Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Trái Cấm Tình Yêu ( Quyển 3 )

Chap 1 : hôn ước bất ngờ

Chap 1: hôn ước bất ngờ

NEW YORK

- tiểu thư mau dậy đi, nếu không là trễ giờ lên máy bay đấy.

Có một cô gái mặc chiếc váy lụa màu đỏ nằm trên chiếc giường màu trắng đang ngủ rất say sưa nhưng khi nghe giọng nói của cô hầu gái thì liền giật mình tỉnh dậy.

- máy bay khi nào cất cánh ?

Tuy là một cô gái lại còn là thiên kim tiểu thư nhưng mà dáng vẻ lúc này của cô gái thật khiến cho người ta không thể không ngán ngẫm, đầu tóc thì bù xù lại còn rối loạn không những vậy lại còn vừa ngáp vừa nói chuyện.

- hai tiếng nữa, tiểu thư chúng ta còn phải đến sân bay làm thủ tục, cô mau chóng một chút nếu không trễ chuyến bay như lần trước thì phu nhân sẽ tức giận.

- biết rồi, em đừng có lãi nhãi nữa. Chị lập tức đi thay quần áo ngay !

~ sân bay

“ con biết rồi, cô đừng lãi nhãi nữa, giờ con đang ở sân bay vài tiếng nữa sẽ đến Đài Bắc, như vậy sẽ đến trình diện với cô, vậy đã được chưa ? ”

Cô gái này chính là Sở Thắng Nam, năm nay cô vừa tròn 22 tuổi, sở hữu chiều cao chuẩn 1m68 vạn cô gái mong ước, không những thế cô còn có nhan sắc " nhất mạo khuynh thành " khiến nam nhân trong thiên hạ đều si mê. Cô còn người thừa kế đời thứ 10 của gia tộc họ Sở, người sinh ra đã ngậm thìa vàng được bao nhiêu người ngưỡng mộ. Nhưng ai nào biết số phận của cô gái này hẩm hiu đến thế nào, khi sinh ra cô người anh trai lên 9 tuổi của cô bị tai nạn trong lần đi chơi mà mất, đến khi cô lớn được 13 tuổi thì ba mẹ cô trong lần đi nước ngoài du dịch bị tai nạn rơi máy bay mà chết chỉ còn mỗi cô là sống đến hiện tại, một mình sống suốt 9 năm cô lập không người thân bên cạnh.Cũng vì vậy mà sau biến cố đó tính cách của cô cũng trở nên khép kính hơn, kỳ quái hơn không còn hoạt bát hay cười.

Nhưng may thay là ba cô còn một người em gái tên là Sở Tuyết Dạ, cũng vì vậy mà cô được người cô út này chăm sóc, đưa cô đi du học nước ngoài sau việc ba mẹ cô mất năm đó.

- cô, con không muốn lấy chồng.Cô sao có thể bắt con lấy một người đàn ông mà còn không hề quen biết còn chưa gặp mặt bao giờ, càng huống hồ con không yêu người đàn ông đó. Bây giờ đã là thời đại nào rồi mà cô còn muốn dùng định lý của người xưa áp đặt lên trên người của con chứ ? Nếu con gả đi rồi thì làm sao có thể trở thành người thừa kế được, cô con xin cô hủy hôn đi có được không ?

Vừa về nước cô còn chưa được đi chơi đã thì đã ép cô kết hôn, cô làm sao có thể chấp nhận để số phận mình bị một cuộc hôn nhân như vậy khống chế.

- đây là tâm nguyện của ba mẹ con trước khi mất để lại con không thể vì họ mà hoàn thành sao ? Huống hồ cuộc hôn nhân này từ khi con sinh ra đã được định sẵn, lẽ nào con quên gia tộc họ Sở ta xưa nay đều chưa từng hứa mà không thực hiện, hay là con muốn là trở thành người duy nhất phá bỏ nguyên tắc này sao ?

Tuyết Dạ nói không sai gia tộc lớn như họ Sở xưa nay chưa từng thất hứa với bất kỳ ai, nếu kẻ nào dám hứa mà không thực hiện thì sớm đã bị xóa bỏ tên trong danh sách từ lâu. Cho dù ai thì cũng chưa từng ngoại lệ, bao gồm cả cô.

- đây là tư liệu về người chồng tương lai của con, con xem qua để biết một ít về cậu ta như vậy khi gả vào sẽ không phải bỡ ngỡ và cũng sẽ không phạm vào nguyên tắc của gia đình người ta.

Thắng Nam cầm tập tư liệu màu vàng trên tay mở ra lấy trong đó ra vài tờ giấy về lý lịch của người đàn ông sắp thành chồng cô. Xem qua một hồi thì cô đã xem hết nhưng gương mặt liền trở nên khó coi hơn khi biết được càng nhiều thông tin.

- cô, người đàn ông này hơn con đến 9 tuổi sao ? Còn nữa trong tư liệu hoàn toàn không có bất kỳ bức ảnh nào của anh ta. Cô kêu con làm sao có thể lấy một ông chú chứ, lại còn xấu đến mức cả ảnh cũng không dám để. Chẳng lẽ ngay cả cô cũng chưa từng gặp qua anh ta lần nào sao ?

Haizz…Chưa gặp người ta đã bảo người ta xấu cô như vậy coi được sao ?

Nhưng mà Thắng Nam nói không sai chính là Tuyết Dạ cũng chưa từng gặp qua người cháu rể này.

- cậu ta chưa từng đến đây nhưng đã gọi qua điện thoại nhắc chúng ta về hôn ước này. Sính lễ cậu ta đã sai người mang đến đảm bảo cả đời con sống sung túc với những món sính lễ đó.

- cô, con là con gái của gia tộc họ Sở không phải đứa nghèo, con đủ sức để nuôi bản thân không cần phải dựa vào đống sính lễ cô nói.

Thắng Nam chính là không tin người đàn ông kia có thể giàu có hơn gia tộc cô, còn nữa cô cũng chẳng phải kẻ ham tiền tài vì một ít sính lễ liền đồng ý gả đi.

- cậu ta nói 7 ngày nữa sẽ tổ chức hôn lễ, mọi chuyện chúng ta không cần lo. Còn nhắc nhở cô nói với con đừng nghĩ đến việc sẽ đào hôn, số điện thoại của con cô cũng đã cho cậu ta khi cần cậu ta sẽ nhắn với con. Nếu con muốn vui chơi thì gì thì 7 ngày này chơi cho đã đi, đừng để gả vào nhà người ta lại muốn đi chơi cũng khó.

Chẳng lẽ đây chính là mệnh mà cô phải chịu sao ? Thanh xuân dài đăng đẳng mà còn chưa kịp thưởng thức hết thì đã phải lấy chồng.

~

- thiếu gia, hôm qua Thắng Nam tiểu thư đã trở về ! Chúng ta có cần tiếp tục theo dõi hành động của cô ấy không ?

Phía sau chiếc ghế tựa là một người đàn ông có ngũ quan hoàn hảo, mái tóc màu xám và đeo cặp kính nhìn qua lớp kính của toà nhà cao để ngắm nhìn cả thành phố.

- không cần nữa, nếu cô ta đã trở về thì đừng mong có thể chạy. Đã mười mấy năm rồi, cũng nên đến lúc nợ cha con trả rồi.

Hết chap 1

Chap 2: lên kế hoạch gả thay

Chap 2: lên kế hoạch gả thay

Tại quán bar Thiên Hỉ

Một cô gái đang ngồi ngay quầy rượu với gương mặt vô cùng xinh đẹp lại cực kì sắc sảo. Ánh mắt toát lên vẻ kiêu hãnh đặc trưng vốn có của một thiên kim danh giá. Có thể nói khí chất cực kì cao quý toát lên từ bên trong mà không cần những thứ trang sức lấp lánh làm nổi bật.

Cô mặc trên người một chiếc váy body cúp ngực ôm sát cơ thể lộ ra mọi đường cong, chỗ cần nhô thì nhô, cần phẳng thì phẳng phải nói là thân hình tiêu chuẩn của một người mẫu.

Chỉ cần bất kỳ ánh mắt nào va chạm nhẹ về phái cô thì cũng khó mà rời mắt đi, không những vậy còn bị điêu đứng đến mất hồn.

Từ khi cô bước vào đây và ngồi ở đây thì mọi ánh mắt biến thái luôn để ý cô không hề rời đi, cũng có nhiều người đã mời rượu cô nhưng cô không hề uống mà trực tiếp từ chối.

Tuy cô chỉ mới về nước được có hai ba hôm nhưng người của quán bar không ai là không quen biết cô bởi vì nhà họ Sở của cô chính là chủ của nơi đây, ai dám động đến cô cũng chẳng phải là chán sống nữa rồi ư.

Phái sau bỗng có một bàn tay thon dài chạm nhẹ vào vai cô khiến cô bất giác quay người nhìn lại.

- cậu sao thế ? Gọi mình đến gấp như vậy chắc chắn là có chuyện rồi đúng không ?

Người chạm vào cô không ai khác mà chính là cô bạn thân của cô – Mã Nhạc thiên kim Mã gia.

Thắng Nam cô từ nhỏ vốn có rất nhiều bạn nhưng toàn là bạn ăn chơi chỉ có duy nhất Mã Nhạc cô xem cô ta như bạn thân mà đối đãi.

- tớ có chuyện mới cần đến cậu giúp đỡ đây, cậu có biết tớ sắp kết hôn rồi không ?

Mã Nhạc trợn tròn mắt kinh ngạc khi nghe Thắng Nam nói về việc cô sắp kết hôn. Chẳng phải vừa về nước sao, sao lại kết hôn rồi, đùa sao ?

- cậu đùa như vậy thật là không vui đâu, chẳng phải cậu vừa về nước sao ? Còn nữa tớ đâu nghe cậu nhắc đến việc cậu có bạn trai sao kết hôn rồi.

Thắng Nam thở dài buồn bã, cô cũng đâu muốn kết hôn ở thời điểm này đâu nhưng lời đã hứa không thể không thực hiện.

- gia đình tớ từ trước đây đã có hôn ước với Đình gia, giờ người Đình gia nhắc đến vấn đề này còn nói sẽ tổ hành hôn lễ trong 7 ngày. Cậu không biết đâu, giờ mình chỉ còn 4 ngày để ăn chơi, tớ thật sự rất buồn.

Mã Nhạc cũng sốt ruột thay cho Thắng Nam, rõ ràng tuổi thanh xuân ngoài học và ăn chơi ra thì Thắng Nam cả một người bạn trai cũng không có thế mà lại bắt cô kết hôn thật sự là quá đáng.

- cậu gọi mình đến đây chắc đã nghĩ ra được cách để thoát cuộc hôn nhân này rồi đúng không ?

Cô cười tươi, tay đặt lên vai của Mã Nhạc nói.

- cậu giúp mình kết hôn có được không ?

Mã Nhạc trợn to mắt, ly rượu đang uống cũng vì bị câu nói của Thắng Nam mà phun ra.

- cậu không thể đùa như vậy được, đó là hôn nhân không phải trò đùa. Tớ không thể giúp cậu được, tớ mà thay cậu kết hôn thì Văn Doãn phải làm sao, anh ấy biết nhất định sẽ chia tay với mình đấy.

Trong đầu của Thắng Nam dường như đã có kế hoạch nếu không sẽ không nghĩ ra kể cưới thay này.

- cậu yên tâm, chỉ cần cậu thay tớ gả đi thì ngày hôm đó tớ sẽ có cách khiến cậu an toàn rút lui, không những vậy Văn Doãn cũng sẽ không biết được.

Mã Nhạc nhìn Thắng Nam như muốn phát điên, gằn giọng nói, trên mặt lại mang theo vẻ bi quan tột độ.

- tuyệt đối không được đâu, chuyện này làm sao mà có thể thần không biết quỷ không hay. Người khác không biết nhưng chồng tương lai của cậu không thể không biết mặt cậu.

- chuyện này thì cậu yên tâm đi, mình sinh sống ở nước ngoài lâu như vậy muốn điều tra mình là việc không thể, huống hồ là cả mặt anh ta mình cũng chưa gặp thì anh ta nhất định cũng chưa thấy được mặt mình ngoài cô út của mình. Cậu giúp mình đi mà !

Thắng Nam lúc này lại mỉm cười vui nói chắc chắn như đinh đóng cột.

- thôi được, mình sẽ cố gắng giúp cậu. Nhưng cậu nhớ đấy phải để mình an toàn rời đi.

Thắng Nam cười tươi, vẻ mặt đắc ý hơn bao giờ hết. Cô không ngờ nhanh như vậy lại có thể thuyết phục được cô bạn của cô đồng ý gả thay cho cô.

Cũng may là tài năn nỉ của cô lại hiệu quả như vậy.

Một lần nữa nụ cười hài lòng và đầy khả ái hiện lên trên khuôn mặt vốn lạnh băng từ nãy giờ của cô, cô vui đến mức như vừa được mẹ mua kẹo cho.

Nhưng không ngờ nụ cười vừa rồi của cô lại lọt vào mắt của một đám công tử đang hung hăng ngồi gần đó. Nhìn đám người này cũng đoán được là đám công tử ăn chơi không ra gì, cả cách mặc đồ cũng theo thời trang quái lạ. Đúng là nhà giàu làm cái gì cũng muốn nổi và lạ hơn người mới chịu.

- Lâm thiếu, anh nhìn xem cô gái ngồi ngay quầy phục vụ kia có phải rất câu dẫn không ?

Lại một tên công tử khác nửa vẻ mặt thèm thuồng lộ rõ ra trên gương mặt, suýt chút nữa là nước vãi cũng chảy ướt sàn.

- cậu ta nói đúng đấy, Thiếu Kỳ hay là cậu lại làm quen với cô ta cho chúng tôi mở mang tài tán gái của cậu đi.

Tên được gọi là Lâm thiếu này tên đầy đủ là Lâm Thiếu Kỳ, là một công tử phong hoa, ăn chơi trác tán bậc nhất của tập đoàn đá quý Lâm Thị. Hắn ta có thể coi là công tử nổi tiếng nhất ở Hương Cảng bởi tài tán gái không ai bằng, ngủ với mấy cô gái xong thì tùy tiện quăng tiền rồi vứt bỏ, thích thì chơi, chán thì bỏ. Từ nhỏ được nuông chiều nên tính cách vô cùng xấu xa, ngoài việc tán gái thì hắn giỏi nhất là dùng thủ đoạn và tiêu tiền hoang phí. Trong mắt hắn tất cả các cô gái đơn giản chỉ là thú vui qua đường mà thôi.

Hết chap 2

Chap 3: hạ thuốc

Chap 3: hạ thuốc

Lâm Thiếu Kỳ nhếch mép cười, tay cầm điếu thuốc dụi tắt đi, ánh mắt háo sắc nhìn vào gương mặt và ngoại hình nóng bỏng của Thắng Nam.

- cậu giúp tôi một chuyện, chuyện còn lại tôi sẽ để các cậu thấy sự lợi hại của bổn thiếu gia.

Lâm Thiếu Kỳ đứng dậy, cài nút áo lại, chỉnh sửa quần áo một cách chỉnh tề. Khom người cầm lấy ly rượu ngay trên bàn, tay còn lại bỏ vào túi quần, nhã nhặn bước đến bên cạnh cô.

Phút chốc cả người Lâm Thiếu Kỳ đã hoàn toàn thay đổi không còn là dáng vẻ hoa hoa công tử ăn chơi như lúc nãy, mà thay vào đó là dáng vẻ một chàng trai ăn mặc lịch sự tao nhã đến bên cạnh Thắng Nam.

- tiểu thư xin chào, tôi có thể làm quen với em không ?

Giọng nói vang đến bên tai của cô.

Thắng Nam lười biếng quay lại nhìn xem rốt cuộc lại tên công tử bột nào muốn làm quen với cô, còn dùng trò cũ rít thế này.

- tôi rất ư là không có hứng thú với hạng người như anh.

Thắng Nam nâng ly rượu trên tay uống một ngụm, lười biếng nhếch khóe miệng lên tiếng.

Lúc này Mã Nhạc cũng ngước mắt lên nhìn người vừa mới thoát nên câu chào hỏi kia.

Thắng Nam cười như không cười, chẳng thèm để ý đến Lâm Thiếu Kỳ. Nói chẳng thèm để ý có thể là sai mà nói chính xác là cô căn bản không đặt tên đàn ông này vào trong mắt mình.

Đàn ông với cô mà nói là động vật khó thuần chủng nhất và vô sỉ nhất. Chỉ cần là thứ họ muốn họ nhất định sẽ dùng mọi thủ đoạn để đạt được vì thế mà cô cực kì rất ghét đàn ông. Cũng chính nguyên nhân này mà cô đến hiện tại vẫn không lấy một mối tình đầu nào.

Một lần nữa ly rượu trong ray cô nâng lên, đôi môi xinh xắn kia như có phép màu, từng giọt rượu chạm vào bờ môi cô rồi theo khoang miệng chạy thẳng xuống cổ. Chiếc cổ trắng ngọc ngà chuyển động nhè nhẹ, xem vào đó đôi mắt long lanh của Thắng Nam như thiêu đốt tâm can người đối diện. Không những vậy hình xăm hoa bỉ ngạn như trước ngực trái của cô càng làm tăng lên nét gợi tình đầy cám dỗ.

Nhìn cảnh tượng này, bỗng nhiên cơ thể của Lâm Thiếu Kỳ gần như run lên bần bật, bên dưới của hắn cũng đã cứng lên một cách không thể khống chế.

Muốn ngay lập tức đem cô đè dưới thân mà hung hăng chiếm đoạt.

Lâm Thiếu Kỳ gượng thân, cố giữ tâm tình bình tĩnh lại. Hắn mỉm cười với Thắng Nam nhưng miệng lại bất giác nuốt một ngụm nước bọt xuống dưới.

- tiểu thư quả thật rất xinh đẹp, lại cực kỳ có khí chất. Tôi chính là thích tính cách này của cô, vì thế chúng ta có thể làm bạn chứ ?

Không hề nghĩ ngợi nhiều, Thắng Nam thẳng thừng buông ra một chữ.

- không !

Lâm Thiếu Kỳ bị từ chối thẳng thừng, hắn liền bẻ mặt nên bắt đầu nóng giận nhưng vẫn còn cố gắng kìm nén.

Hắn chưa bao giờ cảm thấy mất mặt như hôm nay lại ngang nhiên bị một cô gái từ chối một cách tuyệt tình. Từ trước đến nay cô gái hắn đã để mắt chưa từng có ai thoát khỏi được, hắn đã nhắm Thắng Nam cô thì cô hôm nay muốn thoát cũng không đừng mong.

Vẫn tiếp tục giữ nụ cười trên môi xem như không có chuyện gì xảy ra.

Không đợi Thắng Nam nói thêm câu nào, Lâm Thiếu Kỳ liền nhẹ ngàng kéo ghé ngay bên cạnh cô rồi ngồi xuống.

- tôi xin tự giới thiệu trước xem như là thành ý muốn kết bạn với tiểu thư nhé. Tôi tên Lâm Thiếu Kỳ, rất vui có thể quen biết tiểu thư. Không biết tiểu thư cao danh quý tánh là gì, như vậy có thể tiện để xưng hô.

Thắng Nam bày ra gương mặt biểu hiện một cách chán ghét. Cô bắt đầu thấy khó chịu với tên đàn ông phiền phức trước mặt này, tên này so với các tên khác còn khó đối phó và đuổi đi hơn cô nghĩ.

- bổn tiểu Thư đã nói không muốn làm bạn với anh, phiền anh ngay lập tức biến đi giùm.

Lâm Thiếu Kỳ bị lời nói của cô làm cho cả người như muốn phát hoả, lần đầu tiên có người dám nói như vậy với hắn.

Hắn một lần nữa cố gắng nuốt cục tức này xuống bụng, lên tiếng nói.

- tôi có thể đi nhưng tiểu thư có thể uống với tôi một ly rượu có được không ?

Thắng Nam nhìn thấy dáng vẻ của tên đàn ông trước mặt cũng không đến nổi là người nói mà không làm, cô liền đồng ý với hắn xem như cho hắn toại nguyện vậy.

Nếu không hắn quyết không đi, cô thì muốn ngồi đây thêm một lát mà gặp hắn ở đây thì cô đâu ra nhã hứng nữa.

- được, tôi uống với anh một ly. Uống xong anh bấm nút nhanh một chút cho tôi.

Thắng Nam nâng ly rượu trong tay lên một ngụm uống sạch.

- uống xong rồi, anh có thể đi được rồi đó.

Đúng như lời của Lâm Thiếu Kỳ nói, sau khi cô uống xong thì hắn đã rời đi mặc dù không cam tâm nhưng lời đã nói ra thì phải thực hiện.

Thắng Nam và Mã Nhạc tiếp tục ngồi ở quán bar uống thêm một lát nữa thì rời đi.

- Thắng Nam tớ có việc phải về trước, cậu có thể tự về không ?

Mã Nhạc cùng Thắng Nam vừa ra đến ngay nhà vệ sinh thì liền nhận được cuộc gọi vì thế mới bỏ mặc Thắng Nam tự về.

- yên tâm đi, tớ có thể tự về. Chuyện cậu đã hứa đừng nuốt lời đấy !

Mã Nhạc nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại Thắng Nam loạng choạng bước đi nhưng không biết tại sao hôm nay nồng độ rượu lại khác như vậy ngày thường cô cũng chỉ uống bao nhiêu đó nhưng chẳng thể say, mà hôm nay thì say đến hoa cả mắt đi nhầm từ nhà vệ sinh quán bar lên đến dãy phòng nghỉ của khách.

Không những mắt của cô lờ mờ mà ngay cả thân thể cô cũng không biết tại sao lại nóng bừng lên như bị lửa thiêu, chỉ muốn ngay lập tức có cởi bỏ hết quần áo ra mà thôi.

Cô tuy say nhưng cũng không đến nỗi ngốc đến mức mang bản thân trần truồng ở bên ngoài như vậy, tiếp tục bước đi cơn nóng càng một nhiều hơn khiến bản thân cô muốn khống chế cũng không thể khống chế được.

- lẽ nào ly rượu đó...khốn nạn ?

Hết chap 3

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play