Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Toki Mizuha Cô Nàng Trời Xanh(1)

chương 1

"...Thiệt tình mày đang làm gì ở đây vậy?"

Lần đầu tiên tôi được gặp mặt cô gái tên Toki Mizuha vào mùa đông lạnh giá khi tuyết vẫn còn đang rơi.

Ngay nhà đối diện khu chung cư nhà tôi ở chính là khu nhà nơi thiếu nữ trời xanh Toki Mizuha đang ở đó.

Thiếu nữ đại dương chỉ là cách nói quá lên của bạn học sinh trong lớp khi nói về đặc điểm nổi bật của cô ấy mà thôi. Nhưng phải công nhận công nhận vẻ đẹp của cô thì cũng phải nói là xinh đẹp khả ái tới mức không phải là 1 câu nói đùa

Bộ tóc màu xanh nước biển tựa nhìn như trời xanh vào lúc bình minh với đôi mắt trắng tựa như mây, bộ tóc thì luôn suôn mượt, sống mũi thì thẳng tắp, đôi mắt to tròn xoe, đôi môi đỏ màu anh đào nhẹ nhàng, hàng lông mi đều đặn.

Cô không chỉ đẹp về bề ngoài mà cô còn đẹp về tâm hồn và tài năng của mình khi lần nào cô cũng đạt hạng nhất trong tất cả mọi kỳ thi và mọi môn thể dục thể thao rất ra dáng kiều diễm.

Ngoài ra cô còn rất tốt bụng và luôn luôn giúp đỡ các bạn và thầy cô giáo trong trường. Cô còn sống rất khiêm tốn thật thà đúng hình tượng của người con ngoan trò giỏi, hoa khôi của trường.

Chính những vẻ đẹp khiến cho không ít nhiều các bạn nam sinh trong trường theo đuổi, và luôn tìm mọi cách để tỏ tình cô nhưng đều bị từ chối.

Mặc dù tôi khu chung cư tôi sống ở đối diện nhà cô nhưng tôi gần như không bao giờ có ý định làm quen cô ấy vì căn bản cô ấy khiến tôi khó chịu vì tôi

ghét nhất là sự tốt bụng và dễ thương của cô.

Dù thế nào đi chăng nữa tôi không bao giờ có mong muốn có được 1 tình yêu cả vì trong suy nghĩ của tôi tình yêu chỉ có ở trong sách truyện hay trong suy nghĩ mơ mộng của những đứa con gái hay cứ sống ảo mà thôi.

Nhưng khi thấy cô ngồi 1 mình dưới trời tuyết lạnh lẽo vào mùa đông lại còn mặc bộ quần áo đồng phục, tôi thật sự thấy rất khó chịu trước sự tồn tại của cô ấy.

Đáng nhẽ ra trong mùa đông giá lạnh đầy tuyết như vậy đáng lẽ cô phải ở nhà để sưởi ấm vậy mà Toki vẫn cứ thế ngồi 1 mình trên chiếc xích đu với bộ quần áo học sinh trường đang tỏ ra vẻ sầu não.

"Cái con này đầu óc mày có vấn đề không vậy?"

Dưới bầu trời trắng xóa, không có nổi 1 tia nắng, màn tuyết rơi khá lạnh lẽo và chậm rãi không ngừng trút xuống khiến cho mọi thứ trở lên tĩnh lặng. Nhưng tôi vẫn nhận ra cô ấy với bộ trang phục của trường rất quen thuộc với mái tóc màu xanh da trời và màu mắt mây trắng.

Tôi chả hiểu tại sao trời rét đậm rét hại như vậy mà cô ấy vẫn cứ bản lĩnh ngồi ở đó vậy. Bộ cô có chuyện gì hay sao mà còn định ngồi vào chỗ địa bàn mà bọn tôi hay tụ tập nữa chứ.

Hôm nay có lẽ là vì ngày xui xẻo nên tôi sẽ trực tiếp đuổi cô ấy hi vọng là cô ấy sẽ sợ và rời đi.

Không nói nhiều tôi trực tiếp đến gần cô và nói:

"Này! Mày có biết chỗ này là địa bàn của ai không mà dám bén mảng tới đây hả?"

Tưởng chừng như cô sẽ sợ hãi và run rẩy van xin tôi các thứ nhưng cô chỉ ngước mắt lên nhìn tôi và chào hỏi tôi 1 cách lạnh lùng:

"À là cậu à đầu gấu!"

Nghe thấy cô nói vậy tôi tức giận liền quát tháo cô thậm tệ:

"Này! Tao không có rảnh rỗi mà chào hỏi với mày nha Toki! Mời mày cút ra khỏi địa bàn của tao."

Cô vừa rời khỏi chiếc xích đu và nói 1 giọng điệu rất buồn bã:

"Phải rồi đây là chỗ của cậu à! Được rồi tôi sẽ đi đây! Mình xin lỗi vì đã ngồi vào chỗ của cậu!"

Nói xong cô liền rời đi nhưng tôi lập tức gọi cô lại:

"Nài! Mày đứng lại đó! Ai cho mày đi thì đi! Mau quay lại đây!"

Cô cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải nghe lời mệnh lệnh của tôi vì trước mặt cô tôi là 1 tên đại ca giang hồ khét tiếng nhất của Tokyo, mọi lời nói của tôi đầu là tuyệt đối. Vì chỉ cần ai chống đối mọi mệnh lệnh của tôi thì chắc chắn là sẽ khó qua khỏi thảm kịch đâu.

Cô liền quay người lại gặp tôi và nói 1 cách lạnh lùng:

"Xin cậu hãy cho tôi về đi!"

Tôi liền đưa cho cô 1 cái áo khoác tôi vừa cởi ra và nói:

"Nè! Mặc áo vào đi! Đi đường cẩn thận kẻo lạnh! Không phải là tao quan tâm đến mày mà là hôm nay là tao xui xẻo chỉ vì cái sự ngu dốt của mày đấy."

Nói xong tôi cho 2 tay vào túi áo rồi rời khỏi công viên bỏ lại cô, Toki thấy bóng dáng tôi rời đi như vậy trên tay đang cầm áo khoác của tôi liền thốt lên 1 câu rất nhỏ:

"Cảm ơn... Cậu!"

chương 2

"Hắt xì! Hắt xì!"

Đó là tiếng kêu la thảm thiết của chiếc mũi đỏ ửng của tôi sau khi bị cảm cúm, với lại còn bị sốt nữa chứ nên thành ra hôm nay tôi phải ở trong nhà thôi cũng dù sao đi nữa thì tôi cũng đã xin phép thầy cô giáo cho nghỉ học 1 hôm vì lý do là bị ốm.

"Thiệt tình! Chỉ vì tao giúp nó mà thành ra thế này đây!"

"Sao thế?" Giọng nói của thằng bạn thân của tôi liền ngạc nhiên và hỏi

Tôi liền kể lại cho cậu ta nghe về việc giúp đỡ Toki từ tối hôm qua.

"Ha ha! Đáng đời cho mày chưa! Asentry!"

Tôi liền nói với thằng bạn mình qua điện thoại với giọng nói ốm yếu.

"Mày lắm chuyện quá Kazuo! May mà cho mày là tao đang bị ốm đấy! Chứ tao khỏe thì mày chỉ có xác định."

"Được rồi! Được rồi! Tao chỉ chọc ghẹo mày tý thôi, thôi cố gắng mà tự chăm sóc bản thân cho thật tốt vào đấy! Thôi tao tắt máy đây tạm biệt!

Nói xong cậu ta đã kết thúc cuộc gọi điện thoại, hôm nay trong căn khu chung cư của tôi cũng chẳng có gì là mới lạ cả, phần đa chủ yếu là các đồ dùng cá nhân các thứ quen thuộc như bao khu chung cư bình thường khác thôi.

Tôi hiện tại đang nằm trên giường ở trong phòng ngủ với cơn sốt đang vật vã hành hạ bụng với đầu tôi 1 cách dữ dội.

Tôi liền chợp mắt 1 lúc rồi đi ngủ, tôi ngủ mơ rất sâu, ngủ được 3 tiếng thì bỗng nhiên có tiếng chuông ngân ở từ cửa khu chung cư nhà tôi reo lên.

"Ờm! Có ai ở nhà không vậy? Có ai không?"

Đó là giọng nói của Toki Mizuha đang gọi tôi từ bên ngoài giọng nói đã phá tan giấc ngủ yên tĩnh của tôi và đã khiến tôi cảm thấy rất khó chịu. Tôi cố gắng di chuyển ra khỏi giường đi từ phòng ngủ đến phòng khách ngay trước mắt mở cửa thì tôi cũng không khỏi ngạc nhiên.

Trước mắt tôi là Toki Mizuha với chiếc áo khoác len đã được gấp 1 cách gọn gàng và sạch sẽ, tôi liền hỏi cô:

"M...ày đ...ến đây để làm gì?" Tôi hỏi cô với 1 giọng điệu khá là uể oải do trận ốm đó.

"Tất nhiên là tôi đến trả áo rồi! À cậu bị sốt à?"

Cô vừa hỏi han vừa sờ tay vào trán tôi, nhưng tôi tức giận và nói:

"Không phải việc của mày! Mời đi về cho"

"Không được! Cậu đã giúp tớ thì hãy để tớ giúp cậu!"

"Tao không mượn mày giúp!"

Bỗng nhiên bụng tôi réo lên, khuôn mặt tôi buồn rầu ủ xuống nói:

"Mày nấu giúp tao bát cháo là được!"

Toki liền mỉm cười nói:

"Tốt quá! Tớ sẽ làm liền!"

Nói xong cô liền lao vào bếp nhanh như con sóc chuẩn bị nấu nướng các thứ.

Còn tôi thì tự bò lết ngược lại từ phòng khách đến phòng ngủ để tiếp tục chìm vào giấc ngủ để giữ sức.

2 tiếng sau thì tôi mở mắt ra thì cô đã nằm bên cạnh tôi, tôi xấu hổ đỏ mặt ngại ngùng liền quay mặt sang chỗ khác có lẽ vì đã trông trừng tôi trong khi tôi ngủ nên cô đã ngủ quên mất trong giường tôi lại còn là nằm bên cạnh tôi.

"Nè Toki! Toki! Toki!" Tôi liền vỗ vào mặt cô nhẹ nhàng gọi cô dậy.

"Hắt xì!" Cô hắt hơi trúng thẳng vào tay tôi tuy không ghê gớm lắm nhưng đã khiến tôi thấy khó chịu.

"Thiệt tình! Mày chăm sóc tao thành ra cuối cùng thêm khổ thôi!"

Tôi lặng lẽ lén lút ra khỏi phòng mặc dù là cơ thể vẫn còn đang rất mệt mỏi. Nhưng tôi vẫn có thể cố gắng mang được 2 bát cháo từ phòng bếp do cô ấy đã chuẩn bị sẵn vào phòng ngủ của tôi.

Cùng lúc đó cô cũng đã tỉnh dậy.

"Cậu mang cháo vào đây ư?"

Tôi liền chạm tay vào má cô và nói:

"Thiệt tình người còn đang nóng ran luôn"

Cô xấu hổ đỏ mặt và lo lắng, cô hỏi tôi 1 cách ấp úng.

"Cậu! Cậu đã thấy hết rồi đó ư?"

Tôi nói thẳng với cô:

"Mày hắt xì thẳng vào tay tao mùi kinh đến mức không thể nào mà chịu được!"

"Mình thật sự rất xin lỗi!"

"Tao không nhận lời xin lỗi! Vì cái này thì tao không trách được mày!"

"Được rồi ăn đi kẻo nguội bây giờ!"

Cả hai chúng tôi liền tận hưởng món cháo do Toki nấu.

Hương vị thì cũng phải nói như cháo bình thường. Nhưng cái gì thế này mùi gì thế này có cảm như có mùi hăng cay nhẹ.

"Mình... Ghét mùi h...ăng Toki! mày vừ...a ch...o hà...nh vào à?"

"Ừm! Đúng rồi đó vì khi bị ốm ăn cháo là phải có hành đó, may cho cậu là tớ còn tình người là cho mỗi hành thôi đó chứ còn không thì là tỏi với ớt."

Và tôi phải nếm trải cú trả thù mật ngọt của cô nàng trời xanh Toki. Tuy ban đầu cũng rất khó ăn và khó nuốt nhưng với tôn chỉ của giang hồ thì cậu không được phép đầu hàng nên sau cũng đã ăn xong bát cháo hành nóng hổi do Toki nấu.

Sau khi chúng tôi đã ăn bát cháo hành xong thì tôi chìm vào giấc ngủ sâu, còn Toki thì lặng lẽ rời đi, tôi cũng biết điều đó cũng nhận thức được rõ ràng lắm chỉ là tôi chỉ giả vờ ngủ để nhìn cô ấy rời đi lần cuối.

"Sau này chúng ta sẽ không gặp lại nhau lần nữa đâu!"

Tôi nhưng đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

chương 3

Như đã nói 2 người đã trở về trạng thái xa lạ như thường ngày.

Tôi thì vẫn đi dạo bộ trên đường ở thành phố Tokyo quen thuộc này thì tôi tình cờ bắt gặp cô đang ở khu trung tâm mua sắm.

"Nè cậu định bám đuôi theo tớ à?"

Tôi chỉ liền xì 1 tiếng và nói:

"Bộ mặt tao trông giống như 1 thằng biến thái nào đi bám đuôi nữ sinh rồi dở trò à?"

Tôi nhìn giỏ hàng của cô cũng để ý cô mua tất cả mọi nguyên liệu rau củ quả và đi kèm với 1 cuốn tiểu thuyết ngôn tình.

"Xì! Đúng là lũ chúng mày mơ mộng hão huyền!"

Thấy tôi nói như thế thì cô cũng chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt ngán ngẩm và nói 1 cách lạnh lùng:

"Tôi mua gì thì đó là việc của tôi không cần cậu phải phán xét!"

Tôi lập tức đáp trả lại cô:

"Thế thì tao nói gì về mày thì đó là việc của tao! Với lại mày để cuốn sách trên đầu giỏ hàng như vậy thì kiểu gì cũng bị người lớn nói cho là phải, đã ngu lại còn không biết điều!"

Tưởng rằng cô ấy sẽ nói tiếp về tôi nhưng khi cô nhìn lại giỏ trên tay mình thấy cuốn sách mình mới mua để ở trên đầu thì cô cũng cảm ơn tôi 1 cách lúng túng:

"Ư ừm! Cảm ơn cậu."

Vừa chưa nói gì thì bỗng nhiên từ đâu xuất hiện mấy thanh niên to lớn khuôn mặt toàn những vết sẹo, tay thì lộ ra những vết săm hình con hổ ở sau lưng liền cố gắng quyến rũ cô:

"Này cô em xinh đẹp! Em có muốn làm người yêu anh không?"

Tôi thấy cô đang bị mấy thanh niên kia chuẩn bị có ý đồ xấu với cô theo phản xạ tôi lao vào sút cho 1 tên 1 cước thẳng mặt luôn.

"Cậu! Đang làm gì vậy asentry?"

Chứng kiến cú tung cước đầy uy lực khiến cho cô phải sợ hãi, lúc đó tôi liền ôm trầm lấy Toki và nói:

"Tao nói cho rõ đây! Cô gái này là vợ tao chúng mày thử động vào 1 cọng lông của nó xem! Cú đá đó là lời cảnh báo của tao với chúng mày đấy! Khôn hồn thì mau cút đi!"

"Mày ghê gớm nhỉ? Anh em đâu lên!"

Ngay lập tức 2 thanh niên còn lại xông lên tấn công tôi. Tôi xông lên tấn công không chút do dự họ tung những cú đấm thẳng vào người tôi và tôi đáp trả lại

Sau 1 lúc đánh nhau người 3 thanh niên thì buộc phải rút lui vì bị tôi đánh cho tàn tạ, nhưng tôi thì cũng chả khấm khá hơn là mấy với những vết bầm tím trên mặt và vết chảy máu ở miệng.

Toki khi thấy tôi đang nằm gục ngã ở dưới đất, cô liền chạy đến đỡ tôi dậy.

"Cậu không sao chứ asentry?"

"Phụt" tôi liền nhổ nước miếng bị dính máu xuống đất.

"Tao không mượn mày thương hại!" Tôi liền nói với Toki nói với tôi một cách lạnh lùng và tức giận. Sắc mặt của cô trở nên rất lo lắng với đôi mắt màu mây trắng đang chớp chớp rơi lệ.

"Thiệt tình cậu đang thương tích đầy mình kia kìa!"

"Mày lo cho tao làm gì vậy Mizuha?"

Cảm xúc của cô ấy có thể nói là rất lo lắng và sợ hãi khi thấy tôi đang bị thương tích đầy mình khi tôi đã cố gắng bảo vệ cho cô ấy.

"Tớ thật sự rất xin lỗi cậu vì đã khiến cậu thành ra thế này."

Lúc đó cô tự dằn vặt rằng giá như lúc đó cô đã hô hoán gọi người đến hoặc là chạy đi báo công an thì mọi chuyện đâu có thành ra thế này.

Nhưng làm gì có chứ giá ở đây trước cái hiện thực trớ trêu vì bảo vệ cho cô mà cậu ấy đã phải chịu đựng những đau đớn thế này.

"Tao đã bảo với mày là mày không cần phải xin lỗi tao rồi mà."

Tôi liền hất tay cô ra tự mình đi bộ rời khỏi khu trung tâm mua sắm rồi trở về khu chung cư. Nhưng cô vẫn cứ thế mà đi theo tôi trở về đó.

Tôi cứ thế mà im lặng mà đi nhưng càng đi cô đi theo tôi càng gần tôi không chịu đựng được nữa liền quát:

"Tao tức với mày lắm rồi đấy! Đừng có đi theo tao nữa!"

"Tại vì cậu bị thương tôi rất lo lắng cho cậu với lại..."

Tôi tức giận quát tháo cô:

"Lại cái con khỉ nhà mày! Bám dai như đỉa!"

Nhưng khi tôi đi được 1 lúc thì bỗng nhiên đầu óc tôi đang quay cuồng dữ dội, đầu đau như búa bổ. Cảm như thể tôi đã bị mất dần đi ý thức của mình vậy.

"Đầu mình bị làm sao thế này? Chóng mặt quá?"

Tôi đã bị cơn chóng mặt đã chiếm hữu bộ óc của tôi và không thể điều khiển được cơ thể của mình.

"Asentry! Asentry!" Cô vừa chạy đến vừa thốt lên.

"To - Ki" Tôi thều thào bằng 1 giọng nói rất yếu ớt. Rồi ngã gục xuống đất trong lớp tuyết máu của tôi đang chảy hòa vào lớp tuyết.

Chỉ thấy 1 màn đêm u tối tôi cảm nhận có gì đó đang rất ấm ở tai. Khi tôi mở mắt tỉnh dậy thì tôi đã nằm trên đùi của cô nàng hoa khôi Toki Mizuha rồi.

Tôi ngại ngùng đỏ mặt khi lần đầu tiên được thưởng thức 1 thứ mà bao nhiêu bọn con trai đều mong muốn.

"Ư ừm! To - ki! Toki!"

"Hình như là cô ấy đang ngủ rồi" tôi nghĩ thầm trong đầu.

Đúng là rất mệt mỏi thật. Tôi quyết định sẽ nằm thêm 1 lúc nữa.

Tiếng gió lạnh hiu hiu nhẹ nhàng cả hai đứa chúng tôi đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play