[LuHeng • Kiệt Hằng]Hướng Dương Ngược Nắng
•Chap 1•
Tiếng trống trường vang lên
Chỉ còn một bóng hình nhỏ nhoi của một cậu bé chừng 16 tuổi đang lay hoay tìm gì đó
Cảm nhận sự trống vắng của sân trường mắt cậu đỏ ửng lên...
Cậu sợ...sợ lại cô đơn tại nơi này
GV
Em kia //chú ý đến cậu thanh niên ấy//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
D-Dạ, cô gọi em hả?
GV
Sân trường đâu còn ai, không gọi em thì gọi ai?
GV
Học sinh lớp nào đây? Giờ này sao vẫn chưa vô học?
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
D-Dạ...//Hai tay nắm chặt góc áo//
GV
Nhìn em lạ thế? Học sinh mới à?
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
D-Dạ
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
11A6 ạ...//run//
GV
Ừm..nhanh đi tôi đưa em vào lớp « Nhìn mặt thằng bé dễ thương như này, vậy mà lại học cái lớp ấy»
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Vâng ạ//Đi nhanh theo sau//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Trần Dịch Hằng ạ
GV
Khoan...//suy nghĩ gì đó//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Sao ạ?//giọng ngọt//
GV
Không sao...trùng hợp thôi
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
D-Dạ...đến rồi ạ
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Vâng ạ
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Nhìn chằm chằm vào điện thoại, lâu sau mới mở tin nhắn của ???
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
💌: Hỏi làm gì? Nhớ tao à?
???
💌: Nhớ bảo bảo muốn chết rồi
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Đọc tin nhắn rồi cười// Đồ ngốc~
Cảnh loạn lạc trong lớp vẫn chưa được giải quyết
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//nhìn vào lớp//
GV
Có im ngay không//hét lớn//
//Vẫn rôm rả nói chuyện//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Mỏi chân//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Tựa lưng vào tường//
Lớp học bỗng im phăng phắc
Giữa không gian ấy, cuối lớp tiếng nói chuyện vẫn vang lên
GV
//nhìn về phía phát ra âm thanh//
GV
Trương Quế Nguyên, Dương Bác Văn, hai em không thể im được à?// hét toáng lên//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
//cười lớn//
Vương Lỗ Kiệt«LuLu»
//Ngóc đầu dậy//
Vương Lỗ Kiệt«LuLu»
Ngậm lại, Ồn❄️// cau mày//
GV
Ba em ra đứng phạt cho tôi//Tức giận//
Vương Lỗ Kiệt«LuLu»
//Đang mơ màng//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Đi lẹ đi kìa// Châm chọc//
Trương Quế Nguyên và Dương Bác Văn lôi Vương Lỗ Kiệt ra khỏi phòng học
Dương Bác Văn«Quển»
//Thấy Hằng//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Đang mải bấm điện thoại nên không quan tâm những thứ xung quanh mình//
Dương Bác Văn«Quển»
Gì đây? Em bé nhà ai để lạc à?
Em hoảng hồn quay sang phía vừa phát ra âm thanh
Lúc này cả 3 người đều đổ dồn ánh mắt vào em
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Không nói gì//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Sao im lặng thế? Nói anh nghe ai làm lạc bé ở đây?
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Nhìn họ rồi lại chằm chằm vào điện thoại//
Dương Bác Văn«Quển»
Không nghe à?// mất kiên nhẫn, dựt chiếc điện thoại từ tay em//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Ngơ ngác//
Dương Bác Văn«Quển»
//Đưa cho Nguyên//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
//Ném xuống đất//Nhặt đi
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//cúi người xuống định nhặt//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
//Nhanh chân đạp thật mạnh xuống điện thoại//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//ngước mắt lên nhìn//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Sao nào?
GV
Hôm nay chúng ta có bạn học mới
Tiếng nói trong lớp làm cậu hoàn hồn
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Chào, Tớ là Trần Dịch Hằng
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Mong các cậu giúp đỡ
Dương Bác Văn«Quển»
Cũng biết nói chuyện à?//cười//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Tao còn tưởng câm//Phỉ báng//
Dương Bác Văn«Quển»
Hôm nay mày im nhỉ// Nhìn Kiệt//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Nhàm chán//ngáp//
•Chap 2•
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//mắt đỏ lên//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
«Lũ khốn!»
Dương Bác Văn«Quển»
Hắc xì
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Bị gì vậy?
Dương Bác Văn«Quển»
Không biết
Vương Lỗ Kiệt«LuLu»
Chắc bị bạn học lúc nãy nói xấu...
Dương Bác Văn«Quển»
Nó không có gan đâu!
Chiếc điện thoại dưới chân Nguyên bỗng reo lên
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Ồ! Có tin nhắn
Dương Bác Văn«Quển»
Coi thử xem!
Dương Bác Văn«Quển»
T-Trương Hàm Thụy
Dương Bác Văn«Quển»
Em trai mày?// ngơ ngác nhìn Nguyên//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Ừ...thiếu mất chữ “nuôi”
Dương Bác Văn«Quển»
Là bạn trai thằng kia à?
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Chịu//🤷♀️//
???
💌: Bảo bối, Thụy Nhii nhớ bảo bối roii
???
💌: Sao đọc không rep?? Bảo bối chảnh à?
Trương Quế Nguyên«Gwen»
💌:Ừ
Trương Quế Nguyên«Gwen»
//vứt điện thoại ra xa//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Ổn hơn rồi đó
Dương Bác Văn«Quển»
// Cười lớn//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Chạy đến bàn ăn của anh//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Mất ngon
Vương Lỗ Kiệt«LuLu»
//Nhìn cậu//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Dơ tay ra// Trả điện thoại
Dương Bác Văn«Quển»
Vứt rồi
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Nhảy xuống sông gần trường mà tìm
Vương Lỗ Kiệt«LuLu»
Được chưa?
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//nhìn anh//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//nhìn lại bọn họ//
Tả Kì Hàm«Han»
Làm gì ở đây?// vỗ vai em//
Tả Kì Hàm«Han»
Không tìm tớ à?
Trương Hàm Thụy«Henry»
Bảo bối?? Sao vậy? //nhìn em//
Em giờ rưng rưng, có thể khóc bất cứ lúc nào
Vương Lỗ Kiệt«LuLu»
Đừng để tôi nói lần hai❄️
Giờ bọn họ mới kịp để ý mấy người bọn họ
Trương Hàm Thụy«Henry»
Bảo bối, nói!
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Ăn đi, tao đi đây chút❄️
Tả Kì Hàm«Han»
Đi đâu//nắm áo em//
Tả Kì Hàm«Han»
Ngồi ăn với tao
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Một chút thôi// xoa đầu em//
Em chạy đến bên dòng sông ấy
Em muốn tìm lại chiếc điện thoại
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Đâu rồi...
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//nước mắt rơi//
Dương Bác Văn«Quển»
Ồ! Kiếm điện thoại à
NVP
:Nhìn hài hước thật đấy
NVP
: Nhà nghèo không có tiền mua điện thoại hả bạn
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//nhìn bọn họ//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Đôi mắt dừng lại trên người anh//
Trương Hàm Thụy«Henry»
Bảo bối...
Trương Hàm Thụy«Henry»
//Định chạy xuống đưa câu lên//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
//Nắm tay Thụy//
Trương Hàm Thụy«Henry»
//Dựt tay ra//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
//vung tay tát//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Thái độ gì đấy?// cau mày//
Trương Hàm Thụy«Henry»
Việc
Trương Hàm Thụy«Henry»
Của
Trương Hàm Thụy«Henry»
Anh
Tả Kì Hàm«Han»
//không nghĩ nhiều chạy xuống sông//
Dương Bác Văn«Quển»
Ai động vào nó từ nay cho chúng mày đánh
Dương Bác Văn«Quển»
//Nhìn Hàm//
Tả Kì Hàm«Han»
//như không nghe chạy xuống chỗ cậu//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Chưa❄️
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Tên điên ấy mà gọi đến là die tao❄️
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Nhìn Hàm đang run cầm cập//
•Chap 3•
Khi cả trường chỉ còn tiếng ríu rít của chim
Dưới sông, hai thân hình nhỏ bé vẫn mày mò tìm đồ
Dương Bác Văn«Quển»
Không định về à?//Nhìn Kiệt//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Về//Nói Thụy//
Trương Hàm Thụy«Henry»
Về trước đi//Nhìn Hàm, Hằng//
Trương Quế Nguyên«Gwen»
Nay mày bướng nhỉ?//Cau mày//
Trương Hàm Thụy«Henry»
//Quay đầu lại nhìn thẳng vào mắt anh//
Trương Hàm Thụy«Henry»
Ý gì? Lại muốn gây sự à?
Trương Quế Nguyên«Gwen»
//Nhìn em//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Đây rồi!
Tả Kì Hàm«Han»
//Nhìn Hằng// Tìm thấy rồi hả? Mau lên trên, lạnh chết tao rồi~
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Được aa~
Trương Hàm Thụy«Henry»
Sao rồi?//Chạy lại chỗ 2 người//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Vừa nhìn vào điện thoại mặt bỗng tối sầm//
Trương Hàm Thụy«Henry»
//Chú ý đến//
Trương Hàm Thụy«Henry»
Chuyện gì??
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
K-Không có gì
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Tao về trước//Định chạy//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Quay người lại// Hàm Hàm mặc áo vào đi//Đưa áo mình cho Hàm//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Mày dễ ốm mặc vào đi...Dù sao chuyện này cũng do tao!
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Để mày chịu khổ rồi
Tả Kì Hàm«Han»
Không cần! Vậy mày thì sao?
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Mặc Vào!
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Về đây
Trương Hàm Thụy«Henry»
Lúc nãy...//Nhìn Hằng//
Tả Kì Hàm«Han»
Sao thế Thụy Thụy, Lạnh à?// nhìn Thụy//
Trương Hàm Thụy«Henry»
Không!
Trương Hàm Thụy«Henry»
Mặc áo vào đi//khoác áo cho Hàm//
Trương Hàm Thụy«Henry»
Tụi mình về//Nắm tay Hàm//
Tả Kì Hàm«Han»
Ừm//Gật đầu bước đi//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Mở cửa//
Trần Hiên
Đi đâu//cau mày nhìn em//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Đ-Đi học mới về
Trần Hiên
Sao tao gọi mày không nghe máy?//Bước đến chỗ em đang đứng//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Cúi gầm mặt//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Điện thoại hư rồi!
Sau đấy là những cái đánh vang trời
Em không kêu la chỉ im lặng chịu phạt
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
//Cựa quậy tỉnh lại//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
...!
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Đồ ngốc
Trần Hiên
Còn không nấu ăn//nhíu mày//
Trần Dịch Hằng«Tử Tử»
Bận!// Bước ra khỏi nhà//
Lời định nói nhưng không thể nói ra được
Trần Hiên là anh trai ruột của Dịch Hằng, năm Dịch Hằng 6 tuổi, vì cứu Dịch Hằng mà ba mẹ đã chết. Anh hận cậu thấu xương
Cùng năm ấy, cậu bị tai nạn dẫn đến mất trí nhớ, lúc cậu tỉnh lại, người đầu tiên cậu nhìn thấy là Tả Kì Hàm-một cậu bé mắc bệnh tim bẩm sinh
Sau đó, hai người dần trở nên thân thiết
Ngày cậu xuất viện, anh rơi vào hố đen, vốn dĩ tâm lí cậu sau vụ tai nạn giao thông đã không còn ổn định, nay lại vì thù hận của người anh trai mà đi bị đánh đập
Từ đó, hình thành trong cậu tính cách ương bướng
Nhưng, sau vụ tai nạn, có một thứ được sinh ra trong cậu...
Chỉ là vốn dĩ cậu không thể nhận thấy được nó
Download MangaToon APP on App Store and Google Play