Chưa Từng Yêu Em? [Đồng Ánh Quỳnh × Minh Hằng/Đồng Minh]
_Chương 1_
Tại một ngôi biệt thự nọ, nơi mọi người đang hòa mình vào buổi lễ kỉ niệm 7 năm kết hôn của cặp đôi nổi tiếng trong giới kinh doanh và Showbiz Việt
Đồng Ánh Quỳnh và Lê Ngọc Minh Hằng đã kết hôn với nhau được 7 năm, cũng đã có cho mình một đứa con gái chỉ vừa tròn 5 tuổi. Một gia đình khiến cho người ngoài nhìn vào là thấy ngập tràn hạnh phúc và tiếng cười
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Chúc mừng nha! *cụng ly*
Đồng Ánh Quỳnh
*khẽ mỉm cười, cụng ly với chị*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Nhanh ghê, mới đó đã 7 năm rồi. *nhấp môi*
Đồng Ánh Quỳnh
Hah, đúng là nhanh thật. *nhấp môi*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Mà phải công nhận, em với con bé Minh Hằng hòa thuận ghê. Cưới nhau lâu vậy rồi mà chị chưa thấy hai đứa cãi nhau bao giờ luôn ấy! *vẻ mặt ngưỡng mộ*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Chả bù cho con bé nhà chị, suốt ngày bắt nạt chị hoài. *xụ mặt*
Lê Thy Ngọc
Là do tôi hở? *chống nạnh, liếc chị*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Dạ hong ạ, do chị do chị. *rén, xoa đầu em vỗ về*
Đồng Ánh Quỳnh
Hah, thôi mà. Mày đừng có bắt nạt chị tao nữa coi. *nhìn em*
Lê Thy Ngọc
Tại chị mày lì chứ bộ! *quay mặt đi*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Ơ kìa, chị có lì đâu *vẻ mặt không cam tâm nhìn em*
Lê Thy Ngọc
Xì, chị không lì thì ai lì? *khoanh tay, nhìn chị*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Tiểu Trà lì! *chỉ bé*
Nguyễn Lê Thiên Trà
Ơ, con liên quan gì đâu? *đang chơi với cậu nghe bị chê liền quay sang nhìn chị*
Lê Thy Ngọc
Ờ, coi như chị cũng biết lựa người nhận tội thay đó. *nhìn bé*
Nguyễn Lê Thiên Trà
Ơ kìa, mama người lại hùa theo pa chọc con! *phồng má, không cam tâm*
Đồng Ánh Quỳnh
Hah, thôi nào. Hai người đừng bắt nạt trẻ con nữa. *xoa đầu bé vỗ về*
Nguyễn Lê Thiên Trà
Đúng là chỉ có cậu ba thương con! *ôm chân cô*
Đồng Ánh Nguyệt
Papa của em mà! *kéo tay bé ra, ôm lấy cô*
Lê Thy Ngọc
Sao mấy đứa nhỏ mến mày dữ vậy Quỳnh? *nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
Tao có biết đâu, mày hỏi tụi nhỏ xem. *nhún vai*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Ủa mà vợ em đâu? *nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
À..chị ấy đang ngồi ăn đằng bàn kìa. *chỉ tay về phía bàn của nàng*
Đồng Ánh Quỳnh
*nhớ ra gì đó*
Đồng Ánh Quỳnh
Tiểu Nguyệt chưa ăn phải không? *ngồi xuống giữ vai cậu*
Đồng Ánh Nguyệt
Vâng ạ *gật đầu*
Đồng Ánh Quỳnh
Vậy lại đây papa bế lại ăn cùng mama nhé? *dang tay*
Đồng Ánh Nguyệt
Pa ăn cùng con với ma luôn được hong ạ? *nghiêng đầu nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
À...được thôi *cười trừ*
Lê Thy Ngọc
*hướng ánh mắt dò xét nhìn biểu cảm của cô*
Đồng Ánh Quỳnh
*bế cậu trên tay rồi đi lại chỗ nàng*
Lê Thy Ngọc
Tiểu Trà? *nhìn bé*
Nguyễn Lê Thiên Trà
Vâng ạ? *nhìn em*
Lê Thy Ngọc
Qua đây ma con mình cũng đi ăn thôi. *mỉm cười với bé*
Nguyễn Lê Thiên Trà
Dạ tuân lệnh mama! *nắm tay em*
Trương Đình Vũ
Dạo này em thế nào? *gắp đồ ăn cho nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Em vẫn vậy thôi, còn anh thì sao? *nhìn hắn*
Trương Đình Vũ
Gần đây anh đang có ý định sẽ hợp tác với một tập đoàn lớn. *tự hào*
Trương Đình Vũ
Cơ mà chủ tịch tập đoàn đó chưa có thời gian nên anh vẫn còn đang chờ. *cười trừ*
Lê Ngọc Minh Hằng
Mà anh định hợp tác với tập đoàn nào vậy? *nghiêng đầu nhìn hắn*
Trương Đình Vũ
À anh đang.. *định nói thì bị cắt ngang*
Đồng Ánh Quỳnh
Vợ à, con muốn em ngồi ăn cùng chị có được không? *bế cậu đứng cạnh nàng từ lúc nào*
Lê Ngọc Minh Hằng
*quay lại nhìn cô*
Trương Đình Vũ
*cau mày, khó chịu*
Lê Ngọc Minh Hằng
Con thì được, nhưng em thì không! *bế lấy cậu từ tay cô*
Đồng Ánh Quỳnh
Nhưng Tiểu Nguyệt muốn ăn cùng với cả em và chị. *ánh mắt đầy hi vọng nhìn nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
*nhìn cậu*
Lê Ngọc Minh Hằng
Pa nói thật không Nguyệt Nguyệt? *ôn nhu nhìn cậu trong tay*
Đồng Ánh Nguyệt
Vâng ạ! *gật gật*
Lê Ngọc Minh Hằng
Ngồi đi. *nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
*khẽ mỉm cười hài lòng rồi ngồi xuống cạnh nàng*
Trương Đình Vũ
Đồng Đồng, lâu rồi không gặp em. *khẽ nhếch môi nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
Vâng, chào anh! *lấy bát gắp đồ ăn cho cậu*
Trương Đình Vũ
Dạo này công ty của em thế nào rồi? *chống cằm*
Đồng Ánh Quỳnh
Vẫn vậy, có gì không? *chẳng thèm nhìn hắn lấy một lần*
Trương Đình Vũ
À không, anh chỉ hỏi thăm chút thôi ấy mà. Sắp tới anh đang chuẩn bị hợp với mọi tập đoàn lớn nên có gì khó khăn em có thể nhờ anh. *gương mặt tỏ vẻ muốn giúp đỡ cô nhưng giọng nói lại đầy khiêu khích*
Đồng Ánh Quỳnh
Ừm! *quay sang đút cậu ăn*
Trương Đình Vũ
*cảm giác bị lơ nên có chút tức giận*
Đồng Ánh Quỳnh
Vợ à. *nhìn nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
*nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
Cũng muộn rồi, chị đã ăn xong chưa? *nhìn vào chiếc bát đã được ăn hết những gì mình gắp cho tỏ vẻ hài lòng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Xong rồi, có gì không? *quay mặt đi*
Đồng Ánh Quỳnh
Vậy chị lên phòng nghỉ ngơi trước đi, tiệc ở đây cứ để em thay chị dọn dẹp. *khẽ mỉm cười*
Lê Ngọc Minh Hằng
Được, vậy con cũng nhờ em cho ăn nhé? *đứng lên*
Đồng Ánh Quỳnh
Vâng, được ạ. *gật gù*
Lê Ngọc Minh Hằng
*khẽ nở một nụ cười mờ nhạt không ai nhìn thấy rồi hài lòng mà rồi đi*
Đồng Ánh Nguyệt
Ông chú già đáng ghét tránh xa mama của tôi ra! *bỉu môi nhìn hắn*
Trương Đình Vũ
*khoé môi giật giật*
Đồng Ánh Quỳnh
Phụt.. *sặc*
Tình hình là add bị lạc mất kịch bản của bộ kia gòi 🥲
Nên add quyết định đăng thêm một bộ nữa cho mọi người đọc để chờ add kiếm lại kịch bản nha
Idea bộ này được add nghĩ ra trên đường đi về quê đó, thấy add ghê chưa 😆
_Chương 2_
Sau khi bữa tiệc được dọn dẹp thì co cũng đã đưa cậu về phòng ngủ
Khi cậu đã say giấc nồng cô mới nhẹ nhàng ra khỏi phòng, cẩn thận đóng cửa lại rồi sang phòng của nàng
Lê Ngọc Minh Hằng
Dọn xong hết rồi nhỉ? *đang ngồi tựa lưng vào thành giường bấm điện thoại, thấy cô vào khẽ đưa mắt nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
Vâng ạ, xong hết rồi *tiến lại ngồi đối diện nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Nguyệt Nguyệt đã ngủ chưa?
Lê Ngọc Minh Hằng
Vậy thì em còn vào đây làm gì? Sao không về phòng của mình ngủ đi? *đặt điện thoại lên bàn*
Đồng Ánh Quỳnh
Muốn nói chuyện với chị một chút.. *khẽ đưa đôi mắt vô hồn thường ngày lên nhìn nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Tắm đi đã! *cau mày*
Lê Ngọc Minh Hằng
Người em nồng nặc mùi rượu. *quay mặt đi*
Lê Ngọc Minh Hằng
Vừa uống thêm phải không?
Đồng Ánh Quỳnh
Vâng ạ, có uống thêm một chút trước khi vào đây.
Lê Ngọc Minh Hằng
Một chút là bao nhiêu?
Đồng Ánh Quỳnh
Hai chai Brandy ạ.
Lê Ngọc Minh Hằng
Là một chút rồi đó hả? *khoanh tay nhìn cô với đôi mắt tỏ vẻ không vui*
Đồng Ánh Quỳnh
Hì..nếu chị không thích mùi này thì em sẽ đi tắm rồi vào nói chuyện với chị sau vậy. *đứng lên*
Lê Ngọc Minh Hằng
Nước giải rượu có để sẵn trong tủ lạnh! *cầm điện thoại lên xem*
Đồng Ánh Quỳnh
*nhìn nàng rồi khẽ mỉm cười*
Đồng Ánh Quỳnh
Suốt 7 năm trời vẫn là sự lạnh nhạt thờ ơ đó, nhưng bây giờ lại xen lẫn một sự quan tâm không dám thừa nhận sao? *mở tủ đồ của nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Ai thèm quan tâm em chứ?! *vành tai đỏ lên vì ngại ngùng nhưng vẫn cố phủ nhận*
Lê Ngọc Minh Hằng
Mà ai cho em tự tiện mở tủ đồ của tôi ra như vậy? *nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
Đừng tưởng em không biết. *lấy trong tủ ra một chiếc áo phông trắng, một chiếc sơ mi đen và một chiếc áo len*
Đồng Ánh Quỳnh
Mấy cái này đều là đồ của em mà nhỉ? *khẽ mỉm cười nhìn nàng như thể đang bảo nàng lấy đồ của mình mặc*
Đồng Ánh Quỳnh
Chị mặc những cái này sao?
Lê Ngọc Minh Hằng
Khi có! *bị nói trúng tim đen liền đỏ mặt mà phủ nhận*
Đồng Ánh Quỳnh
Hah, được được. Cứ cho là không có đi, em xin lại nhé. *đặt lại chiếc áo lên và sơ mi sau đó lại cầm chiếc áo phông mà đi ra ngoài*
Lê Ngọc Minh Hằng
Aiss...nhớ là giấu kỹ rồi mà. *vò đầu ngại ngùng*
Lê Ngọc Minh Hằng
" Với lại cũng có phải mình cố ý lấy mặc đâu..chẳng qua là do hôm đó hết đồ mặc thôi mà " *mặt bỏ bừng*
Lê Ngọc Minh Hằng
*cố phớt lờ sự hiện diện của cô mà bấm điện thoại*
Đồng Ánh Quỳnh
*tiến lại giật chiếc điện thoại ra khỏi tay nàng*
Đồng Ánh Quỳnh
Em có chuyện muốn nói với vợ mà~ *đặt điện thoại lên bàn*
Lê Ngọc Minh Hằng
Có chuyện gì nói nhanh!
Đồng Ánh Quỳnh
Vợ à, đã 7 năm rồi đó. Chẳng lẽ lâu như vậy rồi mà chị vẫn chưa bao giờ động lòng trước em sao? *nhìn nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
*né tránh ánh mắt của cô*
Lê Ngọc Minh Hằng
Chúng ta kết hôn vì hôn ước do ba mẹ hai bên đăng ký, tôi không có lý do gì để phải yêu.. *đang nói thì bị cắt ngang*
Lê Ngọc Minh Hằng
Ưm! *giật mình*
Lê Ngọc Minh Hằng
E..em vừa làm gì vậy?! *đỏ mặt*
Đồng Ánh Quỳnh
Kết hôn 7 năm rồi đó, chị vẫn ngại sao?
Lê Ngọc Minh Hằng
Tôi đã nói rồi mà!
Lê Ngọc Minh Hằng
Tôi và em kết hôn là do..
Đồng Ánh Quỳnh
Nhưng trong 7 năm qua em đã yêu chị rồi
Lê Ngọc Minh Hằng
*có chút bất ngờ*
Đồng Ánh Quỳnh
Minh Hằng, em hỏi chị
Đồng Ánh Quỳnh
7 năm qua chị đã bao giờ động lòng thương em dù chỉ là một khoảng khắc thoáng qua bao giờ chưa? *đưa ánh mắt đầy mong đợi nhìn nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Không phải là chưa từng rung động..chỉ là không dám chấp nhận *quay mặt đi*
Đồng Ánh Quỳnh
Tại sao chứ?
Lê Ngọc Minh Hằng
Vì tôi..
Đồng Ánh Quỳnh
Còn yêu cậu ta đúng không?
Lê Ngọc Minh Hằng
*khựng lại*
Đồng Ánh Quỳnh
Trả lời tôi đi, chị còn yêu cậu ta đúng không..? *giọng nói run rẩy, tay giữ chặt lấy vai nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
*gạt tay cô ra*
Lê Ngọc Minh Hằng
Phải..tôi còn yêu em ấy..
Đồng Ánh Quỳnh
*ngơ ra đó một lúc lâu sau rồi không nói không rằng mà rời khỏi phòng*
Lê Ngọc Minh Hằng
' Xin lỗi...dù đã kết hôn với em 7 năm nhưng lời hứa với em ấy tôi không dám gạt bỏ.. ' *ngồi co lại một gốc*
Cô vừa bước ra khỏi cửa liền ngồi bệt xuống, co chân lại mà ôm đầu run rẩy
Đồng Ánh Quỳnh
Ha..7 năm...vì cái hôn ước vớ vẩn này mà mày trói buộc chị ấy suốt 7 năm trời.. *cười khổ*
Đồng Ánh Quỳnh
Tiểu Nguyệt..papa tệ quá, mama con không yêu pa rồi. *rưng rưng*
Đồng Ánh Quỳnh
Cậu quay về xem cậu đã làm gì đi
Đồng Ánh Quỳnh
Về sớm một chút để giải thoát cho chị ấy đi... *rơi nước mắt*
_Chương 3_
Sáng hôm sau, khi nàng còn đang vệ sinh cá nhân rồi thay đồ bước xuống lầu thì đã thấy cô đang đứng chuẩn bị đồ ăn cho cả gia đình từ lúc nào
Mặc dù không muốn thừa nhận tình cảm dành cho cô nhưng phải công nhận, dáng vẻ bận rộn trong bếp núc này của cô rất ân cần và dịu dàng. Toả lên vẻ đẹp tự nhiên mà đến cả nàng cũng bị thu hút, đứng ở góc cầu thang ngắm mãi một lúc lâu không rời mắt
Đồng Ánh Quỳnh
Nhìn vậy đủ chưa? *khẽ mỉm cười, tay vẫn đang cẩn thận làm đồ ăn*
Lê Ngọc Minh Hằng
Ai..ai thèm nhìn em chứ! *vừa bị phát hiện liền đỏ mặt mà quay đi*
Đồng Ánh Quỳnh
Chị lên kêu Tiểu Nguyệt dậy hộ em đi, em đang dở tay *nhìn nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
*không nói gì mà quay người đi lên lầu*
Đồng Ánh Quỳnh
" Hoặc là cậu về đây giải thoát cho chị ấy khỏi cuộc hôn nhân này, hoặc là tôi sẽ khiến chị ấy yêu tôi trước khi cậu trở về " *nhìn theo bóng lưng nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Hôm nay để tôi đưa Nguyệt Nguyệt đi học, em có cuộc họp thì tranh thủ đi đi *bế cậu trên tay*
Đồng Ánh Quỳnh
*nhìn nàng*
Đồng Ánh Quỳnh
Vậy nhờ chị nhé? *khẽ mỉm cười*
Lê Ngọc Minh Hằng
*gật đầu*
Đồng Ánh Nguyệt
Ưm ưm! *dang tay nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
*xoa đầu cậu*
Đồng Ánh Quỳnh
Tiểu Nguyệt ngoan, đi học với mama nhé? *hôn má cậu*
Đồng Ánh Nguyệt
Dạ vâng! *tươi cười*
Đồng Ánh Quỳnh
Em đi nhé vợ? *ôn nhu nhìn nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Đi nhanh đi! *không thèm nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
*kéo nàng lại khẽ đặt một nụ hôn nhẹ lên trán nàng rồi mỉm cười rời đi*
Lê Ngọc Minh Hằng
*ngơ ngác*
Lê Ngọc Minh Hằng
C..cái tên này! *đỏ mặt*
Đồng Ánh Nguyệt
Hí hí, pama dễ thương quá *ôm cổ nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Nguyệt Nguyệt à, thôi đi *ngại*
Nhân vật phụ
1: Ê, nữ ca sĩ - diễn viên Minh Hằng kìa phải không?
Nhân vật phụ
2: Hình như là vậy á.
Nhân vật phụ
3: Ui, cô Minh Hằng kìa. Ơ mà sao Ánh Nguyệt lại đi cùng cô ấy vậy
Nhân vật phụ
2: Ủa bộ cậu không biết cậu ta là con gái cô Minh Hằng hả
Nhân vật phụ
3: Không biết luôn đó!
Nhân vật phụ
1: Ê không biết ba của cậu ta là ai ha
Nhân vật phụ
2: Cậu ta họ Đồng, cùng họ với chủ tịch Đồng Lê Entertainment
Nhân vật phụ
3: Chủ tịch tập đoàn Đồng Ca cũng họ Đồng đó
Nhân vật phụ
1: Vậy ba của Ánh Nguyệt là một trong hai người đó sao? *ngưỡng mộ*
Lê Ngọc Minh Hằng
" Mấy đứa nhóc này còn nhỏ mà biết nhiều dữ " *dắt tay cậu*
Đồng Ánh Nguyệt
" Bàn tán qua lại cũng chỉ có một người thôi mà không biết hả ta " *nhìn bọn họ*
Lê Thy Ngọc
Ủa, Hằng? *dắt tay bé đi lại chỗ nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
Chị cũng dẫn Tiểu Trà đi học sao? *nhìn em*
Lê Thy Ngọc
Ừa, hôm nay chị Tiên có cuộc họp ở công ty
Đồng Ánh Nguyệt
Con chào mợ hai, chào chị Trà Trà *khoanh tay*
Lê Thy Ngọc
Nguyệt Nguyệt ngoan quá ta! *xoa đầu cậu*
Nguyễn Lê Thiên Trà
Chào mợ ba ạ! *khoanh tay nhìn nàng*
Lê Ngọc Minh Hằng
*mỉm cười gật đầu*
Lê Thy Ngọc
Thôi hai đứa vào lớp đi *xoa đầu bé*
Nguyễn Lê Thiên Trà
Dạ vâng! *kéo tay cậu đi*
Đồng Ánh Nguyệt
Hì hì *đi theo bé*
Lê Ngọc Minh Hằng
*nhìn theo bóng lưng tụi nhỏ khẽ mỉm cười*
Lê Thy Ngọc
Bỏ qua vai vế đi, ra cà phê chị em mình nói chuyện *kéo nàng đi*
Lê Ngọc Minh Hằng
Hả..ờ *đi theo lực kéo*
Sau cuộc họp ở chi nhánh chính của tập đoàn Đồng Ca
Đồng Ánh Quỳnh
*đi lại sofa ngồi*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
*đóng cửa*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Rồi tính giấu con bé đến bao giờ đây? *ngồi đối diện cô*
Đồng Ánh Quỳnh
Đến khi cậu ấy trở về *thản nhiên trả lời, tay vẫn rót nước*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Chờ nó về rồi trả Minh Hằng cho nó luôn hửm? *cau mày nhìn cô*
Đồng Ánh Quỳnh
Nếu là chị ấy muốn thì em sẽ trả *đẩy ly nước về phía chị*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
7 năm lận đó Quỳnh, còn Tiểu Nguyệt nữa
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Em định cứ vậy mà từ bỏ sao?
Đồng Ánh Quỳnh
Để Tiểu Nguyệt vẫn có mẹ ở bên cạnh, em đương nhiên không để con bé thiệt thòi đâu *cười nhạt*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Vậy là vẫn quyết định không để con bé biết về sự hiện diện của mày trong tập đoàn này? *khoanh tay*
Đồng Ánh Quỳnh
Ừm, bây giờ chưa phải lúc. *ngã lưng ra sau*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Chịu mày luôn đó Quỳnh!
Đồng Ánh Quỳnh
Gọi phó chủ tịch Nguyễn về đây cho tôi *bắt chéo chân*
Nguyễn Khoa Tóc Tiên
Haizz, lại bắt đầu rồi *bất lực*
Download MangaToon APP on App Store and Google Play