Lịch Sử Tin Nhắn Bị Xóa Bỏ [Hieuthuhai×Negav][HieuGav][HieuAn]
1. Những dòng tin ngọt ngào cuối cùng
Đặng Thành An
💬 Hôm nay anh mệt không?
Trần Minh Hiếu
💬 Cũng bình thường, có em nhắn tin là đỡ mệt ngay
Đặng Thành An
💬 Em cũng nhớ anh
Đặng Thành An
💬 Mình yêu nhau lâu rồi mà em vẫn còn cảm giác lạ lắm, hồi hộp như mới quen vậy
Trần Minh Hiếu
💬 Vậy là tốt rồii, tình yêu mà không còn hồi hộp thì có khi nó thành thói quen mất
Trần Minh Hiếu
💬 Anh không muốn em trở thành thói quen
Trần Minh Hiếu
💬 Anh muốn em là điều bất ngờ mỗi ngày
Đặng Thành An
💬 Anh lãng mạn vậy từ bao giờ đó?
Đặng Thành An
💬 Nhưng em thích ><
Đặng Thành An
💬 Chủ nhật này mình lại ra cầu ngắm trăng nhaa?
Trần Minh Hiếu
💬 Em nhớ mặc áo khoác dày vào, lần trước gió mạnh, ho cả tuần đấy nhớ không?
Đặng Thành An
💬 Cầu gió lạnh nhưng mà có anh thì em thấy ấm lắm luôn
Đặng Thành An
💬 Ừm… nếu một ngày em không còn nhắn tin cho anh nữa… anh có nhớ em không?
Trần Minh Hiếu
💬 Ai nhập à? Nói câu gì lạ thế?
Trần Minh Hiếu
💬 Sao lại không còn nhắn? Hay em định bỏ anh..?
Đặng Thành An
💬 Khôngg!! Không phải vậy
Đặng Thành An
💬 Giả sử mỗi tối anh mở điện thoại mà không còn thấy tên em trong mục “người nhắn gần nhất”… thì sao?
Đặng Thành An
💬 Chỉ là… giả sử thôi, giả sử em biến mất... chẳng hạn
Trần Minh Hiếu
💬 Anh sẽ phát điên mất
Trần Minh Hiếu
💬 Anh không chịu được cảm giác em im lặng đâu
Trần Minh Hiếu
💬 Đừng giả sử nữa, em dọa anh sợ đấyy
Đặng Thành An
💬 Em cũng sợ🥺
Đặng Thành An
💬 Nhưng nếu chuyện đó xảy ra…
Đặng Thành An
💬 Anh hứa với em, dù em có ở đâu… anh cũng phải sống tiếp thật tốt… được không?
Trần Minh Hiếu
💬 Em đang bị gì à?
Trần Minh Hiếu
💬 Đừng nói kiểu đó, em làm anh thấy bất an lắm
Đặng Thành An
💬 Dạa không đâu, em chỉ hỏi thôi mà
Đặng Thành An
💬 Anh ngủ sớm nhaa
Trần Minh Hiếu
💬 Em không hôn chúc ngủ ngon anh, hôn cái rồi tính
Trần Minh Hiếu
💬 Hôngg, yêu quá mới vậy
Đặng Thành An
💬 Thương lắm mới cho đó
Đặng Thành An
💬 Moaz moazz😘
Đặng Thành An
💬 Ngủ được chưa anh cún bám người ơii
Trần Minh Hiếu
💬 Dạa em ngủ ngoan, anh yêu em🫶💗
Đặng Thành An
💬 Em yêu anh ạa
Anh đặt điện thoại xuống gối, nhếch môi mỉm cười nhẹ, nụ cười thoáng qua nhưng đủ để xua tan đi mọi mệt mõi trong 1 ngày dài. Bên ngoài cửa sổ, trăng lên tròn vằng vặc, phủ ánh bạc nhàn nhạt lên bức tường trắng
06:37 – Cuộc gọi nhỡ – Bạn thân của Hiếu
Phạm Bảo Khang
💬 Hiếu… mày… bình tĩnh nghe tao nói…
Phạm Bảo Khang
💬 An… An chết rồi...
Phạm Bảo Khang
💬 Đêm qua nó rơi xuống sông… ở cầu cũ…
Vừa đọc đến đây, đứng chết trân. Điện thoại vô lực tuột khỏi tay, rơi xuống nền nhà vang lên tiếng nứt nhỏ
Màn hình chớp nháy, hiện lên dòng tin cuối:
2. Không phải sự thật, đúng không?!
Anh lao ra khỏi nhà, không kịp mang áo khoác, chân trần chỉ xỏ tạm đôi dép lê
Trời mùa đông mờ mịt sương, từng đợt gió cứa qua da lạnh buốt. Nhưng tâm trí anh đang cháy lên như có lửa
Trần Minh Hiếu
Chuyện này.. Không phải thật, không thể nào!!
Cửa đóng, không đèn, không bóng người, không tiếng động
Trần Minh Hiếu
//đập cửa+gào lớn// An!! Em mở cửa đi! Đừng đùa anh kiểu đó!
Trần Minh Hiếu
Mẹ An đâu rồi? Bác ơi! Bác mở cửa giúp cháu với!!
Một người hàng xóm già chậm rãi bước tới, giọng khẽ khàng như sợ lời nói mình có thể đâm trúng ai đó
???
Mẹ thằng bé sáng nay đưa An nó về quê rồi… về chôn cất
???
Mấy ngày này sẽ không ở đây đâu, nếu có tìm thì cháu quay lại sau nhé
Anh đứng lặng, mím môi, tay rút điện thoại ra run rẩy mở khung chat với em
Trần Minh Hiếu
💬 Chúc anh buổi sáng đii 😖
Trần Minh Hiếu
💬 An ơii, em dậy chưa..?
Trần Minh Hiếu
💬 An ơi nghe máy đi màa, đừng làm vậy anh sợ lắm
Anh bấm phím, gửi tiếp, gửi như điên
Trần Minh Hiếu
💬 Anh đang trước nhà em đây
Trần Minh Hiếu
💬 Nếu em trốn trong đó thì ra đi, mình đi ăn sáng nha
Trần Minh Hiếu
💬 Đừng giỡn nữa, không vui đâu
Trần Minh Hiếu
💬 Anh dỗi em bây giờ này
Trần Minh Hiếu
💬 An.. anh không đùa nha, ra với anh đi mà
Anh khựng lại, siết chặt điện thoại trên tay và nghĩ gì đó rồi đột ngột chạy về hướng cầu cũ. Cây cầu nơi cả hai từng ngồi đung đưa chân nhìn trăng. Nơi An từng nghiêng đầu tựa lên vai anh và nói:
Đặng Thành An
Em muốn khi chết đi cũng sẽ được hóa thành gió ở nơi này
Mọi thứ… vẫn như cũ. Trừ một thứ: vết máu nhỏ đọng lại trên thành lan can gần bậc thang
Hiếu nhìn thấy, gục xuống đó, đầu va vào thành sắt đến bật máu
Trần Minh Hiếu
Không phải.. không thể nào là thật... máu này không thể của em ấy...
Anh lại lôi điện thoại ra
Trần Minh Hiếu
💬 Em đừng im lặng nữa, trả lời anh đi…
Trần Minh Hiếu
💬 Anh không biết sống sao nếu không có em, nên là đừng bỏ anh mà
Vài phút sau... Tin nhắn hiện “Đã nhận”
Trần Minh Hiếu
//đứng bật dây// A-An online rồi..?
Trái tim anh đập thình thịch như có lưỡi dao cắm vào rồi rút ra, từng nhịp từng nhịp… đầy hy vọng… lẫn sợ hãi
Rồi một dòng tin nhắn gửi đến
Đặng Thành An
💬 Em ở ngay bên anh mà, anh không thấy em sao?
Anh ngớ người, vội kiểm tra xung quanh
Trần Minh Hiếu
💬 Anh không thấy, em đang ở đâu?!
Đặng Thành An
💬 Sao anh lãng quên em nhanh vậy? Mình từng hứa ở cạnh nhau cơ mà
Đặng Thành An
💬 Tối đừng quên ra đây thăm em nha, em chờ anh
Anh lại đến cầu, dưới làn sương mù giăng đặc, anh nhìn quanh…
Nhưng phía sau anh có một cơn gió lạnh lướt qua gáy, một tiếng thì thầm rất khẽ…
Đặng Thành An
Em ở đây mà, anh Hiếu
con luoiii😶🌫️
Ai từng xem roi thì suỵttt🤫, lộ hếcc
3. Bóng tối bên anh
Một tuần trôi qua, anh như kẻ vô hồn lang thang giữa phố thị đông đúc
Đôi mắt rõ thâm quầng, mái tóc rối bù, mỗi bước chân anh đi đều như bước vào một cõi hỗn độn. Mọi người tránh né ánh mắt của anh – ánh mắt đờ đẫn, đau đớn và rạn vỡ
Anh không ăn, không ngủ, không nói chuyện với ai. Chỉ ôm khư khư điện thoại, nhìn trân trân vào khung chat của em như thể… chỉ cần tập trung đủ lâu, em sẽ hiện ra
Mưa lất phất rơi ngoài cửa kính. Anh ngồi thu mình trên ghế, phòng chỉ bật ánh đèn vàng nhạt mờ ảo
Anh vẫn đang nhìn tin nhắn cuối cùng của mình:
Trần Minh Hiếu
💬 Em lại đi đâu nữa rồi..? Sao bữa giờ không trả lời tin nhắn anh
Trần Minh Hiếu
💬 Anh vẫn đang đợi em, em biết không?
Không có hồi âm. Không còn gì ngoài những “đã gửi” trắng nhợt. Anh thở dài, llặng lẽ gập máy, nhắm mắt lại. Nhưng ngay giây sau đó…
Trần Minh Hiếu
//giật mình vội mở điện thoại lên// An!!
Trần Minh Hiếu
L-là em.. em về với anh rồi
Tin nhắn đến từ số của em
Số mà anh đã gọi hơn 200 cuộc gọi nhỡ hằng đêm, số mà tổng đài bảo "thuê bao không liên lạc được"
Tin nhắn hiện ra, rõ ràng đến đáng sợ
Đặng Thành An
💬 Anh gọi em gì nhiều vậy? Em vẫn bên anh mà?
Đặng Thành An
💬 Em không bao giờ xa anh, chỉ là... anh không thấy em, anh quên em mất rồi
Tay anh run rẩy, mắt anh cay xè, bật khóc
Khóc òa như một đứa trẻ vừa tìm được chỗ dựa, như thể tất cả sự sống trong anh vừa bùng cháy lại
Trần Minh Hiếu
Anh không bao giờ quên em mà.. rốt cuộc em đã đi đâu..
Trần Minh Hiếu
Người ta nói em mất rồi.. anh không tin...
Trần Minh Hiếu
Không tin...
Tiếng tin nhắn 1 lần nữa vang lên, cũng là âm thanh ấy nhưng nó lại dịu dàng hơn bao giờ hết
Đặng Thành An
💬 Ngoan! Em vẫn ở đây mà
Đặng Thành An
💬 An của anh đây
Trần Minh Hiếu
💬 An!! Là em thật sao? Em còn sống đúng không?
Trần Minh Hiếu
💬 Em đang ở đâu? Nói cho anh đi… Anh đến đón em ngay
Trần Minh Hiếu
💬 Anh nhớ em lắm… Nhớ đến phát điên…
Màn hình nhấp nháy nhưng không ai trả lời
Trần Minh Hiếu
💬 Em đâu rồi? Đọc tin nhắn đi… trả lời anh đi mà… anh không chịu nổi nữa…
Không ai trả lời, không một dấu ba chấm đang soạn tin hiện lên
Anh nhìn trân trối vào màn hình. Hình nền điện thoại anh là một bức ảnh cũ – anh và em đứng bên cầu, đầu em tựa vào vai anh, cả hai cười tươi như ánh trăng sáng vào đêm trăng rằm, nụ cười đẹp nhất
Một dòng tin ngắn ngủi hiện ra:
Đặng Thành An
💬 Anh đừng buồn, em sẽ đến gặp anh, sớm thôi
Anh nhìn chằm chằm dòng tin ấy, tim đập mạnh liên hồi, chết lặng
Ngực thắt lại, hơi thở hụt hẫng như có ai siết chặt lấy phổi
Gió ngoài cửa sổ rít lên, lạnh buốt xuyên qua khung rèm, cuốn vào căn phòng đang nồng mùi ẩm mốc và nỗi ám ảnh
Đêm hôm ấy, anh không ngủ, chỉ ngồi co người trong góc giường, ôm điện thoại và thì thầm:
Trần Minh Hiếu
An… đừng rời xa anh…
Có điều anh không biết, không cảm nhận được rằng trong bóng tối… có thứ gì đó không thuộc về dương gian đang lặng lẽ lắng nghe
Download MangaToon APP on App Store and Google Play