[ Hoa Thiên Cốt] Làm Lại Một Lần Nữa
Chương 1 : Ngày kết thúc tất cả
Hoa thiên cốt
Bạch Tử Hoạ chàng vẫn không thừa nhận rằng mình yêu ta sao , vậy thì chàng có tư cách gì mà chết với ta !!!
Bạch tử hoạ
Chàng ngẩn người, hắn có tư cách gì chết cùng nàng ư ?
Hoa thiên cốt
Bạch Tử Hoạ, ta lấy danh nghĩa của thần quyền rủ chàng đời này kiếp này bất lão bất tử bất thương bất diệt và trong kí ức của chàng sẽ không còn tên Hoa Thiên Cốt !!!
Hoa thiên cốt
Trong kiếp này ta chưa từng hối hận nhưng nếu được quay lại ta sẽ không bao giờ yêu chàng nữa!!!
Hoa thiên cốt nói xong liền tan biến trong ánh mắt ngỡ ngàng của Bạch Tử Hoạ
Bạch tử hoạ
Bạch Tử Hoạ hét lên trong sự đau đớn: Không, đừng mà Tiểu Cốt
Sau đó vô số ánh sáng phát ra , Lục Giới đã được hồi sinh , mọi người reo hò vui mừng chỉ có Bạch Tử Hoạ đứng nhìn chằm chằm vào bàn tay của mình
Sau đó Bạch Tử Hoạ liên tục đấm vào người của mình , ấn kí đoạ tiên dần xuất hiện
Trúc Nhiễm
Bạch Tử Hoạ , ta biết ngươi không thể chịu nổi đả kích này . Thật ra nàng luôn cho ngươi cơ hội chỉ là người lại không biết. Ngay từ lúc Nghê Mạn Thiên chết nàng đã quyết định từ bỏ tất cả, hồi sinh lục giới. Nàng chỉ mong được nghe ngươi thừa nhận ngươi yêu nàng là nàng đã mãn nguyện rồi nhưng ngươi lại cố chấp không chịu thừa nhận để rồi ngày hôm nay lại đau khổ như vậy . Ngươi hãy bảo vệ sinh linh lục giới mà chính người ngươi yêu đã hy sinh đi !!!
Trúc Nhiễm nhìn Bạch Tử Hoạ ánh mắt ngờ nghệch , biết là hắn sắp điên rồi . Sau đó bay về phía ánh sáng để đổi lấy 1 linh hồn của hoa thiên cốt
Ma Nghiêm kêu tên Trúc Nhiễm trong sự đau khổ, tuyệt vọng
Trúc Nhiễm nhìn về phía Ma Nghiêm mà mỉm cười, thật ra những ngày tháng sống nương tựa nhau cũng rất vui
Chỉ cần một nụ cười đó cũng đủ để Ma Nghiêm hiểu được Trúc Nhiễm đã tha thứ cho hắn
Bạch tử hoạ
Sau đó đầu Bạch Tử Hoạ đau như búa bổ, biết là thần chú đã bắt đầu ứng nghiệm, liên tục lắc đầu và nói : Không, không thể quên !!!
Bạch tử hoạ
Từng hình ảnh có nàng bên cạnh dần bị xoá mờ !!!
Sau đó Bạch Tử Hoạ ngã xuống dưới biển . Hắn thà chết cùng với nàng nhưng nàng lại không cho mà bắt hắn sống với ký ức không có nàng .
Chương 2:Bạch Tử Hoạ tỉnh lại
Bạch Tử Hoạ tỉnh lại sau 3 năm
Bạch tử hoạ
Chuyện gì đã xảy ra thế ? Mình ngủ bao lâu rồi !!!
Sênh Tiêu Mặc
Ây , Sư huynh huynh tỉnh rồi , huynh cảm thấy trong người sao rồi , có đau hay khó chịu chỗ nào không ???
Bạch tử hoạ
Ta không sao , chuyện gì đã xảy ra thế Tiêu Mặc, ta ngủ bao lâu rồi ?
Sênh Tiêu Mặc
À thì 3 năm trước Trường Lưu xảy ra chuyện , huynh thay trời hành đạo không may bị thương nặng nên huynh đã bất tỉnh được 3 năm rồi
Sênh Tiêu Mặc
Đúng vậy !!!
Khi Bạch Tử Hoạ cử động thì trong người rơi ra 1 chiếc cung linh tên Hoa Thiên Cốt
Sênh Tiêu Mặc vội lấy rồi cất vô người
Sênh Tiêu Mặc
Sư Huynh, huynh có muốn ăn uống gì không?
Bạch tử hoạ
Ừm cho ta một chút canh thôi
Sênh Tiêu Mặc
Được vậy để đệ bảo U Nhược làm cho huynh một chút canh
Sênh Tiêu Mặc đi ra ngoài để Bạch Tử Hoạ nghỉ ngơi
Tiêu Mặc xuống nhà bếp để dặn U Nhược nấu 1 chén canh cho Tử Hoạ
U Nhược
Con chào Nho Tôn ạ !
Sênh Tiêu Mặc
U Nhược, người làm cho sư huynh 1 chén canh cho huynh uống nha , huynh ấy tỉnh rồi
Sênh Tiêu Mặc
À còn nữa cung linh của Tiểu Cốt, ngươi cất cho cẩn thận đừng để sư huynh ta thấy
U Nhược
Dạ , nhưng mà Tôn Thượng bị xoá ký ức rồi mà Nho Tôn
Sênh Tiêu Mặc
Ừ đúng là vậy nhưng chúng ta cũng chưa lường trước được chuyện gì!
Sênh Tiêu Mặc
Ta về Tiêu Hồn Điện có việc
U Nhược đi hái lá hoa đào rồi chuẩn bị đồ để nấu canh hoa đào cho Bạch Tử Hoạ. Nhưng không biết có hợp khẩu vị của người hay không!!!
U Nhược
Trước đây toàn là Sư phụ Cốt Đầu nấu cho Tôn Thượng, giờ tới lượt mình nấu không biết có hợp khẩu vị của người không nữa!!
Chương 3:Canh Hoa Đào
U Nhược đứng lặng trong bếp, đôi tay khẽ khuấy nồi canh hoa đào đang sôi lăn tăn trên bếp lửa. Nàng là đệ tử của Hoa Thiên Cốt, từ nhỏ đã theo sư tôn học đạo, cũng từng nghe qua rất nhiều câu chuyện về Trường Lưu thượng tiên—Bạch Tử Họa.
Hắn là Tôn Thượng của cả tiên giới, là người mà sư tôn nàng từng yêu sâu đậm, nhưng cũng là người khiến sư tôn chịu bao thương tổn.
U Nhược chưa từng dám nghĩ bản thân sẽ có ngày đứng trước mặt vị tôn thần này, càng không nghĩ rằng mình sẽ nấu một bát canh hoa đào cho người.
Nhưng dù sao thì, hắn vẫn là Tôn Thượng.
Nàng cẩn thận bưng bát canh đến phòng. Khi bước vào, nàng thấy Bạch Tử Họa đang ngồi tựa lưng vào giường, ánh mắt xa xăm nhìn ra cửa sổ. Dưới ánh trăng nhàn nhạt, gương mặt người toát lên vẻ tĩnh lặng đến lạnh lẽo.
U Nhược
“Tôn Thượng, người dùng chút canh cho ấm.” U Nhược cúi đầu, giọng điệu cung kính, không mang theo chút tình cảm nào.
Bạch Tử Họa liếc nhìn nàng một thoáng, sau đó chậm rãi cầm lấy muỗng.
Hương hoa đào lan tỏa trong không khí.
Khoảnh khắc đầu lưỡi chạm vào vị ngọt thanh của bát canh, một cảm giác quen thuộc bỗng dội về, khiến trái tim Bạch Tử Họa khẽ nhói lên.
Một hình ảnh mơ hồ lướt qua tâm trí chàng—có ai đó đã từng nấu cho chàng bát canh như thế này.
Là ai?
Chàng cố gắng nhớ lại, nhưng trí óc lại trống rỗng như thể có một bàn tay vô hình đã xóa sạch đoạn ký ức ấy. Càng cố nhớ, cơn đau trong lòng càng sâu hơn.
U Nhược
“Tôn Thượng… canh không hợp khẩu vị sao?” U Nhược nhận thấy sắc mặt chàng hơi tái đi, liền cất giọng hỏi.
Bạch tử hoạ
Bạch Tử Họa thu lại cảm xúc, ánh mắt trở lại vẻ lãnh đạm vốn có. Đặt muỗng xuống bàn, chàng khẽ lắc đầu:“Không, rất tốt.”
U Nhược không nói gì thêm, chỉ khẽ cúi đầu rồi lặng lẽ lui ra ngoài.
Trong căn phòng yên tĩnh, Bạch Tử Họa nhìn bát canh hoa đào trước mặt.
Hương thơm vẫn vấn vít quanh chàng, nhưng lòng lại lạnh lẽo đến lạ thường.
Nhớ… nhưng lại không thể nhớ.
Ở ngoài hiên, U Nhược đứng lặng nhìn ánh trăng.
Nàng biết, người mà Tôn Thượng vô thức tìm kiếm trong ký ức… không ai khác chính là sư tôn nàng—Hoa Thiên Cốt.
Nhưng bây giờ, có lẽ chính người cũng không còn nhớ đến nữa rồi.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play