Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Người Ăn Xác

Làng Thiên Mãng

trong bóng tối mù mịt,thỉnh thoảng có tiếng kêu của xe du lịch,bên trong xe có 18 người,12 nam 6 nữ, trong xe có 9 chỗ ngồi,1 chỗ ngồi được 2 người,đếm đi thì vừa đủ cho 18 người ngồi,điều kì lạ là,họ không có những vẻ mặt như vui vẻ,phấn khích gì cả,trong số họ có những người có vẻ khá hoang mang,buồn bã,lo sợ,nhưng họ đều đồng dạng lo sợ và hoang mang Nguyên lai là bọn chúng không phải đi du lịch mà là bọn chúng đến từ những nơi khác nhau,có người đang ngủ,có người đang học,có người đang làm việc,nhưng bọn họ có 1 điểm chung chính là 9h đêm đó bọn họ đều thắp nến,nghe thì có vẻ kỳ lạ,nhưng bọn chúng khi thuần lại sự việc gần đây thì chỉ có 1 điểm chung duy nhất là thắp nến,bọn chúng ban đầu chỉ coi đây là trò đùa của một tổ chức hay show nào đó,nhưng khi 1 người trong bọn họ quay đầu nhìn về phía gương chiếu hậu ở giữa thì mới thấy được mặt của tài xế,ông ta không có mặt,nói cho đúng hơn là mặt của ông ta máu me be bét sóng mũi thì bị đâm thẳng vô trong rất quái dị,mắt thì chỉ có màu máu,miệng thì như bị ai đó khâu lại vậy.
Khi chiếc xe dừng lại,tài xế xoay đầu 90 độ bảo bọn chúng xuống xe,khi tài xế xoay đầu thực ra không nói gì cả chỉ đơn giản là nhìn bọn họ,xong họ sợ quá nhảy xuống xe thôi,khi xuống xe bọ họ thấy 1 ngôi nhà kiểu cổ trang nhưng có 3 tầng lầu,bọn họ bây giờ chỉ muốn ăn thôi,vì họ đã ở trên xe gần 2 giờ đồng hồ,cộng với việc họ đã nôn đi nôn lại có thể nói bây giờ bọn họ rất đói.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Mặc dù ta là nhà tâm lý học nhưng cũng không thể chịu được sự đả kích lớn như vậy,vả lại nếu như không có một nơi nào để ở thì ở đây quả thực rất nguy hiểm, nếu như ở đây lâu quá thì sẽ chết vì chết đói mất,chi bằng đánh liều 1 phen vậy’
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Mọi người,nếu..nếu như chúng ta không đi vào trong đó thì chúng ta cũng chết vì chết đói mà thôi,chi bằng chúng ta cùng tiến vào có khi nào trong đó có người sống thì chúng ta được cứu rồi
Phan Từ Hoa
Phan Từ Hoa
Thật..thật sự phải tiến vào trong đó sao?
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Nếu như không vào trong cái Toà cổ trang đó thì không ai biết được ngoài đây còn nguy hiểm gì cả.
Diệp Thiên
Diệp Thiên
Tôi thấy cũng quá mạo hiểm rồi đấy,nếu như ở đây có người đi ngang qua thì chúng ta sẽ được cứu.còn nếu như đi vào trong đó ai chắc chúng ta sẽ sống sót được.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Quả thực nếu như không tiến vào trong thì cơ hội sống sót vẫn cao,vì không ai hoàn toàn tin vào mấy chuyện ma quái trên đời được’
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Vạn nhất không có xe thì sao?
Diệp Thiên
Diệp Thiên
Chắc chắn sẽ có,nếu như không có thì chúng ta bắt côn trùng ăn đợi đến khi nào có xe thì thôi
Diệp Thiên
Diệp Thiên
Dù gì vẫn tốt hơn là vào trong nơi chúng ta không biết gì về nó cả.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Lúc nay mọi người trầm ngâm suy nghĩ ,vì không biết nên nghe ai,quả thực nếu xét trên phương diện không ai tin vào ma quỷ có thật thì mọi người không ai muốn vào nơi chưa biết gì cả vì nếu vào trong gặp phải tên sát nhân hay gì đó thì sao,dù gì bên ngoài cổ trang là 1 rừng rừng lớp lớp dày cộp,vả lại trời cũng tối ai cũng không muốn vào cả,suy đi tính lại vẫn là ý kiếm ở lại tốt hơn’
Rốt cuộc thì mọi người cũng nghĩ ra được 1 cách công bằng nhất
Đó chính là cho người tự chọn
Kết quả cho ra là diệp thiên người ở lại là 11 còn người đi với thế phương là 7
Khi Trần Thế Phương tiến vào trong đằng sau vang vọng lại tiếng chửi rủa ngu muội,khi hắn bước chân vào gần toà cổ trang
Hắn bất ngờ là bên trong có đèn,có vẻ suy đoán của hắn đúng.Đường dẫn vào cổ trang là 1 cây cầu dưới cầu là 1 hồ nước xoay quanh cổ trang,khi hắn tiếng vào trước cửa cổ trang,hắn gỗ nhẹ vào cửa nhưng không ai đáp lại hắn,mãi khi hắn hết kiên nhẫn rồi mới làm,hắn hét to và đập mạnh vào cửa rồi nói.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Có ai không?
Lúc nay người bên trong mới mở cửa và kêu bọn hắn vào
Hắn vào thì rất ngỡ ngàng
Vì không gian bên trong rất khác không gian bên ngoài
Bên ngoài kiểu cổ trang
Nhưng bên trong rất hiện đại
Tivi tủ lạnh đều có cả.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Đói quá,muốn ăn quá’
Hắn mới mao muội nói 1 câu
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Anh có đồ ăn không?
Tên đó chị cười nhưng bên trong không cười chỉ chỉ tay về phía tủ lạnh
Trần Thế Phương lập tức hiểu ý của hắn
Muốn hắn đi qua đó lấy đồ ăn mà ăn
Bọn chúng mở cửa tủ lạnh,bên trong chỉ toàn là rau và 1 ít xúc xích đông lạnh,nhưng bọn chúng ăn ngon mặc dù đều là đồ sống,lúc nay hắn mới để ý trong khu nhà nay.
‘Hắn mới thấy kì lạ,vì trong nhà chỉ có 1 người đàn ông mở cửa cho hắn,và bọn hắn có hẳn 7 người,mặc dù biết nhưng vẫn mở cửa,và nhìn từ ánh mắt của hắn có vẻ không có gì là sợ cả,mà giống như đang bi thương cho ai đó vậy,lúc nay người đàn ông đó mới chỉ tay về 1 phía và đưa ra 1 tờ giấy đã viết sẵn,vượt qua khai quang lần 1,rồi đến gặp tôi.
Hắn không nói nhiều khi nói xg lập tức bỏ lên lầu cổ trang,khi chúng tôi nhìn về phía tay hắn chỉ,thì thấy 1 cánh cửa gỗ nâu đen cũ kĩ thậm chí là đã mọc đầy rêu,khi chúng tôi đến gần mới thấy,có 3 chữ Làng Thiên Mãn
Khi Chúng tôi đang thắc mắc thì nó ghi tiếp.
NHIỆM VỤ:SỐNG SÓT 7 ngày
GỢI Ý:KHÔNG NÓI BÍ MẬT VỚI GIÓ
KHÔNG NÓI BÓNG GIÓ VỚI NGƯỜI THÔNG MINH
KHÔNG NÓI DỐI VỚI KHÓ
KHÔNG NÓI SỰ THẬT VỚI LỬA
Độ Khó:KHAI QUANG TẦNG 2 TRUNG KỲ
CẤP ĐỘ:KHAI QUANG TẦNG 1

LÀNG THIÊN MÃNG

Khi hắn còn bỡ ngỡ,thì đám rêu đó mọc lên nhanh chóng mà mắt thường còn thấy,hình thành 1 dấu mũi tên,chỉ vào tay nắm cửa,ra hiệu cho bọn chúng mở cửa,nhưng lúc nay không ai dám tiến lên cả,thời gian trôi đi 1 phút,rồi 3 phút,4 phút ở phút nay cây thương như sinh ra linh tính hắn bắt đầu có miệng,ở phút thứ 5 hắn sinh ra đôi mắt,khi chúng tôi chưa hiểu chuyện gì cả,thì cây thương từ từ hình thành 1 cây thương,điều kì lạ là cây thương nay không có đầu thương,mà là 1 đầu người,nhưng rất nhỏ,khi mọi người chưa kịp phản ứng,cây thương lao vào 1 người ở gần đó,điều kì lạ là cây thương xuyên qua người đó và biến mất không dấu vết,mọi người nghĩ đây là trò đùa của 3d của ai đó,khi mọi người chưa kịp phản ứng thì người bị cây thương lao vào đột nhiên bị cắt lưỡi,ăn miệng,móc mắt,lúc này bọn chúng mới phản ứng lại,bắt đầu chạy náo loạn cả lên,vào lúc nay mới có người nói mau mở cửa ra chạy ra khỏi chỗ toà nhà quái dị nay,bọn chúng hoảng hốt,bắt đầu chen nhau chạy ra phía cửa ra,nhưng khi bọn họ mở cửa ra,thì bên ngoài lúc nay đã bị bao phủ bởi sương mù đen rồi,không biết ai có cố ý hay không có 1 chàng trai đứng ở phía ra,bị đẩy ra ngoài,anh ta mới bị đẩy xuống đất thì có thứ gì đó ở sương mù đen xé xác,nhưng khi họ chưa để họ phản ứng,thì thứ mặt người đó bắt đầu lao Vào Trong Trần thế phương.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘hắn lúc nay rất hoảng hốt,vì theo như hắn biết thì con ma đó chỉ cần 20s để móc mắt,cắt lưỡi,ăn miệng của 1 người đó mà thôi,vậy tại sao lúc đầu hắn lại đợi 5 phút rồi mới giết người nhỉ,chưa để hắn suy nghĩ nhiều,thì con ma đấy cắt lưỡi của hắn,cơn đầu làm hắn giật mình,theo bảo năng của hắn có một suy nghĩ duy nhất,mở cánh cửa cũ kĩ đó ra và lao vào,lúc nay hắn bật tốc chạy mở cảnh cửa và lao trong,còn con ma thì không theo hắn vào,giống như có 1 số hạn chế nào đó vậy’
Những người bên ngoài thì không may mắn như vậy,con ma khi mất đi mục tiêu thì sẽ tìm mục tiêu khác,lúc nay con ma săn giết điên cuồng,máu của bọn chúng đầy khấp ngôi nhà cổ trang,chỉ có 2 3 người không phải là người ngu họ thấy Trần Thế Phương Chạy vào trong có người xô đẩy vào trong,khi người bị xổ đẩy,liền bị con ma quái dị đó giết chết,suy cho cùng con người đứng trước cái chết đều sẽ làm vậy,huống chi là với 1 con ma.
Khi vào trong cánh cửa,ý thức của Trần Thế Phương rất mơ hồ,khi hắn tỉnh dạy thì cảnh vật xung quanh hắn đã thay đổi,khi hắn đứng dạy vẫn còn nhớ lại những cảnh đáng sợ trước đó,nhưng hắn không dám hiện rõ ra mặt,bởi vì xung quanh hắn đã có 1 đám người đứng đấy,nhìn qua họ có vẻ cũng đã trải qua cảnh tượng trước đó,nhưng điều kì lạ là lưỡi của hắn mọc lại rồi.
Khi hắn còn bối rối vì sao thì có 1 người từ đâu đến thì không biết chỉ biết người đó trông rất già và sự xuất hiện của hắn đã làm thay đổi tình hình,lúc đầu mọi người hoảng hốt vì tưởng đã vào 1 nơi quỷ dị không kém gì trước đó,vì con ma canh cửa đã có thực lực kinh người vậy,huống chi là cánh cửa sau đó,nhưng sự xuất hiện của ông già có thể gián tiếp chứng minh là họ không nguy hiểm.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Không phải chỗ nay rất quái dị,ông già từ này rốt cuộc từ đâu tới,môi trường xung quanh ta là rừng rậm và 1 ông già nhìn như 80 tuổi này sao có thể băng qua rừng và tới chỗ họ an toàn được,và làm sao ông ta biết bọn ta ở đây?’
Ông già chỉ cười,và nhìn bọn họ,rồi nói
Hoàng Từ Nhân
Hoàng Từ Nhân
Chào mừng các cháu đến với Làng,các cháu từ nơi xa xôi tới đây để phá dỡ giúp bọn già này,nơi đây không hợp để nói chuyện,các cháu theo ông vào làng đã nhé.
Cả đám người chỉ gật đầu và đi theo ông già đó vào làng.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Kì lạ thật lúc vào cánh cửa thì không có ai theo ta cả,nhưng nhìn từ bộ đồ họ mặt rất giống với 2 người trong 7 người theo ta,rốt cuộc thì 18 người thì đã chết hết 5 người,không biết bọn kia ra sao rồi,hy vọng họ có thể sống sót,khi họ sống sót và được cứu thì ta cũng có có hy vọng rồi,không biết nơi đây còn con quái vật gì không nữa’
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Nhưng cũng thật kì lạ,lúc vào nếu tính thêm 2 người kia thì mới có 3 người thôi,đâu ra thêm gần chục người nay vậy’
Hắn và đám người đi phía sau ông lão hắn không đứng ở giữa hay đứng cuối,chỉ đứng xen xen ở giữa cuốii và giữa để tránh cho gặp thú hoang hay mấy con ma vẫn có thể chuẩn bị cho 1 chút thời gian chạy trốn,có thể mọi người nghĩ Trần Thế Phương nhát gan và bán đứng đồng đội nhưng cũng không thể trách hắn,trách thì trách đám người kia ngu ngốc mà thôi,vì ai biết được trong khu rừng nay không có thú hoang chứ
Hắn rất tò mò tại sao đám người kia lại vào được chung chỗ với hắn,nên hắn bắt đầu bắt chuyện với người bên cạnh,sau khi nói vài câu xã giao với người đó,hắn hỏi 1 câu,”làm sao anh vào được đây vậy,người đó trả lời.
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Đơn giản mà mở cửa rồi chúng tôi bị đưa vào đây.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Anh..anh không gặp phải thứ quái dị gì sao
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Không có,lúc đó có 1 cô gái trong toà lầu hướng dẫn chúng tôi vào trong nhanh không thì sẽ bị thứ quỷ dị gì đó ăn thịt thôi.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Coi bộ,trong đây duy nhất không phải chỉ có 1 toà lầu cổ trang như vậy,và không phải ai cũng là người xấu.’
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Vậy cô gái đó có kể gì với anh gì nữa không?
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Có,cô ta nói,Khai Quang lần đầu không khó nhưng khó ở chỗ,chúng tôi gặp phải nhiệm vụ sống sót,cô ta bảo nhiệm vụ sống sót càng lâu thì người chết càng nhiều.
Khi Phùng Quốc Huy nói đến đây bỗng nhiên sợ hãi và run rẫy và nói.
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Cô ta bảo với 1 nụ cười kì lạ,cô ta bảo khi sắp bị quái vật ăn thịt hay đồng đội phản bội,hãy ăn thịt người đồng đội gần đó nhất,tốt nhất là ăn..ăn sống.
Khi hắn vừa nói dứt lời trái tim của Trần Thế Phương bỗng thót lại,mặc dù hắn là nhà tâm lý học nhưng việc ăn thịt người thì hắn chưa bao giờ thấy,và đặc biệt là những lời đó từ miệng 1 cô gái.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Từ những thông tin nay ta có thể biết,nhiệm vụ sống sót là nhiệm vụ khó nhất,có thể không phải khó nhất,nhưng nó cũng không nhất thì nhì rồi,và từ miệng anh ta ta có thể biết,khi ăn thịt người sẽ được bảo hộ hay gì đó,có thể tránh khỏi ma quỷ,nhưng việc ăn thịt người mà còn là ăn sống thì ai mà chịu ăn được chứ,mong suy luận của ta là đúng’
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Nếu nói vậy thì,trước khi các anh vào đây có lẽ cũng được nhắc nhở rồi chứ.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Không,chúng tôi chỉ được 1 người đàn ông bí ẩn chỉ tay vào cánh cửa thôi.
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Người đó cũng lạnh lùng thật đó,mà sao các bạn có 3 người thôi vậy.
Trần thế phương thở dài,bắt đầu hồi tưởng lại từ đầu lúc lên chiếc xe du lịch và bây giờ,rồi mới kể
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Chúng tôi ban đầu có 18 người,sau đó chúng tôi chỉ nghĩ đây là trò đùa,đến khi thấy tài xế đó.
Nói đến đây mặt hắn lạnh đi vài phần
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Sau đó chúng tôi xuống xe,tôi thì muốn vào trong toà lầu để xem có người hay không,còn có người không muốn đi nên ai muốn đi cùng tôi thì theo,kết quả là 7 người theo tôi,còn 11 người ở lại,để đợi xe đi ngang qua.
Sau đó hắn kể việc mình bị con quái vật cánh cửa đó ăn thịt,người đàn ông tên Phùng Quốc Huy đó sững sờ,rồi nói với giọng điệu run rẫy
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Vậy..vậy…vậy các người đó đã..đã chết hết rồi..rồi
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Ý anh là sao vậy?
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Bọn tôi ban đầu có 10 người,cũng gặp chuyện giống như các anh,nhưng lúc bọn tôi tiến vào thì chỉ có 9 người đi còn 1 người muốn ở lại,để giải quyết vấn đề vệ sinh của hắn,nhưng lúc đó chúng tôi không có thời gian để đợi,vì chúng tôi quá đói rồi,khi bọn tôi bảo,hắn đi cùng rồi đợi đến toà lầu cổ trang rồi giải quyết,nhưng hắn kiên quyết không chịu,lúc nay có 1 người hết kiên nhẫn rồi quát lên nếu như mày không đi thì tụi tao đi,không biết do ảnh hưởng của độ tuổi hay không,mặc dù nhìn từ vẻ mặt ban đầu của thằng đó,thì rất sợ hãi,nhưng sau khi người đàn ông đó nói vậy thì hắn rất kiêu ngạo,tụi tôi không nghĩ gì nhiều,chỉ nghĩ do tuổi trẻ nông nỗi thôi,nhưng khi chúng tôi đi được giữa chừng thì có người mới quay đầu lại xem mặc dù trời rất tối nhưng,chỗ của hắn phát có màu đỏ và rất sáng,lúc nay người kia không nghĩ gì nhiều cả,chỉ tưởng mình suy nghĩ nhiều xong sinh ra ảo giác thôi,nên bọn tôi đi tiếp,khi bọn tôi vào đứng trước cửa toà lầu đợi tên đó đến,lúc nay bọn tôi mới thấy hắn chạy vội vã tới,trên mặt thì tái nhợt còn có vẻ hoảng hốt tuột cùng nữa,nhìn xuống thân thể hắn,thì thấy 1 cánh tay trái của hắn gần như bị đứt lìa,giống như có ai đó cắn hắn vậy,hắn vừa chạy vừa kêu cứu,phía sau hắn,có 1 màn sương đen dày đặc đám sương đen đó cũng rất kì lạ,không đuổi theo nhanh theo người đàn ông đó,mà chỉ bám sát người hắn,như đang chơi đùa vậy,lúc nay bọn tôi không nghĩ gì nhiều chỉ nghĩ nếu như hắn đuổi tới mà trong toà lầu chưa mở cửa thì xong đời,sau đó thì không còn gì nữa bọn tôi đập cửa la hét tìm mọi cách để người bên trong mở cửa,khi người đàn ông bị màn sương đen dí chạy tới thì người phụ nữ bên trong mới mở cửa và cho chúng tôi vào bên trong.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Vậy còn người đàn ông đó thì sao?
Phùng Quốc Huy cuối đầu xuống với vẻ mặt xót xa và nói.
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Đã chết,và cái chết rất kinh khủng.
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Anh muốn nghe không?
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Anh ta bị 1 cái lưỡi dài chuôi vào mồm,và từ từ nghiền nát nội tạng của anh ta,cuối cùng là đâm xuyên qua tim,haiz cái chết của anh ta khiến bọn tôi không còn tâm trạng ăn uống gì nữa,nhưng để sống sót bọn tôi cố nuốt những thức ăn đó vào,hên cho bọn tôi là những đồ ăn trong đó toàn là rau nên vẫn ăn được.
Trần Thế Phương khi nghe xong,mới suy nghĩ
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Nếu nói như vậy thì 11 người kia đã chểt rồi,và từ những gì hiểu được thì vốn dĩ vào đây là 28 người mà nhiệm vụ yêu cầu sống sót 7 ngày,tức là bây giờ tỉ lệ sống sót dùng mạng của 27 người để sống sót có vẻ không khả thi,bây giờ chỉ còn cách trong chờ vào những gợi ý đó thôi.’
Bất tri bất giác bọn hắn đã tới làng,trước làng có 1 khối đá cao 3m khắc 3 chữ.
LÀNG THIÊN MÃNG

Quy Tắc

Lúc bọn chúng vào làng,bọn họ thấy xung quanh rất khác với những gì tưởng tượng,xung quanh không âm u,thay vào đó là trời quang mây tạnh,khi họ đi vào trong họ quan sát được bên trong ngôi làng.
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
‘Người ở đây rất hào phóng thì phải,xây nhà mà xây bằng gạch luôn,không giống mấy bộ truyện tôi đọc nhỉ,thường thì mấy nhà ở đây phải bằng mái lá thân gỗ gì chứ,trời thì phải âm u cho giống mấy bộ truyện kinh dị chứ,nhưng cũng quá lạ,người ở đây toàn là người già,trẻ con thì ít đến đáng thương.’
Bọn chúng được trưởng làng đưa đi vào sâu bên trong.
Càng đi sâu vào bọn chúng thấy những điều rất kì lạ
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Nơi nay rất quái dị,nhìn từ môi trường xung quanh thì được chia làm 4 hướng,lần lượt là Đông,Tây Nam,Bắc,mỗi hướng đều có 1 cánh cổng,và những nhà ở đây hầu như không có người trẻ,đa số đều là người già và trẻ con’
Khi họ đi sâu vào trong không còn căn nhà nào nữa,thay vào đó là những mẫu trồng trọt,nhưng điều khó hiểu nhất là không có ai trồng trọt cả nhưng những mẫu đất trồng trọt ở đây đều tươi mới.
Trong lúc Trần Thế Phương đang suy nghĩ,ông trưởng làng dẫn họ đến trước 1 ngôi nhà,căn nhà nay khác với những căn nhà khác trong làng
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Kì là thật,nếu chúng tôi là đội phá dỡ vậy những xe máy xúc đồ đâu nhỉ?,và xét từ môi trường xung quanh thì nhà chúng tôi đến dường như là trung tâm của ngôi làng nay,xét từ việc chỉ có người già và trẻ con trong làng,và những việc kì quái như cây không cần tưới vẫn xanh mát,thì đã có thể khẳng định rằng chúng tôi không đến để phá dỡ giúp bọn họ,mà dường như giúp bọn họ làm việc gì đó?’
Trần thế phương lúc này đang chìm đấm trong những suy nghĩ của hắn,mặc dù những chứng cứ hắn kể không thể kết tội là những người nay đang có âm mưu,nhưng điều hắn không chú ý rằng,lúc nay kế bên hắn Phùng Quốc Huy đang kéo túi quần hắn như đang nhắc nhở điều gì đó.
Khi hắn bị Phùng Quốc Huy Đá mạnh vào gót chân thì hắn mới tỉnh dạy từ những ý thức trong đầu,lúc nay Phùng Quốc Huy rũng rẫy,Và chỉ lên cửa sổ,Trần Thế Phương nhìn lên theo chỗ của Phùng Quốc Huy chỉ,chỉ thấy trên đó là 1 cửa sổ,bên trong đứng 1 bóng người,hắn không có đầu chỉ có 1 cái bóng và điều đáng sợ là bên cạnh hắn treo 1 cái đầu người,chỉ thấy cái đầu người đó mắt trợn ngược,sóng mũi giống như bị ai đó cắn vậy,thậm chí sóng mũi bị cắn thẳng vô trong,có thể nhìn thấy cả xương sọ của hắn,2 bên má thì bị mổ sẻ,đường bị mổ giống như điêu khắc vậy,rất thẳng và ngăn nấp,có thể nhìn thấy răng bên trong.
Trần thế phương trong biển suy nghĩ của hắn lúc này
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Trong thể ý thức của hắn bảo hắn nhanh chống chạy trốn,liên tục có những giọng nói ám ảnh hắn,bảo hắn chạy trốn nếu không chạy sẽ chết,những tiếng nói đó vang vọng khắp trong tâm trí hắn.’
Đúng lúc hắn chuẩn bị chạy trốn,thì ông già phía trước nhìn lên,hắn cũng nhìn lên theo,thì không thấy ai cả,lúc nay bề ngoài hắn rất bình tĩnh,nhưng nếu như có người ở gần vẫn có thể nghe thấy tiếng tim của hắn đập rất nhanh và to,khi hắn hoàn hồn lại thì đã đến đứng trước cửa của ngôi nhà,hắn mới bắt đầu quan sát.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Nhìn từ vẻ bề ngoài của ngôi nhà thì được làm từ gỗ,và nhìn từ hình dáng của gỗ là gỗ mun đen,ở phần trên và giữa đều là gỗ mun đen,còn phần nền móng dưới cùng là gạch nhưng gạch này rất lạ,gạch nay có màu trắng,ngôi nhà này có 3 tầng,tầng cao nhất là cái tầng cái bóng xuất hiện đó,nhưng khi hắn nhìn lên lại thì lúc nay cánh cửa sổ mở toang ra thì bị đóng chặt lại thậm chí còn sắt hàn lại.’
Trần thế phương nhìn sang Phương Quốc Huy và hỏi nhỏ.
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Chuyện hồi nãy cái đầu đó,có ai thấy không?
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Có..có
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Ai vậy
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
Là tôi với anh chứ ai
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
‘Quả thực không phải ai cũng là người hiểu chuyện’
Trần Thế Phương
Trần Thế Phương
Không,ý tôi là người khác chúng ta
Phùng Quốc Huy gãi đầu và nói
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
À thế thì không rồi.
Phùng Quốc Huy
Phùng Quốc Huy
‘Suỵt,hồi nãy anh ta thấy vậy mà chỉ chảy mồ hồi,có lẽ anh ta có thể dẫn mình thoát khỏi nơi quỷ quái này.
Trần thế phương không đáp lại,mà chỉ gật đầu.Bất tri bất giác bọn họ đã theo trưởng làng vào trong ngôi nhà,ngôi nhà được thiết kế kiểu như phương tây vậy,khi vào ngôi nhà ập vào mắt Trần Thế Phương là 1 bàn ăn nằm ngang,có 17 chỗ như thể là chuẩn bị cho họ vậy,phía sau bàn ăn là lò sưởi,phía trên lò sưởi là ống khói,nhìn qua bên trái của ngôi nhà là nhà bếp,nhà bếp đồ dùng sinh hoạt rất thô sơ,ở giữa nhà bếp và cầu thang dẫn lên tầng hai.
Lúc nay trưởng làng mới lên tiếng
Hoàng Từ Nhân
Hoàng Từ Nhân
Chỗ ở của chúng tôi khá thô sơ mong mọi người thông cảm.
Hoàng từ nhân vừa đi vừa giới thiệu cho họ
Tóm tắt lại lời của ông trưởng làng là:tầng 1 thì giới thiệu rồi,mình không giới thiệu nữa,tầng hai là phòng ngủ.
Nói đến đây hoàng từ nhân mới lên tiếng
Hoàng Từ Nhân
Hoàng Từ Nhân
Ở đây là nơi ở của quý vị,còn tầng ba là nơi chứa đồ quan trọng của làng,mọi người không có việc gì thì đừng lên trên nhé.
Mặc dù hắn nói vậy,nhưng cánh cửa lên tầng 3 lại bị khoá chặt.
Trần Thanh Thiên
Trần Thanh Thiên
Vậy..vậy,ông trưởng làng ông ở đâu vậy?
Hoàng Từ Nhân
Hoàng Từ Nhân
Mọi người chỉ cần đi ra đi ra khỏi cửa đi thẳng đến cổng làng r quẹo trái là thấy nhà tôi,bây giờ cũng không còn sớm,chúng ta xuống dướ i nói chuyện đã nhé.
Bọn chúng đi xuống dưới và ngồi xuống,lúc nay trưởng làng mới nói
Hoàng Từ Nhân
Hoàng Từ Nhân
Theo như thoả thuận,các cậu sẽ ở đây trong 7 ngày để giám sát và đánh giá,để quyết định có phá dỡ hay không,và trong làng cũng có 1 số quy tắc kỳ lạ,nhưng mong các bạn có thể tuân thủ đúng,nếu không tôi không chắc các bạn sẽ xảy ra chuyện gì
Hoàng Từ Nhân
Hoàng Từ Nhân
1:6-8 giờ tối là giờ mưa,hãy cẩn thận với cơn mưa
Hoàng Từ Nhân
Hoàng Từ Nhân
2:Làng không thích người ngoài vào miếu thờ cúng trong làng.
Hoàng Từ Nhân
Hoàng Từ Nhân
3:21-6 giờ sáng là giờ nghỉ ngơi.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play