Đến Khi Tình Yêu Kết Thúc Em Là Người Để Lại Dấu Vết..!
chap ¹
" Em là cố chấp của cuộc đời anh"
Rượu đào chưa nhấp đã cay
Rượu đào chưa nhấm đã say suốt đời
Cùng nhau rót chén rượu mừng
Dẫu cay dẫu nhạt xin đừng quên nhau
Trăm trăm đầu bạc mái đầu
Nhớ câu ý hợp tâm đầu hôm nay
Mời em chén rượu giao thề
Hữu duyên thiên lý cùng về bên nhau
Hai ta ý hợp tâm đầu
Niềm vui mang đến nỗi sầu vơi đi
Và sau đây xin về cội nguồn , xin mời các bạn , tác giả cô chí anh chụ , họ hàng các thầy cô, cùng với các anh chị em nâng ly rượu chúc mừng tác phẩm " Em là cố chấp của cuộc đời anh "
Vâng và sau đây ko chờ quý vị chờ lâu nữa chúng ta cùng bắt đầu tới câu chuyện
Hoàng Yên
aiu tính baogio bỏ thằng kia đayy?
Nguyễn Phương Tuấn
ko biec nữa eiu
Hoàng Yên
hay giờ aiu bỏ nó di dù gì chẳng còn tác dụng
Nguyễn Phương Tuấn
tùy eiu
Nguyễn Phương Tuấn
📞: em ơi 🙂
Nguyễn Phương Tuấn
📞 : ra quán trà sữa pl anh có chuyện muốn nói 😃
Dương Minh Tuấn
anh kêu em ra đây làm gì?
Nguyễn Phương Tuấn
à thật ra mình ctay di
Nguyễn Phương Tuấn
ko gì anh có ng khác roi ngta tốt hơn e
Dương Minh Tuấn
ha anh nói yêu em?
Nguyễn Phương Tuấn
Anh yêu thể xác 🤷🏻
Dương Minh Tuấn
sao muốn ctay??
Nguyễn Phương Tuấn
anh yêu ngkhac 🤷🏻
Dương Minh Tuấn
Ta lướt qua nhau nhưng
Dương Minh Tuấn
vì Anh mà em đã đau nhiều đêm ?
Nguyễn Phương Tuấn
Để anh nói cho hiểu nè!
Nguyễn Phương Tuấn
NO LIFE
Nguyễn Phương Tuấn
AND NO CRY
song ca
I MUST PLAY WITH THE COCAIN
Nguyễn Phương Tuấn
Trong cơn phê đó
Nguyễn Phương Tuấn
Anh không mong em thứ tha!
Nguyễn Phương Tuấn
Hãy để anh bước đi vì anh đã
Dương Minh Tuấn
ừ
Muốn đến thì đến
Muốn đi thì đi
Không trách người tệ
Chỉ trách ta không tốt...
---
Căn phòng tối om, chỉ có ánh đèn đường yếu ớt len lỏi qua khe rèm, hắt bóng những hình thù méo mó lên tường. Không gian nặng nề đến mức có thể nghe rõ tiếng đồng hồ tích tắc như đang đếm ngược đến khoảnh khắc kinh hoàng.
Hắn đứng đó, lặng lẽ như một bóng ma, lưỡi dao sáng loáng phản chiếu ánh đèn nhập nhoạng. Đối diện hắn, nạn nhân run rẩy, đôi mắt mở to, lấp lánh sự kinh hãi tột cùng. Hơi thở dồn dập, lồng ngực phập phồng như con thú nhỏ bị dồn vào góc tường, không còn đường thoát.
Một nụ cười méo mó hiện lên trên môi hắn. Không một lời cảnh báo, cánh tay vung lên—lưỡi dao xé toạc không khí, cắm phập vào da thịt. Tiếng thét nghẹn lại trong cổ họng nạn nhân, bị bóp nghẹt bởi cơn đau đớn tột cùng. Máu phun ra, nóng hổi, nhuộm đỏ đôi tay run rẩy của kẻ sát nhân.
Cậu cố vùng vẫy, bàn tay bấu víu vào khoảng không, tìm kiếm một phép màu cứu rỗi. Nhưng chẳng có gì ngoài cái lạnh lẽo của đêm và tiếng cười trầm thấp của hắn—một âm thanh quỷ dị vang vọng giữa bốn bức tường tăm tối.
Nhát dao thứ hai, thứ ba… mỗi lần lưỡi thép đâm xuống là mỗi lần sinh mạng dần rời khỏi cơ thể. Đôi mắt nạn nhân mở trừng trừng, kinh hoàng nhưng vô hồn, trước khi cơ thể gục xuống nền đất lạnh. Một vũng máu lan dần, phản chiếu hình ảnh méo mó của kẻ giết người—kẻ đã hóa thành quái vật trong đêm nay.
Căn phòng im lặng đến đáng sợ. Chỉ còn tiếng tí tách của máu nhỏ xuống sàn—đậm, đặc, đỏ thẫm như những cánh hoa héo úa rơi rụng giữa màn đêm. Không gian nồng nặc mùi tanh, hòa lẫn với hơi thở hổn hển vẫn chưa kịp dịu lại.
Thân xác nạn nhân nằm sõng soài trên nền gạch lạnh lẽo, đôi mắt mở trừng trừng, trống rỗng, như vẫn chưa kịp tin vào kết cục của chính mình. Dòng máu lan ra chậm rãi, men theo từng khe nứt của sàn nhà, nhuộm đỏ cả một vùng, phản chiếu ánh sáng nhập nhoạng từ ngọn đèn đơn độc trên trần.
Kẻ sát nhân đứng đó, tay vẫn còn run nhẹ, bàn tay siết chặt con dao nhỏ còn dính những giọt máu ấm nóng. Hơi thở hắn dồn dập, lồng ngực phập phồng, adrenaline vẫn chưa tan đi. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào kiệt tác tang thương trước mặt—một cơ thể đã từng sống, từng cử động, từng cười nói, giờ chỉ còn là một khối thịt vô hồn.
Mọi thứ đáng lẽ phải kết thúc rồi, nhưng sao tim hắn vẫn đập điên cuồng? Cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Bàn tay vấy máu đưa lên chạm vào mặt—hơi ấm từ máu người chết khiến hắn rợn cả người.
Bên ngoài, gió rít qua khe cửa sổ. Màn đêm lặng thinh, như đang nín thở chứng kiến tội lỗi vừa xảy ra. Và trong khoảnh khắc ấy, hắn biết… chẳng còn đường quay lại nữa.
Nguyễn Phương Tuấn
Ngu ngốc 🤷🏻 làm gì có ngày chúng ta yêu nhau chứ? ha~
Nguyễn Phương Tuấn
thảm hại 😙/ nhìn m.tuan nằm bất động trên nền nhà /
Nguyễn Phương Tuấn
nói xong thì lamgi?
tacgia ( zợ all anime"
Cút?
Nguyễn Phương Tuấn
à / rời di/
Căn phòng chìm trong tĩnh lặng. Không còn âm thanh của sự sống, chỉ có những giọt máu tí tách rơi xuống nền gạch lạnh lẽo. Không khí nặng trĩu, đặc quánh mùi sắt, mùi của cái chết.
Cơ thể nạn nhân bất động giữa vũng máu đang dần nguội lạnh, đôi mắt mở trừng trừng, phản chiếu ánh sáng nhập nhoạng từ ngọn đèn yếu ớt. Đôi tay vẫn còn vươn về phía trước, như thể trong khoảnh khắc cuối cùng, người ấy vẫn cố gắng bám víu vào một tia hy vọng mong manh. Nhưng chẳng có ai ở đó. Chẳng ai nắm lấy bàn tay ấy.
Gió luồn qua khe cửa, làm rèm cửa khẽ đung đưa, tạo ra những bóng hình méo mó in hằn lên bức tường. Những cái bóng đong đưa, như đang nhảy múa quanh cái xác vô hồn. Một tiếng nước nhỏ giọt vang lên đâu đó, chậm rãi, đều đặn, như tiếng đồng hồ đếm ngược đến lúc ai đó phát hiện ra bi kịch này.
Nhưng giờ đây, chẳng ai biết. Không ai hay.
Chỉ còn lại sự im lặng chết chóc, nuốt chửng tất cả.
Căn phòng vẫn nặng nề với mùi tanh nồng của máu, nhưng giữa bầu không khí u ám ấy, một chuyển động rất khẽ phá tan sự tĩnh lặng. Những ngón tay run rẩy co giật, móng tay bấu chặt vào nền gạch lạnh ngắt, để lại những vệt máu nhòe nhoẹt. Một hơi thở yếu ớt rít qua bờ môi tái nhợt, đứt quãng, nhưng vẫn còn đó—một dấu hiệu mong manh của sự sống.
Đôi mắt nạn nhân từ từ chớp nhẹ, khó nhọc, cơn đau nhói lên như hàng ngàn mũi kim xuyên qua từng thớ thịt. Không gian xung quanh nhòe nhoẹt, tối sầm, nhưng cậu vẫn cảm nhận được—hơi lạnh từ sàn nhà, chất lỏng ấm nóng chảy dọc bên hông mình, và mùi máu xộc thẳng vào phổi. Cậu chưa chết. Ít nhất, chưa phải bây giờ.
Ý thức mơ hồ kéo cậu trở lại thực tại. Đau. Cực kỳ đau. Nhưng cậu không thể dừng lại. Một nỗ lực tuyệt vọng, cánh tay yếu ớt vươn tới, bấu lấy cạnh bàn gần đó. Đầu óc quay cuồng, tầm nhìn nhòe nhoẹt, nhưng cậu không thể bỏ cuộc. Nếu dừng lại, cái chết sẽ thực sự nuốt chửng cậu.
Bên ngoài cửa sổ, đêm vẫn còn dài, nhưng đâu đó ngoài kia, hy vọng vẫn còn le lói. Cậu chỉ cần sống… chỉ cần bò đến cửa… chỉ cần một ai đó tìm thấy cậu…
Và cậu không thể để mình gục xuống ngay lúc này.
Dương Minh Tuấn
hay za ~ lâu lâu mới cảm nhận đc nỗi đau như này
Dương Minh Tuấn
ha~ a tồi như thế sao?
đột nhiên có tiếng bước chân
Tôn Nhật Lâm
mùi gì đâu đây nhỉ? Nhớ nãy mình giet nhỏ kia đã kêu ng xử lý rồi mà??
Dương Minh Tuấn
n è / cố gắng nói/
Tôn Nhật Lâm
oh ~ cậu nhóc
Tôn Nhật Lâm
Đâu đây? / nhìn người cậu toàn máu /
Tôn Nhật Lâm
" mới xảy ra án mạng à? "
Tôn Nhật Lâm
Vay về nhà toi nhé?
Dương Minh Tuấn
/gật đầu nhẹ/
Dương Minh Tuấn
/ ũa ê? Đây chẳng phải là nhà họ Tôn /
Dương Minh Tuấn
" ê nha giàu thế bro"
Tôn Nhật Lâm
/ bế em vô nhà /
Tôn Nhật Lâm
lấy hộp cứu thương ra đây cho toi ❄️
ng hầu 2
/ đưa hộp cứu thương cho lâm/
Tôn Nhật Lâm
/Nhận lấy băng bó cho e /
Dương Minh Tuấn
.. "sao ấm áp ghê nhỉ"
Tôn Nhật Châu
Hú làm gì á ku?
Tôn Nhật Châu
/Nhìn em / ai đây
Dương Minh Tuấn
/đang ngồi suy nghĩ không để ý cuộc trò chuyện hai ng /
Tôn Nhật Châu
Đù !? Mà ẻm bị gì kia sao thấy nặng vay?
Tôn Nhật Lâm
Chắc tỉ thí võ công về tình chứ gì
Tôn Nhật Lâm
Nãy thấy ở plong..
Tôn Nhật Châu
... Nè em/ khều cậu/
Dương Minh Tuấn
Hả hả gì chị
Dương Minh Tuấn
em khong sao
Tôn Nhật Châu
? / vay mà kosao? /
Tôn Nhật Châu
Vậy em ăn uống gì ko?
Dương Minh Tuấn
à thoi chị
Tôn Nhật Châu
Ngại cac gì em cứ thoải mái đi
Tôn Nhật Châu
Với lại gì em bị thương nặng vậy mà ko gì lót bụng lại khó hồi phục nhanh 🫵🏻
Tôn Nhật Châu
Em không cần quyết định! Chị nấu là chị nấu e ko ăn cũng phải ăn
Tôn Nhật Châu
em mà cứ nhất quyết ko ăn thì lâm đút là ăn chứ gì 😛
Dương Minh Tuấn
... Vay chị nấu di
Tôn Nhật Châu
Ừm xuống bếp nấu cháo cho e
Tôn Nhật Châu
Mà em nhiêu tuổi rồi?
Dương Minh Tuấn
da e-em 16t...
Tôn Nhật Lâm
!?/ phun cháo ra ngoài /
Tôn Nhật Châu
e 16t? " sao ẻm lùn vậy?"
Dương Minh Tuấn
da có gì ạ?
Tôn Nhật Châu
thế e ở đâu?
Dương Minh Tuấn
e hả em con út nhà họ Dương
Tôn Nhật Châu
e tính khi nào hết bị thương roi di hả?
Dương Minh Tuấn
da chắc mốt e di
Tôn Nhật Lâm
" Vay là chỉ dc gặp em vài lần nua thoi sao?"
Dương Minh Tuấn
à e ăn xong roi e di nghĩ chút đây
Tôn Nhật Lâm
Ng hầu chỉ đường cho ẻm đến phòng toi đi
Tôn Nhật Châu
Lâm m hiểu chị muốn nói gì mà đko?
Tôn Nhật Lâm
... E hiểu mà
tacgia ( zợ all anime"
Vậy điều Châu muốn nói là gì?
tacgia ( zợ all anime"
Chờ phần sau đi 😴
tacgia ( zợ all anime"
bai các ghệ 🫰🏻👋🏻
tacgia ( zợ all anime"
Ngủ ngonn mơ đẹp nhé !
tacgia ( zợ all anime"
" Em là cố chấp của cuộc đời anh"
chap ³
Bỏ tiền vô nhỏ khốn đó nó thấy t có tiền nay mới bám?
Với lại m với nó là gì của nhau chưa mà m ghen!?
t sao kệ mẹ tao tính nổ nòng
Nguyễn Phương Tuấn
ngu mà còn nói nhiều 🤷🏻
Nguyễn Phương Tuấn
Mù quang vì gái kh thấy lối ra thì chết đi cho nhẹ nhõm
Nguyễn Phương Tuấn
khỏi buồn khỏi ghen khỏi khóc vì nó qtam làm gì dù gì chả là vợ ngta?
Nguyễn Phương Tuấn
nhìn gì?
Nguyễn Phương Tuấn
Bị thương kìa
Vũ Minh Hoàng
anh còn bị nặng hơn toi mà?
Vũ Minh Hoàng
anh nói nhà anh đi tôi dẫn về cho
Vũ Minh Hoàng
"Nhà họ Trịnh??"
Nguyễn Phương Tuấn
Ừ hộp cứu thương?
Nguyễn Phương Tuấn
Ngồi ghế
Nguyễn Phương Tuấn
ê nhóc kể chuyện vụ hồi nãy di
Vũ Minh Hoàng
Ò thì là vậy nè
Thằng kia yêu bé kia mà conbe kia bào tiền nó kh à nay đi lỡ đụng chúng bé kia thấy e đẹp trai có tiền nay bám thằng kia thấy thế hẹn e ra... hên có anh đó "kh có anh toi cũng giết à"
Vũ Minh Hoàng
Còn anh sao bị thương
Nguyễn Phương Tuấn
Chút chuyện chồng ghệ cũ đến tìm giết
Nguyễn Phương Tuấn
Chuyện gì tiếp theo nhóc cũng biết nhỉ
Vũ Minh Hoàng
ò mà anh tên gì
Vũ Minh Hoàng
thấy cũng tốt
Nguyễn Phương Tuấn
Trinhh Tran Ptuan
Nguyễn Phương Tuấn
Còn nhóc
Vũ Minh Hoàng
Vũ MinhHoàng
Nguyễn Phương Tuấn
Con trai cả nhà họ Vũ?
Nguyễn Phương Tuấn
"đu thú vị phết 😋"
Nguyễn Phương Tuấn
ở đây vài ngày di thấy vết thương nặng đó
Vũ Minh Hoàng
oke c.ơn anh trai 🫰🏻
Nguyễn Phương Tuấn
Ngủ chung nhá 😋
Vũ Minh Hoàng
? Hết phòng hả
Nguyễn Phương Tuấn
ừm sory bấy bì
Vũ Minh Hoàng
ừm cungz dc " thấy a này cũng tốt xứng đáng làm chòng e"
Nguyễn Phương Tuấn
Ngủ đi nhóc?
Nguyễn Phương Tuấn
Chỗ lạ kh quen à?
Nguyễn Phương Tuấn
Hay nhóc sợ anh làm gì e yên tâm anh kh như thằng nào đó đâu 😶
Nguyễn Phương Tuấn
/ nằm cạnh em / bấm dth
Vũ Minh Hoàng
/giả vờ nhủ /
Nguyễn Phương Tuấn
kh biec như nào dc yên bình như này nhỉ?
Nguyễn Phương Tuấn
Biec tìm nhóc cực lắm kh?
Nguyễn Phương Tuấn
ha sao lúc đó nhóc lại bỏ t nhờ ?
Nguyễn Phương Tuấn
e nghĩ nhìn e vui bên ngkhac bộ tôi vui lắm hả?
Nguyễn Phương Tuấn
ngốc ơi là ngốc..
Nguyễn Phương Tuấn
ghét nhóc lắm mà cũng iu nhóc nữa.. nên là đừng bỏ toi một mình nữa nhé?
Nguyễn Phương Tuấn
yêu em nhieu
Nguyễn Phương Tuấn
/ôm e ngủ /
Vũ Minh Hoàng
" yeu anh nhiều lắm nhưngma "
Vũ Minh Hoàng
" giờ chưa thể đợi e nhé "
Vũ Minh Hoàng
"Có những ngày, nỗi nhớ len lỏi vào tim như cơn gió lạnh đầu đông, thấm qua từng kẽ hở, khiến lòng người tê tái. Em vẫn bước đi trên con đường cũ, vẫn những hàng cây, quán quen, nhưng tất cả dường như đã mất đi một mảnh ghép quan trọng.
Người ta nói thời gian sẽ chữa lành tất cả, nhưng em nhận ra có những vết thương không chảy máu, không đau đến quằn quại, mà chỉ lặng lẽ ăn mòn trái tim theo năm tháng. Giống như anh – không còn ở đây nữa, nhưng từng cái nhíu mày, từng ánh mắt, từng cái ôm vụng về vẫn vẹn nguyên trong ký ức.
em từng nghĩ rằng, chỉ cần yêu đủ nhiều thì sẽ giữ được anh. Nhưng hóa ra, có những người dù yêu đến mấy cũng không thể đi cùng nhau đến cuối con đường. Em và anh, có lẽ là một câu chuyện dang dở, một bản nhạc chưa kịp đến hồi kết, một cánh hoa rơi trước khi kịp nở rộ.
em không trách , cũng không trách số phận. Chỉ là... nếu có kiếp sau, liệu em có thể gặp lại anh một lần nữa không?"
tacgia ( zợ all anime"
" đau đớn nhất không phải là mất đi một người, mà là nhìn họ bên người khác mà chẳng làm gì được.."
tacgia ( zợ all anime"
Trăng hôm nay đẹp nhỉ?
chap ⁴
Khi em bước đến bao nhiêu buồn phiền trong anh biến tan 🫰🏻
Em như ánh sáng soi cho đường tình anh kh sai lối
Vâng !Mặt trời dần ló rạng nơi chân trời, nhuộm bầu trời bằng những gam màu cam hồng dịu nhẹ. Những tia nắng đầu tiên len lỏi qua kẽ lá, chiếu rọi xuống mặt đất còn vương hơi sương. Không khí mát lành, mang theo hương thơm của cỏ cây, của đất trời sau một đêm dài tĩnh lặng.
Tiếng chim líu lo hót vang trên những tán cây, hòa cùng tiếng lá xào xạc trong làn gió sớm. Xa xa, phố phường bắt đầu nhộn nhịp, những chiếc xe lướt qua để lại âm thanh đều đều của một ngày mới đang dần thức giấc.
Vũ Minh Hoàng
d-dậy~/ khều pt/
Vũ Minh Hoàng
dậy dii bấy bì
Vũ Minh Hoàng
Dậy đi kh t đụ m đó ~?
Nguyễn Phương Tuấn
gì cục cưng cứ thoải mái? Xem ai là đứa bị duj
Nguyễn Phương Tuấn
kêu t cho đã rồi giờ ngồi im đó?
Nguyễn Phương Tuấn
kh đi à ?
Nguyễn Phương Tuấn
vscn đi
Nguyễn Phương Tuấn
ê khoan!?
Nguyễn Phương Tuấn
cho toi một ly đá xay nhằm say ánh mắt cụa em 🫰🏻
Nguyễn Phương Tuấn
dỡn thoi ăn đi
Tôn Nhật Lâm
Nhớ nhóc kia quá 🥹
Dương Minh Tuấn
hú anh về roi à?
Tôn Nhật Lâm
Ừm / xoa đầu em /
Tôn Nhật Lâm
/ hít mùi hương trên cổ / em kể cho tôi nghe em với tk kia là gì của nhau?
Dương Minh Tuấn
hở ? thằng ptuan hả nic
Tôn Nhật Lâm
ừm em mà qlai với nó đi xem tôi ác với em như thế nào ~
Tôn Nhật Lâm
Mà vết thương e sao rồi?
Dương Minh Tuấn
Cũng sắp lành rồi 🫰🏻
Tôn Nhật Lâm
ừm em ở đâu mẹ e kh qtam à?
Dương Minh Tuấn
Kh bà zà đó đuổi e cho e tự lập roi
Dương Minh Tuấn
ê mà dạo này em thấy nhiều thứ thay đổi quá
Tôn Nhật Lâm
? Cái gì thay đổi
Dương Minh Tuấn
như sài gòn nè
Tôn Nhật Lâm
sài gòn bây giờ tốt hơn ng xưa rồi đó em ☺️
tacgia ( zợ all anime"
Kh bao giờ,kh bao giờ đó chỉ là cái cớ của anh thoi..
Dương Minh Tuấn
Sài Gòn ngày xưa, ấp ủ tình yêu của anh từ những thế kỉ trước
Anh có thể làm những điều tuyệt vời mà bản thân họ chẳng thể nghĩ được
Sài Gòn ngày xưa, là những cuộc chiến nhưng không thể giết được tình yêu (ooh, không thể giết được tình yêu)
Còn nhiều điều mà mình thiếu
Sài Gòn ngày xưa, thương xá tắc thiếu gia bóng bẩy cùng cô ba
Anh dắt em qua những khu thương mại sầm uất tấp nập người vô ra
Sài Gòn ngày xưa, trên đường phố những chiếc vespa và 67
Nhưng vẫn còn đâu ở vùng ngoại ô những chiếc xe tank đầy máu chảy
Sài Gòn ngày xưa, chiều thu tím biếc nhẹ đưa tà áo gái Gia Long
Hò hẹn nơi góc quán nhỏ sau giờ tan hoc đó là điều mà ta mong
Tôn Nhật Lâm
Sài Gòn ngày xưa, ví mặt em đẹp, như hòn ngọc của Đông Dương
Rồi chàng nghệ sĩ hoài mơ trong đó tạm quen chuỗi ngày dài phong sương
Sài Gòn là em, anh là Gia Định ấp ôm trong vòng tay ấm áp
Đưa đi em về trên đi về công lý, mặc kệ đông phong chẳng thấm tháp
Sài Gòn ngày xưa, bình minh ánh vàng ta cùng hàn huyên nơi nhà hát
Một chút hoài niệm về thời đẹp nhất anh đem hòa quyện vào bài nhạc, oh
tacgia ( zợ all anime"
Sài Gòn ngày xưa
▶ ●─────── 23:32. ε[-ิ_•ิ]з
tacgia ( zợ all anime"
bài tủ ai đayy ne?
tacgia ( zợ all anime"
Kh biec nay snhat bé nào?
Hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng kh phải là trái đất ngừng quay , hay mặt trời toả sáng hơn bth mà hôm nay mà là một người dth chinh trai / gái ra đời "Chúc mừng sinh nhật! Hôm nay là ngày đặc biệt, vì thế giới đã đón chào một người tuyệt vời như bạn. Mong rằng tuổi mới sẽ mang đến cho bạn thật nhiều niềm vui, may mắn và những điều tốt đẹp nhất. Dù có chuyện gì xảy ra, hãy luôn mạnh mẽ và giữ nụ cười rạng rỡ trên môi nhé! Cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc đời này, vì đã mang đến những khoảnh khắc tuyệt vời cho mọi người xung quanh. Chúc bạn có một ngày sinh nhật thật ý nghĩa và tràn ngập hạnh phúc!"
tacgia ( zợ all anime"
Chuỗi ngày chúc snhat 🫰🏻 🔥1
tacgia ( zợ all anime"
động lực đá banhh 🔥
Download MangaToon APP on App Store and Google Play