[DuongKieu]• Hương Vị Thanh Xuân
Chương 1:
[DuongKieu] • Bạn học,Tôi về rồi!
Ngôi kể : thứ nhất
Người nói: Thanh Pháp
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng nông thôn.
Mẹ tôi mất sớm, tôi và cha nương tựa nhau.
Ông ấy là một cảnh sát lâu năm,ông ấy nhạy bén,sắc sảo và rất yêu thương tôi.
Cha tôi,ông ấy lúc nào cũng quan tâm và dành cho tôi tình yêu thương to lớn!
Tôi thương cha lắm,cha lúc nào cũng phải trực đêm ở sở nhưng khi nào về nhà, cha cũng nấu mấy món tôi thích.
Nhưng mà cuộc đời như một quyến tiểu thuyết viết sẵn vậy.
Cha tôi bỏ tôi đi trong một lần phá án.
Cha vì cứu con tin mà hy sinh giữa tiết trời lạnh lẽo.
Khi đồng đội đến cứu trợ,chỉ còn lại thân hình cha tôi nằm gục nơi đó.
Vậy rồi,chuyện gì đến thì cũng đến.
Đám tang của cha diễn ra.
Đêm ấy,tôi như gục ngã.
Người yêu thương tôi-người tôi yêu thương đã bỏ tôi đi để lại tôi bơ vơ nơi trần gian bao la.
Khi chỉ còn lác đác vài người,tôi không còn suy nghĩ được gì nữa.
Tôi chỉ biết dựa vào quan tài lặng lẽ rơi nước mắt.
Trên tay tôi là di anh của cha-người đàn ông yêu thương tôi vô điều kiện.
Rồi,..cô Hương tới. Khụy chân xuống,nói khẽ với tôi:
Thu Hương
Thanh pháp,cô xin lỗi con
Thu Hương
Cô xin lỗi,xin lỗi con //nắm tay Pháp//
Thu Hương
Vì con cô,vì gia đình cô mới khiến cha con ra đi //khóc//
Thu Hương
C..cô xin lỗi con
Thanh Pháp
Là cô hả..?// nhẹ giọng//
Thu Hương
//gật đầu lia lịa//
Thanh Pháp
Giờ có nói cũng được gì hả cô?
Thanh Pháp
Cô về đi,con không trách cô..//rũ mi//
Thu Hương
Con về nhà cô ở nha
Thu Hương
cho cô đền ơn con!
Thu Hương
Có được-có được không..?
Cô nói vậy,tôi cũng thương cô.
Vô tình cả nhà mang tội giế.t người.
Tôi cũng do dự lắm,nhưng nhìn cô,lại yếu lòng.
Nhà cô Hương cũng chỉ có hai mẹ con.
Cô Hương là goá phụ. Có thằng con trai lớn hơn tôi một tuổi.
Suy nghĩ một lúc,tôi trả lời cô:
Thanh Pháp
Để con lo cho cha con đã cô.
Thu Hương
Được,được cảm ơn con!
Chương 2:Đại Nam
Hai tuần sau,mọi thứ kết thúc.
Căn nhà đó,tôi cẩn thận sắp xếp gọn gàng.
Tôi ở nhà cô Hương,cô sắp cho tôi một phòng thờ cha tôi. Và một phòng cho tôi.
Phòng tôi đối diện phòng con trai cô ấy.
Thu Hương
Đưa Thanh Pháp lên phòng
Đại Nam
Để anh cầm đồ cho em. //xách vali//
Tôi đi theo anh vào căn phòng rộng rãi.
Anh đặt vali tôi vào góc,đi lại kéo rèm cửa.
Đại Nam
Em xinh lắm đấy,em biết không?
Đại Nam
Anh về phòng đây,phòng anh ở đối diện,cứ quá nếu cần nhé!
Lần đầu tôi gặp anh ấy đấy,thậm chí anh ấy con học trung trường với tôi mà tôi chẳng hay.
Vì tôi vốn hướng nội,ít giao tiếp lắm.
Tôi chỉ có hai đứa bạn từ cấp 2.
à!còn một đứa bạn nữa,nhưng nó đi du học rồi,nó học giỏi lắm,có lần nó đi thi đội tuyển Vật Lý được huy chương vàng cơ!
Nhưng cũng rất lâu rồi,chúng tôi chưa gặp lại.
Đại Nam
Thanh Pháp,em dậy chưa//gõ cửa//
Thanh Pháp
Em dậy rồi ạ,//mở cửa//
Đại Nam
đi,xuống ăn sáng rồi anh đưa em đi học!
Thanh Pháp
Anh học trường em luôn ạ?!
Đại Nam
đúng rồi,anh học 12a3
Thanh Pháp
Giờ em mới biết,hihi.
Đại Nam
Anh biết mà,em thi tuyển sinh vào 10 đứng thứ 4 khối.
Tôi và anh ấy ăn sáng với nhau.
Anh ấy cũng đưa tôi đi học trên xe máy của anh.
Tới trường,tôi bảo tôi tự vào được,không phiền anh vậy mà anh vẫn nhất quyết chở tôi vào trong.
Đại Nam
Tạm biệt,giờ trưa đi ăn chung nha!
Thanh Pháp
//gật đầu// dạ!
Chương 3:Giờ Lý!
Đức Duy
Nay mày đi với anh Nam à
Thành An
Tao còn tưởng nói đùa //lại ngồi với Duy//
Thành An
Sao,ảnh có ấm ấp hong><//trêu em//
Đức Duy
chắc có án An,nay đi chung xe,ngồi sátt lắm cơ //hùa//
Thanh Pháp
Hai cái thằng này!
Thanh Pháp
Không có tính cảm gì đâu //xua tay//
Thành An
ủa,có ai hỏi đâuuu
Thanh Pháp
Nè! Vô lớp gòi đó
Thành An
Tao ngồi với mày còn gì
Đức Duy
Còn tao ngồi trên mày á!
ba hồi chuông vang lên báo giờ vào lớp.
Tiết đầu tiên, VẬT LÝ!!!
Tuy học lực tôi cao nhưng là những môn khác,còn vật lý,top 5 cái tên học dở lý nhất sẽ có Thanh Pháp,tên tôi.
Vốn tôi chọn khối D cho lành. Thế mà Vật Lý vẫn bám theo tôi dai dăng dẳng
Qua tiết 1,tiết 2 , tiết 3,4 và tiết 5 kết thúc. Giờ trưa cũng tới,Đại Nam đứng ngay cửa,gọi tên tôi.
Thanh Pháp
Dạ...chắc không được rồi. Em phải học lại môn Lý.
Thanh Pháp
Em chẳng hiểu gì về nó cả!
Đại Nam
Hửm,vậy để anh chỉ em.
Thanh Pháp
Thôi,anh không...đi ăn trưa ạ?
Đại Nam
Không,ăn sau cũng được. Để anh dạy em.
Anh cầm quyển sách lên,đọc qua rồi giảng giải từ từ,cặn kẽ. Thật ra thì...cũng không dễ hiểu lắm,nhưng ít ra tôi cũng làm được vài bài tập cơ bản.
Thanh Pháp
Dạ có,cảm ơn anh!
Đại Nam
Không phải khách sáo,bé mèo của anh!
Lời nói của anh làm tôi chợt ngại,tim tôi đập nhanh,mặt lại đỏ bừng như sốt.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play