Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Đừng Buông Tay Nhau

Chương 1: Chưa Sẵn Sàng

Buổi chiều tan làm, Ngao Hựu Triết đến công ty thời trang đón bạn gái Đàm Phức Âm, công khai xuất hiện vì nơi đây chẳng một ai không biết hai người đang quen nhau.

Vài người ngượng mộ ao ước, nhiều người ganh ghét đố kỵ...

Lúc này, Đàm Phức Âm từ công ty chầm chậm bước ra, nét mặt ủ rũ mệt mỏi chẳng có chút hứng khởi của một cô gái đang yêu, mặc dù Ngao Hựu Triết vô cùng yêu thương, chiều chuộng hết mức.

Đúng vậy, cuộc tình này là do Phức Âm trả nợ ân tình cho Ngao Hựu Triết, khi anh đã giúp gia đình cô rất nhiều, nhất là giai đoạn mẹ cô bị tai nạn giao thông suýt chút nữa không qua khỏi, thế nên cô mới chấp nhận làm bạn gái của anh đáp lại tình cảm đó.

“ Sao vậy? Em mệt à? ”

Hai tay Ngao Hựu Triết nâng lên ôm ấp khuôn mặt thiếu sức sống của Đàm Phức Âm, ánh mắt dành cho cô cực kỳ ấm áp và ôn nhu khác hẳn với lúc làm việc, nụ cười hiếm thấy chỉ xuất hiện duy nhất khi ở bên cạnh cô.

“ Em hơi mệt! ”

“ Anh bảo dì Hàn nấu bữa tối dinh dưỡng bồi bổ cho em, dạo này anh thấy em gầy hơn rất nhiều, nếu còn xuống ký nữa là anh bắt em nghỉ việc đấy nhé, ở nhà anh nuôi! ”

Khuôn mặt Đàm Phức Âm méo mó khó coi, trở nên cáu giận trước biểu cảm nửa thật nửa đùa của Ngao Hựu Triết, lên tiếng:

“ Em sẽ không bao giờ nghỉ việc đâu, em còn phải lo cho gia đình mình nữa. ”

“ Tại anh thấy xót bạn gái, lo cho gia đình em cũng là trách nhiệm của anh. Bỏ đi, anh đùa thôi, anh biết em rất đam mê với công việc hiện tại, nên anh sẽ ủng hộ! ”

Ngao Hựu Triết cười nhẹ đưa tay khẩy yêu vào chớp mùi thon cao của Đàm Phức Âm, bàn tay hạ xuống choàng qua bả vai cô dịu dàng ôm lấy âu yếm vuốt ve, sau đó mở cánh cửa xe cẩn thận cho cô ngồi vào bên trong.

Ngao Hựu Triết và ông Ngao tính tình không hợp, thường xuyên tranh cãi nên anh chuyển ra sống riêng từ lâu, lại thêm nỗi hận vì ông ta gián tiếp đưa mẹ anh vào con đường cùng.

Trên bàn ăn chỉ có hai người, Ngao Hựu Triết chu đáo liên tục gấp thức ăn thúc ép Đàm Phức Âm, thậm chí tự tay múc súp dâng lên tận nơi cho cô.

“ Há miệng nào... ”

“ Em no lắm rồi. ”

“ Uống chút thôi, phải tăng lên vài cân cho mũm mĩm đáng yêu. ”

Cuối cùng, Đàm Phúc Âm cũng bất lực há miệng uống lấy muỗng súp, thực sự cô đã no đến căng da bụng, lo lắng nếu cứ mỗi ngày như thế thì chẳng bao lâu cô sẽ ú u mập béo.

“ Em muốn mở công ty thời trang riêng không? ”

Tất nhiên nếu có điều kiện kinh tế, nhưng mà Đàm Phức Âm lắc đầu dối lòng của mình, vốn dĩ biết rõ Ngao Hựu Triết đang dự tính điều gì.

“ Em nghĩ mình không đủ sức, cũng chẳng đủ khả năng. ”

“ Sao chứ? Em thiếu tự tin về bản thân vậy à? ”

Bỗng dưng, sắc mặt Đàm Phức Âm trở nên nghiêm túc căng thẳng thấy rõ, sau đó cầm lấy bát súp trên tay đối phương đặt xuống dưới bàn, lên tiếng:

“ Em muốn tự phát triển bản thân của mình, anh hiểu ý em nói không? ”

Đôi mắt Ngao Hựu Triết khẽ dao động, chăm chú nhìn Đàm Phức Âm như muốn xuyên thấu vào tâm tư suy nghĩ của cô, mục đích để xem bên trong có vị trí của mình hay không.

Ăn tối xong, cả hai ra ngoài sofa phòng khách xem tivi. Và lúc này, Ngao Hựu Triết ôm lấy cơ thể mảnh khảnh của Đàm Phức Âm giữ chặt trong lòng, thả vào gò má cô nụ hôn thật mạnh ghì lại thật lâu, sau đó thỏ thẻ truyền vào bên tai:

“ Ngày mai chủ nhật, chúng ta hẹn hò nha? ”

Đàm Phức Âm xoay đầu nhìn lại, trả lời:

“ Em có hẹn với nhóm bạn đi xem phim, hay để lần khác đi. ”

Nét mặt Ngao Hựu Triết lập tức trở nên lạnh tanh, mi mắt không hề chớp lấy một lần, khí lạnh bao trùm lấy không gian khiến Đàm Phức Âm cảm thấy vô cùng ngột ngạt, sau đó lãng tránh xoay lại tập trung vào màn hình tivi, cơ thể cứng ngắc bất động trong vòng tay đối phương.

Thế nhưng, bỗng dưng Ngao Hựu Triết dứt khoát xoay người của Đàm Phức Âm quay lại, đôi môi lập tức áp vào đôi môi cô vô cùng mạnh bạo và mãnh liệt, không chút nhẹ nhàng hay nồng nàn, nụ hôn mang theo sự tức giận lẫn chiếm hữu, sau đó đè xuống cho nằm dưới sofa.

“ Ưm...Hựu Triết...đừng... ”

Đôi mắt Ngao Hựu Triết đục ngầu ngập tràn dục vọng đắm chìm nhìn cô gái nằm dưới, cả người nóng bừng đến đỏ trạch, âm giọng khàn khàn khó khăn cất lên:

“ Cho anh nhé? ”

Đàm Phức Âm hoảng hốt lập tức đưa tay đặt lên vai Ngao Hựu Triết ngăn cản đẩy ra nhưng cơ thể ấy nặng trịch như tảng đá ngàn cân nên chẳng làm xê dịch hay lay chuyển, nét mặt sợ sệt lắp bắp trả lời:

“ Em chưa sẵn sàng...em sợ... ”

“ Em chưa sẵn sàng hay em chưa tin vào tình yêu của anh? Hoặc là căn bản trong trái tim em không có anh? ”

Đàm Phức Âm sững sờ trông thấy, bàn tay mất sức đặt hờ không còn xô đẩy hay cơ thể vùng vằng, chăm chú nhìn vào người ấy.

Giọng điệu có chút chua xót cất lên:

“ Em trả lời anh đi, Phức Âm! ”

Thực sự ngay từ ban đầu khi cả hai chính thức bước vào mối quan hệ thì anh đã biết cô là vì trả ơn, là vì thương hại chứ không hề yêu anh, nhưng anh cho rằng thời gian sẽ chinh phục được trái tim cô.

Và đã sáu tháng trôi qua, anh cũng chẳng cảm nhận được điều gì.

“ Anh sao vậy? Em thực sự vẫn chưa sẵn sàng và em cũng muốn giữ gìn đến khi chúng ta xác định sẽ trở thành vợ chồng. ”

Chương 2: Tâm Tư

Chín giờ tối, Ngao Hựu Triết tự mình lái xe đưa Đàm Phức Âm trở về chung cư, hiện tại cô đang sống chung với bạn thân Tạ Bích Dao trong một căn hộ bình dân được cả hai thuê từ khi sang thành phố Z học tập đến nay, sau đó anh đi đến quán bar cùng với bạn thân Hoắc Ngạn.

“ Sao thế? Cuối tuần không ‘ bù đắp ’ cho bạn gái sao mà hẹn tôi đến quán bar? ”

Nét mặt Hoắc Ngạn cực kỳ gian xảo, hai tay ôm ấp hai cô gái xinh đẹp với thân hình vô cùng sexy nóng bỏng, khe khẽ nhếch môi trêu chọc bạn thân, hai chữ ‘ bù đắp ’ được anh ấy nhấn nhá thêm phần đen tối.

Ngao Hựu Triết bực dọc dứt khoát ngồi xuống, lập tức vươn tay cầm lấy chai rượu rót vào chiếc ly, sau đó nóc cạn một hơi để xua tan đi sự khó chịu trong người, phẩy tay lên tiếng:

“ Cút! ”

Lông mày Hoắc Ngạn nhướn nhẹ nhìn qua hai cô gái ấy ám hiệu, và họ cũng nhanh chóng rời đi vốn đang sợ sệt Ngao Hựu Triết, danh tiếng và tính cách của anh nơi đây không nhiều họ cũng biết chút ít.

Sau đó, Hoắc Ngạn lên tiếng:

“ Này, bị bạn gái giận ư? ”

“ Tôi cảm giác như Phức Âm không yêu tôi. ”

“ Yêu như cậu chán quá, như tôi không phải sẽ tốt hơn sao, nếm đủ mùi vị...haha... ”

Hoắc Ngạn bật cười thoải mái, nét mặt vô cùng sảng khoái, căn bản anh ấy chưa bao giờ thiếu phụ nữ bên cạnh, là một thiếu gia ăn chơi khét tiếng thành phố Z, nhưng cũng là một Tổng giám đốc lừng lẫy trên thương trường, gia thế hay danh tiếng đều không hề kém cạnh Ngao Hựu Triết.

“ Suy nghĩ giữa tôi và cậu khác nhau, tôi cần gia đình còn cậu thích được tự do. ”

Từ đằng trước có hai cô gái đi đến, thẳng hướng về bàn của cả hai. Chợt thấy, khóe môi Hoắc Ngạn tiếp tục nhếch lên vẻ ra nụ cười thích thú, ánh mắt sau đó ngấm ngầm ám hiệu với Ngao Hựu Triết.

“ Trùng hợp quá! Anh Hựu Triết, cho em và bạn em ngồi chung được không? ”

Du Lan, cô gái này là con gái của bạn thân ông Ngao, vốn được gán ghép với anh, thậm chí người lớn hai bên gia đình đã tự tiện kết thông gia.

Ngao Hựu Triết cười khinh một cái, mi mắt xếch lên nhưng ánh mắt không hề ban phát cho Du Lan dù là cái nhìn chán ghét, nhàn nhàn cất tiếng:

“ Cút ra chỗ khác, đừng lảng vảng xuất hiện trước mặt tôi! ”

Du Lan giả vờ tủi thân, nghèn nghẹn nói:

“ Sao anh nặng lời với em? Em đã làm gì sai? Thích anh là em sai sao? ”

Ngao Hựu Triết tức giận nghiến răng, gằn giọng:

“ Biến! ”

...----------------...

Ngày hôm sau, Đàm Phức Âm cùng Tạ Bích Dao và Vương Phong, ba người chơi chung thân thiết từ thuở nhỏ đi xem phim như đã hẹn trước đó.

“ Hai cậu chờ tớ, để tớ mua nước và bắp. ”

“ OK. ”

Vương Phong nhìn qua Đàm Phức Âm, đôi mắt dành cho cô vô cùng khác lạ, dịu dàng và ngập tràn tình cảm, và cũng chẳng phải tình thân.

“ Cậu uống gì, Phức Âm? ”

“ Tớ uống gì cũng được, như cũ đi. ”

Sau đó, Vương Phong nhìn qua Tạ Bích Dao, ánh mắt lại khác và cô ấy đương nhiên nhận ra vốn cả ba đã quá thân thiết, anh ấy hỏi tiếp:

“ Cậu cũng vậy phải không? ”

“ Ừ. ”

Đợi Vương Phong rời đi, Tạ Bích Dao mới đưa tầm nhìn sang Đàm Phức Âm đang thất thần suy tư, đáy mắt thực sự phức tạp. Từ đêm qua tới nay cô ấy đã nhận ra bạn thân xảy ra chuyện, nhưng khi hỏi thì cô cứ lắc đầu cho qua.

“ Cậu và Ngao tổng đang giận nhau à? ”

Đàm Phức Âm tiếp tục lắc đầu, mi mắt nặng nề khẽ nhắm lại một lúc, hít lấy một hơi để tiếp thêm cho bản thân sự mạnh mẽ.

“ Phức Âm à, nếu ở bên Ngao tổng cậu không thấy hạnh phúc thì giải thoát cho nhau đi, hà cớ gì cứ phải giày vò? Tớ biết từ lâu từ thời học cấp ba cậu và Vương Phong thích nhau, lúc đi du học trở về và biết tin cậu quen Ngao tổng thì cậu ấy rất buồn, bảo với mình là do cậu ấy chậm chạp nên đánh mất cậu, trách bản thân không tỏ tình với cậu sớm hơn nhưng cũng vì sợ cậu phải chờ đợi... ”

“ Đừng nói nữa, Bích Dao! Hựu Triết tốt với tớ lắm, vô cùng yêu chiều tớ, với lại tớ nợ anh ấy nhiều thứ lắm, cậu cũng biết mà. ”

“ Nhưng cậu có hạnh phúc, vui vẻ với sự yêu chiều đó không? ”

Câu hỏi ấy khiến Đàm Phức Âm ngây người, tự cảm nhận trái tim của mình, đôi mắt bỗng chợt dao động khi nhìn thấy Vương Phong đi đến, người cô đem lòng thích đã từ rất lâu.

“ Vào rạp thôi ~ ”

Suốt cả một bộ phim, Đàm Phức Âm luôn tập trung vào màn hình nhưng cô không hề chú ý đến nội dung, thậm chí tên nhân vật chính là gì cũng chẳng biết, đầu óc phiêu lãng vào những tâm tư hiện tại.

Và rồi bộ phim kết thúc, cả ba rời khỏi phòng chiếu phim với ba biểu cảm khác, chẳng ai hào hứng với lần đi chơi hôm nay.

“ Hai cậu đi ăn tối với tớ và bạn trai tớ không? ”

Đàm Phức Âm và Vương Phong đồng loạt lắc đầu, cô nói:

“ Thôi cậu đi đi, tớ không đi đâu. ”

Sau đó, bạn trai Tạ Bích Dao đến đón cô ấy rời đi, không gian nơi đây chỉ còn Đàm Phức Âm và Vương Phong. Lúc này, cô chủ động nhìn sang anh ấy, lên tiếng:

“ Tớ bắt taxi về được rồi, cậu khỏi phải đưa tớ. "

“ Sao vậy? Sợ Ngao tổng ghen à? ”

Đàm Phức Âm gắng gượng mỉm cười, sau đó lắc đầu, trả lời:

“ Không phải, sợ phiền cậu thôi á. ”

“ Phiền gì chứ, tớ đến đón hai cậu thì phải đưa về, hôm nay chủ nhật với lại giờ này cũng đâu còn bận việc gì nữa...Ờ, hay là chúng ta đi ăn mì rồi hãy về, thấy sao? ”

Chương 3: Ghen Tuông

Gia đình Vương Phong cũng thuộc dạng có điều kiện khá giả ở thành phố V, lại thêm dượng của anh ấy là chủ tịch tập đoàn Diêu Thị, được cho đi du học nước ngoài và công việc hiện tại là Giám đốc kinh doanh. Thế nhưng, nếu so sánh với Ngao Hựu Triết thì quá khập khiễng, kể cả tập đoàn Diêu Thị cũng chẳng là gì so với Ngao Thị.

Vương Phong đề nghị đi ăn, nhưng Đàm Phức Âm viện lý do đau đầu và ăn vặt nên không đói. Lúc này trên xe chỉ có hai người, anh ấy lái xe nhưng lắm lúc nhìn sang cô quan sát, riêng cô thì cứ đăm đăm nhìn đường phố xuyên qua cửa kính.

“ Chân của mẹ cậu đã bình phục hẳn chưa, đi đứng bình thường chứ? ”

Đàm Phức Âm cười nhẹ gật đầu, lịch sự nhìn qua Vương Phong trả lời:

“ Đã bình phục nhưng để như lúc trước thì không thể. ”

“ Dì bất cẩn quá! Lúc đó mẹ tớ gọi sang, bảo là mẹ cậu gặp tai nạn giao thông rất nghiêm trọng, khi ấy tớ điếng người luôn. ”

Trò chuyện thêm đôi ba câu thì cũng đã đến tòa chung cư, chiếc xe ô tô chậm chạp tấp vào ngay đó rồi dừng lại. Bên trong Đàm Phức Âm nhanh chóng tháo mở dây thắt an toàn, vừa nhìn sang anh ấy nhỏ nhẹ cất tiếng:

“ Cảm ơn cậu nha ~ ”

“ Ờm... ”

Đàm Phức Âm mỉm cười đáp lại, sau đó gấp gáp mở đẩy cửa xe bước xuống, do không chú ý xung quanh nên đâu biết rằng có sự xuất hiện của Ngao Hựu Triết nơi đây, khi anh đang ở trong xe chờ đợi cô trở về.

Cùng lúc Đàm Phức Âm vừa bước xuống thì cánh cửa xe bên kia cũng được mở ra, Vương Phong vội vàng lên tiếng níu giữ cô ở lại, gọi tên:

“ Phức Âm! ”

“ Gì hửm? ”

Vương Phong bước tới mấy bước rút ngắn lại khoảng cách giữa cả hai, ánh mắt nhìn cô đầy thâm tình sâu kín khiến Phức Âm mất tự nhiên lãng tránh, cười gượng hỏi tiếp:

“ Có việc gì sao? ”

“ À không...không có gì! Tớ định bảo cậu phải ăn tối, ăn vặt rồi nhịn luôn sẽ không tốt cho dạ dày. ”

“ Ừ, một lát tớ sẽ ăn. "

“ Vậy thôi tớ về, bye! ”

Đàm Phức Âm lần nữa mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng vẫy tay trước mặt anh ấy, nói:

“ Bye! ”

Đứng nhìn chiếc xe ấy lái đi rời khỏi, mi mắt nặng trĩu của Đàm Phức Âm buồn bả rũ xuống, bàn tay mở ra túi xách lấy điện thoại kiểm tra, nhưng chẳng có dòng tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào của Ngao Hựu Triết, từ tối qua đưa cô về anh im lặng đến bây giờ, biết mình bị anh giận vì đã từ chối.

Lần này Phức Âm chủ động làm hòa, nhắn tin gửi đến Ngao Hựu Triết, với dòng tin nhắn với vỏn vẹn bốn chữ ‘ anh giận em hả? ’

Thế nhưng, vừa xoay người định vào trong chung cư thì bỗng dưng ánh nhìn của cô lướt qua một chiếc xe ô tô quen thuộc phiên bản giới hạn, làm cô ngay lập tức đứng yên bất động với nét mặt vô cùng sửng sốt.

Đôi mắt Ngao Hựu Triết đăm đăm nhìn Đàm Phức Âm, tròng mắt đỏ ngầu cháy rực chứa đầy sát khí lẫn ngọn lửa ghen tuông tức giận, bàn tay đã siết chặt lấy vô lăng từ khi xác định bạn gái mình đi cùng với nam nhân khác, tuy khoảng cách khá xa nhưng anh vẫn nhận ra Vương Phong người bạn thuở nhỏ này của cô có tình ý đặc biệt với cô, không phải riêng lần này mà đã hai lần quan sát.

Thế là Đàm Phức Âm luýnh quýnh chạy đến, Ngao Hựu Triết cũng mở cửa xe bước xuống, nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng lãnh khốc lạnh lùng, âm giọng trông nặng nề cất lên:

“ Người bạn thân thiết từ thuở nhỏ này của em quan trọng hơn cả người bạn trai này sao? Em từ chối đi hẹn hò với tôi để đi cùng cậu ta...? ”

“ Không phải, cuộc hẹn này đã hai tuần trước và có cả Bích Dao nữa, nhưng cậu ấy có hẹn với bạn trai nên không cùng về. Hựu Triết, anh đừng hiểu lầm mà. ”

Ngao Hựu Triết cười lạnh một cái, điềm tĩnh bên ngoài chỉ là đang cố gắng kiểm soát, bên trong lòng anh bây giờ như sóng dữ gào thét, đôi mắt nguy hiểm như muốn nuốt trọn lấy đối phương.

Và rồi, Ngao Hựu Triết vươn tay túm lấy cổ tay của Đàm Phức Âm, sau đó mở cánh cửa xe ô tô hàng ghế sau đẩy cô vào đó, cơ thể vạm vỡ đè xuống người cô ngấu nghiến lấy đôi môi mềm mại ngọt ngào, khiến cô sửng sốt vùng vẫy đặt tay vào vai anh đẩy ra. Thế nhưng, cô càng phản kháng thì người đàn ông ấy càng thêm mạnh bạo và quyết liệt hơn nữa, bàn tay bất lương rà soát sờ soạng từ đôi chân đến chiếc eo thon gọn chẳng còn tử tế lịch thiệp như ngày thường, vốn bị cơn nóng thiêu sạch toàn bộ lý trí.

“ Hựu Triết...anh bĩnh tĩnh chút đi...đừng làm vậy...bỏ em ra... ”

Hai tay Ngao Hựu Triết ấn giữ hai bên bả vai của Đàm Phức Âm cho cô nằm yên, tức giận nghiến răng thốt ra:

“ Đàm Phức Âm, em phải là người phụ nữ của tôi, phải là của tôi! ”

Dứt câu, hành động Ngao Hựu Triết càng thêm quá đáng, dụi vào chiếc cổ thon cao của Đàm Phức Âm hôn hít mạnh bạo, bàn tay sau đó dứt khoát xé đôi chiếc áo thun của cô, vòng một căng đầy trắng noãn ẩn ẩn hiện hiện một nửa nhấp nhô bên trong chiếc áo lót, tuy không gian trong xe ô tô chặt hẹp nhưng chẳng thể cản trở được khao khát muốn chiếm lấy cô của anh.

“ Đang ở ngoài đường...dừng lại...Hựu Triết...mau dừng lại...em chưa chuẩn bị tâm lý cho việc này thật mà... ”

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play