. Giờ đây, anh là một phần lặng lẽ mà không thể thiếu của gia đình trong hành trình vượt qua mất mát
Sự hiện diện của anh âm thầm sưởi ấm những trái tim tan vỡ. Anh là minh chứng cho tình yêu vượt qua mọi giới hạn. Gia đình em, cuối cùng, đã trân trọng điều đó
Sau nhiều năm, ánh hào quang sân khấu rực rỡ như lời em dặn. Anh đã là Sao hạng S trên con đường âm nhạc. Tập đoàn Nguyễn Thị lớn mạnh, và cả công ty ALD Entertainment mang dấu ấn tình yêu của đôi ta. Anh sống tốt, thật tốt, đúng như em lời em nói trong thư. Dù thư em bảo hãy yêu người khác, tim anh vẫn chỉ khắc tên em. Không ai thay thế được khoảng trống em để lại. Thành công rực rỡ, nhưng tình yêu anh vĩnh cửu. ALD sẽ là tượng đài tình yêu ấy, minh chứng anh sống vì em. Trái tim anh, mãi mãi thuộc về em
_________________________
:Chúng Mừng Nguyễn Tổng Đã Dẫn Dắt Nguyễn Thị Và Công Ty ALD Entertainment, Trở Thành Công Giải Trí Hạng Nhất!
: Mời Nguyễn Tổng phát biểu vài lời về cảm nghĩ của anh
???
MC: Gửi Nguyễn Tổng Mic Ạ//đưa mic cho anh//
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn//nhận lấy mic//
Nguyễn Quang Anh
Trong vinh quang ngày hôm nay, khi tập đoàn Nguyễn Thị và ALD E ntertainment vươn lên vị trí dẫn đầu, trái tim tôi tràn ngập sự biết ơn. Cảm ơn những cộng sự, những nghệ sĩ đã tin tưởng và đồng hành trên hành trình này. Và cảm ơn cả các kháng gia đã luôn ủng hộ chúng tôi
Nguyễn Quang Anh
Nhưng sâu thẳm nhất, lời cảm ơn chân thành nhất, ý nghĩa nhất xin gửi đến em, người đang dõi theo tôi từ một nơi rất xa.
Nguyễn Quang Anh
Chính những dòng chữ ngày ấy em để lại, những lời dặn dò chứa đựng tình yêu và niềm tin vô bờ bến, đã trở thành ngọn lửa soi đường, sức mạnh phi thường giúp anh vượt qua mọi thử thách. Em là nguồn động lực lớn nhất, là vì sao sáng nhất dẫn lối cho anh đi.
Nguyễn Quang Anh
Mỗi thành công, mỗi bước tiến của Nguyễn Thị và ALD đều in đậm dấu ấn của em. Anh đã cố gắng, đã nỗ lực, tất cả là vì em, vì muốn em tự hào. Dù em không còn ở đây, nhưng em vẫn sống mãi trong tim anh, trong từng hơi thở, trong từng quyết định.
Nguyễn Quang Anh
Thành công này là của chúng ta, em yêu. Em mãi là một phần không thể thiếu trong cuộc đời anh, là nguồn cảm hứng vô tận để anh tiếp tục bước đi và chinh phục những đỉnh cao mới
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn em, Đức Duy
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Mng kiên nhẫn đọc fic này nhé
Meocon-lại là Cattain_girl bay tới đây
Cảm ơn mng ạ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play