Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Blue Lock/AllIsagi] Hạ Tháng Tư

Chapter 01: Ta yêu nhau trong im lặng.

Erii
Erii
Not support
———
Tokyo cuối tháng ba, nhiệt độ từ từ mát lên. Là thời điểm đẹp cho những cánh hoa anh đào nở rộ.
Cậu và anh là bạn thân từ nhỏ, cả hai cứ dính lấy nhau chẳng rời.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Yo-chan! Yo-chan! Đi chơi!”
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Tớ nghe rồi, đợi tớ chút.”
Anh và cậu trạc tuổi nhau nhưng cậu thì lại điềm tĩnh và khá kiệm lời còn anh thì lại là một kiểu người sôi nổi và hoạt bát. Trông có vẻ cả hai rất đối lập nhau.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Yo-chan! Cậu nhìn kìa, hoa anh đào rất đẹp phải không?”
Giọng nói của anh vang lên đầy phấn khích, ánh mắt lấp lánh phản chiếu sắc hồng phớt của những cánh hoa bay lượn trong gió.
Cậu khẽ mỉm cười, ngước nhìn những cánh hoa nhẹ nhàng rơi xuống vai áo.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Phải, rất đẹp.”
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Nhưng tớ thấy…”
Anh nghiêng đầu, đôi mắt ánh lên vẻ tinh nghịch nhưng cũng không kém phần dịu dàng.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Hoa vẫn không đẹp bằng nụ cười của cậu.”
Bất giác, cậu khựng lại. Gió xuân thoảng qua, cuốn theo vài cánh hoa anh đào bay lơ lửng. Hai gò má cậu ửng hồng tựa sắc hoa.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Đừng nói thế…”
Giọng cậu nhỏ dần, đôi mắt khẽ tránh đi ánh nhìn ấm áp của anh.
Anh bật cười khẽ, bàn tay đưa lên hứng lấy một cánh hoa rơi.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Thật đấy. Nếu cậu cứ mãi nghiêm túc như vậy thì hoa anh đào cũng phải ghen tỵ mất.”
Nghe vậy, cậu khẽ cúi đầu, bàn tay siết nhẹ vạt áo như muốn che giấu sự bối rối.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Cậu thật là…lúc nào cũng nói mấy lời khó xử.”
Anh bật cười lớn, âm thanh hòa vào tiếng gió xào xạc qua tán cây.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Vì tớ nói thật mà! Này, đừng có trốn tránh nữa, đi nào!”
Anh bất ngờ nắm lấy cổ tay cậu, kéo cậu chạy qua hàng cây anh đào rực rỡ.
Bị kéo đi bất ngờ, cậu loạng choạng vài bước nhưng rồi cũng mỉm cười, để mặc cho anh dẫn đường.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Này! Chạy chậm thôi chứ!”
Dù miệng trách móc, nhưng giọng cậu lại tràn đầy sự ấm áp.
Anh quay đầu lại, mỉm cười rạng rỡ, mái tóc hơi rối bay theo gió.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Nhanh lên! Tớ biết một chỗ tuyệt đẹp mà cậu chắc chắn sẽ thích!”
Cậu nhìn theo bóng lưng anh, lòng chợt nhẹ bẫng như cánh hoa anh đào rơi. Ánh mắt cậu dần dịu lại, để mặc bước chân hòa vào nhịp chạy của anh.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Ừ…đi thôi.”
Dưới hàng cây phủ đầy sắc hồng, tiếng cười vang vọng khắp không gian, kéo dài theo làn gió xuân nhẹ nhàng, như muốn giữ mãi khoảnh khắc này không tan biến.
Sau một hồi kéo cậu chạy qua những con đường phủ đầy hoa anh đào, anh dừng lại dưới một gốc cây lớn, nơi những cánh hoa rơi lả tả như tuyết hồng.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Đến rồi! Cậu thấy chỗ này thế nào?”
Ánh mắt anh lấp lánh, tràn đầy mong đợi.
Cậu ngẩng đầu nhìn tán hoa rực rỡ, gió khẽ thổi làm cánh hoa bay nhẹ qua vai áo cậu. Cảnh sắc đẹp đến mức khiến cậu lặng người.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Ừm…Đẹp thật.”
Giọng cậu trầm xuống, nhẹ như làn gió thoảng qua.
Anh khẽ bật cười, tiến lại gần hơn, đứng sát bên cậu.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Biết ngay là cậu sẽ thích mà.”
Anh cúi xuống nhặt một cánh hoa anh đào rơi dưới đất, rồi nhẹ nhàng đặt lên mái tóc của cậu.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Giờ thì hoàn hảo rồi.”
Giọng nói nhỏ nhẹ, nhưng mang theo chút gì đó đặc biệt.
Cảm nhận được cánh hoa khẽ chạm vào tóc, cậu giật mình ngước lên, bắt gặp ánh mắt anh đang chăm chú nhìn mình.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Này…Đừng làm mấy chuyện kỳ lạ nữa…”
Nhưng gương mặt cậu lại đỏ lên, không giấu được sự bối rối.
Anh bật cười khúc khích, ánh mắt tinh nghịch nhưng dịu dàng.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Kỳ lạ gì chứ? Tớ chỉ muốn cậu trông thật đẹp thôi.”
Anh nghiêng đầu, nhìn cậu không chớp mắt.
Cậu cảm nhận tim mình đập nhanh hơn một nhịp. Cậu quay mặt đi, giọng lí nhí.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Cậu đúng là không biết xấu hổ…”
Anh khẽ cười, đứng lặng yên bên cạnh cậu, cả hai cùng nhìn những cánh hoa rơi nhẹ nhàng trong gió. Không gian yên tĩnh mà ấm áp.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Yo-chan này…”
Giọng anh bỗng dịu lại, trầm thấp hơn thường ngày.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Nếu thời gian có thể dừng lại ở khoảnh khắc này…thì tốt biết mấy.”
Cậu khựng lại, ánh mắt dõi theo cánh hoa bay lượn. Một cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng, nhẹ nhàng như sắc hoa anh đào mùa xuân.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Ừ…cũng tốt thật.”
Gió xuân khẽ thổi qua, cuốn theo những cánh hoa hồng nhạt rơi lả tả. Hai người đứng cạnh nhau, im lặng mà bình yên, như thể thế giới chỉ còn lại họ trong khoảnh khắc ấy.
———

Chapter 02: Cơn gió hoa anh đào.

———
Cuối tháng ba, Tokyo như khoác lên mình tấm áo hồng phấn dịu dàng của những cánh hoa anh đào. Cơn gió nhẹ lướt qua, cuốn theo từng cánh hoa rơi chậm rãi, phủ đầy những con đường lát đá. Không khí mang theo hương thơm nhè nhẹ của mùa xuân, dịu dàng mà cũng đầy nỗi niềm.
Tại cổng trường Blue Lock, từng tốp học sinh bước vào khuôn viên rộng lớn, tiếng nói cười rộn rã vang lên khắp nơi. Giữa dòng người nhộn nhịp ấy, cậu lặng lẽ đứng trước hàng cây anh đào, ánh mắt sâu lắng như phản chiếu bầu trời trong xanh.
Cậu khẽ ngước nhìn những cánh hoa đang rơi, tâm trí bỗng trống rỗng. Cậu không mấy bận tâm đến sự nhộn nhịp xung quanh, chỉ lặng lẽ tận hưởng khoảnh khắc yên bình này.
Bịch!
Một bàn tay bất ngờ đập nhẹ lên vai cậu.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Yo-chan! Ngẩn người gì thế? Định biến thành cây anh đào luôn à?”
Giọng nói tràn đầy năng lượng vang lên. Cậu khẽ quay đầu, bắt gặp nụ cười rạng rỡ của anh. Ánh mắt anh sáng như nắng, khác hẳn với vẻ bình lặng của cậu.
Cậu khẽ nhíu mày, giọng nói trầm thấp nhưng không hề chán ghét.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Đừng đập vai tớ nữa, Megu-chan. Cậu lúc nào cũng ồn ào.”
Anh bật cười, tay đút túi áo Blazer đồng phục, dáng vẻ có chút nghịch ngợm.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Tớ không ồn ào thì ai sẽ kéo cậu ra khỏi cái thế giới chán ngắt đó đây? Đi thôi, sắp vào lớp rồi!”
Cậu thở dài nhẹ, nhưng khóe môi khẽ cong lên. Dù không nói ra, cậu luôn thấy thoải mái khi ở cạnh anh.
Hai người bước trên con đường phủ đầy cánh hoa, ánh nắng xiên qua tán lá, nhuộm lên vai họ thứ ánh sáng dịu dàng.
Ở một góc xa của khuôn viên, Itoshi Sae - Hội trưởng Hội học sinh, đứng tựa lưng vào thân cây, ánh mắt sắc lạnh nhưng khó giấu được tia chú ý. Nhìn theo bóng dáng Isagi cùng Bachira.
Itoshi Sae
Itoshi Sae
“…”
Đôi mắt ấy khẽ lướt qua cậu lần cuối, dừng lại một nhịp rồi lại rời đi.
Gió xuân khẽ lay động tà áo đồng phục, cuốn theo những mảnh ký ức chưa từng bắt đầu.
Mùa xuân này, không chỉ có hoa anh đào nở rộ…
———

Chapter 03: Ánh nhìn chạm nhẹ.

———
Tiết học đầu tiên diễn ra trong không khí yên ắng, chỉ có tiếng phấn viết lên bảng và tiếng lật trang sách khẽ vang. Ánh nắng buổi sáng len lỏi qua ô cửa sổ, hắt lên gương mặt trầm lặng của cậu.
Cậu chống cằm, mắt nhìn mông lung ra ngoài khung cửa, nơi những cánh hoa anh đào vẫn miệt mài rơi.
Bên cạnh, anh đã chẳng còn tập trung vào bài giảng. Anh nghiêng đầu, khẽ quan sát cậu. Ánh mắt anh ánh lên chút gì đó khó diễn tả…là sự dịu dàng, là sự chú ý không tên mà chính cậu cũng chẳng nhận ra.
Một tờ giấy nhỏ được chuyền đến, anh vô thức nhận lấy. Mở ra, dòng chữ nắn nót hiện lên:
“Cậu lại đang nhìn Yoichi đấy à?”
Anh giật mình. Ngẩng đầu lên, ánh mắt bắt gặp nụ cười tinh nghịch của Chigiri Hyoma từ dãy bàn đối diện. Anh phớt lờ, vò nhẹ tờ giấy rồi nhét vào túi áo.
Anh quay sang, khẽ gọi cậu.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Yo-chan, lát nữa đi chơi cùng tớ nhé!”
Cậu nhìn anh, suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Ừm.”
Tích tắc.
Tích tắc.
Chín mươi phút không dài cũng chẳng ngắn trôi qua. Tiếng chuông trường vang lên, giờ giải lao đã điểm.
Anri Teieri
Anri Teieri
“Được rồi, ta học đến đây thôi. Các em ra chơi.”
Từng nhóm học sinh như bầy ong vỡ tổ, cứ chạy ùa ra khỏi lớp mà kéo nhau xuống Canteen chiếm chỗ, như thể đến trễ một chút là sẽ có người chiếm hết chỗ của họ.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Yo-chan! Nhanh nào!”
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Từ từ thôi Megu-chan.”
Không cho cậu thời gian, anh nắm lấy cổ tay cậu kéo đi. Khiến cậu có hơi loạng choạng.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Ấy…ấy…từ từ…”
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Yo-chan lúc nào cũng lâu lắc! Cậu không xuống nhanh sẽ hết chỗ đó!”
Cậu khẽ thở dài.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Thật tình…lớn rồi cứ như con nít.”
Anh kéo cậu lên sân thượng, từ độ cao này nhìn xuống có thể thấy được khung cảnh đẹp ở dưới sân.
Gió xuân mơn man thổi qua, những cánh hoa anh đào nhẹ nhàng rơi xuống, hòa vào sắc trời trong vắt. Sân trường rộng lớn như khoác lên mình tấm áo hồng phớt dịu dàng.
Anh khẽ nghiêng đầu, ánh mắt sáng rực.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Này, Yo-chan! Hoa anh đào đẹp thật đấy!”
Cậu dừng bước, ngẩng đầu nhìn lên những tán cây đang rực rỡ khoe sắc. Một cánh hoa nhẹ nhàng rơi xuống, vô tình đậu trên tóc cậu.
Anh bật cười, khẽ vươn tay gỡ cánh hoa xuống. Ngón tay lướt nhẹ qua mái tóc mềm mại của cậu, cảm giác ấm áp lan tỏa.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Trên đầu cậu có hoa này.”
Anh đưa cánh hoa lên trước mặt, ánh mắt sáng bừng.
Cậu hơi ngẩn ra, rồi chỉ khẽ gật đầu, không nói gì. Gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi hương thoang thoảng của hoa anh đào.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Đẹp không, Yo-chan?”
Cậu khẽ gật đầu, ánh mắt dịu dàng hơn thường ngày.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Ừ, đẹp thật.”
Anh tiến lại gần, khẽ chạm nhẹ vào mái tóc cậu.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Cậu biết không? Tớ từng nghe nói, nếu nhặt được cách hoa anh đào rơi vào tóc ai đó, thì người đó sẽ gặp may mắn.”
Cậu hơi bất ngờ, khẽ nghiêng đầu nhìn anh.
Isagi Yoichi
Isagi Yoichi
“Vậy sao?”
Anh cười, đôi mắt long lanh.
Bachira Meguru
Bachira Meguru
“Ừ! Mà biết đâu, người đó sẽ gặp được tình yêu đích thực thì sao?”
Cậu im lặng, trái tim khẽ rung lên một nhịp.
———

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play