Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Nhã Thật] Em Là Cục Cưng Của Tôi!

1

một cậu bé sống trong nhung lụa vàng bạc , cao quý. Gia đình là 1 trong nhưng gia đình nổi tiếng của giới thượng lưu
anh là Thanh Nhã. Tính anh rất nóng nảy, lạnh lùng với mọi thứ nhưng anh lại cưng chiều 1 cậu bé
cậu ít hơn anh 2 tuổi tính tình rất trẻ con và nhõng nhẽo đối với anh còn khi ở bên gia đình lại rất hiểu chuyện . gia đình cậu lại trái ngựơc với anh nợ nần tùm lum cha cậu còn rất vũ phu
lúc bé
Trung Thật
Trung Thật
anh nhã
Trung Thật
Trung Thật
anh đi chơi với em đi mà
Thanh Nhã
Thanh Nhã
thôi giờ này chơi gì nữa
Thanh Nhã
Thanh Nhã
anh còn về kh cha mẹ lại lo
cậu đứng cứ lay người anh mãi
người cậu vốn nhỏ hơn anh nên cậu có lay thế nào anh cũng đứng im
Thanh Nhã
Thanh Nhã
ĐỦ CHƯA/mắt nhìn cậu và quát/
cậu đứng hình vì trc giờ anh chẳng lớn tiếng với cậu
Trung Thật
Trung Thật
e..em xin lỗi/rưng rưng/
Trung Thật
Trung Thật
a..anh không đi thôi vậy..
anh bỗng cảm thấy bản thân có lỗi khi lớn tiếng với cậu vì trước giờ anh chẳng bao giờ mắng hay chửi cậu điều gì giờ thấy cậu như vậy anh cảm thấy áy náy
cậu vừa dứt lời liền quay đi về
anh thấy vậy chạy theo kéo tay cậu lại
Trung Thật
Trung Thật
em..em xin lỗi..
Thanh Nhã
Thanh Nhã
anh xinh lỗi
cậu nghe xong câu trả lời cậu cảm thấy bất ngờ vì trước giờ cậu chưa từng nghe anh chúng anhisl
Trung Thật
Trung Thật
..thật kh a
Mẹ anh
Mẹ anh
Nhã ơi về con
Thanh Nhã
Thanh Nhã
dạ
Thanh Nhã
Thanh Nhã
anh xinh lỗi nhé nín đi giờ ảnh phải về rồi/quay về phía nhà đầu ngoảnh lại hét nói với em/
Trung Thật
Trung Thật
anh về thật ạ..
về đến nhà
Thanh Nhã
Thanh Nhã
có gì không
Mẹ anh
Mẹ anh
mẹ kêu con về là có chuyện này muốn nói
cha anh
cha anh
kêu mày về có chuyện chứ làm gì
Mẹ anh
Mẹ anh
cha con chuẩn bị chuyển công tác rồi nên nhà mình cũng chuyển đến đó luôn
Thanh Nhã
Thanh Nhã
gì cơ, lại chuyển à/ mặt anh biến sắc/
cha anh
cha anh
không đồng ý cũng phải đi
Thanh Nhã
Thanh Nhã
biết rồi
anh quay lưng đi lên phòng
trong lòng lại nặng trĩu
vì thời gian qua anh đã rất yêu thương cậu
giờ lại phải xa nhau
anh vốn biết cậu rất nũng nịu bên cạnh mình nên anh sợ nói ra cậu sẽ buồn nên anh quyết định ra đi trong thầm lặng
nhưng
Trung Thật
Trung Thật
nay anh hẹn em ra chi dạaa
Thanh Nhã
Thanh Nhã
anh có quà tặng em nèee/anh vòng tay qua cổ cậu/
Trung Thật
Trung Thật
gì vậy ạ/ bất ngờ/
Thanh Nhã
Thanh Nhã
anh tặng em cái vòng cổ này giúp em may mắn đấy
nhưng thật ra đây chính là chiếc vòng cổ giúp anh lớn lên nhận ra cậu
Thanh Nhã
Thanh Nhã
em nhớ mang nhaa
vừa nói xong anh liền thơm má cậu 1 cái r chạy về luôn
Trung Thật
Trung Thật
/đỏ mặt/
sau vài hôm hôm kh thấy anh đến tìm mình nên cậu qua nhà anh để kiếm
với khuôn mặt buồn tủi
Trung Thật
Trung Thật
bác gì ơi
Trung Thật
Trung Thật
cho cháu hỏi anh nhã có nhà kh ạ
mẹ hàng xóm
mẹ hàng xóm
nhã á nhà nó đi đâu mấy ngày nay rồi có gì không cháu
Trung Thật
Trung Thật
ạ dạ vâng
Trung Thật
Trung Thật
cháu cảm ơn ạ
cậu quay lưng ra về với hai hàng nước mắt chảy dài lên mas

2

trên xe anh luôn nhìn ra cửa sổ đầu thì nghĩ về cậu , nước mắt cứ thế tuôn
kể từ ngày đó
cuộc sống hai người trở nên tồi tệ hơn
caauj thì kh còn nhõng nhẽo yếu mềm với bất kì ai nữa nhưng lại bị cha đánh đập có lúc bắt nghỉ học nhưng mẹ cậu vẫn cố gắng cho cậu đi học
luc nào cũng nhớ về anh về những lúc haii người thân thiết ai nhìn vào cũng ngỡ như 1 cặp chẳng bao giờ xa
nhờ vậy cậu mạnh mẽ hơn trước nhưng chẳng nhằm nhò gì
còn phía anh chẳng tốt hơn là bao nhiêu
tính tình ngày càng cọc cằn lạnh lùng từ ngày đó mặt anh chẳng lúc nào là vui vẻ thay vào đó là sự vô cảm trên khuôn mặt
chẳng thấy được sự dịu dàng của anh từng dành cho cậu nữa
cả hai cứ mãi đắm chìm vào kỉ niệm của cả hai
tuy còn nhỏ mà cả hai đã mắc kẹt trong quá khứ
chẳng biết tìm dc nhau kh mà trong tim cả hai đã có viết thương khó lành
thế mà anh lại lâm vào con đường giang hồ bắt ép học sinh cấp 3
anh học rất tốt nhưng lại chẳng muối nối tiếp công việc của cha anh nên anh chọn con đường mù mịt và nhiều sự rủi ro
anh hận cha anh lắm vì cha anh là ng hay đánh đập mà còn chia rẽ cậu và anh
năm nay cậu vừa lên cấp 3
anh thì học 12
xui khiến sao anh với cậu học chung trường
cậu muốn học giỏi để lo cho mẹ
anh thì cha cho vào đó học lấy tiếng
ngày đầu đi học bất ổn cùng tthat và ce
tuấn thành
tuấn thành
ê cái thg kia m chờ t coi
minh thoại
minh thoại
má đi từ từ thôi thật
thanh ngân
thanh ngân
mấy ông chọc gì nó đúng không
minh thoại
minh thoại
gì bà nội
thảo nguyênn
thảo nguyênn
đúng r còn gì
thảo nguyênn
thảo nguyênn
kh lmj sao ổng dãy nãy d
tuấn thành
tuấn thành
do t do t-)
minh thoại
minh thoại
thật bình tĩnh thậttt
bỗng nhiên cậu đứng lại
minh thoại
minh thoại
ui da/đập đầu vô cột điện/
ê sao kh vậy/đồng thanh/
minh thoại
minh thoại
tr ơi t lạy m
Trung Thật
Trung Thật
đâu phải do t
Trung Thật
Trung Thật
t đi liên quan gì đến m
minh thoại
minh thoại
t đuổi theo m quên để í mà

3

Trung Thật
Trung Thật
ê á
Trung Thật
Trung Thật
ai lmj
Trung Thật
Trung Thật
đã ai đụng vào đâu
Trung Thật
Trung Thật
khùm hở
lúc đó nhoms anh đi ngang nhìn vào nhoms cậu riêng anh chẳng để tâm tới cứ phì phèo điếu thuốc
vì anh nghĩ bn anh lại muốn bắt nạt nên cũng chẳng nhìn đến
Trung Thật
Trung Thật
eo mùi gì hôi d/bịt mũi/
minh thoại
minh thoại
mùi thuốc m ghét đó thg ngu
minh thoại
minh thoại
nhìn kìa /chỉ anh/
Trung Thật
Trung Thật
eo người gì bất lịch sự d/trề môi/
phước đẳng
phước đẳng
ee m nói ai đấy/nắm đầu cậu/
Trung Thật
Trung Thật
thả t ra/vùng vẫy/
minh thoại
minh thoại
ê ê làm gì v
minh thoại
minh thoại
thả thật ra
lúc này anh thấy bảng tên của đẳng biết đẳng lớn hơn liền đổi cách xưng hô khiến ai cũng đơ cái mặt chuỵ ra
Trung Thật
Trung Thật
a a anh đẳng tha em ra
đình hoà
đình hoà
ê gì v nhóc sao biết tên nó mà kêu/đi lại chỗ cậu/
đẳng vừa thả tay ra thì cậu liền giải thích
còn anh thì ra chỗ khác phì phèo điếu thuốc
diễn biến lúc nàyyy
phước đẳng
phước đẳng
má mày
tiến đến bóp cổ cậu
cái vòng cổ lúc trước anh tặng liền lăn đến kế anh
theo quán tính anh liếc qua thấy chiếc vòng cổ quen quen
bất giác
Thanh Nhã
Thanh Nhã
th..thật.. cái này chẳng phải của em ấy
nhưng đã quá muộn rrr
đẳng vốn chẳng ai dám kêu tên mà lần này cậu lại dám kêu khiến đẳng mất kiểm soát
tiên đc đến bóp cổ cậu khiến vòng cổ đứt
Trung Thật
Trung Thật
v..vòng vòng của em
tuấn thành
tuấn thành
này lmj vậy bỏ thật xuống mau/tiến lại chỗ đẳng/
thảo nguyênn
thảo nguyênn
bỏ thật xuống lẹ đi kh nó ngất mất/lo lắng/
đẳng cười khẩy rồi lấy lực tay kiểu như ném thật ấy mà kh biết nói sao nèee
chẳng may đầu cậu lại đập mạnh vào cục đá
vì lúc nãy anh nghe các b cậu kêu tên thật và cậu còn kêu chiếc vòng của cậu
vì vậy anh nhận ra đó là cậu
Thanh Nhã
Thanh Nhã
th..thật... thật
tuấn thành
tuấn thành
má m thằng chos /nắm cổ áo đẳng/

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play