[RhyCap] Làm Dâu Hào Môn
chap 1: hôn nhân ràng buộc
Nhà hội đồng Nguyễn,cái tên vừa được nhắc đến đã đủ làm cả vùng rợn người.Nếu nói về quyền lực,gia đình họ chẳng khác nào những ông vua đang nắm giữ vận mệnh của khắp cái đất Nam Kỳ này cả
Bởi trong cái xã hội đồng tiền là trên hết ấy,quyền lực của họ có thể hủy hoại bất kỳ ai mà không cần một lý do chính đáng.Chỉ cần một sai lầm nhỏ,một lời nói không đúng,tất cả những gì họ xây dựng đến cả tính mạng sẽ đều bị nghiền nát dưới bàn tay quyền lực đầy tàn nhẫn của nhà hội đồng Nguyễn
Khi pháp luật không còn là lá chắn bảo vệ công lý mà lại trở thành công cụ phục vụ cho những kẻ quyền thế
Tiền tài,quyền lực,địa vị
Là những thứ mà họ dùng để chèn ép và kiểm soát những người thấp cổ bé miệng trong xã hội
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\đặt tách trà xuống\cha mày mất sớm
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Còn tao
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Thì không muốn mang tiếng mẹ ghẻ con chồng
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\bước đến gần em\mà cái nhà này thì không còn lấy nổi một đồng
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Đến nỗi con Thơ phải ra đồng bắt tôm bắt tép\nhấn mạnh\
Giọng bà ta nhỏ dần,đanh thép,mỗi từ thốt ra như một mũi dao sắc
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Không lẽ..
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Mày ở không?\tiến gần hơn\
Hoàng Đức Duy
C..con..\lùi lại\
Bà ta mạnh tay vung cú tát đau điếng ấy lên gò má em
Hoàng Đức Duy
\ngã khụy xuống\hức..c..con không thể làm theo lời má
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\túm tóc em\mày may mắn lọt được vào mắt xanh của nó đã là phước 3 đời
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Nó là cậu cả của cái nhà hội đồng Nguyễn!
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Tiền bạc chất dài như núi,ăn sung mặc sướng cả đời còn không hết!\nắm chặt hơn\
Hoàng Đức Duy
\cố giữ tay bà ta\hức..con không bao giờ bán mình cho đồng tiền
Hoàng Đức Duy
\gào khóc\Và cũng không bao giờ lấy một người như hắn ta!!
Hoàng Đức Duy
\ôm má,nhìn bà ta với đôi mắt đẫm lệ\
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Nực cười,mày ra dáng thanh cao đến tận bao giờ?
Mẹ ghẻ của Đức Duy
TỪ CÁI NGÀY THẰNG CHA CỦA MÀY MẤT\chỉ lên di ảnh ở bàn thờ\
Mẹ ghẻ của Đức Duy
CHÍNH TAO GỒNG GÁNH NUÔI MÀY VÀ CON THƠ ĐẾN TẬN BÂY GIỜ
Mẹ ghẻ của Đức Duy
MÀY ĐÃ LÀM ĐƯỢC GÌ CHO CÁI NHÀ NÀY CHƯA\chỉ em\
Hoàng Đức Duy
\khóc nức nở\mọi việc,con đều đã làm theo ý má
Hoàng Đức Duy
Bỏ đi lòng tự trọng của một thằng con trai mà quỳ xuống van xin người ta vun vén vài đồng bạc
Hoàng Đức Duy
Thậm chí sự trong trắng của đời trai còn bị dẫm đạp,váy lên một vết bẩn mà cả đời này con không thể quên
Mẹ ghẻ của Đức Duy
ĐÓ LÀ DO MÀY,VÌ SỰ NGU DỐT CỦA MÀY
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Đừng tưởng lấy cái lí do đó ra để vung đắp cái mối tình kinh tởm ấy!
Hoàng Đức Duy
\cười khổ\con yêu anh ấy là sai hả má?
Hoàng Đức Duy
Anh ấy thương con,anh ấy luôn đứng về phía con,anh ấy cho con cảm giác an toà-
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\ném tách trà nóng vào người em\NHƯNG NÓ NGHÈO!
Mẹ ghẻ của Đức Duy
NÓ KHÔNG LO ĐƯỢC CHO CÁI NHÀ NÀY!
Mẹ ghẻ của Đức Duy
CÒN CẬU CẢ NHÀ HỘI ĐỒNG NGUYỄN THÌ KHÁC
Hoàng Đức Duy
\nghẹn\rốt cuộc má chỉ quan tâm đến tiền thôi đúng chứ?
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\đi tới ôm chiếc di ảnh\ối giời ơi,ông về đây mà xem đứa con trai yêu quý của ông đây này
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Nó không còn xem ai là cái gì trong căn nhà này nữa
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Nó bị thằng nghèo mạc kia bỏ bùa rồi đây này,ối giời ơi tôi khổ quá mà\khóc\
Mỗi lần mở miệng,là mỗi lần bà ấy than thở về sự khó khăn,về những sự bất công mà bà ta phải đối mặt
Cứ như một chiếc loa đang lặp đi lặp lại
Hoàng Đức Duy
\đứng lên\con làm theo lời má là được đúng chứ?
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\vội nín khóc\
Bà ta không kiềm nổi sự vui mừng mà cất tiếng
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\nhẹ giọng\đúng đúng,con trai yêu quý của má
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Ngày mai,gia đình bên kia sẽ qua đây hỏi chiệ-
Hoàng Đức Duy
\đôi mắt trống rỗng nhìn bà ta\giờ thì má để cho cha tôi yên nghĩ được chưa?
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\liền đặt di ảnh vào chỗ cũ\
Hoàng Đức Duy
\quay gót người rời đi\
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\hét lớn\ngày mai nhớ sửa soạn đẹp đẽ nhé con trai yêu quý của má
Bước chân nặng trĩu như bị ghì chặt,hơi thở nặng nề cùng với đôi mắt sưng húp còn vương lệ nhoà
Bỗng tiếng gọi thân thuộc làm phá tĩnh không gian ngột ngạt ấy
Hoàng Đức Duy
\quay người nhìn về phía phát ra âm thanh\
Hoàng Đức Duy
"em xin lỗi,Huy à.."quay người lại bước tiếp\
Minh Huy
\vội chạy tới em\
Minh Huy
\chạm nhẹ gương mặt em\Duy?hỗm rầy em đi đâu
Minh Huy
Có biết anh lo cho em lắm không\ôm chầm lấy em\
Em đứng yên,không một cử động và cũng không đáp lại cái ôm
Hoàng Đức Duy
\đẩy nhẹ anh ta\chia tay đi..
Giọng nói nhẹ nhàng tưởng như không có trọng lượng nhưng nó lại là một nhát dao vô hình đâm xuyên vào trái tim
Minh Huy
Đừng giỡn nữa Duy à
Minh Huy
Em giận anh chuyện gì sao?
Hoàng Đức Duy
Tôi chán anh!
Hoàng Đức Duy
Tôi chán ghét cái giả thuyết một túp lều tranh hai quả tim vàng này!
Hoàng Đức Duy
Không tiền,không bạc?nực cười
Hoàng Đức Duy
Tôi yêu anh,nhưng tôi không yêu mù quáng đến độ có thể sống cuộc sống cực khổ cùng với anh
Minh Huy
A..anh sẽ cố kiếm tiền mà Duy,xin em
Minh Huy
\đưa ra xấp tiền\t-toàn bộ số tiền anh tích góp cho chúng ta đều ở đây
Minh Huy
T..tất cả đều là của em\giọng run\
Hoàng Đức Duy
\ném xấp tiền vào mặt anh ta\ANH MẶT DÀY QUÁ NHỈ?
Hoàng Đức Duy
ĐỐNG BẠC LẺ NÀY CỦA ANH ĐỦ NUÔI TÔI CẢ ĐỜI SAO!?
Hoàng Đức Duy
Tôi có người mới rồi,làm ơn đừng phiền chúng tôi\đi ngang qua anh ta\
Anh ta lặng người đứng đó,đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào hư không
Bờ vai em nấc lên từng cơn,lòng ngực quặn thắt liên hồi
Hoàng Đức Duy
Hức..\chạy vội qua bên đường\
Nguyễn Quang Anh
\nhìn theo bóng lưng em\"ồ,vợ sắp cưới~"
Nguyễn Quang Anh
\hôn gió\
Nguyễn Quang Anh
"tìm thú vui mới thay cho con vợ điên ở nhà đúng là ý khiến không tệ~"
Hắn hả hê lao vút lên chiếc Ford model T quyền quý,danh giá của mình mà lượn lờ khắp các nẻo đường
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Mày nói thiệt sao?
Thằng Tèo
Bẩm bà,những gì con nói là sự thiệt
Thằng Tèo
Cậu cả muốn lấy thằng Duy về làm mợ 2
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\đập bàn\mới cưới vợ chưa được 2 tuần đã đòi nạp thiếp!
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Mặt mũi cái nhà này để đâu chứ!
Ông hội đồng Nguyễn
\nhâm nhi trà\phận con trai mười hai bến nước,5 thê 7 thiếp là chuyện hiển nhiên
Ông hội đồng Nguyễn
Bà nhìn con vợ của nó xem,cứ ương ương dở dở thì sao có cháu để nối dõi tông đường
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Nhưng dù gì nó cũng là tiểu như nhà họ Võ
Ông hội đồng Nguyễn
\trừng mắt\
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\cúi đầu\
Ông hội đồng Nguyễn
Hừ!quyền quyết định cứ để thằng Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
\bước vào\con sẽ cưới thằng Duy về làm thiếp thất
Nguyễn Quang Anh
Con đã quyết rồi thì mong cha má đừng làm trái lời con,nhé?
Ông hội đồng Nguyễn
\lắc đầu ngao ngán\
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Thiếp thất thì cần gì tổ chất hôn lễ chứ?
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Chỉ cần truyền tin ra ngoài thì cái đất Nam Kỳ này đều nắm bắt được!
Bà ta nói với giọng điệu chắc nịch
Nguyễn Quang Anh
Tùy cha má\nhấc vai\
Dứt câu,hắn liền quay người rời đi
Võ Như Quỳnh
Aaaa,chồng của Quỳnh về rồi\chạy lại nắm tay hắn\
Võ Như Quỳnh
Yeee,chồng chơi gấu bông với em nè\đưa con gấu bông ra\
Nguyễn Quang Anh
\ném mạnh con gấu xuống sàn\ĐÂY LÀ PHÒNG CỦA TAO
Nguyễn Quang Anh
CON ĐIÊN NHƯ MÀY CŨNG DÁM BƯỚC VÀO ĐÂY SAO?
Võ Như Quỳnh
\oà khóc\oa...oa...hic..Quang..Anh..bắt..nạt..Quỳnh..
Con Đào
\dìu ả lên\về phòng thôi mợ
Võ Như Quỳnh
Oa...oa...hức...hic...oa...
Nguyễn Quang Anh
Mẹ kiếp!\bóp miệng ả\
Nguyễn Quang Anh
Muốn câm luôn không?
Con Đào
D-dạ..thưa cậu để con dìu mợ về phòng\run sợ\
Võ Như Quỳnh
\tay xiết chặt thành nắm đấm\
Hoàng Đức Duy
\ôm lấy bức ảnh\hức...má ơi
Hoàng Đức Duy
Từ ngày má mất,không ngày nào là con được sống yên ổn trong cái nhà này
Hoàng Đức Duy
Chắc giờ cha má đang sống hạnh phúc lắm đúng không?
Hoàng Đức Duy
Cho con theo với,có được không?
Hoàng Đức Duy
Hức...cái địa ngục trần gian đó
Hoàng Đức Duy
Một mình con sao có thể trống lại bọn họ đây hả cha má?
Đã xác định bước vào rồi thì không bao giờ có đường lui
Lòng đau như cắt khi nói lời chia tay với người mình thương?
Sinh sống với một người chồng mà mình không yêu?
Thử hỏi,trong tương lai chuyện gì sẽ xảy ra với em?
Nhỏ tg nè
Há há,lại là sốp đây
Nhỏ tg nè
Tao đã trở lại và lợi hại hơn xưa!!
Nhỏ tg nè
Mọi người thấy bộ này như nàoo
Nhỏ tg nè
Bộ này tui sẽ khai thác khác hoàn toàn bộ kia nên yên tâm không bao giờ chán nhá
chap 2: khởi đầu mọi sóng gió
Bà Hội đồng cau mày khó chịu, ánh mắt thoáng vẻ ghê tởm khi vừa bước chân vào căn nhà nhỏ xập xệ tồi tàn ấy
Mùi ẩm mốc nồng nặc xộc thẳng vào mũi,khiến bà ta phải lùi lại một bước,tay vội vàng đưa lên bịt mũi
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\nhăn mặt\nơi như này mà cũng có người ở được sao
Ông hội đồng liếc nhẹ xung quanh,ánh mắt không giấu nổi vẻ khinh bỉ đang hiện rõ
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\vội chạy ra\ôi giời,lại quý hoá quá!
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\cúi đầu\dạ,nhà cửa đơn sơ,mong ông bà không chấp nhất
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Con trai con được cậu cả đây để mắt đúng là phúc lớn của nhà con
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Nói nhảm cái chi đấy?định cho tao đứng đây đến lúc mồ xanh cỏ đấy à?
Mẹ ghẻ của Đức Duy
C..con không dám,mời ông bà vào ạ
Nguyễn Quang Anh
\không cảm xúc nhìn\
Ông hội đồng Nguyễn
Không cần nói nhiều,bọn tao đến đây là có việc,chứ không phải rảnh rỗi đến ngồi chơi
Ông hội đồng Nguyễn
Mau đi mời thằng Duy ra đây!
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Dạ dạ,con xin nghe theo ông bà
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Mời ông bà ngồi tạm,để con kêu thằng Duy ra ngay đây ạ\quay người bước vào trong\
Hoàng Đức Duy
\nép mình sau cánh cửa\hức...
Mẹ ghẻ của Đức Duy
THẰNG DUY!
Mẹ ghẻ của Đức Duy
THẰNG DUY ĐÂU!\đập cửa\
Hoàng Đức Duy
\bịt miệng\hic...
Bà ta thay đổi 180° liền quay sang dỗ ngon dỗ ngọt
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Duy à,hôm qua con hứa với má rồi đúng chứ
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Nếu con không ra,má sẽ cắt lưỡi chết ngay tại đây
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Lời nói hôm qua của con đã được ông ta chứng kiến
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Chẳng lẽ con cả gan lừa cả cha con s-
Hoàng Đức Duy
Tôi ra là được,đúng chứ?bà đừng nhắc đến cha tôi!
Mẹ ghẻ của Đức Duy
"thằng khốn khiếp,được nó để ý đã là phước 3 đời còn làm ra cái bộ mặt thanh cao đó"
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Được rồi,lỗi ở má
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\nắm tay em bước ra\
Nguyễn Quang Anh
\chậm rãi nhìn em từ trên xuống dưới\
Hoàng Đức Duy
\cúi đầu nhìn xuống đất\
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Hoàng Đức Duy,con trai của tôi đây ạ\cười nhẹ\
Dù bộ đồ em mặc đã bạc màu,đôi chút sờn cũ nhưng chính sự đơn giản ấy lại tôn lên vẻ đẹp tự nhiên vốn có của em
Làn da trắng toát,mịn màng,đôi mắt long lanh còn đọng nước đầy cuốn hút,đôi môi hồng nhuận,căng mọng
Dù là con trai nhưng dáng em lại nuột nà thon thả không thua kém bất cứ mĩ nhân nào ngoài kia,các đường cong trên cơ thể sắc nét hiện rõ mồn một,như thể những gì hoàn hảo nhất đều hội tụ vào em
Nguyễn Quang Anh
\nhìn em đắm đuối\"tuyệt phẩm như này chắc rên ngọt lắm nhỉ~"
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Nó sẽ về làm vợ 2 cho thằng Quang Anh đây
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Mà thiếp thất thì đừng có mơ tưởng rồi trèo cao,biết đâu có ngày té đau đó đa\cười mỉa mai.
Giọng điệu bà ta hiện rõ sự châm chọc lần khinh thường
Mẹ ghẻ của Đức Duy
D..dạ..
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Sẵn đây nói luôn
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Sẽ chẳng có cái hôn lễ nào được diễn ra cả
Mẹ ghẻ của Đức Duy
N..nhưng mà
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Một là một,hai là hai!
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Đừng nghĩ mình được dòm ngó một chút rồi tưởng mình có giá!
Hoàng Đức Duy
\đính cất tiếng\
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\báu chặt tay em\
Đôi bàn tay bà ta khẽ phe phẩy chiếc khăn tay thơm phức,cố xua đi cái mùi ẩm mốc bẩn thiếu
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\vuốt ve chiếc vòng vàng trên tay\
Ông hội đồng Nguyễn
Sính lễ sẽ là 5 vạn(tương đương với 500 nghìn đồng)
Thời đó,kiếm được trung bình 3 nghìn đồng mỗi tháng đã là thu nhập khủng mà nhiều người phải mơ ước
5 vạn là một con số xa xỉ giúp người ta một bước lên mây
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\sáng mắt\được được
Hoàng Đức Duy
Tôi được về thăm lại nhà chứ?\nhìn ông bà hội đồng với ánh mắt nghiêm túc\
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Kh-
Nguyễn Quang Anh
Nếu em muốn,cậu sẵn lòng đưa em về thăm nhà
Hoàng Đức Duy
\không trả lời mà nhìn hắn\
Nguyễn Quang Anh
\hôn gió\"em muốn gì cũng được,miễn là ngoan ngoãn nghe theo lời ta~"
Ông hội đồng Nguyễn
\đặt lên bàn vài xấp tiền\toàn bộ số tiền ở đây
Mẹ ghẻ của Đức Duy
\định đưa tay ra lấy\
Ông hội đồng Nguyễn
\giữ xấp tiền lại\đã vào trong cái nhà hội đồng này thì phải biết trên biết dưới
Ông hội đồng Nguyễn
Phải nắm rõ được tôn ti trật tự trong cái nhà hội đồng Nguyễn này!
Ông hội đồng Nguyễn
Và đều quan trọng là phải sanh con đẻ cái,biết nối dõi tông đường cho cái nhà này
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Ôi giời,điều này thì ông bà và cậu đây yên tâm
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Thằng Duy nhà tôi tính tình vốn lễ phép lại còn hiếu thảo,không có bất cứ tính xấu nào
Mẹ ghẻ của Đức Duy
Mong qua bên đó có sai sót cái chi mong ông bà dậy bảo cho cháu nó
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Được rồi,về thôi
Nguyễn Quang Anh
\bước đến gần em\
Hắn định tiến tới nắm tay em thì em đã vội né tránh
Hoàng Đức Duy
Để tôi tự đi\bỏ đi trước\
Nguyễn Quang Anh
\cười khẩy\thú vị thật~
Sau buổi sáng ngày hôm đó,tin tức đã được lan rộng khắp cái đất Nam Kỳ
Điều đó không thể tránh khỏi những ánh mắt dòm ngó cũng như những lời nói của thiên hạ
:thằng Duy mà là vợ 2 của cậu cả sao?,không biết đã ăn nằm với nhau bao nhiêu lần
:thằng bé là người đàng hoàng lại rất hiểu chuyện,tại sao lại tuông lời ác ý với nó
:tội thằng nhỏ,vào cái nhà đó thì chả yên thân đâu
:chẳng phải còn cô vợ cả kia sao?
Trước mắt em là ngôi nhà hội đồng rộng lớn,sang trọng,xung quanh đều được làm bằng gỗ quý,làm toát lên vẻ quyền quý và sự quyền lực
Nguyễn Quang Anh
\choàng tay qua ôm eo em\
Võ Như Quỳnh
Yeeee,chồng của em về òiii\nhào tới ôm hắn\
Nguyễn Quang Anh
\đẩy mạnh ả ra\con điên!
Võ Như Quỳnh
\hướng mắt về phía em\bạn là ai thế,sao lại đi cùng Quang Anh của mình?
Võ Như Quỳnh
Không...không được!\ném con gấu bông vào người em\
Dù là một vật vô tri vô giác nhưng ẩn chứa trong lớp bông đó lại là những cây kim sắc
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\ôm lấy ả\ôi con dâu của má,đừng khóc nhá
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Má thương
Võ Như Quỳnh
Oa...oa...bạn kia dành Quang Anh của con
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\liếc em\ngoan nào,má cho kẹo
Hoàng Đức Duy
\giấu đi bàn tay đang rướm máu\
Võ Như Quỳnh
\nhoẻn miệng cười\
Ả từ từ đứng lên rồi tiến về phía em
Võ Như Quỳnh
\ghé sát vào tai em thì thầm\chỉ là phận thiếp thất thì nên biết đều kẻo rước hoạ vào thân~
Ả nói xong liền hả hê mà quay người rời đi
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\nhìn em ganh ghét\
Nhỏ tg nè
Fic ổn hong mọi người ới
chap 3: đêm trăng hoa~(H+)
Khoảng giờ dậu(17-19 giờ)
Tiếng chuông lanh lảnh vang lên từ chiếc kẻng đồng treo ngay gian giữa,bọn gia nô vội vã bưng lên mâm cơm nghi ngút khói mà sắp xếp lên bàn gỗ chạm khắc tinh xảo
Em đứng chờ ở đó,lòng không khỏi cuộn sóng,đến khi mọi người đều có mặt đầy đủ trên bàn ăn thì em mới dám bước vào
Hoàng Đức Duy
\chậm rãi bước vào\
Em không dám ngồi ngay mà chỉ nhẹ nhàng nói
Hoàng Đức Duy
Thưa cha,thưa má,con xin mời mọi người dùng bữa ạ
Ông hội đồng Nguyễn
\gật nhẹ đầu\
Chỉ khi ông hội đồng gật đầu,em mới dám ngồi xuống
Võ Như Quỳnh
Hì hì,con mời mọi người ăn cơm\tinh nghịch gắp thức ăn vào chén bà ta\
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\nhìn ả cười\giỏi lắm
Võ Như Quỳnh
\gắp thịt cho hắn\chồng ăn đi ạaa
Nguyễn Quang Anh
\nhận lấy rồi gắp qua bát em\
Hoàng Đức Duy
\ngạc nhiên nhìn hắn\
Võ Như Quỳnh
\gắp miếng khác vào bát hắn\
Hắn không nói gì mà gắp miếng đó vào bát em
Võ Như Quỳnh
Ơ,thịt này em gắp cho chồng mà ạa..hic..
Nguyễn Quang Anh
Của tao rồi thì cho ai là quyền của tao?
Ông hội đồng Nguyễn
\đập bàn\ồn ào quá!
Nguyễn Quang Anh
\nhấc vai\
Bà hai
\vuốt lưng ông ta\ông bớt giận
Hoàng Đức Duy
\lặng lẽ ăn\
Ông hội đồng Nguyễn
Dạo này bên xưởng lớn sao rồi?
Trần Đăng Dương
Có điều dạo rầy thời tiết thất thường nên cày ruộng không được tốt
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Chẳng phải bây ham chơi rồi bỏ bê đấy chứ
Bà hai
Nguyên cả ngày nó chỉ biết cắm mặt vào cái xưởng mần việc
Bà hai
Ai như cậu cả đây được sung sướng ăn chơi đó đa
Lời nói xiêng xẹo của bà hai như một mũi tên đang nhắm thẳng vào hắn
Nguyễn Quang Anh
Chó sủa ồn nhỉ?\bực tức đi thẳng ra ngoài\
Võ Như Quỳnh
Ơ,chồng\nhìn bóng lưng hắn đang khuất dần\
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Bà dám!
Ông hội đồng Nguyễn
\đập bàn\làm loạn đủ chưa?
Ánh trăng vằng vặc chiếu qua khung cửa sổ,dát bạc lên mọi góc nhỏ của căn phòng tân hôn
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Chồng bây là người có nhu cầu,làm vợ thì phải hiểu điều đó
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Nếu không đáp ứng được,sẽ có hậu quả không hay!
Hoàng Đức Duy
\báu chặt tay vào nhau\d..dạ..
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Đừng có nghĩ chuyện đó là nhỏ nhặt,con phải nhớ rõ.Nếu con không làm tròn nghĩa vụ của một người vợ
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
Thì vẫn còn rất nhiều người ngoài kia có thể thay thế con!
Tim em đập loạn xạ,không dám ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt không chút nhân nhượng kia của bà ta
Hoàng Đức Duy
\gật nhẹ đầu\c-con biết rồi ạ
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\đưa ra bộ đồ lụa\thay nó vào,tuyệt đối không được say giấc trước chồng,đợi nó về!
Hoàng Đức Duy
\nhận lấy\dạ
Cảm giác như đang nhận một trọng trách nặng nề.Từng đường may,từng sợi lụa mềm mại trên tay em như muốn nhắc nhở rằng em đang bước vào một thế giới đầy rẫy những quy tắc khắt khe,nơi mọi sai lầm đều phải trả một cái giá đắt
Bà hội đồng Nguyễn(bà cả)
\quay người rời đi\
Hoàng Đức Duy
\thận trọng đóng cửa phòng lại\
Em xoay người lại,trước mắt là chiếc giường được bao phủ bởi tấm dung đỏ,nến đã được thắp sáng,trầm cũng đã được đốt
Mùi thơm dịu nhẹ thoang thoảng khắp căn phòng
Em khoác lên mình bộ đồ lụa mềm mại,từng đường chỉ may tinh xảo,ôm vừa vặn lấy người,tạo nên dáng vẻ thanh lịch nhưng không kém phần quyến rũ
Hoàng Đức Duy
\nhìn mình trong gương\
Em đứng trước gương,khẽ đưa tay chỉnh lại tà áo,lòng đầy thấp thỏm
Trong ánh sáng lờ mờ của căn phòng,bóng dáng em hiện lên yếu ớt như một nhành hoa vừa bị bẻ khỏi cành
Hoàng Đức Duy
\đôi mắt thoáng ngấn nước\
Em chỉ biết gắng gượng mà dùng tay lau nước mắt
Hoàng Đức Duy
"con phải làm sao đây má ơi?"
Hoàng Đức Duy
"con chán ghét phải ép buộc bản thân sống trong cuộc hôn nhân không hạnh phúc này"
Hai tay em đang chặt vào nhau,nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang khép
Lời dặn của bà hội đồng vang lên rõ mồn một
:"tuyệt đối không được say giấc trước chồng,đợi nó về!"
Em chỉ biết chờ đợi,đồng hồ trên tường tích tắc đều đặn,tâm trí em rối bời
Hoàng Đức Duy
\cười khổ\chồng sao?
Người mà em phải gọi là chồng,người mà em chưa kịp hiểu hết,người mà em không đem lòng thương,giờ đây hắn là người quyết định số phận của em
Hoàng Đức Duy
Thứ tình yêu kinh tởm
Hoàng Đức Duy
\lấy ra sợi dây chuyền\mẹ nhớ món đồ này chứ?
Hoàng Đức Duy
Đó là kỉ vật quý mà mẹ để lại cho con trước khi mất
Hoàng Đức Duy
Mẹ nói,nếu con đeo vào thì hạnh phúc sẽ tự khắc tìm đến
Hoàng Đức Duy
\đeo vào cổ\
Hoàng Đức Duy
\giặt mình nhìn lên\
Nguyễn Quang Anh
\nhào tới ôm lấy em\
Đôi tay ấy siết chặt lấy eo em,mùi rượu từ người hắn nồng nặc,quấn lấy em như môt tấm lưới không cách nào thoát ra
Nguyễn Quang Anh
\hít lấy hít để mùi hương trên cổ em\thơm thật~
Hoàng Đức Duy
\đẩy mạnh hắn ra\
Nguyễn Quang Anh
\loạng choạng ngã xuống\!!
Hoàng Đức Duy
E..em..\đôi mắt thoáng lên sự lo sợ\
Nguyễn Quang Anh
\tiến tới đẩy mạnh em xuống giường\
Bộ đồ lụa trắng trên người giờ đây không chỉ là một chiếc áo,mà như một chiếc áo giáp mỏng manh để em che đi thân thể ấy
Hoàng Đức Duy
\lùi lại vào góc tường\
Nguyễn Quang Anh
\mạnh bạo giựt cúc áo em\
Hoàng Đức Duy
\giữ áo lại\k..không
Nguyễn Quang Anh
\nắm chặt tay em\mày nên nhớ,chiều chồng là bổn phận của mày!
Nguyễn Quang Anh
Việc mày cần làm là ngoan ngoãn làm theo ý tao muốn\bóp má em\
Hoàng Đức Duy
Hức..l..làm..ơn tha cho em
Nguyễn Quang Anh
\cười khẩy\đừng bày cái vẻ mặt khóc lóc đó ra với tao
Nguyễn Quang Anh
\nhào lại cấu xé cánh môi đỏ mọng ấy của em\
Hắn điên cuồng đưa đẩy chiếc lưỡi ấy trêu đùa với chiếc lưỡi rụt rè kia của em
Nguyễn Quang Anh
\cắn môi em\
Hoàng Đức Duy
Hức..\cố đẩy hắn ra\
Hắn như một con dã thú đói khát mà thô bạo gặm nhấm lấy chiếc môi em đến rỉ máu
Nguyễn Quang Anh
\ghì chặt hơn\
Hoàng Đức Duy
\dùng hết sức lực đẩy hắn ra\
Nguyễn Quang Anh
\va đập vào vách tường\
Hoàng Đức Duy
T..tôi không cố ý\sợ hãi\
Nguyễn Quang Anh
\cầm lấy bình hoa bên cạnh\
Tiếng đổ bể đồ đạc vang vọng trong không gian tĩnh lặng,hắn nhặt lấy mảnh vỡ
Nguyễn Quang Anh
\cầm mãnh vỡ áp sát vào mặt em\sẽ như nào nếu mày có một vết sẹo lớn trên mặt nhỉ?
Hoàng Đức Duy
Hức..em..x..xin..lỗi..
Nguyễn Quang Anh
\bóp cổ em nâng lên\mày chỉ là thằng điếm được tao để mắt tới thôi!
Nguyễn Quang Anh
Nhiệm vụ của mày là phục vụ tao
Nguyễn Quang Anh
Và trọng trách của mày là làm thoả mãn tao\bóp chặt hơn\
Hoàng Đức Duy
\cố giữ lấy tay hắn\ư...hức..e..em..
Nước mắt em tuông trào,mặt trắng bệch vì thiếu không khí
Bàn tay hắn run rẩy nhưng không phải vì hối hận mà vì cơn điên loạn đang dần xâm chiếm lấy toàn bộ cơ thể hắn
Nguyễn Quang Anh
\buông tay\
Hoàng Đức Duy
\thổn thức hít lấy không khí\hức...
Nguyễn Quang Anh
\đè em xuống\
Hắn cởi hết những thứ vướng víu trên cơ thể cả hai,tiếng vải rơi xuống đất vang lên khô khốc giữa căn phòng tối tăm,lạnh lẽo.Ánh đèn mờ nhạt hắt lên hai bóng dáng trần trụi
Nguyễn Quang Anh
\ngắm nhìn cơ thể em\
Hắn đoán không sai,cơ thể em thật sự rất đẹp
Dưới ánh đèn dầu chập chờn,làn da em sáng lên như dải lụa mềm,mỗi đường nét trên cơ thể đều như được chạm khắc bởi bàn tay nghệ nhân
Trắng trẻo,nuột nà,thơm ngon
Nguyễn Quang Anh
\vồ lấy cổ em mà hôn\
Mỗi nơi hắn ghé qua đều để lại dấu ấn đỏ chót,như một kẻ đi săn tàn bạo đang đánh dấu lãnh địa trên con mồi của mình
Nguyễn Quang Anh
\cắn mạnh gáy em\
Em cảm nhận được cơn đau thấu trời đang giáng xuống
Nguyễn Quang Anh
\liếm láp nhụ hoa hồng hào của em\
Âm thanh đầy ngượng ngùng vang vọng khắp đêm khuya tĩnh lặng
Hoàng Đức Duy
\giật nảy người\hức...đ..đừng..
Hắn bỏ ngoài tai những lời em nói mà điên cuồng nhào nặng nhụy hoa đang cương cứng kia
Miệng thì chiếm lấy nhụy hoa,tay trái thì nhào nặng bên còn lại,tay phải của hắn không rảnh rỗi mà luồn xuống chạm vào nơi nhạy cảm nhất của em
Hoàng Đức Duy
\vội phản khán\xin..cậu..đừng...hức..
Nguyễn Quang Anh
\giơ tay lên làm tính hiệu im lặng\ngoan nào,nếu không muốn bị chơi đến nát lỗ~
Hắn luồn 3 ngón tay vào lỗ nhỏ ướt đẫm của em
Nguyễn Quang Anh
Nơi này ướt lắm rồi này~
Nguyễn Quang Anh
\rút ngón tay ra mà mút\
Hắn mút lấy ngón tay dính đầy chất nhờn của em
Nguyễn Quang Anh
Ngon như chủ của nó vậy~
Hoàng Đức Duy
Ư...hức..\khóc nấc lên\
Nguyễn Quang Anh
\đâm mạnh vào\
Hoàng Đức Duy
\báu chặt lấy tấm vải lót trên giường\agh...ă...ư...ưm...đ...đau..hức..
Nguyễn Quang Anh
\thúc mạnh hơn\
Hắn cúi người xuống phả vào mặt em hơi thở nóng ấm đầy gợi dục
Từng cú thúc đẩy như một cơn sóng đang ập dữ dội vào bờ
Dứt khoát,mạnh bạo và không nương tay
Nguyễn Quang Anh
\lút cán\
Hoàng Đức Duy
Aghh..ă...ứm~...ư...aa...ưm...~
Nguyễn Quang Anh
Ha~sướng thật đó\thúc nhanh hơn\
Hoàng Đức Duy
C..chậm..lại..ưm...ă~...
Nguyễn Quang Anh
Nói gì cơ,nhanh hơn á?
Hoàng Đức Duy
\vội lắc đầu\ứm...k..không..ă...
Nguyễn Quang Anh
Để tao chiều theo ý em muốn~\thúc liên hoàn\
Hoàng Đức Duy
Hức...á...ứm...aghh...n..nhẹ...la..lại..ứm...
Nguyễn Quang Anh
\chạm điểm P\
Hoàng Đức Duy
\giật nảy người\đừng...xin..cậu...ă...
Nguyễn Quang Anh
Tìm ra rồi nhé\dập mạnh\
Hoàng Đức Duy
Hức...ẵ...ứm~....aghh...ưm~...
Từng cú thúc đẩy mạnh bạo cứ thế mà liên tục xâm nhập vào chiếc lỗ nhỏ ướt át ấy của em
Chiếc vải đỏ theo đó mà rớt xuống sàn
Nguyễn Quang Anh
\bắn thẳng vào lỗ nhỏ của em\
Hoàng Đức Duy
Ưm...ă...kh..khó..chịu...ứm...
Dòng sữa ấm nóng chảy dài xuống,ướt đẫm cả ga giường
Em và hắn quấn lấy nhau,như hai kẻ lạc lối trong một cơn bão của cảm xúc và dục vọng
Cứ như thế,đôi uyên ương cuốn lấy nhau cho đến tận bình minh
Nhỏ tg nè
Tận 1k6 chữ nháaa
Download MangaToon APP on App Store and Google Play