[BJYX] Chờ Hay Quên?
Chap 1: Khởi đầu
Triệu Quang
Nhất Bác, Tiêu Chiến, Lâm Quang các cậu xem được điểm chưa!?
Đặng Lâm Quang
Đúng là 1 cái tên 2 số phận
Triệu Quang
*xù lông* Cậu!!!
Đặng Lâm Quang
*vỗ vai Nhất Bác* Thủ khoa không?
Vương Nhất Bác
*lạnh lùng* Không, thiếu 3 điểm
Vương Nhất Bác:
- Đại thiếu gia độc nhất của Vương thị, mẹ mất sớm, ba đi công tác quanh năm nên anh sống một mình
- Tính cách: lạnh lùng, ít nói
- Không tin vào tình yêu!!!
Triệu Quang
*la làng* Chiến Chiến, cậu là thủ khoa kìa!!!!
Tiêu Chiến
*điềm tĩnh* Um, vẫn chưa đạt tối đa
Tiêu Chiến
- con một trong gia đình khó khăn, mẹ cậu ốm yếu, bố cậu không mấy quan tâm đến gia đình
- Tính cách: trầm lắng, ít nói, nhút nhát
- Yêu thầm Vương Nhất Bác 2 năm
Đặng Lâm Quang
*ngạc nhiên* 749 rồi cậu còn đòi 750 à!?
Tiêu Chiến
*thu dọn đồ* Tớ về đây, còn đi làm nữa
Triệu Quang
Êeeeee từ từ đã, nay nghỉ một hôm đi. Chúng ta đi ăn được không?
Tiêu Chiến
*khựng lại* Tớ không đi đâu, tháng này đã nghỉ 1 tuần để ôn thi rồi
Tiêu Chiến
Mẻ bánh ở nhà cũng ch...
Vương Nhất Bác
*kéo tay cậu* Nói nhiều, đi
Và thế là hôm đó cậu phải nghỉ 1 buổi làm và thức đêm nướng bánh nhưng trong lòng cậu có chút gì đó rất vui vẻ, rất hạnh phúc
Quần chúng
Thanh Hoa: Chào em, chúng tôi gọi đến từ trường đại học Thanh Hoa
Quần chúng
Bắc Đại: Chúng tôi được biết em là một trong những học sinh ưu tú trong kì thi vừa rồi
Quần chúng
Thanh - Bắc: Chúng tôi muốn chiêu mộ em về trường với đãi ngộ tốt nhất
Vương Nhất Bác
Đã chọn xong
Triệu Quang
💌: @mọi người đã chọn trường chưa?
Triệu Quang
💌: Yohooo me too
Triệu Quang
💌: Ể Nhất Bác, Tiêu Chiến lên tiếng coiii
Tiêu Chiến
📱: Ừm...cậu có sang lấy bánh được không? Mẹ tớ ốm rồi, không có người trông tiệm
Tiêu Chiến
*cột chặt túi đồ* Của cậu đây
Vương Nhất Bác
*nhận lấy* Nhiêu?
Tiêu Chiến
*quay đi xếp đơn hàng khác* Bác quản gia đã chuyển rồi
Tiêu Chiến
*lượng lự* Ừm...cậu chọn trường nào?
Vương Nhất Bác
*hờ hững* Tùy tâm
Vương Nhất Bác
*quay người rời đi*
Tiêu Chiến
Chờ chút *gọi lớn*
Vương Nhất Bác
*nhíu mày quay lại* Sao?
Tiêu Chiến
*đưa ô cho anh* Cầm lấy đi, chuẩn bị mưa rồi. Đi dạo cũng về sớm đi
Vương Nhất Bác
*nhìn chằm chằm vào cậu*
Tiêu Chiến
*xoay người vào trong tiệm*
Tiêu Chiến
Hôm nay còn nhiều đơn quá
Vương Nhất Bác
*nhìn cậu rồi quay người rời đi*
Đó! Như mấy bạn thấy đấy, mối quan hệ giữa 2 người này nhìn như người dưng ấy. Nhưng mà nhạc nhiên chưa!!! Tiêu Chiến là người mà Vương Nhất Bác nói chuyện nhiều câu nhất trong 18 năm cuộc đời rồi đấy!!
Tiêu Chiến
"Nhất Bác, hy vọng có thể đi cùng cậu thêm một đoạn đường nhỏ"
Tiêu Chiến
"Tớ chỉ muốn âm thầm bên cậu chút nữa thôi"
Mẹ Tiêu
Chiến Chiến, con xếp xong đơn bánh chưa!?? *gọi vọng vào*
Tiêu Chiến
*thoát khỏi suy nghĩ*
Tiêu Chiến
Con xong đây rồi mẹ ạ!!
Cậu nhanh chóng đem bánh chất lên chiếc xe đạp điện cũ kĩ
Mẹ Tiêu
Ừm, đi cẩn thận nha con
Con au
Tui quay lại với mí bà rồi đây!!!
Chap 2: Người cũ, hành trình mới
Đặng Lâm Quang
📱Ồn quá đi, chỉ là khác trường thôi mà
Triệu Quang
📱Mai nhập học rồi, tớ sẽ nhớ mọi người lắm 😭
Tiêu Chiến
📱: Ngủ sớm đi, tớ lên xe đây
Tiêu Chiến
*tắt điện thoại* Mẹ ơi, con đi nhé, mẹ ở nhà đừng làm nhiều quá.
Mẹ Tiêu
Mẹ biết rồi, khụ...khụ
Tiêu Chiến
*vỗ lưng bà* đêm lạnh, mẹ vào nhà đi ạ.
Tiêu Chiến
Nếu....nếu bố về, mẹ phải gọi cho con nhé. Bằng mọi giá, mẹ phải gọi cho con,
Tiêu Chiến
*ánh mắt lo lắng*
Mẹ Tiêu
*an ủi cậu* Được rồi, mẹ biết rồi mà. Như ông cụ non ấy
Sau một hồi lưu luyến cậu cũng đành phải lên xe đi đến trường đại học. Nhà cậu thực ra chỉ cách trường 2h đi xe buýt thôi nhưng vì không có nhiều tiền nên cậu đành phải ở lại ktx của trường (có học bổng nên được miễn phí mà)
Tiêu Chiến
Haizz, bắt đầu hành trình mới thôi
Tiêu Chiến
*giật mình quay lại*
Tiêu Chiến
Vương Nhất Bác!? Sao cậu ở đây!?
Tiêu Chiến
Cậu học trường này!?
Vương Nhất Bác
Kinh tế quốc tế
Tiêu Chiến
*trợn tròn mắt*
Vương Nhất Bác
*kéo tay cậu* Đi
Cậu nhìn đôi tay anh đang kéo lấy tay mình nà lòng ngổn ngang cảm xúc
Tiêu Chiến
"mình nên vui hay buồn đây!?"
Tiêu Chiến
"Mình đã tưởng sẽ không còn gặp cậu ấy nữa rồi"
Những suy nghĩ miên man cứ mãi bám lấy cậu cho đến khi cả hai yên vị trong giảng đường
Vương Nhất Bác
*lấy máy tính ra* Tỉnh chưa?
Tiêu Chiến
*hoàn hồn* À, à...
Tiêu Chiến
*lấy tập vở ra*
Vương Nhất Bác
"Xài tập? vở? Máy tính đâu?"
Giảng viên
Chào các em, hôm nay là ngày nhập học đầu tiên, chúng ta.....
Tiêu Chiến
*cất tập vở đi*
Tiêu Chiến
Cậu....đi căn tin không?
Vương Nhất Bác
*đứng lên xỏ tay vào túi quần*
Tiêu Chiến
*rảo bước theo anh*
Cả hai cùng xuống căn tin, cậu nhìn quanh một hồi lại quyết định chỉ mua một cái bánh nhỏ giá 5 tệ.
Vương Nhất Bác
Không phải có học bổng sao?
Tiêu Chiến
*cầm chặt chiếc bánh* Ừm... nhưng nhà tớ còn nhiều việc, tiết kiệm vẫn hơn.
Tiêu Chiến
Cậu mua đi, tớ tìm chỗ ngồi trước *quay lưng đi*
Vương Nhất Bác
*nhìn theo bóng cậu* Một cafe đen, 1 nước cam
Quần chúng
Cô căn tin: Của cháu đây
Khi anh nhìn thấy cậu ở chiếc bàn nhỏ góc căn tin thì cậu đang cặm cụi tính toán sinh hoạt phí, miệng vẫn còn nhâm nhi cái bánh mì bé tý
Tiêu Chiến
*lẩm nhẩm* 150 tệ đi xe, 500 tệ tiền thuốc của mẹ, tiền....
Vương Nhất Bác
*dí ly nước vào mặt cậu*
Vương Nhất Bác
Mua nhầm, uống hộ
Tiêu Chiến
*giật mình ngước lên* A....à...được. Hết bao nhiêu tớ trả lại
Không gian lại rơi vào im ắng, không phải cậu không muốn nói, nhưng lại không biết nói gì. (có thực sự là bạn không?)
Vương Nhất Bác
*gõ tay lên bàn* Tôi ở 1 mình, qua ở cùng
Tiêu Chiến
*nghi hoặc* Cậu....!? Ổn không?
Vương Nhất Bác
*cứng người* Tìm người dọn phòng, không thích người ngoài
Tiêu Chiến
*thoáng thất vọng*
Tiêu Chiến
*thu đồ* Tớ....tớ về lớp trước
Cậu đi rồi, Vương Nhất Bác mới bỗng chốc thấy mình thật sự có vấn đề rồi.
Vương Nhất Bác
"Sao mày phải quan tâm cậu ta!?"
Vương Nhất Bác
"Mày bị điên rồi Vương Nhất Bác!"
Vương Nhất Bác
"Không sao, chỉ là giúp đỡ bạn bè thôi"
Chap 3: Âm thầm bên nhau
Sau đó, Tiêu Chiến đã chuyển đến ở cùng với Vương Nhất Bác. Mỗi ngày của hai người sẽ...
Tiêu Chiến
*cốc cốc* Nhất Bác, cậu dậy chưa?
Tiêu Chiến
Tớ dọn nhà, phơi quần áo với làm đồ ăn rồi đó.
Tiêu Chiến
Cậu dậy thì ra ăn sáng nhé! Tớ đi trước đây
Vương Nhất Bác
*giọng ngái ngủ* Ừ
Nói xong, cậu vội vã ra khỏi nhà để bắt đầu công việc đầu tiên trong ngày.
Tiêu Chiến
Bác ơi, báo của bác tới rồi ạ
Quần chúng
Bác cảm ơn. Nay nhiều người đặt không cháu!?
Tiêu Chiến
Dạ chỉ có các bác thôi ạ
Quần chúng
Haha, chúng ta già cả rồi. Internet gì đó không biết, đành đọc báo thôi
Tiêu Chiến
Dạ, vâng ạ. Cháu xin phép đi trước ạ
Quần chúng
Ừ, thằng bé ngoan quá
Công việc buổi sáng của cậu cũng không kéo dài lâu, chỉ là giao báo và thỉnh thoảng mua đồ ăn sáng cho các cụ già lớn tuổi quanh đó mà thôi.
Đặng Lâm Quang
📱Vậy tối nay hẹn gặp nhé
Đặng Lâm Quang
📱Rủ Tiêu Chiến luôn đi
Vương Nhất Bác
*nhìn cậu đang chăm chú ôn lại bài*
Đặng Lâm Quang
*tút tút*
"Đúng là tên mặt lạnh"
Tiêu Chiến
*mặt không ngẩng lên* Có chuyện gì sao?
Vương Nhất Bác
*lưỡng lự* Tôi nhận được quà rồi
Tiêu Chiến
*khựng lại* À....ừm chúc cậu sinh nhật vui vẻ. Tớ không có nhiều tiền nên chỉ có thể tự đan cái khăn đó thôi
Tiêu Chiến
Vậy...vào học thôi
Suốt cả ngày học hôm đấy, Vương Nhất Bác mãi chẳng thể mở lời mời Tiêu Chiến đi sinh nhật mình. Cậu sợ Tiêu Chiến sẽ không đi. Nhưng mà sao cậu phải sợ nhỉ? Vương Nhất Bác chính là thấy mình không bình thường rồi!!!
Vậy là ngày hôm đó cứ thế trôi qua
Tiêu Chiến
*cúi chào* Chào mọi người em về ạ
Quần chúng
Đồng nghiệp: Đi cẩn thận nhé em
Quần chúng
Đồng nghiệp: Trời ơiiii, dễ thương quá 😍😍😍😍
Cậu vừa bước ra khỏi cửa hàng thì....
Tiêu Chiến
*giật mình quay lại* Nhất Bác? Sao cậu ở đây?
Tiêu Chiến
À....Vậy chúng ta cùng về thôi
Cả hai sánh bước cùng nhau về ktx
Tiêu Chiến
*cạch* Cậu ăn gì chưa?
Vương Nhất Bác
*chần chừ* Ch...chưa
Tiêu Chiến
*bận rộn tay chân*
Tiêu Chiến
Cậu tắm đi, để tớ nấu cơm
Vương Nhất Bác
*quay người về phòng* Ừ
Nhất Bác bước ra khỏi phòng tắm nhưng chỉ mặc 1 chiếc quần thun, tóc vẫn còn ướt tí tách rơi vài giọt xuống cơ ngực căng tràn của anh
Vương Nhất Bác
*thờ ơ* Chảy máu mũi kìa
Tiêu Chiến
*hoàn hồn* A...a....tớ xin lỗi
Náo loạn một hồi cả hai cũng ngồi xuống ăn cơm tối. Khuya rồi nên Tiêu Chiến cũng chỉ nấu đơn giản mấy món như trứng chiên, rau luộc thôi.
Nhưng biết gì không? Thiếu gia cành"titanium" như Vương Nhất Bác lại ăn rất ngon. Hương vị tình thân chăng?
Tiêu Chiến
*đứng lên dọn rửa*
Tiêu Chiến
*không ngưng tay* Hả?
Vương Nhất Bác
Không xài nữa, bỏ phí
Tiêu Chiến
Cái máy tính này đắt lắm, tớ không lấy đâu *bê bát ra bồn*
Vương Nhất Bác
*bực bội* Nói nhiều, cầm lấy
Tiêu Chiến
*vội đỡ lấy chiếc máy tính Vương Nhất Bác đang dúi vào tay mình*
Vương Nhất Bác
*đeo bao tay* Tắm đi, tôi rửa
Tiêu Chiến
*chấn động* Cậu!!!!
Vương Nhất Bác
*bắt đầu rửa bát* biết làm! đi đi
Tiêu Chiến
*chết trân tại chỗ*
Tiêu Chiến
"Cảm ơn nhiều nhé, Nhất Bác"
Download MangaToon APP on App Store and Google Play