[Văn Hàm] Kẻ Đánh Cắp Mặt Trăng!!
chương 1: "Đêm Định Mệnh"
Cơn mưa rơi nặng hạt, bao phủ cả con hẻm nhỏ nơi ánh đèn đường hắt xuống thứ ánh sáng lờ mờ. Một cậu bé chừng 17 tuổi loạng choạng bước đi, đồng phục rách rưới, vết thương rỉ máu khắp cơ thể. Đôi mắt cậu trống rỗng, tuyệt vọng như thể chỉ cần một cơn gió nhẹ nữa thôi cũng đủ để cậu gục ngã.
Tả Kỳ Hàm vừa bị đánh một trận thừa sống thiếu chết. Nhóm nam sinh trong trường cậu chẳng khác nào lũ ác quỷ, ngày qua ngày hành hạ cậu chỉ vì cậu yếu đuối, vì cậu không thể phản kháng. Ngày hôm nay, họ đá cậu xuống cầu thang, cướp hết tiền và nhổ nước bọt lên mặt cậu trước khi bỏ đi.
“Không ai cần mày cả, chỉ tổ chướng mắt.”
Những lời đó văng vẳng trong đầu cậu. Mưa lạnh, gió buốt. Cậu đứng trên cây cầu nhỏ, đôi mắt nhìn xuống dòng nước chảy xiết phía dưới
Chỉ một bước chân nữa thôi…
Dương Bác Văn
muốn chết à?❄️
giọng nói lạnh lẽo vang lên phía sau. Kỳ Hàm giựt mik quay đầu lại đối diện vs 1 người đàn ông
Ánh mắt hắn ta tối tăm, sâu thẳm như vực sâu không đáy. Chiếc áo hoodie đen dính vết máu, đôi tay to lớn đút vào túi áo như thể không có chút ý định cứu giúp hay thương hại.
Dương Bác Văn
nhảy đi, tôi sẽ nhặt xác cậu.❄
Cậu bé run rẩy, không rõ là vì sợ hãi hay vì lạnh. Nhưng ánh mắt người đàn ông đó không chứa đựng sự khinh miệt như những kẻ khác. Chỉ có sự trống rỗng… và thứ gì đó sâu thẳm hơn mà cậu không thể gọi tên.
Tả Kỳ Hàm
...tôi chx muốn chết
giọng cậu ngọt ngào pha lẫn một chút sự run rẩy khi đối diện vs người đàn ông trước mặt mik
Dương Bác Văn
thế có muốn theo tôi?❄
Tả Kỳ Hàm
tôi theo anh lm gì?!
chương 2: "Kẻ Xa Lạ"
tiếng giày ướt sũng dẫm lên nền đường vang trong màn đêm tỉnh mịch.Kỳ Hàm đi sau người đàn ông lạ mặt,lòng ngổn ngang trăm mối
cậu nó nên chạy đi hay ko?
không.cậu chẳng còn nơi nào để đi cả
cuối cùng.Bác Văn hắn lại dừng trước một khu chung cư cũ.Người đàn ông rút chìa khóa ra mở của rồi nhìn cậu
Tả Kỳ Hàm
anh...là ai?/hơi chần chừ/
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn❄
một cái tên xa lạ vs cậu nhưng giọng nói lại mang theo một sự chắc chắn đến khó tả đc
Tả Kỳ Hàm
anh đưa tôi về đây..làm gì?
hắn đóng cửa,rồi cởi chiếc áo hoodie ướt đẫm pha trộn vs một chút chất dịch màu đỏ tiện tay vứt lên ghế
Dương Bác Văn
cậu muốn quay lại nơi đó!?❄
không.Cậu thà chết còn hơn
Dương Bác Văn
vậy thì ngồi xuống❄
cậu ngoan ngoãn lm theo.Căn phòng này rất đơn sơ,có một chiếc ghế sô pha cũ một cái giường đơn mà một cái tủ sách bao phủ đầy bụi.Thứ duy nhất mới có lẻ là bộ dao đặt ngay ngắn trên bàn
Hắn ngồi xuống đối diện cậu,lấy ra hộp y tế
Dương Bác Văn
mặt cậu dính máu,có muốn lau không?❄
Kỳ Hàm theo phản xạ mà lụi lại.Nhưng ánh mắt người đàn ông kia có không có sự đe dọa,chỉ là một chút sự quan tâm thản nhiên
Ô hay! một kẻ sát nhân cũng biết quan tâm à
Dương Bác Văn
cậu sợ tôi?❄/nhíu mày/
Dương Bác Văn
vậy thì ngồi yên❄
hắn cầm bông gạc chấm thuốc sát trùng,nhẹ nhàng lsu vết máu trên mặt cậu
Tả Kỳ Hàm
/nhăn mặt vị xót/
Dương Bác Văn
họ đánh cậu bao lâu rồi?❄
Bác Văn cũng không giục.Hắn đặt bông gạc xuống,nhìn sâu vào mắt cậu
Dương Bác Văn
có hận không?❄
cậu giựt mik vì chưa từng nghĩ về điều đó
Dương Bác Văn
cậu có hận không?❄
hận chứ.Nhưng cậu đâu thể lm gì đc?cậu chỉ là một kẻ yếu đuối,là con mồi mặc cho ngta dẫm đạp
Dương Bác Văn
tôi ghét những kẻ như cậu❄
Dương Bác Văn
yếu đuối,chịu được,im lặng❄
Dương Bác Văn
cậu nghĩ cứ nhẫn nhịn là mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn à?❄
Tả Kỳ Hàm
tôi ko có sự lựa chọn
Dương Bác Văn
cậu luôn có lựa chọn❄/thẳng tay vứt chiếc áo dính đầy máu vào sọt rác /
Dương Bác Văn
cậu chọn chịu đựng.Tôi thì không❄
cậu cảm thấy khó chịu nhưng cũng cảm thấy bị..kích thích
làn đầu tiên có người nói thẳng vào mặt cậu những lời như thế
Tả Kỳ Hàm
vậy..anh sẽ làm gì?/lấy hết can đảm hỏi hắn/
Dương Bác Văn
tôi sẽ tự tay sử lý những kẻ khiến tôi khó chịu❄
Tả Kỳ Hàm
/tim đập loạn xạ/
không hiểu sao,tim cậu lại đập mạnh như vậy
cậu đã gặp ai đâu xa lạ.Có vẻ cậu đã bước vào lãnh địa của một kẻ sát nhân
cậu có điều hơi sợ nhưng cậu cũng có một loại cảm giác khác- một cảm giác kì lạ mà cậu chưa từng có trc đây
chương 3: "Ranh Giới"
Kỳ Hàm ngồi yên trên ghế,cảm giác xa lạ bao trùm. Cậu vẫn chưa hiểu tại sao mik lại ở đây,cùng một người như hắn Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm
tôi..có thể hỏi anh một câu..không?/dè dặt lên tiếng/
Tả Kỳ Hàm
vì sao anh lại cứu tôi?
Dương Bác Văn
/chống càm+ mắt trầm xuống/
Dương Bác Văn
tôi chưa từng nghĩ mik là người tốt đến mức đó.❄
Tả Kỳ Hàm
vậy anh giúp tôi vì điều gì?/hơi nhíu mày/
Dương Bác Văn
cậu có bao giờ cảm thấy,có những người trên đời ko đáng để tồn tại ko?❄
Tả Kỳ Hàm
ý anh là...?/rùng mik/
Dương Bác Văn
tôi ko thik những kẻ yếu đuối❄
giọng hắn lạnh lẽo tới mức khiến cậu có thể đông cứng mọi lúc
Dương Bác Văn
nhưng tôi càng ghét bọn họ ức hiếp kẻ yếu hơn❄
cậu im lặng vì ko biết đáp lại thế nào
Dương Bác Văn
ghét họ không?❄/đột nhiên hỏi/
Tả Kỳ Hàm
tôi..không biết/siết chặt tay/
Dương Bác Văn
không biết? ha~❄/bật cười/
Dương Bác Văn
mỗi ngày bị đánh,sỉ nhục,dồn đến mức đường cùng,mà cậu ko bt mik ghét họ hay ko❄?
có.Nhưng cậu ko dám thừa nhận
các câu hỏi cứ lập đi lập lại trong đầu cậu ko thể thoát ra đc
hắn nói những từ đó như đâm thẳng vào tim cậu
Dương Bác Văn
để ngta dẫm đạp lên mik nhưng lại chọn cách im lặng❄
Tả Kỳ Hàm
tôi..không có sự lựa chọn/môi run run/
Tả Kỳ Hàm
không, tôi ko có!/kiên định/
Tả Kỳ Hàm
nếu phản kháng tôi sẽ bị đánh nhiều hơn
Tả Kỳ Hàm
nếu tố cáo tôi sẽ bị đánh nhiều hơn
Tả Kỳ Hàm
nếu vùng vẫy tôi sẽ ko thể sống nổi/cuối rầm mặt//
Dương Bác Văn
vậy thì...❄/nghiêng đầu,ánh mắt tối lại/
Dương Bác Văn
nếu tôi vó thể giúp cậu?❄
Tả Kỳ Hàm
giúp..tôi?/tim thắt lại/
Dương Bác Văn
nếu tôi có thể khiến bọn chúng biến mất mãi mãi,cậu có muốn không?❄
Tả Kỳ Hàm
/cả người đông cứng,nhìn chằm chằm hắn/
Dương Bác Văn
/đôi mắt lạnh lẽo ko coi mạng người ra gì/
Tả Kỳ Hàm
anh đang đùa đúng ko?/cố gượng cười/
không khí trong phòng dần trở nên ngột ngạt. Kỳ Hàm cảm thấy cổ họng khô khốc,hơi thở nặng nề
Dương Bác Văn
/vươn tay ra nâng càm cậu lên/
Dương Bác Văn
không sợ tôi sao?❄/để cậu nhìn thẳng mik/
Tả Kỳ Hàm
/lấy hết dũng khí cố ko tránh né/
Tả Kỳ Hàm
anh sẽ lmj nếu tôi nói..có?/run nhẹ/
Dương Bác Văn
không lmj cả❄/khẽ cười/
hắn buông tay đứng dậy đi vào kệ bếp
Dương Bác Văn
tôi không ép cậu phải chọn nhưng nhớ kĩ lời tôi nói❄/cầm con dao gọt trái cây xoay nhẹ/
Dương Bác Văn
nếu một ngày nào đó cậu muốn thay đổi số phận thì đừng chần chừ❄
lưỡi dao sắc lạnh phản chiếu ánh đèn,sáng loáng đến đáng sợ
từ nãy giờ cậu cứ luôn nhìn chăm chăm vào hắn
Tả Kỳ Hàm
/tim như bị bóp lại/
Dương Bác Văn
/đặt con dao xuống bàn đẩy nó về phía cậu/
Dương Bác Văn
nếu muốn mạnh mẽ thì hãy học cách tự bảo vệ mik đi❄
Tả Kỳ Hàm
/nhìn lưỡi dao trước mặt/
học cách tự bảo vệ mik sao?
nhưng bảo vệ bằng cách nào?
hoặc có lẽ...cậu đang sợ biết câu trả lời
Download MangaToon APP on App Store and Google Play