Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[AllSakura/AllHaruka/Wind Breaker - Nii-Satoru] Cái Gì? Bọn Họ Đều Là Người Xuyên Không?!

。ₓ ू ₒ ु ˚ ू ₒ ु ₓ。

• 𝑇𝑎́𝑐 𝑔𝑖𝑎̉: ✎𝑺𝒂𝒉𝒓𝒂✎ • 𝑇𝑒̂𝑛 𝑡𝑎́𝑐 𝑝ℎ𝑎̂̉𝑚: 𝑪𝒂́𝒊 𝒈𝒊̀? 𝑩𝒐̣𝒏 𝒉𝒐̣ đ𝒆̂̀𝒖 𝒍𝒂̀ 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒙𝒖𝒚𝒆̂𝒏 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈?! • 𝑁ℎ𝑎̂𝑛 𝑣𝑎̣̂𝑡 𝑐ℎ𝑖́𝑛ℎ: 𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂. • 𝑇ℎ𝑒̂̉ 𝑙𝑜𝑎̣𝑖: 𝑯𝒂𝒓𝒆𝒎, đ𝒂𝒎 𝒎𝒚̃. 🚫 𝑪𝒂̉𝒏𝒉 𝒃𝒂́𝒐: 𝑶𝑶𝑪!!! ( 𝑶𝒖𝒕 𝒐𝒇 𝒄𝒉𝒂𝒓𝒂𝒄𝒕𝒆𝒓𝒔)‼️ ⚠️ 𝑳𝒖̛𝒖 𝒚́: 𝑳𝒆̣̂𝒄𝒉 𝒏𝒈𝒖𝒚𝒆̂𝒏 𝒕𝒂́𝒄!!!
𝔗𝔥𝔢 𝔖𝔬𝔫𝔤: 𝔖𝔲𝔷𝔲𝔪𝔢 𝔑𝔬 𝔗𝔬𝔧𝔦𝔪𝔞𝔯𝔦
Sahra
Sahra
Not support
Chap thì không dài cho lắm nhưng nhạc thì khá dài, nếu bạn đọc xong chap mà nhạc vẫn chưa hết thì bạn có thể bỏ qua.
Hy vọng bạn đọc truyện vui vẻ.
Chúc bạn một ngày tốt lành.
_ _ _
Sơ lược nội dung:
Sakura Haruka luôn tin rằng mình chỉ là một học sinh bình thường, thậm chí còn có phần tầm thường so với những người xung quanh. Cậu tự ti về ngoại hình khác lạ của bản thân, luôn giữ khoảng cách với mọi người, và ngoại trừ một người bạn cá voi, cậu chẳng có ai bên cạnh.
Nhưng rồi, một chàng trai kỳ lạ xuất hiện. Đẹp đẽ mang theo ánh hào quang rực rỡ, cậu ta nhanh chóng trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn. Dù muốn hay không, Sakura cũng bị cuốn vào quỹ đạo của người này. Nhưng điều khiến cậu khó hiểu hơn cả là thái độ của những người xung quanh, toàn bộ đều bị thay đổi.
Vậy còn Sakura thì sao? Cậu thật sự chỉ là một nhân vật phụ vô danh trong câu chuyện của thế giới? Hay... cậu cũng có một bí mật mà ngay cả chính mình cũng chưa từng biết đến?
_ _ _
NovelToon
_ _ _
Bầu trời kéo dài vô tận, xanh thẳm như mặt nước phản chiếu giữa giấc mộng và hiện thực. Sakura đứng trên bờ biển, làn gió nhẹ thổi qua, áo sơ mi mỏng khẽ phất phơ như sắp tan vào không gian mênh mang.
Bên cạnh cậu là một chú mèo nhỏ đang lặng lẽ ngồi, đuôi khẽ đung đưa theo nhịp sóng.
Phía trên, giữa những tầng mây trắng xốp, một bóng hình khổng lồ trôi lơ lửng – Aokumo, người bạn cá voi của cậu.
Thân hình vạm vỡ của nó như được dệt từ những dòng nước xanh thẳm, lấp lánh phản chiếu ánh sáng mặt trời. Những chú chim biển bay lượn xung quanh, như những dấu chấm nhỏ trong một bức tranh thủy mặc vô tận.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Aokumo...
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
『Cậu đến rồi, Haruka.』
Giọng Aokumo trầm vang, không hẳn là âm thanh, mà như một làn sóng len lỏi vào tâm trí.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Lần này vẫn như mọi lần sao?
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
『Cậu nghĩ sao?』
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Lắc đầu* Tôi không biết.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Nhưng...
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Ngươi vẫn sẽ ở đây chứ?
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
『Ta vẫn ở đây, giữa biển cả, giữa những cơn gió, giữa những giấc mơ của cậu.』
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
...
Sakura lặng im. Cậu không biết mình đang đứng giữa thực tại hay đang trôi lạc trong một thế giời không tồn tại.
Mặt biển dường như không còn là mặt biển, bầu trời dường như cũng không còn là bầu trời. Cậu cảm thấy bản thân hòa tan vào thế giới này, như một phần của bức tranh kỳ diệu mà Aokumo vẽ nên.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Nếu đây thật sự là mơ, tôi có thể vĩnh viễn ở lại nơi này không?
Aokumo ở trên không trung dần dần bay thấp xuống vòng quanh Sakura.
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
『Lên đi.』
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
...
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Trèo lên lưng Aokumo, ẵm bé mèo con lên tay*
Sau khi Sakura đã yên vị, con cá voi khổng lồ bay lên trên cao, uốn lượn qua từng đám mây đưa cậu du hành ở thế giới trong mơ này. Từng đợt gió phả vào mặt khiến cậu thoải mái hơn bao giờ hết.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Aokumo.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Trả lời tôi đi.
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
『Không thể.』
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Vì sao?
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
『Nơi này không phải nơi cậu thuộc về. Cậu có thế giới của riêng mình.』
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
『Đừng đắm chìm trong những giấc mơ.』
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Đâu mới là nơi tôi thuộc về?
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
『Cậu phải tự mình tìm hiểu.』
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
...
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Tôi cảm thấy, bản thân đã quên mất gì đó, nhưng cho dù có nhớ, cũng không thể nhớ ra.
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
𝐴𝑜𝑘𝑢𝑚𝑜
『Có những thứ dù bị lãng quên vẫn luôn tồn tại. Cũng như sóng biển, dù tan biến rồi lại quay về.』
Aokumo nói, đôi mắt sâu thẳm như chứa đựng cả đại dương.
Sakura nhắm mắt lại, cảm nhận hơi thở của gió, của sóng, của những mảnh ký ức trôi nổi giữa thực hư.
Khi cậu mở mắt ra...
Chỉ còn lại trần nhà quen thuộc, ánh sáng nhợt nhạt buổi sớm len qua tấm rèm. Cậu đưa tay chạm lên trán, lòng bàn tay vẫn lạnh, như thể vừa chạm vào một làn nước sâu thẳm.
Aokumo… vẫn còn ở đó không? Trong giấc mơ, hay trong một nơi nào khác mà cậu chưa thể nhìn thấy.
Sakura ngồi dậy, hơi thở còn vương lại chút hương mặn của biển cả. Những tia nắng đầu ngày lọt qua khe cửa, vẽ lên làn da cậu những mảng sáng tối mơ hồ.
Cậu nhìn xuống lòng bàn tay mình, vẫn trống rỗng, nhưng cảm giác lạnh lẽo của nước biển dường như còn đọng lại nơi đầu ngón tay.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
...
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Liệu là hư ảo, hay thật sự tồn tại một thế giới mà tôi không biết đến?
Trong căn phòng rộng rãi vang vọng lại âm thanh của chính cậu, không một lời hồi đáp.
Cậu đưa mắt nhìn ra cửa sổ. Trời hôm nay xanh hơn mọi khi, những đám mây bồng bềnh trôi qua, tựa như dấu vết của một thế giới khác còn vương lại nơi hiện thực.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Vươn tay lên giữa bầu trời*
Sakura cậu không chắc. Mơ hay thực, đều chẳng quan trọng.
Cậu đứng dậy, chậm rãi bước ra ngoài. Mỗi bước chân trên nền đất mang theo một cảm giác kỳ lạ, như thể cậu chưa hoàn toàn rời khỏi giấc mơ kia, như thể...
Có lẽ... cậu sẽ lại gặp nó, vào một đêm nào đó khi bầu trời đủ rộng, khi gió đủ mạnh, và khi tâm trí cậu lại lạc vào thế giới của những con sóng và bầu trời.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ
Sahra
Sahra
Like và comment nhé. Cảm ơn. ᥫᩣ
Sahra
Sahra
Chúc bạn một ngày tốt lành.

┊┊┊┊ ۪ 。˚

NovelToon
╭── ⋅ ⋅ ── ✩ ── ⋅ ⋅ ──╮ 𝔗𝔥𝔢 𝔖𝔬𝔫𝔤: ℑ𝔫 𝔗𝔥𝔢 ℜ𝔞𝔦𝔫 ╰── ⋅ ⋅ ── ✩ ── ⋅ ⋅ ──╯
Sahra
Sahra
Not support
Chap thì không dài cho lắm nhưng nhạc thì khá dài, nếu bạn đọc xong chap mà nhạc vẫn chưa hết thì bạn có thể bỏ qua.
Hy vọng bạn đọc truyện vui vẻ.
Chúc bạn một ngày tốt lành.
_ _ _
Sakura theo thói quen hằng ngày, sau khi vệ sinh cá nhân sạch sẽ cậu quay trở lại chiếc giường êm ái của mình, ngồi ngẩn ngơ hơn mười phút.
Cũng không biết trong mười phút này cậu đã suy nghĩ những gì, có lẽ là những thứ từ nơi vô thực kia? Không biết nữa.
Thôi suy nghĩ, cậu đứng dậy đến bên chiếc tủ ngay cạnh đầu giường, từ trong hộp tủ lấy ra một sợi dây chuyền. Sakura không biết bản thân làm sao có được sợi dây chuyền này, chỉ là khi biết.
Bản thân đã luôn mang theo mỗi khi ra đường, nó như bùa hộ mệnh của cậu vậy, chỉ khi có nó cậu mới cảm thấy an tâm.
NovelToon
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Đeo lên cổ*
Sakura cảm thấy bản thân không phù hợp với những món trang sức tinh xảo, nên mỗi lần đeo dây chuyền cậu đều cố gắng che đi phần cổ.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Lẩm bẩm* Thật chẳng muốn đến trường...
Bước chân Sakura chậm rãi dọc theo con phố vắng, hơi sương buổi sáng còn đọng trên những viên gạch lát đường. Cậu không vội, chậm rãi bước đi, tận hưởng không khí trong lành.
Tán cây bên đường khẽ lay động theo cơn gió nhẹ. Cậu ngẩng đầu nhìn bầu trời, vẫn là màu xanh ấy, nhưng không còn những đàn cá voi lơ lửng, không còn đôi mắt sâu thẳm của Aokumo.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
NovelToon
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Thế giới này thật nhàm chán.
.
.
WindBreaker.
Ngôi trường tập hợp đủ mọi khối lớp từ sơ trung đến cao trung, nơi đây cũng tập hợp vô số thể loại, những kẻ có quyền lực đến những kẻ bất lương.
Song cũng có những người bình thường, vui vẻ hoà đồng,...
Sakura cảm thấy bản thân là thành phần bình thường đến mức tầm thường của nơi này.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Chậm rãi bước vào trường*
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
*Chạy không nhìn đường* Nè! Fuyuko-chan!
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Cậu chạy chậm quá đó, nếu cứ đi như vậy sẽ muộn học mất!
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
*Chạy phía sau* Trời ạ! Chạy chậm thôi! Mới giờ này muộn cái gì!?
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Coi chừng va phải người ta-
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Á!
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
*Giật mình* Đã nói rồi mà...
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
"Thứ gì vậy?"
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Nhăn mày đứng dậy*
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Aaa... Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi!
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Tớ chạy nhanh quá không nhìn đường nên va phải cậu, tớ thành thật xin lỗi!
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
*Liên tục cúi người*
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
... Không sao.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Đừng xin lỗi nữa.
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
A! Cảm ơn ạ! *Ngẩn đầu lên*
Lúc Rokuzaki ngước lên, cô nàng có chút ngơ ngác, trước mặt cô là một nam sinh với mái tóc đặc biệt, ngay cả đôi mắt cũng rất đặc biệt.
Nam sinh này có ngũ quan rất tinh tế, chính là cái kiểu mi thanh mục tú, đẹp đến nỗi khiến người ta không thể rời mắt.
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
...
Trái với suy nghĩ của Rokuzaki, Sakura lại cảm thấy chắc là người này lại đang đánh giá về ngoại hình kì lạ của mình rồi, cứ nhìn người ta chằm chằm thế kia.
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Nè Sayuri, cậu không sao chứ?
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Hả..à..ờ tớ..tớ không sao.
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Nhưng còn...
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Bỏ đi*
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Ể?
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Người mới ở đây mà?!
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Người ta đi từ đời nào rồi.
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
*Hụt hẫng* Tiếc ghê! Tớ còn chưa hỏi tên mà.
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Cậu còn định hỏi tên?
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Đúng thế!
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Fuyuko-chan! Cậu không biết nam sinh lúc nãy đẹp cỡ nào đâu!
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Cậu ấy rất rất đẹp, đẹp phi thực tế luôn ấy!
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
A..cậu ấy đẹp vượt mức tiêu chuẩn an toàn rồi! Nguy hiểm quá đi..!
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
*Bất lực trước độ mê trai của cô bạn mình*
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Sao tớ lại không biết được.
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Hả? Cậu biết cậu ấy hả?
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Sakura Haruka.
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Cùng tuổi với chúng ta, nam thần năm nhất đó, à không, là một trong những nam thần cả trường bình chọn luôn đấy.
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Cậu ấy là người thuộc khu A.
Khu A _ Fuurin.
Khu B _ Shishitouren.
Khu C _ Noroshi - Keel.
Rokuzaki Sayuri
Rokuzaki Sayuri
Ồ ồ ồ!!! (⁠✯⁠ᴗ⁠✯⁠)
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Chỉ là cậu ấy hơi trầm tính, không muốn nói chuyện với ai cả.
Kanya Fuyuko
Kanya Fuyuko
Khá khó giao tiếp, với lại rất ghét bị nhìn chằm chằm.
Thế là chủ đề của hai cô nàng trở thành bàn bạc về độ đẹp trai, danh tiếng và cả sở thích, ghét của nam sinh đẹp trai này, trong đó còn có cả vô số lời khen đến từ cô nàng Rokuzaki Sayuri.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
=> Con người không biết bản thân nổi tiếng cỡ nào, cứ nghĩ ai cũng ghét mình.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Bước vào lớp*
Sakura nhẹ nhàng về chỗ của mình, kéo ghế, bỏ cặp rồi nằm xuống, không một động tác thừa.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Nhắm mắt ngủ*
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
// Bật chế độ không làm phiền //
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Hôm nay tao định thử bắt chuyện với cậu ấy mà...hình như không được rồi.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Haizz... Tao muốn nói chuyện với Sakura - kun quá đi..! Mà cậu khó gần thật.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Do trình mày gà.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Á cái thằng chết tiệt này!! Coi tao đập mày đây nè!!
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Tao dễ bắt lắm chắc cái con mụ đáng ghét!
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
...
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Chỉ nghe loáng thoáng vài từ*
Sakura....chết tiệt...đáng ghét...
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
... "Ồn ào thật."
Con người nào đó nghe không rõ, cảm thấy khó chịu liền từ từ ngồi dậy khỏi bàn rồi đi nhanh ra ngoài, mọi người trong lớp chỉ cảm thấy một cơn gió lướt qua.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Gì..gì vậy?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Tại mày đó!
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Gì tao???
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Mày làm ồn nên Sakura mới tức giận bỏ đi đó! Tao còn chưa ngắm mỹ nam ngủ đã mà!
Sakura bước dọc hành lang, đôi giày da cứng chạm nhẹ lên nền gạch tạo ra những âm thanh nhỏ nhưng rõ ràng giữa không gian ồn ào.
Cậu có thể cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh, từng tia nhìn đổ dồn về phía mình như thể cậu là một sinh vật hiếm có vừa bước ra từ thế giới khác.
𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 𓆟
Sahra
Sahra
Like và comment nhé. Cảm ơn. ᥫᩣ
Sahra
Sahra
Chúc bạn một ngày tốt lành.

* . °· |··°∵ ∵°·| ·° . *

NovelToon
╭── ⋅ ⋅ ── ✩ ── ⋅ ⋅ ──╮ 𝔗𝔥𝔢 𝔖𝔬𝔫𝔤: ℜ𝔬𝔨𝔲𝔡𝔢𝔫𝔞𝔰𝔥𝔦 ╰── ⋅ ⋅ ── ✩ ── ⋅ ⋅ ──╯
Sahra
Sahra
Not support
Chap thì không dài cho lắm nhưng nhạc thì khá dài, nếu bạn đọc xong chap mà nhạc vẫn chưa hết thì bạn có thể bỏ qua.
Hy vọng bạn đọc truyện vui vẻ.
Chúc bạn một ngày tốt lành.
_ _ _
Càng đi, Sakura càng cảm thấy khó chịu. Không cần nghe cũng biết bọn họ đang bàn tán điều gì. Chắc chắn lại là những lời mỉa mai khó chịu kiểu như:
"Cái tên lạnh lùng đó lại đi một mình kìa."
Hoặc.
"Nhìn vẻ mặt cậu ta kìa, kiêu căng đến mức chẳng thèm nói chuyện với ai."
Còn có.
"Ew...cái thằng kì dị kia sao không ở nhà luôn đi, đến trường làm gì?"
À vâng, thực tế là:
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Trời ạ, hôm nay cậu ấy lại đẹp hơn nữa rồi!
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Kiểu cách đi đứng này, phong thái này, trông như nhân vật bước ra từ truyện tranh ấy! Ai mà chịu nổi?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Sakura đúng chuẩn bad boy lạnh lùng luôn! Nếu cậu ấy nhìn mình một chút thôi chắc tim mình rớt ra mất…
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Có khi nào cậu ấy thật sự là nhân vật bước ra từ tiểu thuyết không?
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Cậu ấy giống như một tác phẩm nghệ thuật, càng nhìn càng bị mê hoặc.
Nhân vật phụ
Nhân vật phụ
: Gương mặt này, chắc chắn là kiệt tác của tạo hóa!!!
Bla..bla..bla..
Không ai dám đến gần cậu. Một phần vì gương mặt lạnh lùng khiến người khác e dè, một phần vì cậu quá cuốn hút, khiến người ta chỉ dám đứng xa mà trộm nhìn, bàn tán.
Nhưng Sakura chẳng hề hay biết gì về những điều đó. Cậu cứ thế cúi đầu bước đi, trong lòng toàn là những suy nghĩ tiêu cực.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
"Lại nữa… Mấy người này không có chuyện gì khác để làm ngoài việc soi mói người khác à?"
Sakura nhíu mày, thậm chí bước nhanh hơn để tránh ánh mắt tò mò xung quanh.
Lớp áo khoác khẽ bay theo mỗi bước chân, mái tóc hơi dài của cậu rũ nhẹ xuống, che đi đôi đồng tử xinh đẹp đầy sự khó chịu.
Tuy nhiên, chính điều đó lại càng làm cậu trông bí ẩn hơn, hấp dẫn hơn. Dọc hành lang, những ánh mắt si mê vẫn dõi theo, những tiếng thì thầm không ngừng vang lên. Nhưng tất cả những điều đó đều bị Sakura bỏ ngoài tai.
Vì trong thế giới của cậu, chẳng có ai bước vào được.
.
.
Sakura đang bước đi, đầu óc còn đang bực bội vì những ánh mắt xung quanh, bỗng cảm thấy một bàn tay chạm nhẹ lên vai mình. Cậu dừng lại, chậm rãi quay đầu.
Trước mặt là một chàng trai với mái tóc nâu pha chút sắc đỏ sẫm, một bên mắt bịt kín bằng băng đen, trông chẳng khác nào một tên cướp biển vừa bước ra từ một bộ phim phiêu lưu nào đó.
Suou Hayato
Suou Hayato
*Cười* Chào nhé, Sakura - san.
Sakura không đáp, chỉ nheo mắt đánh giá người trước mặt.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
"Đâu ra tên âm binh này vậy?"
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
...Ai?
Người kia nhún vai, vẫn giữ nguyên cái vẻ mặt tự nhiên đến đáng ghét
Suou Hayato
Suou Hayato
*Vờ bất ngờ* Sakura - san, cậu quên rồi sao?
Suou Hayato
Suou Hayato
Chúng ta học cùng lớp đó.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
...
Sakura im lặng một giây, sau đó quay lưng bỏ đi. Không thèm nói thêm một lời. Không thèm ngoảnh lại. Không thèm quan tâm.
Suou Hayato
Suou Hayato
...^^
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
"Tự nhiên chạy tới, vỗ vai người ta, nói năng chẳng ra đâu vào đâu… Quá kì lạ."
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
"Không thích, không muốn dây vào."
Nhưng cậu không biết rằng, ngay khi mình vừa rời đi, bên cạnh chàng trai tóc đỏ kia bỗng hiện ra một cái bảng lơ lửng trong không trung.
[Đ𝐨̣̂ 𝐡𝐚̉𝐨 𝐜𝐚̉𝐦 𝐜𝐮̉𝐚 𝐒𝐚𝐤𝐮𝐫𝐚 𝐇𝐚𝐫𝐮𝐤𝐚: -10]
Người tóc đỏ nhìn theo bóng lưng Sakura đang rời đi, vẫn giữ nguyên nụ cười.
Suou Hayato
Suou Hayato
"Mới nói một câu đã vậy rồi, căng nha.~"
Hắn nhún vai, ngước nhìn cái bảng lơ lửng bên cạnh.
Suou Hayato
Suou Hayato
*Khóe môi giật giật*
Suou Hayato
Suou Hayato
"Ủa? Mình làm gì sai?"
Hắn chọc chọc vào cái bảng một cách vô vọng, nhưng con số kia vẫn lì lợm nằm im, không hề nhúc nhích.
Suou Hayato
Suou Hayato
"Thôi kệ, lần sau thử lại."
Hắn cười nhẹ, lẩm bẩm điều gì đó, rồi quay người bước đi.
Sakura đi đến một căn phòng nằm cuối dãy hành lang tầng 2, nhẹ nhàng mở cửa bước vào.
Bên trong là một không gian yên tĩnh, ánh nắng từ cửa sổ hắt vào tạo nên những vệt sáng dài trên sàn gỗ. Không có ai khác ngoài cậu.
Sakura thở hắt ra một hơi, vươn vai một chút rồi lầm bầm:
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Cuối cùng cũng thoát được đám phiền phức.
Cậu ngồi xuống chiếc ghế gần cửa sổ, chống tay lên bàn, nhìn ra ngoài.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
"Rốt cuộc cái tên khi nãy là ai vậy?"
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
"Mình chưa từng thấy hắn bao giờ… mà khoan đã, tên đó nói học cùng lớp?"
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Cau mày cố nhớ lại*
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
...
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
=> Thanh niên không biết mặt lẫn tên ai trong lớp.
Sakura xoa thái dương, cảm thấy hơi đau đầu.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
Phiền phức quá… Mình không muốn dính dáng đến ai hết.
Cậu nghiêng người tựa đầu vào cửa sổ, mắt khẽ khép lại. Bên ngoài, tiếng ồn ào của học sinh vẫn vang lên, nhưng bên trong căn phòng nhỏ này, mọi thứ dường như yên bình hơn nhiều.
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
𝑺𝒂𝒌𝒖𝒓𝒂 𝑯𝒂𝒓𝒖𝒌𝒂
*Khẽ thở dài* Ừ thì… ít ra, mình vẫn còn cái góc này để trốn.
𓆝 𓆟 𓆞 𓆝 𓆟
Sahra
Sahra
Like và comment nhé. Cảm ơn. ᥫᩣ
Sahra
Sahra
Chúc bạn một ngày tốt lành.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play