Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Sakamoto Days: Đồng Nhân: Die With A Smile

1. Khởi đầu

Eien Tsukihime - 8 tuổi
Ei vẫn là một cô bé ngây thơ với một đôi mắt trong veo, người ta thường hay gọi nó là mắt biếc. Từ nhỏ cô đã không có mẹ mà chỉ có cha nên cô luôn tin tưởng rằng cha là người tuyệt vời nhất, là người luôn yêu thương cô bảo vệ cô khỏi những thứ xấu xa cũng quanh hoặc trên đời sống. Đến một hôm nọ, mọi thứ có lẽ như dần thay đổi và đi ngược lại với cái trục đã được định sẵn.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Aaa! Bố về nhà rồi!
Hiện tại, Ei đang ngồi trên giường, ôm con thú bông yêu thích, nhìn cha cô—một người đàn ông trông có vẻ mệt mỏi nhưng vẫn dịu dàng. Ông ấy quỳ xuống trước mặt cô, đặt tay lên vai cô.
Eien Akatsu
Eien Akatsu
Tsuki…con có tin cha không? /nhẹ giọng xoa đầu cô/
Ei chớp mắt, không hiểu tại sao cha lại hỏi như vậy. Nàng gật đầu ngay lập tức.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Dạ vâng? Đương nhiên rồi ạ, cha lừa người tốt nhất trên đời mà /vui vẻ/
Cha cô nhìn cô chằm chằm, ánh mắt phức tạp, vừa đau đớn, vừa do dự, vừa… có một chút tàn nhẫn ẩn sâu bên trong. Nàng thơ cứ thế mà bất ngờ không hiểu “tại sao cha lại nói như thế vì cha luôn là người tuyệt vời nhất với con mà?”
Eien Akatsu
Eien Akatsu
Vậy thì…con sẽ nghe lời cha chứ?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Vâng tất nhiên là rồi! Thưa cha! /hoạt bát/
Nàng vẫn là một đứa trẻ mà, sự với tư và hoạt bát ấy khiến ông lại đắng đo nhưng cha ơi “Tại sao cha lại buồn như thế? Hôm nay ba đi làm có tốt không ạ? Có ai bắt nạt ba không đấy”
Eien Akatsu
Eien Akatsu
…Đương nhiên là không rồi! /vuốt nhẹ mái tóc nàng và thể hiện rõ sự luyến tiếc của ông/
Cha cô im lặng một lúc, như thể đang tự đấu tranh với chính mình. Rồi ông nhẹ nhàng vuốt tóc cô, nở một nụ cười đầy yêu thương.
Eien Akatsu
Eien Akatsu
Ta xin con đừng mở mắt…hãy nhắm mắt lại đi nha…
Ei không hiểu bố đang nói gì “nhưng mà nàng ơi nàng là một đứa trẻ ngoan mà, đừng làm trái lệnh bố mẹ nhé” nàng cứ thể mà khó hiểu nhắm mắt theo lời cha cô, một sự tinh tưởng tuyệt đối
Trong bóng tối, cô cảm nhận được một bàn tay dịu dàng đặt lên trán mình. Một khoảnh khắc yên lặng trôi qua…
Bỗng nhiên, có gì đó nhói lên sau cổ cô—một cơn đau âm ỉ lan khắp cơ thể. Cô mở bừng mắt, hoảng hốt. Thế giới trước mặt cô trở nên mờ nhạt, cơ thể mất dần cảm giác.
Ei ngã xuống, mắt nhìn cha mình trong hoang mang. Bàn tay cô run rẩy chạm vào cổ, cảm nhận một vết tiêm nhỏ.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Ch-cha…ơi? /giọng nói yếu ớt nhất lịm/
Eien Akatsu
Eien Akatsu
Ta…ta xin lỗi con /nước mắt cứ thế mà tuông trào ra/
Eien Akatsu
Eien Akatsu
Con sẽ ổn thôi Tsuki…
Ei muốn nói gì đó, nhưng mí mắt cô nặng trĩu. Cô cảm thấy ý thức mình dần rơi vào bóng tối. Câu cuối cùng cô nghe được là giọng cha mình, thì thầm như một lời ru đầy giả dối.
Eien Akatsu
Eien Akatsu
/Nhẹ nhàng/ Mọi thứ rồi sẽ tốt đẹp… con sẽ trở thành một điều vĩ đại.
Bóng tối nuốt chửng Ei. Và khi cô tỉnh lại… cô không còn là một cô bé tin vào tình yêu của cha nữa.
Một lúc sau, Ei tỉnh dậy sau khi bị cha phản bội, bị đưa vào một cơ sở nghiên cứu ngầm. Ở đó, cô không phải là người duy nhất—có rất nhiều đứa trẻ khác, tất cả đều là vật thí nghiệm giống như Ei.
Trong một căn phòng nhỏ, lạnh lẽo, Ei ngồi co ro trong góc. Cô không còn là cô bé vui vẻ ngày trước nữa—ánh mắt cô giờ đây trống rỗng, nhưng vẫn chưa hoàn toàn vô cảm. Cô vẫn còn một chút hy vọng, một chút mong chờ rằng ai đó sẽ đến cứu cô. Nhưng mỗi ngày trôi qua, niềm tin đó càng phai nhạt.
Tuy thế nhưng bên cạnh cô vẫn còn có những người bạn trong cái thí nghiệm vô nhân đạo đó. Là Yumeko, Haruchi, Raito một hội bạn cùng trang lứa, cả bọn run rẩy nắm chặt tấm chăn mỏng trên người. Cả đám dường như đều vừa trải qua một đợt thí nghiệm kinh hoàng—một loại thuốc tiêm vào cơ thể, khiến họ đau đớn đến mức toàn thân như muốn nổ tung
NVP
NVP
Haruchi: Ei… cậu nghĩ chúng ta có thể rời khỏi đây không?
Ei không trả lời ngay. Cô siết chặt bàn tay, như thể đang cố giữ bản thân không run rẩy. Cuối cùng, cô lên tiếng, giọng lạnh nhạt hơn trước vì tâm mắt cổ vừa thấy một người bạn ra đi liệu rằng hai người kia học có thể…?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Nếu như…tất cả chúng ta còn có thể sống sót /mím môi/
NVP
NVP
Haruchi: /mỉm cười dù điệu cười đó khá yêu ớt/ Vậy cả bọn chúng ta sẽ phải sống sót đúng không Ei!
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
…chắc vậy /ôm đầu gối gục đầu/ nhưng mà Raito
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
NovelToon
NVP
NVP
Yumeko: à.. cậu đường bi quan nữa dù gì Raito cũng sẽ chúc phúc cho chúng ta mà!
NVP
NVP
Yumeko: Lúc đó chúng ta sẽ giết hết bọn chúng những nhà khoa học chết tiệt đó đúng không! /nói nhỏ góp góp ý và cười tươi khiến cho Ei cũng yên lòng bớt được phần nào/
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Đúng vậy chúng ta phái sống sót /mỉm nhẹ/
NVP
NVP
Haruchi: Vậy thì… chúng ta phải sống sót.
Ei nghiêng đầu nhìn cả bọn. Cô không biết họ lấy đâu ra niềm tin như vậy, nhưng nhìn cậu vẫn cố gắng mỉm cười, cô chợt nhớ lại bản thân trước đây. Một cô bé tin rằng thế giới này không tàn nhẫn. Ei không trả lời, chỉ nhắm mắt lại. Cô không dám nói rằng cậu ấy sẽ không chết—bởi vì cô biết, những ai nói như vậy đều biến mất vào ngày hôm sau.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Lại một ngày nữa…họ lại rời xa mình
Một sáng nọ, Ei tỉnh dậy nhưng không thấy Haruchi đâu nữa.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Haruchi /giọt nước mắt của cô cứ thế lại rơi lả chả nhưng chẳng bật thành tiếng/
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
NovelToon
Những giọng nước mắt của cô cứ lại rơi, tại sao? Vì bất cứ ai “thất bại” trong thí nghiệm… đều biến mất.
Cô không muốn hỏi ai vì câu trả lời đã quá rõ ràng…
Cô nhìn chiếc chăn nhỏ của Haruchi vẫn còn lại trên giường, nhưng giờ đây không còn hơi ấm. Nhìn nó, cô cảm thấy thứ gì đó trong lòng mình dần vỡ vụn.
Vài ngày sau, trong phòng thí nghiệm chính, Ei cùng những đứa trẻ khác bị buộc phải xếp hàng trước một bể chứa lớn, nơi một thứ chất lỏng màu đỏ đậm sủi bọt bên trong.
Lại một người bạn khác khác, Yumeko , vừa thất bại trong thử nghiệm trước đó—cơ thể cô bé không thể chịu nổi loại thuốc mới. Những kẻ thí nghiệm không chần chừ, ném cô bé vào bể chứa.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
*Yumeko..*
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
NovelToon
Yumeko vùng vẫy, hoảng loạn gào thét.
NVP
NVP
Yumeko: /gào lớn/ Mấy người cút ra, tôi không muốn bị rơi vào thứ chất lỏng kì dị đó!? Sẽ có một ngày sẽ có người giết chết hết bọn ông đồ chó đẻ, rẻ rách đầu b**i
Ei nhìn thẳng vào mắt Yumeko, ngay khoảnh khắc trước khi chất lỏng nuốt chửng cô bé. Ánh mắt đó—không chan chứa nỗi sợ hãi, nó như muốn báo hiệu Ei răng “đừng lo lắng cho tôi, một ngày nào đó chúng tôi sẽ biến thành năng lực để giúp cậu dù có hơi phi lý” một ánh mắt kiên định tới lạ thường…
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Ừm…*tớ sẽ quyết định thắng bọn họ*
Yumeko cũng nhẹ lòng…
Tuy Ei nó thể nhưng khi nhìn lại bể chứa, nơi Yumeko vừa bị nuốt chửng, rồi quay lại nhìn những đứa trẻ khác—tất cả đều đang run rẩy, sợ rằng ngày mai sẽ đến lượt mình.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Nếu đã như vậy…
“Tôi sẽ thay đổi bản chất của cái thế giới thối nát này…”
Ei nằm trên một chiếc giường lạnh lẽo, những sợi dây truyền cắm đầy trên tay. Đầu cô choáng váng sau một cơn đau dữ dội. Khi cô mở mắt, người đầu tiên cô thấy không phải là một người bạn, mà là tiến sĩ đứng đầu dự án thí nghiệm.
Hắn ta mặc áo khoác trắng, cúi xuống nhìn cô như đang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật vừa hoàn thành.
NVP
NVP
Tiến sĩ Azca: /Giọng hài lòng/ Cuối cùng… một vật thí nghiệm hoàn hảo!
Ei không đáp. Cô không còn phản ứng với những từ như “vật thí nghiệm” nữa. Cô đã quen rồi.
NVP
NVP
Tiến sĩ Azca: Nhẹ giọng, như đang dỗ dành một đứa trẻ/ Cô đã may mắn lắm đấy, Ei. Trong hàng trăm đứa trẻ, chỉ có mình cô sống sót. Cô biết điều đó có ý nghĩa gì không?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/Lạnh nhạt/ Nghĩa là tất cả những người khác… đều đã chết.
Tiến sĩ bật cười, như thể đó không phải một chuyện bi thảm mà chỉ là một bước cần thiết để đạt được thành công.
NVP
NVP
Tiến sĩ Azca: /Nhếch môi/ Chính xác. Nhưng cô thì khác. Cô đã vượt qua tất cả, và giờ cô có một năng lực tuyệt vời… /Hắn cúi xuống, nhìn sâu vào mắt cô/ Cô có thể chữa trị. Cô có thể tái tạo.
Ei nhắm mắt, không đáp. Cô biết đây không phải là món quà—mà là xiềng xích.

2. Kết Thúc

Vài ngày sau, Ei bị đưa vào phòng thí nghiệm chiến đấu. Một người đàn ông to lớn, bị thương nặng, nằm trước mặt nàng..
Một giọng nói vang lên thông qua chiếc loa.
“Chữa trị hắn đi.”
Ei không phản ứng. Nhưng ngay khi nàng chạm tay vào vết thương, một cảm giác khó chịu tràn ngập cơ thể nàng—như thể một luồng năng lượng đang chảy từ người nàng sang hắn.
Nàng có thể cảm nhận được cơn đau của hắn, những ký ức của hắn, cảm xúc của hắn. Nhưng cơ thể hắn bắt đầu phục hồi, vết thương khép lại. Cơn đau biến mất.
NVP
NVP
Người đàn ông (5): /Mở to mắt, kinh ngạc/ Không thể nào…
Từ phía sau tấm kính quan sát, tiến sĩ gật gù, mỉm cười.
NVP
NVP
Tiến sĩ Azca: /thì thầm/ một vật thí nghiệm hoàn hảo..!
Từ đó, họ bắt Ei chữa trị hết lần này đến lần khác. Mỗi lần chữa lành một ai đó, nàng lại trải qua cơn đau của họ, ký ức của họ, nỗi sợ hãi của họ. Nàng không chỉ nhìn thấy cái chết—nàng cảm nhận được nó.
Có lần, một người lính bị thương nặng được đưa đến. Khi Ei đặt tay lên người hắn, một cảnh tượng khủng khiếp xé toạc tâm trí nàng—hắn đã giết bao nhiêu người, đã tra tấn bao nhiêu kẻ yếu, và giờ lại đang lợi dụng nàng để sống sót.
Ei buông tay, mắt mở to, hơi thở hỗn loạn.
Bỗng một giọng nói lạnh lùng cất lên:
NVP
NVP
Tiến sĩ Azca: Tiếp tục đi, Ei?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Nhưng mà hắn là kẻ giết người…/giọng nàng khàn khàn/
Tiến sĩ cười nhẹ.
NVP
NVP
Tiến sĩ Azca: /Nhún vai/ Cô cũng vậy. Cô có quyền chọn ai đáng sống và ai đáng chết sao?
Ei siết chặt bàn tay. Nàng không thể cãi lại. Vì ông ta nói đúng—mỗi lần nàng chữa trị ai đó, nàng cũng đang tiếp tay cho họ. Ei cũng là một phần của cỗ máy này.
Một đêm nọ, Ei cố gắng trốn thoát. Nàng đã lên kế hoạch cẩn thận—nàng dùng chính năng lực của mình để hấp thụ kỹ năng chiến đấu từ những kẻ nàng đã chạm vào. Nàng đã giết được hai lính gác.
Nhưng ngay khi nàng gần đến cánh cửa thoát thân, một nhóm kẻ thí nghiệm khác đã chặn nàng lại. Chúng không phải là những đứa trẻ nữa—chúng đã bị biến thành những con quái vật không còn ý thức.
Nàng không thể đánh bại tất cả. Nàng liền bị bắt lại, bị kéo về phòng thí nghiệm như một con chuột bạch không thể trốn khỏi lồng.
Lần này, tiến sĩ không còn cười nữa. Hắn bóp chặt cằm Ei, ánh mắt lạnh lùng.
NVP
NVP
Tiến sĩ Azca: /Giọng nguy hiểm/ Cô tưởng mình có thể thoát khỏi đây sao? Cô là tài sản của bọn ta, Ei. Cô không có nơi nào để đi cả.
Ei không đáp. Nàng không còn phản kháng nữa.
Sau lần trốn thoát thất bại đầu tiên, Ei bị giam cầm và theo dõi nghiêm ngặt hơn. Nàng biết rằng nàng không thể trốn đi một cách đơn độc nữa—Ei cần một kế hoạch, một cơ hội hoàn hảo.
Nhưng quan trọng nhất, nàng cần sức mạnh đủ để giết tất cả bọn chúng.
Sau lần bị bắt lại, tiến sĩ đã khiến nàng phải chịu đủ mọi loại thí nghiệm đau đớn hơn nữa. Nhưng lần này, Ei không phản kháng—nàng giả vờ khuất phục. Nàng tỏ ra yếu đuối, nhưng thực chất… Ei đang học hỏi. Nàng tận dụng năng lực chữa lành để hấp thụ kỹ năng của những sát thủ, chiến binh mà nàng từng chữa trị.
Nàng ghi nhớ từng đường đi trong viện nghiên cứu, từng cái gương, lỗ thông khí, điểm mù của camera. Ei lắng nghe từng cuộc hội thoại của bọn tiến sĩ, học cách hack hệ thống, cách vô hiệu hóa an ninh. Nàng không vội. Vì Ei biết rằng nếu thất bại lần nữa, nàng sẽ không còn cơ hội thứ ba.
Một đêm, cơ hội đến. Một ca thí nghiệm thất bại—một thí nghiệm khác hóa điên và giết vài nhân viên, gây ra hỗn loạn.
Có lẽ như đây là thời cơ thích hợp nhất.
Ei nhẹ nhàng rút kim truyền từ cánh tay, để máu chảy ra trên sàn. Nhưng chỉ trong vài giây, vết thương tự lành lại hoàn toàn. Nàng rút một mảnh kim loại nhỏ giấu trong tóc, mở khóa xiềng xích.
Nàng không chạy ngay lập tức. Ei bước chậm rãi qua hành lang tối tăm, như một bóng ma, đến phòng điều khiển an ninh.
Tên bảo vệ quay lại quá muộn—một lưỡi dao sắc bén đã xuyên qua cổ họng hắn. Ei cướp khẩu súng từ tay hắn, bật hệ thống khóa toàn bộ cánh cửa viện nghiên cứu từ bên trong.
Chuông báo động vang lên, các nhân viên nghiên cứu chạy tán loạn. Nhưng Ei không có ý định để ai sống sót. Nàng đã chứng kiến những gì bọn chúng làm với những đứa trẻ khác, với chính nàng.
Nàng dùng chính năng lực của mình để quét sạch chúng. Ei hấp thụ kỹ năng của sát thủ từng được điều trị trong đây, dùng vũ khí cận chiến, súng, thuốc độc—bất cứ thứ gì để giết sạch bọn chúng.
Một tiến sĩ nhận ra cô bé vật thí nghiệm Ei, mặt hắn trắng bệch. Hắn cố gắng chạy trốn, nhưng cô bắn gãy chân hắn, khiến hắn ngã sấp xuống nền đất.
NVP
NVP
Tiến sĩ Azca: /Hốt hoảng/ Chúng tôi đã tạo ra cô! Nếu không có chúng tôi, cô đã chết lâu rồi-…!?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/Bước chậm rãi, mắt lạnh lẽo/ Ừ…và bây giờ ta sống lâu hơn để giết hết các người.
Viên đạn cuối cùng kết thúc hắn.
Tiến sĩ trưởng cố thủ trong phòng thí nghiệm chính, nơi hắn nghĩ là an toàn nhất. Nhưng hắn đã sai—Ei đã vào được, và nàng đang đứng ngay trước mặt hắn. Hắn nhìn Ei như thể một tác phẩm bị lỗi lầm.
NVP
NVP
Tiến sĩ trưởng: /Thở dài/ Cô thật là một thí nghiệm hoàn hảo. Nhưng đáng tiếc, cô lại trở thành sai lầm lớn nhất của chúng tôi.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/Nhếch môi/ Sai lầm lớn nhất của ngươi là đã để ta sống đủ lâu để kết liễu ngươi.
Nàng không cho hắn cơ hội phản kháng—Ei đâm thẳng katana xuyên qua ngực hắn, mắt nhìn thẳng vào mắt hắn đến tận giây phút cuối cùng.
Nhìn ở dưới túi hăn có một thứ gì đó rơi ra—“Chìa khoá? Tiền?”
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Có lẽ vẫn nên lấy một ít…
Nàng cầm hết một túi đựng tiền của bọn chúng, và khiến căn cứ bốc cháy, những tiếng la hét tắt dần. Ei bước đi giữa những xác chết, đôi mắt không có cảm xúc.
Nàng không quay đầu lại. Nơi này đáng lẽ không nên tồn tại—và giờ, nó không còn tồn tại nữa. Nàng đã chôn vùi tất cả vào địa ngục.
Từ giờ trở đi, Ei không còn là một thí nghiệm. Nàng sẽ quyết định cuộc đời mình.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Tạm biệt Raito, Yumeko, và Haruchi.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Tôi sẽ vẫn mãi nhớ đến các cậu.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Tôi sẽ vào trường sát thủ như cậu muốn Yumeko! /ánh mắt khiên định nhìn lại căn trụ sở ấy bị bốc cháy, rời đi/
Một sự kết thúc cho khỏi đầu mới mẻ của cô nàng, có lẽ em đã được giải thoát khỏi cái lòng chết tiệt đó
Eien Tsukihime cuộc sống sẽ đi về đâu?

3. JCC - Vòng loại

Nàng đang đứng trước trường sát thủ (JCC) nơi mà những người bạn cùng bị thí nghiệm mình nói, với một bộ đồ đơn giản.
NovelToon
Nàng vò nát nhưng lá thư cũ kỹ, Ei nắm chặt một cuộc băng cassette mà ba người bạn cũ đã để lại cho mình..
“Có lẽ như chúng tớ sẽ chẳng sống lâu được đâu Ei à..tớ cũng có hiểu nhiều chút về y học, cơ thể cậu tớ nghĩ là sẽ có thể chịu đựng chúng nh-…?” Bức thư từ Raito, máu cậu bé ấy đã dính vào bức thư và khiến nó nhoè đi rất nhiều
“Nè Ei…Tớ xin lỗi vì có lẽ chắc mai nay tớ sống là 50/50..” -Haruchi-
“Ei… nếu cậu còn sống và tìm thấy thứ này, hãy nghe tớ. Thế giới ngoài kia không an toàn, nhưng JCC có thể là nơi giúp cậu mạnh hơn, bảo vệ chính mình. Đó là nơi của những kẻ mạnh, và tớ tin cậu thuộc về nó.”
“Nếu như cậu không có danh tính thì cứ chứng minh thực lực của bản thân nhé” -Yumeko-
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
*Yumeko, Raito, Haruchi tại sao lại tin tưởng tôi đến vậy…Đây là JCC mà các cậu nói sao, tôi đã làm theo hướng dẫn một thời gian rồi*
Vì đã nộp hồ sơ trước qua mạng nên giờ Eien chỉ cần bước vào và thi thực hành.
Vòng 1: “Chết hoặc sống” – Sát hạch thể chất và chiến đấu
Đấu tự do trong một đấu trường khép kín, nơi tất cả các thí sinh phải chiến đấu đến khi chỉ còn 50% số người trụ lại. (Không nhất thiết phải giết nhau, nhưng chỉ những ai sống sót đến cuối hoặc đánh bại đối thủ mới được bước tiếp.)
Thời gian giới hạn: 30 phút.
Ei khẽ liếc nhìn đối thủ của mình.
“Nhàm chán”
Giữ chuôi kiếm bằng tay phải, vỏ kiếm bằng tay trái. Rồi nàng di chuyển nhanh về phía từng đối thủ. Vung vỏ kiếm ngang lưng như đánh bằng gậy vào đối thủ và thành công hạ gục từng người.
Nhưng đã có vài người kiến của để tâm đến, họ xuất sắc nhỉ…nàng thấy một cậu bạn đang chọc tức đối thủ, một cô gái chiến đấu mạnh mẽ và một kẻ nổi trội hơn hai người trên kết liễu ai đó nhanh gọn bằng cách tận dụng những món đồ trong không gian phòng thi.
Vòng 2: “Bẫy chết người” – Kiểm tra khả năng sinh tồn & trí tuệ
Thí sinh bị chia nhóm ngẫu nhiên và bị ném vào một khu vực đầy bẫy nguy hiểm (rừng, mê cung, nhà hoang…). Nhiệm vụ: Phải thoát khỏi khu vực trước thời gian giới hạn mà không bị giết.
Chướng ngại: • Bẫy mìn, chông, lưỡi dao ẩn • Khói độc, cơ chế sập tường • Những sát thủ cấp cao của JCC đóng vai “thợ săn” truy đuổi thí sinh
Thời gian giới hạn: 90 phút
Akao Rion
Akao Rion
/khoanh tay, lẩm bẩm/ Làm ơn đừng ghép tao với một tên ngốc nào đó.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
/đứng kế bên, cười nhẹ/ Mày có thể tự mình vượt qua mà, đúng không?
Akao Rion
Akao Rion
/hất cằm/ Dĩ nhiên, nhưng đỡ phải kéo theo gánh nặng thì vẫn tốt hơn.
Trên màn hình dần hiển thị tên nhóm: Sakamoto Taro, Akao Rion, Eien Tsukihime
Akao Rion
Akao Rion
Ai đây? Mày biết không Sakamoto?
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
/bình tĩnh nhìn danh sách, lắc đầu/ Chưa từng nghe.
Cả hai nhanh chóng tìm đến đồng đội mới của mình. Giữa đám đông, Ei đang đứng một mình, hai tay đút túi áo, đôi mắt hờ hững lướt qua những gương mặt xa lạ.
Akao thấy Ei liền lên tiếng.
“Này, cô là Eien Tsukihime à?”
Sakamoto quan sát nàng một lúc. Khác với phần lớn thí sinh đang lo lắng hay phấn khích, Ei trông hoàn toàn bình thản.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/gật đầu lịch sự đáp lại/ Đúng vậy, nhưng sau này thì cứ gọi tôi là Ei
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
/gật đầu/Tôi là Sakamoto. Đây là Akao.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/cười nhẹ, không quá thân thiện cũng không xa cách/ Biết rồi.
Akao nhướn mày, khoanh tay lại.
Akao Rion
Akao Rion
Ồ? Vậy là cô đã để ý chúng tôi từ trước?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Tôi để ý mọi thứ..
Akao Rion
Akao Rion
…Thú vị đấy!
Sakamoto cười nhẹ, nhưng ánh mắt anh sắc bén hơn hẳn.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
Cô có vẻ tự tin. Chúng ta chưa biết nhiệm vụ tiếp theo là gì, nhưng cô không có vẻ gì là lo lắng.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/nhìn anh một lúc, sau đó nhún vai/ Tôi chưa bao giờ lo lắng về những thứ mình có thể kiểm soát.
Akao bật cười, khoác tay lên vai Sakamoto.
Akao Rion
Akao Rion
Tao thích ta ấy đấy, Sakamoto. Cô ta có khí chất sát thủ.
Sakamoto không trả lời ngay, chỉ tiếp tục quan sát Ei. Anh nhận ra nàng có một sự điềm tĩnh hiếm thấy – không phải kiểu tự tin đơn thuần, mà là một người đã quá quen với nguy hiểm.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
…Vậy thì, Ei. Cô nghĩ sao về việc hợp tác?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/mỉm cười nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn không lộ cảm xúc/ Tôi sẽ không cản trở hai người.
Akao Rion
Akao Rion
/cười nhếch mép/ Nói cách khác, cô muốn chúng tôi cũng đừng cản trở cô?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/gật đầu/ Cũng đại loại có thể hiểu như vậy.
Akao bật cười lớn hơn, còn Sakamoto chỉ lắc đầu, nhưng anh đang bắt đầu cảm thấy hứng thú với cô gái này.
Một lúc sau, cả ba đang đứng trên một tấm sàn kim loại, xung quanh là các bẫy dao tự động giấu trong tường.
Akao Rion
Akao Rion
Tình hình là, nếu ta đi lung tung, sẽ bị xiên như xiên thịt./Chỉ vào những lưỡi dao sắp trồi lên từ sàn nhà/
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
/bình tĩnh quan sát/ Mấy cái bẫy này có quy luật, cứ mỗi ba giây sẽ kích hoạt một lần.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/liếc nhìn xung quanh, nhận ra cơ chế bẫy/ Không chỉ có thế. Xung quanh còn có các cảm biến nhiệt, nếu ở yên một chỗ quá lâu, ta sẽ bị phát hiện.
Akao nhếch mép, quay sang nhìn Ei:
Akao Rion
Akao Rion
Cô cũng tinh ý phết nhỉ. Vậy chúng ta làm gì đây, thiên tài?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/bình tĩnh/ Tôi sẽ đi trước kiểm tra đường an toàn.
Akao Rion
Akao Rion
/nhướn mày/ Cô định làm mồi thử bẫy à?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Không, tôi sẽ đảm bảo rằng cả ba chúng ta đều sống sót.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
/gật đầu/ Vậy, cô có kế hoạch gì?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Tôi sẽ dùng vỏ katana đánh nhẹ vào sàn để phát hiện những cơ chế lỏng lẻo của bẫy.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Quan sát nhịp hoạt động của bẫy, rồi tôi sẽ ra hiệu cho hai người các cậu nhảy theo đúng thời điểm.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Khi cảm biến nhiệt kích hoạt, cô ném một vật kim loại ra xa để đánh lạc hướng.
Akao và Sakamoto nhanh chóng bám theo Ei, nhảy qua từng khoảng trống an toàn.
Akao Rion
Akao Rion
/thở nhẹ/Công nhận, cô giỏi hơn tôi tưởng.
Nàng cười nhẹ, không trả lời.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
/quan sát Ei một lúc, rồi cất tiếng/ Cô từng làm sát thủ chưa?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/Khẽ cười nhạt/ nếu tôi bảo chưa, anh có tin không?
Sakamoto không nói gì, nhưng ánh mắt anh lóe lên một tia suy tư.
Akao Rion
Akao Rion
/tặc lưỡi/ Nếu cô giỏi thế này, chúng ta nên đấu một trận sau khi thi xong.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/liếc Akao, rồi mỉm cười nhẹ/ nếu cô muốn~
Cỏ vẻ như giọng Ei đã thay đổi được vài sự hứng thú. Akao bật cười, nhưng trong mắt cô có một tia thách thức thực sự.
Sakamoto Taro
Sakamoto Taro
/nhìn hai người, thở dài/ …Cả hai đều nguy hiểm như nhau.
Cuối cùng, cả ba thoát khỏi vòng bẫy thành công.
Akao bắt đầu hứng thú với Ei, coi cô như một đối thủ mạnh đáng để thử sức.
Sakamoto cảm thấy Ei không giống một thí sinh bình thường, bắt đầu quan sát cô kỹ hơn.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
…Sẽ gặp lại sau Akao và Sakamoto
Nàng lại bước đi như một cái bóng, cả hai cũng tạm biệt nàng.
Vòng 3: “Săn lùng con mồi” – Đấu tay đôi sinh tử
Kiểm tra kỹ năng ám sát & chiến đấu cá nhân. Mỗi thí sinh sẽ được gán một đối thủ ngẫu nhiên. Phải hạ gục đối thủ bằng mọi cách, không nhất thiết phải giết nhưng phải khiến họ mất khả năng chiến đấu.
Thời gian giới hạn: 15 phút/trận.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Oa, thật hiếm thấy. Một người điềm tĩnh như cô lại bước chậm như vậy, là đang suy nghĩ gì sao?
Ei không giật mình. Nàng chỉ quay đầu lại, nhìn thẳng vào người vừa xuất hiện.
Một chàng trai tóc đen, mặc đồ có hơi lộn xộn, dựa lưng vào bức tường với nụ cười nhàn nhã.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/bình thản/ Còn anh thì sao? Lén lút đi theo người khác là sở thích?
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
/cười/ Ồ, đừng nói thế chứ. Tôi chỉ tò mò thôi.
Ei không đáp, chỉ tiếp tục đi. Nhưng Nagumo lại thong thả bước theo, không có vẻ gì là sẽ rời đi.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Tôi đã để ý cô từ vòng trước. Cô rất giỏi che giấu cảm xúc, nhưng tôi cá là trong đầu cô lúc nào cũng đầy tính toán, đúng không?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/không dừng bước/ Nếu anh đã biết, thì còn hỏi làm gì?
Nagumo bật cười khẽ, rồi bất ngờ bước lên, đi song song với Ei.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Này, cô không thấy chúng ta khá giống nhau à?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/liếc nhìn anh/ Không.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
/giả vờ thất vọng/ Tàn nhẫn quá đấy. Nhưng tôi nghĩ là có đấy.
Ei không phản ứng, nhưng Nagumo vẫn tiếp tục trò chuyện như thể họ là bạn bè lâu năm.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Chúng ta đều giỏi đọc người khác. Đều không thích lãng phí thời gian. Và quan trọng nhất…
Anh nghiêng đầu, cười nhẹ.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
…chúng ta đều không hoàn toàn tin tưởng ai khác.
Mắt Ei thoáng ánh lên một tia sắc lạnh. Nhưng chỉ trong một giây, nàng đã quay lại vẻ thản nhiên.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/giọng lạnh nhạt/ Anh nói nhiều quá rồi.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
/giả vờ chạm tay lên ngực, làm bộ đau lòng/ Lại bị từ chối nữa rồi. Nhưng mà này, cô có bao giờ nghĩ đến việc hợp tác không?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/dừng bước, nhìn thẳng vào anh/ Anh đang đề nghị gì?
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
/mỉm cười/ À, chỉ là một lời mời đơn giản thôi. Sau này nếu có cơ hội, tôi muốn được làm việc với cô. Chắc chắn sẽ thú vị lắm.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/nhìn anh một lúc, rồi quay đi/ Tôi không làm việc với những người khó đoán.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
/phá lên cười/ Thế à? Nhưng tôi cá là sớm muộn gì cô cũng sẽ thay đổi suy nghĩ thôi.
Một căn phòng rộng lớn với những chiếc ghế chờ trải dài. Màn hình điện tử hiển thị danh sách cặp đấu. Một nhóm thí sinh xì xào khi thấy cặp đấu nổi bật: Tsukihime Eien vs. Nagumo Yoichi
Một số người tỏ ra bất ngờ, một số khác cười khẽ như thể vừa thấy một trận đấu đáng mong đợi.
Ei đứng một góc, nhìn lên màn hình, ánh mắt không biểu lộ cảm xúc gì đặc biệt. Ngay lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên phía sau nàng.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Ồ, trùng hợp ghê nhỉ? Hay là có ai đó muốn thử thách chúng ta nhỉ?
Ei quay đầu lại, thấy Nagumo đứng đó với nụ cười thường trực. Anh nghiêng đầu, ánh mắt lấp lánh thích thú.
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
/lạnh nhạt/ Trùng hợp hay không cũng không quan trọng. Kết quả vẫn như nhau thôi.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
/cười nhẹ/ Ồ? Cô tự tin thắng tôi à?
Eien Tsukihime
Eien Tsukihime
Không. Tôi chỉ biết mình sẽ không thua.
Nagumo bật cười thành tiếng, chống cằm nhìn nàng một lúc.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
Tôi phải thừa nhận, cô thật sự khiến tôi tò mò đấy. Thường thì tôi có thể đoán được cách đối thủ sẽ phản ứng, nhưng cô thì…
Anh đưa tay lên, xoay nhẹ cổ tay như thể đang thử đo lường điều gì đó.
Nagumo Yoichi
Nagumo Yoichi
…Cô là một biến số thú vị.
Ei không đáp, chỉ quan sát anh chằm chằm.
____

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play