Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Hoa Và Lá..? [Creepypasta]

1. giai điệu ngọt ngào

Một Cuộc đời bình thường
Một cuộc sống An nhàn
Một gia đình không ồn ào..
Một tư duy không bất bình thường
Đơn giản chỉ là một cuộc sống không có sự kiện gì nổi bật..
Gia đình Có chút khó khăn nhưng từng ngày từng tháng phát triển
Dần cũng có ăn có mặc không thiếu thứ gì cuộc sống
Là một cuộc sống, cuộc đời mà mọi người hằng ao ước
Nhưng.. Những kẻ ngoài cuộc làm gì biết quái gì những kẻ trong cuộc?
Chỉ là vẻ bề ngoài khiến mọi người hiểu lầm về mọi thứ tất cả-
Cuộc sống của em nó đơn giản nhưng không thể nào nói an nhàn, Sự giam cầm nhẹ nhàng từ từ hạ độc vào
Cuộc đời em thật trêu đùa em, Cái đau nhẹ nhàng nhưng vẫn còn ở đó
Vẫn còn khắc sâu vào cuộc đời mà ai cũng nghĩ an nhàn
__02:00__
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
huh.. // ngồi trên ban công + thêu hoa vào khăn tay//
Hôm nay, ban đêm thật đẹp những ánh sao sáng..
Làn gió nhẹ nhàng như khẽ làm bản nhạc giao hưởng không lời mà để em hưởng thức..
Một bầu trời không nóng không mưa..
mát mẻ nhẹ nhàng..
"Rào.. rào.. "
Tiếng lá cây nhưng thể cắt ngang âm thanh đang giao hưởng, như đang cảnh báo em về việc sự xuất hiện một kẻ không mời mà đến..
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
huh.. ~ huh.. ~// vẫn thuê nhưng đôi mắt lướt nhìn xung quanh để coi mọi thứ có gì khác biệt//
Em im lặng.. dần dần phát hiện ra một bóng người lạ mặt đang như thể đi vòng mà muốn tới nhà cậu Bạn hàng xóm kế bên..
Em chỉ lưới nhìn.. nhìn kĩ... kẻ đó sẽ làm gì tiết theo..
???
???
// đã vào nhà cậu bạn hàng xóm//
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
.... // dừng lại hành động mà nhìn kĩ rằng tên lạ mặt đã vào đó//
Khi xác định tên đó đã vào.. cô chỉ mỉm cười rồi tiếp tục thêu thùa của mình..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
Wao.. Xong rồi nè.. // cầm khăn tay đã thêu xong thích thú ngắm nó//
Em ôm nhẹ nhàng khăn tay ấy, nở nụ cười tươi mãn nguyện vậy..
Cạch...!
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
huh..? // có chút giật mình + quay lại nhìn//
Em nhìn hướng phát ra âm thanh.. chỉ thấy một bóng người lạ lẫm
nhà em và cậu bạn kế bên tuy cạnh nhau nhưng đứng nhìn thì chả thấy rõ lắm..
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
Hì.. ~// nở nụ cười + khoe khăn thêu của mình//
???
???
....
___TG___

2. lời khen thầm của Gã Đồ Tể

Em nhìn kẻ đó nở nụ cười tươi của bản thân..
Cất giọng nhỏ nhẹ, Cứ ngỡ những làm gió áp đi giọng của em
Nhưng nào ngờ những làn gió ấy cứ như đưa lời nói của em tới tên đó..
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
Này..! Nó đẹp chứ? // giơ khăn tay lên cười tươi//
Màn đêm ấy nuốt trọn cả khu..nhưng những ánh sáng yếu ớt len lỏi từ ánh trang đã giúp em cố nhìn rõ
Em thấy lờ mờ được động tác đó..
???
???
// gật đầu//
Nhận thấy sự trả lời, em vui mừng giọng nói nhỏ nhắn không quá nổi yếu đuối của em cất lên
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
hì..~Cảm ơn nhiều nhé!.. ~// ôm chiếc khăn tay tươi cười//
em cười tươi, hắn ta chỉ lẳng lặng nhìn rồi rời đi..
em mặc kệ.. nhìn tác phẩm mình cày công..
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
"Không ngờ.. có kẻ lại khen mình.. "// nhìn tấm khăn tay + rời đi//
Bóng lưng em tiến về bóng tối, cũng là lúc kẻ mà em thấy trong bóng tối giờ đang đứng đối diện nhà em, nhìn em
???
???
// rời đi//
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
"huh~.. Mệt quá.. mai còn đống thứ rồi~"// dọn dẹp xong đã chuẩn bị nằm ngủ//
em ngã người xuống chiếc nệm êm ái ấy, ôm niềm vui, niềm kiêu hãnh được người khác tôn trọng..
...
Kẻ bình thường như em lại có thể khiến những kẻ dị thường rung động sao..?
_12:00pm/Trưa_
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
..... "mệt quá.. "// đi đường bộ//
Em thở dài mệt mỏi.. dù sao em chả hứng thú học nhiều thứ, nhưng ba mẹ cứ ép em.. giống con nhà người ta
nói thẳng thắn ra muốn khoe khoang..
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
hơ.. // dừng lại//
tiếng ồn ào của xe cảnh sát đã thành công đánh thức em khỏi đống suy nghĩ phức tạp
Em ngước nhìn.. bàng hoàng-
???
???
Lona! // thấy em liền nói lớn và chạy tới//
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
..? // nhìn người gọi tên mình//
oh.. Hóa ra là cô chị gái song sinh yêu kiều của mình..
Cô ta là người em chả quan tâm lắm.. đơn giản em không thích "đụng hàng"
Em có sự độc lập riêng.. tiền thức và suy nghĩ của em chỉ muốn độc chiếm một mình-
Moray Memorigin [Chị]
Moray Memorigin [Chị]
Ah!.. có chuyện lớn rồi đó! // hớt ha hớt hãi nắm lấy tay cô//
Thật đáng ghét.. tại sao cô ta lại dám nắm tay tôi?..
Moray Memorigin [Chị]
Moray Memorigin [Chị]
Gia đình nhà Brian..! Bọn họ dính vào cuộc thảm sát đó!
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
sao cơ..?
Em bàng hoàng.. những rõ là tối qua còn khen tác phẩm em đẹp mà!?..
Cơn lạnh sóng lên sọc cột sống của em..
Giờ mà nói "tối qua em còn thấy bọn họ khen em thêu tranh" thì chắc chắn ba mẹ sẽ "xiên" em ch#t
Sau đó, ma xui quỷ khiến tai em nghe được thời gian họ ch#t, nó càng làm em sợ hãi hơn..
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
A-ah..! // đi lùi lại vài bước mà vô tình té bịch xuống//
All nhân vật phụ
All nhân vật phụ
Mom:Có chuyện gì vậy Lona! // thấy cô té xuống liền chạy tới đỡ lấy em//
All nhân vật phụ
All nhân vật phụ
Dad: Cha biết.. cha biết con sẽ khó chấp nhận, nhưng hãy bình tĩnh lại nhé? // đi tới giọng nói an ủi cô//
Dù cho em là con người có tính độc lập,chiếm hữu cao vẫn còn kiềm ném
Nhưng em là con người mà.. phải sợ đấy thôi?..
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
"Vậy... vậy.. đêm qua mình đã gặp thứ gì đó mà không phải gia đình Brian sao..? "// che miệng lại//
Moray Memorigin [Chị]
Moray Memorigin [Chị]
Bình tĩnh nào!.. // vỗ lưng em//
Dù em ghét Cô ta nhưng trong đầu em cứ lập đi lập mãi cái khoảng ký ức đêm đó..
Em nhăn mặt càng nghĩ càng không ngờ..
Thật buồn cười, Hôm qua em còn khoe thành phẩm của mình với một Gã Đồ tể và nhận được lời khen thầm lặng của hắn...
....
___Shu___

3. Muốn gì từ em?

02:30pm
Trang lễ đã diễn ra tại nhờ thờ, với bao sự tiếc nuối của người dân sống xung quanh
Em thất thấn, Đôi mắt em mở to đôi mắt tựa như thiên thần ấy-
Em vẫn chưa tinh được từ nãy đến giờ, Bản thân là nhân chứng ngầm trong cuộc thảm sát đó..
ý nghĩa đó, suy nghĩ Đó khiến tâm trí em cứ nghĩ về nó. Cũng đúng thôi em chỉ là một người bình thường không vấn đề gì..
All nhân vật phụ
All nhân vật phụ
Linh mục: Xin mời, Sứ đồ Danika Memorigin hãy bày tỏ lòng tiếc nuối..
Giọng nói già khàn khàn của linh mục đã đưa em về lại thực tại, Ông ấy đã gọi em là " sứ đồ" thay vì một "giác dân"..
Cái danh xưng cao quý ấy.. khiến em có chút e hẹn và mặt cảm
Đơn giản thôi? em là nhân chứng ngầm trong sự kiện đó mà chả tự thú nhận.. vẫn im lặng và im lặng
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
À.. vâng-// cuối xuống có chút luống cuống mà lấy đại sách bên cạnh//
Khi em ngước lên chuẩn bị đọc những con chữ trong sách thì lại vô tình lướt trúng một đôi mắt kì lạ..
Đôi mắt lạ thật.. không giống người hay giống sinh vật..
đôi mắt không tròng trắng đen lấy.. điểm nhấn của nó giống như ánh sao
Nó đẹp thật.. em luôn bị nhạy cảm, kích thích bởi những thứ mà em cho nó là đẹp đẽ..
cả cơ thể, tâm hồn của em như lạc vào một vùng khoảng không rộng lớn..
Càng nhìn kĩ hai má em đỏ ứng lên.. không ngờ có người lại có nét giống thiên thần-
Mái vàng óng ánh nhạt nhòa đang đun đưa theo gió..
Em đấm say.. nhìn người phụ nữ đó, cơ mà sao cô ấy lại đứng ngoài vậy.. mà cô ấy là ai? em không biết-
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
Ah-!.. // giật mình//
Cơn đau nhỏ khiến em tỉnh táo lướt nhìn thứ đã khiến em cảm thấy đau..
Nhìn xuống.. đôi mắt như viên đạn nhìn em có chút dữ tợn..
All nhân vật phụ
All nhân vật phụ
Mom: Sao im vậy?.. nói đi chứ-// khó chịu và nói nhỏ//
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
ah... vâng ạ.. "hình như bên cạnh chị gái đó có ai bên cạnh"
Trong quá trình phát biểu, tấm trí của em như đứa trẻ.. nó lang thang đến những kẻ lạ mặt đó
Nó khiến giọng điệu vần của em không phù hợp cho lắm, và cả nghe thật khó chịu.. làm đôi long mày của Ngài linh mục nheo lại vì sự khó chịu..
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
à.. ừm.. tôi xin kết thúc! // nói xong ngồi xuống//
Khi em ngồi xuống, giọng nói trầm trầm nghiêm khắc lên tiếng nhỏ nhẹ như vừa nhắc nhỡ vừa cảnh báo
All nhân vật phụ
All nhân vật phụ
Dad: Hãy chú ý tới cảm xúc.
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
Vâng.. // cuối xuống vẫn còn mơ hồ//
Em khá mơ hồ lướt nhìn cửa sổ đó.. chả thấy ai cả-
Moray Memorigin [Chị]
Moray Memorigin [Chị]
Lona..! Hôm nay, em bị sao vậy?.. vẫn còn sốc trước vụ đó sao? // nói nhỏ nhìn em//
Danika Memorigin [Lona]
Danika Memorigin [Lona]
..... // chả quan tâm//
chả thấy gì.. ngoài việc có khu rừng, em nheo lại cố gắng tìm kiếm 2 bóng dán đó..
Nào biết đước có hai kẻ nhìn em..
Hắn nhìn em.. nhìn chằm chằm..đôi mắt sau lớp mặt nạ thể hiện lên sự nham hiểm dù đã che bớt đi
Còn cô nàng kia đứng cạnh hắn nhìn em nở nụ cười nhẹ nhàng..
Cứ thế bọn họ rời đi, còn em thì vẫn lang thang tìm kiếm họ..
Rốt cuộc họ muốn gì từ người bình thường như em..?
___Shu/TG đã chỉnh sửa___
[cho xin 30 like làm phí trả công nha.. -✨]

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play