Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Trùm Yêu

Chap 1: Chạm mặt

Mitt
Mitt
helo helo
Mitt
Mitt
Truyện mới hee, mong được mọi người ủng hộ aa
______________________
Vào một buổi chiều hè mát mẻ nhưng mà hơi nắng
Duy dọn dẹp lại đống đồ cũ trong tủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cầm chổi lông gà phẩy phẩy/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hắt xì
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bụi kinh lên được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ủa cái gì đây?
Trong đống sách vở cũ của cậu có một phong thư nằm ở giữa
Bên trên không ghi tên người gửi cũng như người nhận
Chỉ có một kí hiệu kì lạ bên ngoài [☥]
Tính tò mò của cậu trỗi dậy, thôi thúc cậu mau mở phong thư ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/mở thư/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhìn những con số/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái gì đây?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trông như kiểu mật mã để tìm kho báu ý nhờ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trẻ con
Bên trong là bức phong thư là những con số bí ẩn, trông như một dạng mật mã. Ban đầu cậu nghĩ có người chơi khăm, nhưng khi nhìn kĩ, nét chữ và cách trình bày rất nghiêm túc, không giống một trò đùa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái này là của ai ta?
Ting~
Có tin nhắn từ điện thoại của cậu
Từ một số lạ?
? ? ?
? ? ?
💬 Đem nó đến gặp tôi ngay
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhíu mày/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai gửi vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao lại có số của mình?
Trước khi cậu kịp hiểu ra chuyện gì thì một bóng lưng xuất hiện ngay đằng sau lưng cậu.
Một giọng nói trầm thấp vang lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu mở thư ra rồi à?
Cậu giật mình quay phắt lại
Một dáng người cao lớn đứng ngay sau lưng cậu, nhìn cậu bằng một ánh mắt không thể nào nghiêm túc hơn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
H-hả?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao anh vào được nhà tôi
Đó là Quang Anh, hay còn gọi là Rhyder, một kẻ bí ẩn, nguy hiểm nhưng cũng rất cuốn hút mà cậu hay được nghe từ những lời đồn đại ở bên ngoài.
Bây giờ anh ta lại xuất hiện ngay trước mắt cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Trả lời câu hỏi của tôi trước đã
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đã đọc bức thư đó rồi à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn bức thư rồi nhìn cậu/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu tôi nói rồi thì sao mà chưa thì sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không có thời gian để đùa với cậu đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thì tôi đọc rồi
Nghe thấy câu trả lời từ cậu, miệng anh khẽ nhếch nhẹ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy à? /tiến lại gần cậu/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
A-anh định làm gì tôi? /sợ hãi + lùi về sau/
Chết rồi, lưng cậu đã tiếp xúc với bề mặt của bức tường, hết đường chạy rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đưa tay về phía cậu/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Aaaa..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/sợ hãi + nhắm tịt mắt/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/lấy tay che mặt/
______________________
Mitt
Mitt
Cắt cắt
Mitt
Mitt
Dừng được rồi
Mitt
Mitt
Hẹn chap sau nhee

Chap 2: Giữ ở gần ?

______
Quang Anh đưa tay giật lấy bức thư trên tay cậu, hắn nhìn bức thư rồi lại nhìn cậu
Đức Duy cảm nhận được bức thư không còn trong tay mình thì từ từ mở mắt ra
Quang Anh nhìn chằm chằm vào Đức Duy, ánh mắt đầy vẻ thú vị pha lẫn sự nguy hiểm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bức thư này không dành cho cậu
Hắn nhẹ giọng nhưng từng chữ như đều mang sức nặng
Đức Duy nhìn hắn, cậu nuốt nước bọt, cố gắng giữ bình tĩnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
V..vậy nó là của ai?
Ánh mắt cậu chứa đầy sự run sợ
Hắn không trả lời ngay, hắn nhìn Đức Duy rồi mở bức thư ra xem xét, khẽ nhếch môi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đọc nó rồi ?
Chưa để cậu kịp phản ứng, hắn đã bước lại gần cậu
Khoảng cách lúc này đã bị kéo lại, chỉ được tính bằng cm
Chỉ một chút nữa thôi là mũi của hai người sẽ chạm nhau
Hắn cúi xuống, ghé sát vào tai cậu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đã đọc bức thư này rồi, vậy thì... /thì thầm/
Hắn lùi ra, nhìn cậu chằm chằm rồi từ từ cất giọng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúc mừng cậu đã bước vào thế giới của tôi và đừng bao giờ mong thoát khỏi nó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
A..anh nói vậy là sao? /run/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không hiểu..
Reng reng reng
Đột nhiên lúc này, chiếc điện thoại được đặt ở giường reo lên
Đó là điện thoại của cậu
Màn hình hiển thị "Gíp nhỏ"
Cậu nhanh chân chạy lại với lấy chiếc điện thoại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞 A..alo, tao đây
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞 Duy hả? Sao mà giọng mày run dữ vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞 Có hả? Tao thấy bình thường mà
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞 Mà mày gọi cho tao có việc gì không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞 Tao với Kiều định rủ mày tối đi chơi á, tối mày có bận gì không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞 Chắc là tao không đi được rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📞 Để lần sau tao bù cho nha
Đặng Thành An
Đặng Thành An
📞 Nh-
Tút tút tút
Cậu bấm kết thúc cuộc gọi
______________________
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ơ hay cái thằng này
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chưa nói xong đã tắt máy rồi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Học đâu cái kiểu đấy không biết
________________________________
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nói đi, anh muốn gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thứ gì tôi chẳng có nhưng điều tôi muốn bây giờ là...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu đã đọc bức thư này, đồng nghĩa với việc cậu có dính đến vụ này
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu bất cứ thông tin nào trong bức thư này bị lộ ra ngoài thì cậu... /chỉ cậu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng sẽ bị ảnh hưởng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói trước, chuyện mà cậu dính vào, không phải muốn giải quyết là giải quyết được ngay đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi đâu có ý định bước vào thế giới của anh?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao tôi lại bị ảnh hưởng
Cậu đáp, giọng bình tĩnh nhưng không giấu được sự khó hiểu
Quang Anh cười nhạt, hắn đưa ngón tay gõ nhẹ trên phong thư
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng cậu đã mở nó, đọc nó và biết nội dung thông tin trong đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nên cậu phải làm theo những gì tôi yêu cầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu chuyện này bị lộ ra, tôi có thể xử lý được ngay tức khắc, nhưng với cậu thì..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không chắc
Ting~
Tin nhắn đến từ máy cậu
Vẫn là số lạ khi nãy gửi tin nhắn cho cậu
? ? ?
? ? ?
💬 Đừng để người ngoài chạm vào thông tin, nếu không cả cậu cũng sẽ gặp rắc rối
Cậu lướt nhanh qua màn hình điện thoại rồi nhìn hắn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy...giờ tôi phải làm gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng có thể
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tùy cậu
Hắn chăm chú nhìn cậu mấy giây rồi nhún vai
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng để chắc chắn cậu không nói linh tinh....
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi nghĩ rằng tôi sẽ phải giữ cậu ở gần tôi một thời gian
Nghe xong câu đó, Đức Duy giật mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh nói gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không được, khoan đã-
Không để cậu kịp phản ứng, Quang Anh kéo cậu ra xe rồi mở cửa, đẩy cậu vào trong
Đương nhiên là cậu chỉ ngồi ghế sau thôi
Hắn quay lại ghế lái, thắt dây an toàn xong bắt đầu lái xe
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh bị điên hả? Thả tôi ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu không, tôi sẽ báo công an đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu nghĩ tôi sẽ sợ sao?
Miệng anh khẽ nhếch
Ngoài đường bây giờ cũng đã tối
Ánh đèn đường rọi vào cửa xe
Ngoài đường tấp nập xe cộ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tự nhiên mở ra đọc làm gì
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Để giờ dính vào cái chuyện quần què gì đây không biết
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Rách việc
Cậu thở dài nhìn ra cửa sổ
________________________
Mitt
Mitt
Bai bai nha

Chap 3: Căn cứ tạm thời

Mitt
Mitt
Ăn uống gì chưa người đẹp ơiii
_______________________________
Không khí trong xe tràn ngập sự im lặng căng thẳng
Đức Duy khoanh tay nhìn ra phía cửa sổ, nhưng trong đầu vẫn xoay vòng những thứ vừa xảy ra
Bên ngoài, thành phố rực rỡ ánh đèn nhưng lòng cậu lại có một cảm giác bất an khó tả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh có thể nói rõ hơn không? Rốt cuộc bức thư ấy quan trọng đến mức nào? /cố giữ bình tĩnh/
Hắn vẫn tập trung lái xe
Khóe miệng khẽ nhếch lên
Như thể cậu vừa hỏi một cậu hỏi thú vị
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Quan trọng đến mức có người sẵn sàng làm tất cả mọi thứ để lấy lại nó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhíu mày/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mọi thứ sao?
Hắn không đáp, chỉ nhìn cậu một cái qua gương
Một cái nhìn khiến cậu biết rằng... "mọi thứ" ở đây kể cả những thứ không nên nghĩ đến
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh là ai mà lại dính vào chuyện này?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Câu hỏi hay đấy /mỉm nhẹ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng nếu cậu muốn biết, cậu phải tự đi tìm câu trả lời thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhíu mày/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh bí ẩn vừa thôi chứ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không đâu có rảnh háng để chơi mấy cái trò đoán mò này
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thế cậu nghĩ tôi rảnh lắm chắc? /nghiêng đầu/
Thái độ gì đây?
Hắn kéo cậu vào vụ này, giờ lại làm như cậu phiền phức lắm vậy
Ting~
Màn hình điện thoại Quang Anh rung lên, cậu vô thức nhìn theo
Dù chỉ lướt qua màn hình, nhưng cậu cũng kịp đọc được dòng tin nhắn ngắn gọn nhưng đầy cảnh báo
? ? ?
? ? ?
💬 Người đi cùng cậu là ai?
Cậu quay phắt sang Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi bị theo dõi? /ngơ ngác/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/gật nhẹ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy anh định làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạy cậu một bài học
Kít kíttt~~
Chiếc xe dừng lại trước một con hẻm nhỏ
Vắng lặng và ít người qua lại
Bản năng cậu mách bảo cậu sắp bị cuốn vào thứ gì đó không đơn giản chút nào
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xuống xe đi /ánh mắt sắc lạnh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Để làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để cậu hiểu rằng...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Từ lúc cậu mở phong thư đó ra
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu không còn đường quay trở lại nữa đâu
Cậu bước ra khỏi xe
Không khí ban đêm hơi lạnh, nhưng cảm giác căng thẳng khiến cậu chẳng buồn để ý
Hắn đi trước, bước chân chậm rãi nhưng chắc chắn
Cậu lưỡng lự một giây rồi nhanh chóng theo sau
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đây là đâu? /ngó nghiêng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Căn cứ tạm thời
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/quay sang cậu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu sợ à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không!
Cậu đáp ngay, nhưng trong lòng vẫn có chút bất an
Bên trong con hẻm, cánh cửa sắt từ từ mở ra
Một người đàn ông cao lớn, đeo kính râm mặc dù đã là ban đêm xuất hiện trước mặt hai người
? ? ?
? ? ?
Cậu ta là ai?
Giọng người đàn ông trầm đục, rõ ràng không tin tưởng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Người tôi cần /nhếch mép/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/giật mình/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khoan đã, anh cần tôi làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chơi một ván cược
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhìn thẳng mắt cậu/
Trước khi cậu định hỏi gì thêm, người đàn ông kia lấy điện thoại ra và bấm một dãy số
? ? ?
? ? ?
📞 Cậu ta đưa người mới đến rồi
Lời nói vừa thôi ra khiến Đức Duy lạnh sống lưng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/run + sợ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi nghĩ tôi không nên đến đây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muộn rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đặt tay lên vai cậu + siết nhẹ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng tôi-
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tin tôi một lần đi, Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cắn môi/
Lần đầu tiên cậu nhìn thấy trong mắt Quang Anh không phải là sự ngông nghênh mà một sự chắc chắn đáng sợ
Một loạt những cảm xúc tiêu cực ập xuống đầu cậu ngay bây giờ
Cậu biết rằng, từ lúc này trở đi, cậu không quay trở lại được nữa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu tôi thua ván cược này thì sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhướn mày/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/cười nhẹ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Yên tâm đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu sẽ không thua đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh tự tin qua nhỉ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bởi vì tôi luôn nắm chắc phần thắng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/chậm rãi nói/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ánh mắt tối lại/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bởi tôi không bao giờ để thứ thuộc về mình rơi vào tay người khác
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta bắt đầu thôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/bước vào/
Cậu nuốt nước bọt, hít một hơi thật sâu rồi đi theo hắn
Không gian bên trong rộng lớn hơn vẻ bề ngoài của nó, với những dãy bàn được bố trí theo từng khu vực
Ánh đèn neon đỏ rực, tạo ra một bầu không khí bí ẩn nhưng cũng không kém phần nguy hiểm
Đức Duy nhìn quanh, cảm giác như có hàng chục con mắt đang theo dõi mình
Quang Anh vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, như thể đây là nơi hắn đã quá quen thuộc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngồi xuống /chỉ vào cái bàn ở giữa/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chúng ta làm gì ở đây? /nghi ngờ/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cược
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhếch mép/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu cậu thắng, cậu có thể rời khỏi đây mà không mất bất cứ cái gì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn nếu như mà cậu thua...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/nhướn mày/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thì cậu sẽ phải ở lại đây làm việc cho bọn họ
Cậu cảm thấy nhịp tim tăng nhanh. Đây không phải một trò đùa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh nghiêm túc?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhíu mày/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hoàn toàn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/cười nhẹ/
Người đàn ông ban nãy tiến lại, trên tay cầm một bộ bài, nhẹ nhàng đặt lên bàn
? ? ?
? ? ?
Bắt đầu đi
______________
Cắt cắt 🎬
Mitt
Mitt
1/5

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play