Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Harry Potter ] Lời Ru Của Kẻ Phản Bội

Chap 1: Huyết thống bị nguyền rủa

Biệt thự Lestrange không bao giờ ấm áp.
Ánh sáng từ lò sưởi chỉ làm nổi bật thêm sự lạnh lẽo trong từng phiến đá cẩm thạch.
Trong những đôi mắt vô hồn treo trên tường, trong cả bầu không khí đặc quánh mùi quyền lực.
Drusilla ngồi im lặng trên ghế, lưng thẳng như một con búp bê sứ hoàn hảo.
Rodolphus đứng cạnh em, còn cha mẹ họ ngồi phía trên, đôi mắt nghiêm khắc dõi theo em không rời.
“Drusilla”
Giọng người cha trầm thấp, không phải là lời trách móc, mà là một lời tuyên bố.
Em ngước lên.
Đôi mắt em phản chiếu bóng dáng họ, nhưng trong đáy mắt lại có thứ gì đó mà không ai nhận ra—một vết nứt nhỏ, không đáng kể, nhưng không thể xóa nhòa.
“Họ nói con đã giúp con trai nhà Avery.”
Drusilla mỉm cười. Không hối lỗi, không sợ hãi.
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Vâng.
Không khí trong phòng trùng xuống.
Rodolphus nhíu mày.
Mẹ em cất giọng, nhẹ như tơ lụa nhưng ẩn chứa sự lạnh lẽo vô tận.
“Tại sao?”
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Bởi vì con muốn.
Bốp.
Rodolphus bật cười khẽ khi tiếng quạt trong tay mẹ quét ngang không khí, để lại một vết đỏ nhạt trên má em.
Không đau, chẳng là gì so với những gì đang sục sôi bên trong em.
Mẹ nghiêng đầu, ánh mắt dò xét.
“Drusilla, con không phải là một kẻ ngu ngốc.”
“Đừng để ta phải nghi ngờ.”
Đừng để họ nghi ngờ.
Drusilla cúi đầu, không thấp kém, không khuất phục, mà như một kẻ đang đóng vai hoàn hảo của mình.
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Con xin lỗi.
Họ hài lòng, luôn hài lòng với em.
Không ai trong số họ biết rằng, em chẳng hề trung thành, em chỉ đang chờ đợi.
Chờ đến lúc chính tay mình đập tan những điều họ tin tưởng.

Chap 2: Kẻ hoàn hảo trong mắt mọi người

Drusilla lớn lên giữa những bức tường lạnh lẽo của biệt thự Lestrange, nơi mọi lời nói, cử chỉ đều phải hoàn hảo như một vở kịch không có chỗ cho sai lầm.
Em được dạy dỗ như một quý tộc thực thụ—đọc sách về huyết thống, học cách kiểm soát biểu cảm, luyện đũa phép với độ chính xác tuyệt đối.
Mẹ dạy em cách bước đi mà không tạo ra âm thanh.
Cha dạy em cách nhìn thẳng vào người khác mà không cần cúi đầu.
Rodolphus—anh trai em—thì dạy em cách chiến đấu, cách giành lấy thứ mình muốn mà không bao giờ tỏ ra yếu đuối.
Họ luôn hài lòng với em.
Drusilla Lestrange là một người thừa kế hoàn hảo.
Và đó là lý do không ai nhận ra rằng, ngay từ đầu, em chưa từng tin vào những điều họ giảng dạy.
————
Hogwarts—Định mệnh đã viết sẵn.
Ngày nhập học của em diễn ra trong lặng lẽ.
Không có sự phấn khích, không có mong chờ.
Một Lestrange không cần phải háo hức với Hogwarts, bởi số phận của họ đã được định sẵn.
Và như những gì đã dự đoán, chiếc Nón Phân Loại chỉ mất chưa đến ba giây để thét lên.
"Slytherin."
Drusilla bước xuống bàn Slytherin, lướt qua những ánh mắt đánh giá.
Một số nhận ra em là ai.
Một số khác chỉ đơn giản thấy được sự kiêu ngạo trong ánh mắt em mà không cần biết đến danh xưng.
Em không quan tâm, ngồi xuống, tay đặt lên bàn, lặng lẽ quan sát mọi thứ.
Là con gái út của gia tộc Lestrange, em không có quyền phạm sai lầm. Không có quyền yếu đuối.
Hogwarts là một sân khấu mới.
Và em vẫn là một diễn viên.
————
Ngay từ những buổi học đầu tiên, em đã chứng minh bản thân là một học sinh xuất sắc.
Em không chỉ giỏi.
Em hoàn hảo.
Drusilla ngồi trong Đại Sảnh Đường, nhưng em không để tâm đến bữa ăn trước mặt.
Dao nĩa trong tay em di chuyển như máy móc, cắt từng miếng thức ăn một cách chính xác, như thể đây là một bài tập hơn là nhu cầu thực sự.
Trước mặt em, Rodolphus Lestrange lặng lẽ quan sát.
Anh trai em không phải người nhiều lời.
Nhưng ánh mắt anh ta luôn sắc bén, đủ để khiến những kẻ yếu hơn phải cúi đầu.
Rodolphus Lestrange
Rodolphus Lestrange
Em làm tốt lắm.
Giọng Rodolphus trầm và ngắn gọn, như một mệnh lệnh được đưa ra thay vì một lời khen.
Drusilla đặt dao nĩa xuống, ngước nhìn anh.
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Anh nghĩ vậy à?
Rodolphus nhếch môi, nhưng nụ cười của anh không hẳn là ấm áp.
Nó chỉ là một biểu cảm mờ nhạt, khó đoán.
Rodolphus Lestrange
Rodolphus Lestrange
Thầy cô thích em.
Rodolphus Lestrange
Rodolphus Lestrange
Điểm số của em cao.
Rodolphus Lestrange
Rodolphus Lestrange
Không ai có thể xem thường em cả.
Anh ngừng lại một chút, rồi chậm rãi nói thêm.
Rodolphus Lestrange
Rodolphus Lestrange
Em là một Lestrange tốt.
Drusilla không trả lời ngay. Em chỉ nghiêng đầu, như thể đang cân nhắc từng từ của anh.
"Một Lestrange tốt."
Đó không phải là điều em muốn nghe.
Nhưng đó là điều em phải nghe.
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Cảm ơn, anh.
Em đáp lại bằng một giọng điệu không quá nồng nhiệt, cũng không quá lạnh lùng—một sự cân bằng hoàn hảo.
Rodolphus gật đầu, ánh mắt sắc như dao quét qua em.
Rodolphus Lestrange
Rodolphus Lestrange
Cứ tiếp tục như vậy.
Drusilla cười nhạt.
Dĩ nhiên.
Đó là điều em đã làm từ trước đến nay.

Chap 3: Hoa độc nhà Lestrange

Drusilla không cần đến một lý do để gây rối, kể cả luật lệ cũng không ngăn cản được em.
Và em khinh thường những kẻ yếu.
Khi em bước qua hành lang đông đúc, các học sinh khác tự giác dạt sang hai bên.
Không ai muốn cản đường em, không ai muốn thu hút sự chú ý của em.
Nhưng đôi khi, vẫn có những kẻ không biết điều.
Và hôm nay, em đã tìm được một kẻ như thế.
Một đứa máu lai vừa vội vã thu dọn đống sách bị rơi trên sàn, vừa nhìn em bằng ánh mắt cảnh giác.
Một giọng nói cứng cỏi vang lên giữa hành lang.
?
?
Tránh ra.
Drusilla dừng bước, nhướng mày.
Tránh ra?
Nó vừa bảo em tránh ra?
Không ai trong Hogwarts nói với em câu đó.
Không ai dám.
Không gian xung quanh trở nên căng thẳng.
Bọn thuần huyết hay lẽo đẽo theo Drusilla lập tức tản ra, chặn hai đầu hành lang.
Đứa máu lai chớp mắt, nó hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng đã quá muộn.
Drusilla nhẹ nhàng cúi xuống, nhặt một cuốn sách dưới sàn lên.
Em xoay xoay nó trong tay, ánh mắt lướt qua tựa đề. Một cuốn sách Lịch sử Pháp thuật cũ.
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Mày nói lại xem?
Em chậm rãi nói, giọng điệu gần như dịu dàng.
Đứa máu lai nuốt khan.
?
?
Tôi...tôi chỉ muốn lấy lại sách của mình.
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Vậy à?
Drusilla nghiêng đầu, rồi đột ngột siết chặt cuốn sách bằng một tay, bẻ cong gáy sách đến mức gần như rách toạc.
Đứa máu lai tái mặt.
Drusilla bật cười khẽ.
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Mày có biết máu lai khác máu bùn ở điểm gì không?
Không đợi đối phương trả lời, em cúi xuống, kề sát vào tai nó, thì thầm.
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Chẳng có khác biệt gì cả.
Rồi em đột ngột giơ chân, đạp thẳng vào ngực đứa máu lai, Cú đạp mạnh đến mức nó văng ra xa, lưng đập vào tường.
Đám đông học sinh xung quanh lập tức im bặt.
Một số cúi đầu bước đi thật nhanh, giả vờ như không thấy gì.
Một số đứng im, hồi hộp quan sát.
Drusilla ném cuốn sách xuống đất.
Một đứa trong nhóm lập tức bước lên, giẫm mạnh lên gáy sách, nghiền nó xuống sàn.
Drusilla Lestrange
Drusilla Lestrange
Mày không nên chặn đường tao.
Drusilla khẽ cười, rồi quay lưng bước đi.
Không ai dám cản em.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play