[RhyCap/CapRhy] Short Story?
giới thiệu
Tgia TMiee
đây là 1 fic mà tớ sẽ viết cùng nhỏ bạn thân tớ
Tgia TMiee
mẻ cũng hay giúp tớ nghĩ kịch bản
Tgia TMiee
nhưng mà kh có khớp vs cốt truyện cho lắm
Tgia TMiee
nhma nó hay:)))
Tgia TMiee
nên tớ quyết định sẽ viết fic này
Tgia TMiee
tớ và bạn tớ sẽ viết bộ này nhiều hơn mấy fic khác của tớ:>
Tgia TMiee
nên mong ccau uho tớ và bạn tớ
Tgia TMiee
thì 1 chap sẽ là 1 câu chuyện khác nhau
Tgia TMiee
sẽ có mở bài+thân bài+kết bài trong 1 chap
Tgia TMiee
nhiều thể loại lắmm:)
Tgia TMiee
thiên thần cũng cóo
Tgia TMiee
sa ngã có luôn:))
Tgia TMiee
do fic này tớ chỉ có Rhy và Cap là nvc nhma đổi Rhy qua nvc trog CapRhy
Tgia TMiee
xong đổi Cap qua nvc trog RhyCap
Tgia TMiee
thì tớ dễ bị rối
Tgia TMiee
nên tớ cho tớ là nvc luonn:))))
Tgia TMiee
nhma Rhy/Cap vẫn là nvc
Tgia TMiee
nhân vật bên RhyCap
Tgia TMiee
tớ chỉnh vậy để ccau dễ phân biệt áaaa
Tgia TMiee
khi đăng chap tớ sẽ đánh dấu cho ccau phân biệt được chap đó là RhyCap hay CapRhy
Tgia TMiee
là CapRhy thì tớ sẽ ghi
chap+tên chap+[CapRhy]
Tgia TMiee
còn RhyCap là
chap+tên chap+[RhyCap]
RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap RhyCap
CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy CapRhy
Chap1:Biển Cả Lặng Lẽ[RhyCap)
Quang Anh đứng trước gương, ánh mắt lạnh lùng nhìn chính mình. Đôi mắt thâm quầng, đôi môi tái nhợt, anh không còn nhận ra bản thân. Một năm trước, anh từng là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời khi bên cạnh Đức Duy. Nhưng giờ đây, hình bóng ấy chỉ còn lại một vết sẹo đau nhói trong trái tim anh.
Tgia TMiee
liệu chuyện gì đã xảy ra??
Tgia TMiee
đọc tiếp sẽ biếtttt:>
Đức Duy là mẫu người khiến mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía mình. Đẹp trai, quyến rũ và tự tin, anh từng là ánh sáng dẫn lối trong cuộc đời Quang Anh. Hai người yêu nhau, tưởng như không gì có thể chia cách được họ.Quang Anh từng nói:
Đức Duy
anh ơi/ngồi trong lòng anh/
Quang Anh
anh đâyy/ngước xuống nhìn em/
Đức Duy
nếu sau này dù có chuyện gì anh có bỏ em mà rời đi không ạ?
Quang Anh
tất nhiên là không rồi/cười/
Quang Anh
Cho dù có chuyện gì xảy ra, em mãi mãi là của anh!
Và anh sẽ không cho phép bất cứ ai giành lấy em,và sẽ không bao giờ bỏ rơi em/xoa đầu em/
mọi chuyện cứ thế mà trôi qua,anh và em rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại và quan trọng là họ có nhau
Nhưng những lời hứa đôi khi chỉ là những tiếng vọng rỗng tuếch.Quang Anh thay đổi kể từ khi quen biết Thùy Trâm,một cô gái xinh đẹp nhưng đầy thủ đoạn. Cô ta biết cách chiều lòng Quang Anh, làm anh mờ mắt bởi sự ngọt ngào giả tạo.Đức Duy dần nhận ra sự xa cách trong ánh mắt của Quang Anh, những cái ôm trở nên hững hờ, và lời yêu cũng không còn tha thiết.
Đức Duy
anh về rồi ạ?/chạy ra/
Quang Anh
um/đi lên phòng/
Đức Duy
"dạo này anh bận lắm nhỉ…"
Mọi chuyện cứ thế mà diễn ra cho đến một ngày,Đức Duy bắt gặp Quang Anh tay trong tay Thùy Trâm ở quán cà phê quen thuộc của cả hai. em không nói gì, chỉ đứng đó nhìn, tim em như bị xé toạc.
Thùy Trâm
/đang nắm tay anh/
Quang Anh
mọi chuyện không như em nghĩ đâu…
Quang Anh cố gắng giải thích, nhưng Đức Duy chỉ mỉm cười chua chát.
Đức Duy
Anh không cần nói gì nữa. Chúng ta kết thúc rồi.!
Quang Anh
Không,Đức Duy nghe anh giải thích
Anh chỉ đang.../bối rối/
Đức Duy
anh và cô ta đag hẹn hò đk?!
Đức Duy
em kh làm phiền 2 ng nữa.!/quay lưng rời đi/
Đức Duy lạnh lùng quay lưng đi, không để Quang Anh có cơ hội. Em biết, tình yêu của họ đã chết kể từ giây phút ấy.
Những ngày sau chia tay,anh dần nhận ra sai lầm của mình. Thùy Trâm không yêu anh, cô ta chỉ lợi dụng anh để đạt được mục đích cá nhân. Khi đã chán chường, cô ta thẳng thừng bỏ đi, để lại anh một mình đối diện với những đêm dài đầy cô độc.
anh tìm đến em, van xin cơ hội thứ hai. Anh đứng trước cửa nhà em trong cơn mưa tầm tã, gõ cửa suốt cả đêm, nhưng em không hề mở. Anh để lại hàng chục tin nhắn, gọi không biết bao nhiêu cuộc, nhưng tất cả chỉ nhận lại sự im lặng.
Quang Anh
/liên tục gõ cửa và nhắn tin cho em/
Đức Duy
xl,em muốn mở lắm nhưng kh thể…
thời gian thắm thoát trôi qua
Đức Duy không còn là Duy của ngày xưa. Em đã thay đổi. Em không còn khóc vì Quang Anh nữa. Thay vào đó,em dành thời gian để chữa lành vết thương, tập trung vào công việc và cuộc sống của mình.
Một ngày nọ, khi Quang Anh gặp lại Duy ở bữa tiệc của một người bạn chung, anh lao đến níu tay người cũ, ánh mắt đầy tha thiết
Quang Anh
anh xin lỗi. Xin em cho anh một cơ hội…
em nhìn anh, không một chút cảm xúc.
Đức Duy
Chúng ta đã kết thúc từ lâu rồi Quang Anh à anh đừng làm phiền tôi nữa..
Những lời nói như dao cứa thẳng vào tim anh. Anh không ngừng tự trách mình, nhưng cũng hiểu rằng mọi thứ đã quá muộn..
vì quá hối hận vì chuyện đó nên anh quyết định
Anh đứng trên vách đá, gió biển thổi tung mái tóc. Nơi đây từng là nơi anh và em hay đến mỗi khi có thời gian rảnh. Nhưng giờ đây, chỉ còn mình anh đối diện với biển cả. Anh cầm trên tay một tờ giấy, viết những dòng cuối cùng gửi đến em
"Duy à, anh xin lỗi. Anh không mong em tha thứ, chỉ mong em sống thật hạnh phúc, vì anh đã không thể làm điều đó cho em. Anh yêu em, mãi mãi."
Nói xong,anh mỉm cười, ánh mắt lấp lánh những giọt nước mắt,anh lặng lẽ để mảnh giấy đấy đặt dưới 1 ngọn đá lớn mà anh và em hay đến nhìn ngắm nó,cuối cùng. Anh nhảy xuống biển, để lại một bóng hình nhỏ nhoi giữa đại dương bao la.
do gđ anh là 1 gia tộc lớn nên khi anh mất tin tức anh qua đời nhanh chóng lan truyền. Đám tang được tổ chức với sự tham gia của gia đình, bạn bè và cả Đức Duy. Khi em xuất hiện, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía em, đầy trách móc.
all
ai đó: Đức Duy nếu không phải tại cậu,Quang Anh sẽ không làm điều dại dột này!
mọi chuyện là do cậu,chính cậu mà Quang Anh mới ra nông nổi này!
Đức Duy
Chúng tôi đã chia tay. Anh ta làm gì không liên quan đến tôi./bình thản/
Mọi người đều kinh ngạc trước sự dửng dưng em. Nhưng không ai biết, trong lòng Duy, trái tim em đang quặn thắt.
Đêm đó,vì chuyện này hôm nay làm em nhớ lại những ngày tháng tươi đẹp bên cạnh anh,em đi đến nơi anh và em hay đến cũng là nơi anh đã gieo mình xuống đáy biển vô tận và bao la ấy,em vô tình nhìn thấy 1 mảnh giấy đặt dưới ngọn đá cao lớn ấy,em mở ra thì những dòng chữ đầy đau thương của Quang Anh khiến em không cầm được nước mắt.
em ngồi lặng lẽ bên ngọn đá lớn đó, nhìn ra bầu trời đầy sao. Em không khóc to, không gào thét, chỉ để những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.
"Quang Anh, em không tha thứ cho anh, nhưng em cũng không bao giờ quên anh."
Kể từ đó, Hoàng Đức Duy sống tiếp, nhưng trong lòng luôn mang theo một khoảng trống, một vết thương không bao giờ lành.
Tgia TMiee
hơn 1000 chữ:))
chap2:Sofa[CapRhy]
Đồng hồ đã điểm nửa đêm. Trong căn phòng khách rộng lớn của biệt thự, ánh đèn vàng mờ ảo phủ lên hình dáng của Captain Boy, người đàn ông cao lớn đang chán nản nằm dài trên chiếc sofa. Đôi mắt anh nhìn lên trần nhà, suy nghĩ hỗn loạn.
Đây đã là đêm thứ hai anh phải ngủ sofa vì bị Rhyder phạt. Lý do? Vì anh liên tục đi làm từ sáng sớm đến khuya mới về, bỏ em một mình trong căn nhà rộng lớn này.Rhyder không giận to tiếng, nhưng chỉ một câu nói nhẹ nhàng…
Rhyder
anh cút ra sofa ngủ liền cho tôiii!
Rhyder
anh ra ngoài đó ngủ liền!
Rhyder
1 là anh ra sofa ngủ
Rhyder
2 là anh ra trước cửa ngủ
Captain
anh chọn số 3 là ngủ vs em được kh…
/👉👈/
Captain
dạ thôi anh chọn 1
Rhyder
vậy đi ra đó liền/đi vào phòng/
Captain
dạ…/ôm gói ra sofa ngủ/
Nằm trên sofa,Cap trằn trọc không tài nào ngủ được. Đầu óc anh chạy đua với hàng loạt ý tưởng xin lỗi: từ những câu chân thành nhất đến những hành động làm nũng đáng xấu hổ. Anh thậm chí còn tính đến việc viết một bức thư dài cả trang giấy để tỏ rõ tấm lòng.
Nhưng nghĩ mãi, anh nhận ra chẳng cách nào đủ để làm Rhy nguôi giận. Cuối cùng, khi cảm giác nhớ em đã chạm đến giới hạn,anh bật dậy, không thể chịu nổi nữa.
Anh bước lên lầu, không hề do dự mà gõ cửa phòng ngủ.
Captain
anh không bỏ em ở nhà nữa…
Captain
anh sẽ không vì công việc mà bỏ rơi em nữa…
Giọng anh trầm thấp, có chút ấm ức vang lên giữa không gian tĩnh lặng.
Cánh cửa mở ra, và em xuất hiện với gương mặt ngái ngủ, đôi mắt hờn dỗi nhìn anh
Rhyder
Gì nữa đây? Anh không ngủ đi còn lên đây làm gì?/buồn ngủ/
Rhyder
anh biết m-/bị ngắt lời/
Nhưng không để em nói thêm, anh ngay lập tức nhào vào ôm lấy em. Anh cúi đầu xuống vai cậu, giọng nũng nịu như đứa trẻ bị phạt oan
Captain
Rhy à,đừng giận anh nữa đk…
Captain
anh hứa sẽ không bỏ rơi em nữa../gục trên vai em/
Captain
Anh hứa từ mai sẽ không đi làm về muộn nữa. Mai anh đưa em đi chơi, đi ăn, muốn làm gì cũng được, chỉ cần em tha lỗi cho anh…
em ngạc nhiên nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt đang cố gắng làm nũng với mình.Em nhướng mày, nhưng trong lòng không nhịn được bật cười trước dáng vẻ của anh lúc này. Tuy nhiên, ngoài mặt cậu vẫn giữ vẻ nghiêm nghị, phồng má lên, hỏi:
Rhyder
Thật không? Mai anh không về muộn nữa chứ?
anh lập tức gật đầu như một chú cún ngoan ngoãn, ánh mắt đầy quyết tâm.
Captain
Thật! Anh thề sẽ không để chuyện đó xảy ra. Mai anh sẽ dành cả ngày cho em, dẫn em đi chơi, muốn ăn gì cũng được. Chỉ cần em cười, muốn anh làm gì anh cũng chịu.
em nhịn không được nữa, khẽ bật cười, nhưng nhanh chóng che giấu bằng cách hất nhẹ đầu.
Rhyder
Thôi được rồi, mai mà anh không làm như lời hứa thì sofa cả tháng đấy/cười/
Captain
Không có lần sau đâu! Anh thề!
anh siết chặt vòng tay, đặt một nụ hôn nhẹ lên tóc cậu, như muốn khẳng định lời nói của mình
Trong căn phòng ngủ yên tĩnh,có 1 em bé đang nằm trong lòng 1 ng đàn ông đầy ấm áp,cảm thấy cơn giận của mình tan biến từ lúc nào không hay.Nhìn thấy em ngủ ngoan và giận dỗi khi bị bỏ hay có chuyện gì,anh cũng thầm mỉm cười, tự nhắc nhở mình rằng cậu nhóc này chính là điều quan trọng nhất mà anh không bao giờ muốn đánh mất,như 1 món quà mà ông trời dành tặng cho anh
Tgia TMiee
mà cũng cảm lạnh wa:))
Download MangaToon APP on App Store and Google Play