Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Mạt Thế - Xuyên Không ] Toàn Cầu Tiến Hoá

Chap 1

Năm 2105, sau hơn tám thập kỷ kể từ ngày một loại virus có sức công phá chưa từng có bùng phát, hơn 85% nhân loại đã diệt vong. Dù thế, chẳng ai tìm ra giải pháp cho thảm họa cấp hành tinh này, chỉ có thể khốn khổ mà thích ứng với nó.
Giữa đống hoang tàn, một căn cứ quân sự cứng cõi trụ lại qua 80 năm, nhờ vào những công nghệ tiên tiến của tương lai để thích nghi với cuộc sống bên trong tường thành nhỏ hẹp, bên ngoài thế giới rộng lớn lại là những cái xác chỉ còn khao khát máu thịt.
Vì muốn lưu giữ lịch sử nhân loại đồng thời nghiên cứu ra thuốc kháng virus tang thi, những nhà khoa học hàng đầu còn sống sót đã nghiên cứu thành công một loại công nghệ mới gọi là "Siêu trí não".
Đối tượng thử nghiệm là những sinh linh vừa mới sinh, thông qua rất nhiều thuốc cùng máy móc liên quan đến sóng não, tiến hành nghiên cứu xuyên suốt quá trình lớn lên của chúng.
Những đứa trẻ dưới 10 tuổi sẽ là dùng thuốc kích thích phát triển não bộ, đến khi qua độ tuổi ấy sẽ tiến hành sử dụng máy móc, mục tiêu chính là truyền toàn bộ kiến thức của nhân loại vào não bộ của chúng, tạo ra những đứa trẻ có trí thông minh vượt qua mức "thiên tài".
[ ... ]
Tại phòng thí nghiệm số 3 của thành phố Hi Vọng, đồng hồ điện tử hiện thị đã là 00:46 nhưng ánh đèn led vẫn không có dấu hiệu ngừng chiếu sáng
Bùm---
Tiếng nổ vang lên khắp căn phòng, trong chiếc lồng kính chắc chắn, máu thịt hoà lẫn vào nhau mà văng tung toé, cái xác nát bét đến không còn nhìn ra là thứ gì
Chiếc cửa điều khiển bằng khoá điện tử mở ra, một làn sương chứa chất khử trùng phun lên cậu thiếu niên cao ráo, sau năm giây thì cậu ta đi vào phòng, cửa cũng tự đóng lại
Số 099
Số 099
Oáp~
Số 099
Số 099
Yoh! Chào buổi sáng, A Vân
Người được nhắc đến là một cậu thiếu niên khác ngồi trước một chiếc siêu máy tính đang phân tích rất nhiều mã gene và phương trình phức tạp
Số 013 -- A Vân
Số 013 -- A Vân
Một con khỉ thí nghiệm lại nổ rồi
Số 013 -- A Vân
Số 013 -- A Vân
Mau tới xem phần của cậu đi, xem vấn đề ở đâu
Số 099
Số 099
Ôi, người ta vừa đi truyền thuốc về đó
Số 099
Số 099
Cậu phải để tôi nghỉ ngơi một chút chứ
Nói rồi, số 009 đi đến bàn làm việc của mình, mở một chiếc siêu máy tính khác lên mà click chuột máy cái, bắt đầu đọc một bộ truyện nào đó
Số 099
Số 099
Ây, còn 43 chương nữa là hết rồi
Số 099
Số 099
Để tôi đọc cho A Vân nghe nhé~
Số 013 -- A Vân
Số 013 -- A Vân
...
A Vân im lặng không đáp, ánh mắt chỉ tập trung nhìn vào đoạn gene cùng phương thuốc mới nhất vừa được thử nghiệm
Số 099 ở gần đó cười cười nhìn y rồi bắt đầu đọc to tình tiết quyển tiểu thuyết không biết là do tên nào rảnh rỗi, mạt thế lại đi sáng tác sách
Trôi qua ba tiếng, A Vân vẫn là không nghĩ ra liều thuốc mới có vấn đề ở đâu. Số 099 với cái giọng đọc chậm rãi chẳng khắc nào chỉnh 0.5 cuối cùng cũng đã đọc xong
Số 099
Số 099
Tổ đội Hoả Diễm cuối cùng đã quay về căn cứ, lúc đi 237 người, khi về 13 người
Số 099
Số 099
Tang thi triều đã qua đi, kết thúc nhưng cũng là khởi đầu
Số 099
Số 099
Hành trình của Hoả Diễm đội sẽ lần nữa bắt đầu, tạm biệt và hẹn gặp lại
Đọc xong, số 099 thở ra một hơi dài, trang web cũng được đóng lại. Cậu ta vươn vai một cái, tươi cười nhìn sang con người chăm chỉ kia
Số 099
Số 099
A Vân, có hay không?
Số 013 -- A Vân
Số 013 -- A Vân
Quay lại làm việc
Số 099 bất lực thở dài, A Vân thật sự y như một cỗ máy chỉ biết làm việc và làm việc, dù đã ở bên cạng nhau ba năm nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể thân thiết
Số 099
Số 099
Ôi trời, cha của tôi ơi, có thể đừng nghiêm túc quá được không?
Số 099
Số 099
Cậu nhìn tôi đi, rồi lại nhìn lại cậu mà xem
Số 099
Số 099
Chỉ trong bốn ngày chúng ta đã ra ra vào vào phòng Sự Sống nhiều đến hai bàn tay đếm không xuể
Số 099
Số 099
Nếu không phải truyền máu thì chính là truyền thuốc giảm đau và thuốc an thần liều cao
Số 099
Số 099
Chúng ta chính là sắp chết tới nơi rồi!!
Số 099
Số 099
Cậu không thể ngừng cái nghiên cứu chó chết đó một chút được à!?
Mối quan hệ giữa A Vân và 099 rất đặc biệt, A Vân là thế hệ nghiên cứu thứ 3 và là kẻ duy nhất sống sót, còn 099 là kẻ sống sót ở thế hệ thứ 5 từ gene của A Vân
A Vân đã sống được 5 năm, còn 099 là 3 năm, thời gian của họ đã không còn nhiều kể từ khi cơ thế có dấu hiệu mục rửa từ bên trong
Tính cách của họ rất khác biệt, nếu 099 là kẻ mong cầu một cuộc sống đúng nghĩa của nhân loại thì A Vân chỉ mong làm xong nhiệm vụ và chết đi
Số 013 -- A Vân
Số 013 -- A Vân
Quay lại làm việc
Số 099
Số 099
Cậu!!

Chap 2

[ ... ]
Ngày 25 tháng 12 năm 2125, A Vân cùng 099 đồng loạt được đưa vào phòng Sự Sống trong sự khẩn trương của toàn phòng thí nghiệm
Những bác sĩ, những nhà khoa học lão làng ấy không phải lo lắng cho sinh mạng của hai đứa trẻ còn chưa qua thành niên, họ là lo cho thành quả nghiên cứu của mình
Số 099
Số 099
A- A Vân... A Vân...
Số 099
Số 099
Tôi sợ lắm- tôi không muốn...
Trong khi cơ thể đau đớn như bị xé toạc từng bộ phận, 099 vẫn cố gắng dùng chút sức lực mà lao qua giường bệnh của A Vân
Hai mắt cậu thiếu niên ước đẫm nắm tay bàn tay lạnh lẽo của người đặc biệt nhất cuộc đời ngắn ngủi này, run rẫy than khóc tựa như làm nũng với người anh trai
Số 013 -- A Vân
Số 013 -- A Vân
Đừng- nói nhảm nữa...
Số 013 -- A Vân
Số 013 -- A Vân
Quay về giường đi...
A Vân không phải kẻ vô cảm, hai bên gò má đã rơi lệ nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng như thường ngày, y chẳng biết nên biểu lộ cảm xúc thế nào cả, bởi y không được dạy điều đó
Rồi, giây phút gần gũi ngắn ngủi ấy trôi qua như cái chớp mắt, những người xung quanh rất nhanh đã tách họ ra rồi đẩy vào hai căn phòng khác nhau bắt đầu cứu chữa
Không biết đã trôi qua bao lâu, A Vân nằm trên giường phẫu thuẫn nghe thấy rất nhiều giọng nói, cảm nhận từng phần trong cơ thể bị lấy ra rồi lại thay thứ khác vào như chơi đồ chơi xếp hình
Y rất đau, nhưng lại không thể nói rằng bản thân rất đau, trong khoảnh khắc gần kề cái chết, tâm trí giữa y cùng 099 như liên kết với nhau, cảm nhận rõ ràng nỗi đau mà đối phương đang phải gánh chịu
Tingggg-----
Một hồi âm thanh dài vang lên trong tìm thức, mọi thứ xung quanh im lặng đến đáng sợ, chỉ còn bóng tối dài vô tận đang bao bộc lấy tâm trí
A Vân không còn cảm nhận được gì nữa, cơ thể như chìm vào giấc ngủ dài và không thể đánh thức, trong những giây cuối cùng, y đã nghe được tiếng tim ngừng đập của 099
" Dậy đi "
" Mau tỉnh dậy đi!!! "
Một âm thanh xa lạ vang lên trong đầu y như ai đó đang hét vào tai, A Vân từ bóng tối vô tận bỗng dưng bừng mở mắt
" Nơi này... "
" Tôi... còn sống sao? "
A Vân cảm nhận được bản thân đang nằm trên chiếc giường êm ái, máy lạnh bật vừa đủ, trước mắt mà trần nhà được sơn màu xanh trời
Y cảm nhận được hai tay, hai chân, mọi thứ trên người đều rất đỗi mình thường và khoẻ mạnh, cái cơ thể lạnh lẽo như máy móc trước kia như đã được thay thế hoàn toàn
" Cảm giác này... "
" Thật kỳ lạ... "
A Vân đưa tay phải lên, chạm rãi ngắm nhìn cổ tay. Không đúng! Số hiệu của y đâu rồi? Cái 013 chó chết kia biến đâu mất rồi!?
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Cái quái gì thế...?
Đầu óc dần tỉnh táo, lúc này A Vân mới nhận ra giọng nói này vốn không phải của y, cái tay trắng trẻo thon thả lại mịn màng này càng chắc chắn không phải của y
Đồng tử hơi giãn ra vì kinh ngạc, A Vân ngồi bật dậy và dáo dác nhìn quanh phòng, cái kiến trúc cổ lổ sĩ này so với năm 2125 không khác gì thời kỳ đồ đá
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Nơi quái nào đây...?
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Nằm mơ...?
A Vân hoàn toàn không biết bản thân là đang tình táo hay đang mơ, nhìn thấy ở cạnh tủ quần áo có cái gương dài, y liền vội xuống giường rồi chạy qua đó
Ngắm nhìn bản thân trong gương, mái tóc trắng mềm mại, ngũ quan hoàn hảo, nhất là đôi mắt màu xanh lục tựa như đồng cỏ tươi tốt kia, thật xa lạ
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Gương mặt này... cả thân thể này...
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Hoàn toàn không phải của mình...
Chậm rãi đặt tay lên ngực trái, cảm nhận trái tim đang đập rất rõ ràng khiến cảm giác chân thực ngày càng cao, trái tim y chưa bao giờ đập rõ nhịp như thế
Nhưng đây lại rốt cuộc là chuyện gì? Cái đầu óc siêu phàm của một vật thí nghiệm vẫn không nghĩ ra rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào, quá phản khoa học rồi
Châu Thư Vân
Châu Thư Vân
Xin chào
Hình ảnh phản chiếu trong gương bất chợt thay đổi thành một người khác, tuy khuôn mặt giống hết nhưng lại trông già dặn hơn
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Ngươi là ai?
A Vân cảnh giác mà khẽ cau mày, hai chân cũng nhanh chóng lùi lại một bước, giữ khoảng cách với chiếc gương dài
Châu Thư Vân
Châu Thư Vân
Tôi tên Châu Thư Vân, thân thể cậu đang dùng là của tôi
Châu Thư Vân
Châu Thư Vân
Nói chính xác hơn, là của tôi khi 18 tuổi
Châu Thư Vân mỉm cười hiền hoà, dùng chất giọng ôn nhu mà nhẹ nhàng giải thích với người bất chợt bị kéo đến nơi này

Chap 3

Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Ngươi muốn gì?
A Vân lạnh lùng nói, đôi mắt xanh lục sắc bén như dao mà liếc nhìn Châu Thư Vân ở trong gương
Châu Thư Vân
Châu Thư Vân
Thật ra tôi không nghĩ bản thân cần giúp đỡ, chỉ là...
Châu Thư Vân
Châu Thư Vân
Khi tôi chết đi và đột nhiên trở thành như thế này, và cậu đã bị kéo đến đây
Châu Thư Vân
Châu Thư Vân
Dù sao cũng xem như là ý trời, chúng ta khá có duyên đấy
Châu Thư Vân
Châu Thư Vân
Nên hãy thay tôi sống thật tốt và đừng chết sớm quá nhé cậu nhóc
Châu Thư Vân vẫn dùng một nụ cười đầy ôn nhu nhìn A Vân đang tồn tại trong thân thể thời trẻ của bản thân
Trong ánh mắt chứa đựng chút tiếc nuối cùng hối hận, nhưng rồic Châu Thư Vân chỉ kịp nói vài câu ngắn ngủi như thế rồi biết mất
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Sống...?
A Vân lần nữa đặt tay lên ngực trái, trái tim ấm nóng đang không ngừng đập đại hiện cho một sức sống mãnh liệt mà y chưa từng cảm nhận được
Đột nhiên, một loạt ký ức như thuỷ triều ập đến khiến A Vân không khỏi cau mày khó chịu vì cơn đau đầu như búa bổ ấy, nhưng y đã quen với chúng, chỉ có điều thân thể này hơi yếu ớt
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Mạt thế... trùng sinh?
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Là bộ tiểu thuyết đó sao...
Những ký ức vừa nhận được vừa là của nguyên chủ Châu Thư Vân, cũng vừa là của một Châu Thư Vân của tương lai khi phải sinh tồn trong thời đại mạt thế tàn khốc
A Vân nhận ra đây là quyển tiểu thuyết mà 099 đã luôn lải nhải bên tai y, khiến y dù không muốn nghe nhưng vì bộ não siêu phàm mà đã khắc ghi nó vào kí ức
Quyển tiểu thuyết ấy nói về một nhân vật nam tên Hoa Vịnh, sau khi mạt thế đến, cậu ta lập một đội nhỏ cùng Diêu An Na, Trịnh Tuấn, Châu Thư Vân và vài người khác
Diêu An Na tính tình yếu đuối lại thích làm thánh mẫu, vì lòng tốt đó mà lấy được lòng không ít người, trong đó có Trịnh Tuấn đã đem lòng yêu sâu đậm cô ta
Và nguyên chủ Châu Thư Vân thân là thanh mai trúc mã của Diêu An Na cùng vì cô ta mà xông pha rất nhiều, một lần vì gặp quá nhiều tang thi mà bỏ mạng
Còn nam chính Hoa Vịnh kia là do một lần đội của họ gặp phải đám cướp, vừa muốn vật tư vừa muốn sắc, trong lúc bỏ chạy vì chênh lệch thực lực lẫn số lượng thì Hoa Vịnh bị bỏ rơi
Vì thế không những xém chút bị đám cầm thú kia giở trò đòi bại mà còn gặp tang thi rồi bị chúng ăn thịt, suốt quá trình ấy đau đớn đến không còn gì để tả
Rồi Hoa Vịnh trùng sinh quay lại trước mạt thế, vì thế mà có rất nhiều thông tin giúp sinh tồn trong thời loạn, còn lập hẵng một dàn hậu cung khá là chất lượng
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Còn có cả thứ phi khoa học như dị năng nữa
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Theo như mấy lời vớ vẩn 099 đọc thì Châu Thư Vân có dị năng hệ phong
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Đau đầu chết mất...
A Vân cảm thấy vừa không muốn sống lại vừa có chút muốn sống, trước kia chưa từng nghĩ có thể có một cuộc đời như người bình thường nhưng bỗng nhiên đến khi chết đi rồi lại sống lại
Điều này khiến đầu óc y khá mông lung, phần lớn là do những ký ức chứa đầy "cảm xúc" của nguyên chủ Châu Thư Vân, trong một thoáng, y cảm thấy bản thân cũng là người bình thường
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Thôi vậy...
Châu Thư Vân -- A Vân
Châu Thư Vân -- A Vân
Xem như đang nằm mơ đi

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play