[Rhycap] Luật Chơi Của Máu
1. HẸN ƯỚC TRONG TRẺO
---
Tuyên bố miễn trừ trách nhiệm – Mức độ nghiêm trọng cao
Tác phẩm dưới đây là sản phẩm hư cấu. Mặc dù có sử dụng tên, hình ảnh hoặc thông tin gợi nhớ đến các cá nhân có thật — bao gồm nhưng không giới hạn ở nghệ sĩ, người nổi tiếng hoặc tổ chức hiện đang hoạt động — tất cả tình tiết, đối thoại, hoàn cảnh và diễn biến trong truyện đều do tác giả tưởng tượng và không phản ánh hiện thực dưới bất kỳ hình thức nào.
Mọi sự trùng hợp nếu có, chỉ là ngẫu nhiên.
Tác giả không đại diện, không liên kết và không có bất kỳ mối quan hệ nào với các cá nhân, tập thể được đề cập. Mọi hành vi trích dẫn, lan truyền, chỉnh sửa, sử dụng trái phép hoặc cố tình xuyên tạc nội dung nhằm công kích, xúc phạm hoặc làm tổn hại danh dự người thật — đều là hành vi vi phạm đạo đức, thậm chí có thể vi phạm pháp luật hiện hành.
Tác giả không chịu bất kỳ trách nhiệm pháp lý nào phát sinh từ việc người đọc sử dụng sai mục đích nội dung.
Khi tiếp tục đọc truyện, bạn đã mặc nhiên đồng ý với tuyên bố này và chịu trách nhiệm với hành vi tiếp nhận thông tin của mình.
---
---
Việc sử dụng nội dung truyện để suy đoán, công kích, bịa đặt hay gán ghép cho các cá nhân ngoài đời thực – dù là trực tiếp hay gián tiếp – đều bị xem là hành vi vi phạm đạo đức, có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng về mặt pháp lý và xã hội.
Bất kỳ nỗ lực nào nhằm làm tổn hại danh dự, hình ảnh, sự nghiệp hoặc cuộc sống riêng tư của người thật được nhắc đến trong truyện đều không được cho phép — và tuyệt đối không được dung thứ.
Hãy đọc bằng lý trí. Nếu không thể, xin dừng lại.
---
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
Ê, Duy! Tao nghĩ ra cái này hay lắm!
Hoàng Đức Duy - nhỏ
Gì nữa?
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
Sau này tao cưới mày nha! //phấn khích//
Hoàng Đức Duy - nhỏ
//Giật mình//Gì??
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
Tao cưới mày á! mày làm vợ tao đi! //mắt sáng rực//
Hoàng Đức Duy - nhỏ
//Vung tay tát cậu một cái// Ngu! Hai đứa con trai sao mà cưới nhau được?!
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
//Xoa đầu// Tại sao không? Mày với tao chơi chung từ nhỏ, còn hứa sẽ ở bên nhau mãi mãi. Chẳng phải ba mẹ cũng ở bên nhau mãi sao?
Hoàng Đức Duy - nhỏ
//Bĩu môi// Nhưng ba mẹ là nam với nữ. Tao với mày đều là con trai mà
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
//Chống cằm// Vậy thì... tao làm chồng, mày làm vợ!
Hoàng Đức Duy - nhỏ
//Nhíu mày// Dựa vào đâu?!
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
Dựa vào việc tao lớn hơn mày ba tháng //trả lời tỉnh bơ//
Hoàng Đức Duy - nhỏ
//Suýt nghẹn// Vớ vẩn! Hôn nhân đâu có tính tuổi tác!
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
Nhưng tao thích mày! //mắt long lanh//
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
Chơi với mày vui hơn với mấy đứa khác. Mày thông minh, mạnh mẽ, lại biết cãi nhau với tao. Nếu tao mà lấy một đứa con gái hay một đứa nào đó yếu đuối, chắc chán lắm!
Hoàng Đức Duy - nhỏ
//Khoanh tay cau mày// Mày nói cứ như tao đồng ý không bằng
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
//Liền nắm tay Duy// Vậy đồng ý đi!
Hoàng Đức Duy - nhỏ
//Giật tay lại// Điên hả?!
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
Tao sẽ không bao giờ rời xa mày đâu. Dù sau này có chuyện gì xảy ra, tao cũng sẽ tìm mày
Hoàng Đức Duy - nhỏ
Tao không cần ai tìm tao hết. Tao sẽ tự sống tốt
Nguyễn Quang Anh - nhỏ
//Bĩu môi// Không sao, tao sẽ tìm mày trước
Hoàng Đức Duy - nhỏ
//Lườm cậu một cái//
Cả hai tiếp tục vẽ bậy trên nền đất, cùng nhau cười đùa, cùng nhau tranh cãi, như thể không có điều gì trên thế gian này có thể chia cách được họ
Nhưng chẳng ai trong số họ ngờ rằng, nhưng ngày tháng vô tư này rồi sẽ tan biến
Mùa hè năm ấy, một ngày bình thường như bao ngày khác, Quang Anh biến mất
Không có lời từ biệt. Không có dấu hiệu báo trước
Khi Duy chạy sang nhà Quang Anh vào buổi sáng như thường lệ, thứ duy nhất cậu nhận được là một căn nhà trống trơn, cửa khóa kín mít, và hàng xóm xì xào rằng “gia đình họ đã chuyển đi trong đêm qua."
Duy đứng lặng trước cổng nhà hoang, bàn tay nhỏ siết chặt. Một cơn gió thổi qua, làm những chiếc lá khô xào xạc dưới chân cậu
Trong đầu cậu vang lên câu nói ngày hôm qua của Quang Anh
"Dù sau này có chuyện gì xảy ra, tao cũng sẽ tìm mày"
Hoàng Đức Duy - nhỏ
Đồ nói dối
Cậu quay người bước đi, nhưng không hề nhận ra - ở góc tường cách đó không xa, một mẩu giấy nhỏ bị gió thổi bay ra từ khe cửa, lật qua lật lại dưới ánh mặt trời chói chang
Trên tờ giấy nhòe nét mực trẻ con, có một dòng chữ nguệch ngoạc:
2. DẤU VẾT CỦA QUỶ
Hoàng Đức Dương
Mày nhìn bản thân mày đi, Hoàng Đức Duy! Tao dạy mày suốt bao nhiêu năm để bây giờ mày trở thành cái thứ này hả?!
Giọng ba cậu vang lên như sấm, dội khắp căn phòng. Mẹ cậu ngồi bên cạnh, tay siết chặt đến mức khớp trắng bệch
Hoàng Đức Dương
Một bác sĩ mà lại để bệnh nhân ch€t ngay trên bàn mổ?
Hoàng Đức Dương
Mày làm ô nhục cả gia đình này
Duy nuốt cơn nghẹn nơi cổ họng, môi hơi run, nhưng không nói gì
Băng Ngọc Tâm
//Giọng lạnh như băng// Mày còn tư cách làm bác sĩ không? Một sinh mạng nằm trong tay mày, vậy mà mày để nó ch€t ngay trước mắt
Duy nhắm mắt. Hình ảnh máu loang lổ trên bàn phẩu thuật, tiếng máy theo dõi tim ngừng đập - mọi thứ hiện rõ ràng trong tâm trí cậu như một cơn ác mộng
Ai mà biết được, bệnh nhân ch€t trên bàn mổ của cậu... lại là một tên gi€t người
Băng Ngọc Tâm
Ra khỏi nhà tao
Băng Ngọc Tâm
Từ giờ đừng gọi tao là mẹ mày nữa
Duy không nói gì chỉ lặng lẽ quay người rời đi
Bên ngoài trời mưa lất phất, Duy kéo cao cổ áo, bước đi trên vỉa hè
Cuối cùng, cậu dừng lại trước một quán bar cũ kỹ. Ánh đèn neon chớp tắt trên tấm bảng hiệu bẩn thỉu
Mùi thuốc lá, rượu mạnh, và giọng nhạc xập xình đập vào tai cậu. Cậu gọi một ly whiskey, ngồi vào góc khuất
Không lâu sau, một bóng người ngồi xuống đối diện cậu
Một gã đàn ông trẻ tuổi, dáng vẻ bất cần, đôi mắt sắc sảo
???
Tao ngồi đây được không?
Nguyễn Quang Anh
Mày là bác sĩ, phải không?
Nguyễn Quang Anh
//Cười nhạt, rít một hơi thuốc// Bác sĩ mà cũng vào đây à?
Hoàng Đức Duy
//Cau mày// Liên quan đ.é.o gì tới mày?
Nguyễn Quang Anh
Tao chỉ thấy lạ thôi. Mấy thằng như mày, tao gặp nhiều rồi. Ban ngày mặc áo blouse trắng, ban đêm lại vùi mình vào rượu chè như thằng nghiện
Hoàng Đức Duy
//Đập mạnh ly rượu xuống bàn// Câm miệng
Nguyễn Quang Anh
//Nhếch môi// Nóng tính ghê. Sao? Bệnh nhân ch€t hay sao mà trốn vào đây uống rượu?
Hoàng Đức Duy
//Sững người//
Nguyễn Quang Anh
//Cười// Đúng ha
Nguyễn Quang Anh
Bác sĩ Duy! //Giọng đầy khiêu khích//
Hoàng Đức Duy
//Đứng phắt dậy// Tao không có tâm trạng đùa với mày
Nguyễn Quang Anh
//Đứng lên, nhìn thẳng vào mắt Duy// Sao? Tính làm gì?
Nguyễn Quang Anh
//Chỉ vào thái dương// Chỗ này này!
Câu nói đó như đang khiêu khích, chế nhạo cậu khiến cậu tức điên
Duy đập thẳng ly rượu vào đầu hắn
Ly thủy tinh vỡ tan trên đầu hắn, mảnh vỡ bắn ra xung quanh
Tiếng la hét vang lên, cả quán bar chấn động
Máu rịn ra từ vết thương trên trán hắn
Cả quán lặng đi trong vài giây
Nguyễn Quang Anh
//Quẹt máu trên trán// Thằng c.h.ó
Nắm đấm của hắn giáng thẳng vào mặt Duy
Duy loạng choạng lùi lại, nhanh chóng lấy lại thăng bằng, gạt tay quệt đi vết máu nơi khóe môi
Duy đấm vào bụng hắn - hắn phản đòn, túm lấy cổ áo Duy kéo mạnh rồi đẩy cậu đập mạnh vào tủ kính đựng những chai rượu
Tiếng chai lọ rơi loảng xoảng
Các mảnh vỡ đâm vào lưng cậu, chai rượu đổ đầy trên sàn, mùi nồng nàn
Nguyễn Quang Anh
Mày muốn ch€t hả?!
Hoàng Đức Duy
//Không trả lời, nhả ra một búng máu//
Nguyễn Quang Anh
//Nghiến răng, rút d.a.o trong túi quần chỉa thẳng vào Duy//
Lê Quang Hùng
Nguyễn Quang Anh! Mày điên rồi à?!
Chủ quán la lên, chạy lại với một số người bạn đi cùng Quang Anh
Lê Quang Hùng
Nguyễn Quang Anh?
Trần Đăng Dương
Quang Anh?!
Duy có vẻ hơi khựng lại khi nghe mọi người nhắc tên "Quang Anh"
Nhưng cậu chưa kịp suy nghĩ gì thêm thì hắn đã vùng vẫy, cố thoát khỏi đám người đang giữ mình
Nguyễn Quang Anh
Thả tao ra! Để tao gi€t nó!
Nguyễn Thanh Pháp
Anh! Bình tĩnh lại coi!!
Mấy người giữ chặt hắn, cố kéo hắn ra xa
Duy đứng đó, một loạt hình ảnh về cậu nhóc Quang Anh hiện lên khiến cậu đau đầu, ngã quỵ xuống đất
Lê Quang Hùng
//Giựt d.a.o trong tay Quang Anh// QUANG ANH!
Lê Quang Hùng
Mày bị điên rồi à?! Mất trí hả?
Rồi...trong một khoảnh khắc, ánh mắt Duy và Quang Anh chạm nhau
Chỉ có sự căm ghét ngay từ cái nhìn đầu tiên
---
Một số từ có tính chất nhạy cảm, bạo lực sẽ gây ám ảnh cho người đọc đã được viết cách điệu để tránh gây khó chịu cho người đọc. Rất mong mọi người thông cảm và hiểu rằng đây là cách để tạo ra một môi trường đọc truyện nhẹ nhàng, thoải mái hơn! Nên đừng quá khắt khe với tớ ạ!
---
3. LƯỠI DAO NGẦM
Nguyễn Quang Anh
Mày thấy nó vênh không?
Lê Quang Hùng
Sao cứ thích gây chuyện với người ta hoài vậy?
Nhân lúc Hùng không để ý, Quang Anh vội giật d.a.o trên tay Hùng
Nguyễn Quang Anh
"Hù xíu nhờ"
Nguyễn Quang Anh
//Cầm d.a.o lao thẳng vào Duy//
Một đường nhỏ ngay cổ Duy
Nhỏ xuống chiếc áo sơ mi trắng của cậu
Nguyễn Quang Anh
//Nhếch môi// Không né à?
Nguyễn Quang Anh
Gan phết //vỗ vai cậu//
Hoàng Đức Duy
//Nhíu mày// Chuyện nhà mày à?
Nguyễn Quang Anh
Thú vị đấy!!
Nguyễn Quang Anh
//Giơ tay// Làm quen cái nhờ?
Hoàng Đức Duy
//Hất tay hắn// Không có hứng
Hoàng Đức Duy
//Quay lưng rời đi//
Nguyễn Quang Anh
Dù sau này có chuyện gì xảy ra, tao cũng sẽ tìm mày
Hoàng Đức Duy
Tao không cần ai tìm tao hết. Tao sẽ tự sống tốt
Hoàng Đức Duy
//Rời khỏi quán bar//
Hoàng Đức Duy
"Câu nói ấy...chắc chỉ là trùng hợp nhỉ"
Hoàng Đức Duy
//Quay lại// Đi theo tao làm gì? Thích tao à?
Một câu hỏi đùa của cậu nhưng mà...câu trả lời như vậy chắc không phải là đùa đâu
Hoàng Đức Duy
//Né xa hắn//
Nguyễn Quang Anh
Hừm, giỡn tý làm gì căng
Hoàng Đức Duy
Vậy đi theo tao làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Tại...tao thấy mày khá giống một người bạn cũ của tao thôi
Nguyễn Quang Anh
Nó cũng có tính thông minh, mạnh mẽ như mày
Hoàng Đức Duy
Nhảm nhí //đi vào con hẻm tối gần ấy//
Hẻm sâu. Đèn đường chập chờn. Bóng tối nuốt chửng tất cả mọi thứ
Một tiếng xì xào. Từ đâu đó. Không gần, cũng chẳng xa
Hoàng Đức Duy
//Dựa vào bức tường lạnh ngắt, lau vết máu trên môi//
Quang Anh? Hắn định gi€t cậu thật à? Mà cũng chả sao
???
Bị đánh vậy mà còn đứng được ha?
Giọng nói vang lên từ bóng tối. Một dáng người tựa lưng vào tường, chân bắt chéo, tay đút túi quần
Ánh đèn đường yếu ớt hắt lên khuôn mặt hắn - nửa sáng nửa tối
Hoàng Đức Duy
//Nhếch môi// Liên quan?
???
//Nhún vai// Chắc là không. Nhưng mà vui
Hoàng Đức Duy
//Liếc hắn// Mày là ai?
Đặng Thành An
Đặng Thành An //cười nhạt, ánh mắt láu cá//
Đặng Thành An
Cứ gọi là An đi
Đặng Thành An
//Nghiêng đầu// Mày đánh nhau tệ nhỉ?
Đặng Thành An
Quang Anh đấm phát nào trúng phát đó
Hoàng Đức Duy
//Nhún vai// Kệ
Đặng Thành An
Thái độ lạ ghê. Bị đánh mà không tức //bật cười//
Đặng Thành An
//Chậc lưỡi// Cũng đúng. Nhìn mặt mày là biết kiểu người thích phiền phức nhưng lại lười xử lý nó
Đặng Thành An
//Bước đến gần// Mày không sợ tao à?
Hoàng Đức Duy
Đứng trước con d.a.o của thằng ranh con đó tao còn chưa sợ thì sao tao phải sợ mày? //bình thản//
Đặng Thành An
Ra ngoài đường tao nể mỗi mày //vỗ vai cậu//
Đặng Thành An
Bình thường người ta sẽ thấy tao đáng nghi lắm đó
Đặng Thành An
//Nheo mắt// Tự nhiên xuất hiện trong con hẻm vắng, nói mấy câu không rõ đầu đuôi. Cái vibe kẻ gi€t người thấy rõ
Hoàng Đức Duy
//Nhướng mày// Vậy gi€t tao đi
Đặng Thành An
//Bật cười// Ch€t dễ vậy thì còn gì vui
Hoàng Đức Duy
//Quay đi// Xàm
Đặng Thành An
//Nhấc chân, lững thững bước theo sau// Này
Hoàng Đức Duy
//Không quay lại//
Đặng Thành An
//Nhún vai// Mày biết không? Tao cũng không ưa Quang Anh
Hoàng Đức Duy
//Khựng lại//
Đặng Thành An
//Nghiêng đầu, nụ cười khó đoán// Nên...tụi mình có thể làm bạn đấy!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play