Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ AllIsagi _ Blue Lock ] Hồn Hoa Giữa Lời Thề

Quyển I : Những Cánh Hoa Thấm Máu

NovelToon
Yêu cầu của " fan vàng " là bộ này, mọi người cùng đón chờ nha.
Bộ này không biết sẽ được chào đón không nhỉ =>
Mong là sẽ được.
_____
Quyển I: Những Cánh Hoa Thấm Máu.
[ ____ ]
Isagi Yoichi từ nhỏ đã có một tuổi thơ ngỡ như êm đềm bên hai người bạn thanh mai trúc mã, Kaiser và Ness.
Ba đứa trẻ thường chơi đùa giữa cánh đồng hoa bạt ngàn, nơi tiếng cười vang vọng dưới bầu trời xanh ngắt. Nhưng vẻ đẹp đó chỉ là lớp vỏ mong manh che đậy một thực tại đầy tăm tối của Isagi Yoichi.
Sinh ra trong một gia tộc quyền quý, Isagi không bao giờ được phép sống như một đứa trẻ bình thường.
Gia đình Isagi, lạnh lùng và nghiêm khắc, áp đặt lên em những quy tắc khắc nghiệt và kỳ vọng phi lý. Mỗi lần phạm lỗi dù nhỏ nhất, Isagi đều phải chịu những trận đòn roi tàn nhẫn.
Những vết thương không chỉ để lại dấu tích trên cơ thể gầy gò của em, mà còn khắc sâu vào tâm hồn non nớt, khiến lòng thù hận trong Isagi lớn dần theo năm tháng.
Tại trường học, Isagi cũng không được yên ổn. Em trở thành mục tiêu của những kẻ thích bắt nạt, chịu đựng sự chế giễu, xa lánh và bạo lực học đường.
Cuộc sống của Isagi là một chuỗi ngày tăm tối, nơi nỗi đau và cô đơn đan xen, nhưng trong lòng em vẫn le lói một tia hy vọng nhỏ nhoi – một niềm khao khát được yêu thương và bảo vệ.
Rồi bi kịch ập đến trong một đêm định mệnh. Một kẻ lạ mặt đột nhập vào nhà, ra tay tàn sát cả gia đình em trong cơn thù hận mù quáng. Isagi cũng không thoát khỏi số phận bi thảm ấy.
Trước khi kết liễu cậu, kẻ đó đã đưa Isagi đến cánh đồng hoa nơi từng là chốn bình yên duy nhất trong cuộc đời cậu. Ở giữa sắc hoa rực rỡ, Isagi bị sát hại.
[ ____ ]

Chapter 1: Chuỗi ngày học tập

Căn nhà của gia tộc Isagi, nằm trên ngọn đồi lớn, toát lên vẻ tráng lệ và quyền quý.
Nhưng đằng sau những bức tường đá lạnh lẽo ấy, không khí luôn ngột ngạt, như một chiếc lồng giam không lối thoát.
Isagi Yoichi, cậu bé 10 tuổi, ngồi lặng lẽ trước bàn học lớn.
Đôi bàn tay nhỏ bé nắm chặt chiếc bút, những ngón tay lấm tấm mồ hôi.
Trước mặt cậu là cuốn sách dày cộp về triết học – một môn học mà cậu không thể hiểu.
Isagi Iyo
Isagi Iyo
Yoichi.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
!!
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Dạ--Dạ, con đang học ạ!
Giọng nói sắc lạnh của mẹ cậu vang lên từ phía cửa. Isagi giật mình, vội vàng đứng dậy mà trả lời.
Người phụ nữ mặc chiếc váy lụa bước vào, gương mặt phúc hậu, trang nhã nhưng đôi mắt lại lạnh lùng quét qua cuốn sách còn nguyên trang đầu.
Isagi Iyo
Isagi Iyo
Cả buổi chiều mà chỉ được đến đây thôi sao?
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Con..Con...
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Con xin lỗi... Nó khó hiểu quá--
Câu trả lời ấy chưa kịp nói xong. Một tiếng "bốp" vang lên, chiếc bút trong tay cậu rơi xuống sàn.
Isagi không dám ngẩng lên, tay ôm lấy bên má đang nóng rát.
Isagi Iyo
Isagi Iyo
Ta nghe đây Yoichi. Con là con trai duy nhất của gia tộc Isagi. Con phải hoàn hảo. Phải xuất sắc. Không được phép phạm một lỗi dù nhỏ nhất.
Isagi Iyo
Isagi Iyo
Nghe rõ chưa?
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Vâng… con hiểu rồi.
Isagi đáp, giọng nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy. Isagi Iyo nhìn em một lúc lâu rồi quay đi. Trước khi rời khỏi phòng, bà để lại một câu nói.
Isagi Iyo
Isagi Iyo
Ta làm tất cả điều này vì muốn tốt cho con. Đừng làm ta thất vọng đấy.
______
Khi màn đêm buông xuống, Isagi lặng lẽ kéo ống tay áo, nhìn những vết bầm tím trên cánh tay của mình.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Mẹ muốn tốt cho mình...
Isagi lẩm bẩm, như để tự trấn an. Nhưng giọng nói trong đầu em lại như phản bác lại...
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
" Vậy tại sao mình lại đau thế này...?"
Isagi cắn chặt môi. Em biết, trong mắt bố mẹ, em không bao giờ đủ giỏi.
Dù em có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ nhận lại những ánh mắt lạnh lẽo và những lời trách móc vì chưa đủ với kỳ vọng của hai người.
Bố Isagi, một người đàn ông ít nói nhưng nghiêm khắc, thường không can thiệp vào những trận đòn roi của mẹ.
“Nghiêm khắc là cách tốt nhất để con trưởng thành.”
Ông từng nói với mẹ, và Isagi hiểu rằng chẳng ai trong ngôi nhà này đứng về phía em thật lòng cả.
_________
Ngày hôm sau, Isagi bước vào lớp học với một khuôn mặt không cảm xúc.
Isagi cúi đầu, cố gắng không để ai chú ý, nhưng điều đó dường như chỉ khiến bọn trẻ trong lớp thêm hứng thú.
Dù là người của gia tộc lớn, những chúng là những đứa trẻ.
Có ra sao thì một câu:" Chúng là trẻ con mà, có biết gì đâu." sẽ cứu vớt lấy chúng thôi. Cuối cùng, Isagi vẫn là người phải nhẫn nhịn.
Nhân vật thay thế
Nhân vật thay thế
Ê, Isagi.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Hửm...?// ngẩng đầu nhìn //
Một cậu bé cao lớn chặn đường của em, khiến em phải ngước nhìn.
Nhân vật thay thế
Nhân vật thay thế
Hôm qua làm bài tập cho tao, đúng không?
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Tớ...Chưa có kịp làm...
Nhân vật thay thế
Nhân vật thay thế
Hả ?
Nhân vật thay thế
Nhân vật thay thế
Chưa kịp làm ?
Cậu nhóc ấy hắng giọng, khiến Isagi có chút tủi mà co người. Cậu nhóc kia có phần tức giận mà quát vào mặt em.
Nhân vật thay thế
Nhân vật thay thế
Mày nghĩ mày là ai mà mày không làm bài tập cho tao !!
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Tớ--
Trước khi Isagi kịp nói gì, em đã bị đẩy ngã xuống đất. Chiếc cặp rơi ra, sách vở văng tung tóe.
Những tiếng cười chế giễu vang lên xung quanh, nhưng không một ai can ngăn.
Isagi cúi đầu nhặt sách, cố gắng nhẫn nhịn.
Chúng chỉ là trẻ con thôi...
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Mình không được khóc. Nếu khóc, chúng sẽ chỉ bắt nạt mình nhiều hơn.”
Nhưng những giọt nước mắt vẫn lặng lẽ lăn dài trên má. Uất ức cơ mà...
_______

Chapter 2: Điểm 85

_____
Buổi chiều hôm ấy, Isagi lại đến cánh đồng hoa – nơi duy nhất em cảm thấy bình yên.
Cánh đồng rộng lớn trải dài đến tận chân trời, những đóa hoa rực rỡ đung đưa theo gió, như đang an ủi Isagi vậy.
Isagi nằm xuống giữa thảm hoa mềm mại, đôi mắt nhìn lên bầu trời trong xanh.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Mình ước gì có thể sống mãi ở đây. // thì thầm //
Hình ảnh của Kaiser và Ness chợt hiện lên trong đầu em. Hai người bạn lúc trước, những người từng cùng cậu chạy nhảy, cười đùa ở cánh đồng này. Nhưng giờ đây, họ đã không còn bên em nữa.
Em không biết họ đã đi đâu, nhưng mà... Em nhớ họ lắm.
Chơi cùng họ, vui biết bao nhiêu chứ...
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Các cậu ấy có còn nhớ mình không nhỉ?
Isagi hỏi trong vô thức, nhưng chỉ có gió đáp lại.
Cánh đồng hoa dường như là nơi duy nhất giữ lại ký ức đẹp đẽ của em.
Nhưng Isagi biết, em không thể ở đây mãi mãi. Khi hoàng hôn buông xuống, em sẽ phải trở về ngôi nhà lạnh lẽo ấy, đối mặt với những lời mắng nhiếc và ánh mắt khinh miệt.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Mình ghét cuộc sống này...
Lời thì thầm của một đứa trẻ 10 tuổi tan biến trong tiếng gió, nhưng nỗi đau vẫn đọng lại trong trái tim nhỏ bé.
Isagi nhắm mắt lại, để cánh đồng hoa ôm lấy em trong giấc ngủ ngắn ngủi.
Đó là khoảnh khắc hiếm hoi mà Isagi cảm thấy bình yên, dù chỉ trong chốc lát.
.....
Isagi thức dậy từ giấc ngủ ngắn, ánh chiều tà phủ sắc cam lên cánh đồng hoa.
Dù muốn ở lại mãi, em vẫn phải trở về nơi em gọi là nhà – một ngôi nhà lớn, đẹp đẽ nhưng chẳng hề có lấy chút hơi ấm gia đình.
.
Bước qua cánh cửa gỗ nặng nề, Isagi cảm nhận được không khí u ám bao trùm.
Bóng dáng của mẹ hiện lên trong bếp, nhưng Isagi không dám lại gần. Em đã học được cách lẩn tránh, cố gắng khiến bản thân ít bị chú ý nhất có thể.
Isagi Iseei
Isagi Iseei
Yoichi.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
V-Vâng...?
Tiếng gọi vang lên khiến cậu đứng sững lại.
Isagi quay người, thấy cha mình – một người đàn ông cao lớn với ánh mắt lạnh như băng – đang đứng ở đầu cầu thang. Trong tay ông là một tập giấy.
Isagi Iseei
Isagi Iseei
Đây là bài kiểm tra toán hôm trước của con?
Thập phần giọng ông đều đều nhưng mang theo những sự đe dọa.
Isagi chỉ khẽ gật đầu, bàn tay đã siết chặt vạt áo.
Isagi Iseei
Isagi Iseei
85 điểm?
Ông nhấn mạnh từng chữ, ánh mắt sắc như dao khiến tim Isagi đập thình thịch.
Isagi Iseei
Isagi Iseei
Con nghĩ mình giỏi lắm sao? Một người thừa kế của gia tộc Isagi mà chỉ đạt được thế này?
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
Con… con xin lỗi…
Isagi lắp bắp, đầu cúi gằm, không dám nhìn thẳng.
Nhưng lời xin lỗi chẳng bao giờ đủ. Cha cậu bước tới, kéo cậu vào phòng khách, nơi mẹ cậu đã ngồi vào trên ghế bành.
Isagi Iseei
Isagi Iseei
Em xem đi.
Ông nói, ném tờ bài kiểm tra lên bàn. Mẹ cậu chỉ liếc qua rồi lắc đầu.
Isagi Iyo
Isagi Iyo
Thất vọng.
Isagi biết điều gì sắp xảy ra, nhưng em không có cách nào tránh được. Cha em cầm cây thước gỗ dài trên bàn, lạnh lùng nhìn em.
Isagi Iseei
Isagi Iseei
Giơ tay ra.
Cậu run rẩy giơ tay lên. Tiếng thước gỗ đập vào da thịt vang lên lạnh lùng trong căn phòng yên tĩnh.
Isagi Iseei
Isagi Iseei
Đây là để nhắc nhở con. Phải hoàn hảo, Yoichi. Phải hoàn hảo.// vung thước //
Sau mỗi cú đánh, ông lại nhắc lại những lời đó, như thể muốn khắc chúng vào đầu Isagi.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play