Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Caprhy] Mợ Út , Đừng Khóc

chapter 1

Chuyện kể về 2004 , tại một vùng nông thôn , xa xăm nọ.. trong căn biệt phủ xa hoa lộng lẫy của Hoàng Gia..
Cánh cổng cao vút , phủ đầy hoạ tiết kì công , kèm theo có cả những chậu cây đắt tiền được trưng bày ngay hai bên cổng
Tiếng lành đồn xa .. cậu Út nhà họ Hoàng , Hoàng Đức Duy , là một người nổi tiếng tài ba , đa tài đa sắc , đỗ loại giỏi rất nhiều khoá học. Họ nói , ai mà là vợ của cậu Út , chắc chắn sẽ phải rất có phước
- Quay ngược về phía của em -
Nguyễn Quang Anh , một cậu bé bán bánh mì nghèo khổ , em từ bé đã phải tập làm quen với những lời chửi bới , đánh đập , h.ành hạ của người dì ghẻ
Em chưa từng cảm nhận được sự ấm áp , hạnh phúc , cái khoảng khắc duy nhất em cảm thấy hạnh phúc chính là bán hết bánh mì..
Ngay cả một ổ chừa cho bản thân , em cũng bán đi , em sẵn sàng bỏ bữa để có tiền cho bà dì ghẻ ác độc đó..
Đêm định mệnh , dòng người tấp nập qua lại vội vã , em lại mở bán như mọi ngày trong cửa hàng xộc xệt , cũ nát , lâu năm mà ba mẹ để lại cho em..
Mụ Dì
Mụ Dì
//đi ra chỗ em đang bán//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//đang làm bánh// Ủa dì.. sao dì không ở trong nhà-
Mụ Dì
Mụ Dì
//tát em//
CHÁT
Chưa nói dứt câu em đã bị mụ cho một cú tát trời giáng , em ôm má ngơ ngác không hiểu chuyện gì
Mụ Dì
Mụ Dì
M.ẹ kiếp!! Mày định để tao đói chết hả?
Mụ Dì
Mụ Dì
Đồ ăn đâu??!! //tức giận mà nắm đầu em giật ngược ra sau//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Hức..dạ..dạ..có liền ạ..hức
Mụ Dì
Mụ Dì
//hất ra// LẸ!! Thằng vô tích sự
Mụ Dì
Mụ Dì
//ngồi xuống ghế//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//nức nở mà gói bánh mì cho mụ//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
"Đ..Đây là phần của mình , ổ cuối cùng rồi.."
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
"Thôi kệ..nhịn thêm nốt hôm nay chắc không sao đâu."
Mụ Dì
Mụ Dì
THẰNG V.Ô DỤNG KIA?! MÀY ĐỊNH CH.ẾT Ở XÓ XỈNH NÀO RỒI HẢ?! //tức//
Mụ Dì
Mụ Dì
Đồ ăn đâu!!? //hét//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//vội mang ra// Dạ đây hức..
Mụ Dì
Mụ Dì
//giật lấy// Phiền vãi ra
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//mủi lòng mà đi ra dọn hàng bán tiếp//
Murise | Cô
Murise | Cô
//đi đến// Chào bé bánh mì nhé
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Ủ..ủa..? Chị Murise
Murise | Cô
Murise | Cô
//lôi hộp thu*c l.á ra//
Murise | Cô
Murise | Cô
Chậc- chắc bé biết chị đến đây có mục đích gì rồi đúng không nhỉ? //châm lửa//
Giọng cô lạnh tanh , nghe cứ như một luồng gió vô hình thổi qua tâm trí đang run sợ của em
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
D-Dạ.. //cúi mặt//
Murise | Cô
Murise | Cô
//lôi đầu mụ dì ra// Bà chừng nào chịu trả tiền cho tôi?!
Mụ Dì
Mụ Dì
Aaaa… tôi xin nốt 2 tháng nữa thôi…aaa
Mụ Dì
Mụ Dì
Murise ..!! //quỳ xuống ôm chân cô//
Mụ Dì
Mụ Dì
Tô..tôi xin cô.. cô làm gì cũng được..cho tôi thêm 2 tháng nữa thôi , tôi xin cô.. //van xin//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
… //chỉ lặng lẽ đứng nhìn//
Murise | Cô
Murise | Cô
Tch-!! //hất mụ ra//
Murise | Cô
Murise | Cô
Dơ b.ẩn quá!! //phủi//
Murise | Cô
Murise | Cô
Bà biết bà thiếu tôi 3 năm nay rồi không?
Murise | Cô
Murise | Cô
Lúc nào đến đòi bà cũng hẹn tôi ngày này qua ngày khác.. bà hẹn như viết tâm thư vậy đó
Mụ Dì
Mụ Dì
Tôi xin cô… //quỳ//
Murise | Cô
Murise | Cô
Không nói nhiều , không có tiền thì .. chuẩn bị đốt cái tiệm bánh mì này đi!!
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//bất ngờ// Cô Murise..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con xin cô mà , cô làm gì con cũng được , miễn cô đừng đốt cửa hàng này…hức..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Đây là tâm huyết cả đời của ba mẹ con hức.. //khóc//
Murise | Cô
Murise | Cô
//mủi lòng//
Murise | Cô
Murise | Cô
//xoa đầu em// Cậu bé à , cô cũng kh muốn đâu
Murise | Cô
Murise | Cô
Nhưng mụ này thiếu dai quá
Murise | Cô
Murise | Cô
Cô đành thôi con //bỏ tay ra//
Mụ Dì
Mụ Dì
Murise!! T..tôi .. có cách rồi
Murise | Cô
Murise | Cô
? //khó hiểu//
Mụ Dì
Mụ Dì
Cô.. tôi bán thằng nhóc này!! //chỉ em//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
!!!? //bất ngờ//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dì!!? Dì biết dì đang nói gì không ..hức??
Mụ Dì
Mụ Dì
//tát em//
CHÁT
lại thêm một nỗi đau trực tiếp đổ dồn lên khuôn mặt xinh xắn của em
Mụ Dì
Mụ Dì
Mày c.âm!! Tao bán mày rồi //tức//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
D..dì..? //nức nở//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con xin dì mà..hức..con không muốn bị bán hức..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Họ đánh con..hức..đau lắm dì ơi..hức..
Mụ Dì
Mụ Dì
//hất mạnh em ra// M..Mày cút đi!!
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Hức..hức
Murise | Cô
Murise | Cô
Cô bán nó thật à? //hỏi//
Mụ Dì
Mụ Dì
Ừ!! Tôi bán nó! //kiên quyết//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//sụp đổ//
Murise | Cô
Murise | Cô
Được!! Nhóc này nhìn xinh xắn , trắng trẻo , thơm ngon như này //nâng cằm em lên//
Murise | Cô
Murise | Cô
Chắc cũng thu được bội tiền //bỏ tay ra//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//run sợ//
Mụ Dì
Mụ Dì
Bán nó đi!! Tôi đi đây ..!! //bỏ đi//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dì..? Hức…hức.. //nhìn theo bóng lưng mụ//
Murise | Cô
Murise | Cô
Quang Anh? //đỡ em//
Murise | Cô
Murise | Cô
Theo tôi , tôi cho bé đi làm
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
L…làm gì ạ..hức..?
Murise | Cô
Murise | Cô
Theo tôi rồi biết
Murise | Cô
Murise | Cô
//lên xe//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//theo cô//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//lặng lẽ ngắm nhìn tiệm bánh mì lần cuối//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//lặng lẽ rơi giọt nước mắt//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
"Con xin lỗi ba mẹ nhiều.."
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
"Con không bảo vệ được tâm huyết của ba mẹ rồi..hức.."
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//nhắm chặt mắt mà khóc//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//lấy hai tay che đi//
Murise | Cô
Murise | Cô
//thoáng nhìn thấy//
Murise | Cô
Murise | Cô
"Số thằng bé này cứ sao thế nhỉ? Haizz.."
Chiếc xe cứ mãi lăn bánh đến khu biệt thự xa hoa..
Em hoảng hốt thoáng nhìn khung cảnh lộng lẫy trước mắt.. như là một đứa trẻ lên ba khi thấy kẹo vậy.. đôi mắt long lanh không ngừng mở to đó , đang hồn nhiên ngước nhìn những căn biệt phủ to lớn trước mắt..
.
________________

chapter 2

*Écc
Chiếc xe dừng chân trước ngôi biệt phủ lộng lẫy , xa hoa dường như bậc nhất ở khu villa này
Murise | Cô
Murise | Cô
//xuống xe// Xuống đi em
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//rón rén bước xuống//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//ngỡ ngàng và bất giác há miệng//
Murise | Cô
Murise | Cô
//phì cười// bất ngờ lắm à nhóc
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//nhận ra - thu lại nụ cười// d..dạ vâng
Murise | Cô
Murise | Cô
Đây là biệt phủ của Hoàng Gia , một gia tộc khét tiếng nhất sài thành này , chị định cho em làm giúp việc trong đây
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
HẢ? Hoàng Gia ạ? //bất ngờ//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Th..thôi chị .. em thấp hèn , dơ bẩn như này , sao mà vào chung được chứ ạ.. //cúi gầm mặt//
Murise | Cô
Murise | Cô
Nào..!! Chị thương nhóc lắm mới giới thiệu vào làm đó //nhếch//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
V-Vâng.. //cúi//
Con Nhị
Con Nhị
//mở cổng// Xin chào Murise !!
Con Nhị
Con Nhị
//nhìn em// Ồ , đây là người mà chị nói sao?
Murise | Cô
Murise | Cô
Đúng rồi , em ấy khổ sở lắm.. !! Mụ dì ghẻ đó , bán em ấy cho ta rồi , bây giờ em ấy sẽ làm giúp việc bếp núc trong Hoàng Gia
Con Nhị
Con Nhị
Hừmmm… //nhìn sơ//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//khép nép//
Con Nhị
Con Nhị
Dạ vâng!! Mời cậu vào nhà
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//đi theo sau Nhị//
*cạch
Cánh cửa gỗ mở ra , một không gian rộng rãi , bộ bàn ghế bằng vàng to lớn đập thẳng vào mắt em
Em thầm nghĩ : "Tại sao lại có một gia tộc giàu đến như thế?"
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
//đi xuống// Ồ , người mới à Nhị?
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//vội cúi người chào bà// C..con chào Hoàng Phu Nhân..
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Nào , nhìn cũng xinh phết //đi lại//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//theo sau// Là ai vậy mẹ?
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Giúp việc mới đó con..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//nhìn em//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//thẳng người// D-Dạ.. con chào cậu chủ..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Gọi ta là cậu Út
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ..cậu Út
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Hừm.. Cậu là một trong những người may mắn đó.. được Hoàng Gia nhận thẳng , lại còn được đứng ngang hàng nói chuyện với ta như thế //nhìn sợ lược em//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
D-Dạ.. //run nhẹ//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
//nhìn đồng hồ// Gần tối rồi , con xuống làm hộ Phu Nhân mâm cơm nhé
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Vâng thưa Phu Nhân!! //vội chạy đi//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Con Nhị!! Lấy bát đũa ra đi , em ấy sắp qua r
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Còn đứng trơ người ra đấy
Con Nhị
Con Nhị
Vâng thưa cậu Út //đi//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
//ngồi xuống// Haizz.. Đức Duy à
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Dạ?
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Mẹ thực sự không phải cấm cản tình yêu của con.. nhưng .. con cứ yêu con bé kia như thế , mẹ nghĩ không nên đâu con à
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Mẹ khuyên con , nên xem xét kĩ lại mối quan hệ này đi .. //nhâm nhi trà//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Mẹ ơi, con yêu cô ấy mà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Mẹ biết , nhưng cô ta vốn mang tiếng lăng loạ với nhiều đàn ông khác , con nhớ thằng bạn trí cốt cũ của con không? Cô ta đang có thai của nó? Cô ta từng cướp đi hạnh phúc của rất nhiều người phụ nữ khác?
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Con thực sự muốn yêu một người phụ nữ ăn chơi , xa đoạ như vậy hả? Con nên nhớ , con là cậu Út của Hoàng Gia , họ Hoàng không thể chấp nhận có con dâu ăn chơi như thế đâu!
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
……
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Tuỳ con , mẹ không xen vào nữa //đặt tách trà xuống//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//bưng mâm cơm ra// Dạ con mời Phu Nhân và cậu Út dùng bữa
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Con tên gì?
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ con là .. Nguyễn Quang Anh ạ..!! //cười//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
"!! Nguyễn Quang Anh?"
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
"Tên sao cứ quen quen.."
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Cậu à? Bộ hoàn cảnh khó khăn lắm hả
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Hmm..dạ..
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Kể ta nghe
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//kéo ghế ra// Ngồi đi
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//ngồi// Dạ..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Chuyện là từ bé khi sinh ra , ba mẹ con đổ nợ , họ không chịu nổi áp lực nên đã nhả.y cầu t.u.t.u , con chỉ biết dựa vào cái cửa hàng bánh mì mà ba mẹ để lại để sống qua ngày..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con sống với dì , dì con thường xuyên đánh đập con , nói con vô dụng , suýt bán con cho mấy kẻ bienthai ạ..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Cho đến tối hôm nay , dì con bị chị Murise đến đòi nợ cờ bạc , dì bảo kh đủ tiền để trả , nên dì bán con cho chị.. //cúi mặt//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
?
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
C-Con.. ngồi trên xe , con cứ lo sợ là sẽ bị bán đến mấy chỗ đáng sợ khác , con kh muốn tiệm bánh mì của ba mẹ bị th.iêu đốt , nên con .. //bấu tay//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//kìm nén cảm xúc//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Q-Quang Anh.. ta hiểu rồi
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Ta xin lỗi , ta khơi dậy quá khứ con rồi
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ không sao ạ.. //gượng cười//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
//đưa bát cơm cho em// Ăn miếng cho có sức đi con
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ thôi.. con ăn rồi ạ //nói dối//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Nói dối không chớp mắt luôn sao? //cười//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Bụng con nhỏ tí thế mà ăn rồi á? Ta hiểu con quá , ăn đi , thoải mái đi con //để trước mặt em//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ..con cảm ơn phu nhân nhiều ạ.
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//vội cầm lấy bát cơm mà ăn//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Ăn từ từ thôi , có ai dành với mày đâu
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ..
Khi cả ba đang quây quần ăn cơm thì..
*ting tongg
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//chạy ra + mở cửa// Em!!
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
//nũng nịu// Nhớ anh quá đi à~
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Ngọc Lựu , sao qua đây vậy , không ở nhà nghỉ ngơi đi em , đi lại chi bụng to thế này rồi.. //xoa//
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
//tỏ vẻ đáng thương// Nhớ anh nên qua kh được hảa
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Rồi rồi , vào nhà chơi
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
//đi lại - cố ý đạp chân em// con chào mẹe~
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Á- //đau//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Cô làm gì vậy. ?? //xem chân em//
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Ơ… chị xin lỗi nhé .. chị vô ý quá..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ ..không sao..
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Cô đến đây làm gì
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Con xin mẹ , cho con ở lại ăn cơm thôi ạ~ //tuỳ tiện ngồi//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Cô xin phép gì chưa? Mà gọi tôi là mẹ , còn tuỳ tiện ngồi ghế , từ khi nào bước chân vô Hoàng Gia lại vô phép vô tắc thế hả? //tức//
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
… C-con..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Mẹ à , đừng khó khăn với Lựu
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Lựu đang có thai đó..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
.??
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Có thai là má tao hả?
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Mày nói câu nghe mắc cười quá ha
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Mày chưa có ăn ở với nó , cả tuần cũng gặp nhau chưa đầy 30 phút , mà mày chắc gì nó là con mày
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Mày khờ quá Duy , khôn lên đi con
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
..hức..bác..con biết con làm bác và cậu trai này khó chịu..hức..
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Bác cho con xin lõi..hức.. //định quỳ//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//đỡ Lựu// Em đứng lên cho anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Đừng quỳ , đau bé
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Mày bênh nó được thì bênh , tao no rồi , không ăn uống gì nữa!! //bỏ ra sân//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Cậu với chị ăn đi , con no rồi , con xin phép //theo bà//
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
"M.á nó , q.uỷ già"
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Lựu về đi , nay anh hơi mệt
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Nh-Nhưng mà..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Về..!!
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
//tức giận + bỏ về//
Cậu bối rối , vò đầu bứt tóc cả đêm , suy nghĩ về những lời khuyên của mẹ xem là đúng hay sai..
Cậu rối lắm..
.__________.

chapter 3

Khuya hôm đó
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//mò xuống bếp uống nước//
Bỗng..
*lạch cạch
*kót két
Những âm thanh của tiếng bước chân di chuyển đang vang lên ở nhà trước
Cậu tò mò ra xem
Thấy hình bóng nhỏ nhắn của em , em đang cầm trên tay ổ bánh mì nhìn đã rất cũ rồi , vỏ thì nát bét , nhân thì chỉ có rau và dưa chuột , em nhai vội chiếc bánh mì đó một cách lén lút
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//bật đèn lên//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//giật mình + vội giấu bánh mì// D..Dạ con..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Sao giờ này con ăn bánh mì? //lấy ổ bánh mì của em//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Biết hại đường tiêu hoá lắm không
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con…xin lỗi.. con đói quá ..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Aiss.. chịu mày
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//vứt bánh mì vào sọt rác//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
C-Cậu..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Đi theo tao , xuống bếp tao nấu mì cho ăn
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//xuống bếp//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//theo cậu//
10 phút sau
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//đung đưa chân//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//đưa tô mì ra// Đó ăn đi rồi ngủ
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ con cảm ơn //ăn//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//ngồi đối diện em// Sao ? Cuộc sống mày bộ khó khăn lắm hả, đến ăn cái bánh mì mà cũng phải lén lút
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Hì hì.. không có
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Thói quen của con thôi //lỡ mồm//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Thói quen? Ăn lén hằng đêm là thói quen của mày
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con…
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Mày nói , mụ dì kia bỏ đói mày phải hay không
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ…cũng kh hẳn ạ
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Haizz.. thôi không muốn nói thì thôi
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Ăn đi rồi lên ngủ
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Gần sáng rồi
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//đi lên tầng//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//ăn vội bát mì//
Sáng hôm sau
Em đã thức dậy từ sớm , trong gan bếp là một bóng lưng quen thuộc , em đang hì hục nấu món canh cải mà em rất thích ăn
Chén canh bốc khỏi nghi ngút trong không khí , mùi thơm sộc vào mũi ngay , khi ngửi được khó ai mà cưỡng lại
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//thổi - ăn//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Nhăm nhăm..ngon quá..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Tính ra ở đây cũng không tệ như mình nghĩ
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//đi xuống// Oápp.. dậy sớm vậy nhóc
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ chào cậu Út !! //ăn//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//ngửi// Ưmm? Canh cải ai nấu mà thơm thế
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ con nấu -
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Là em ạa~ //đi ra//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Lựu nấu canh à
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Thơm quá chừng
Con Nhị
Con Nhị
//đi ra// Ủa? Lựu nấu hồi nào
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
??
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Tao nấu mà? Thằng Quang Anh cứ nhận vơ
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Anh ơi~ sáng giờ thằng Quang Anh cứ nhận vơ là nó nấu
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Cướp công của em kìa..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//liếc em//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//đi lại - tát//
CHÁT
Không gian trở nên im ắng bất thường
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
C-Cậu..? //ôm mặt//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Mới đến là đã như vậy rồi sao?
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Hôm qua tao còn mủi lòng thương , nấu cho mày bát mì
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Mà mày lại dám cướp công của Ngọc Lựu
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Mày gan trời rồi!! //ném chén canh của em đi//
XOẢNG
Nó vỡ tan tành , cái chén đó là cái chén mà mẹ em làm cho em hồi bé , em nâng niu nó lắm , mà bây giờ lại trở thành những mảnh thuỷ tinh nằm vất vưỡng dưới sàn
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Cậu..!! Đừng mà hức..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Mẹ ơi…hức..//vội nhặt lên//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Mẹ mẹ mẹ cái gì ??
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Khóc lóc nhức cả đầu!! //tức giận//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
//đi xuống// Quang Anh!!
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Coi chừng chảy m.áu
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//dẫm lên// Á!! Uida
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Mày vô dụng thật đấy , Quang Anh
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
Mày im đi!!
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
M..mẹ?
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
!!?
Hoàng Lão Phu Nhân
Hoàng Lão Phu Nhân
//đi xuống// Chuyện gì mà om sòm vậy?
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Hức..oaaa
Hoàng Lão Phu Nhân
Hoàng Lão Phu Nhân
Ôi kia? Quang Anh sao vậy
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Lão..Phu Nhân ơi.. hức..con đau quá.. //ôm chân//
Hoàng Lão Phu Nhân
Hoàng Lão Phu Nhân
//không chịu được tát cậu 1 cái//
CHÁT
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//ôm mặt// Bà ..? Bà ngoại
Hoàng Lão Phu Nhân
Hoàng Lão Phu Nhân
Mày im!! Đến giờ phút này tao không nhịn nữa!!
Hoàng Lão Phu Nhân
Hoàng Lão Phu Nhân
Mày có biết , cái còn đàn bà lăng loạ này , nó qua đêm với thằng bạn mày , rồi mang cái thai đi qua cho mày , đào mỏ , bắt mày nuôi không hả
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Bà?.. //sốc//
Hoàng Lão Phu Nhân
Hoàng Lão Phu Nhân
Tao biết từ lâu rồi , chờ đến cái ngày nó lộ cái mặt cáo già của nó ra thôi!
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Lão Phu Nhân!! Con..
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
//nhìn cậu - quỳ// Anh ơi..hức..em..e
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Cô im!! //tức//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Tôi không ngờ.. cô là loại người đ*iếm như thế!!
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
BIẾN!!! //quát to//
Con Nhị
Con Nhị
//lôi con Lựu đi// Đi ra nhanh!!
Nương Ngọc Lựu
Nương Ngọc Lựu
Bỏ raaaa
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//nức nở// Hức…ức
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//bế em lên// Ngoan ngoan. Cậu xin lỗi
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Hức…ư..cậu..ơi. //ôm cổ cậu//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con…đ..đau…ức..hức.. //chân chảy máu kh ngừng//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//vuốt lưng em// Nào nào theo cậu , cậu băng cho
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//bế ra nhà trước vừa đi vừa xoa lưng em//
Con Nhị
Con Nhị
//băng bó chân cho em//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Á!! Hức..oaaa..ức //úp mặt vô lồng ngực cậu//
Con Nhị
Con Nhị
Rồi rồi , Nhị xin lỗi
Con Nhị
Con Nhị
//băng//
Con Nhị
Con Nhị
Xong rồi
Con Nhị
Con Nhị
//đi dẹp//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//vuốt lưng cho em//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Khụ…khụ..hức //ho//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Nín nín , tao xin lỗi
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Vậy là..bát canh ban nãy là mày làm..?
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//gật//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//xoa xoa chân cho em// Hết đau chưa
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
C-Cũng đỡ rồi ạ..hức //còn thút thít//
Tối hôm đó
Cậu dỗ dành mãi , em mới nín được , cậu biết chân em chưa lành nên sai Nhị đi nấu cơm
Mâm cơm thơm ngon đầy đủ món ăn đẹp mắt được bưng ra , em sáng mắt trầm trồ. Ngắm nhìn mâm cơm trước mặt cũng với chiếc bụng sẵn sàng tiếp đón chúng
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Quaoo.. //bất ngờ//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//gắp thịt cho em// Mày ăn đi , cho mau lành chân
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con cảm ơn cậu Út ạ!! //lấy thêm vài miếng rau//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//đứng lên - đi khập khiễng ra ghế sofa//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//ngồi xuống ăn// Nhăm nhăm .. ngon quá..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//khó hiểu// Này? Sao lại bỏ ra kia ăn
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ? Ủa, con làm gì đủ tư cách , với thân phận để ngồi với cậu chứ..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
!? Này , ai dạy mày như thế , vào đi , chân đang đau đừng có đi lại nhiều
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con không dám , cậu ơi..
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con sợ.. lại bị đánh đập
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//bất lực ra bế em lên//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Ặc-!! Cậu Út!! C-cậu làm gì vậy!! //bất ngờ//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Đi vào hay tao bế
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Dạ con vào màa
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//đặt xuống//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//đi vào ngồi lại//
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//ăn//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//nhìn em// "Rốt cuộc mày chịu biết bao chuyện gì rồi"
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
"Nhìn như thế , mà lại bị đánh á?"
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Cậu!! Ao ậu ông ănn? [ Sao cậu không ăn ? ]
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//nhai//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
À.. tao suy nghĩ chút chuyện nhỏ
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//gắp thịt to nhất cho cậu// Cậu ăn đi ạ , con biết cậu thích ăn thịt
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
Con nấu cho cậu nè
Nguyễn Quang Anh | Em
Nguyễn Quang Anh | Em
//cười xinh//
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
//đỏ mặt// Ừ..Ừm..
Hoàng Đức Duy | Anh
Hoàng Đức Duy | Anh
Cảm ơn mày //nhai//
Hoàng Phu Nhân | Bà
Hoàng Phu Nhân | Bà
//ngồi lặng lẽ ăn// "Nhìn hai đứa này , chậc , sớm muộn gì cũng đến với nhau thôi"
Bữa cơm cứ thế kết thúc trong tiếng cười đùa , em hạnh phúc lắm , lần đầu em cảm thấy bản thân được xem trọng , yêu thương , quan tâm chăm sóc như thế . Em đã cười nhiều hơn trước rồi.. ^^
.
_______________

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play