[ Pangbowen × Liujialiang] Không Còn Cơ Hội
1
Lưu Giai Lương
Lưu Giai Lưng 17 tuổi
tính cách hiền lành ,ngoan ngoãn , biết nghe lời học gỏi
biệt danh là sữa
gia đình khá giả rất cưng chiều và yêu thương em
em và bắc văn quen biết từ nhỏ
Bàng Bác Văn
Bàng Bác Văn 18tuổi
tính cách khó gần ,rễ cọc, học lực bình thường
gia đình khá giả có tiếng trong giới kinh doanh
anh và giai lương quen biết từ nhỏ
Ông Ngọc Châu
Ôn Ngọc Châu 17tuổi
tính cách vui vẻ ,hòa đồng
học gỏi
gia đình khá giả
bạn thân ở cấp 3 của lương
quen biết với húc
Hàn Văn Húc
Hàn Văn Húc 23tuổi
học lực trung bình
gia đình khá giả
làm thầy giáo
quen biết với châu
anh và em đã quen bt nhau từ rất lâu và cũng chỉ có em mới có thể ngăn cản anh vào những lần anh đánh nhau với bnbè Bác Văn lớn lên trong một môi trường bạo lực gia đình anh đã chứng kiến nhưng cảnh bomeo anh cãi nhau và bô anh đánh mẹ anh như thế nào dần dần đã tạo nên một con người nóng nảy khó gần như anh
mẹ anh và mọi người trong trường cũng bt đc dằng chỉ có em mới có thể cản lại được anh lên mọi người thường hay nhờ em can ngăn lại nhưng vụ đánh nhau của anh
hôm ấy là ngày sinh nhật của em
Bàng Bác Văn
nè em mau ước đi
Lưu Giai Lương
điều ước của em là anh ..
mọi người đều nghĩ bác văn khả năng cao là sẽ đồng ý nhưng...
Bàng Bác Văn
/ cốc đầu em / ngố à
Bàng Bác Văn
em không phải gu anh em ngoan quá anh không thích
sau lần bị từ chối này lương khóc rất nhiều
và cũng sau lần đấy lương đã thay đổi bản thân chở nên hư hỏng khó bảo để đúng vs điều mà anh nói nhưng..
anh lại yêu một cô gái hiền lành biết nghe lời khác mà mặc kệ em kiến cho em rất đau buồn
vào một vần em đã bị hãm hại mà cheets
linh hồn của em vương vẫn ở lại trần gian một khoảng thời gian khá lâu đủ để em biết được sự thật người đã hãm hại em ko ai khác là tên bồ nhí của ngy bắc văn ....
trùng sinh
Lương đã trùng sinh quay lại khoảng khác mà lương tỏ tình với Văn
nhưng lần này lương quết tâm sẽ không đi vào con đừng sa đọa đó nữa , không khóc lóc
quyết định sẽ xống một cuộc đời mới sống hết cuộc đời này một cách trọn vẹn
vào thời khắc đấy mọi người dục em mau tỏ tình anh ,em lấy hết dũng khí ngước lên nhìn vào mặt anh và nói
Lưu Giai Lương
điều ước sinh nhật em là anh
Bàng Bác Văn
/ cốc đầu em/ em quá ngoan hiền không phải gu anh
Hàn Văn Húc
này cậu cũng quá kì cục không thế nói gì cho vui hơn hả
Hàn Văn Húc
dù gì cũng là sinh nhật của người ta
Ông Ngọc Châu
đúng rồi đấy
em ko nói gì mà nhìn vào chiếc bánh trên tay anh rồi ước lại
Lưu Giai Lương
bác văn tôi mong đời này kiếp này trúng t sẽ không còn mối quan hệ gì nữa
ngắt lời lương lập túc thủi nến mng muốn ngăn lại cũng không kịp nữa
bông nhiên nụ cười trên môi anh cũng cứng đờ anh nheo mắt giọng trần xuống
Bàng Bác Văn
nào em nghiêm túc anh sẽ cho em một cơ hội ước lại nần nữa hãy coi như anh chưa nghe thấy gì
em im nặng không nói gì chỉ nhàn nhã cắt bánh
Bàng Bác Văn
/chạy đến nắm nấy tay lương/lương tôi đang nói chuyện với em
Lưu Giai Lương
anh lại phát điên gì nữa vậy
đời trước anh rất hay nổi cáu chỉ có lương mới dỗ dành được cho đến khi một cô nữ sinh nghèo xuất hiện thì lương đã không còn là người duy nhất dỗ dành được văn nữa
vào một lần ở kiếp trước sữa đã nghe được nhưng lời dỗ dành mà anh nói vs cô ả
Bàng Bác Văn
cậu ấy không là gì hết cậu ấy chỉ như liều thuốc giảm đau thôi còn em mới là tất cả
Bàng Bác Văn
ko có em anh ko thể sống được
Lưu Giai Lương
" cáu giận"em không cần nữa
Lưu Giai Lương
"vứt con dao lại rồi vùng tay ra khỏi ray anh"
Bàng Bác Văn
này em làm trò giận dỗi này cho ai xem đây
lương sợ hãi kí ức kiếp trước lại ùa về sợ hãi mà em ngất đi
tỉnh dậy thì đã thấy anh ngồi bên cạch
Bàng Bác Văn
rõ ràng là em giận dỗi tôi mà lại để tôi bế về thế này đây
Bàng Bác Văn
em định dỗ tôi thế nào bây giờ
anh luôn như vậy giong nói lúc nào cũng ám muội khiến ngta dễ hiểu lầm và có nhưng tình cảm không đáng có
Lưu Giai Lương
tôi mệt rồi
Lưu Giai Lương
lần sau chúng ta đừng gặp lại nữa
3
em đi học một mình anh không còn đợi em như thường ngày nữa
có lẽ đang giận em và muốn em xin lỗi
nhưng cả ngày hôm đó em cũng không thèm để ý đến anh
Ông Ngọc Châu
/chạy vào lớp/
Ông Ngọc Châu
lương mau tỉnh dậy văn nó lại đánh nhau ở dưới sân bóng rổ kìa
lương chưa tỉnh táo đã bị châu kéo đi
Ông Ngọc Châu
cậu mau qua đó kêu anh ta dừng lại đi anh ta như phát điên vậy
Ông Ngọc Châu
chỉ có cậu mới có thể ngăn được anh ấy
Lưu Giai Lương
cậu ta sai rồi
Lưu Giai Lương
tớ không cần qua đó
vì nữ chính của anh ta đã xuất hiện
vừa nói được mấy câu thì đã thấy văn dừng lại
quả nhiên mai cô học xinh nghèo khó yếu đuối trong mắt văn đã xuất hiện
bên cạnh anh bây giờ là một cô gái vẻ mặt lo lắng mà ngồi dỗ dành anh
chu kỳ mai
/nắm lấy tay anh/Bác Văn anh bị thương rồi
Bàng Bác Văn
/nhướng mày định dút tay về thì lại thấy lương đang đứng nhìn/
mát anh dần chìu xuống để mặc mai nắm tay mình
người vừa bị anh đánh đang được các học sinh khác dìu đi ,bỗng anh nên tiếng
Bàng Bác Văn
/chỉ về phía mai /xin nỗi cô ấy
tổng hợp nv nam
:Bác Văn để người ta đi bệnh việc trước đi rồi tí xin lỗi sau
anh nhất quyết ko chịu để người kia đi
Bàng Bác Văn
mau xin lỗi đi
giọng nói trầm nặng của anh khiến ai cũng phải sợ hãi
chu kỳ mai
anh à em không sao đâu em không sao mà cứ để anh ấy đi đi
dù đã bầm giập hết người ngã kia cũng phải cúi đầu xin lỗi
còn lý do ánh đánh nhau thì là vì..
tổng hợp nv nam
ha đồ nghèo hen cũng xứng đáng vô cái trường này hả
chu kỳ mai
anh à em có nghèo cũng đâu đụng chạm gì đến anh đâu sao anh lại cứ thích kiếm chuyện với em vậy
tổng hợp nv nam
tao thích đấy mày làm gì được t à thức nghèo hèn dơ bẩn
đúng lúc đó anh đi qua và đã nghe thấy những lời chê bai của đàn anh kia
rồi anh bỗng nổi cáu mà lao vào đánh ngta
vào kiếp trước anh đã ép ngã khia buộc phải chuyển trường trước khi đi ngã đã nói cho em một điều
tổng hợp nv nam
nè anh nói cho mày biết con mai nó không phải dạng vừa đâu đừng quá tin tưởng nó
Lưu Giai Lương
/chạy đến/ đàn anh hãy lấy xe của tôi đi
tổng hợp nv nam
thôi tôi khống cần đâu
Bàng Bác Văn
/lao đến nắm chặt lấy cổ tay lương/ Giai Lương em đang cố chọc tức tôi đúng không
Lưu Giai Lương
"nhìn phía sau anh thấy mai đang khóc lức nở " anh no chuyện của anh trước đi
Bàng Bác Văn
nêu em giám dời đi đừng bao giờ đến tìm tôi nữa
em không nghe văn nói ngoảnh đầu dời đi
anh tức giận mà đấm thật mạnh vào trụ rổ
Lưu Giai Lương
haizz thật sự là không biết đau sao
Download MangaToon APP on App Store and Google Play