Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Sinhtus ] [ Isatus ] Em Bé

1

.
.
.
__________
Đùng
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Thằng cha già kia đâu rồi
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Má sao đạp cửa nhà người ta vậy má
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Tại ghét!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ghét là đập vậy đó he
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ừ, ai kêu nhây quá chi, thiếu tiền mà không trả
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Có hơn ba tỷ chứ nhiêu mà không trả nổi
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Má mày nhìn cái nhà này mà mày kêu trả nổi là tao cũng lạy luôn
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Hai trăm triệu còn không nổi nữa ở đó ba tỷ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Aizz nói nhiều quá
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Cha già kia đâu
Hsjsisjs
Hsjsisjs
Dạ dạ mấy cậu kiếm tôi / chạy ra /
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Rồi chừng nào trả tiền?
Hsjsisjs
Hsjsisjs
Dạ cậu có thể cho tôi xin thêm một tuần nữa được không ạ, tôi hứa trả đủ mà ạ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mấy cái một tuần rồi má?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Không nói nhiều trả đi
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Trả đi ông già, không tụi này siết căn nhà này đó
Hsjsisjs
Hsjsisjs
D..dạ
Hsjsisjs
Hsjsisjs
Tôi xin các cậu mà, cho tôi thêm khoảng một tuần nữa đi, tôi hứa sẽ trả đủ
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Má xử ổng nha? Nói nhiều vãi / rút súng ra /
Hsjsisjs
Hsjsisjs
C..cậu an, tôi xin cậu mà, tôi xin cậu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/ chỉa súng vô đầu ông / một là trả, hai là chết chọn đi
Hsjsisjs
Hsjsisjs
Dạ dạ.. t..tôi không, không c..có tiền
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy bye nhé?
Hsjsisjs
Hsjsisjs
D..dạ cậu an, tôi hứa sẽ trả đủ mà
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
/ chạy vào / này mấy người làm gì bố tôi vậy?
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Ai vậy?
Hsjsisjs
Hsjsisjs
C..con
Hsjsisjs
Hsjsisjs
Cứu ba, cứu ba
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Này! Mấy người là ai, sao lại tự tiện vào nhà tôi?
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Mày muốn chết theo ổng không?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
N..này!
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ba mày thiếu tiền tụi tao, ổng không chịu trả thì chết thôi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Giờ ông tính làm gì đây? Hửm?
Hsjsisjs
Hsjsisjs
T..tôi
Hsjsisjs
Hsjsisjs
M..mấy cậu bắt giữ con trai tôi đi, khi nào có tiền thì t..tôi sẽ đến chuột nó..
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ba!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy chốt kèo nhé?
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Nếu ông không đem tiền tới thì tôi sẽ giết nó, ok?
Hsjsisjs
Hsjsisjs
D..dạ
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ê này tao chưa đồng ý mà, đem cái thằng ăn hại này về thì làm được gì? Ông luân ổng biết là ổng chẻ đầu tụi mình đó
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Kệ đi, có gì tao xin cho, nhõng nhẽo tí là được ấy mà
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Ừ, có thằng an mà lo gì
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
..
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Đi! / kéo em /
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhớ đem tiền nha ông già, không là con ông chết đó / nháy mắt /
Hsjsisjs
Hsjsisjs
D..dạ * cho nó chết quách luôn đi *
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Haiz
.
.
Trên đường về
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Này, mày tên gì, mấy tuổi?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Tại sao tao phải trả lời mày?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vãi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày hỏi đi khang
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Trả lời câu hỏi vừa nãy
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Đéo
Chát
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Mày trả lời đàng hoàng đi. Tụi tao đang nói chuyện đàng hoàng với mày đó.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
/ ôm má / ..
Minh hiếu đang ngồi trên ghế lái thấy thế thì mở miệng nói
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Đã bảo ngay từ đầu rồi không nghe
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Đem thằng ăn hại này về thì chỉ có chọc tức mấy ổng
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Kệ đi, tí có gì tao nhõng nhẽo cho
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
* haiz, mấy thằng đuồi bầu này nói nhiều quá *
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
/ nhìn ra cửa sổ /
_______
Trước mặt em là một căn việt thự rộng lớn nguy nga, nằm kiêu hãnh giữa khuôn viên rộng hàng ngàn mét vuông, bao quanh là nhưng hàng cây xanh tươi và thảm cỏ được cắt tỉa tỉ mỉ. Kiến trúc mang phong cách tân cổ điển, kết hợp giữa sự tinh tế hiện đại và nét vương giả phương tây
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
/ ngước mắt nhìn /
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Này? Này!
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
/ giật mình / gì?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đi vào, đứng nhìn gì vậy
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
.
Trong nhà
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Ê ông già. Ổng không chịu trả, ổng kêu là giữ con trai ổng. Xong ổng đem tiền tới. Không đem thì tụi mình giết con trai ổng
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Má! Tao kêu mày đi đòi nợ, mày đem con ổng về làm gì?
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Tao cần à?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thôi mà anhh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lỡ òi, tại ổng nhây quáa
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nên tụi em mới đem thằng con ổng về chứ bộ
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Không. Trả người đi, tao cần tiền chứ không phải là thằng này
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thôi màa, nha nha, giữ nó đi, để em nhốt nó dưới hầmm
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Rồi có gì cha già kia tới đưa tiền thì thả nó raa
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
..
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đi mà anh luânn
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Ừ, vậy cũng được. Đem nhốt nó đi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Yeyy, cảm ơn anhh
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Moa moa
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
/ cười /
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Đi / kéo tay em /
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Này! Đưa tôi đi đâu? Thả ra!
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Nhiều lời quá im đi
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
..
Nó kéo em xuống dưới một căn hầm, nhốt em vào trong và khoá cửa lại
Căn hầm nhỏ, không quá rộng nhưng cũng chẳng chật hẹp, chỉ vừa đủ để người ta cảm nhận được sự tù túng nhưng không đến mức ngột ngạt. Không có đồ đạc, không có thứ gì ngoài bốn bức tường lạnh lẽo, phủ đầy hơi ẩm và dấu vết thời gian loang lổ. Không gian đặc quánh trong một màu đen sâu thẳm, bóng tối như một lớp màn dày đặc bao trùm, nuốt chửng mọi thứ bên trong.
Chỉ có một chút ánh sáng hiếm hoi len lỏi qua ô cửa sổ nhỏ trên cao một khung cửa hẹp, nằm sát trần, nơi những vệt sáng yếu ớt hắt xuống, kéo thành những đường mờ nhạt trên nền đất phủ bụi. Ánh sáng ấy không đủ để xua tan bóng tối, chỉ đủ để người ta biết rằng bên ngoài vẫn còn một thế giới khác, nhưng xa vời và không thể chạm tới..
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Thả tôi ra / đập cửa /
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
T..tối quá
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Này!!
.
.
Trên nhà
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Thằng đó ồn phết
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Haha, sao ông già nó xấu mà nó đẹp vậy ta
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Nó tên gì? Bao nhiều tuổi
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tụi em có hỏi rồi mà nó không chịu trả lời, lì lắm. Nói chung là nó giống ông già nó á
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Thú vị phết
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thôi đi ăn, đi ăn nè khang / khoác vai khang /
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Đi
.
.
.
________
Alo, tình hình là mấy cái truyện kia thì tui vẫn đang cập nhật, nhưng lười quá, cứ vào được khoảng 20 phút là lại out, nhưng mà tự nhiên nay siêng nên ra luôn cái truyện này :)) mấy truyện kia sốp sẽ ra từ từ. Thông cảm cho sốp nha các bác

2

________
20 : 58 phút tối
Hiện tại em đang ngồi bệt xuống đất, lưng tựa vào bức tường lạnh ngắt. Bên trong hầm tối tăm, chỉ có một chút ánh sáng mờ nhạt từ khe cửa phía trên. Không khí ẩm ướt, có mùi đất và bê tông cũ. Em cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng mồ hôi vẫn rịn ra trên trán, một phần vì căng thẳng, một phần vì không khí ngột ngạt xung quanh.
Mọi thứ yên ắng đến mức chỉ có tiếng tim đập của chính em vang vọng trong đầu. Điện thoại trong tay em đã gần hết pin, chỉ còn vài phần trăm, nhưng tín hiệu lại yếu đến mức chẳng thể gọi được cho ai. Em không chắc mình phải ngồi đây bao lâu, cũng không biết bên ngoài tình hình thế nào. Mọi thứ chỉ là một khoảng không mơ hồ, như chính tâm trạng rối bời của em lúc này.
Cạch
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Cơm của mày này
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Không ăn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không ăn thì nhịn
Nói xong nó rời đi
Nhưng mà.. nó quên khoá cửa rồi
Nó không biết cứ thế đi thẳng lên nhà
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
* hehe cơ hội bỏ trốn đây rồi *
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
* chắc đợi khuya khuya tí rồi trốn, giờ chắc mấy khứa đó đang ăn cơm, lên một cái là bị phát hiện ngay *
00 giờ 12 phút tối
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Hehe, chắc mấy khứa đó đi ngủ hết rầu
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Đi thui
Nói xong, em đi tới mở cửa ra và lên nhà
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Biết ngay mà / rón rén /
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ngủ hết ròii
Em nín thở, từng bước chân nhẹ như mèo, lách qua hành lang tối om. Căn nhà im lặng đến mức có thể nghe được cả tiếng tim em đập thình thịch trong lồng ngực. Em len lén lướt qua phòng khách, mắt chăm chăm vào cánh cửa đang gần ngay trước mắt
Nhưng rồi…
Rầm!!
Chân em vướng vào chân ghế. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, em hoảng hốt đưa tay ra giữ, nhưng đã quá muộn. Chiếc ghế chao đảo, đổ xuống sàn với âm thanh vang vọng giữa không gian tĩnh lặng.
Em cứng đờ. Tai gần như ù đi, từng giây dài như cả thế kỷ. Không khí căng thẳng bao trùm.
Rồi từ đâu đó trong nhà, một giọng nói trầm thấp vang lên, mang theo sự nguy hiểm lạnh lùng
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Ai vậy?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
* chết mẹ mình rồiii trời ơi *
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
/ tiến lại chỗ em / cậu là ai?
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Sao vào được nhà tôi?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ờm..
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Trả lời!
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ờ.. ờm..
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ờm ờ..
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ờ…
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Dạ.. tao là người làm mới..
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Người làm mới mà nói chuyện với chủ kiểu đó đó hả?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Dạ tao xin lỗi..
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ủa lộn.. tôi xin lỗi ông chủ
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Rồi đi đâu mà rón rén vậy?
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Lén la lén lút vầy là chắc đang ăn trộm đúng không?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Dạ không có.. tôi đang chuẩn bị đi về ạ..
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Đi về mà có cần lén lút vậy không?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Dạ tôi sợ mọi người thức..
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Không tin. Đi lên đây với tôi, tôi phải hỏi chúng nó
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ơ nhưng mà..
Chưa kịp nói hết câu em đã bị hắn lôi đi
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ông chủ.. bỏ tôi ra
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Im!
Cốc cốc cốc
Cạch
Cánh cửa trước mặt em mở ra, bước ra là một cậu nhóc lùn lùn
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Gì vậy anhh? / mắt nhắm mắt mở /
Nó nói với chất giọng hờn dỗi, nhõng nhẽo
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Đây là người làm tụi em mới tuyển à?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
/ nhìn em / có đâu, nó là con của ông già nợ tiền tụi mình đó.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ổng kêu bắt nó về đi, chừng nào có tiền rồi ổng lại chuột nó, không thì giết
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
À, vậy an ngủ tiếp đi, xin lỗi vì đã phiền em
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vâng, không có gì. / đóng cửa /
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
/ quay qua nhìn em /
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
/ chớp chớp mắt / ahihi, ông chủu
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Dám nói dối tôi?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Không có..
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Đi!
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Đ..đi đâu?
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Đi qua phòng tôi!
Về đến phòng hắn
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
/ ngồi xuống ghế sofa /
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Giờ nói đi, tại sao lại nói dối tôi?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Tôi..
Hiện tại thì em đang đứng trước mặt hắn
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Tôi không có..
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Lại nói dối
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
..
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Trả lời!
Căn phòng chìm trong sự tĩnh lặng. Đồng hồ trên tường phát ra từng tiếng tích tắc nặng nề, như đang đếm ngược cho cơn giống tố sắp ập đến
Hắn ngồi trên ghế sofa, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua người đang đứng trước mặt. Em cuối đầu, bàn tay nhỏ siết chặt vạt áo, không dám ngẩng lên đối diện với đôi mắt sắc bén ấy
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Tôi hỏi lần nữa, tại sao?
Giọng hắn trầm thấp, nhưng ẩn chứa sự nguy hiểm khó lường
Vẫn là sự im lặng
Không hiểu sao, lần này em lại sợ người này đến như thế. Rõ ràng là sáng nay đối diện với mấy người vẫn không chút sợ sệt cơ mà..
Bầu không khí căng thẳng đến mức như thể chỉ cần một hơi thở mạnh cũng có thể làm nó vỡ vụn. Ông chủ vốn không phải người kiên nhẫn. Trong mắt hắn, sự im lặng này chẳng khác nào một sự chống đối.
Chát!
Một cái tát giáng xuống, mạnh đến mức làm cả cơ thể nhỏ bé loạng choạng. Má nóng rát, nhưng còn chưa kịp phản ứng, một cú đánh nữa lại rơi xuống, lần này còn mạnh hơn.
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Không muốn trả lời, đúng không?
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Được thôi.
Bàn tay vung lên lần nữa, nhưng lần này, ngay trước khoảnh khắc nó chạm xuống, hắn thoáng khựng lại. Em không hề phản kháng, chỉ im lặng đứng đó, ánh mắt hơi run rẩy nhưng tuyệt nhiên không khóc, cũng không van xin
Sự im lặng đó làm hắn khó chịu hơn bất cứ lời cãi lại nào.
Chát!
Một cú đánh nữa rơi xuống, mạnh mẽ nhưng mang theo sự bực bội không tên. Em loạng choạng lùi về sau, vai run lên vì cơn đau, nhưng vẫn không nói một lời.
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Ngoan cố quá nhỉ?
Vẫn là sự im lặng ấy
Ngón tay hắn hờ hững chỉ về góc phòng, ngay cạnh chiếc tủ gỗ lớn.
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Hình phạt của cậu đây. Quỳ cạnh gốc tủ đó cho đến khi nào tôi thức dậy.
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Không được phép ngủ!
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Tại sao tôi phải quỳ?
Chát!
Phạm Lưu Tuấn Tài
Phạm Lưu Tuấn Tài
Đó là mệnh lệnh. Con nợ không được phép cãi lời chủ nợ.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Tch
Em khó chịu nhưng rồi vẫn cắn môi, lặng lẽ bước đến gốc phòng. Đôi chân nhỏ chậm rãi khuỵu xuống, đầu gối chạm nền đất lạnh lẽo
Hắn không nói gì thêm, chỉ liếc nhìn em một cái rồi quay lưng về phía giường.
Hắn nằm xuống, kéo chăn, tắt điện, nhắm mắt. Không bận tâm đến cậu trai vẫn đang quỳ ở đó. Không cần phải suy nghĩ thêm.
_________
Thời gian trôi qua chậm chạp đến mức đáng sợ
Căn phòng vẫn tối đen, chỉ có ánh sáng từ chiếc đèn ngủ hắt lên đường nét nghiêm nghị của người đang say giấc trên giường. Đồng hồ vẫn tiếp tục tích tắc, nhưng em cảm thấy từng giây phút dài như cả thế kỷ.
Đầu gối đã tê cứng, hơi lạnh từ nền nhà len lỏi vào tận xương tủy. Em không dám nhúc nhích, chỉ có thể siết chặt hai bàn tay, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay để giữ bản thân tỉnh táo. Mí mắt cứ nặng dần, nhưng em tuyệt đối không thể ngủ
Cơn đau nhức dần trở nên dữ dội hơn. Hai chân em bắt đầu run rẩy, nhưng em vẫn cắn chặt răng chịu đựng. Không ai nói khi nào hắn sẽ thức dậy. Không ai nói em còn phải quỳ bao lâu nữa..
..
.
___________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play