Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[NaTra-Black Myth:Wukong] Nhất Kiến Chung Tình .

Chương 1 :

---
Từ ngàn xưa , Thiên giới từng có một nữ thần , hiệu là Lôi Thượng Thiên Chân Quân . Tên tục : Tử Yên . Tương truyền nàng sinh ra không có cha , chỉ có một người mẹ phàm trần và viên bảo châu của sấm .
Thần khí , huyết nhân , oán và hận hợp lại làm một .
Tay nàng cầm song đao , mắt nàng nhìn thấu cả trời xanh , dưới chân từng có ngàn vạn yêu linh ngục xuống .
Người ta nói : " Khi nàng nổi giận sấm trên trời cũng run . "
Ngày nàng rơi khỏi trời .
Chỉ có núi , yêu ,và máu .
Tôn Ngộ không
Tôn Ngộ không
: Vậy ? , tiểu cô nương đó như thế nào .
Nhị Lang Thần-Dương Tiễn
Nhị Lang Thần-Dương Tiễn
: Là một vị thần nữ ngông cuồng .
Nhị Lang Thần từng thấy nhiều người sã ngã . Kẻ phản trời vì ái tình , kẻ vong ân vì quyền lực . Nhưng chưa từng có kẻ nào ,như nàng - Tử Yên .
Nàng không khóc , không quỳ , không cầu xin . Khi Ngọc Hoàng tuyết chiếu trục xuất , sấm sét nổ trên đầu , tóc nàng bạc phếch mà vẫn ngẩng mặt nhìn trời .
Tử Yên
Tử Yên
: Trời không dung ta , ta cũng chẳng cần trời .
Khi nàng quay người bước ra khỏi cổng Nam Thiên , sau lưng ấy - chẳng có cánh , chẳng có hào quang . Chỉ có vô số vết sẹo chồng lên sẹo , như những dòng văn khắc tội mà thiên đình chẳng ai dám đọc .
Từ đó , Tử Yên biến mất . Không ai biết nàng rơi về đâu .
Na Tra
Na Tra
: Là một cơn giông ngu ngốc .
Ngày ấy , Thiên Đình đầy mưa lôi , vòm trời nứt rạn . Na Tra đứng dưới điện Linh Tiêu , áo ướt sũng mưa nhìn thấy một người bị xiềng , tóc bạc xoã trên vai , mắt rực như hai mảnh sét đang sống .
Kẻ ấy là Tử Yên . Người ta gọi nàng là Lôi Thượng Chi Tôn Đao . Nhưng hôm ấy , nàng chả còn pháp bảo . Chỉ còn cơn giận và sự im lặng .
Cả trời gầm mà nàng chẳng nói nửa lời . Chỉ khi Ngọc Hoàng ra chiếu trục xuất , nàng ngẩng mặt cười khẽ .
Na Tra nhớ rõ mắt nàng , không có ai . Không có Thiên Giới , không có chúng thần , không có thứ gọi là thương hay hận . Chỉ có trống rỗng .
Hắn nghe ai đó bên cạnh run nói : Nàng ta đáng chết .
Còn hắn chỉ thấy tim mình đập loạn .
Yêu nàng từ cái nhìn đầu tiên .Dù ngàn năm trôi qua , nàng vẫn đẹp như vậy .
Nhưng trời đất không tác thành , duyên ta đành bỏ lỡ .
.
Đó là chuyện của quá khứ
Hiện tại ở Bích Thuỷ Động .
Mưa táp vào thân thể nóng như sắt nung, sấm gầm như gào.
- Tử Yên là cái tên của quá khứ .
- Dao Chi là cái tên của hiện tại, tương lai .
•^.......^•
Vì số lý do ngu xuẩn của tôi nên tôi sẽ chỉnh sửa lại nội dung truyện .
Và hy vọng tôi sẽ không drop .

Chương 2:

Mưa rơi ba ngày ba đêm không dứt . Trên đỉnh Thương Lưu , sấm quấn quanh như xích trời . Trong lòng núi , một hang đá lục sáng rực lôi quang - Bích Thủy Động .
Giữa động , thiếu nữ ngồi tựa vách , tóc than đen thả rối , tay nắm chuôi đao chôn trong đất .
Đao rỉ sét, nhưng khi gió lọt vào , vẫn nghe tiếng lôi gầm khe khẽ .
Nàng mở mắt , tia nhìn xám tro quét nhang bóng đen vừa bước vào .
Một con khỉ cao gần bằng người , áo choàng rách , cầm gậy sắt nặng trĩu , nước mưa chảy dọc theo lông xám . Hắn khịt mũi , nhìn quanh rồi nói như cười như khinh .
?
?
: Mùi sét . Cái hang này , đúng là không dành cho phàm nhân .
Dao Chi
Dao Chi
: Ngươi là ai mà dám đến đây ? .
?
?
: Tên ta chẳng quan trọng .
Thiên Mệnh Nhân
Thiên Mệnh Nhân
: Thiên Mệnh Nhân là ta . Một danh hiệu trời ban ,nhưng ta chưa bao giờ tin trời .
Dao Chi đứng dậy .
Dao Chi
Dao Chi
: Thiên Mệnh ...tức là được chọn ? .
Thiên Mệnh Nhân
Thiên Mệnh Nhân
: Ờ , còn ngươi chắc là kẻ bị bỏ ? .
Dao Chi
Dao Chi
: Ta không bị bỏ . Ta tự đi .
Gió nổi . Lôi trên đỉnh động chớp sáng , phản chiếu đôi mắt hai kẻ đối diện .
Thiên Mệnh Nhân
Thiên Mệnh Nhân
: Ngươi cũng là thần ? .
Dao Chi
Dao Chi
: Từng .
Thiên Mệnh Nhân
Thiên Mệnh Nhân
: Rồi bị đày ? .
Dao Chi
Dao Chi
: Không quỳ , nên rơi .
Thiên Mệnh Nhân
Thiên Mệnh Nhân
: Giống ta . Khác là ta không quỳ , mà cũng chẳng rơi .
Dao Chi nhìn hắn . Một giây thôi , nàng nhìn thấy trong mắt con khỉ ấy - ánh sét của chính mình .
Không hận , không thù , chỉ là tự do đến mức trơ trọi .
Dao Chi
Dao Chi
: Ngươi đến đây làm gì ? .
Thiên Mệnh Nhân
Thiên Mệnh Nhân
: Tìm lại thứ đã mất của kẻ xưa . Một người từng chọc trời khuấy biển , Tề Thiên Đại Thánh .
Dao Chi
Dao Chi
: Ta từng nghe cái tên ấy ...Một kẻ thách cả trời , mà vẫn bị trói .
Dao Chi
Dao Chi
: Mệnh trời đúng là thú vị thật .
Con khỉ quay lưng , gậy gác lên vai .
Thiên Mệnh Nhân
Thiên Mệnh Nhân
: Trời chỉ trói kẻ chịu trói . Còn nếu trời là xiềng thì đập vỡ là xong .
Dao Chi im . Mưa nhỏ lại , sấm xa dần . Nàng nhìn theo ,chỉ còn bóng lưng hắn mờ trong màn nước , đi thẳng xuống vực , không ngoái lại .
Gió lùa qua động , chạm vào hai lưỡi đao . Một lam ,một xích .Dao Chi khẽ rút Bích Lôi Đao khỏi đất .
Dao Chi
Dao Chi
: Thiên mệnh ...kẻ được chọn .
Dao Chi
Dao Chi
: Còn ta , kẻ không có chỗ trong mệnh .
Thiên Mệnh Nhân , có duyên ắt sẽ gặp lại .
°. .°
Sau cơn mưa , Dao Chi rời khỏi Bích Thủy Động .
Nàng dọc theo con suối xanh , trời đổ vàng xế , ánh mặt trời quét qua tóc nàng .
Nàng chẳng biết đi đâu ,chỉ biết là phía trước , vì sau lưng là ngàn năm ngủ trong sấm .
Dao Chi
Dao Chi
: Thần thể không cần ăn , nhưng thân phàm lại cần ...thật phiền .
Trước mặt , có quán ăn ven đường . Khói nghi ngút , vài khách đang đang đếm bạc .
Npc
Npc
: Cô nương , cô nương muốn dùng gì ..?
Dao Chi
Dao Chi
: Tất cả .
Npc
Npc
: Tất cả ...là ý gì ? .
Dao Chi
Dao Chi
: Tất cả những gì ăn được . Mang ra .
Một lát sau , bàn nàng đầy cơm , thịt , rượu , cá nướng .
Dao Chi ăn thản nhiên , không ai nói gì .
Đến khi xong , lão chủ run rẩy bước tới .
Npc
Npc
: Cô nương,...tiền .
Nàng liếc sang góc bàn có hai tên đạo tặc đang đến túi bạc .
Dao Chi
Dao Chi
: Họ có mà .
Hai tên kia chưa kịp hiểu , đao đã rút khỏi vỏ . Một tia sáng lam chớp qua ,bàn gỗ nứt làm đôi . Bạc tung toé , mùi khét của sấm lan khắp quán . Dao Chi gom lấy túi , ném một ít lên bàn .
Dao Chi
Dao Chi
: Trả tiền .
Ra khỏi quán , nàng đếm bạc , cười nhạt .
Dao Chi
Dao Chi
: Phàm giới thật lắm luật ...luật nào cũng thật phiền .
°^^^^^^^^°
Fact : Dao Chi bố láo , gặp ai cũng đánh .

Chương 3 :

Chiều rơi chậm trên mái ngói nâu .
Dao Chi đi dọc con đường đất dẫn vào một thôn nhỏ .
Mùi khói rơm và bánh nếp hoà quyện trong gió , âm thanh tiếng trống , tiếng cười lẫn tiếng hát vọng ra từ đầu làng .
Lễ hội - một thứ ồn ào mà nàng đã quên mất hàng nghìn năm .
Dao Chi
Dao Chi
: Lễ gì thế ? . | Nàng hỏi người bán hàng bên đường |
Lão già ngẩng lên , giật mình nhìn đôi mắt tro của khách lạ , ấp úng .
Npc
Npc
: A ...cô nương , khách từ phương xa à ? Hôm nay là ... ngày Tam Thái Tử Na Tra giáng phúc .
Dao Chi
Dao Chi
: Na Tra ? Cái thằng ba đầu sáu tay ấy à ? .
Npc
Npc
: Suỵt ! Nói nhỏ thôi ! . | Lão hạ giọng , mắt đảo quanh |
Npc
Npc
: Miếu ở cuối làng , chẳng ai dám nói nhiều . Người trong thôn ai cũng cúng , nhưng ...chẳng mấy ai dám bước vào .
Dao Chi cười nhạt , cầm lấy xiên bánh , cắn một miếng .
Dao Chi
Dao Chi
: Thần ban phúc mà người ta cũng sợ à ? .
Npc
Npc
: Không sợ sao được . Năm trước , một đứa trẻ lỡ nghịch thắp nhang sai giờ , sáng hôm sau sốt li bì ba ngày . Làng này từ lâu không còn nói chuyện đó nữa .
Dao Chi chẳng đáp , chỉ đi . Con đường dẫn vào trong thôn phủ đầy hoa giấy , lũ trẻ chạy quanh mang mặt nạ rồng , cờ phướn bay phần phật , hương nghi ngút .
Dao Chi
Dao Chi
: Na Tra , ngươi được người phàm dựng tượng rồi à ...?
Những bước chân nàng đi qua , người làng đều lảng tránh . Có bà lão kéo cháu mình nép vào góc tường .
Npc
Npc
: Kìa , người gì mà mắt đỏ như máu ..điềm chẳng lành đâu con ạ .
Dao Chi nghe thấy , nhưng chẳng để tâm . Nàng nhìn quanh , ánh mắt như sét lướt qua đám đông , cho đến khi dừng lại đứa bé cầm đèn lồng .
Dao Chi
Dao Chi
: Này nhóc , miếu ở đâu ? .
Npc
Npc
: Ở ...ở sau rừng trúc kia..Nhưng tỷ tỷ đừng đi . Trời sắp tối rồi . | Đứa bé chỉ tay về phía rặng trúc cuối làng , run run |
Dao Chi
Dao Chi
: Ta thích tối .
° . .°
Hương trầm từ xa toả lại , lẫn trong gió là mùi đồng lạnh và đá ẩm . Qua rừng trúc , con đường dốc dẫn tới một ngôi miếu cũ kỹ . Tường gạch mốc rêu , cửa sơn đỏ tróc từng mảng .
Nàng đứng lại , nhìn bức tượng bên trong qua khe cửa . Ánh hoàng hôn xọi xiên qua khói , phản chiếu hình Na Tra . Một giọt mưa nhỏ rơi trên mắt tượng như giọt lệ .
Dao Chi
Dao Chi
: Ngươi được thờ , còn ta bị đày .
Dao Chi
Dao Chi
: Trớ trêu thật , Na Tra .
Dao Chi siết chặt đao . Không biết là do thăm dò , hay do định mệnh trêu chọc , nàng lại sắp phải chạm vào quá khứ mà chính mình đã chôn .
Ngoài kia, tiếng sấm khẽ vọng từ xa. Trời sắp mưa. Và Bích Lôi Đao trong tay nàng, bắt đầu ngân lên tiếng gọi cũ — tiếng gọi của oan nghiệt chưa dứt.
- . .-
Mây cuộn như thác đổ , sấm gào dọc cõi trời . Trên bậc ngọc của Thiên Môn , hai bóng người đối diện nhau - một áo đen vấy máu , tóc xoã như tơ ; một mặc áo giáp vàng , gương mặt trẻ nhưng ánh mắt đã cũ . Không ai lên tiếng , chỉ có tiếng đao lôi ngân rung giữa hư không .
Tử Yên - Kẻ mang tội phản thiên , tay cầm Phẫn Thiên Lôi Kiếm , sét quấn quanh thân như rắn độc . Na Tra - Tam Thái Tử , tay giữ thương , lửa ánh lên như hoàng hôn cuối cùng của cõi trời .
Na Tra
Na Tra
: Tử Yên , dừng lại đi .
Nàng im lặng , mắt đỏ nhạt nhìn hắn như nhìn qua một lớp khói .
Na Tra
Na Tra
: Ngươi nói trời sai , ta không cãi .
Na Tra
Na Tra
: Nhưng nếu ngươi tiếp tục , ngươi sẽ không còn con đường trở lại .
Tử Yên vẫn im , nàng nghiêng đầu , ngón tay khẽ trượt dọc lưỡi đao . Môi tia lôi nhỏ vỡ ra , hắt lên mắt nàng ánh sáng xanh băng .
Na Tra
Na Tra
: Ta đã chém bao kẻ phản đạo , diệt bao yêu quái , chưa từng nương tay . Vậy mà đến trước mặt ngươi...
Na Tra
Na Tra
: Tay lại không nâng nổi thương .
Na Tra
Na Tra
: Ngươi biết không , lần đầu ta thấy ngươi - trong trận Uy Sơn - Ngươi đứng giữa bão , tóc trắng , đao đỏ . Sấm đánh xuống mà ngươi không tránh .
Na Tra
Na Tra
: Ta nghĩ , hoá ra thế gian còn có kẻ đẹp đến mức trời cũng ghen .
Nàng vẫn không thèm đáp , chỉ siết chặt chuôi đao . Mưa bắt đầu rơi , sấm dội ngang tai .
Na Tra
Na Tra
: Ngươi hận thiên đình , ta hiểu . Ngươi muốn phá cõi này , ta cũng hiểu .
Na Tra
Na Tra
: Nhưng ta mong , chỉ một lần thôi , hãy nhìn ta không phải như kẻ thù .
Tử Yên nhấc mắt , đôi đồng tử ánh lên tia lửa lạnh .
Na Tra
Na Tra
: Tử Yên ...,ta muốn được thấy ngươi cười , không phải giữa bão mà dưới trời xanh .
Lưỡi đao trong tay Tử Yên run lên , nàng nhắm mắt , lôi quang quanh người nổ tung .
Một nhát chém . Một tia sét xé đôi bầu trời .
-. .-
Dao Chi
Dao Chi
: Cái đồ nói lắm .

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play