Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Văn Hiên | SHORTFIC 2

#1. Thưa Thầy!

____________________
【 𝗧𝗵𝘂𝗮 𝗧𝗵𝗮𝘆! • 𝟭 】
𝗧𝗼𝗽𝗶𝗰: Cùng lớp trưởng Lưu giới thiệu quà sinh nhật dành tặng thầy Tống
__________________
【 Lớp 12A - Bốn giờ chiều 】
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Một bạn lên bảng giải nốt bài này, rồi chúng ta nghỉ!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
* Nhìn lướt qua một lượt *
Cả đám học sinh cúi gằm mặt, đề bài vừa dài vừa khó, đối với vị giáo viên tu la nghiêm khắc như vậy, thậm chí còn không dám ngước lên thở mạnh
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
* Giơ tay * Em thưa thầy!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
* Ngập ngừng * A...v- vậy Lưu Diệu Văn lên bảng!
Đám giặc ở dưới như nhìn thấy chúa trên cao, liền không ngừng reo hò ầm ĩ
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
* Gõ bàn * Cả lớp trật tự!
Tống Á Hiên ngồi xuống ghế, Lưu Diệu Văn lấy phấn thoăn thoắt viết một dãy số cùng công thức dài ngoằng lên bảng
Y có chút mệt mỏi, trên bàn giáo viên liền day day sống mũi cao thẳng, đột nhiên thân dưới chấn động một phen, làm Tống Á Hiên kinh hãi giật nảy
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
* Vội che miệng lại * A...ưm...
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
* Buông phấn xuống * Thầy Tống, thầy không khỏe sao?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
* Luống cuống xua tay * Kh- không có gì, em...em làm bài tiếp đi!
Lũ học sinh phía dưới đang chăm chú chép theo bài trên bảng mặc kệ đúng sai, nên hầu như chẳng ai để ý
Tống Á Hiên len lén úp mặt xuống bàn, tay cố gắng bịt chặt miệng lại hết cỡ, tai và gáy đã đỏ ửng, ướt đẫm mồ hôi, hai bên đùi liên tục siết chặt
Lưu Diệu Văn một tay tiếp tục giải bài, tay còn lại hiên ngang đút vào túi quần, bên khóe mắt đôi lúc lại nhìn phản ứng của Tống Á Hiên, lại cực kỳ hài lòng
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
* Mỉm cười * Thưa thầy, em làm xong rồi ạ!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
* Nhắm chặt mắt * Ư...ưm...e- em về chỗ đi...!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Dạ! * ngoan ngoãn *
Lưu Diệu Văn thoáng nhìn cổ chân nhỏ trắng nõn lộ ra dưới quần âu của Tống Á Hiên, đập vào mắt là thứ chất lỏng màu trắng sữa chậm chạp chảy xuống
Hắn trở về chỗ ngồi, vừa lúc tiếng trống vang lên, đám bạn học hú hét như điên, kéo nhau chạy ào ra khỏi cửa
...: * Đi về phía cửa * Em chào thầy!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
* Cúi mặt xuống bàn * Ư...ch- chào em, về cẩn thận...!
...: * Lo lắng * Thầy Tống sao vậy ạ? Là sức khỏe không được tốt sao? Em đưa thầy xuống phòng y tế nhé?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
* Vui vẻ bước tới * Bạn học Lý, thầy Tống chỉ là hơi mệt chút thôi! Cậu quản thầy ấy làm gì?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không phải lịch trực hôm nay đến lượt cậu sao? Ở lại lớp không thấy phí thời gian à?
...: A, phải rồi, cảm ơn lớp trưởng đã nhắc, tớ về trước nhé! * chạy vút đi *
Đến khi lớp học chỉ còn một mình Lưu Diệu Văn và thầy giáo trẻ đang vật vã khổ sở trên bàn, hắn mới đi chốt cửa lại, đem rèm kéo vào bằng sạch
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
* Đi tới bàn giáo viên * Vất vả nhiều rồi, thầy tiểu Tống!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đây là quà sinh nhật muộn em tặng, mong thầy sẽ thích!
Tống Á Hiên thân thể đã ướt đẫm, chỉ có thể xoay mặt lại nhìn thẳng vào Lưu Diệu Văn, ấm ức chỉ tay trách móc
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Hức...Lưu Diệu Văn...a...cậu thực không phải người... đồ cầm thú! * nức nở *
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thầy nói như vậy, không sợ làm em buồn sao?
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Bỏ nó ra...bỏ ra ngay, tôi cảnh cáo cậu!!
Lưu Diệu Văn gãi gãi lỗ tai
Hắn ung dung đút tay vào túi áo, Tống Á Hiên lập tức giật nảy lên một phát
Thứ bên dưới rung chấn dữ dội, như muốn dập nát thịt huy*t mỏng manh đỏ hồng của y, d*m thủy điên cuồng trào ra
Tròng mắt xinh đẹp long lanh ánh nước, đôi môi mỏng mềm mại đỏ lên, trong miệng không ngừng rên rỉ, thanh âm cao vút như mèo con
Dịch mật chảy ướt cả đùi, còn lan xuống cả cổ chân gầy gò trắng mịn
Mái tóc rối bời bừa bộn, Tống Á Hiên quả thực quá mức xinh đẹp, khóc cũng làm người ta muốn nhét cậu vào lòng mà hết mực yêu thương sủng nịnh
Thân thể trắng ngần như ngọc liên tục run lên, Tống Á Hiên trừng mắt nhìn Lưu Diệu Văn, nhưng hắn vẫn chỉ im lặng đứng nhìn
Để học sinh nhìn mình trong bộ dạng thảm hại thế này, thật quá nhục nhã!
_____________

#2. Thưa Thầy! • 2

_________________
【 𝗧𝗵𝘂𝗮 𝗧𝗵𝗮𝘆! • 𝟮 】
_________________
Tống Á Hiên nước mắt đã ướt nhẹp hai bên má ửng hồng, hai tay thon dài trắng nõn liên tục muốn kéo khóa quần xuống, nhưng liên tục bị Lưu Diệu Văn ngăn lại
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đừng bỏ ra, thầy Tống, em sẽ buồn đó!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thầy không thích quà của em sao? * đáng thương *
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Ức...a... ưm...th- thích cái đầu cậu... ha...hức!
Thứ bên dưới liên tục đập vào hai bên tường thịt ẩm ướt, dịch nhờn trào ra, làm ướt cả đũng quần âu của Tống Á Hiên
Thớ thịt mềm đỏ au tê rần, trán Tống Á Hiên ướt đẫm mồ hôi, đầu lưỡi hồng hào hé ra, y liên tục thở gấp, tiếng rên rỉ khe khẽ rồi lại ngân dài
Sướng đến mức da đầu đều tê dại, lý trí của Tống Á Hiên hoàn toàn sụp đổ
Sao hai người lại đi đến bước này?
Đầu năm học, Lưu Diệu Văn là học sinh Tống Á Hiên yêu thương lại tín nhiệm nhất. Hắn là một tên nhóc năng động, thân thể tốt, thành tích học tập cực kỳ xuất sắc, nhan sắc cực phẩm
Ban đầu, Lưu Diệu Văn nhét vào tay Tống Á Hiên một đống bài tập đã hoàn thành, hiện tại, Lưu Diệu nhét vào huyệt hồng béo múp của Tống Á Hiên cái thứ quái đản kia mà không chút lưu tình
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Rên lớn như vậy, thầy Tống thật sự thích quà của em! * cười vui vẻ *
Tống Á Hiên trừng mắt
Lưu Diệu Văn xem đến thỏa thê, cúi xuống thô bạo ngậm lấy bờ môi đỏ căng mọng của Tống Á Hiên, lưỡi mạnh mẽ tách hàm răng trắng sáng đều đặn
Lưu Diệu Văn hôn đến mức cuống lưỡi đỏ au của Tống Á Hiên mỏi nhừ, nước miếng nhờn dính chảy xuống bên khóe môi
Tiếng môi lưỡi giao thoa làm gương mặt nhỏ trắng ngọc của Tống Á Hiên đỏ bừng
Đầu lưỡi hắn liên tục quét qua khoang miệng nhỏ thơm ngọt như kẹo
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thầy Tống thật ích kỷ!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ăn kẹo cũng không cho em một viên! * phụng phịu *
Tống Á Hiên bị hôn đến phát ngốc, không nhận ra Lưu Diệu Văn đã kéo hai tay mình ra sau ghế, trực tiếp kéo cà vạt trên cổ xuống trói lại
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
A...c- cậu làm gì vậy?? * kinh hãi *
Lưu Diệu Văn không đáp, nhanh tay kéo khóa quần âu của Tống Á Hiên tụt xuống, cặp đùi trắng mềm non nớt mềm mại lộ ra, đùi trong đã ướt nhẹp
Tống Á Hiên ngửa cổ rên lớn, chân đạp lung tung xuống sàn, bạch dịch chảy xuống mặt ghế, thấm ướt cả quần nhỏ màu trắng thuần khiết
Lưu Diệu Văn kéo ra, huy*t hồng đỏ au múp míp liên tục ọc ra d*m d*ch trắng đục, mị thịt thống khổ co rút
Sợi dây ngắn màu hồng bị kéo ra, thứ tròn tròn dính đầy dịch nhờn dính nhớp rơi xuống sàn, vẫn còn kịch liệt rung lên
Tống Á Hiên sắp đạt cực khoái, đột nhiên cảm thấy trống rỗng, vừa ngứa ngáy lại khó chịu, y đáng thương giở giọng oán trách
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Hức...c- cậu sao lại lấy nó ra chứ? * nấc lên *
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Ưm...kh- khó chịu quá...a...
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cầu xin tôi đi!
Tống Á Hiên khổ sở ngước mắt lên
Bên dưới ngứa ngáy đến cực điểm, khát cầu nam nhân mau chóng cắm vào
Tống Á Hiên mím chặt môi không dám thừa nhận, chỉ cố gắng kẹp chặt hai đùi mà ma sát qua lại, bản thân không ngừng nức nở, còn nấc lên vài cái
Lưu Diệu Văn mềm lòng cúi xuống, áp mặt vào giữa hai chân của Tống Á Hiên, hướng đến khe thịt lấm lem dịch trắng t.ục t.ĩu liếm một cái
Tống Á Hiên kinh hoảng hét lên, điên cuồng giãy giụa như cá mắc cạn
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Kh- không được... quá bẩn...a... ưm...!! * la lớn *
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không bẩn, thầy Tống thực thơm, thực ngọt!
Tống Á Hiên khóc đến thảm thương, thân thể mềm nhũn như cọng bún, cay đắng chấp nhận số phận bị học sinh của mình chơi hỏng

#Thưa Thầy • 3

__________________________
【 𝗧𝗵𝘂𝗮 𝗧𝗵𝗮𝘆! • 𝟯 】
_____________________
Lưu Diệu Văn bấu lấy vòng eo thon thả trắng nộm của Tống Á Hiên, vùi đầu vào giữa hai chân y điên cuồng liếm láp khe thịt ướt đẫm bạch dịch nhớp nháp
Đầu lưỡi đỏ au chen chúc vào giữa huy*t nhỏ chín rục, quét lên động th*t nhỏ đang liên tục run rẩy vì khoái cảm
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
A ——, kh- không thể!!
Lưỡi dài hung hãn đỉnh vào, Lưu Diệu Văn cảm thấy đầu lưỡi mình bị rót vào không ít dịch mật trắng sữa nóng hổi
Tống Á Hiên run rẩy co hai đùi non, chân nhỏ giương cao trên không trung, ngón chân mềm mại trắng trẻo siết chặt
Tống Á Hiên muốn cự tuyệt, nhưng lý trí lại bị khoái cảm trấn áp, trong cơn mê man, cảm thấy áo sơ mi của mình cũng bị học sinh cưng tự tay phanh ra
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Hức...ưm...đừng-!!
Lưu Diệu Văn ngồi dậy, trên môi vẫn còn dính dịch trắng d*m dục, liếc nhìn eo nhỏ của mỹ nam trước mắt, không nhịn được nuốt khan một ngụm
Eo của Tống Á Hiên rất nhỏ, một vòng tay đã có thể bao trọn, trắng mịn lại mềm mại như bông, rốn cũng thực sạch sẽ
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Eo thầy Tống nhỏ như vậy, có phải thường xuyên bỏ bữa không? * bật cười *
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thầy đừng đi dạy nữa, em sẽ nuôi thầy, gầy như vậy em cũng không đành lòng a!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
* Tức giận * Cậu còn giả nhân giả nghĩa cái gì??
Tống Á Hiên gào lên
Tên nhóc này mới một phút trước còn đang vô tư liếm h*u huy*t chín mọng của y đến ướt đẫm, giờ còn dám trở mặt nói lời thiện lương, thật không biết xấu hổ
Lưu Diệu Văn cúi đầu, chậm rãi ngậm lấy phù du hồng đào đã cứng lên, ng.ực Tống Á Hiên không hoàn toàn phẳng lì cằn cỗi, hai bên đều nhô ra một chút như gái mới lớn, mềm mại như cục bột dẻo
Lưu Diệu Văn vô tư gặm cắn, đẩy đầu t* nhỏ nhắn qua lại trong miệng, cơ ng.ực rắn chắc đè lên eo thon phẳng lì, Tống Á Hiên có chút khó thở, nước miếng trong suốt vô lực trào ra khóe môi
Lưu Diệu Văn cắn lên một bên ng*c ướt đẫm đến mức sưng đỏ lên, hắn bất luận điên cuồng, tưởng như đang hút sữa
Tống Á Hiên không phải loại câu người thái quá, mà trực tiếp đem quyến rũ và ngây thơ dung hợp, khiến hắn cảm thấy ba phần tội lỗi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ha...bảo bối...em yêu... thầy thực ngoan! * hạ giọng *
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thầy Tống, mau nói thầy yêu em đi!
Tống Á Hiên
Tống Á Hiên
Ha...a...ức...t- tôi ghét cậu... mau cút... ưm!
Lưu Diệu Văn không tức giận, siết lấy đùi trắng mềm mại nâng lên
Mị thịt đỏ mọng bắt mắt, từng lớp thịt đàn hồi chen chúc lẫn nhau, hang d*m sưng tấy không ngừng co rút, vô lực chảy ra dịch nhớp trắng xóa
Đến nơi này cũng xinh đẹp như vậy, Tống Á Hiên chẳng khác nào báu vật
• 𝗘𝗡𝗗 •

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play