[Nguyên Văn]Sống Lại Một Đời!?
Chap 1:
___________________________
Ở một vùng ngoại ô trống vắng
Bỗng nhiên vang lên một vài tiếng thét thất thanh
Âm thanh khiến người ta phải dè chừng
Có tò mò mấy cũng không dám bước vào
…
1:Tha…tha cho tôi đi//run rẩy,sợ hãi//
Thanh niên bị trói trên người khắp nơi điều là vết thương
Máu đỏ nhuộm thấm cả chiếc áo sơ mi trắng tinh khôi
Nhưng thiếu niên ngồi đối diện không mấy bận tâm mà lướt Weibo
…
2:Tiếp tục đi ❄️//phẩy tay//
Nv Nam
Đ.e:rắc muối vào đi
Một đ.e khác lấy những viên muối mà không ngần ngại mà nhét vào vết thương chưa lành của thanh niên bị trói
…
1:Bác Văn làm ơn…anh cầu xin…xin em
…
1:Tha cho anh đi//khóc//
Dương Bác Văn_Cậu
//ngước lên//
Ôi trời…Đây là Thần Tiên hạ phàm
Đẹp đến nổi nam nữ phải ghen tị
Cậu vô cảm nhìn về người đang khẩn thiết cầu xin
Dương Bác Văn_Cậu
//cười lạnh//
Dương Bác Văn_Cậu
Thanh Phong❄️
Dương Bác Văn_Cậu
Cậu cũng biết sợ sao❄️
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Bác…Bác Văn
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Chẳng phải em rất yêu anh sao//thều thào//
Dương Bác Văn_Cậu
//cau mày//
Cậu phẩy tay đuổi hết đám đ.e ra ngoài
Dương Bác Văn_Cậu
//lại gần Anh ta//
Dương Bác Văn_Cậu
//nhặt con dao găm dưới chân Anh ta//
Dương Bác Văn_Cậu
//giơ lên //
Trần Thanh Phong_Anh Ta
//trợn mắt//
Cậu thẳng tay *** đứt dây thanh quản của Anh ta
Dính một nửa trên khuôn mặt thanh tú của cậu
Dương Bác Văn_Cậu
Yên tâm❄️
Dương Bác Văn_Cậu
Tôi không để cậu **** sớm thế đâu❄️
Dương Bác Văn_Cậu
//bước ra ngoài//
Dương Bác Văn_Cậu
Muốn làm gì nó cũng được ❄️
Dương Bác Văn_Cậu
Đừng để nó ****❄️
Dứt câu Cậu lên siêu xe cách đấy không xa
Chạy thẳng đến một nghĩa trang
Trên tay cầm một nó hoa Hướng Dương còn rất tươi
Đi thẳng vào trong và dừng lại tại một bia mộ khá cũ khoảng 5 năm rồi
Nhưng được dọn dẹp thường xuyên nên không có bụi hay rêu bám
Trước mộ có hai bó hoa Hướng Dương nhỏ được đặt ngay ngắn
Dương Bác Văn_Cậu
//đặt bó hoa xuống//
Dương Bác Văn_Cậu
Em tới thăm anh rồi này
Dương Bác Văn_Cậu
//dựa đầu vào bia mộ//
Dương Bác Văn_Cậu
Có phải anh trách em mấy nay không đến gặp anh phải không?
Dương Bác Văn_Cậu
//mắt đỏ hoe//
Dương Bác Văn_Cậu
Xin lỗi nhé
Dương Bác Văn_Cậu
Mấy nay em bận không đến thăm anh được
Nước mắt Cậu không tự chủ mà rơi xuống gò má gầy gò ấy
Âm Dương Cách Biệt nó đau thế nào?
Đau đến độ không màn sức khoẻ?
Đau đến mức muốn theo người ấy như lại không thể làm được?
Phải khiến người ta đau khổ đến mức nào?
Nó khiến người ta dằn vặt trong tim
Khiến người ta ngày nhớ đêm mong
Khiến người ta hy vọng sẽ đến với nhau nhưng….
___________________________
Chap 2:
Dương Bác Văn là thiếu gia của Dương Gia một gia tộc có tầm ảnh hưởng lớn đối với kinh tế toàn Trung Quốc và đứng trong top 2 Gia Tộc Có khối tài sản kết xù xài 18 đời cũng không hết
Hiện tại Cậu là một Lão đại nắm trùm toàn bộ thế giới ngầm được mệnh danh là Thần Chết Sống coi mạng người như cỏ rác
Ai ai cũng sợ hãi khi nghe đến tên Cậu
Nhưng ít ai biết rằng tại sao Cậu lại trở nên tài ác như thế
Khi còn ngồi trên ngối nhà trường Cậu là một thiếu niên hoà đồng , hoạt bát , nụ cười luôn ở trên môi ai gặp cũng quý
Vậy tại sao nụ cười đó không còn nữa?
Bắt đầu từ bao giờ Cậu đã khép mình lại với thế giới ngoài kia?
Ai thèm để ý đến quá khứ của một kẻ phản diện như Cậu chứ
Ba ngày sau khi đi thăm mộ … thì Cậu một lần nữa đến ngôi nhà ở ngoại ô
Lần này đến là để chấm dứt hết tất cả những gì Anh Ta đã nợ Cậu
Dương Bác Văn_Cậu
//chậm rãi đi vào//
Trần Thanh Phong_Anh Ta
//thoi thóp//
Nv Nam
Đ.e:Lãi đại//cung kính//
Dương Bác Văn_Cậu
Ra ngoài đi❄️
Dương Bác Văn_Cậu
//cầm dao găm trên bàn lên//
Từng bước từng bước tiến gần đến Anh ta
Trần Thanh Phong_Anh Ta
//sợ hãi//
Trần Thanh Phong_Anh Ta
//lắc đầu kịch liệt//
Không nói lời nào Cậu thẳng tay *** mù hai mắt Anh ta
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Aa…u..a…u…//chỉ biết ú ớ//
Tia máu trong mắt Cậu hiện lên
Mất kiểm soát mà liên tục *** vào nơi ngực trái của Anh ta
Dương Bác Văn_Cậu
Tại mày ….//rơi nước mắt//
Dương Bác Văn_Cậu
Khó khăn lắm tao mới nhận ra tình cảm của tao với anh ấy…hức//nước mắt rơi lã chã//
Dương Bác Văn_Cậu
Vậy mà mày…mày lại….hức hức
Dương Bác Văn_Cậu
Mày lại…mày….ức
Dương Bác Văn_Cậu
Đồ khốn nạn
Dương Bác Văn_Cậu
Mày có **** cả trăm lần cũng không đáng
Dương Bác Văn_Cậu
Cái **** còn quá nhẹ với mày
Anh ta bị *** đến không ra dạng gì
Khi này Cậu mới vô lực ngã khuỵ xuống nền đất lạnh lẽo mà ôm mặt khóc tức tưởi
Có phải cuộc đời này bất công với cậu quá không ?
Chỉ mới vui vẻ tận hưởng niềm vui bên người mình yêu vừa tròn 1 thàng đã phải mất người ấy mãi mãi
Người Cậu đặt trọn niềm tin và cả trái tim cho người đến trước lại là người tàn nhẫn sai người **** người ấy
Đến lúc đâu khổ nhất thì cũng không có 1 người thân nào đến an ủi Cậu dù chỉ một câu
Mẹ cũng qua đời vì bệnh tim người cuối cùng quan tâm đến Cậu cũng không còn
Tuổi 18 đáng lẽ phải là thời khắc ghi lại những điều đẹp đẽ nhất nhưng Cậu lại không có một thanh xuân hoàn thiện
Chỉ trong 1 năm mà Cậu phải chịu quá nhiều đã kích
Một thiếu niên như Cậu có đáng bị vậy không?
Dương Bác Văn_Cậu
//thất thần//
Cậu từ từ giơ con dao găm chĩa về phía mình….
*** một phát vào phía trái tim đã chứa vô vàn nỗi đau
Đ.e của Cậu mới phát hiện cơ thể đã lạnh của Cậu
Cậu được chôn cất cạnh mộ của người mà Cậu đã bỏ lỡ rất nhiều năm
___________________________
Chap 3:
:Văn , lại đây với anh//dang tay//
Dương Bác Văn_Cậu
Anh//rưng rưng//
:Lại đây//dịu dàng nhìn Cậu//
Dương Bác Văn_Cậu
//bước lại gần…..//
Cậu càng bước tới,người ấy càng bị đẩy ra xa
Cậu cố hết sức chạy về phía trước
Nhưng không tài nào đến gần được
Dương Bác Văn_Cậu
//nhíu mày//
Dương Bác Văn_Cậu
//chằm chậm mở mắt//
Đập vào mắt cậu là những chữ viết ngoằn ngoèo
:Dương Bác Văn em tính ngủ đến bao giờ//gọi Cậu//
Mang theo sự hoang mang Cậu ngước nhìn lên bục giảng
Có một vị giáo viên ở độ tuổi trung niên khoảng 30-31 gì đó đang cau mày nhìn Cậu
:Em có thể nào tập trung nghe tôi giảng bài không?
:Rốt cuộc là em đi học hay đi nghỉ dưỡng?
:Em có biết tuần này em vào sổ bao nhiêu lần chưa?
Dương Bác Văn_Cậu
//ngơ ngác//
Dương Bác Văn_Cậu
“Chuyện gì xảy ra vậy!!?”
Dương Bác Văn_Cậu
“Chẳng phải mình…”
:Em về nhà viết bản kiểm điểm mai nộp cho tôi không thì liệu hồn
Trần Thanh Phong_Anh Ta
//đi đến chỗ Cậu//
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Văn à,không có gì phải buồn
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Để anh viết bản kiểm điểm cho em chịu không?//xoa đầu Cậu//
Dương Bác Văn_Cậu
//gạt tay Anh ta ra//
Dương Bác Văn_Cậu
Không cần❄️
Cả lớp://đồng loạt quay qua nhìn Cậu//
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Em…em
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Em lại làm sao nữa vậy?//định cầm tay Cậu//
Dương Bác Văn_Cậu
//để tay ra sau lưng//
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Đừng giận dỗi vô lý thế chứ//bực//
Dương(Cảnh) An Hào_Cậu ta
Văn ca~//khoác tay anh ta//
Dương(Cảnh) An Hào_Cậu ta
Chắc anh lại hiểu lầm mối quan hệ của hai bọn em nữa phải không?~~~//lắc lắc tay Cậu//
Dương Bác Văn_Cậu
//hất ra//
Dương Bác Văn_Cậu
Đừng dụng vào người tôi❄️
Dương(Cảnh) An Hào_Cậu ta
//ngã xuống đất//
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Em đừng có mà ghen tuông vô cớ
Trần Thanh Phong_Anh Ta
Đúng là được nuông chiều quá không xem ai ra gì mà//đỡ Cậu ta//
Trần Thanh Phong_Anh Ta
//dìu Cậu ta ra khỏi lớp//
…
Dương Thiếu lại bị ai đó bỏ rơi rồi à//mỉa mai//
Tả Kì Hàm_Y
Sao lại im lặng rồi?//hơi lo//
Tả Kì Hàm_Y
Chẳng phải bình thường sẽ tranh cãi với tôi sao?//nhìn Cậu//
Dương Bác Văn_Cậu
Nhiều chuyện thật đấy Tả Thiếu//cười nhẹ//
Tả Kì Hàm_Y
Cậu…//cứng họng//
…
Thôi cãi cọ với cậu ta là gì cho mệt người//khoác vai Y//
Tả Kì Hàm_Y
Sao cậu đi không phát ra tiếng gì hết vậy?//nhìn…//
Tả Kì Hàm_Y
Ba cây cột điện kia đâu?
Trần Tuấn Minh_Em
Sau lưng Cậu kìa//chỉ ra phía sau Y//
Vương Lỗ Kiệt_Hắn
//búng trán Y//
Tả Kì Hàm_Y
Au~//ôm trán//
Tả Kì Hàm_Y
Mắc gì búng trán tao thằng này//đánh vào vai Hắn//
Trần Dịch Hằng_A
Minh ui~//ôm eo Em//
Trần Dịch Hằng_A
Thằng Nguyên ăn hiếp anh~//nũng nịu//
Trần Tuấn Minh_Em
//ôm A-dỗ dành A//
Trương Quế Nguyên _Anh
//im lặng nhìn Cậu//
Dương Bác Văn_Cậu
//ngước lên//
Trương Quế Nguyên _Anh
//quay qua chỗ khác//
Nv Nam
Đầu gấu:Ai là Dương Bác Văn nhau bước ra đây cho tao//hung hăng//
___________________________
Download MangaToon APP on App Store and Google Play