[ CHs ] ᴛʜᴇ ᴡᴏʀʟᴅ Iꜱ ᴜɴᴄᴇʀᴛᴀɪɴ
Chapter 1
Countryhumans một cá thể riêng biệt được coi là độc nhất vô nhị không ai có thể sánh bằng.
Cho dù là vậy họ vẫn có điểm yếu một điểm yếu chí mạng , như dù là vậy thì có một thứ chúng ta luôn muốn có nhất đó là tiền bạc , danh tiếng , địa vị và quyền lực . Cứ tưởng rằng họ quá hoàn hảo không một vết xước , nhưng có một thứ ai cũng mắc phải và không thể nào bỏ được đó là lòng tham.
Vậy nó thật chất có như vậy ? Hay đây chỉ là cái cớ của họ ? Hiện tại và tương lai của họ vẫn vậy , vẫn hoàn hảo như vậy , nhưng mấy ai dám nhìn vào quá khứ của họ ? Một quá khứ đau thương , một quá khứ không có lối ra , một quá khứ đen tối , có lẽ một phần nào đó là ngoại giao hoặc là vì đồng bào của họ
Là một siêu cường đứng đầu thế giới hắn luôn hoàn hảo trong mắt người khác, một bản thể hoàn hảo không tì vết với những gì hắn đang có hiện tại. Dù vậy nhưng....... Có một phần nào đó sâu bên trong tâm trí của hắn thì không phải vậy , nó vẫn luôn muốn hắn nhớ lại tất cả , nhớ lại những chuyện của quá khứ lẫn hiện tại . Cái quá khứ đen tối của hắn vốn dĩ hắn đã muốn quên nó từ lâu, một quá khứ khiến hắn phải chán ghét bản thân mình lúc đó.
Sẽ như thế nào nếu hắn nhớ lại mọi thứ ? hắn sẽ cảm thấy thế nào về nó ? Mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu , thật sự nó không đơn giản là lấy lại kí ức mà nó là một vở kịch , một vở kịch rất hoàn hảo , họ cứ như những diễn viên xuất chúng vậy , nó sẽ là một vở kịch dài không hồi kết . Cứ chờ mà xem , nó thú vị lắm đấy
Liệu một kẻ hoàn hảo đến mức không có quá khứ có thực sự tồn tại? Hay chỉ đơn giản là một con rối tự lừa dối chính mình?
Dù thế nào thì hắn không nhớ quá khứ của mình ở thế giới gốc thì cũng sẽ có một thế giới khác kéo hắn vào và cho hắn nhớ lại quá khứ đó mà thôi.
Mọi chuyện không đơn giản như hắn nghĩ. Cái cảm giác mơ hồ ấy ngày càng rõ ràng hơn, từng hình ảnh, từng mảnh ghép rời rạc bắt đầu lắp vào nhau một cách méo mó. Hắn không nhớ chúng một cách trọn vẹn, nhưng lại cảm nhận được sức nặng của chúng đè nén lên tâm trí. Một cảm giác khó chịu lan ra, như thể có ai đó đang cố kéo hắn về một nơi mà hắn không muốn chạm đến. Và rồi, một giọng nói vang lên.
Không phải giọng của ai khác, mà chính là giọng của hắn. Một hắn khác—xa lạ mà cũng quen thuộc đến đáng sợ.
NV bí ẩn
Ngươi nghĩ mình có thể thoát khỏi ta sao?
Hắn cứng đờ, bóng tối xung quanh dường như dày đặc hơn, nặng nề hơn. Một làn khói đen chậm rãi quấn lấy hắn, len lỏi vào từng hơi thở, từng kẽ hở trong suy nghĩ.
NV bí ẩn
Ngươi có thể quên, nhưng ta thì không. Ta vẫn luôn ở đây, chờ ngày ngươi quay lại.
Quá khứ không bao giờ biến mất. Nó chỉ chờ đợi thời cơ để trỗi dậy.
Hắn đứng đó, lặng người. Những ký ức tưởng như đã chôn vùi và cứ nghĩ rằng hắn sẽ chẳng bao giờ nhớ đến nó nữa nhưng giờ đây như một cơn sóng dữ ập đến, cuốn hắn vào một vùng xoáy mà hắn không thể kiểm soát.
Bóng đen dần hình thành bao quanh lấy người hắn. Nó không còn chỉ là làn khói vô định nữa. Hắn có thể thấy hình dạng của nó—một hình bóng giống hệt hắn, nhưng lại khác biệt đến rợn người. Ánh mắt của nó tối tăm, không có chút ánh sáng nào, như thể hút cạn mọi thứ xung quanh.
NV bí ẩn
Ta đã chờ ngươi rất lâu rồi.
Hắn không đáp và hắn cũng không muốn đáp. Nhưng lý trí của hắn lại run rẩy trước thực thể kia. Hắn sợ, sợ một ngày lại nhớ về quá khứ đen tối đó của hắn, sợ một ngày hắn lại phải bị mất đi chính mình để rồi rơi vào thứ được cho là quyền lực, lợi ích quốc gia sẽ được đặt lên hàng đầu. Hắn sợ sẽ phải nhớ lại bản thân hắn ở quá khứ đã vô dụng như thế nào, quá khứ hắn đã phải trải qua những ngày tối tăm đó như thế nào để có được hôm nay.
Cái bóng đen cứ lượn lờ quanh người hắn. Hắn không đáp, vì hắn chẳng biết cái bóng đó từ đâu đến và có mục đích gì huống hồ nơi hắn đang đứng lại đen như mực thứ hắn thấy được chỉ có cơ thể hắn và cái bóng kia đang dần rõ hơn. Nhưng không hiểu sao hắn lại chẳng nhớ ra đó là ai.
NV bí ẩn
Sao thế? Ngươi không chào ta sao? Ta chính là ngươi mà.
Hắn nghiến răng. Không. Không phải. Nó không phải hắn. Nhưng tại sao hắn lại sợ? Bóng đen cười khẽ, tiến lại gần.
NV bí ẩn
Đừng quên, ta mới là thứ thật sự thuộc về ngươi. Ngươi có thể chối bỏ ta, có thể che đậy ta, nhưng ngươi không bao giờ có thể thoát khỏi ta.
Một cơn đau nhói lên trong đầu hắn. Những hình ảnh mơ hồ ùa về—máu, chiến tranh, những tiếng gào thét, những thứ hắn đã chối bỏ từ rất lâu. Hắn lùi lại một bước. Nhưng làm sao có thể lùi được? Bóng đen vươn tay ra, chạm vào hắn.Lạnh.Lạnh đến tận xương tuỷ.
NV bí ẩn
Ngươi sẽ nhớ lại thôi.
Cơn đau không ngừng lại. Nó như một dòng điện chạy khắp cơ thể, như một con dao vô hình khắc sâu vào từng thớ thịt, từng mạch máu.
Hắn không muốn nhớ. Nhưng hắn không thể ngăn được. Ký ức tràn về, không theo trật tự, không có hồi kết. Nó cuốn hắn vào một vòng xoáy mà ở đó, hắn không còn là hắn của hiện tại. Hắn nhìn thấy chính mình—nhưng không phải là hắn bây giờ. Một cậu bé với ánh mắt trống rỗng, đôi tay nhỏ bé run rẩy siết chặt một thứ gì đó—một thanh kiếm, hay có lẽ là một khẩu súng. Xung quanh cậu, đất trời như nhuốm màu đỏ thẫm. Tiếng la hét, tiếng van xin, tiếng khóc của ai đó vọng đến.
Cậu bé ấy không khóc. Không một giọt nước mắt nào rơi xuống. Chỉ có đôi mắt vô hồn, ánh lên tia sáng của sự cam chịu.
NV bí ẩn
Ta đã bảo rồi, phải không?
Giọng nói ấy lại vang lên, thì thầm bên tai hắn, như một bóng ma bám lấy hắn từ quá khứ.
NV bí ẩn
Ngươi có thể chạy trốn, nhưng ngươi không thể thay đổi sự thật. Đây chính là ngươi. Ngươi không thể xoá bỏ những gì đã xảy ra.
Hắn siết chặt tay. Không đúng. Hắn đã thay đổi. Hắn không còn là con người của quá khứ nữa. Nhưng… liệu có thật sự như vậy không? Bóng đen bật cười—một tràng cười trầm thấp, vang vọng trong tâm trí hắn.
NV bí ẩn
Rồi ngươi sẽ nhận ra thôi. Chúng ta vốn dĩ không hề khác nhau.
Hắn không thở được. Không khí xung quanh đặc quánh, như thể mỗi hơi hắn hít vào đều là những mảnh vụn ký ức đang cố gắng len lỏi vào trí óc hắn. Mùi máu tanh xộc vào mũi, hòa lẫn với mùi khói và tro bụi.
Bóng người lờ mờ trong màn sương mờ ảo dần trở nên rõ ràng hơn. Những kẻ không có mặt, chỉ có những hốc sâu thẳm đen ngòm, nơi đáng lẽ phải có đôi mắt. Nhưng hắn không cần nhìn thấy ánh mắt bọn họ cũng biết rằng tất cả đều đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Hắn lùi lại một bước.Một bàn tay chạm vào vai hắn. Lần này cũng như lần trước bàn tay đó lạnh. Lạnh đến mức không giống thứ gì thuộc về thế giới này.
Giọng nói rời rạc vang lên ngay sát bên tai hắn, như thể nó không chỉ đến từ một người, mà từ hàng chục, hàng trăm linh hồn đang hòa trộn vào nhau. Nhưng có lẽ hắn nghe rất rõ một giọng nói như thể hắn đã được nghe từ đâu đó rồi nhưng lại không nhớ ra đó là ai và người đó có lai lịch gì.
NV bí ẩn
Ngươi đã quên ta rồi sao?
Hắn giật mạnh người, quay phắt lại. Nhưng không có ai đứng phía sau. Không đúng.
Hắn vừa thấy thứ gì đó.
Thứ gì đó giống như hắn.
Nó đứng lặng lẽ ngay đó, chỉ cách hắn chưa đầy một sải tay, khuôn mặt bị che khuất bởi màn đen dày đặc. Hắn có thể cảm nhận được ánh mắt của nó, dù nó không có mắt.
Một cơn đau nhói như xé toạc đầu hắn ra. Ký ức vỡ vụn. Những hình ảnh loạn xạ xuất hiện một bãi chiến trường đầy xác chết, những ngọn lửa thiêu rụi cả thành phố, tiếng khóc thảm thiết vang vọng khắp nơi.
Rồi tiếng cười.
Tiếng cười khàn đặc.
Tiếng cười của hắn.
Nhưng không phải hẳn của hiện tại.
Một giọng nói cất lên, lần này không còn là tiếng thì thầm xa lạ nữa.
NV bí ẩn
Ta chính là ngươi. Nhưng có điều tên của ta và tên của ngươi chỉ cách nhau một chữ cái đầu mà thôi
Hắn cảm thấy bàn tay mình run lên.
Không, không thể nào.
Hắn không còn là nó nữa.
Hắn đã thay đổi.
Hắn là chính hắn của hiện tại, không phải là nó.
Hắn không còn là kẻ đó không còn là con quái vật đã nhấn chìm tất cả trong biển lửa và máu.
Nhưng thứ đứng trước mặt hắn vẫn cứ nhìn hắn chằm chằm, nụ cười méo mó kéo dài trên khuôn mặt nhợt nhạt.
NV bí ẩn
Ngươi có chắc không?
Rồi một bóng đen từ từ lan ra từ
chân hắn, vươn lên như một cái bóng sống, cuốn lấy hắn, kéo hắn vào màn đêm vô tận.
Hắn cố vùng vẫy. Nhưng vô ích.
Bóng tối nuốt chửng hắn.
Hắn rơi.
Hắn rơi.
Cảm giác như bị kéo tuột xuống một vực sâu không đáy, mọi thứ xung quanh tối đen, chỉ còn tiếng gió rít bên tai. Nhưng thứ đó không phải gió. Nó là những giọng nói—hàng trăm, hàng ngàn giọng nói trộn lẫn vào nhau, réo gọi tên hắn, cười cợt, nguyền rủa.
Rồi hắn thấy nó—cái bóng của chính mình, đứng lặng phía xa, đôi mắt vô hình vẫn dán chặt vào hắn.
NV bí ẩn
Ngươi không thể chạy trốn khỏi quá khứ.
Tiếng thì thầm rợn người vang lên ngay trong đầu hắn.
Hắn cảm thấy bản thân bị siết chặt, như thể bóng tối đang cố nuốt trọn hắn. Không thể thở được. Không thể cử động.
United States of America
Không! - //vùng vẫy, cố xé toạc bóng tối xung quanh. Một cơn đau nhói bùng lên trong đầu—một thứ gì đó kéo về phía trước, như một sợi dây vô hình buộc chặt với thực tại.//
Canada
Anh! Anh đang nghe em nói không đấy?
United States of America
//chớp mắt. Ánh sáng đột ngột tràn vào tầm nhìn, phải mất một lúc để thích nghi.//
United States of America
//Tiếng nói quen thuộc vang lên ngay bên cạnh , quay đầu. Đôi mắt xanh lam của cậu em trai nhìn hắn đầy khó hiểu, xen lẫn một chút lo lắng.//
Canada
Anh lại mơ giữa ban ngày à?
United States of America
// hít sâu, cảm giác tim mình vẫn còn đập mạnh trong lồng ngực. Mồ hôi lạnh rịn ra trên trán.// - Không có gì. - //lắc nhẹ đầu, cố gạt bỏ dư âm của cơn ác mộng ban nãy.//
Canada
// nhún vai, rồi kéo hắn đứng dậy.// - Đi thôi, cuộc họp sắp bắt đầu rồi đấy
United States of America
// gật đầu, nhưng khi bước đi, thoáng liếc qua tấm gương gần đó. Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, lại nhìn thấy nó—cái bóng của chính mình—vẫn đang đứng đó, nhìn chằm chằm từ phía bên kia của lớp kính.//
Nụ cười của nó méo mó hiện lên trên gương mặt của nó, sau một lúc lâu thì nó cũng biến mất. Hắn cũng đi theo em trai mình đến phòng họp càng nhanh càng tốt không muốn thất nó thêm lần nào nữa.
----------------------------------------
T/G: hiện tại truyện đang chỉnh sửa và thử nghiệm, có lỗi gì mọi người cứ đưa ra ý kiến nhé.
Ngày viết: không rõ
Ngày sửa: 16/2/2025
chapter 2
Hành lang dài, ánh sáng vàng nhạt hắt xuống từng bước chân của hắn và Canada.
America bước đi với tốc độ nhanh hơn bình thường, không hẳn vì vội họp, mà bởi hắn không muốn cái bóng đó xuất hiện thêm lần nào nữa.
Canada lặng lẽ đi bên cạnh, thỉnh thoảng quay sang nhìn hắn. Cậu không nói gì, nhưng bàn tay vẫn siết nhẹ tay áo hắn như một lời nhắc nhở.
Bên ngoài phòng họp, một vài người đã có mặt. Khi America bước vào, mọi ánh mắt đều hướng về hắn. Người đàn ông này không cần phải nói, không cần phải thể hiện—chỉ cần sự hiện diện của hắn cũng đủ khiến cả căn phòng nín lặng.
Hắn ngồi xuống vị trí quen thuộc trong phòng họp, ánh mắt lướt qua những gương mặt đã quá đỗi quen thuộc. Canada ngồi kế bên, như mọi khi, vẫn giữ một khoảng cách vừa đủ để không ai có thể nghi ngờ, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi hắn dù chỉ một giây. Cuộc họp diễn ra như thường lệ, vẫn là những vấn đề về tài chính, thị trường, quân sự và vô số thứ khác hắn đã quá quen thuộc. Nhưng hôm nay, có gì đó khác thường.
Căn phòng bỗng chốc tối sầm lại trong vài giây—một sự cố về điện? Không thể nào, nơi này có hệ thống dự phòng. America nhíu mày, cảm giác bất an chợt dâng lên trong lòng. Trước khi hắn kịp phản ứng, một luồng ánh sáng chói lóa xuất hiện ngay trước mắt.
Mọi thứ xung quanh vỡ vụn như một tấm gương bị đập nát. Hắn cảm nhận được cơ thể mình rơi vào một khoảng không vô tận, không thể cử động, không thể hét lên. Cảm giác này... không giống như bất kỳ thứ gì hắn từng trải qua.
Trong phòng họp, mọi thứ trở lại bình thường sau vài giây mất kiểm soát. Nhưng trên ghế của America... không còn ai cả. Canada đứng bật dậy, bàn tay siết chặt đến mức móng tay gần như cắm vào da thịt. Hắn biến mất rồi. Nhưng là ở đâu mới phải chứ, không phải vừa nãy mới thất hắn đó sao? Sao bây giờ lại thành ra như vậy rồi?
Mọi chuyện dường như diễn ra quá nhanh khiến Canada không kịp phản ứng, rốt cuộc thì là tên nào to gan đến nổi dám bắt anh trai cậu đi ngay trên bàn họp?
Canada
// siết chặt tay đến nổi chảy máu. Vội nhìn xung quanh rồi gằn giọng// Là kẻ nào dám vào đây bắt người của ta đi?!
Những người trong phòng họp không ai nói với ai câu nào, chỉ im lặng đứng đó không dám thở mạnh.
Canada
// đôi mắt đỏ lên vì tức giận// TÌM ANH ẤY NGAY CHO TA!
Canada
Dù có phải lục tung cái thế giới này lên cũng phải tìm được anh ấy và mang anh ấy về!
những người ở đó nhanh chóng tuân lệnh rồi rời đi không một ai còn ở lại phòng họp. Họ nhanh chóng tìm cớ để rời khỏi phòng họp càng nhanh càng tốt vì họ biết một khi Canada nổi điên lên thì chuyện gì cũng có thể xảy ra huống hồ chuyện này liên quan đến anh trai cậu người cậu luôn coi trọng và là người được cậu ưu tiên lên hàng đầu.
Canada
// nhanh chóng rời khỏi phòng họp quay lại thư phòng, nơi các trợ lý đang tìm kiếm thông tin của America//
Canada quay lại thư phòng ngồi yên lặng, đôi mắt không rời khỏi màn hình máy tính, nhưng tâm trí cậu đang lang thang xa vời. Mọi dữ liệu, mọi tọa độ đều vô dụng. America—anh trai của cậu—đã hoàn toàn biến mất khỏi tất cả các hệ thống theo dõi, không một dấu vết, không một tín hiệu nào.
Canada
Đã kiểm tra lại các tuyến đường thông tin chưa? - //hỏi trợ lý đứng ở đó giọng thấp và đầy căng thẳng.//
NV phụ
trợ lý: Đã kiểm tra rồi, không có gì khả nghi, thưa ngài.
Một sự im lặng ngắn ngủi bao trùm phòng làm việc. Cơn giận dâng lên trong ngực Canada, nhưng cậu vẫn cố kiềm chế. America không thể chỉ đơn giản biến mất như thế này được. Đối với Canada, việc tìm anh không chỉ là nhiệm vụ, mà là sự sống còn. Cậu đứng dậy, bước ra ngoài cửa sổ lớn của văn phòng. Mái nhà trắng lấp lánh dưới ánh hoàng hôn, nhưng tất cả những gì cậu cảm nhận được là sự trống rỗng. Mất hết dấu vết của America, đối với Canada, giống như mất đi một phần linh hồn.
Canada
Liên lạc với United Nations . Tôi muốn một cuộc họp khẩn cấp. - // nhìn trợ lý rồi ra lệnh, giọng cứng rắn và dứt khoát.//
NV phụ
Trợ lý: Nhưng, ngài... United Nations đang trong kỳ nghỉ lễ... - // lắp bắp lên tiếng//
Canada
Cậu có ý gì? United Nations sẽ không có kỳ nghỉ lễ trong tình hình này! - //gằn giọng cắt ngang lời trợ lý.// - Làm ngay cho tôi!
Cả thư phòng im bặt. Các trợ lý chỉ biết cúi đầu, lặng lẽ gõ bàn phím. Mọi thứ như đang quay chậm lại, không khí căng thẳng đến mức có thể cắt ra từng mảnh.
Canada
// quay lại màn hình, mắt không rời khỏi những tọa độ lạ lẫm đang chạy liên tục.//
Trong một khoảng khắc vô định cậu không thể hiểu được. Nếu America thực sự đã mất tích, liệu có phải đang có một lực lượng nào đó đứng sau vụ việc này? Và nếu không phải, thì lý do gì mà một người như America, dù mạnh mẽ đến đâu, lại có thể biến mất một cách dễ dàng đến vậy? Và liệu đó có phải là kế hoạch của kẻ thù America làm ra hay không? Mọi chuyện dường như đang rối tung lên khi mọi dữ liệu đều vô nghĩa.
Canada
Chúng ta phải biết mọi thứ. Hãy liên lạc với các cường quốc khác, tìm hiểu thêm về bất kỳ dấu hiệu nào. Tất cả, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào. - // vội ra lệnh cho các trợ lý, gương mặt trở nên kiên quyết.//
NV phụ
Trợ lý: Vâng, thưa ngài. - //Một trợ lý lập tức thực hiện chỉ thị, nhưng trong lòng họ vẫn không thể không lo lắng.//
Canada
// xoay người bước ra khỏi phòng làm việc, vẫy tay gọi một vài người phụ tá đi cùng.//
một khoản khắc nào đó Canada cảm nhận rằng những mảnh ghép của bức tranh lớn này đang dần hiện ra, nhưng lại càng lúc càng khó nắm bắt. Cậu không thể để mọi thứ trượt khỏi tầm tay mình. Rằng anh trai cậu đang ở đâu? điều gì đang xảy ra?
Canada
Em sẽ tìm thấy anh dù có lật tung cả thế giới này lên cũng phải tìm ra.
ở phía của America hắn bị hút vào một không gian vô định không có ánh sáng và hắn nhận ra một điều rằng hắn đang ở một nơi như thể đang trong gương vậy. Trong bóng tối, hắn nghe thấy một âm thanh lạ—không phải tiếng của ai trong phòng họp, mà như một giọng nói vang lên từ xa, méo mó, không rõ ràng. Hắn rút điện thoại, bật đèn flash lên, nhưng khi ánh sáng rọi vào mặt kính trên bàn—Không còn là hình ảnh phản chiếu của hắn nữa. Thứ trong gương… là hắn, nhưng không phải hắn.
Nó nhìn chằm chằm vào hắn, đôi mắt không có ánh sáng, miệng nhếch lên một nụ cười mờ nhạt. Một bàn tay trong gương từ từ giơ lên, như muốn chạm vào mặt kính—Rồi… “Rắc.”
Mặt kính nứt ra, và hắn cảm thấy cả cơ thể mình như rơi xuống một nơi nào đó. Không còn phòng họp, không còn em trai hắn. Chỉ có bóng tối và một cơn gió lạnh lẽo lướt qua sau gáy.
Ngay khoảnh khắc mặt kính vỡ nát, hắn bị hút vào một không gian kỳ lạ. Không còn là phòng họp, không còn là thế giới mà hắn biết nữa.
Khi mở mắt ra, hắn thấy mình đang nằm trên nền đá lạnh, hơi ẩm len lỏi trong không khí. Xung quanh là những bức tường bằng đá cổ xưa, ánh đuốc leo lét trên tường hắt lên những cái bóng dài quái dị.Hắn đưa tay lên, nhưng cảm giác cơ thể hơi khác thường. Khi nhìn xuống, hắn chết sững.
Quần áo trên người không còn là bộ vest hiện đại nữa—mà là một bộ trang phục nhùn giống như là đồ học sinh .
United States of America
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy…?
United States of America
// Nhìn khung cảnh xung quanh vừa quen thuộc lại vừa xa lạ//
Những bức tường sơn trắng, cửa sổ dài với rèm xanh nhạt, những tấm bảng ghi nội quy… Hắn nhận ra đây là một ngôi trường.Nhưng có gì đó sai sai.
Hành lang không có lấy một bóng người, dù đèn vẫn sáng. Không có tiếng nói chuyện, không có tiếng bước chân vội vã của học sinh. Mọi thứ yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ có tiếng rè rè từ bóng đèn huỳnh quang thi thoảng chớp tắt.
United States of America
// nhìn cánh cửa cuối hành lang đột nhiên bật mở. Một bóng người xuất hiện, nhưng không bước ra. Chỉ đứng lặng ở đó, bóng tối che khuất khuôn mặt.//
Không khí lạnh buốt lan ra từ phía sau cánh cửa, như thể nơi đó không thuộc về thế giới này. Hắn chết lặng nhìn thứ đó trong chốc lát hắn lao đi, không dám quay đầu nhìn lại. Nhưng từ phía sau, tiếng bước chân bắt đầu vang lên—một tiếng, hai tiếng… rồi dần dần trở thành một loạt những bước chân đồng loạt, vang vọng khắp hành lang. Dường như, thứ kia… không chỉ có một.
Hắn chạy dọc theo hành lang, hơi thở dồn dập. Sau lưng, những bước chân ngày càng nhanh, vang vọng khắp nơi như thể có cả một đám đông đang đuổi theo hắn.
United States of America
Cửa thoát đâu? - // quét mắt nhìn quanh, nhưng chỉ thấy những dãy phòng học tối đen hai bên.//
United States of America
// nhìn xung quanh đến cuối hành lang.// - Một cánh cửa! - // không chần chừ, vội lao đến, vặn chốt. Nhưng—cửa khóa.//
Tiếng bước chân đột ngột dừng lại. Hắn đông cứng. Bọn nó đến rồi. Một cái bóng xuất hiện ngay góc hành lang. Cao lớn, mờ mịt, như thể ánh sáng không thể chạm tới nó. Hắn không thấy được mặt mũi của nó, chỉ thấy thứ gì đó… đang quay ngược trên cổ.
United States of America
// không đợi thêm giây phút nào nữa. siết chặt nắm đấm, quay người đấm thẳng vào ổ khóa. Cánh cửa bật tung.//
United States of America
// nhanh chóng lao vào trong và đóng sập cửa lại ngay khi thứ kia chạm đến tay áo //
United States of America
Chết tiệt, doạ chết ta rồi. Nhưng có điều......đây là đâu? Và chỗ này là chỗ nào?
Bên trong là một căn phòng hội đồng cũ. Những dãy bàn ghế phủ bụi, ánh sáng từ ngoài cửa sổ chiếu vào một màu xanh nhợt nhạt.
United States of America
Nhìn nó giống như..... phòng hội đồng ở trường học......
NV bí ẩn
Weo weo weo, hay thật chạy trốn được quá khứ nhưng lại không chạy trốn được nơi này
United States of America
Rốt cuộc thì...... ngươi là ai? Và có ý định gì khi đưa ta đến đây?
NV bí ẩn
Ta là ai à? Hmmm, không rõ nữa. Nhưng ta không phải là người đưa ngươi đến đây - // bay lượn lờ quanh người hắn//
United States of America
// không trả lời câu hỏi của nó liền đến chiếc bàn ở giữa phòng//
Trên chiếc bàn giữa phòng, có một tập hồ sơ cũ kỹ. Giấy đã ố vàng, bìa bị rách góc. Nhưng dòng chữ trên đó vẫn rõ ràng:
HỒ SƠ HỌC SINH MẤT TÍCH – TRƯỜNG THPT X
United States of America
// lật tập hồ sơ ra nhìn tấm ảnh đầu tiên như muốn chết lặng. Bởi vì trong đó… chính là hình ảnh của chính mình//
Ghi chú bên dưới:
“Mất tích ngày XX/XX/20XX.”
…
Hắn chưa từng tồn tại ở đây. Nhưng sao ở trên đó lại ghi thông tin của hắn?
United States of America
// lật tiếp những trang hồ sơ, tay cầm tờ giấy mà tim đập thình thịch. Mỗi trang là một dấu vết không thể lý giải, mỗi câu chữ giống như đang đẩy hắn vào một ngõ cụt không lối thoát.//
United States of America
Không thể nào...- // lẩm bẩm, mắt không rời khỏi những dòng chữ ghi lại sự mất tích của mình.//
United States of America
// lật giấy tiếp theo là một bản tường trình có đầy đủ thông tin. Tên tuổi, ngày tháng năm sinh, thậm chí là cả lớp học mà hắn đã từng học ở đây//
điều hắn chưa từng biết. Hắn chưa bao giờ đi học ở đây, chưa từng nghe đến trường này. Thế nhưng mọi thứ đều quá rõ ràng trên tờ giấy đó. Nó không thể là giả.
United States of America
hay thật, thế quái nào ta lại vào một thế giới không xác định và nó không hề tồn tại ở thế giới gốc....
NV bí ẩn
America, ta thử hỏi liệu ngươi có nhớ về quá khứ không, rằng ngươi có nhớ ta không.....//nhìn hắn một cách mơ hồ//
United States of America
Rốt cuộc ngươi là ai? Và việc quá khứ chết tiệt đó sao ngươi lại muốn ta nhớ lại?
NV bí ẩn
Ta sao? Chẳng phải ta đã nói rồi à? Ta không rõ ta là ai nhưng ta liên quan đến quá khứ của ngươi
NV bí ẩn
Và thế giới này không phải là thế giới gốc. vì một lí do nào đó ngươi đã bị kéo vào đây và ta không thích thế giới này tí nào cả // chán ghét nhìn xung quanh//
United States of America
một thế giới khác? Vô vị, ta không rãnh đến nỗi ở lại đây đâu. Với lại chẳng có lý do gì mà ta lại tốn thời gian vô ích để ở lại thế giới vốn không thuộc về ta và mọi thứ ở đây không đơn giản như những gì ta nghĩ, có thể thế giới này đang gặp vấn đề gì đấy
Bỗng trên màn hình hiển thị một bảng thông tin màu xanh lá cây, thông tin trên đó hiển thị
[ Xác nhận kí chủ thành công ]
United States of America
Trò gì nữa đây? // nhướng mày khó chịu nhìn bảng thông tin //
[ thưa kí chủ chúng tôi rất xin lỗi vì không nói cụ thể cho kí chủ biết mọi chuyện, nhưng hiện tại kí chủ đang ở thế giới được thiết lập cho người xuyên không cấp S+ liệu ngài có muốn làm nhiệm vụ để xuyên không? ]
United States of America
Đưa ta về thế giới gốc // lạnh giọng//
[ Thưa kí chủ, hiện tại việc đưa kí chủ trở về thế giới gốc là một nhiệm vụ đặc biệt khó khăn và yêu cầu thời gian dài. Chúng tôi có thể cung cấp sự hỗ trợ tối đa, nhưng không thể đảm bảo kết quả sẽ như mong muốn. ]
United States of America
// siết chặt tay, đôi mắt ánh lên sự cương quyết.//
Mọi thứ đang vượt ngoài tầm kiểm soát, và hắn không thể cứ mãi lang thang ở đây trong thế giới này. Mặc dù hắn hiểu rõ rằng mọi chuyện không hề đơn giản, nhưng nếu không làm gì, hắn sẽ mãi mắc kẹt.
United States of America
Không cần biết thế nào, ta phải trở về. Bất cứ giá nào. - // giọng nói lạnh lùng và đầy kiên quyết.//
[ Kí chủ, chúng tôi sẽ bắt đầu quá trình tìm kiếm và thực hiện nhiệm vụ. Tuy nhiên, sẽ có một số điều kiện và thử thách mà kí chủ phải đối mặt trong khi làm nhiệm vụ này. ]
Giọng nói từ hệ thống vang lên, có chút ngập ngừng.
United States of America
//không thèm nhìn vào màn hình. Mắt hắn vẫn đăm đăm vào khoảng không trong căn phòng cũ kỹ, nơi những tấm ảnh và hồ sơ mờ dần trong tay// - Điều kiện gì?
[ Kí chủ sẽ phải hoàn thành một số nhiệm vụ ở thế giới này, mỗi nhiệm vụ hoàn thành sẽ mở ra khả năng rời khỏi thế giới này một bước gần hơn. Mỗi nhiệm vụ thành công sẽ giúp tăng cường năng lực của kí chủ. ]
United States of America
// im lặng một lúc, suy nghĩ về những gì hệ thống vừa nói. Lần đầu tiên kể từ khi xuất hiện ở đây, cảm thấy có chút khó khăn. Nhưng dù sao thì, điều quan trọng nhất vẫn là trở về. Bằng mọi giá.// - Vậy bắt đầu đi. - // giọng điềm tĩnh nhưng đầy quyết đoán.//
[ Đã bắt đầu. Mời kí chủ chuẩn bị cho nhiệm vụ đầu tiên. ]
Giọng hệ thống vang lên nhẹ nhàng, nhưng không có chút động lòng nào.
United States of America
// buông tay, ánh mắt lướt qua từng trang hồ sơ trên bàn, một cảm giác lạ lùng dâng lên. Hắn biết, đây mới chỉ là sự khởi đầu của một chuỗi sự kiện đầy thử thách//
United States of America
// quay lại cửa phòng, chờ đợi bước tiếp theo của số phận.//
NV bí ẩn
Này! Ngươi chấp nhận nó thật đấy à?
United States of America
Tck, không còn cách nào khác cả
United States of America
// quay người, tiến ra khỏi căn phòng hội đồng. Cảm giác không gian xung quanh vẫn mờ mịt như thể cả thế giới này đang chực chờ nuốt chửng hắn. Mỗi bước đi của hắn như đánh dấu một cuộc chiến không ngừng nghỉ trong tâm trí.//
United States of America
// Ngay khi bước ra hành lang, nhận ra không khí ở đây có gì đó khác biệt. Mặc dù các bức tường vẫn cũ kỹ, nhưng chúng như đang sống động hơn, như thể có một lực lượng vô hình đang tác động vào không gian xung quanh. Một cơn gió lạnh lẽo lướt qua vai// - Chưa bắt đầu nhiệm vụ đâu. Ta sẽ phải tìm thêm thông tin. - //nghĩ thầm trong đầu, đôi mắt luôn cảnh giác nhìn quanh.//
[ Kí chủ đã sẵn sàng chưa? Nhiệm vụ đầu tiên đã được thiết lập. ]
United States of America
Bắt đầu đi. Đừng lãng phí thời gian. - //giọng lạnh như băng.//
[ Nhiệm vụ 1:
Tên nhiệm vụ: Tìm kiếm manh mối về sự biến mất của các học sinh.
Mục tiêu: Điều tra những sự kiện kỳ lạ xảy ra tại Trường THPT X.
Thời gian giới hạn: 48 giờ.
Phần thưởng: Tăng cường khả năng xuyên không, quyền truy cập vào các thế giới khác.]
Một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng hắn. Đây không phải là nhiệm vụ đơn giản mà hắn tưởng. Sự biến mất của học sinh, những hiện tượng kỳ quái xung quanh trường này, tất cả đều có mối liên hệ với hắn. Nhưng hắn không có thời gian để suy nghĩ thêm.
United States of America
Điều tra Trường THPT X… Chắc chắn phải có gì đó ở đó. - // thì thầm, tay nắm chặt lấy khẩu súng trong túi, sẵn sàng cho mọi tình huống.//
[ Kí chủ, có một đoạn ghi chú quan trọng từ hệ thống: "Mọi thông tin và vật phẩm sẽ được hiển thị khi kí chủ chạm vào các điểm trọng yếu trong nhiệm vụ. Hãy cẩn thận." ]
United States of America
// gật đầu, biết rằng không có lựa chọn nào khác ngoài việc thực hiện nhiệm vụ này. khẽ quay lại, bước nhanh ra ngoài, cảm nhận cái lạnh của thế giới này bao phủ quanh người//
Mỗi bước đi của hắn dường như tiến gần hơn đến việc vén màn bí mật về sự biến mất của những học sinh.
Nhưng đồng thời, hắn cũng biết rằng càng tiến gần, hắn càng rơi vào một mạng lưới dày đặc những mối nguy hiểm không thể đoán trước.
Thế giới này—và những gì ẩn sau nó—sẽ không dễ dàng để hắn rời bỏ. Nhưng nếu muốn trở về, hắn không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc đối mặt với những thử thách này. Và hắn sẽ làm. Bởi vì mục tiêu của hắn, dù phải trả giá thế nào, vẫn là một: Trở về.
United States of America
// bước nhanh trên con đường vắng, đôi mắt sắc lạnh quét qua từng bóng tối chập chờn xung quanh.//
Mọi thứ dường như đã trở nên mờ ảo, như thể những bức tường của thế giới này đang dần bào mòn đi sự chắc chắn của chính nó. Khi hắn đến cổng trường, cảm giác bất an lại trỗi dậy mạnh mẽ.
Cổng trường cũ kỹ, những cột trụ vững chãi giờ đây như bị thời gian ăn mòn, chẳng còn lại chút gì là huy hoàng. Màu sắc của mọi thứ ở đây như thể đã bị bào mòn, nhạt nhòa theo thời gian, một cảm giác u ám bao trùm không khí.
United States of America
// vươn tay lên, tay vừa chạm vào tay cầm cổng, một luồng điện lạnh xộc thẳng vào cơ thể. vội rụt tay lại, và cảm thấy một sự giật mình lướt qua người.//
[ Cảnh báo: Có tác động kỳ lạ tại khu vực này. Kí chủ phải cẩn thận.]
Giọng hệ thống vang lên một lần nữa, nhưng lần này nghe có phần khẩn trương hơn.
United States of America
// hít một hơi thật sâu, rồi quay lại nhìn khuôn viên trường.//
Mọi thứ trước mắt hắn dường như đang im lìm, nhưng hắn biết, phía sau bức màn im lặng đó là những câu chuyện chưa được kể, những bí mật bị che giấu kỹ lưỡng. Những mất tích của học sinh không thể chỉ là sự trùng hợp.
United States of America
// bước qua cánh cổng, chân bước thật nhẹ, như sợ sẽ phá vỡ sự yên tĩnh nguy hiểm này. Nhưng mỗi bước đi đều như có ai đó đang theo dõi từ xa.//
[Điểm trọng yếu trong khu vực này đã được xác định. Kí chủ có thể tiến vào khu vực tiếp theo để thu thập thông tin.]
Giọng hệ thống lại vang lên.
United States of America
Phiền phức thật // đi vào một dãy hành lang cũ, với những chiếc cửa phòng học đóng kín.//
Hắn nhìn vào ánh sáng duy nhất là từ những cửa sổ nhỏ trên trần nhà, chiếu xuống những đám bụi đang lơ lửng trong không khí. Một cảm giác lạ lùng trỗi dậy, như thể hắn đang bước vào một khu vực đã bị bỏ hoang từ lâu, nơi thời gian không còn ảnh hưởng.
United States of America
//nhìn vào chiếc bảng tin cũ, nơi có những mẩu thông báo đã ố vàng. Một tờ giấy dán không ngay ngắn, nhưng vẫn có thể đọc được.// - Học sinh mất tích. Mọi thông tin xin liên hệ với Ban Giám Hiệu. - // rút tờ giấy xuống, mở ra xem. Chữ viết trên đó không còn rõ ràng, nhưng có thể nhận thấy một vài tên tuổi đã bị gạch bỏ. Một trong số đó khiến tim đập mạnh, bởi vì tên người mất tích lại chính là một người từng biết rất rõ.//
United States of America
Không thể nào… — // thì thầm.//
[Điểm tiếp theo đã xác định. Hãy tiếp tục tiến về phía trước, kí chủ.]
United States of America
// Không còn sự lựa chọn nào, đành phải tiếp tục tiến bước, từng bước một đi sâu hơn vào trong trường, vào trung tâm của những bí mật đang chờ đợi khám phá.//
Mọi thứ không đơn giản như hắn nghĩ, không hề có chút gì gọi là “ bình yên” ở đây cả.... Mọi thứ liệu hắn có thể giải quyết và quay về thể giới thực? rồi sẽ rõ thôi.
New_ Zan ( Tác giả)
Ngày cập nhật: 16/2/2025
Ngày chỉnh sửa: 17/6/2025
chapter 3
trong ngồi trường hắn khắc hề quen biết thậm chí là chưa đặt chân đến lần nào này càng khiến hắn khó khăn hơn trong việc thực hiện nhiệm vụ, và điều đáng chú ý ở đây đó chính là hiện tại trời lại gần về tối. Khó khăn hơn rồi đây
United States of America
//tiếp tục bước đi, lòng đầy lo lắng và sự nghi ngờ.//
United States of America
//Mỗi bước đi càng dấn sâu vào một không gian lạ lùng, nơi mọi thứ như đang đùa giỡn với thời gian.//
Mọi tiếng động xung quanh đều chìm trong im lặng, ngoại trừ tiếng bước chân của hắn vang lên đều đặn trong không gian tĩnh mịch. Một cảm giác bất an, như thể có thứ gì đó đang theo dõi, dần dần lan tỏa trong hắn.
Ánh sáng từ những cửa sổ nhỏ càng lúc càng mờ nhạt, dường như không đủ sức chiếu sáng những dãy hành lang dài hun hút.
Hắn tự hỏi liệu mình có đang ở trong một giấc mơ hay không, vì những thứ xung quanh chẳng hề có chút sinh khí. Nhưng hắn biết, đây không phải giấc mơ.
United States of America
// dừng lại trước một cánh cửa có vẻ cũ kỹ, gỗ đã mờ màu, và không giống như những cánh cửa khác trong trường. Trên đó, có một dấu vết lạ, như thể ai đó đã cố tình khắc lên đó một ký hiệu nào đó.//
[Điểm này có liên quan mật thiết đến kí chủ. Hệ thống khuyến nghị nên kiểm tra kỹ.]
United States of America
// cẩn thận đẩy cửa, cảm giác như có một sức mạnh vô hình khiến nó trở nên khó mở. Sau một lúc lâu, cửa cũng mở ra, nhưng không gian bên trong lại càng khiến hắn rùng mình//
Đây là một căn phòng kín, không có cửa sổ, chỉ có một chiếc bàn gỗ đơn giản đặt giữa phòng.
Nhưng điều đáng sợ là, trên bàn có một tấm gương lớn, phản chiếu rõ ràng hình ảnh của hắn.
Nhưng điều kỳ lạ là, trong gương, hắn nhìn thấy mình—nhưng lại không phải mình.
Bóng dáng trong gương di chuyển theo từng cử động của hắn, nhưng không giống hắn chút nào.
Đôi mắt trong gương nhìn hắn chằm chằm, như thể đang cố gắng nhắc nhở điều gì đó.
NV bí ẩn
ể sao giống cái lúc ta gặp ngươi vậy? //lượn lờ quanh người hắn//
United States of America
// bỏ qua tất cả mà tiếp tục đi tiếp, đi một vòng thì về lại phòng cũ với chiếc sổ nhỏ trên bàn//
[Ký chủ cần điều tra nguyên nhân các vụ mất tích tại ngôi trường này. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ mở ra cơ hội trở về.]
United States of America
// không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn xuống tập hồ sơ trên bàn. Cái tên trên bức ảnh là hắn—cùng với dòng chữ "Mất tích ngày XX/XX/20XX." // — Được rồi — // cất giọng trầm thấp. // — Bắt đầu từ đâu?
Giọng nói của America ngày càng mất kiểm soát hơn trước vì hắn rất ghét phải tốn thời gian vô ích ở nơi quái quỷ này, và việc này càng kéo dài càng khiến hắn cảm thấy mất kiên nhẫn với mọi thứ xung quanh.
United States of America
Nhanh đi, ta không có thời gian để chơi đùa với ngươi. — // nhướng mày khó chịu lên tiếng //
[Tìm hiểu về "Luật lệ của nơi này."]
United States of America
// đứng dậy, ánh mắt quét qua căn phòng hội đồng phủ bụi. Ngoài cửa sổ, bầu trời vẫn là một màu xanh nhợt nhạt kỳ lạ, không giống ánh nắng bình thường. //
United States of America
Thứ mình cần tìm manh mối. Nếu đây là một thế giới có quy tắc, thì luật lệ của nơi này chính là chìa khóa. — // mở ngăn kéo bàn. Một quyển sổ cũ nằm bên trong, bìa da đã sờn rách. Khi lật ra, dòng chữ đầu tiên đập vào mắt //
"Luật lệ của Trường THPT X"
1. Không được ra khỏi phòng sau 12 giờ đêm.
2. Nếu nghe thấy tiếng gõ cửa lúc nửa đêm, không được mở.
3. Tuyệt đối không nhìn vào gương quá 5 giây.
4. Khi nghe thấy tiếng bước chân mà không thấy ai, hãy giả vờ như không biết.
5. Nếu gặp một người có gương mặt giống hệt bạn, hãy quay lưng bỏ chạy ngay lập tức.
United States of America
// nhíu mày khẽ thì thầm.// — Những điều này… có vẻ giống như một quy tắc sinh tồn hơn là nội quy của trường.
Rồi, một trang giấy khác rơi ra từ trong sổ. Có một dòng chữ viết tay, nét bút ngoằn ngoèo, run rẩy:
"Đừng tin vào những gì cậu nhìn thấy. Đây không phải là thế giới của cậu."
United States of America
//siết chặt quyển sổ.// — ha..... luật lệ à? Ta đây cần gì luật lệ? Tự ta sẽ viết ra luật lệ của thế giới này.
NV bí ẩn
America~ ngươi có thấy thế giới này lạ không? Rằng chẳng có ai ngoài ngươi cả~
United States of America
ý ngươi là sao đây?
NV bí ẩn
Không phải sao? Từ khi đến đây chẳng có ai ngoài ngươi, ta và cái hệ thống chết tiệt này cả.
United States of America
Confederate States of America là tên ngươi đúng chứ?
Confederate States of America
ồ ngươi nhớ ra rồi à?
United States of America
Chỉ được cái tên — // đảo mắt nhìn xung quanh//
Confederate States of America
Ta cứ tưởng......
Confederate States of America
à mà ngươi đang đánh trống lãng đấy à? Rằng ngươi không quan tâm vì sao ngươi lại ở đây một mình?
United States of America
//không đáp. Chỉ siết chặt nắm tay, đôi mắt xanh thẫm ánh lên vẻ lạnh lùng khi nhìn vào bóng người trước mặt.//
Confederate States of America
//dựa lưng vào tường, đôi mắt đỏ nhạt cong lên đầy thích thú.// — Nói đi nào, America~ — //Giọng lướt qua không khí như một cơn gió nhẹ, nhưng mang theo sự rét buốt đến gai người.//
Confederate States of America
Không thấy thế giới này thật kỳ quái sao? Chỉ có mỗi ngươi, không một ai khác. Không có Canada của ngươi, không có đồng minh, không có cả những kẻ thù cũ. Ngươi là tất cả—hoặc có lẽ... — // nghiêng đầu, mái tóc trắng lòa xòa che một phần khuôn mặt.// —..Ngươi chưa bao giờ tồn tại ở đây.
United States of America
// vẫn im lặng. biết những lời của CSA không thể tin tưởng, nhưng từng từ lại như mũi dao găm sâu vào suy nghĩ //
Không một ai ngoài hắn? Hắn không tin. Dường như không tin một câu nào của tên đó cả
United States of America
// bước qua CSA, đôi mắt quét nhanh khắp hành lang tối đen. Không một tiếng động, không một dấu hiệu của sự sống. Chỉ có cái lạnh lẽo bao trùm, như thể nơi này đã bị bỏ hoang từ rất lâu.//
Không đúng. Hắn nhớ rất rõ—hắn đã chạy qua những dãy hành lang này, hắn đã nghe thấy tiếng bước chân đuổi theo hắn, hắn đã nhìn thấy những quyển hồ sơ cũ ghi lại tên của những kẻ đã mất tích. Vậy tại sao bây giờ, mọi thứ lại trống rỗng đến đáng sợ?
Confederate States of America
Ngươi nghĩ ngươi thuộc về thế giới này sao? — //cất giọng, chậm rãi tiến đến gần hơn// — Thế thì hãy thử gọi tên những người ngươi biết đi, America~ Nếu họ thực sự tồn tại ở đây, họ sẽ trả lời ngươi ngay thôi.
United States of America
// dừng bước. Thật sự không muốn chơi trò này. Nhưng... hít sâu một hơi, rồi cất giọng// — Canada.... England.....France. Russia. China.....
Hắn gọi tên những người mà hắn biết, nhưng không một ai đáp lại lời hắn. Bóng tối dường như càng dày đặc hơn.Không một ai trả lời.Hắn có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình—mạnh mẽ, nhưng cũng nặng nề hơn bao giờ hết.Không thể nào.
Không thể nào hắn lại là người duy nhất....
Confederate States of America
//bật cười khẽ, giọng nói tràn đầy thích thú.// — Ngươi thấy chưa, America~? Chỉ có ta và ngươi mà thôi. Hoặc có lẽ... — // tiến đến sát bên Ame, thì thầm ngay bên tai hắn// —Chỉ có mình ta mà thôi.
United States of America
//cảm thấy lồng ngực mình như thắt lại, có một sự lạnh lẽo xâm chiếm toàn bộ cơ thể. Quay lại, đôi mắt xanh thẫm đụng phải đôi mắt đỏ của CSA, nhưng lần này không còn sự tự tin, không còn khí thế kiên cường như trước. Thấy bản thân mình đang đứng giữa một thế giới không có lối thoát, không có điểm tựa, không có gì ngoài CSA và bóng tối bao trùm.// — Ngươi nói gì? — // cất giọng, nhưng âm thanh có chút nghẹn lại, như thể điều mà CSA vừa nói đã khiến một phần lý trí bị lung lay.// — Ngươi có ý gì khi bảo chỉ có ngươi và ta ở đây?
Confederate States of America
//bước thêm một bước, không có vẻ gì là vội vàng, chỉ là một nụ cười nhếch mép nhạt nhẽo hiện lên. Hắn vươn tay ra, nhưng không chạm vào America, chỉ giữ khoảng cách vừa đủ để đôi mắt hắn có thể chiếu rọi vào America như một tia sáng lạnh lùng.// — Mày thật sự không hiểu sao, America? — // Giọng như thể đang mơn trớn một bí mật nào đó, làm cho câu hỏi của hắn trở nên đầy ẩn ý.//
Confederate States of America
Đây là thế giới mà mày không thể trốn thoát, một nơi mà tất cả những gì mày biết và nghĩ là thực sự có thể đều là ảo tưởng.
United States of America
// bắt đầu cảm nhận được một thứ gì đó lạ lùng trong không khí, một cảm giác không phải là nỗi sợ, mà là sự mất mát.//
Hắn bắt đầu tự hỏi liệu đây có phải là một cái bẫy mà hắn không nhận ra từ đầu? Liệu thế giới này... có phải là một nơi mà mọi thứ đều đã được sắp xếp sẵn, ngay cả sự tồn tại của hắn?
Hắn không thể tin vào điều đó. Hắn vẫn không tin vào nó, làm sao hắn có thể ở đây được cơ chứ, làm sao hắn lại bị kẹt ở đây cơ chứ? Sao lại không có ai ở đây cả?
Em trai hắn đâu? Rằng hắn phải làm sao để thoát ra khỏi đây khi mọi thứ không hề có bất kì manh mối nào dành cho hắn? Rằng nếu hệ thống tồn tại thì liệu hắn được thoát ra? Hắn phải làm sao đây?
Phải làm sao mới đúng với một thế giới hắn chưa từng biết? không có câu trả lời nào dành cho hắn cả. Tất cả đều phải tự hắn tìm hiểu. và hắn cũng không tin vào điều đó, ngàn vạn lần cũng không tin.
United States of America
Ngươi đang nói dối. — // cố gắng giữ vững tinh thần, nhưng mỗi từ nói ra lại như đánh mất một phần trong đó.// — Tất cả những người ta biết... tất cả những kẻ ta chiến đấu cùng... Họ không thể không tồn tại. Và cái thế giới chết tiệt ta đang đứng này nó không tồn tại, ta sẽ tìm mọi cách để quay về thế giới gốc bất kể là bao lâu.
Confederate States of America
//nhìn hắn với vẻ mặt đầy thách thức, như thể hắn đang cố gắng tìm cách để America tự rơi vào cái hố sâu của sự hoài nghi.// — Nếu ngươi muốn tìm họ, ngươi sẽ phải tìm lại chính mình đầu tiên. — //nói nhẹ nhàng, nhưng từng từ lại có một sức nặng vô hình khiến mọi thứ xung quanh như bị đè nén.// — Có thể ngươi đã quên rồi, nhưng không sao đâu, ta sẽ giúp ngươi nhớ lại.
United States of America
//không thể chịu đựng thêm nữa. Không muốn lãng phí thời gian với những câu hỏi vô nghĩa này. lao về phía CSA, giơ tay chuẩn bị tấn công, nhưng......//
Confederate States of America
America, ngươi có biết không? — //chợt lên tiếng, không hề bị tác động bởi động thái của hắn.// Chính ngươi đã tự đẩy mình vào thế giới này. Ngươi chính là người đã tạo ra nó. Rằng ngươi có tự hỏi rằng liệu hệ thống có thực sự giúp ngươi? Rằng ngươi có thể hận ta nhưng mà......ngươi đừng hận bản thân mình được chứ? Rằng ngươi có thể quên ta nhưng ngươi đừng quên đi chính ngươi được chứ?......
United States of America
// bỗng nhiên khựng lại// — ý ngươi là sao? Ngươi liên quan gì đến quá khứ của ta?
Confederate States of America
Tại sao ngươi lại phải hỏi? Rằng tại sao ngươi phải nói những từ này? Chỉ cần biết vậy là được rồi. Rằng ngươi còn rất nhiều cách để ra khỏi đây và đừng tin vào hệ thống quá, nó không giống như ngươi nghĩ đâu. — // tiến lên một bước, ánh sáng quanh người hắn mờ dần, nhưng giọng nói vẫn vang vọng trong không gian, như thể đang thách thức Ame nhìn nhận lại bản thân mình.// — Vì ngươi... Chính là người duy nhất có thể thay đổi mọi thứ ở thế giới này. Mọi thứ đều do ngươi quyết định.
Cả căn phòng bỗng nhiên rung lên. Ánh sáng chợt lóe lên một lần nữa, và rồi… tất cả đều tắt ngấm. âm thanh của hệ thống liên tục vang lên giục hắn hoàn thành nhiệm vụ, nhưng hắn vẫn đứng đó không nói một lời nào, ánh sáng hắn thất được là bản thông báo của hệ thống vang lên liền hồi. Mọi thứ đang dần nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn rồi
-----------------------------------
New_ Zan ( Tác giả)
mọi người cứ yên tâm đi, truyện còn bí ẩn dài dài, chưa biết được đâu. Với lại tôi tính theo mạch truyện này sẽ có nhiều tình tiết rợn người, máu me hoặc là kinh dị, chắc tầm chap 10 gì đấy.
New_ Zan ( Tác giả)
Mà không biết CSA có ảnh bào ổn không nếu không thì tôi sẽ tự vẽ để đưa ảnh vào. Cái này cũng có khả năng
New_ Zan ( Tác giả)
Truyện này thì sẽ ra chap thường xuyên hơn bộ trước vì bộ bên kia bí quá rồi. Các độc giả thông cảm nha
Download MangaToon APP on App Store and Google Play