Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

( Hào Vũ ) Chồng Nhỏ Ngốc Nghếch

chap 1 :

trong đêm tuyết rơi trắng xóa cả thành phố lớn Trùng Khánh
trên con đường dành cho người đi bộ
bây giờ đã là 11h đêm
có một người con trai , được mặc một bộ đồ đáng yêu , cũng rất dày và ấm , đội chiếc mũ len hình thỏ con , bên cạnh là chiếc cặp gấu xinh
người con trai ấy cũng chạc tuổi 15 - 16
cũng lớn rồi
đang nghịch tuyết
rất nhiều người qua lại nhìn cậu , có người thương xót đặt cho cậu ít bánh hộp
cậu bé ngơ ngác không hiểu nhưng lại rất ngoan ngoãn cảm ơn
rồi dần dần ít người , cho đến khi không còn bóng ai
khí hậu hạ xuống âm độ , cơn lạnh bao trùm đến
cậu co ro trên chiếc ghế gỗ ở con đường đi bộ , dưới ánh đèn vàng
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ...sao mẹ chưa đến đón Tiểu Bảo ...// luôn ngó nhìn //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ ơi , Tiểu Bảo lạnh ...
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ đi lâu ...// mếu //
mẹ cậu - đưa cậu ra đây
nói cậu ngồi đợi bà đi mua đồ rồi quay lại đón cậu
bà mua cho cậu bộ đồ rất đáng yêu , chiếc cặp gấu nhét đầy bim bim bánh kẹo , cậu còn vui vẻ cười tươi
đó là lần cuối bà bên cậu
ba cậu đã mất khi cậu vừa chào đời , cậu có hỏi ba , bà nói ba cậu đã mất , nhưng cậu làm sao biết mất với chết là gì , cậu chỉ biết ba không thương mẹ và cậu
cậu không được đi học
không biết chữ
do tuổi bà cao , mang thai muộn , dẫn đến bẩm sinh cậu bị ngốc
bà lặn lội nuôi cậu lớn , cậu chính là tiểu tâm can của bà
nhưng , khi bà ho ra máu , bà chỉ biết nhìn cậu con trai ngốc của mình rơi nước mắt
bà đi khám , được bác sĩ nói bà không thể qua nổi một tuần , nên bà bắt buộc phải làm cách này
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ...đón Bảo đi mà ...
khi bà về chưa đến nhà , bà đã mất
được người qua đường mai táng
tuyết phủ lên chiếc mũ cậu , phủ lên đôi vai nhỏ nhắn ấy
cậu vẫn ngồi im ở đấy
bánh họ cho cậu cũng không ăn , cậu nói để cho mẹ ăn cùng cậu
cậu đang đợi mẹ
bỗng , một đôi vợ chồng đi qua
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
anh , sao muộn rồi lại có một cậu nhóc ngồi ở đó ? // chỉ //
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
lại xem sao // đi lại //
họ đi đến trước mặt cậu
ánh mắt ông bà nhìn vào chiếc bảng treo ở ghế mà sững người , không biết nói sao , chỉ thấy thương cậu bé ấy : " Đứa Trẻ Bị Bỏ Rơi "
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
// ngước nhìn // con chào hai bác ạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
à...chào con ...// gượng cười //
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
// vuốt lưng bà // sao muộn rồi , con còn ở đây ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
con đợi mẹ ạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
đợi mẹ ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vâng , mẹ nói đi mua chút đồ , sẽ quay lại đón con ạ
cậu ngây thơ , đôi mắt to tròn lung linh nhìn ông bà
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
vậy , mẹ con hình dung ra sao ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ con mặc áo khoác trắng dài đến đầu gối , tóc mẹ con hơi bạc , mẹ đeo khăn quàng cổ màu nâu ạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
// sững người //
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
// bất ngờ //
ông bà nhìn nhau , người phụ nữ ấy không phải là người ông bà vừa làm tang cho hay sao , nên ông bà mới về muộn
ông bà nhìn cậu một hồi thì nhận ra cậu bị ngốc
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
vậy ba con đâu ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ nói ba mất ạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
// sắp không kìm nổi nước mắt // ...
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
thương...con ...// trấn an bà //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
sao vậy ạ ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
bác khóc ạ ? // hơi hoảng //
cậu đứng xuống , đưa tay lau nước mắt cho bà
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
bác đừng khóc , bác xinh khóc là xấu ạ , mẹ nói vậy á
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
không được khóc đâu
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
// bật cười // nhóc ngốc nhà con
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ , mẹ cũng nói Bảo ngốc // cười tươi //
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
con này , hay con về ở với hai bác nhé ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
không được đâu ạ , Bảo phải đợi mẹ
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ không thấy Bảo là mẹ buồn mẹ khóc á
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ còn nói , không được đi theo người lạ , bắt cóc á
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
bắt cóc đáng sợ lắm ạ
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
bác không phải là bắt cóc
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
bác là bạn của mẹ con
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
mẹ con nói đưa con về nhà hai bác , sau đó đợi mẹ đến đón con // nhẹ nhàng dỗ cậu //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
thật ạ ?
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
đúng rồi
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vậy bác đợi Bảo xíu
cậu quay lại nhét bánh vào cặp , đeo lên lưng rồi nhìn ông bà
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
xong rồi ạ
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
vậy về thôi nào
cậu đi bên cạnh ông bà
không một chút nghi ngờ
trên đường đi
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
con tên gì ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
con tên Trương Trạch Vũ , mẹ hay gọi là Tiểu Bảo ạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
con mấy tuổi rồi ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
// đưa tay lên đếm // 16 ạ
bà cười rồi nắm lấy tay cậu
rồi đưa cậu về nhà
• Trương Gia •
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
con vào nhà đi
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
oa , nhà hai bác to quá , to gấp vạn lần nhà Bảo luôn // dang tay miêu tả //
là một căn biệt thự xa hoa lộng lẫy
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
// cười // từ nay con sẽ ở đây
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo được ở nhà rộng // vỗ tay vui vẻ //
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
vào nhà thôi , bên ngoài lạnh quá
ông đi vào trước , bà nắm tay cậu vào sau
vô trong nhà
hơi ấm hiện rõ
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
ấm quá ~
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
người đâu , dọn phòng bên cạnh phòng của A Thuận cho tôi
người hầu vâng dạ rồi nhanh chóng lên dọn
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
con ngồi xuống đây
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ // ngồi xuống //
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
từ nay con cứ gọi hai bác là ba mẹ , nghe chưa ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vậy là Bảo có 2 ba mẹ luôn ạ ?
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
đúng rồi
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vâng ạ , ba mẹ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
dễ thương quá đi
người hầu sau khi dọn xong thì xuống báo cáo
bà dắt cậu lên phòng
đi qua phòng anh thấy còn sáng đèn
Bà đứng lại đi vào quát
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
muộn rồi không ngủ mai đi học còn đang chơi game ?!
người thanh niên ngồi dựa lưng vào ghế , chân để lên bàn học , tay cầm điện thoại chơi game
bị quát cũng không để ý , khó chịu nhíu mày
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
chậc , lát con ngủ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
mau đi ngủ ngay !!!
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
vâng // tắt game //
giọng điệu lười biếng , động tác chậm chạp , cho đến khi anh thấy cậu
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
ai đây ? // nhíu mày //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
em chào anh ạ // cười tươi //
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
* con mẹ nó dễ thương quá * // đơ //
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
đây là Trương Trạch Vũ , em ấy có chuyện không tốt , bị bỏ rơi ...// chưa nói hết //
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
nên mẹ nhận về nuôi chứ gì , tùy ý mẹ // ngã người xuống giường đắp chăn ngủ //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
??? // nghiêng đầu khó hiểu //
bà dắt cậu ra ngoài tắt điện đóng cửa phòng cho anh
lần đầu gặp nhau , cảm nghĩ của cậu về anh là đồ yêu quái đáng sợ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
từ nay đây là phòng con , tắm rửa thay đồ , đói thì nói mẹ nghe chưa ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo không có đồ ạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
a mẹ quên , đợi mẹ xíu
bà qua phòng anh một lần nữa
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
mẹ mượn bộ đồ cho em nhé ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
nó không phải em con , mặc xong thì vứt đi , không thích dùng đồ chung !
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
dậy lấy cho mẹ bộ nào nhỏ xíu được không ? , đồ mày to quá
anh bực dọc xuống giường mở tủ lấy một bộ quần áo cũ đã lâu đưa bà , anh cũng không muốn đâu , chẳng qua sợ bà chửi
xong xuôi anh lại lên giường tiếp
bà cầm đồ sang đưa cho cậu
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
con xin ạ // nhận bằng hai tay //
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
ngoan lắm // xoa đầu cậu //
bà ra khỏi phòng đóng cửa
cậu tắm xong xuôi , mở cặp lấy bánh ăn , không xuống nhà nữa
mọi lần đều có mẹ du ngủ
nay không có , cậu lên giường khó chịu , lâu sau mới ngủ được
bà lo lắng lên xem cậu thế nào , thấy cậu đã ngủ bà cũng yên tâm hơn
______________
hẹn gặp lại chap sau

chap 2 :

• sáng •
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
TRƯƠNG TUẤN HÀO , MAU DẬY ĐI HỌC !!! // quát lớn //
ngày nào cũng vậy
anh đều để bà phải quát lớn mới chịu dậy
cậu ở phòng bên bị giật mình dậy theo
cậu nheo mắt nhìn xung quanh
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo quên không phải nhà Bảo // xuống giường //
cậu chạy đi vscn
mẹ cậu đã dạy là ngủ dậy đầu tiên phải đi vscn
không sẽ bẩn , mà bẩn là mẹ không yêu
nên cậu quen rồi
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
// chạy xuống nhà // ba mẹ ơi
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
Tiểu Bảo dậy rồi sao ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
chào buổi sáng Tiểu Bảo nha ,vào ăn sáng nè con
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
chào buổi sáng mẹ ạ
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
oa , nhìn ngon quá đi
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
con ăn đi , ba đi làm đây // cầm lấy chiếc cặp ở ghế lên //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
sao ba lại đi làm ạ ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
ba đi làm giống mẹ Bảo đi làm nuôi Bảo ạ ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
không làm sẽ bị sếp đánh đau
Trương Hoàng - ba anh
Trương Hoàng - ba anh
// bật cười lớn // đúng rồi , Tiểu Bảo ở nhà ngoan , ba đi đây
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
ba đi làm vui vẻ ạ // vẫy tay //
nói xong cậu đi lại phía bàn ngồi
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
mau ăn đi // ngồi cạnh cậu //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ
cậu đang định ăn thì anh đi xuống
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
A Thuận vào ăn sáng nè
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
con không ăn // đi thẳng //
cậu xuống khỏi ghế , chạy ra
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ơi
anh đang đi giày , nghe cậu gọi thì nhìn lên
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
nói ?!
giọng anh khá lạnh lẽo , khiến cậu sợ
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
an-anh đi đâu vậy ạ ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
đi đâu thì liên quan gì đến mày ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo...chỉ hỏi ...
anh thấy cậu buồn, cũng không hiểu sao bản thân mình lại không thích nhìn thấy nỗi buồn ấy , buộc miệng trả lời
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
đi học
được đáp lại với mong muốn , cậu lại vui vẻ như trước , tiếp tục hỏi anh
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
đi học là gì ạ ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
đi học là đi học , ngu vậy
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
// không hiểu gì hết // anh ơi , Bảo cũng muốn đi học ạ
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
kệ mày // bỏ đi //
anh mở cửa ra ngoài , vừa bị anh quát xong mà cậu vẫn vui vẻ tạm biệt anh
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh đi học vui vẻ ạ
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
* cậu ta chỉ cần như vậy thôi đã vui vẻ , mình vừa mắng vừa cọc cằn khó chịu vậy mà cậu ta vẫn không biết gì , bị ngốc sao ? *
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
* còn chúc mình đi học vui vẻ * // khó hiểu //
cậu thấy anh đi khỏi nhà liền chạy vào bếp , leo lên ghế ngồi
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ ơi
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
sao vậy ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh nói Bảo ngu ạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
anh xấu
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
con mau ăn đi
cậu cầm thìa xúc ăn
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ ơi
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
sao vậy ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
đi học có vui không ạ ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo cũng muốn đi học ạ
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo chưa bao giờ được đi học hết
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
đi học có nhiều bạn bè nè
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
có niềm vui , thanh xuân
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
đi học rất vui
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
bạn bè là gì ạ ?
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
là người sẽ chơi cùng con đó
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo biết ời , mẹ ơi Bảo muốn đi học
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
được được , mai cho con đi học với anh
-----------
• trên trường THPT Trùng Khánh •
• tại lớp 12a1 •
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
what , mày nói mẹ mày mang về một cậu nhóc ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Cực - Đậu Đậu
Trương Cực - Đậu Đậu
ghê à nha , vậy là mày có em rồi hả ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
nó không phải em tao !
Tả Hàng - Sỏa Sỏa
Tả Hàng - Sỏa Sỏa
dễ thương không ?
Tô Tân Hạo - Soái Soái
Tô Tân Hạo - Soái Soái
đẹp không ?
Đồng Vũ Khôn - Cuốn Cuốn
Đồng Vũ Khôn - Cuốn Cuốn
trông thế nào ?
Mục Chỉ Thừa - Ân Tử
Mục Chỉ Thừa - Ân Tử
hóng quá đi
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
hỏi gì lắm thế !
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
nó ...nhỏ con , gầy , cũng đẹp , dễ thương // nghĩ đến cảnh hồi tối cậu chào rồi cười //
! hình dung cho các fen thấy Bảo gầy đến mức nào !
NovelToon
! đấy , nó đấy các fen ạ !
! vòng eo và đôi chân bao cô nàng mong ước !
Chu Chí Hâm - A Chí
Chu Chí Hâm - A Chí
á đù , đừng nói mày yêu nó rồi nha
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
tao lại bả cho , cái đó là không bao giờ ! // liếc Chu //
Tô Tân Hạo - Soái Soái
Tô Tân Hạo - Soái Soái
nghe mày hình dung thì tao càng muốn gặp !
Mục Chỉ Thừa - Ân Tử
Mục Chỉ Thừa - Ân Tử
ủa sao bảo nó ngốc mà ?
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
ờ đúng đó , hay mày đùa bọn tao
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
đùa c*n c*c , vừa ngu ngốc , vừa hỏi nhiều !
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
ê mắc gì cọc ?
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
không phải thì thôi
Tả Hàng - Sỏa Sỏa
Tả Hàng - Sỏa Sỏa
hay lát học về ghé nhà mày nha ?
Đồng Vũ Khôn - Cuốn Cuốn
Đồng Vũ Khôn - Cuốn Cuốn
tao hóng lắm rồi
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
đéo , cút !
Trương Cực - Đậu Đậu
Trương Cực - Đậu Đậu
nết vậy đó , để tao chống mắt xem mày với nhóc con đó thế nào
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
ừ , cứ ở mà chờ // thờ ơ //
Đồng Vũ Khôn - Cuốn Cuốn
Đồng Vũ Khôn - Cuốn Cuốn
muốn đấm nó ghê á
giờ giải lao
họ lại như mọi hôm tụ tập lại một chỗ mà nói chuyện , lúc thì sân thượng , canteen , rồi ở lớp
hôm nay là tại lớp , hóng chuyện của em trai mới - Trương Trạch Vũ
tiếng chuông reo vào học
Mục Chỉ Thừa - Ân Tử
Mục Chỉ Thừa - Ân Tử
về chỗ về chỗ
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
Cuốn Cuốn , về chỗ nào
Đồng Vũ Khôn - Cuốn Cuốn
Đồng Vũ Khôn - Cuốn Cuốn
ok
Trương Cực - Đậu Đậu
Trương Cực - Đậu Đậu
Sỏa Sỏa
Tả Hàng - Sỏa Sỏa
Tả Hàng - Sỏa Sỏa
đợi lát
Tô Tân Hạo - Soái Soái
Tô Tân Hạo - Soái Soái
Chu Chí Hâm lẹ chân lên coi
Chu Chí Hâm - A Chí
Chu Chí Hâm - A Chí
bạn nhỏ cứ từ từ thôi
Mục Chỉ Thừa - Ân Tử
Mục Chỉ Thừa - Ân Tử
đụ má , chúng nó yêu nhau còn ngồi chung bàn , mình FA éo có lấy con gấu ở trên này mà ôm
Chu Tô 1 bàn Cực Hàng , Hàm Khôn 1 bàn Tuấn Hào 1 mình 1 bàn Ân Tử 1 mình 1 bàn
sau khi kết thúc buổi học
Ai về nhà nấy
Anh chưa về nhà mà còn đi la cà
Trương Cực - Đậu Đậu
Trương Cực - Đậu Đậu
chưa về sao ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
ờ , không muốn về
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
đi nét không ?
Chu Chí Hâm - A Chí
Chu Chí Hâm - A Chí
làm ván // khoác vai anh //
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
họ đi vào quán nét chơi
Trương Cực - Đậu Đậu
Trương Cực - Đậu Đậu
má , Chu Chí Hâm mày gà vậy !
Chu Chí Hâm - A Chí
Chu Chí Hâm - A Chí
đệt , không thấy tao bị bao vây à ?!
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
cãi nhau mãi , cứu tao !
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
con mẹ nó , chúng mày đánh game tay hay võ mồm ?
Trương Cực - Đậu Đậu
Trương Cực - Đậu Đậu
ayzaa ! ngu méo chịu được
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
Dư Vũ Hàm - Cá Ngư
mày ý , đang cứu tao cái chạy theo giặc chi nó đánh cho
họ cứ cãi nhau như vậy cho đến khi chơi xong
Cùng nhau đi về
Cũng đã 6h30 tối
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
// mở cửa vào //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh về !!! // chạy đến //
anh cúi xuống tháo giày
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ơi
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
nói
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ nói mai Bảo đi học với anh á
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
có chân tự đi ! // đi qua cậu //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh cho Bảo đi với
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo hứa sẽ ngoan
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
đã nói là không , mày phiền quá ! // quát cậu rồi đi lên phòng //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
....// mếu //
cậu đứng nhìn anh mếu máo
anh quát
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
sao vậy Tiểu Bảo ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh quát ạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
anh quát làm sao ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh nói Bảo phiền ạ
Lam Phương - mẹ anh
Lam Phương - mẹ anh
vậy có muốn dỗ anh không mẹ chỉ cho
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ có ạ // vui vẻ //
bà dẫn cậu vào bếp , nói cậu bưng phần cơm lên cho anh
từng bước cầu thang cậu rất cẩn thận vì sợ đổ
cứ từ từ như vậy cho đến trước cửa phòng anh
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ơi ...
đáp trả cậu là sự im lặng
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ơi
vẫn im lặng
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ơi
cậu kiên nhẫn gọi
anh vừa tắm xong bước ra nghe tiếng gọi thì nhíu mày mở cửa
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
gì nữa ?! // cáu //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mẹ nói Bảo mang cơm cho anh
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Anh đói
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
ờ , đem vào đặt lên bàn
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vâng ạ
cậu vui vẻ đi vào đặt khay cơm lên bàn cho anh
Nhìn thấy đống sách vở của anh cậu tò mò
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ơi , đây là gì ạ ? // chỉ sách bút //
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
là sách vở , bút
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
nó dùng làm gì ạ ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
để viết , sao mày hỏi lắm thế ? // đóng cửa phòng lại //
tay anh túm chiếc khăn trắng trên đầu lau tóc
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ơi , anh chỉ Bảo đi
_____________
hẹn gặp lại chap sau

chap 3 :

anh nhìn gương mặt đang vui vẻ của cậu
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
không !
anh đi qua , vào phòng tắm cất khăn
xong lại đi ra
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
cấm đụng lung tung!
cậu khá buồn mà cúi xuống
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ăn xong Bảo đem đồ xuống ạ
anh đi lại gần , thấy giọng cậu khá buồn , cũng hơi khó xử , chắc do anh hơi lớn tiếng
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
ngẩng mặt lên coi
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
// ngước lên //
mắt cậu có chút đỏ , tay cứ bấu vào nhau
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
ai làm gì mà khóc ?!
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
// lắc đầu // Bảo bị bụi vô mắt , không có khóc
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
ai dạy nói dối ? // ngồi xuống bàn //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
mỗi lần mẹ khóc , mẹ hay nói là bụi ạ
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
* ngốc dễ sợ * ờ , lại giường ngồi đi // bắt đầu ăn //
cậu chạy lại leo lên giường anh ngồi
rất ngoan ngoãn khoanh chân trên giường
không nghịch lung tung , cũng không đụng chạm gì
đột nhiên điện thoại anh ở giường ting lên một cái , là tin nhắn gửi đến , màn hình sáng lên
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
hở ...// cầm lên //
cậu tò mò thắc mắc
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ơi , này là điện thoại ạ ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
điện thoại anh to hơn điện thoại của mẹ Bảo lun
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
cái đó là đương nhiên
anh quay lưng lại với cậu ngồi ăn, cũng chẳng để ý cậu đang nghịch điện thoại mình
nếu anh mà thấy chắc anh lại quát cậu rồi
nhưng cậu không làm gì nhiều đâu , cậu làm gì biết dùng
đặt lại chỗ cũ nè
anh ăn xong thì đứng dậy , lại giường
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ăn xong rồi ạ ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
cậu xuống khỏi giường đi lại bàn bưng khay bát lên
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo đem xuống , anh ngủ ngon ~
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
đang sớm , đem xuống xong lên đây tao bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vâng ạ // lon ton đem xuống //
cậu đặt khay bát lên bàn xong lại nhanh chóng chạy lên phòng anh
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
// mở cửa vào // Bảo vào nha ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
ừ , hỏi gì lắm thế
cậu nhìn dưới sàn bỗng có thêm một chiếc bàn nhỏ , đặt trên thảm ấm , trên bàn nhỏ có mấy tờ giấy a4 , cùng hộp màu
anh thì đang ngồi ở trên bàn học lớn của mình
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh muốn nói gì với Bảo ạ ? // nghiêng đầu //
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
thấy cái bàn đó không ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
ngồi xuống mà viết // tay vẫn cầm bút ghi bài //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ
cậu nghe lời anh ngồi xuống bàn , cầm lấy tờ giấy a4 ngơ ngác
cậu lại đứng dậy chạy lại chỗ anh ghé sát nhìn
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
tao đang ghi bài , mày ngó cái gì ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
vướng tao !
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ , Bảo xem anh viết rồi Bảo học ạ
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
cậu chớp mắt , tay đặt lên bàn anh ngó vào xem ở bên vai anh
nhìn một lúc , anh thấy cậu vẫn không có ý định rời đi thì quay lại nhìn
mặt chạm mặt , thiếu 1 gang tay nhỏ nữa thôi là đụng
anh nhìn gương mặt ngốc nghếch ấy cứ nhìn chằm chằm vào quyển vở của anh
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
* dễ thương... * // ngơ //
cậu không thấy bút anh di chuyển nữa thì quay qua nhìn anh
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
anh ơi
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
sao anh không viết nữa ạ ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
à hả...mày vướng quá tao không viết được // vội quay đi //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ vâng , em về chỗ // chạy lại bàn //
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
biết viết chưa ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
rồi ạ
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
anh lại tiếp tục ghi bài
còn cậu cầm mấy cây bút màu dạ lên , cũng ngoằng nghèo vào giấy a4
lát sau
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
// liếc qua nhìn //
anh nhìn cậu ngốc đang cúi đầu sát giấy chăm chỉ viết
có vẻ rất vui
nhìn vào giấy thì như run vậy
hình tròn méo mó
rồi vài đường cong vẹo
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
// bật cười //
anh rời bàn học của mình , đi lại bàn học của cậu
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
mày viết cái gì đấy ? // đứng trước bàn cúi xuống //
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
// ngước lên nhìn anh // Bảo viết giống anh ạ
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
giống chỗ nào ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ...Bảo không biết
cậu cũng rất bày đặt cầm bút giống anh nha
anh đi lại ngồi xuống cạnh cậu
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
để tao dạy mày
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vâng ạ
anh đang suy nghĩ nên cho cậu viết gì trước nhỉ
anh nghĩ ra rồi
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
đưa tay đây
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
dạ ??? // khó hiểu //
anh cầm lấy tay cậu đang cầm bút mà di chuyển xuống giấy
cậu vui vẻ cười tươi nhìn từng đường bút
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
// thả tay cậu ra // xong rồi đó
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
đẹp quá , đọc là gì ạ ?
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào , tên tao
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vâng ạ , Hào ca
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
// chợt xoa đầu cậu cười nhẹ // ờ , viết cho thạo giống như này , nghe chưa ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vâng ạ // gật đầu //
sau đó anh leo lên giường chơi game
Để ý thì đã là 9h30 rồi
quay qua thấy cậu cứ ngáp dài ngáp ngắn
anh bỏ điện thoại xuống ngồi dậy
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
muộn rồi , về ngủ đi
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vâng , vậy Bảo về phòng ạ
cậu đứng dậy đi ra khỏi phòng
anh định nằm xuống lại nghe tiếng mở cửa , lại thấy cậu dè chừng đi vào
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
sao ?
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Bảo chưa dọn đồ...// chỉ //
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
để đó , mai có người dọn
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
Trương Trạch Vũ - Tiểu Bảo
vâng ạ
cậu về phòng của mình , leo lên giường , hôm nay cậu có gấu bông ôm rồi nha , bà mua cho cậu á , rất nhiều luôn
cậu còn có chú gấu biết hát , nghe một hồi cậu đã ngủ say
• nửa đêm •
cạch
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
// rón rén đi vào phòng cậu // * sao nhiều gấu bông quá vậy *
anh nhìn cục bông đang ôm gấu ngủ ở trên giường
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
// lại gần // * đúng là nhóc ngốc , nhạc còn không tắt *
anh tắt con gấu đang hát
nhìn gương mặt chúm chím đang say giấc nồng của cậu
Trương Tuấn Hào - A Thuận
Trương Tuấn Hào - A Thuận
// xoa má cậu // dễ thương quá
sau đó anh xoa nhẹ đầu cậu , chỉnh lại chăn cho cậu rồi về phòng
cái đồ thích nhìn lén
_____________
hẹn gặp lại chap sau

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play