Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[HieuThuHai X Negav] Short Fic

Chap 1: Chồng Khờ #1

Trên bàn ăn rộng lớn của nhà họ Đặng, không khí căng thẳng đến mức tưởng chừng như chỉ cần một tiếng ho khẽ cũng có thể khiến ai đó bùng nổ.
Cậu cầm chặt đôi đũa, cố giữ bình tĩnh nhìn người đàn ông trung niên ngồi đầu bàn—ba cậu.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ba, con đã nói rõ rồi, con không muốn cưới
Ông Đặng không buồn ngẩng đầu lên, vẫn thong thả cắt miếng bò bít tết trước mặt.
Ba Cậu
Ba Cậu
Không muốn cũng phải cưới. Con không còn sự lựa chọn đâu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng tại sao lại là con? Còn bao nhiêu người khác, sao ba không chọn ai khác mà lại là con?
Ba Cậu
Ba Cậu
Vì con là con trai trưởng. Vì con là người phải chịu trách nhiệm gánh vác gia tộc này
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng không yêu nhau thì sao cưới được chứ ba
Ba Cậu
Ba Cậu
Bây giờ không yêu thì từ từ sẽ yêu
Ba Cậu
Ba Cậu
Mọi chuyện đã quyết định rồi. Thứ Bảy tuần này, đám cưới sẽ diễn ra
Cậu tức đến mức suýt đập bàn, nhưng ánh mắt lạnh lùng của ông Đặng khiến cậu không thể phản kháng.
Chết tiệt!
______________________________________
Ngày cưới đến nhanh hơn cậu tưởng.
Cậu ngồi trong phòng chờ, mặc bộ vest trắng tinh tươm nhưng tâm trạng thì đen hơn mực tàu.
Ngoài kia, tiếng nhạc du dương vang lên. Quan khách đã đông đủ, chỉ đợi chú rể xuất hiện.
Cánh cửa bật mở.
Một bóng người lao vào với nụ cười tươi roi rói, như thể đây là ngày hạnh phúc nhất đời anh ta.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ ơi! Anh đến đón em nè
Cậu suýt trượt chân ngã.
Người đàn ông trước mặt có khuôn mặt đẹp trai, đôi mắt long lanh như cún con, nhưng… nhưng cái cách anh ta gọi cậu làm cậu sởn da gà.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ai là vợ anh?!
Anh cười hì hì, vươn tay ra
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh là Minh Hiếu. Là chồng của em nè
Đây là chồng của cậu sao? Nhìn cái vẻ ngốc nghếch này, cậu cảm giác tương lai mình đã tối sầm lại rồi…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"Trông khờ khạo thế này, không biết có làm nên trò trống gì không nữa…"
Cậu không ngờ rằng, chỉ vài ngày nữa thôi, cậu sẽ phải sống chung với con người “khờ khạo” đó dưới một mái nhà…
________________________________
Tiệc cưới diễn ra trong không khí long trọng, nhưng tâm trạng của cậu thì hoàn toàn trái ngược.
Từ đầu đến cuối, cậu đều giữ bộ mặt lạnh tanh, ngay cả khi trao nhẫn hay chụp ảnh cưới cũng không có nổi một nụ cười.
Còn anh có vẻ hơi lúng túng. Dù mặc vest chỉnh tề nhưng cứ đứng thẳng đơ như khúc gỗ, lúc ký giấy kết hôn còn cầm bút sai hướng, làm em phải nhíu mày sửa giúp.
Sau buổi tiệc, cặp đôi “bất đắc dĩ” chính thức chuyển về căn biệt thự riêng—nơi họ sẽ bắt đầu cuộc sống hôn nhân.
_________________________________
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Quy tắc đầu tiên, anh ngủ phòng riêng
Vừa bước vào nhà, cậu đã quay sang tuyên bố ngay. Cậu không muốn bất cứ ai bước vào không gian riêng tư của mình, đặc biệt là một người lạ hoắc như anh.
Anh chớp mắt, có vẻ không bất ngờ lắm, chỉ gật đầu ngoan ngoãn
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ừm… vậy phòng nào là của anh
Cậu không buồn trả lời, chỉ chỉ đại một căn phòng ở cuối hành lang
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Từ nay anh ở đó
Anh gật gù, xách vali đi vào phòng. Nhưng chưa đầy năm phút sau, anh đã thò đầu ra, ngập ngừng hỏi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
An ơi…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Gì?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh không biết trải ga giường…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
!!!
Cậu nín thở trong hai giây, rồi hít sâu để giữ bình tĩnh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh lớn từng này rồi mà còn không biết trải ga giường?
Anh cười gượng, gãi đầu
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Hồi trước toàn có người làm giúp anh… mà anh cũng chưa sống một mình bao giờ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tự đi mà làm
Nói rồi cậu quay lưng đi thẳng vào phòng, đóng sập cửa lại.
Nhưng chưa đầy năm phút sau…
Cộc cộc cộc
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
An ơi anh còn chuyện muốn hỏi nè
Cậu nghiến răng, đi ra mở cửa.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lại gì nữa
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh có nên sắp xếp quần áo theo màu không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"..."
Cậu quyết định đóng cửa ngay lập tức.
Chỉ mới ngày đầu tiên mà cậu đã cảm thấy cuộc hôn nhân này sẽ không dễ dàng chút nào…
_________________________________
Tối hôm đó, cậu tắm rửa xong, vừa ra khỏi phòng thì thấy anh đang ngồi trên ghế sofa, ôm gối, ánh mắt đầy trông mong.
Cậu nhíu mày
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Làm gì mà nhìn tôi kiểu đó?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh… có chuyện muốn hỏi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hỏi gì
Anh cúi đầu, vân vê mép gối, giọng hơi nhỏ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ ơi, anh ngủ với em được không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
???
Cái gì mà ngủ với em?!
Cậu thiếu điều muốn lấy dép phang ngay. Cậu hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tôi nói rồi, anh ngủ phòng riêng
Anh bĩu môi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nhưng anh không quen ngủ một mình…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không quen thì tập
Anh lầm bầm
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nhưng mà vợ không thương anh gì hết trơn…
Cậu ngạc nhiên nhìn anh
Cái tên này bắt đầu gọi "vợ" một cách trôi chảy từ bao giờ thế?!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cấm anh gọi tôi là vợ nghe chưa
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vậy gọi là gì
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tên tôi
Anh gật gù, nhưng ngay sau đó lại nhìn cậu bằng ánh mắt cún con
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vậy... An ơi cho anh ngủ chung nha
Chết tiệt. Cái kiểu năn nỉ này làm cậu không biết phải từ chối sao cho hợp lý nữa.
Nhưng cậu vẫn quyết đoán
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không!
Dứt lời, cậu xoay người đi vào phòng, đóng cửa lại cái rầm.
Bên ngoài, ạnh ôm gối ngồi thẫn thờ.
Rồi anh cầm điện thoại lên, gõ một dòng tìm kiếm:
Làm sao để vợ chịu ngủ chung?
_________________________________
Sáng hôm sau, cậu tỉnh dậy với tâm trạng sảng khoái… cho đến khi mở cửa ra và thấy anh đang ngủ gục ngay trước phòng cậu.
Đúng vậy, cái tên chồng khờ này đã ôm gối, nằm dài ngoài hành lang cả đêm.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Này, anh làm gì ở đây vậy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sao không về phòng ngủ
Anh dụi mắt, ngáp dài
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Anh chờ em đổi ý mà… chờ hoài không thấy em mở cửa nên anh ngủ luôn…
Cậu siết chặt nắm tay, cố gắng giữ bình tĩnh.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh có bị ngốc không? Nhà có tận mấy phòng, anh không ngủ lại ra đây nằm đất?
Anh nhìn cậu, giọng hơi ấm ức
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tại anh muốn ngủ cùng em mà…
Cậu hít một hơi thật sâu, thầm nhắc nhở bản thân không được nổi nóng với người "có vấn đề".
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lần sau cấm làm vậy nữa, nghe rõ chưa?
Anh gật gù, nhưng ngay sau đó lại nhỏ giọng lẩm bẩm
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vậy tối nay anh ngồi ghế sofa chờ em đổi ý vậy…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
ANH MUỐN CHẾT HẢ?!
Anh lập tức im thin thít, ôm gối chạy biến về phòng.
Nhưng chưa đầy hai giây sau, anh thò đầu ra hỏi
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
An ơi vậy trưa nay mình ăn gì
Cậu quyết định không trả lời, quay lưng đi thẳng, để mặc tên chồng khờ đứng đó tự tìm hiểu cuộc đời.
________________________________
Hết chap 1

Chap 2: Chồng Khờ #2

Sau một thời gian sống cùng, anh cứ dính lấy cậu mỗi khi rảnh rỗi.
Mà cách dính thì rất đa dạng. Ví dụ như bây giờ.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ ơi, cho chồng ôm tí đi mà…
Cậu liếc sang nhìn anh, cậu đang ngồi trên sofa, cố gắng tập trung làm việc, còn anh thì cứ lẽo đẽo ngồi bên cạnh, ánh mắt long lanh như cún con chờ được vuốt ve.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không!
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Một chút thôi cũng không được hả?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không
Anh chu môi, ra vẻ tủi thân.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Người ta nói vợ chồng mới cưới lúc nào cũng phải dính nhau như sam…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy anh có thấy vợ chồng nào cứ bám nhau cả ngày không?
Anh nghiêm túc suy nghĩ một lát, sau đó ngẩng đầu nhìn cậu, giọng chắc nịch:
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Không biết, nhưng chắc chắn có anh!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
"..."
Anh thật sự không biết xấu hổ!
Thấy em không phản ứng, anh lại sáp lại gần hơn, hai tay vòng qua eo em, dán sát vào như một con gấu bông khổng lồ.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ à, em cứ làm việc đi, anh chỉ ôm một chút thôi
Em nghiêng đầu nhìn anh đang dính chặt lấy mình, muốn đẩy ra nhưng cuối cùng lại thở dài, mặc kệ.
Thôi được rồi, chồng khờ mà, cưng chút cũng chẳng sao.
_________________________________
Tối hôm đó, em đi tắm, còn anh ngồi xem TV. Được một lúc, anh cầm điện thoại lên, mở một trang web tìm kiếm, gõ vào một dòng chữ
Cách để vợ yêu chồng hơn
Sau một hồi đọc, anh nheo mắt, tự lẩm bẩm
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mấy cái này mình làm hết rồi mà, sao vợ vẫn không yêu mình nhỉ?
Đúng lúc này, em từ phòng tắm đi ra, trên người chỉ khoác hờ một chiếc áo choàng, tóc còn ướt. Nhìn thấy em như vậy, anh bỗng nhiên có một ý tưởng táo bạo.
Anh vội vàng tắt điện thoại, sau đó ngồi ngay ngắn lại, chờ em đến gần. Khi em vừa ngồi xuống ghế, anh liền ôm chầm lấy, đầu tựa lên vai em, giọng nhẹ nhàng
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ à, tóc em còn ướt, để anh lau giúp cho
Không đợi em từ chối, anh nhanh chóng cầm khăn lên, cẩn thận lau từng lọn tóc. Em hơi bất ngờ, nhưng cũng không nói gì, chỉ im lặng để anh làm.
Lau một hồi, anh bỗng nhiên cười nhẹ, thì thầm
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ à, em biết không? Chồng yêu em lắm luôn
Em khựng lại khi nghe câu nói của anh, đôi tai có hơi nóng lên. Em im lặng một lúc, sau đó hắng giọng, cố tỏ ra bình thản
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Biết rồi
Anh cười tủm tỉm, tiếp tục lau tóc cho em.
Thôi được rồi, dù sao chồng khờ cũng dễ thương quá mà.
___________________________________
Sáng hôm nay cậu có hẹn đi cà phê với bạn cũ nhưng anh vẫn cứ lẽo đẽo đi theo.
Ban đầu em còn định đuổi về, nhưng vừa bước ra cửa, anh đã làm mặt cún con, hai mắt long lanh nhìn em
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ ơi, cho chồng đi với nha? Chồng hứa sẽ ngoan mà
Em nhìn cái mặt ngốc nghếch đó, thở dài
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh đi theo làm gì? Đây là bạn cấp ba của em mà
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nhưng mà anh muốn đi cùng
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ cho anh đi đi mà
Em bó tay, rốt cuộc vẫn phải dẫn anh theo
______________________________________
Quán cà phê khá đông, bạn em đã có mặt trước. Đó là một anh chàng khá bảnh bao, dáng vẻ thư sinh, nhìn thấy em liền vui vẻ vẫy tay.
NVP
NVP
Lâu rồi không gặp! Cậu vẫn y như hồi đó nha
Em cười nhẹ, kéo ghế ngồi xuống. Anh cũng ngồi kế bên, nhưng sắc mặt đã bắt đầu... không vui lắm.
Bởi vì ngay từ lúc em bước vào, cái người bạn kia đã nhìn em với ánh mắt vô cùng... thích thú!
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
"Vợ anh đẹp, anh biết mà... nhưng em có cần cười tươi vậy không"
Trong lúc em với bạn nói chuyện, anh ngồi một bên im lặng nghe, lâu lâu lại liếc qua cái tên đối diện. Người bạn cũ đó nói chuyện gì cũng làm em cười, còn đôi mắt thì nhìn em không chớp.
Càng nhìn, anh càng cảm thấy nguy hiểm!
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
"Được lắm, dám cười với vợ của anh hả?"
Không nhịn được nữa, anh bất ngờ vươn tay khoác lên vai em, kéo em sát lại gần. Em giật mình, quay qua nhìn.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh làm gì vậy?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Đánh dấu chủ quyền
Đặng Thành An
Đặng Thành An
???
Người bạn kia bật cười
NVP
NVP
Cậu này là ai vậy An? Người yêu hả?
Anh lập tức đáp ngay
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Không phải người yêu! Là chồng!
Em lườm anh, nhưng người kia chỉ cười cười, ánh mắt có chút thú vị.
NVP
NVP
À, ra vậy
Anh lại càng cảnh giác hơn. Giọng điệu này là sao? Làm như không tin chuyện hai người là vợ chồng à?
Anh lập tức chuyển sang chế độ... khẳng định quyền sở hữu.
Tay anh siết chặt hơn, ghé sát vào em, giọng trầm xuống
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ ơi, cho chồng hun một cái được hong
Đặng Thành An
Đặng Thành An
???
Không chỉ em, mà người bạn kia cũng trố mắt.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh điên à
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ơ ... sao vợ chửi anh
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Hun một cái thôi mà
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Sao vợ keo kiệt với anh vậy chứ
Em suýt nữa đập luôn ly nước vào mặt chồng mình!
_____________________________________
Lúc ra về, em kéo anh ra một góc, hạ giọng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh quậy cái gì vậy hả
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Chồng ghen
Em ngỡ ngàng nhìn người đàn ông cao hơn mình cả cái đầu, lại đang xụ mặt như một đứa trẻ bị giành mất đồ chơi.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Em cười với người ta hoài, không để ý gì đến chồng hết
Em dở khóc dở cười, nhưng nhìn thấy cái vẻ mặt tủi thân kia, em lại không nỡ mắng nữa.
Em thở dài, nhón chân lên, hôn nhẹ vào má anh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Được chưa? Chồng khờ của em?
Anh lập tức cười tít mắt, ôm chặt lấy em
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Được rồi! Chồng hết giận rồi!
Em bất lực. Chồng khờ đúng là không dễ trông, mà lại đáng yêu quá đáng!
______________________________________
Hết chap 2

Chap 3: Ngày Ấy Mình Đã Yêu

Anh và em lớn lên cùng nhau từ thuở bé.
Khi còn nhỏ, em từng tặng anh một con hạc giấy, nói rằng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đây là con hạt may mắn, anh giữ lấy đi
Anh cười, xoa đầu em
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ừ, anh sẽ giữ nó thật cẩn thận
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sau này chúng ta sẽ mãi ở bên nhau
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ừm mãi mãi bên nhau
Lúc đó, cả hai chỉ là những đứa trẻ ngây ngô, chưa hiểu thế nào là yêu, chỉ biết rằng có nhau là đủ.
Những ngày tháng vô tư trôi qua, hai đứa vẫn luôn bên cạnh nhau, từ những buổi trốn học đi chơi, đến những lần cùng nhau ôn bài trong thư viện.
Rồi đến một ngày, anh nhận ra mình không chỉ coi em là bạn thân nữa.
__________________________
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Này… nếu sau này em có thích ai, nhớ nói anh biết nhé?
Em cười, trêu chọc
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sao thế? Ghen à?
Anh bật cười, nhưng chẳng đáp lại
Anh biết… mình đã yêu em mất rồi
___________________________
Cứ nghĩ cả hai sẽ đi cùng nhau đến hết đời ...
Nhưng hoá ra, thời gian đã làm thay đổi con người
Những ngày tháng sau này, em càng ngày càng xa lạ.
Lối em đi dần khác, những cuộc hẹn hò thưa dần, những tin nhắn cũng chẳng còn nhiều như trước.
Đến một ngày, anh nhận ra trong ánh mắt em không còn có anh nữa.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Dạo này em bận à? Mình không còn gặp nhau nhiều như trước nữa
Em cười nhạt, giọng có chút xa cách
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ừ, có nhiều thứ phải lo
Anh im lặng, chẳng hỏi thêm.
Anh biết, có những điều không cần nói ra, nhưng vẫn hiểu rõ.
Rồi cái ngày anh sợ nhất cũng đến
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mình chia tay đi
Chỉ bốn chữ, nhẹ bẫng, nhưng lại như một nhát dao cứa vào tim anh.
Anh không hỏi lý do, không níu kéo.
Chỉ gật đầu, mỉm cười, nhưng lòng đau đến không thở nổi.
______________________________
Ngày em rời đi, anh mở chiếc hộp nhỏ, bên trong vẫn là con hạc giấy năm nào.
Nhưng giờ cả hai đã thành người xa lạ...
___________________________
Một hôm anh đứng từ xa nhìn em, ánh mắt ấy vẫn như ngày nào vẫn là sự dịu dàng ấy nhưng giờ đành nhìn em sánh bước bên người khác.
Em cười, nụ cười mà anh từng yêu đến điên cuồng.
Nhưng lần này, nó không còn dành cho anh nữa.
Anh từng nghĩ mình sẽ oán hận em, sẽ trách em tại sao lại thay đổi, tại sao lại bỏ rơi anh sau từng ấy năm bên nhau.
Nhưng không
Anh chỉ thấy trống rỗng.
___________________________________
Một ngày nọ, em đột nhiên xuất hiện trước cửa nhà anh.
Em gầy đi rất nhiều, đôi mắt thâm quầng như thể đã mất ngủ cả tháng trời.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Anh… mình có thể nói chuyện không?
Anh nhìn em, lòng chẳng còn gợn sóng.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Muộn rồi
Em sững lại, ánh mắt đầy hoảng loạn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Muộn là sao? Anh… đừng như vậy mà…
Anh khẽ cười, nhưng trong mắt không có chút ấm áp nào.
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Em biết không? Hôm em nói chia tay, anh đã định hỏi lý do
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nhưng rồi anh nhận ra, lý do có quan trọng gì đâu, khi em vốn đã chẳng còn yêu anh nữa
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Em nói chia tay, anh chấp nhận. Em nói quên đi, anh cũng chấp nhận
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Nhưng bây giờ, khi em bị người khác làm tổn thương, em lại quay về tìm anh?
Anh tiến lên một bước, nhìn thẳng vào mắt em, nhẹ giọng nói
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Xin lỗi em. Anh không còn là nơi để em quay về nữa
Cánh cửa khẽ đóng lại.
Bóng dáng em đổ dài trên nền đất, run rẩy như một kẻ lạc đường
Nhưng anh không quay đầu lại.
Từ nay, chúng ta là người lạ.
__________________________________
Hết chap 3

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play