Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

| ĐN Killer Peter | Cái Chết Trắng

Cuộc trốn chạy trong màn đêm

Bóng đêm bao trùm con phố vắng lặng, chỉ còn tiếng bước chân dồn dập của cậu vang vọng giữa những bức tường lạnh lẽo. Cậu không biết mình đã chạy được bao xa, chỉ biết rằng phía sau, kẻ đó vẫn đang đuổi theo.
Không nhanh, không chậm, như một con thú săn mồi đang tận hưởng trò chơi của mình.
Cậu lao vào một con hẻm nhỏ, lưng áp sát vào bức tường gạch ẩm ướt, cố gắng điều hòa nhịp thở. Mồ hôi chảy dọc sống lưng, trộn lẫn với nỗi sợ hãi đang dâng lên trong lồng ngực.
Tiếng bước chân chững lại.
Hắn đang ở gần.
Cậu không dám nhìn ra ngoài, nhưng có thể cảm nhận được ánh mắt hắn đang lướt qua từng góc khuất, tìm kiếm dấu vết của con mồi.
...
...
| khẽ cất tiếng |
...
...
Không cần phải trốn đâu.
Giọng hắn vang lên, trầm ấm nhưng lạnh lẽo.
...
...
Cậu biết tôi giỏi tìm ra cậu mà.
Cậu siết chặt nắm tay, cố gắng kiềm chế cơn run rẩy. Không được để hắn bắt được.
Nếu không—
Ngay khi tiếng bước chân lại vang lên.
Yoru
Yoru
| Xoay người |
Yoru
Yoru
| Lao ra khỏi con hẻm, chạy thẳng về phía những ánh đèn đường xa xa |
Nhưng ngay khoảnh khắc đó.
Một bàn tay lạnh lẽo chạm vào cổ tay cậu.
...
...
Bị bắt rồi!
Cậu giật mạnh tay, nhưng sức hắn quá lớn. Một giọng cười khẽ vang lên sau lưng.
Yoru
Yoru
R-Raphael..
Raphael
Raphael
Cậu nghĩ có thể trốn thoát khỏi tôi à?
Yoru
Yoru
| Cắn chặt răng |
Biết rõ mình không thể để bản thân gục ngã ngay lúc này.
Yoru
Yoru
" Không, vẫn còn một cơ hội! "
Lợi dụng khoảnh khắc sơ hở, cậu bất ngờ đạp mạnh vào tường, dùng quán tính để xoay người, thoát khỏi tay hắn.
Rồi lại tiếp tục chạy.
Lần này, cậu không dừng lại nữa.
Hắn đứng lặng trong màn đêm, nhìn theo bóng lưng cậu khuất dần giữa những con phố đan xen. Ánh mắt hắn vẫn giữ nguyên nét điềm tĩnh, nhưng khóe môi khẽ nhếch lên, tạo thành một nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý.
Không phải giận dữ, cũng chẳng phải thất vọng.
Mà là sự thích thú.
Raphael
Raphael
NovelToon
Raphael
Raphael
Thú vị thật.
Raphael
Raphael
| Lẩm bẩm, đưa tay vuốt nhẹ cằm |
Ánh mắt hắn như kẻ săn mồi vừa để sổng con mồi yêu thích của mình.
Cậu nhanh hơn hắn nghĩ. Cứng đầu hơn hắn tưởng. Và điều đó chỉ khiến hắn càng muốn có được cậu hơn.
Raphael
Raphael
Được thôi, cứ chạy đi...
Giọng hắn khẽ vang lên trong màn đêm, mang theo chút trêu đùa lẫn nguy hiểm.
Raphael
Raphael
... Để tôi xem cậu có thể chạy được bao xa.
Raphael
Raphael
Yoru…
Giọng hắn vang lên trong màn đêm, chậm rãi nhưng sắc bén, như lưỡi dao kề sát da thịt.
Hắn không đuổi theo. Hắn chỉ đứng đó, trong bóng tối, nhìn cậu chạy.
Nụ cười trên môi hắn không tắt.
Raphael
Raphael
Yoru, cậu nghĩ có thể thoát khỏi tôi thật sao?
Raphael
Raphael
| Nghiêng đầu, ánh mắt thấp thoáng sự thích thú |
Raphael
Raphael
Cứ chạy đi. Nhưng đừng quên... tôi luôn biết cậu ở đâu.
Cơn gió đêm lùa qua mái tóc đỏ của hắn, mang theo sự nguy hiểm ngọt ngào. Cậu đã trốn thoát.
Tạm thời.
Nhưng cảm giác đôi mắt hắn vẫn dõi theo sau lưng, như một chiếc bóng không bao giờ biến mất, khiến cậu không thể thở phào.
Cậu biết… trò chơi này chưa kết thúc.

Kẻ lang thang dưới màn đêm

"Một kẻ lạc lõng giữa thế giới đầy hỗn loạn."
Kẻ lang thang dưới màn đêm Cậu không nhớ lần cuối cùng mình ngủ một giấc trọn vẹn là khi nào. Những cơn gió lạnh của thành phố lặng lẽ trườn qua lớp áo đen mỏng, mang theo mùi khói bụi và hơi thở của màn đêm.
Đôi mắt cậu nhìn xa xăm, chẳng tập trung vào đâu, như thể đang cố tìm kiếm một thứ gì đó.
Hoặc có thể, cậu đang chạy trốn khỏi chính mình.
Gương mặt cậu có vài vết trầy, một mẩu băng dán hờ hững nơi gò má, dấu vết của những trận chiến không ai biết đến. Không phải vì cậu thích gây sự, mà đơn giản là có những cuộc chiến không thể tránh khỏi. Có người gọi cậu là kẻ nổi loạn, có người coi cậu là bóng ma lang thang trong thành phố. Nhưng chẳng ai biết cái tên thật sự của cậu, hay điều gì đã khiến một kẻ như cậu bước đi đơn độc giữa màn đêm lạnh lẽo này.
Một sợi dây chuyền bạc ẩn hiện dưới lớp cổ áo, lấp lánh phản chiếu ánh đèn đường. Một cây thánh giá nhỏ treo trên đó, vương chút bụi bẩn nhưng vẫn giữ được nét thanh khiết. Cậu luôn mang nó bên mình, như một lời nhắc nhở… về một ai đó, một ký ức mơ hồ, một người từng hứa sẽ không bỏ rơi cậu.
Nhưng cuối cùng vẫn rời đi.
Có những đêm cậu dừng chân bên một bức tường cũ, lặng lẽ châm một điếu thuốc nhưng không hút, chỉ để nhìn làn khói bay lên, tan biến như chính những suy nghĩ trong đầu. Có lẽ cậu cũng giống như làn khói ấy.
Chẳng ai thực sự thấy rõ cậu là ai, chẳng ai thực sự quan tâm cậu từ đâu đến và sẽ đi về đâu
Bước chân cậu tiếp tục vang lên trên nền phố ẩm ướt. Không một điểm dừng, không một nơi để quay về. Nhưng có lẽ… đó là cách mà cậu đã chọn để tồn tại.
Cậu đã lang thang suốt bao lâu rồi? Cậu cũng chẳng nhớ nữa. Đêm nay, phố vẫn lạnh, gió vẫn thổi buốt da, và cậu vẫn lạc lõng giữa thành phố không dành cho mình. Cậu bước đi vô định, cho đến khi ánh đèn vàng mờ ảo từ một cửa tiệm nhỏ thu hút ánh nhìn.
Một tiệm sách cũ.
Tiệm sách cũ nằm nép mình trong một con hẻm yên tĩnh, với tấm biển đã bạc màu theo năm tháng. Trên đó, dòng chữ "Clearance Inventory Sale" có chút nhạt nhòa, như thể nó đã chứng kiến bao mùa nắng mưa. Những viên gạch cũ trên tường mang theo dấu vết của thời gian, tạo nên một vẻ hoài cổ mà hiếm nơi nào có được.
Cậu dừng chân trước ô kính mờ, nơi những cuốn sách được xếp chồng lên nhau theo một trật tự lộn xộn nhưng lạ lùng thay, lại khiến cậu thấy ấm áp. Bên trong, ánh sáng không quá chói, chỉ vừa đủ để xua đi bóng tối đang bủa vây. Và ở đó, cậu nhìn thấy ông.
một người đàn ông theo cậu thấy là ngoài sáu mươi, mái tóc bạc rũ xuống vầng trán đầy nếp nhăn, đôi mắt sâu như chứa cả những câu chuyện cậu chưa từng biết đến.
Cậu bắt gặp ánh mắt ông nhìn cậu. Không dò xét, không thương hại. Chỉ là một cái nhìn đơn thuần, như thể cậu không phải một kẻ lang thang vô định mà chỉ là một người khách tình cờ ghé qua.
Bae- Peter
Bae- Peter
Trông cậu có vẻ lạnh.
Bae- Peter
Bae- Peter
| cất giọng, trầm và khàn |
Bae- Peter
Bae- Peter
Vào đây đi. Ở ngoài gió không tốt đâu.
Yoru
Yoru
... | lưỡng lự, nhưng rồi vẫn bước vào |
Tiệm sách có mùi giấy cũ,những thứ cậu không ngờ rằng mình lại thấy dễ chịu đến thế.
Ông không hỏi tại sao một kẻ như cậu lại ở đây. Ông cũng không buộc cậu phải nói gì cả. Ông chỉ im lặng đặt trước mặt cậu một tách trà ấm, rồi tiếp tục đọc cuốn sách dang dở của mình
Và cứ như thế, cậu ngồi lại.

Lời đề nghị trong đêm

Không biết từ lúc nào, cậu đã coi nơi này là chốn trú ẩn duy nhất của mình. Giữa những đêm dài lạc lõng, giữa những ngày tưởng chừng không có ai dang tay về phía mình, ông đã cho cậu một góc nhỏ trong thế giới của ông.
Một thế giới không cần cậu phải vội vã chạy trốn.
Có lẽ, cậu chưa bao giờ thực sự tin vào sự cứu rỗi. Nhưng vào khoảnh khắc ấy, trong không gian nhỏ bé đầy sách cũ và ánh đèn dịu dàng, cậu bắt đầu nghĩ rằng… có lẽ, mình đã tìm thấy một nơi để quay về.
Cậu ngồi bên chiếc bàn gỗ cũ kỹ, tay lật nhẹ những trang giấy vàng úa của cuốn sách trước mặt. Tiệm sách vẫn yên tĩnh như mọi khi, chỉ có tiếng bút của ông già cào nhẹ trên trang sổ ghi chép.
Yoru
Yoru
| Suy nghĩ gì đó |
Yoru
Yoru
| Nhìn ông, rồi hít một hơi thật sâu |
Yoru
Yoru
Ông này...
Bae- Peter
Bae- Peter
| Ông dừng tay, ngước lên |
Bae- Peter
Bae- Peter
Hửm?
Đôi mắt già nua ấy nhìn cậu, không thúc ép, không dò xét—chỉ chờ đợi.
Yoru
Yoru
| Chậm rãi nói |
Yoru
Yoru
…Cho cháu làm nhân viên ở đây đi.
Ông không đáp ngay. Ông chỉ im lặng một lúc lâu, ánh mắt trầm ngâm lướt qua cậu như đang cân nhắc điều gì đó. Cậu hơi căng thẳng. Cậu chưa từng xin ai điều gì, càng chưa từng thực sự mong muốn ở lại một nơi nào. Nhưng giờ đây, khi nghĩ đến việc rời khỏi tiệm sách này, rời khỏi ánh đèn dịu dàng và những buổi tối tĩnh lặng bên tách trà ấm, cậu lại cảm thấy lòng mình trống rỗng.
Cuối cùng, ông thở ra một hơi nhẹ, đặt bút xuống.
Bae- Peter
Bae- Peter
Cậu có biết công việc ở đây là gì không?
Yoru
Yoru
| Chớp mắt |
Yoru
Yoru
Sắp xếp sách, dọn dẹp, bán hàng ạ?
Bae- Peter
Bae- Peter
Không chỉ có vậy.
Bae- Peter
Bae- Peter
| Chậm rãi đứng lên, bước đến một kệ sách gần đó |
Bae- Peter
Bae- Peter
Một tiệm sách không chỉ là nơi mua bán. Mỗi cuốn sách đều có câu chuyện riêng của nó, cũng như mỗi người bước vào đây đều mang theo một câu chuyện mà họ không nói thành lời.
Bae- Peter
Bae- Peter
| Ông dừng lại, quay sang nhìn cậu |
Bae- Peter
Bae- Peter
Cậu có thể lắng nghe không?
Cậu không biết phải trả lời thế nào. Nhưng khi nhìn vào đôi mắt của ông, cậu hiểu rằng công việc này không chỉ đơn thuần là một công việc. Đó là một cơ hội. Một sự tin tưởng.
Yoru
Yoru
| Cậu siết chặt tay, rồi gật đầu nhẹ |
Ông khẽ cười,một nụ cười hiếm hoi nhưng chân thật.
Bae- Peter
Bae- Peter
Vậy thì bắt đầu từ ngày mai đi.
Và thế là, giữa những ngày vô định, cậu đã tìm thấy một nơi để thuộc về.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play