( TakeAll ) [ TakeMi ] Thay Thế
Chap 1
" Giữa đại lộ mênh mông, có người cầm đôi tay. "
Tôi gặp anh vào ngày hạ vàng oi ả, ánh nắng chói chang như muốn khắc sâu hình bóng ấy vào đầu con tim tan vỡ.
Anh đứng đấy, dựa mình và bức tường lạnh lẽo. Từng làn khói thuốc bay lơ lửng giữa không trung tựa nhưng những áng mây trắng xoá rải rác vào lòng người.
Một viên kẹo khắc cốt ghi tâm.
- Nhiệm vụ được làm đến đâu rồi ? -
Gã đàn ông với đôi sắc tam bạch đầy cam lãnh, đôi tay đầy gân guốc kẹp nhẹ điếu thuốc còn đang dang dỡ. Chất giọng băng lãnh xen lẫn vài phần ấm áp.
Ran Haitani
Đã đến hồi kết rồi, thưa sếp.
Hanagaki Takemichi
Hồi kết ? // Nhướng mày //
Rindou Haitani
Lão già đó đã đồng ý thoả thuận của chúng ta, nếu tôi đoán không lầm thì có lẽ trong chiều nay ông ta sẽ tiến hành kí hợp đồng đến lúc đó chỉ cần người mà ta đã cử đến trừ khử ông ta là được.
Hanagaki Takemichi
Tốt nhỉ... // Cười khẩy //
Hanagaki Takemichi
Được rồi, nếu không còn gì nữa thì tụi bây đi xuống hết đi. // Phẩy tay //
Hanagaki Takemichi
Wakasa, mày đến bệnh viện trông anh ấy giúp tao.
Wakasa Imaushi
Rõ, thưa boss...// Cụp mi //
Hanagaki Takemichi
Đừng để xảy ra sơ suất // Liếc mắt //
Chỉ cần là Sano Shinichirou, gã sẽ chẳng chần chừ mà xoá xạch những kẻ cản đường.
Đó là bản chất của một con chó điên.
Con chó nguyện đeo sợi xích trung thành...
Không gian dịu nhẹ, từng tia sáng len lỏi vào góc tối của căn phòng, hình ảnh chàng thiếu niên vẫn còn đang đắm mình vào giấc ngủ. Trong thật bình yên.
Hanagaki Takemichi
Dậy thôi, mèo con. // Khẽ gọi //
Sano Manjirou ( Mikey )
Ư...mấy giờ rồi..Micchi ?
Hanagaki Takemichi
Vừa đúng 10 giờ đấy bé ạ, em đã ngủ qua giờ ăn rồi // Cười khổ //
Sano Manjirou ( Mikey )
Xin lỗi ạ... // Dụi mắt //
Hanagaki Takemichi
Không sao, đừng dụi...
Sẽ không giống anh ấy nữa...
Sano Manjirou ( Mikey )
...Vâng
Hanagaki Takemichi
Đi vệ sinh cá nhân nhé ?
Sano Manjirou ( Mikey )
Được ạ // cười nhẹ //
Anh ấy có một người em trai rất xinh đẹp, cậu ta có đôi mắt giống anh đẹp đến nao lòng.
Tôi đã dựa vào đôi mắt ấy duy trì cái gọi là lẽ sống ấy hơn 8 năm trời.
Trước khi gặp nạn anh vẫn còn bàn với tôi về quà sinh nhật cho em trai mình.
Anh bảo rằng cậu ta là cả thế giới với anh. Nên hiện tại tôi cũng coi cậu là cả thế giới này.
Tôi có thể cho cậu ta tất cả để thế giới của anh được hạnh phúc. Nhưng tình yêu thì sao ?
Từ ngày Shinichiro gần như mất đi, một phần linh hồn của tôi dường như đã đi theo người.
Chap 2
" Người ta gọi em là hoa, bởi cuộc đời của em chỉ toàn đau khổ. "
Gió khẽ động, lá đông đưa. Chú chin vàng anh đậu ngoài khe cửa nhỏ, đôi mắt tròn xoe nhìn vào mắt người.
Sợi tơ tình đang nối vẫn còn dang dở, nút thắt chưa thành thì làm sao se duyên đôi lứa ?
Hanagaki Takemichi
Shin...8 năm rồi, dậy thôi anh.
Lời gọi mời chẳng có ai hồi đáp lại, người vẫn ngủ một giấc ngủ ngàn thu.
Akashi Takeomi
Mày đã ngồi đã cả buổi rồi đấy, Boss.
Hanagaki Takemichi
Không cần mày quản.
Akashi Takeomi
Mikey đang rất lo lắng cho mày.
Đưa đôi tay thô ráp chạm khẽ vào bờ mi ấy, động tác nhẹ nhàng như sợ làm vỡ một thứ bảo vật quý giá. Dù cho qua bao năm tháng thứ quý giá nhất có lẽ vẫn là chân tình.
Hanagaki Takemichi
Em về nhé, anh // Thì thầm //
Làm gì có ai đáp lại lời chào của người đây ?
Hanagaki Takemichi
Chăm sóc anh ấy giúp tao.
Akashi Takeomi
Đây là trách nhiệm của tôi...
Hanagaki Takemichi
// Cười trừ //
Gặp anh năm 15 tuổi, ở cạnh anh 2 năm, xa anh 8 năm, đem lòng thương có lẽ là cả đời.
Chẳng ai ngờ được lần chào từ biệt ấy đã kéo dài ròng rã 8 năm trời. Ngày ấy, anh chào từ biệt gã như một lời trêu đùa bỡn cợt rồi biến cố ập đến người cứ thế yên lặng ngủ say.
Nếu nói gã hận kẻ đã khiến anh trở nên như vậy một thì nguồn cơ của tất cả mọi chuyện chính là thứ mà hắn hận 10.
Đó là cả thế giới của người mà...
Sano Manjirou ( Mikey )
Anh về rồi ạ ? // Cười nhẹ //
Hanagaki Takemichi
Ừm, em vẫn chưa ngủ à ?
Sano Manjirou ( Mikey )
Em đợi anh.
Dáng người nhỏ bé tiến đến một cách chậm rãi, giúp gã cởi bỏ từng lớp áo vest nóng nực trên người xuống.
Việc này trong 8 năm qua đã diễn ra hàng vạn lần, cứ mỗi lần như vậy Takemichi lại không khỏi liên tưởng đến hình ảnh người con trai ấy.
Hình bóng in đậm trong tâm trí của người thiếu niên ấy sẽ chẳng thể phai nhoà, dù cho năm tháng có trôi qua.
Hanagaki Takemichi
Em đã ăn tối chưa ?
Sano Manjirou ( Mikey )
Rồi ạ, trễ rồi anh vào tắm rửa rồi ra ngủ với em, nhé ? // Cười nhẹ //
Hanagaki Takemichi
Nếu lỡ may có chuyện gì thì sao anh nỡ để em ngủ một mình đây, bé cưng. // Xoa đầu em //
Sano Manjirou ( Mikey )
Đừng nói như vậy Micchi...// Rũ mi //
Dù cho tận thế có ập đến, em vẫn sẽ bảo vệ anh đến hơi thở cuối cùng của đời người.
Hanagaki Takemichi
Anh xin lỗi bé cưng, đừng giận...
Sano Manjirou ( Mikey )
Không giận ạ, anh đi tắm rửa đi // Lắc đầu //
Hanagaki Takemichi
Được rồi, nghe em
Sano Manjirou ( Mikey )
Hì..
Đêm đã lên, sương đã xuống tấm chân tình của chàng trai nhỏ đang ngày một đông đầy.
Đêm hôm nay yên tĩnh đến lạ, bọn cốt cán đã rời đi từ hôm trước bấy giờ nơi đây chỉ còn lại tiếng nước chảy róc rách phát ra từ phòng tắm nọ.
Sano Manjirou ( Mikey )
Tệ thật nhỉ...Anh ? // Lầm bầm //
" Mikey à đừng ngồi như vậy chứ em, ngủ đi nào. "
" Mikey à, em sẽ cảm lại đấy. "
" Anh trai sẽ mãi mãi ở bên cạnh em, Shinichiro anh hứa với Manjirou. "
Hanagaki Takemichi
Đang suy nghĩ gì đấy bé cưng ?
Sano Manjirou ( Mikey )
Em không ạ, chỉ là đang đợi anh thôi
Hanagaki Takemichi
Được rồi, đi ngủ nào // Cười nhẹ //
Sano Manjirou ( Mikey )
Anh không sấy tóc ạ, để em sấy cho Micchi nhé ?
Hanagaki Takemichi
Không cần đâu em, phiền lắm.
Sano Manjirou ( Mikey )
Không phiền, nếu cứ như vậy mà ngủ Micchi sẽ đau đầu đó // Cau có //
" Em lại để tóc ước rồi đi ngủ à, Takemichi ? "
Sano Manjirou ( Mikey )
Anh sao vậy ạ ?
Hanagaki Takemichi
Không có, vậy anh nhờ Manjirou nhé ? // Lắc đầu cười nhẹ //
Sano Manjirou ( Mikey )
Vâng ạ // Cười //
Nếu được chọn cho mình một điều ước, Sano Manjirou nguyện làm tất cả để đổi lấy cho Hanagaki Takemichi một đời bình an. Nguyện cho người em thương một đời một kiếp lưỡng đồng tâm duyệt, mãi không chia lìa bên cạnh tri kỉ.
Sano Manjirou ( Mikey )
Micchi ngủ ngon nhé...// thì thầm //
Chap 3
" Trăng trên cao có thể soi sáng tất cả, nhưng lại chẳng dung chút ít hào quang về phía em. "
Tokyo 3 giờ 35 phút, cảng Osaka
Hanagaki Takemichi
Nói đi, mày muốn gì ?
Kurokawa Izana
Mày nghĩ tao muốn gì ?
" Cho em một chút tình thương thôi cũng không được sao ? "
Hanagaki Takemichi
Izana, mày nên biết rõ thân phận của mình đi. // Thờ ơ //
Kurokawa Izana
Cớ sao phải đối xử với tao như vậy Take ?
Kurokawa Izana
Rõ ràng Mikey là người gây ra tất cả, vậy thì tại sao mày vẫn có thể bảo bọc nó ?
Kurokawa Izana
Còn tao thì không, dù cho là chút ít tình cảm nhỏ nhoi này cũng chẳng thế cho tao à ?
Nói không hận là trái với lòng mình
Gã thừa nhận, gà hận Manjirou hơn bất kì ai.
Nhưng nếu gã giết nó, tình ngưỡng của đời gã sẽ như thế nào đây ?
Hanagaki Takemichi
Izana, tao là con người...
Hanagaki Takemichi
Tao cũng biết yêu, biết hận // Nhìn nó //
Hanagaki Takemichi
Manjirou là lẽ sống duy nhất của Shin...
Hanagaki Takemichi
Nó là cả cuộc đời của anh ấy, mày nghĩ xem tao nên làm thế nào đây ?
Kurokawa Izana
Mày, không yêu Mikey ?
Từ đầu đến cuối, kẻ mà nó cho là tội đồ...
Luôn là kẻ đáng thương nhất.
Sano Manjirou đã làm gì sai nhỉ ?
Hanagaki Takemichi
Tao nên yêu nó sao ? // Cười khẩy //
Hanagaki Takemichi
Có chết cũng không...
Kurokawa Izana
Vậy thì tại sao ?
Tại sao lại chấp nhận lời yêu Manjirou ? Tại sao lại chấp nhận ở bên cạnh em ấy ?
Hanagaki Takemichi
Lời hứa...
Hanagaki Takemichi
Tao đã hứa với Shin sẽ bảo vệ nó thay anh ấy...
Cổ họng nó đắng ngắt chẳng biết mở lời từ đâu.
Nó hận Manjirou nhưng nó cũng hiểu rõ một chuyện..
Manjirou là kẻ đáng thương nhất
Hanagaki Takemichi
Nếu không còn việc gì nữa, tao đi đây.
Hanagaki Takemichi
Hửm ? // Nhìn nó //
Kurokawa Izana
Tao muốn gia nhập Phạm.
Con hẻm nhỏ u uất tanh nồng mùi máu tươi, từng cái xác bê bết máu chất chồng lên nhau như một ngọn tháp nhỏ. Trong mắt của em, nó đẹp đến đáng sợ.
Ryuguji Ken ( Draken )
Chúng ta nên về thôi, Mikey.
Sano Manjirou ( Mikey )
...
Ryuguji Ken ( Draken )
Mày bị thương rồi, theo tao đến bệnh viện trước nhé ?
Đôi tay nhỏ bé thấm đẫm máu, từng giọt từng giọt đó chói hoà lẫn vào nhau chẳng thể phân biệt.
Hắn đã đi theo em hơn nữa đời người. Từ khi em còn là một tổng trưởng Touman lừng lẫy cho đến khi Manjirou đầu quân vào Phạm.
Từ một thiếu niên vui tươi rạng rỡ, trở thành một người u uất đến nao lòng.
Sano Manjirou ( Mikey )
Đừng như vậy nữa, mày sẽ khiến tao có cảm giác mày đang quan tâm tao đó Draken...
Ryuguji Ken ( Draken )
Tao không quan tâm mày, tao có nhiệm vụ phải bảo vệ mày Manjirou và tao sẽ bị boss trách phạt nếu mày không chịu cùng tao đến bệnh viện, hiểu chứ ? // Cáu gắt //
Sano Manjirou ( Mikey )
...Thì ra là vậy // Rũ mi //
Từ bao giờ, đã chẳng còn như trước ?
À...Từ khi Emma mất nhỉ ?
Sano Manjirou ( Mikey )
Đi thôi...// Phủi tay //
Ryuguji Ken ( Draken )
Chật...// Tặc lưỡi //
" Đã ổn cả rồi, vết thương hơi sâu nhưng đã được khâu lại cần thận. Trong thời gian này bệnh nhân vui lòng tránh vết thương tiếp xúc nhiều với nước, chúng tôi sẽ kê đơn thuốc mời người nhà theo đến quầy lễ tân đóng viện phí. "
Ryuguji Ken ( Draken )
Ở đây đợi tao.
Sano Manjirou ( Mikey )
// Gật đầu //
Thân ảnh hắn dần dần khuất sau hành lang bệnh viện, em ngồi đó trầm mặt một lúc thật lâu rồi lại khẽ khàng đứng dạy tiến đến một căn phòng khác.
Đây là một căn phòng bệnh ở góc khuất cuối cùng trên tầng cao nhất của bệnh viện, bên trong rất rộng rãi. Nhìn bầu không khí này cũng đủ hiểu người thân của bệnh nhân đã phải tỉ mỉ đến mức nào để biến một căn phòng bệnh đầy mùi thuốc trở nên như vậy.
Sano Manjirou ( Mikey )
...
Chậm rãi tiến đến ngồi xuống bên ngưỡng giường, từng hành động của em đều vô cùng nhẹ nhàng như sợ người kia sẽ thức giấc.
Sano Manjirou ( Mikey )
Lâu rồi không gặp...anh
Sano Manjirou ( Mikey )
Xin lỗi nhé, vì đến tận bây giờ em mới đến đây. // Cười trừ //
Sano Manjirou ( Mikey )
Micchi giấu anh kĩ thật đấy nhé.
Sano Manjirou ( Mikey )
Đến cả em cũng nghĩ rằng anh đã chẳng còn.
Sano Manjirou ( Mikey )
Anh dậy nhanh đi nhé ? Ngủ mãi sẽ chẳng tốt chút nào đâu.
Sano Manjirou ( Mikey )
Nếu anh cứ như vậy, Micchi sẽ phát điên đó.
Manjirou đã từng có suy nghĩ rằng em sẽ bị bỏ rơi nếu Shinichiro tỉnh lại
Nhưng làm sao có thể chứ ?
Shinichiro thương em nhất mà.
Anh sẽ không bỏ rơi em đâu.
Sano Manjirou ( Mikey )
Hình như Takeomi cũng sắp trở lại rồi kìa, em về nhé ?
Sano Manjirou ( Mikey )
Tạm biệt anh, mau khoẻ ạ. // Cười //
Akashi Takeomi
Người đó // Ngẩn ngơ //
Thấy hình bóng nhỏ nhắn ấy, Takeomi có hơi ngẩn ngơ trong chốc lát. Từ khi Takemichi đưa Shin đến đây đó đều là một bí mật đối với tất cả mọi người.
Nói chính ra còn chẳng có quá 5 người biết về việc này.
Akashi Takeomi
Làm sao có thể được chứ..// Lắc đầu //
Akashi Takeomi
// Quay sang nhìn anh // Này Shin mày-...
Sano Shinichiro
// Cử động tay //....
Akashi Takeomi
// Tròn mắt ngạc nhiên // ...B-Bác Sĩ !!!
Quay lại phòng khám lúc nãy, nhìn Draken đang cuống quýt tìm mình Manjirou có chút muốn cười. Thật nhớ về những ngày ấy .
Ryuguji Ken ( Draken )
Nè mày đã đi đâu vậy hả ? // Cáu gắt //
Sano Manjirou ( Mikey )
Xin lỗi, chỉ là chán quá nên muốn đi dạo một vòng thôi.
Ryuguji Ken ( Draken )
Chật, cũng phải nói một tiếng chứ ?
Sano Manjirou ( Mikey )
Xin lỗi...
Ryuguji Ken ( Draken )
...Về thôi.
Tại sảnh phòng khách, người đàn ông ngồi ngay ngắn trên Sopha, gương mặt vẫn điềm nhiên như đôi tay đã siết chặt điếu thuốc tựa bao giờ.
Hanagaki Takemichi
Em bị thương ?
Sano Manjirou ( Mikey )
Vết thương nhỏ thôi. // Cười trừ //
Hanagaki Takemichi
Lại đây nào.
Sano Manjirou ( Mikey )
Đừng như vậy Micchi...
Anh sẽ khiến em ảo tưởng.
Ảo tưởng rằng mình được yêu.
Kurokawa Izana
...// Cau mày //
Sano Manjirou ( Mikey )
Izana...??
Hanagaki Takemichi
// Khựng lại //...
Hanagaki Takemichi
Nó là người mới
Sano Manjirou ( Mikey )
// Gật đầu // Chào, lâu rồi không gặp.
Nó đứng đó có chút đơ người khi nhìn thấy nụ cười chào hỏi của em. Tự bao giờ lại như vậy ?
Có lẽ bây giờ nó đã hiểu vì sao gã lại bao bọc nó như thế...
Lời hứa ấy chỉ là một phần.
Thứ duy nhất khiến người ta muốn bảo vệ chính là nụ cười đó.
Ryuguji Ken ( Draken )
Boss mày có điện thoại...
Hanagaki Takemichi
Đợi anh một lát.
Sano Manjirou ( Mikey )
Vâng ạ // Gật đầu //
Sau đó, chẳng còn sau đó nữa...
Cuộc điện thoại kết thúc, Takemichi như gã điên lao ra ngoài màn đêm. Tiếp đó là tiếng xe điên cuồng tiến về phía bệnh viện.
Cuối cùng, gã cũng đợi được rồi.
Sano Manjirou ( Mikey )
...
Kurokawa Izana
...Chuyện này...
Sano Manjirou ( Mikey )
Nên chuẩn bị phòng cho thành viên mới, Draken...
Ryuguji Ken ( Draken )
Ừ, theo tao
Sano Manjirou ( Mikey )
" Hết rồi..."
Hanagaki Takemichi
Anh ...// Thở gấp //
Sano Shinichiro
// Bất ngờ // ....
Sano Shinichiro
Em sao vậy ? // Khàn giọng //
Hanagaki Takemichi
8 Năm...
Hanagaki Takemichi
Em đã đợi ngày này 8 năm rồi, Shin // Nghẹn ngào //
Sano Shinichiro
Xin lỗi vì đã để em phải đợi Take...// Nhẹ giọng //
Thâm chí là cả thân thể này chính là thứ mà gã đã ao ước bấy lâu.
Từng hành động, từng cử chỉ đều hèn mọn đến lạ.
Sợ tín ngưỡng cả một đời lại lần nữa biến mất.
Sợ rằng anh lại lần nữa nằm trên chiếc giường trắng lạnh lẽo kia
Wakasa Imaushi
" Thế nên, cả đời này chỉ có một người thôi sao ? "
Giương đôi mắt đỏ hoe đã đong đầy nước mắt, gã nhẹ giọng thì thầm như một lời van xin gửi đến đức chúa trời.
Hanagaki Takemichi
Về nhà với em nhé ? Anh
Sano Shinichiro
Được thôi, nhưng anh rất yếu phải để em phiền lòng rồi.
Hanagaki Takemichi
Không sao cả. // Cười //
Akashi Takeomi
" Thua rồi..."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play