(KreshxKen) Cơn Gió Sau Đêm Mưa!
-Chapter 1 Cơn Gió Sau Đêm Mưa -
Cơn mưa như trút nước xuống thành phố, phủ một lớp mờ mịt lên không gian rộng lớn của Học viện Sapphire Heights. Từng giọt nước đập vào cửa sổ lớp học, tạo thành những vệt dài trên mặt kính. Trong khi hầu hết học sinh đã vội vã chạy vào trong tòa nhà hoặc tìm nơi trú ẩn, thì một nhóm học sinh nghịch ngợm đang đứng ngoài sân, dưới cơn mưa, phá phách và tạo ra những vũng nước lớn. Và giữa nhóm đó, không ai khác chính là Ken — cậu học sinh nổi loạn mà chẳng ai trong trường có thể bỏ qua.
Ken đứng cùng đám bạn, gương mặt cậu đượm vẻ thích thú khi nhìn thấy những giọt mưa bắn lên, vỡ tan trên mặt đất. Cậu không ngừng trêu đùa những người xung quanh, nhảy vào các vũng nước, tạo thành những đợt sóng nhỏ. Mái tóc cam của cậu ướt sũng, những giọt nước đọng lại trên đó khiến vẻ nghịch ngợm càng thêm rõ ràng. Cậu thích sự tự do này, thích cảm giác phá vỡ mọi giới hạn.
Ken
Cảm giác tuyệt thật, nhỉ?”// Ken hét lên, vẫy tay về phía đám bạn đang nhảy nhót xung quanh.//
Đám bạn của Ken reo hò theo, nhưng không ai để ý đến Kresh. Kresh, với mái tóc hồng nổi bật và ánh mắt đen lạnh lùng, đang đứng một mình dưới mái hiên của học viện, tách biệt với đám đông. Anh vẫn không thay đổi, vẫn đứng thẳng người, ánh mắt như nhìn xuyên qua cơn mưa. Mọi thứ xung quanh anh dường như không thể làm ảnh hưởng đến sự hoàn hảo của anh. Nhưng chính sự lạnh lùng ấy lại là mục tiêu mà Ken hướng đến.
Ken nhìn Kresh từ xa, một nụ cười nhếch mép hiện lên trên khuôn mặt nghịch ngợm của cậu. Không thể bỏ qua cơ hội trêu chọc người hội trưởng cao quý này, cậu bước ra khỏi đám bạn, hướng thẳng về phía Kresh, từng bước chân đầy tự tin và thách thức.
Ken
“Chào hội trưởng,”// Ken lên tiếng, giọng nói mang đậm sự trêu ngươi.// “Sao lại đứng một mình thế này? Tránh mưa hả?”
Kresh liếc nhìn Ken, đôi mắt đen của anh không hề thay đổi biểu cảm, chỉ đáp lại bằng một cái gật đầu nhẹ. Nhưng anh không nói gì, tiếp tục giữ vẻ lạnh nhạt và im lặng, như thể không muốn đáp lại sự có mặt của Ken.
Ken không chịu dừng lại. Cậu tiến lại gần hơn, rồi trong một khoảnh khắc đầy bất ngờ, cậu đẩy Kresh một cái thật mạnh. Sự đẩy mạnh mẽ của Ken khiến Kresh không kịp phản ứng, và anh bị đẩy ra ngoài mái hiên, vào chính cơn mưa đang rơi như trút nước. Cả trường như ngừng lại một chút khi nhìn thấy cảnh tượng này.
"Ánh mắt của Ken sáng lên đầy thích thú, cậu khoanh tay lại và cười khúc khích. "
Ken
Ôi, hội trưởng! Mưa chỉ là mưa thôi mà, sao anh phải tránh xa vậy? Cảm giác bị ướt giống như những học sinh bình thường đi!"
Kresh không ngờ rằng Ken lại dám làm vậy. Đôi mắt anh lóe lên sự giận dữ, nhưng Kresh không nói gì, chỉ bước ra ngoài mưa. Tuyệt đối không để cho Ken thấy mình bất lực hay yếu đuối. Từng giọt nước mưa rơi xuống người anh, làm ướt mái tóc hồng lạ mắt, nhưng anh vẫn đứng thẳng người, không hề hốt hoảng hay mất bình tĩnh.
t/g
chuyện này là anh em sinh đôi với chuyện Ánh Sáng Sau Đêm Mưa của tôi🙀
- Chapter 2 Cơn Gió Sau Đêm Mưa-
Ken không bỏ qua cơ hội, cậu cười lớn hơn, chạy ra xa, nhảy vào một vũng nước lớn để tạo ra những làn sóng nước bắn vào Kresh
Ken
. “Thế nào? Cảm thấy thế nào khi bị ướt như một người bình thường?”// Ken chế giễu, sự đắc thắng rõ ràng trong ánh mắt.//.
Cả khuôn viên trường đều đang chú ý đến cảnh tượng này. Những học sinh đứng ở cửa sổ nhìn ra, họ đều ngạc nhiên trước sự ngang ngược của Ken. Chưa bao giờ họ thấy hội trưởng hội học sinh, người luôn là tấm gương mẫu mực, lại bị đối xử như thế. Những tiếng xì xào bắt đầu vang lên trong đám đông.
Kresh đứng im, ánh mắt của anh bắn ra những tia lửa tức giận, nhưng anh vẫn không nói gì. Anh chỉ lạnh lùng nhìn Ken, rồi bước đến gần, từng bước chân đầy quyền lực và kiêu ngạo. Không hề vội vã, nhưng tất cả sự lạnh lùng trong ánh mắt anh khiến Ken phải ngừng lại, cảm thấy một chút run sợ dâng lên trong lòng.
Kresh
“Ken, cậu không hiểu mình đang làm gì đâu,” //Kresh cất giọng, vẫn giữ sự lạnh nhạt như mọi khi, nhưng lần này, có một sự sắc bén rõ rệt//. “Cậu có thể trêu chọc tôi, nhưng đừng bao giờ nghĩ rằng mọi thứ sẽ qua dễ dàng như vậy.”
Ken không hề sợ hãi, cậu chỉ khẽ nhếch môi cười
Ken
. “Ôi, hội trưởng, anh không phải là người duy nhất có quyền lực trong trường này đâu.” //Cậu cười to, nhưng rồi ngay lập tức, một ý tưởng mới lại nảy ra trong đầu cậu.//
Không kìm chế được, Ken lại bước một bước về phía Kresh, và bất ngờ, cậu lại đẩy Kresh vào một vũng nước lớn. Lần này, nước văng ra xung quanh, và Kresh hoàn toàn bị bao phủ trong làn sóng nước. Ken không nhịn được cười, nụ cười đầy thách thức.
Ken
“Lần này thì sao" //Ken nói to, giọng cậu đầy sự thích thú//. “Anh còn có thể đứng vững nữa không?”
Cả trường im lặng, không ai dám thở mạnh. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hai người. Từng giây phút trôi qua đều mang theo sự căng thẳng. Mặc dù Kresh không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng Ken biết rõ anh ta đang tức giận đến mức nào.
Kresh đứng dậy, lần này, anh không thể giữ được sự lạnh lùng như trước. Anh bước đến gần Ken, ánh mắt sắc bén như dao
Kresh
. “Cậu sẽ phải trả giá vì điều này, Ken.”
Ken cười to, đôi mắt sáng lên sự thách thức, nhưng bên trong, cậu cũng cảm nhận được một sự lo lắng thoáng qua. Những trò đùa này có thể sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng. Nhưng điều đó chỉ khiến cậu càng thêm thích thú, bởi vì mọi thứ giữa họ chỉ mới bắt đầu.
- Chapter 3 Cơn Gió Sau Đêm Mưa -
Mưa vẫn không ngừng rơi, như thể muốn nhấn chìm mọi thứ trong sự tĩnh lặng và u ám.
Cả trường học lặng ngắt, chỉ còn tiếng mưa đập vào đất và những tiếng bước chân gấp gáp của học sinh vội vã chạy vào lớp học. Tuy nhiên, giữa cơn mưa tầm tã ấy, tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào một nơi duy nhất—Ken và Kresh.
Kresh đứng đối diện Ken, tóc hồng ướt sũng, áo sơ mi trắng giờ đã ngấm nước, dính sát vào cơ thể anh. Nhưng điều làm cho mọi ánh mắt không thể rời khỏi anh chính là sự thay đổi trong ánh mắt đen sắc bén ấy.
Họ chưa bao giờ thấy Kresh mất bình tĩnh đến vậy, sự lạnh lùng thường thấy của anh dường như bị phá vỡ, thay vào đó là sự giận dữ rõ ràng.
Ken cảm nhận rõ không khí căng thẳng bao trùm lấy cả khuôn viên học viện.
Cậu biết rằng mình vừa vượt qua một giới hạn nào đó, một giới hạn mà nếu không cẩn thận, có thể gây ra những hậu quả không thể lường trước.
Nhưng điều này chỉ khiến cậu càng thêm kích động. Đối với Ken, chỉ có một điều quan trọng nhất trong cuộc sống này—sự chiến thắng trong mỗi cuộc đối đầu.
Ken
“Anh không định làm gì tôi à?”// Ken buông một câu trêu ngươi, tay vẫn khoanh trước ngực, nhưng ánh mắt lại bắt đầu có chút căng thẳng. //
Cậu nhận ra, mặc dù mình đang chế nhạo Kresh, nhưng lần này không giống như những lần trước. Có một điều gì đó khiến cậu cảm thấy hơi lo lắng.
Kresh không trả lời ngay. Anh chỉ bước lại gần, từng bước chân của anh dường như đầy quyết tâm và quyền lực, những tiếng bước chân mạnh mẽ đập vào nền đất ướt, vang vọng trong không khí.
Ken có thể cảm nhận được sự giận dữ của Kresh qua mỗi bước đi của anh. Khi Kresh đến gần, anh dừng lại và nhìn thẳng vào Ken. Ánh mắt anh bắn ra những tia lửa sắc bén, giống như một con thú săn mồi đang chuẩn bị tấn công.
Ken không nhúc nhích, vẫn đứng vững và tiếp tục nhìn thẳng vào đôi mắt của Kresh. Cậu không muốn lùi bước. Dù trong lòng có chút lo lắng, nhưng sự kiêu ngạo và lòng tự tôn của cậu không cho phép cậu làm vậy.
Kresh
“Ken,” //Kresh lên tiếng, giọng anh lạnh băng, như thể một ngọn kiếm sắc bén chuẩn bị xuyên qua từng lời nói.// “Cậu đã đi quá xa rồi đấy. Đừng tưởng rằng tôi sẽ bỏ qua chuyện này.”
Download MangaToon APP on App Store and Google Play