Một cái thế giới theo quan chủ, Hero đc mọi người yêu quý kính trọng, còn Villain thì bị mọi người ruồng bỏ và sẽ ko bao h đc sống tốt
Em có trong số đó, từ nhỏ đã đc định sẵn sẽ là Villain trong tương lai, nên vì v em đã bị gia đình bỏ rơi ko thương tiếc đứa con mà mik sinh ra, lúc ấy em chỉ mới tròn 18 tuổi, gia đình bt em là Villain liền bỏ rơi em ngay lập tức, lúc ấy em đã cầu xin gia đình là : " hức... Ch...a mẹ ơi... H...ãy hức... C...ho con số...ng ở đây đ...i hức... Con h...ứa con sẽ... Ko là...m hạ... i hức... Ai cả... Ch- " ( chát! rầm! )
Cha mẹ của em liền thẳng tay đánh em một phát rất dã man và sô em ngã xuống từ bậc thang xuống tới dưới đất, gia đình em là xống trong chung cư nên là cầu thang rất nhiều, em bị qua đập nhiều nơi và tới lúc em đã nằm im, cha mẹ của em cũng ko quan tâm mà đi thẳng vào trong phòng của mik
Lúc ấy hơi thở của em rất yếu và giống như sắp tắt thở và ra đi mãi mãi, nhưng... Em là Villain mà... Villain chắc chắn phải sống lâu r~ nên em đã đc nhân cách của mik cứu, đúng v đó là nhân cách thứ 2 của em, em đc cứu bởi nhân cách của mik
Do em bị mất máu quá nhiều nên vì v em đã bị bất tỉnh 5 ngày nay và vẫn chưa thấy có chút động tĩnh nào cả, nhân cách thứ 2 của em cũng rất là lo lắng nhưng cũng ko làm j đc ngoài ngồi ở đó mà nắm lấy tay em để cầu nguyện cho em
Sao 10 ngày em bất tĩnh em cũng đã dần dần hồi phục lại, vào ngày thứ 11 em đã tỉnh lại, nhân cách thứ 2 của em rất là vui mừng vì em vẫn còn sống và chưa bỏ rơi hắn, hắn rất vui vui đến mức mà ôm chầm lấy người của em mà bật khóc, hắn khóc vì vui sướng, vì em ko bỏ hắn mà ra đi mãi mãi, hắn rất vui, hắn đang khóc nhưng khóc trong niềm hạnh phúc ko thể diễn tả đc
R em cũng vỗ về hắn đến khi hắn thiếp đi, em đã chú ý đến 1 người, người đấy có một mái tóc trắng hồng và có chút hồng nhạt, xung quanh hắn luôn luôn xuất hiện chứ 404, hắn nhìn em một lúc lâu và nói : " may mà cậu đã tỉnh nếu ko nhân cách 2 của cậu chắc khóc hết nước mắt quá, cậu đã bất tỉnh 11 ngày và 10 đêm, tôi cũng có chút lo lắng cho cậu đấy vì cậu bất tỉnh quá lâu, nhưng thật may vì cậu đã ko ra đi mãi mãi "
Hắn nói câu đó mà em bất ngờ, trong suy nghĩ em ấy đã nói là : { mik bất tỉnh lâu như v ư? Thật tội nghiệp cho nhân cách 2 của mik mà... }
Em đã rất tội lỗi nhưng em cũng ko bt làm j ngoài im lặng mà nhìn nhân cách 2 của em
Em : " Tôi cảm ơn cậu vì đã cứu giúp tôi "
Hắn : " ko có j đâu, cứu người là việc tôi nên làm mà "
Em : " nhưng tôi là Villain đấy "
Hắn : " tôi cũng là Villain mà, nên tôi mới cứu cậu "
Em rất bất ngờ vì điều mà mik nghe đc
Em : " anh thật sự là Villain ư? "
Hắn : " đúng như v "
Em : " rất vui vì đc gặp cậu "
Em liền mỉm cười và giơ tay ra, hắn liền hiểu mà bắt tay với em trong sự vui vẻ cả 2 bên