Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[CapRhy] _PEARL BOY_🫧

Chap 1: Thoát chets

🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧
Ánh sáng hoàng hôn phản chiếu trên mặt biển rộng, tạo thành những tia sáng lấp lánh như những dải lụa vàng rực Sóng vỗ vào bờ từng đợt, nhẹ nhàng nhưng kiên quyết, như thể biển cả đang thì thầm những câu chuyện vô tận Mỗi lần sóng vỡ ra, nước biển trắng xóa, rồi lại nhanh chóng rút lui, để lại vết sỏi và những mảnh vỏ sò lấp lánh trên bờ cát
Gió mát rượi thổi qua, mang theo hương mặn của biển cả, đẩy những làn sóng tiếp theo vỗ vào nhau, tạo thành âm thanh êm dịu nhưng không kém phần mạnh mẽ, như một bản nhạc vĩnh hằng của thiên nhiên Những con sóng cứ thế nối tiếp, không ngừng nghỉ, giống như nhịp điệu cuộc sống, có lúc yên ả, có lúc cuồng nhiệt, nhưng luôn tồn tại trong sự chuyển động vô tận
Trong ánh hoàng hôn, bờ biển chìm vào sự tĩnh lặng kỳ lạ, chỉ có tiếng sóng vỗ đều đặn, kéo dài như một nỗi đau âm ỉ Trên bờ cát, một chàng trai đứng đó, lặng lẽ, đôi mắt hướng ra đại dương mênh mông, như muốn tìm kiếm câu trả lời trong lòng biển cả Cơn gió nhẹ xào xạc qua tóc, nhưng chẳng thể xua tan cái lạnh lẽo đang bao trùm lấy anh
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//thở dài//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Tạm biệt thế giới đầy đau thương.. Tôi mệt rồi.. //vừa thì thầm vừa đi về phía biển//
______
???
???
Này cậu gì ơi?
???
???
Cậu có sao không?
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//tỉnh dậy, nheo mắt lại để nhìn rõ mọi thứ xung quanh//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
a-anh...t-tôi //ôm đầu//
???
???
Cậu sao vậy?? //đỡ người em//
???
???
cậu làm gì vậy hả? Sao lại tự kết liễu chính cuộc đời của mình cơ chứ //vừa nói vừa lau mặt cho em//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//thở dài// cảm ơn cậu vì đã cứu tôi..
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Mà cậu tên là gì vậy? sao lại ra đây cũng muộn rồi mà?
???
???
Tôi là..
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Tôi là Đức Duy
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Tôi tình cờ đi ngang qua đây thôi, tôi thấy cậu cứ đứng đó mãi nên tôi cũng đứng lại xem cậu làm gì
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Ai ngờ cậu lại làm việc.. dại dột quá..
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
...
🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧

Chap 2: Phiền cậu không?! Cậu thơm quá~

🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Thôi cũng muộn rồi, cậu về đi kẻo ốm đấy
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
T-tôi //ấp úng//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Hửm?
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Tôi không có nhà..
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
...
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Vậy thì về nhà tôi //cầm tay em//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Thật sao?
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Phiền cậu không?..
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Không sao đâu yên tâm, tôi ở 1 mình thôi mà
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
... //gật đầu//
_________
Nằm ở ngoại ô thành phố, căn nhà nhỏ của cậu thanh niên trông khá xập xệ, với lớp sơn bong tróc và mái tôn cũ kỹ có vài chỗ rỉ sét. Cánh cửa gỗ kêu cót két mỗi khi mở ra, còn chiếc hàng rào trước nhà thì nghiêng ngả, có chỗ đã gãy mất một thanh. Dù vậy, đây vẫn là nơi cậu gọi là nhà – một không gian nhỏ bé nhưng đầy dấu ấn cá nhân
Bên trong, đồ đạc đơn giản và có phần lộn xộn, với quần áo vắt trên ghế, vài lon nước ngọt lăn lóc trên bàn, và một chiếc laptop đặt chễm chệ giữa đống giấy tờ, sổ ghi chép. Trên tường là mấy tấm poster ban nhạc yêu thích, xen lẫn vài tấm ảnh kỷ niệm với bạn bè. Góc phòng có một cây đàn guitar cũ, dây đã hơi cũ nhưng vẫn được cậu nâng niu, đôi lúc lại ôm đàn nghêu ngao vài câu hát giữa đêm khuya
Dù căn nhà có vẻ cũ kỹ, nó vẫn mang hơi thở của tuổi trẻ – một chút bừa bộn, một chút bất cần, nhưng cũng đầy ước mơ và khát vọng. Đây là nơi cậu trở về sau những ngày dài bon chen ngoài xã hội, nơi cậu có thể thả mình xuống chiếc ghế sờn rách, đeo tai nghe và chìm vào thế giới riêng của mình. Một căn nhà xập xệ, nhưng là thế giới nhỏ của một chàng trai đang từng ngày tìm kiếm con đường cho riêng mình
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Nhà tôi hơi bừa cậu thông cảm nhé.. //gãi đầu//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
à không sao đâu..
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Cậu đi tắm đi coi chừng cảm bây giờ
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Tôi không có quần áo..
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Cứ tắm đi tôi sẽ cho cậu mượn đồ
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
... //gật đầu//
________
🚿🚿🚿
Mùi hương bay ra từ nhà tắm mang theo hơi nước ấm áp, hòa quyện cùng những tầng hương đặc trưng của sự sạch sẽ và thư giãn
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
//đỏ mặt//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Cậu ta thơm quá~
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
~~~~
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Này Duy ơi //tiếng vọng từ trong nhà tắm//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Lấy đồ cho tôi mượn với
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
//giật mình//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
a-à đ-đây chờ tôi tí //chạy đi lấy đồ//
______
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
//giơ đồ ra// đồ đây cậu mở cửa ra lấy đi
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//hé cửa//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
*Thơm quá~*
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Cậu thơm quá~
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//đỏ mặt//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Biến thái! ///~////
Một làn sóng ấm áp bất ngờ lan tỏa khắp cơ thể. Ban đầu, có thể là một chút bối rối—đôi mắt mở to hơn trong thoáng chốc, rồi nhanh chóng đảo đi hướng khác, không biết nên phản ứng thế nào
Cậu vô thức đưa tay lên chạm vào cổ áo, tóc, hoặc cánh tay như để kiểm chứng lời khen ấy. Một nụ cười ngượng nghịu xuất hiện, không rõ là vì vui hay vì không quen với sự chú ý bất chợt này. Gò má có thể ửng lên một chút, hơi nóng lan ra tai
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//đi ra//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//Ngồi trên giường//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
//Tiến đến gáy cậu//
Cái hương thơm ấy dường như quẩn quanh, vướng víu nơi đầu mũi, khiến Đức Duy như bị mê hoặc—muốn giữ mãi khoảnh khắc này, muốn hít thêm một chút, như thể chỉ có vậy mới thỏa được cơn say đắm ngọt ngào ấy
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
//thơm nhẹ vào gáy em//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Chụt~
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//đỏ mặt//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//ngồi dậy// này cậu làm gì vậy!??
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Cậu thơm quá~
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
sao con trai gì mà thơm thế~
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
//đỏ mặt// kệ tôi!!
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Thôi tôi trêu thôi //xoa đầu em//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Tôi đi tắm, có gì em cứ ngủ trước đi
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
... //gật đầu//
🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧

Chap 3: !!!! (H+)

🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧
Đức Duy tắm xong thì lúc đó cũng muộn rồi nên Quang Anh đi ngủ trước..
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
//mở cửa bước ra//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
//đi tới giường của Quang Anh//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Ngủ rồi à..? Mình đang định...
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Không đắp chăn luôn mà..
Định lấy chăn đắp cho Quang Anh nhưng vô tình làm cho áo bị vén lên 1 chỗ lớn
Làn da của Quang Anh trắng mịn tựa sứ, mềm mại như cánh hoa mới nở, mỗi lần chạm vào đều mang đến cảm giác mát lạnh, mượt mà đến mê hoặc. Hương thơm nhàn nhạt tỏa ra từ làn da ấy, tựa như mùi hương tự nhiên của nắng sớm hòa quyện cùng chút hương hoa thanh khiết, khiến người khác vô thức muốn tiến gần hơn
Trong vô thức, bàn tay của Đức Duy chạm nhẹ vào làn da ấy, từng ngón tay lướt qua như một sự mê đắm vô tình. Sự mềm mại khiến anh dừng lại, đầu ngón tay chậm rãi mơn trớn, như muốn khắc ghi cảm giác này. Giữa không gian tĩnh lặng, hơi thở như khựng lại, chỉ còn xúc cảm dịu dàng len lỏi qua từng khoảnh khắc
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
*mịn quá~ cái này là da con trai sao*
Đức Duy chầm chậm tiến tới, ánh mắt sâu thẳm dán chặt vào làn da trắng mịn của Quang Anh. Hơi thở của anh phả nhẹ lên làn da ấm áp, khiến không khí giữa hai người trở nên căng thẳng một cách lạ lùng
Từng cử động của Duy đều chậm rãi nhưng đầy chủ đích. Đầu môi anh lướt nhẹ qua vùng cổ mẫn cảm, hơi nóng lan tỏa theo từng nhịp thở. Rồi bất chợt, môi anh ấn xuống, nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ, để lại dấu vết chiếm hữu trên da thịt mịn màng ấy. Hơi siết chặt của đôi môi cùng sự vuốt ve tinh tế khiến Quang Anh khẽ rùng mình
Duy không vội buông ra, đầu lưỡi lướt qua dấu hickey vừa tạo, như muốn trấn an, lại như đang tận hưởng dư vị ngọt ngào của khoảnh khắc ấy. Giữa không gian yên tĩnh, chỉ còn tiếng tim đập dồn dập hòa cùng hơi thở ngày một sâu hơn
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
~~
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
ưm.. //rùng mình//
Đức Duy không dừng lại sau dấu hickey đầu tiên. Hơi thở anh nóng dần khi đầu môi bắt đầu di chuyển, lướt qua từng tấc da thịt trắng mịn của Quang Anh. Những ngón tay vô thức lần theo đường nét quen thuộc, chạm nhẹ nhưng đủ để để lại dư âm tê dại
Mỗi cái chạm, mỗi cái vuốt ve đều như có chủ đích, khiến cơ thể Quang Anh khẽ run lên. Rồi bỗng, khi đầu ngón tay lướt qua một điểm nhạy cảm hơn, cơ thể cậu bỗng khẽ cử động. Đôi hàng mi hơi rung lên trước khi đôi mắt mơ màng dần mở ra. Một tiếng rên nhẹ vô thức thoát ra từ bờ môi mềm, nửa như khó chịu vì bị đánh thức, nửa như còn vương vấn dư âm từ những đụng chạm đầy mê hoặc ấy
Quang Anh lúc này vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng sự tiếp xúc đầy ám muội ấy đã khiến hơi thở cậu trở nên gấp gáp hơn. Không khí giữa hai người tràn ngập một sự căng thẳng khó diễn tả, như thể chỉ cần một chút nữa, mọi thứ sẽ không thể quay đầu lại
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
N-này cậu..
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Hửm?~
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
Cậu định làm gì?.. //rùng mình//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Làm điều nên làm thôi~ sao cậu không muốn à? //nhìn em//
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
T-tôi..
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
T-tôi sợ..
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
Lần đầu à?~
Quang Anh (Rhyder)
Quang Anh (Rhyder)
... //gật đầu//
Đức Duy (Captain Boy)
Đức Duy (Captain Boy)
//cười gian//
Mắt Đức Duy ánh lên một tia nguy hiểm khi nhìn Quang Anh đang nằm dưới thân mình, hơi thở còn rối loạn vì những đụng chạm vừa rồi. Khoảnh khắc này, cậu ta biết rõ mình đang đứng trước ranh giới không thể quay đầu
Khóe môi Đức Duy chậm rãi nhếch lên thành một nụ cười đầy ẩn ý, mang theo chút gian xảo, chút thích thú, và cả sự chiếm hữu không che giấu. Ánh mắt anh lướt qua gương mặt ửng đỏ của Quang Anh, rồi dừng lại trên đôi môi hơi hé mở như đang mời gọi
Nụ cười gian tà vẫn vương trên môi khi anh chậm rãi cúi xuống, sắp sửa phá vỡ sự trong sáng cuối cùng của người bên dưới
🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧🫧
tgiả
tgiả
Cố đọc nha mấy boà^^

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play