[Rhycap] Hối Hận Vì Đánh Mất Em
chap 1
t/g bị khờ ôn khôn
hé lo cả nhà yêu
t/g bị khờ ôn khôn
khỏi giới thiệu chi cho nó dài
đêm nay lại là đêm mất ngủ của em và đã gần một giờ sáng mà anh chưa về nhà
anh và em đã cưới nhau gần 2 năm những năm đầu anh rất ngọt ngào nhưng từ khi nghe bạn thuở nhỏ của anh trờ về anh thường xuyên bỏ em ở nhà mà đi đến ở với cô ta
hoàng đức duy
/ngôi trên sofa/
hoàng đức duy
/bấu mạnh tay minh mà kiềm chế nước mắt/
hoàng đức duy
em biết anh yêu cô ấy nhưng sao em chẳng thể buông bỏ được...em đau lắm/nghẹn/
em cứ ngồi đó đợi rồi ngủ từ lúc nào không hay
bây giờ cũng đã là 3h sáng
nguyễn quang anh
/mở cửa đi vào nhà/
nguyễn quang anh
/thấy em nằm trên sofa ngủ/
nguyễn quang anh
bộ em không làm phiền đến người khác là chết à/bế em lên/
nguyễn quang anh
/đi lên phòng/
nguyễn quang anh
/đặt em xuống giường/
hoàng đức duy
/rơi nước mắt trong vô thức/
nguyễn quang anh
lại khóc bộ không thấy phiền sao/lau nước mắt cho em/
nguyễn quang anh
📞anh nghe
linh lan🍵
📞cái anh này về nhà sao mà chả nói cho người ta vậy~~~~
nguyễn quang anh
📞tại duy ở nhà đợi nên anh phải về thôi
nguyễn quang anh
📞chứ em nghĩ đi duy nó đâu được như em đâu
linh lan🍵
📞anh này dẻo miệng~
hoàng đức duy
/đã thức nhưng vẫn nằm im để nghe anh và con ả đó nói chuyện/
nguyễn quang anh
📞thôi em ngủ đi
nguyễn quang anh
📞có gì mai anh chở đi trung tâm thương mại nhé bayby~
nguyễn quang anh
/nhìn em/tôi chán cái cuộc sống này lắm rồi
nguyễn quang anh
mau mau ly hôn dùm cái/bỏ đi ra ngoài/
hoàng đức duy
*anh ấy chán ghét mình tới vậy sao*/cố nén không để khóc thành tiếng/
đêm qua anh bỏ qua phòng khác ngủ em thức dậy không thấy anh thì lại thêm đau lòng
hoàng đức duy
/đi xuống nhà/
nguyễn quang anh
/thấy em rồi cuối xuống nhắn tin tiếp/
hoàng đức duy
/đi vào bếp/
nguyễn quang anh
*không chào buổi sáng mình à,mà thôi kệ*
linh lan🍵
💬anh ơi nay em muốn mua cái túi kia mà hết tiền òi
nguyễn quang anh
💬em cứ mua tiền để anh lo
hoàng đức duy
/điện ai đó/
nguyễn thanh pháp kiều
📞alo mẹ nghe nè con
hoàng đức duy
📞chị với an qua nhà em chơi được không ạ
hoàng đức duy
📞sẵn rủ cả anh tú luôn đi ạ
nguyễn thanh pháp kiều
📞ừm tí mẹ qua
hoàng đức duy
📞dạ/cúp máy/
hoàng đức duy
/để điện thoại qua một bên tiếp tục nấu ăn/
nguyễn quang anh
có cơm chưa đấy/nói vọng vào/
hoàng đức duy
dạ em đang nấu/cắt rau nhanh hơn/
hoàng đức duy
/cắt vào tay/a...
nguyễn quang anh
/đi vào/có bấy nhiêu đây thôi làm cũng không xong nữa hả
hoàng đức duy
/nhìn máu trên tay/em....xin lỗi
nguyễn quang anh
vô dụng/bỏ đi ra ngoài/
hoàng đức duy
/khóc/hức....anh có bao giờ nói em là đồ vô dụng đâu....hức/nấc lên/
hoàng đức duy
hức.....em cũng đau mà
hoàng đức duy
/lấy băng keo băng lại/
hoàng đức duy
/rơi nước mắt/
hoàng đức duy
mình phải học cách từ bỏ thôi....mình mệt mỏi lắm rồi/ngồi trên sofa/
nguyễn thanh pháp kiều
/mở của đi vào/
nguyễn thanh pháp kiều
chem chép hồi cung
đặng thành an
gíp gíp xin chào cả nhà
bùi anh tua
sĩ lên mấy đứa ơi
hoàng đức duy
mọi người vào nhà đi ạ/đi ra cửa/
nguyễn thanh pháp kiều
tay bị sao đấy/lo lắng nhìn em/
đặng thành an
bị thằng rhy đánh à
bùi anh tua
để anh đi đập chết mẹ nó/bẻ khớp/
hoàng đức duy
dạ không tại em bất cẩn á mà
hoàng đức duy
thôi vào nhà chơi
sai khi mà cả đám chơi đủ trò rồi chọc em cười tới 18h tối
nguyễn thanh pháp kiều
nay vui ghê á
đặng thành an
lâu rồi mới thấy duy cười nhiều như vậy
hoàng đức duy
à....cho em hỏi/ngập ngừng/
nguyễn thanh pháp kiều
nói
hoàng đức duy
em...em muốn....em muốn ly hôn /nhỏ dần/
nguyễn thanh pháp kiều
/bất ngờ/
nguyễn thanh pháp kiều
sao lại đồi ly hôn
đặng thành an
nó ngoại tình à
bùi anh tua
nó làm gì em/lo lắng/
hoàng đức duy
dạ không em sống tốt mà/môi cười nhưng nước mắt tuôn/
nguyễn thanh pháp kiều
/xót/
bùi anh tua
/vừa xót vừa nhói/
nguyễn thanh pháp kiều
thế sao lại đồi ly hôn
hoàng đức duy
/cười/tại chị lan về rồi em cũng không muốn giữ anh ấy lại làm gì
đặng thành an
chẳng phải ngày xưa mày nói ai dành rhy với mày mày cắn nó sao
bùi anh tua
nhưng mà quang trọng là thằng rhy á nó làm gì em
hoàng đức duy
/cười trong nước mắt/anh ấy nói chán em rồi chỉ muốn mau mau ly hôn để được cưới chị lan thôi
hoàng đức duy
em mà cố giữ anh ấy làm của riêng thì cũng đâu có hạnh phúc gì nên em chỉ có cách là buôn bỏ thôi/đau lòng/
những lời em nói ra một cách khó khăn như ai bốp cổ em vậy khó thở lắm đau lắm
hoàng đức duy
/lau nước mắt/nên em sẽ ly hôn
hoàng đức duy
anh tú nói anh luân làm cho em một tờ đơn ly hôn đi ạ
bùi anh tua
mày nói vậy anh sẽ giúp
đặng thành an
thôi vui lên không có anh này mình có anh khác
nguyễn thanh pháp kiều
thằng này tồi quá cho nó vô chuồng chó ở đi
hoàng đức duy
em cảm ơn mọi người/cười/
nguyễn thanh pháp kiều
đấy cười có phải đẹp hơn không
đặng thành an
mắt thằng rhy đuôi nên thấy em xấu đó
bùi anh tua
em đẹp hơn con lôn làn kia nhiều
đang nói xấu ngon lành thì tự nhiên anh ôm eo ả ta đi vào nhà
nguyễn quang anh
ơ sao mọi người ở đây tụ tập đông vậy/ôm eo ả đi vào/
linh lan🍵
em chào mọi người
nguyễn quang anh
à nay nhà lan hư bên qua nhà em ngủ đỡ
nguyễn quang anh
duy tối nay em sang phòng dành cho khách ngủ nhé
nguyễn quang anh
lan bị sợ bống tối nên anh nhủ với lan
linh lan🍵
chắc em không để bụng đâu ha/nắm tay em/
hoàng đức duy
/rụt tay lại/à
hoàng đức duy
khỏi tối nay tôi sang nhà chị kiều ngủ anh không cần hỏi ý kiến tôi làm gì
nguyễn quang anh
em đùng có nói kiểu hờn dỗi đó nha/quát/
hoàng đức duy
/nắm tay kiều đi ra ngoài/anh cứ ở nhà ngủ với nó đi
đặng thành an
anh là đồ tồi
bùi anh tua
màu hết sĩ được rồi rh ạ
bùi anh tua
/nắm tay an bỏ đi/
nguyễn quang anh
/đập cái ly/má nó
linh lan🍵
thôi anh bớt giận/vuốt lưng anh/
nguyễn quang anh
chỉ có em mới thấy anh vui/xoa đầu ả/
t/g bị khờ ôn khôn
thật ra xốp đâu đâu có muốn tình ta như vậy
t/g bị khờ ôn khôn
tại tay xốp không nghe lời chứ bộ
chap 2
t/g bị khờ ôn khôn
tìm danh tính con nhỏ bỏ nước mắm vào bánh đưa bé cap ăn
t/g bị khờ ôn khôn
hẹn tao cổng trời slo
t/g bị khờ ôn khôn
bán nó qua cam
em mạnh mẻ vậy thôi chứ cả đêm đó em cứ nằm chùm mền khóc
tới sáng lúc này em đã về nhà
bước vào nhà thì thấy anh với ả đang ngồi ăn sang vui vẻ cũng nhau
hoàng đức duy
/đi vào nhà/
nguyễn quang anh
/đút ả/aaaa
linh lan🍵
/ăn/ngon quá anh ơi
linh lan🍵
/thấy em/duy vào đây ngồi ăn luôn này
hoàng đức duy
dạ thôi em ăn bên nhà bạn rồi ạ
linh lan🍵
/quay qua nhìn anh rưng rưng/anh ơi duy không thích em
nguyễn quang anh
/vỗ về ả/thôi tại duy còn nhỏ đừng trách nó,nó chẳng có ai dạy nên mới hỗn như vậy thôi
nguyễn quang anh
chứ em xinh lại dễ thương vậy ai mà ghét đc/nựng má ả/
hoàng đức duy
/lau nước mắt đi lên lầu/
hoàng đức duy
cap à mày không đc khóc anh ta tồi mày không được khóc vì một thằng tồi
hoàng đức duy
/soạn đồ bỏ vali/
hoàng đức duy
/lấy đt điện ai/
nguyễn trường sinh
📞ơi sao đấy
hoàng đức duy
📞đơn của em có chưa ạ
nguyễn trường sinh
📞anh nhờ người đem qua cho em rồi
hoàng đức duy
📞vâng em cảm ơn
hoàng đức duy
/soạn đồ tiếp/
em gôm hết tất cả đồ của mình chỉ để lại đồ anh tặng
hoàng đức duy
/đi xuống mới cửa/
???
/đưa em/dạ đây anh luân nhờ tôi mang cho cậu
hoàng đức duy
/nhận/vâng em cảm ơn
nguyễn quang anh
lại đặt linh tinh gì à
hoàng đức duy
anh vào đây em có chuyện muốn nói
hoàng đức duy
/đi vào phòng khách/
nguyễn quang anh
/đi theo sau/
lúc này con đàn bà điên đã về rồi
nguyễn quang anh
có chuyện gì
hoàng đức duy
em muốn ly hôn
nguyễn quang anh
/cười khẩy/
nguyễn quang anh
chê thằng này không có tiền nên ly hôn đi kiềm người khác giàu hơn mà đào mỏ à
hoàng đức duy
/bấu chặt ống quần/
hoàng đức duy
tôi không phải cái thứ có gia đình rồi mà đi ra đường tùm của lại như anh/cười chua chát/
nguyễn quang anh
/cau mày/nhưng mà anh và lan chỉ là bạn thôi
hoàng đức duy
cứ cho là vậy đi
nguyễn quang anh
nhưng....
hoàng đức duy
tôi sẽ ra đi tay trắng không lấy bất cứ xu nào của anh đâu nên anh cứ yên tâm mà ký đi
nguyễn quang anh
này em đừng có mà làm trò mèo được không hả
nguyễn quang anh
em trẻ con vừa thôi duy à
hoàng đức duy
ừm tôi trẻ con đấy
hoàng đức duy
chứ cái lúc đám cưới ai nói tôi em sẽ yêu thương chiều chuộng em như trẻ con
hoàng đức duy
ai nói tôi sẽ chấp nhận hết tất cả những gì tôi làm/rưng rưng/
hoàng đức duy
hả....anh có nhớ không
nguyễn quang anh
/ngồi nghe em nói/
hoàng đức duy
đến cả tôi mang thai được 1 tháng rồi anh có nhớ không hay chỉ nhớ đến cô ta/nghẹn/
nguyễn quang anh
/chợt nhận ra/
một tháng trước em đã thông báo mình có thai lúc đó anh vui lắm nhưng từ khi cô gái đó về thì anh đã quên luôn đứa con của mình
hoàng đức duy
con tôi,tôi tự nuôi nó
nguyễn quang anh
duy à....anh xin lỗi...anh..anh biết anh sai rồi/nắm tay em/
nguyễn quang anh
anh....anh hứa sẽ chăm sóc cho hai mẹ con mà....nên.....nên mình đừng ly hôn nữa nha em/nắm tay em/
hoàng đức duy
/cười gạt tay anh ra/chẳng phải anh rất muốn ly hôn với em sao
nguyễn quang anh
đó....đó chỉ là lời nói anh nói để gạt lan thôi chứ anh yêu em lắm duy à đừng bỏ anh mà....nha
nguyễn quang anh
em muốn con chúng ta không có cha à
hoàng đức duy
/rơi nước mắt/con tôi không cần một thằng cha tồi như anh
hoàng đức duy
anh có biết lời nói vô tình của anh khiến tim tôi như bị đâm mười nhát không hả/chỉ vào tim/
nguyễn quang anh
chúng ta đừng ly hôn nữa được không vợ à anh biết sai rồi/nắm tay em/
hoàng đức duy
tôi đã quá mệt mỏi rồi
hoàng đức duy
tôi trả anh về cho cô ấy anh cô ấy anh trả cho tôi hai chứ tự do thôi được không
nguyễn quang anh
chẳng lẻ chúng ta yêu nhau 5 năm cưới nhau gần 2 năm nhưng vì những chuyện này em lại muốn ly hôn
nguyễn quang anh
duy à em tỉnh lại đi không có anh em sống như nào
nguyễn quang anh
/mừng rỡ/
hoàng đức duy
anh không ký tôi sẽ đơn phương ly hôn
nguyễn quang anh
/ngồi bệt xuống đất/
nguyễn quang anh
/cười chua chát/
hoàng đức duy
/đi lên lấy vali/
hoàng đức duy
chúc anh hạnh phúc/rời đi/
nguyễn quang anh
/ngồi thất thần/
linh lan🍵
/đi vào/anh sao vậy
nguyễn quang anh
/ngồi ngục đầu xuống/
linh lan🍵
/cầm tời giấy ly hôn trên bàn cười khẩy/cuối cũng anh cũng bỏ nó đi theo em
linh lan🍵
*mày ngu lắm quang anh à*
linh lan🍵
*vợ đẹp con ngoan chả muốn, đi ra đường tìm của lạ*
linh lan🍵
*coi như chị dạy cưng bài học*
nguyễn quang anh
/quay qua nhìn ả/cô còn đến đây làm gì
linh lan🍵
thò em đến để cưới anh
nguyễn quang anh
cô đi ra khỏi nhà tôi nhanh
nguyễn quang anh
tại cô tất cả là tại cô mà vợ và con tôi mới bỏ đi đó cô vừa lòng cô chưa/hét/
nguyễn quang anh
/ngồi xuống ôm đầu khóc/
nguyễn quang anh
anh xin lỗi
nguyễn quang anh
anh là thằng tồi
nguyễn quang anh
anh khiến hai mẹ con phải chiệu tồn thương rồi
nguyễn quang anh
anh xin lỗi/rơi nước mắt/
thật ra trong đơn ly hôn có chữ ky hôn tạm thời trông vòng một tháng anh lo đọc cái gì bỏ mẹ dòng đó rồi
em chỉ muốn cho anh bài học thôi chứ em cũng đâu có muốn con mồ côi cha đâu
mắc công anh lại có biệt danh mới R01 thì bỏ mẹ
từ ngày em đi anh chỉ biết lao đầu vào công việc chẳng chơi bời như trước nữa anh ngày càng lạnh lùng xa xong công việc về nhà chẳng ai nấu cho anh những bữa cơm ngon nữa
anh chỉ có ngồi trong căn phòng của anh và em từng ngủ chung lôi cả đóng hình em ra ngấm
anh ngồi trong căn phòng cô đơn ngậm nhấm nỗi buồn
tua đến lúc một tháng sau
lúc này em cũng về với anh
hoàng đức duy
/kéo vali bước vào/má ơi
hoàng đức duy
cái nhà như cái bãi rác vậy
rượu anh uống xong thì vứt đó em đi vào bếp thì thấy tủ lạnh trống không nhà cửa bừa bộn như bãi rác
nay chủ nhật nên anh không đi làm
hoàng đức duy
/kéo vali lên phòng/
hoàng đức duy
/mở cửa/ui cái gì nồng vậy
nguyễn quang anh
/nằm một đống trên giường/
t/g bị khờ ôn khôn
dài rồi bye nha mấy người đẹp
chap 3
t/g bị khờ ôn khôn
1 2 3 trái dưa
t/g bị khờ ôn khôn
ăn uống gì chưa người đẹp/nháy mắt/
hoàng đức duy
ừm ưm cái nhà như cái chuồng heo có được cái phòng còn sạch
sau 2 tiếng dọn dẹp em cũng đi ra siêu thị mua đồ
nguyễn quang anh
/tỉnh dậy/
sau khi anh đi vệ sinh cá nhân rồi xuống hà thì bất ngờ vì căn nhà rất sạch sẽ
nguyễn quang anh
nhà có ma à sao sạch thế/khó hiểu/
nguyễn quang anh
/đi lại nhồi trên sofa/mấy cái áo dơ của mình đâu rồi
nguyễn quang anh
không lẻ nó bay đi rồi hả ta
nguyễn quang anh
/xoa trán/
anh đang thắc mắc tại sao nhà lại sạch thế thì em đẩy cửa bước vào
hoàng đức duy
/đi vào nhà/
hoàng đức duy
anh dậy rồi à đói chưa
hoàng đức duy
em nấu đồ ăn cho anh nha
nguyễn quang anh
lại gặp ảo giác rồi
nguyễn quang anh
sao lúc nào nhìn thấy em cũng chân thật như vậy mệt thật/ôm đầu/
hoàng đức duy
/đi lại chỗ anh/nè thằng kia tao nói mày nghe không
hoàng đức duy
/đứng trước mặt anh/chồng uống rượu nhiều quá nên mày bị điên rồi đúng không chồng/lay người anh/
nguyễn quang anh
anh nhớ em nhiều lắm
hoàng đức duy
/ôm anh/em cũng nhớ anh nhiều lắm
nguyễn quang anh
em đừng bỏ anh nữa anh xin em/khóc/
nguyễn quang anh
hức....anh thật sự hối hận rồi
hoàng đức duy
/quỳ xuống trước mặt anh/em sẽ không bỏ anh nữa đâu
nguyễn quang anh
/ôm em/anh sẽ không để em biến mất nữa đâu/rơi nước mắt/
nguyễn quang anh
ông trời ông đừng mang vợ con của con đi mà con xin ông đó/ôm em mà khóc/
hoàng đức duy
/áp hai tay lên má anh/chồng à
hoàng đức duy
bình tỉnh nghe em nói
hoàng đức duy
em ở đây với anh nhưng anh hứa không được làm em với bột khóc nha
nguyễn quang anh
/gật đầu/hứa mà anh hứa
hoàng đức duy
/hôn môi anh/
nguyễn quang anh
/bất ngờ/
nguyễn quang anh
*em ấy không biến mất nữa*/giữ gấy em hôn mạnh hơn/
anh tham lam ngấu nghiến môi em như sói chưa đủ anh bế em lên nằm trên sofa mà đè ra hôn ngấu nghiến
nguyễn quang anh
/luồn tay vào áo em/*em ấy về với mình rồi*
nguyễn quang anh
/xoa nắn nụ hoa của em/*hạnh phúc thật*
hoàng đức duy
/ngọ nguậy/ưm~
hoàng đức duy
*chó chồng khốn nạn*
hoàng đức duy
*biết vậy bỏ đi lâu rồi mới về bị nè ra húp*
t/g bị khờ ôn khôn
học đếm cùng bé pao nào
hoàng đức duy
/vồ nhẹ vai anh/
nguyễn quang anh
/nhả ra kéo theo sợ chỉ bạc/
hoàng đức duy
quỷ chồng đáng ghét/đánh anh/
nguyễn quang anh
/cười cuối xuống hun má em/
hoàng đức duy
cái mỏ mày á nha chồng
hoàng đức duy
hun con khác rồi hun tao mắc ói ghê luôn á/đẩy đầu anh ra/
nguyễn quang anh
anh có hun con nào đâu
hoàng đức duy
xéo cho tao đi nấu cơm rồi còn có cái bỏ mồm
nguyễn quang anh
/dụi vào ngực em/ưm~
nguyễn quang anh
anh nhớ vợ lắm
hoàng đức duy
/đẩy anh ra/xéo cho tao đi nấu cơm
hoàng đức duy
đói bỏ mẹ rồi
nguyễn quang anh
để anh nấu cho em nhồi chơi đi/xoa má em/
hoàng đức duy
/nhìn anh/nấu ăn được không vậy chồng chứ tao ghi mày lắm nha chồng
nguyễn quang anh
anh có kinh nghiệm 30 năm hành ghề đấy/đi vào bếp/
hoàng đức duy
ưm xéo đi/đẩy anh đi/
hoàng đức duy
*khoan ổng mới có 24 mà 30 năm....*
nguyễn quang anh
/chạy ra/vợ ơi cứu anh
hoàng đức duy
cái gì đấy/đi vào/
cảnh tượng trước mặt khiến em như muốn chớt tại chỗ
hoàng đức duy
/đi lại tắt bếp/
hoàng đức duy
/lụm nồi cơm lên/
hoàng đức duy
/lấy bớt tiêu ra/
nguyễn quang anh
vợ....vợ giận anh à/mếu/
hoàng đức duy
/quạo/tao đá mày giờ xéo đi giặt đồ đi
nguyễn quang anh
dạ dạ/chạy đi/
hoàng đức duy
/đang nấu cơm/
nguyễn quang anh
/chạy ra/
nguyễn quang anh
vợ vợ ơi giúp anh với
hoàng đức duy
cài gì nữa đây trời/đi vào phòng giặt ủi/
hoàng đức duy
chắc tao bỏ đi luôn quá
nguyễn quang anh
vợ ơi anh mới nhấn có một cái mà nó tràn bộ nhớ luôn òi vợ
hoàng đức duy
làm ba rồi mà còn như vậy
hoàng đức duy
chán thế không biết
em làm như chó trong nhà anh ra vườn làm cái gì không biết
hoàng đức duy
/đi ra/quang anh ơi hú
nguyễn quang anh
hả anh đây /đi lại chỗ em/
hoàng đức duy
anh có thấy con cừu bông của em đâu không
nguyễn quang anh
anh đang cho nó đi dạo kìa/chỉ/
hoàng đức duy
/đi theo hướng anh chỉ/
hoàng đức duy
/ngao ngán/anh à mình nằm trên thì làm sao cho người ta nhìn vào biết ai vợ ai chồng
hoàng đức duy
chứ em thua anh luôn
nguyễn quang anh
thôi mà vợ đừng dận chồng
hoàng đức duy
không dám dỗi
hoàng đức duy
vào nhà ăn cơm đói
tới chiều em đang pha trà sữa uống
uống được vài ngụm thì có shipper giao hàng em đi ra lấy hàng
nguyễn quang anh
/đi xuống bếp/trà sữa của vợ nè
nguyễn quang anh
/bưng lên uống/
nguyễn quang anh
/để xuống/
hoàng đức duy
ê mày uống trà sữa của tao hả chồng/chạy vào/
nguyễn quang anh
/giật mình làm đỗ/
hoàng đức duy
/im lặng đi lại dọn/
nguyễn quang anh
vợ ơi....anh xin lỗi
cả chiều hôm đó em không thèm nói chuyện với anh luôn
hoàng đức duy
/ngồi xem tv/
nguyễn quang anh
/đi lại ngồi kế em/vợ ơi~
hoàng đức duy
/tắt tv đứng dậy định bỏ đi/
nguyễn quang anh
/kéo em lại ôm vào lòng/
hoàng đức duy
/nhìn anh/xéo
nguyễn quang anh
/hun má em liên tục/
hoàng đức duy
/đẩy anh ra/
nguyễn quang anh
bà xã đừng dận anh nữa anh có mua trà sữa cho bà xã rồi/chu mỏ ra chọt chọt liên tục má em/
nguyễn quang anh
/hun môi em/bà chã hổng hương anh hỏ
hoàng đức duy
mệt quá xéo ra
nguyễn quang anh
/rơm rớm nước mắt/bà chã bỏ anh đi ngay giữa đêm tối
hoàng đức duy
/áp hai tay lên má anh/thui bà chã hương ông chã mà
nguyễn quang anh
thương thì hun ik/chu mỏ/
nguyễn quang anh
hông chịu âu~
hoàng đức duy
được chưa/nhẹ nhàng/
hoàng đức duy
xéo liền cho tao
hoàng đức duy
ơ quả mơ có hạt/leo xuống/
nguyễn quang anh
vợ đi đâu đấy vợ
hoàng đức duy
tao đi ăn cơm
nguyễn quang anh
vợ ăn vào phong bếp chứ bào đó làm gì
nguyễn quang anh
/câm nín/
hoàng đức duy
mẹ nó đi đái cũng không yên nữa
nguyễn quang anh
/đang nằm trên ghế chờ em/
nguyễn quang anh
/giật mình/vãi cứt cái đéo gì đấy
hoàng đức duy
/chạy ra/mẹ con chó nào phá nhà tao
nguyễn trường sinh
/nắm tay tú đi vào/
nguyễn thanh pháp kiều
/để tay lên vai an/quốc mẫu hồi cung
đặng thành an
đi từ từ coi mụ dà này
lê quang hùng
/khoát tay dương đi vào/vợ chồng em đến rồi nè
trần đăng dương
em có mang quà nè/dơ lên/
đặng thành an
/bay lại đá dương/mẹ mày dực chồng tao
trần đăng dương
/xoay vòng ngã vào môi kiều/
nguyễn thanh pháp kiều
/đẩy dương ra/
trần đăng dương
/hun mấy cái nữa/
nguyễn thanh pháp kiều
/phái/
nguyễn trường sinh
/hun tú/
lê quang hùng
/hun nọng của an/
hoàng đức duy
tụi bây cút về hết đi/quạo/
nguyễn quang anh
/kéo em ôm vào lòng/vợ cũng muốn như tụi nó không
hoàng đức duy
quỷ chồng né ra coi/đi vào nhà/
nguyễn thanh pháp kiều
/ăn xoài/
nguyễn thanh pháp kiều
ăn cái này cái nhìn giống tay của rhy á nó ngắn mà nó múp rụp
nguyễn thanh pháp kiều
nhìn giống cái chân gà con gíp hay ăn á
nguyễn quang anh
tay bà đâu xem nào
nguyễn thanh pháp kiều
nè/dơ lên/
nguyễn thanh pháp kiều
tay tui con gái mà tay đàn ông
nguyễn quang anh
tay bà bươn nhiều lắm nè
nguyễn thanh pháp kiều
bươn gì
nguyễn quang anh
bươn chải í
nguyễn thanh pháp kiều
ừ đúng gòi ngày nào cũng đeo vàng bở tay chai quá trời
bùi anh tua
coi nó sĩ kìa bây ơi
nguyễn trường sinh
bữa nào cho mượn mấy cây vàng đi phong bạc coi bà
nguyễn thanh pháp kiều
mơ đi bà
lê quang hùng
/đút dương/aaa
trần đăng dương
/ăn/ngon lắm luôn
lê quang hùng
/hun má dương/
trần đăng dương
áaaaaaaaaaa /dẫy/
đặng thành an
/quýnh hùng/đụ mẹ mày thằng chó
lê quang hùng
anh hun má nó thôi mà
đặng thành an
/đanh hùng không trật phát nào/
t/g bị khờ ôn khôn
thui dài rồi
t/g bị khờ ôn khôn
bye nha mấy người đẹp
Download MangaToon APP on App Store and Google Play