Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Caprhy] Món Nợ Máu Và Nước Mắt

Chap 1:Quá Khứ Đẫm Máu

T/g
T/g
Lại là tớ đây
T/g
T/g
Bộ thứ 3 rồi
T/g
T/g
Chỉ xoay quanh về 2 anh
T/g
T/g
Mê hai ảnh quá nên viết tiếp
T/g
T/g
Ủng hộ tớ nhaaaa
______________
GTNV
Nguyễn Quang Anh Tuổi:20 Ngoại hình: Dáng người gầy, làn da mịn màng,đôi mắt u ám chất chứa nhiều đau thương. Tính cách: Yếu đuối nhưng kiên cường Thân phận: Con trai duy nhất của gia đình Nguyễn gia một gia tộc từng có địa vị nhưng đã phá sản gánh trên vai món nợ khổng lồ để cứu gia đình cậu buộc phải bán thân cho Hoàng Đức Duy.
Hoàng Đức Duy Tuổi: 25 Ngoại hình: Cao lớn, mạnh mẽ, gương mặt góc cạnh, ánh mắt lạnh lùng và nguy hiểm. Tính cách: Tàn nhẫn, cố chấp, có tình cảm nhưng không biết cách yêu. Thân phận:Chủ tịch Hoàng thị một tập đoàn lớn nắm quyền lực trong tay hắn không chỉ giàu có mà còn có đủ khả năng hủy hoại bất cứ ai hắn muốn. Hận thù: Gia đình hắn từng bị Nguyễn gia đẩy vào đường cùng cha mẹ hắn chết thảm vì vậy hắn muốn biến Quang Anh thành món đồ chơi trong tay mình vừa để trả thù vừa để thỏa mãn sự chiếm hữu.
Ngụy Văn: Cánh tay phải của hắn trung thành và luôn giúp hắn duy trì quyền lực.
___________________________
25 năm trước một đêm mưa lớn.
Tại một căn biệt thự xa hoa của Hoàng Gia tiếng gào thét tuyệt vọng vang lên giữa màn đêm lạnh lẽo căn phòng khách rộng lớn hỗn loạn máu loang lổ khắp sàn hòa lẫn với nước mưa hắt vào từ cánh cửa chưa kịp đóng chặt.
Mẹ Hoàng Đức Duy
Mẹ Hoàng Đức Duy
T...tha cho chúng tôi...
Mẹ Hoàng Đức Duy
Mẹ Hoàng Đức Duy
Xin ông... [ôm chặt Đức Duy]
Mẹ Hoàng Đức Duy
Mẹ Hoàng Đức Duy
[nước mắt rơi như mưa]
Đối diện họ một người đàn ông trung niên mặc âu phục chỉnh tề chậm rãi cúi xuống ánh mắt lạnh lùng không chút cảm xúc.
Nguyễn Tổng là người đứng đầu Nguyễn Gia.
Ông ta nhấc ly rượu trong tay lắc nhẹ chất lỏng màu đỏ sóng sánh bên trong giọng nói thản nhiên như đang bàn về một thương vụ làm ăn
Ba Nguyễn Quang Anh
Ba Nguyễn Quang Anh
Các ngươi đáng lẽ không nên đụng vào Nguyễn Gia.
Ba Hoàng Đức Duy
Ba Hoàng Đức Duy
Chúng tôi không làm gì sai cả!!
Ba Hoàng Đức Duy
Ba Hoàng Đức Duy
Nguyễn Tổng hãy tha cho chúng tôi... [quỳ xuống]
Ba Nguyễn Quang Anh
Ba Nguyễn Quang Anh
Quá muộn rồi
Ba Nguyễn Quang Anh
Ba Nguyễn Quang Anh
[ra hiệu cho đàn em]
Bằng
Tiếng súng vang lên phá tan màn đêm máu bắn tung tóe lên nền đá cẩm thạch lạnh lẽo.
Người phụ nữ hét lên thảm thiết ôm lấy thi thể chồng nhưng chưa kịp làm gì thì viên đạn tiếp theo đã xuyên qua ngực bà đôi mắt mở to kinh hoàng không cam lòng trước khi cơ thể ngã xuống vĩnh viễn không bao giờ cử động nữa.
Bên cạnh họ một cậu bé khoảng 5 tuổi run rẩy quỳ trên sàn đôi mắt hoảng loạn tràn đầy đau đớ máu của cha mẹ thấm vào vạt áo cậu hơi ấm dần tan biến.
Hoàng Đức Duy
Cậu nhìn chằm chằm vào kẻ đã ra lệnh giết gia đình mình, ánh mắt hằn sâu nỗi hận thù khắc cốt ghi tâm.
Nguyễn Tổng lau tay như thể máu trên nền đất không liên quan gì đến mình ông ta cúi xuống nhìn cậu bé bằng ánh mắt thương hại giả tạo.
Ba Nguyễn Quang Anh
Ba Nguyễn Quang Anh
Mày còn quá nhỏ để hiểu chuyện nhưng sau này nhớ kỹ đừng bao giờ đối đầu với Nguyễn gia.
Đức Duy siết chặt nắm đấm móng tay cắm sâu vào da thịt đến mức bật máu cậu không nói gì chỉ lặng lẽ khắc ghi tất cả vào tâm trí.
Màn đêm hôm ấy cùng với mưa lạnh và máu đỏ đã chôn vùi tuổi thơ của cậu.
____________
T/g
T/g
He
T/g
T/g
Bye nghenn

Chap 2:Trả Thù

Hai mươi lăm năm sau
Mưa vẫn rơi tí tách trên ô cửa kính phản chiếu ánh đèn đường mờ ảo trong căn phòng xa hoa hắn đứng bên quầy rượu ngón tay thon dài khẽ xoay nhẹ ly rượu vang chất lỏng đỏ thẫm sóng sánh như máu.
Hắn nhấp một ngụm ánh mắt dừng trên thân ảnh đang quỳ dưới sàn đó là con trai của Nguyễn Gia là Nguyễn Quang Anh.
Người con trai ấy gầy gò hơn so với trí nhớ của hắn làn da trắng xanh nhợt nhạt vì mệt mỏi đôi mắt tối đen không còn ánh sáng mái tóc mềm phủ xuống trán giấu đi biểu cảm trên gương mặt.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Em không nói gì sao? [giọng trầm]
Em cắn chặt môi hai tay đặt trên đầu gối siết chặt đến mức run rẩy.
Nguyễn Quang Anh_Em
Nguyễn Quang Anh_Em
Anh muốn tôi nói gì? [giọng khàn đặt nhìn hắn]
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
[bật cười]
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Tôi muốn em cầu xin tôi tha cho em
Nguyễn Quang Anh_Em
Nguyễn Quang Anh_Em
[giật mình]
Hắn cúi xuống nâng cằm em lên ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào em như đang nghiền ngẫm một món đồ chơi thú vị.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Em nghĩ tôi để em lại bên cạnh chỉ vì muốn em trả nợ bằng thân xác sao?
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
[cười nhạt]
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Không,tôi muốn em phải chịu đựng từng chút một tôi muốn nhìn thấy em đau khổ muốn thấy em phải quỳ gối trước tôi tuyệt vọng giống như ngày đó tôi đã từng
Nguyễn Quang Anh_Em
Nguyễn Quang Anh_Em
[sững sờ]
Em không biết hắn đang nói về điều gì nhưng ánh mắt hắn đôi mắt tối tăm u ám và chất chứa hận thù khiến em cảm thấy rợn người.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Từ nay trở đi em thuộc về tôi hahaha [cười lớn]
Em kể từ giây phút này em không còn là chính mình nữa.
Em chỉ là con rối trong tay hắn.
Và em không thể thoát.
_________________
Em không nhớ mình đã ngồi trong căn phòng đó bao lâu không khí tràn ngập cảm giác ngột ngạt đến khó thở trước mặt em hắn vẫn ngồi trên ghế, đôi chân bắt chéo ngón tay thon dài xoay nhẹ ly rượu vang đỏ.
Cả căn phòng im lặng đến đáng sợ.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Em nghĩ tôi sẽ dễ dàng buông tha cho em sao?
Giọng nói trầm thấp của hắn phá tan bầu không khí tĩnh mịch hắn đặt ly rượu xuống bàn ánh mắt lạnh băng chiếu thẳng vào cậu.
Em siết chặt hai tay móng tay cắm vào da thịt đến mức đau nhói.
Nguyễn Quang Anh_Em
Nguyễn Quang Anh_Em
Anh muốn tôi làm gì? [cố giữ bình tĩnh]
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
[nhếch môi nụ cười đầy mỉa mai]
Hắn đứng dậy bước chậm rãi về phía em từng bước chân vang vọng trên nền đá cẩm thạch lạnh lẽo.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Tôi muốn em trả giá
Hắn cúi xuống đưa tay nâng cằm cậu lên ép em phải nhìn thẳng vào mắt hắn.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Em có biết hai năm lăm năm trước cha em đã làm gì không?
Nguyễn Quang Anh_Em
Nguyễn Quang Anh_Em
[nhìn hắn]
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Ông ta đã giết chết cả gia đình tôi ngay trước mặt tôi
Giọng hắn vô cùng bình thản nhưng ẩn sâu bên trong là sự căm hận đến tột cùng.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Vậy nên bây giờ tôi sẽ khiến em nếm trải những gì tôi đã từng chịu đựng
Hắn buông cằm em ra đứng thẳng dậy ánh mắt sắc bén nhìn em từ trên cao.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ biến cuộc sống của em thành địa ngục
Em không thể trốn thoát.
Không còn nơi nào để đi không còn ai để cứu em.
________________
T/g
T/g
hú hú digyidtidididtdig
T/g
T/g
Bye nghenn

Chap 3:Món Nợ Máu

Đêm lạnh.
Em bị kéo lê qua hành lang dài của biệt thự cổ tay em bị siết chặt đến mức hằn đỏ mỗi bước chân loạng choạng đều khiến em cảm thấy bản thân như một tù nhân đang bị áp giải.
Hắn không nói gì chỉ im lặng kéo cậu đi thẳng.
Cánh cửa lớn bật mở một căn phòng rộng lớn hiện ra trước mắt em tối tăm và lạnh lẽo giữa phòng chỉ có một chiếc giường lớn phủ ga trắng trông vừa sạch sẽ vừa đáng sợ.
Nguyễn Quang Anh_Em
Nguyễn Quang Anh_Em
[khẽ rùng mình]
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Từ nay trở đi đây sẽ là nơi của em
Nguyễn Quang Anh_Em
Nguyễn Quang Anh_Em
Anh giam cầm tôi sao?
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Giam cầm em?
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Không tôi chỉ muốn đảm bảo rằng em không thể rời khỏi tôi
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
[bước tới chỗ em]
Hắn tiến lại gần từng bước chân mang theo áp lực vô hình.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Em biết vì sao tôi giữ em lại không?
Em không trả lời emậu biết dù em có nói gì đi nữa người đàn ông này cũng sẽ không nghe.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Bởi vì tôi muốn em nếm trải nỗi đau mà tôi đã từng chịu đựng
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
[cúi xuống phả hơi nóng vào tai em]
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Tôi muốn em phải trả giá thay cho cha em
Nguyễn Quang Anh_Em
Nguyễn Quang Anh_Em
Tôi không liên quan đến chuyện đó
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Em không liên quan?
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
[bật cười]
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Nguyễn Quang Anh em chính là con trai của Nguyễn Tổng em mang dòng máu của ông ta thế nên món nợ máu này em phải trả
Nguyễn Quang Anh_Em
Nguyễn Quang Anh_Em
[run rẩy]
Giây tiếp theo hắn vươn tay bóp lấy cằm em buộc em phải ngẩng đầu lên đối diện với hắn.
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Từ giờ trở đi em sẽ chỉ sống theo ý muốn của tôi
Hoàng Đức Duy_Hắn
Hoàng Đức Duy_Hắn
Không có quyền phản kháng
Không có quyền lựa chọn.
Không có quyền tự do.
En biết, bắt đầu từ hôm nay em thực sự đã trở thành một món nợ sống trong tay hắn.
_________________
T/g
T/g
Mỏi tay quá
T/g
T/g
Lần đầu nên viết tới đây thôi
T/g
T/g
Hihi
T/g
T/g
Bye nghenn

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play