[DuongHung] Tìm Lại Tình Yêu Trong Đôi Mắt
chap 1- quá khứ gợi lại..
một tiếng ly bể mạnh mẽ được phát ra
Trần Đăng Dương
CON ĐÃ NÓI VỚI MẸ RỒI CON KHÔNG MUỐN CƯỚI CON NHỎ ĐÓ!!
Trần Đăng Dương
con nhỏ đó là thứ đào mỏ trong sáng gì
Trần Đăng Dương
nó lên giường với bao nhiêu thằng đàn ông rồi
Trần Đăng Dương
mà mẹ con định cưới nó về cho con hả
Trần Đăng Dương: là con trai út của tập đoàn Trần Gia nhứt tiếng nhất trong nước và quốc tế anh là một người có tính tình điềm đạm ít nói nhưng rất nguy hiểm
một cú tát vang lên mạnh trong không gian
mẹ Dương
m ngoan cố quá đó
mẹ Dương
mẹ chỉ muốn tốt cho m
mẹ Dương
m nhìn xem m bao nhiêu tuổi rồi
mẹ Dương
con người ta 26 tuổi gia đình ấm no sinh con cho ba mẹ bế
mẹ Dương
còn m cấm đầu vào công việc tụ tập bar
mẹ Dương
m nói m đợi tình yêu của m
mẹ Dương
thứ tình yêu 20 tuổi ngây thơ sao
mẹ Dương
m chờ người đó vậy người ta có chờ m không
mẹ Dương
không nói nhiều cưới con nhỏ đó cho ta
Trần Đăng Dương
được thì mẹ cưới luôn đi
Trần Đăng Dương
/cầm áo vest rời khỏi nhà/
anh lao ra khỏi nhà vào chiếc xe đạp hết sức như đang tỏ cơn giận vào chiếc xe
Trần Đăng Dương
/nhấn màng hình gọi trong xe/
Trần Đăng Dương
📞 nói lẹ không rãnh nghe chuyện vô bổ
Trần Minh Hiếu
📞 bình tĩnh chứ fen
Trần Minh Hiếu
📞 mới cãi nhau với mẹ nữa chứ gì
Trần Đăng Dương
📞 chuyện gì nói lẹ không vòng vo
Trần Minh Hiếu
📞 tới bar thỏa cơn giận
Trần Minh Hiếu
cái thk này không bao giờ trò chuyện với nó qua điện thoại được 1 phút
hồi sao chiếc xe của anh cũng đã tới quán bar
Trần Đăng Dương
/bước vào/
Trần Minh Hiếu
bên đây này chàng trai trẻ/vẩy tay/
Trần Đăng Dương
/tiến lại/
Trần Đăng Dương
/ngồi xuống/
Trần Đăng Dương
một Whisky
phục vụ
tôi sẽ đang ra ngay
Trần Minh Hiếu
sao đấy chàng trai trẻ của tôi
Trần Minh Hiếu
lại bị mẹ la sao
Trần Đăng Dương
m nín miệng m lại trước khi con cưng của m ra đi
Trần Đăng Dương
kêu đến có chuyện gì
Trần Minh Hiếu
mới chia tay bồ/lắc ly rượu/
Trần Đăng Dương
Thiếu gia Minh Hiếu đây mà bị bồ đã sao
Trần Minh Hiếu
do em ấy muốn tốt cho t em ấy nói chúng ta không hợp nhau
Trần Minh Hiếu
nghĩ sau gia nhân lại sánh đôi với chủ chứ/uống rượu/
Trần Đăng Dương
vâng cảm ơn
Trần Đăng Dương
/rót rượu uống/
Trần Đăng Dương
bởi tình yêu luôn khó nói
Trần Minh Hiếu
mà người m kiếm có tung tích gì chưa
Trần Minh Hiếu
6 năm rồi nhỉ
Trần Đăng Dương
nếu năm xưa t nhận ra tình cảm của em ấy sớm đi nhỉ
Trần Đăng Dương
lúc đó em ấy ngây thơ lắm
Trần Đăng Dương
ngày nào cũng gửi thư cho t
Trần Đăng Dương
rồi tặng quà
Trần Đăng Dương
lúc đó t chỉ xem em ấy là em trai mình
Trần Đăng Dương
nhưng lạ thay trái tim t có vị trí sẵn cho em ấy
Trần Đăng Dương
giá như lần đó..
Trần Đăng Dương
giá như t..
Trần Đăng Dương
/bắt đầu rơi nhẹ nước mắt/
Trần Minh Hiếu
nè đừng khóc chứ
Trần Đăng Dương
giá như lúc đó t đừng trêu đùa tình cảm của em ấy
Trần Đăng Dương
thì giờ đây t có em ấy rồi nhỉ
Trần Đăng Dương
/cười chua xót/
Trần Minh Hiếu
thôi buồn quá
Trần Minh Hiếu
cụng ly này
Giới thiệu : Trần Minh Hiếu là con trai duy nhất của tập đoàn nhà mình tính cách rất trầm tính lịch sử rất quan tâm người khác nhưng nguy hiểm
chap 2- nếu khi ấy..
anh nói giá như lúc đó anh chịu đồng ý thì bây giờ anh không đau khổ
lúc này anh đang là một sinh viên đại học , anh quyết định đi học đại học vì anh muốn mình sẽ học và mở cty riêng cho riêng mình và không muốn dựa dẫm vào ba
vẻ ngoài cao ráo thoát lên một chiếc sơ mi trắng tay ngắn và quần đen tóc thả mái khuôn mặt thì sáng
lúc ấy có biết bao nhiêu biết đến anh
một phần vì anh là con chủ tịch tập đoàn Trần Gia một phần vì anh có vẻ ngoài thư sinh đẹp trai học giỏi
anh rất hòa đồng không giống như mọi người nghĩ rằng con trai chủ tịch phải lạnh lùng kị thị người nghèo
một ngày nọ anh đang đi dưới sân trường cặm cụi đọc sách
Trần Đăng Dương
/ngã xuống đất/
Trần Đăng Dương
cậu có sao không
Trần Đăng Dương
tôi xin lỗi vì đã đụng trúng cậu nha
Trần Đăng Dương
tôi lo đọc sách không nhìn đường
Trần Đăng Dương
để tôi đỡ cậu
Trần Đăng Dương
/nắm tay người ta đỡ dậy/
Trần Đăng Dương
sách cậu rơi hết rồi
Trần Đăng Dương
tụi nhận phụ cho
Trần Đăng Dương
/nhặt phụ/
lúc này cậu trai đó ngẩm mặt lên nhìn anh
lúc này anh đơ cứng người
trước mặt anh một chàng trai nhỏ bé trắng trẻo tóc rũ trong bộ sơ mi trắng
cậu trai đó nhỏ xíu hơn cả anh
???
sao cậu không nói gì hết vậy
Lê Quang Hùng
mặt tôi dính gì sao ạ /nghiên đầu hỏi/
Trần Đăng Dương
à... không có gì...
Trần Đăng Dương
cậu tên gì
Lê Quang Hùng
tôi tên Lê Quang Hùng học năm 1
Trần Đăng Dương
tôi là Trần Đăng Dương học năm 2
Lê Quang Hùng
chào anh nhé
Lê Quang Hùng
tôi đi đây /chạy đi/
Lê Quang Hùng
* trời ơi cuối cùng cũng gặp anh ấy..
Lê Quang Hùng
* gặp anh ấy còn bắt tay được anh ấy
Trần Đăng Dương
* cậu bạn đó
Trần Đăng Dương
* có đôi mắt đẹp.. quá
Trần Đăng Dương
*đôi mắt hút hồn..
mỗi ngày sau em đều ngồi ở ghế đá chỗ em và anh đụng nhau
gặp anh có gì tặng anh bánh có khi cho kẹo
dần dần hai người trở nên thân thiết hơn
mỗi giờ về họ vào thư viện học bài cùng nhau trò chuyện vui vẻ
Trần Đăng Dương
/bước vào lớp/
Trần Minh Hiếu
chào anh bạn
Trần Đăng Dương
/định để balo vô hộp bàn/
Trần Đăng Dương
*cái gì đây
trong hộp bài đó là một bức thư với phong bì màu hồng rất đẹp
Trần Đăng Dương
/cầm lá thư/
Trần Minh Hiếu
cha bức thứ thứ 15 trong tháng rồi
Trần Minh Hiếu
ai mà kiên trì thế nhỉ
Trần Minh Hiếu
chắc người ta khoái m rồi đó Dương
Trần Minh Hiếu
1 tháng nay có rất nhiều bức thư cùng phong bì màu hồng đều được để dưới hộp bài m
Trần Đăng Dương
hãy nghĩ đây là lời chưa dám nói của 1 người đi
Trần Minh Hiếu
thk này nói khó hiểu
nhanh chóng cũng đến giờ về
em đang đợi anh ở ghế đá chỗ cũ
Lê Quang Hùng
Anh Dương/chạy lại/
Lê Quang Hùng
hôm nay anh sao
Trần Đăng Dương
anh bình thường thôi
Trần Đăng Dương
chúng ta đi thư viện nhé
Trần Đăng Dương
mà anh đang có thắc mắc rằng/vừa đi vừa nói/
Lê Quang Hùng
chuyện gì anh nói đi
Trần Đăng Dương
1 tháng nay hộp bài anh có rất nhiều bức thư với phong bì hồng rất đẹp
Trần Đăng Dương
số bức thư đã được 15 rồi
Trần Đăng Dương
anh thật sự muốn biết là ai quá
Trần Đăng Dương
nội dung bức thư nó ngây ngô
Trần Đăng Dương
nó giống như một bài thơ ngây ngô về những nỗ niềm của chính người viết
Trần Đăng Dương
anh muốn biết ai quá
Lê Quang Hùng
bảo đảm người đó thích anh
Trần Đăng Dương
* người đó là em, em không giấu được anh đâu
phải chủ nhận bức thư là em
em không dám nói ra những lời đó trước mặt anh nên mới tỏ hết nỗi niềm, suy nghĩ của mình qua từng bức thư
em đang đơn phương thích anh
và có lẽ anh biết điều đó
Lê Quang Hùng
* mình sẽ can đảm nói ra bao suy nghĩ của mình cho anh ấy trong hôm nay
em đang hí hửng tay cầm chiếc bánh kem với nhiều dâu tây đi đến lớp anh
???
tờ thích cậu làm người yêu tớ nha
Trần Đăng Dương
tớ /gãi đầu/
???
đồng ý đi nha/ngón chân lên/
từ góc độ lúc em mới tới thì thầy cô gái ấy đang hôn vào môi anh
tay em không vững làm rớt chiếc bánh kem xuống..
cả lớp ai cũng nhìn ra cửa
Lê Quang Hùng
/chạy vội đi/
Trần Đăng Dương
Hùng!!! /chạy theo/
lúc này mắt em đã rơi nước mắt
vừa chạy em vừa lấy tay lau nước mắt
đuổi mãi thì cả hai đã đến chỗ sân bóng của trường
Trần Đăng Dương
Hùng /nắm tay em/
Trần Đăng Dương
em sao vậy??
Lê Quang Hùng
em... em.. không sao..
Trần Đăng Dương
em khóc sưng mắt rồi /lau nước mắt cho em/
Lê Quang Hùng
được rồi em không sao đâu
Trần Đăng Dương
chiếc bánh kem em đang đến lớp phải tặng cho anh không
Trần Đăng Dương
lúc em đến thấy cảnh đó là cô gái đó tỏ tình anh nhưng anh không đồng ý
Trần Đăng Dương
vì anh biết
Trần Đăng Dương
em thích anh phải không Hùng..
Trần Đăng Dương
em cứ.. trả lời đi..
Lê Quang Hùng
em.... thích anh....
Lê Quang Hùng
em thật may mắn vào trường này vì anh
Lê Quang Hùng
em rất thích anh
Lê Quang Hùng
nên từ khi em va phải anh
Lê Quang Hùng
em biết em yêu anh rất nhiều
Lê Quang Hùng
từng bức thư anh đọc đều là của em
Trần Đăng Dương
anh thật sự biết điều đó
Trần Đăng Dương
anh trân trọng từng bức thư...
Lê Quang Hùng
vậy anh có thể trả lời cho em..
Lê Quang Hùng
anh có thể làm người yêu em không..
Trần Đăng Dương
chuyện này anh....xin.. lỗi anh không thể....
Trần Đăng Dương
anh chỉ xem em là em trai mình..
Lê Quang Hùng
/nước mắt bắt đầu rơi/
Lê Quang Hùng
vâng... em hiểu.. rồi
Lê Quang Hùng
xin.. phép anh em.. rời đi
anh đứng đó nhìn cậu chạy đi mà không biết làm gì
anh không biết đây là lần cuối anh gặp em...
từ sau lần này anh không gặp em ở ghế đá vài ngày liền
hỏi tới thì biết em đã đi du học
Trần Đăng Dương
Vậy là anh... mất em rồi....
chap 3_ cuộc gặp lại
bây giờ anh đang uống rất nhiều
Đặng Thành An
ức t không hiểu t làm gì sai
Đặng Thành An
mà sao t lại không xứng với anh ấy
Đặng Thành An bạn thân của em những năm cấp 3 đến đại học gia cảnh nhà An không quá giàu chỉ là một gia đình bình thường đủ sống
Lê Quang Hùng
nè nảy giờ m uống nhiều rồi đó
Đặng Thành An
có phải vì t xuất thân nghèo khổ
Đặng Thành An
là một đứa sinh viên nghèo
Đặng Thành An
nên ba anh ấy nghĩ t bám anh ấy để t đào mỏ không
Lê Quang Hùng
không phải mà
Đặng Thành An
mà cũng phải
Đặng Thành An
hoàng hậu thì phải đi với vua
Đặng Thành An
t là đứa thấp kém sao mà xứng với anh ấy
Lê Quang Hùng
buông chai rượu xuống
Lê Quang Hùng
nảy giờ m uống nhiều lắm rồi
Đặng Thành An
m hiểu gì chứ
Đặng Thành An
m cũng giống t đấy
Đặng Thành An
bị phủ nhận tình yêu
Đặng Thành An
nó đau lắm đấy Hùng
Đặng Thành An
m hiểu không
Lê Quang Hùng
Tao không giống m
Lê Quang Hùng
họ không đáp lại tình yêu t nhưng t vẫn theo dõi họ
Đặng Thành An
6 năm rồi đó Hùng
Đặng Thành An
m vẫn chưa buông được sao
Đặng Thành An
m cứ chạy theo kiếm cái anh dương rồi m có tìm được đâu
Lê Quang Hùng
t ngồi với m luôn
Đặng Thành An
được hôm nay t chơi với m
nảy giờ anh ngồi nhớ lại kỉ niệm xưa không biết từ lúc nào nước mắt anh rơi
Trần Minh Hiếu
đừng khóc nữa
Trần Minh Hiếu
nhìn m chả mạnh mẽ xíu nào
Trần Minh Hiếu
mà việc m nhờ t đấy
Trần Minh Hiếu
chuẩn bị xong rồi
Trần Đăng Dương
sáng mai được không
Trần Minh Hiếu
quyết định kĩ chưa
Trần Đăng Dương
t không muốn mãi sống như vậy nữa
Trần Đăng Dương
sống dựa trên cơ đồ của ba t
Trần Đăng Dương
cũng giống như t đang ăn bám
Trần Đăng Dương
t sẽ ra nước ngoài mở cty và phát triển nó
Trần Đăng Dương
không ai cản bước được t hết
Trần Minh Hiếu
um vậy thì được
Trần Minh Hiếu
cạn ly tiếp này
đang ngồi thì có một cô gái lại chỗ hai anh
???
uống với em một ly nhé
Trần Minh Hiếu
phiền cô hãy đi dùm
Trần Minh Hiếu
bạn tôi không thích uống với gái lạ
Trần Đăng Dương
bạn tôi nói vậy rồi
Trần Đăng Dương
sao không đi đi
Trần Đăng Dương
m có thấy nóng.. không
Trần Minh Hiếu
không máy lạnh mát mà
Trần Đăng Dương
sao... t nóng.. quá...
Trần Minh Hiếu
con nhỏ đó bỏ thuốc m rồi
Trần Đăng Dương
t xin phép đi nhà wc xíu
Trần Minh Hiếu
m đi đi t ra xe lấy thuốc giải
anh vào nhà vệ sinh liên tục tạt nước lạnh vào mặt mình
Trần Đăng Dương
sao mà.. nóng... quá... đi
Trần Đăng Dương
/cởi 2 cúc áo ra/
Trần Đăng Dương
/bước ra ngoài/
Trần Đăng Dương
/loạng choạng ngã/
Trần Đăng Dương
ai đi mà không nhìn đường vậy
Lê Quang Hùng
tôi... xin.. lỗi..
Lê Quang Hùng
anh có sao không
Lê Quang Hùng
/đỡ anh đứng dậy/
Trần Đăng Dương
tôi không sao/ngẩn đầu lên/
Lê Quang Hùng
anh có sao không ạ
Trần Đăng Dương
Hùng... là.. em...
Lê Quang Hùng
anh là ai sao biết tên tôi..
Trần Đăng Dương
Đăng Dương....
Lê Quang Hùng
Đăng Dương.....
Lê Quang Hùng
xin phép tôi rời đi/quay người rời đi/
Trần Đăng Dương
/nắm chặt tay em/
Trần Đăng Dương
em lại bỏ anh giống 4 năm trước sao
Lê Quang Hùng
anh và tôi quen biết nhau sao
Lê Quang Hùng
tôi chưa từng nghe tên này
Trần Đăng Dương
vậy để anh giúp em nhớ
Trần Đăng Dương
/vác em lên vai/
Lê Quang Hùng
thả.. tôi.. ra
Trần Đăng Dương
im lặng đi
phục vụ
quý khách cần gì ạ
Trần Đăng Dương
1 vip/đưa thẻ đen/
Trần Đăng Dương
không cần đưa tiền dư
phục vụ
vâng tôi cảm ơn anh
Trần Đăng Dương
giờ thì đi thôi~
Download MangaToon APP on App Store and Google Play