Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Rhycap] Dâu Nhà Hội Đồng Nguyễn

Đập Đi Xây Lại

Tác Giả
Tác Giả
t có ý định viết lại😔
Tác Giả
Tác Giả
kết cũng he
Tác Giả
Tác Giả
nhưng mà nó sẽ nghiêm túc hơn
Tác Giả
Tác Giả
có phần ngược hơn
Tác Giả
Tác Giả
nó không hài nữa 🥲
Tác Giả
Tác Giả
kiểu=)))
Tác Giả
Tác Giả
kiểu vừa nghiêm túc vừa tâm cơ
Tác Giả
Tác Giả
vừa hồi hộp
Tác Giả
Tác Giả
🥲🥲
Tác Giả
Tác Giả
Thuở ấy, làng Đông Phú hãy còn yên ả, con đường đất đỏ trước dinh nhà Hội đồng Nguyễn mỗi chiều lại phủ một lớp nắng vàng mỏng như tơ. Nhà Hội đồng nổi tiếng là gia thế bậc nhất vùng, nếp nhà gỗ lim sẫm màu đứng uy nghi giữa vườn cau, vườn mít, như một dấu ấn của thời thịnh vượng. Người dân trong làng mỗi khi nhắc đến gia tộc ấy đều giữ giọng kính cẩn, bởi không chỉ giàu có, nhà Hội đồng còn là chỗ dựa tinh thần cho bao cảnh nghèo khó. Đương thời, cụ Hội đồng Nguyễn là người học rộng, tính tình nghiêm minh, trọng nghĩa khí, nên chuyện lớn chuyện nhỏ của làng đều qua tay cụ xét đoán. Những buổi họp làng diễn ra dưới mái hiên rộng, tiếng cụ trầm đều, từng câu từng chữ như nắn nót sự phải trái cho dân tình. Trong dinh, nếp sống gia phong giữ rất nghiêm. Con cháu từ nhỏ đã học lễ giáo, biết kính trên nhường dưới. Những ngày giỗ chạp, khói trầm hương quyện giữa tiếng mõ tụng kinh, khiến không khí ngôi nhà cổ càng thêm trầm mặc. Một thời, người ta xem nhà Hội đồng Nguyễn như biểu tượng của sự bề thế và chuẩn mực đạo đức. Dẫu năm tháng trôi, cơn lốc đổi thay cuốn theo nhiều thứ, nhưng trong ký ức người làng Đông Phú, bóng dáng dinh thự ấy vẫn còn nguyên vẹn—như lời nhắc nhở về một giai đoạn mà nếp nhà, nếp làng được giữ bằng sự liêm chính và lòng nhân của những bậc tiền nhân.
Tác Giả
Tác Giả
này không có trong cốt truyện
Tác Giả
Tác Giả
tại viết cho đủ thôi🥰

═══ •『 』• ════   〔 CHAP 𝟏 • Cưới 〕 ════ •『 』• ════

.
Thời Xưa , Có Một Ngôi Làng Tên Là Trường Lộc Trong Đó Có Một Phủ Tiếng Tâm Lẫy Lừng Là Hội Đồng Nhà Nguyễn , Nhà Nguyễn chỉ Đứng Sau Họ Dương Vì Nhà Này Chỉ Chiếm Lợi Và Lấy Của Riêng. Người Làm Trong Nhà Họ Dương Điều Phải Nhẫn Nhịn Vì Một Khi Đã Chống Đối Một Người Thì Chết Chẳng Thấy Xác Mà Chôn. Gia Nô Nhà Họ Dương Điều Chẳng Phản Kháng vì Biết nếu mình Phản Kháng Thì Chẳng Khác Gì Giao Mạng Cho Nhà Quỷ. Trong Đó , Bà Dương Anh Vy - Xuất Thân Nghèo Khổ Nên Bà Rất Thương Gia Nô. Nhưng Đứng Đầu Thời Đó. Lại Tâm Địa Ác Nhân Đến Lúc Nào Đó Nhà Họ Dương Cũng Phải Sụp Đổ. Hôm Đó Trời Chẳng Mưa Chẳng Nắng. Bà Dương Anh Vy Phát Hiện Ông Dương Trọng Thái - Đang Ăn Nằm Với Con Dâu , Vợ Của Cậu Tư Trọng Nhà Họ Dương. Chuyện Này Làm Rúng Động Cả Làng. Ai đi Qua Nhà Đó Điều Lời Ra Tiếng Vào. Đến Mức Huệ Trang Thư Phải Tự Tử , Và Từ Đó Nhà Họ Dương Từ Từ Sụp Đổ Theo Thời Gian. Từ Nợ Nần , Hối Lộ , Nhà Cháy Thiệt Hại Về Tài Sản Rồi Về Người Trong Đó Có Bà Dương Anh Vy. Và Nhà Nguyễn Đứng Đầu Thời Đó. Hôm Nay Là Ngày Cưới Của Cậu Quang Anh. Hoàng Đức Duy - Là Con Út Của Nhà Họ Hoàng Vì Hôn Nhân Đã Định Trước Nên Bắt Buộc Phải Cuới Hai Người Chẳng Thương Nhau Cưới Vì Sắp Đặt Của Cha Má Quan Hệ Hội Đồng Nguyễn ↓ Ông Bà Hội Đồng Nguyễn - Nguyễn Trường Sinh - Nguyễn Thanh Pháp - Nguyễn Quang Anh Quan Hệ Nhà Hội Đồng Trần ↓ Ông Bà Hội Đồng Trần - Trần Thiện Thanh Bảo - Trần Đăng Dương Quan Hệ Nhà Hội Đồng Bùi ↓ Ông Bà Hội Đồng Bùi - Bùi Thế Anh - Bùi Duy Ngọc - Bùi Trường Linh Quan Hệ Nhà Hội Đồng Lê ↓ Ông Bà Hội Đồng Lê - Lê Thành Dương - Lê Quang Hùng - Lê Hồng Sơn - Lê Quang Huy - Lê Hồ Phước Thịnh Quan Hệ Nhà Hội Đồng Phạm ↓ Ông Bà Hội Đồng Phạm - Phạm Hoàng Khoa - Phạm Khôi Vũ Quan Hệ Nhà Hội Đồng Hoàng ↓ Ông Bà Hội Đồng Hoàng - Hoàng Kim Long - Hoàng Đức Duy
---
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Má!
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Tại Sao Phải Cưới.
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Phải Cưới. Bắt Buộc Phải Cưới
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Má. Con Còn Chưa Biết Mặt Cậu Tư Nhà Đấy
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Con Không Muốn
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hôn Ước Đã Định, Ngày Lành Đã Chọn , Không Thể Không Cưới
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Nhưng Mà.
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Không Nhưng Gì Hết.
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Con Với Chả Cái
Bà Bỏ Vào Phòng Để Mình Em Đứng Đó, Trong Lúc Đó Có Một Bóng Dáng Đi Đến.
Hoàng Kim Long - Con Cả
Hoàng Kim Long - Con Cả
Má Lại La à.
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Vâng.
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Anh Hai..
Hoàng Kim Long - Con Cả
Hoàng Kim Long - Con Cả
Chuyện Này Anh Không Giúp Được
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Ơ..
Hoàng Kim Long - Con Cả
Hoàng Kim Long - Con Cả
khuya Rồi Đi Ngủ Đi
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Vâng.
Em Bước Vào Phòng Với Sự Ủ Rũ
---
Sáng Hôm Sau - 7:00 - Sáng Nắng Nhẹ Em Bước Ra Nhà Chính Với Vẻ Mặt Vui Tươi. Như Quên Hết Chuyện Hồi Khuya. Em đi Sắp Tới Nhà Chính Thì Nghe Ồn ào
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Chị Sui
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Chị Sui Định Chọn Ngày Nào Để Gã Út Nhà Chị Cho Con Trai Tui Đó Đa
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Haha. Chị Không Cần Lo Tui Tính Hết Rồi
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Tháng Sau Là Vừa
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Ngày Đẹp Thời Tiết Cũng Đẹp
Rồi Cứ Thế Em Đứng Nghe Hết Cuộc nói Chuyện Của Hai bà
---
Chớp Mắt Cũng Qua Một Tháng Cũng Đã Đến Ngày Cưới Của Em Và Hắn, Mà Lạ Thay, Ai Cưới Mà Mặc Đồ Đen Chứ
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hả..
Em Nhìn Hắn Từ Đầu Đến Chân
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Hai Đứa Ơi-
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Trời ơi. mày mặc gì kỳ vậy
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Mày trù cho cái nhà này chết hết hay sao
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
Con thấy vậy là đẹp rồi.
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Đẹp cái mã cha mày
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Nguyễn Xuân Hoài - Bà Hội Đồng Nguyễn
Đi vào thay đồ
Hắn ta tặc lưỡi rồi đành làm theo lời bà Hoài
---
NovelToon
Hắn bước ra với bộ áo dài trắng. tôn lên gương mặt điển trai của hắn , với chiều cao không ai sánh bằng ,gương mặt sáng láng ưu tú , làm em đứng đơ mất 5 giây sau 5 giây đó em Hoàn hồn trở lại.
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
duy!
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Duy!!
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Duy!!!
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Đức Duy!!!!
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
d-dạ
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Thích à
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
tháng trước bảo không muốn cưới đó đa. sao giờ nhìn đắm đuối thế
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Con.. con không có!
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
Hoàng Trang Anh - Bà Hội đồng
nói tới lại chối
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Má!!
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
này Duy
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
hả..
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
Đến giờ rồi
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
Làm lễ.
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
à.. cậu ra trước đi tôi ra sau
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
Ừm , Nhanh Nhanh má đang đợi
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
được rồi
sau khi hắn đi. một lúc sau em cũng ra
---
Sau lễ cưới rất suôn sẻ, thì hắn say ngất lên ngất xuống, Làm em phải dìu " Con trâu nước " này vào phòng
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Nặng như bò ý
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
khác con bò mỗi cái tên
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Toàn mùi rượu chẳng thích tí nào
hắn bất ngờ kéo mạnh em xuống giường, làm em không kịp phản ứng
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
A!
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
này!. cậu làm gì thế?
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
Em không thích mùi rượu à? cậu xin lỗi nhé
hắn nói một câu mà em sốc ngang
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
hả...
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
Anh nhớ em không thích mùi rượu à Hạnh Tuệ
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
?
bốp
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
mã cha nhà mày say rồi vờ và vờ vẫn
như một cú trời Giáng giáng xuống vào mặt hắn làm hắn tỉnh đi đôi phần
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
Này!?
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
sao đánh tôi
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
đừng nghĩ làm mợ là muốn làm gì làm
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
rồi thì sao?
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
Mạnh Miệng
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
chờ đi
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
tôi cho cậu sống không bằng chết trong cái nhà này
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
cậu!!
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
im đi
Nguyễn Quang Anh  - cậu Tư
Nguyễn Quang Anh - cậu Tư
cho tôi ngủ
hắn nói thế rồi Xoay qua hướng khác ngủ , em lúc này tức đỏ tai
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
ủa trời!
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
kiếp trước tôi sống nghiệp hả trời
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
Hoàng Đức Duy - Mợ Tư
sao kiếp này phải chịu vậy
╔════ஓ๑♡๑ஓ════╗ 𝐄𝐧𝐝 𝐂𝐡𝐚𝐩 ╚════ஓ๑♡๑ஓ════╝
Tác Giả
Tác Giả
ê xin lỗi 🥲
Tác Giả
Tác Giả
tác giả không biết tả đám cưới
Tác Giả
Tác Giả
thông cảm
Tác Giả
Tác Giả
Trời cuối thu, gió chạy dọc hành lang gỗ lim của phủ Hội Đồng Nguyễn nghe như tiếng người thở dài. Mợ Tư Đức Duy đứng trước bậc thềm, tay ôm chặt chiếc áo choàng mỏng, ánh mắt rụt rè nhìn bóng Cậu Tư Quang Anh đang quay lưng. “Cậu… cậu ghét em đến vậy sao?” Giọng Duy nhỏ như sợ chính mình nghe thấy. Quang Anh khựng lại, nhưng chỉ thoáng một nhịp. Hắn không quay đầu, đôi vai thẳng, lạnh như mặt gương chưa từng soi ai. “Duy.” Chỉ một tiếng, không ấm, không lạnh—nhưng đủ để người khác hiểu nên đứng xa một bước. “Em đừng tự nghĩ mình quan trọng trong nhà này.” Hắn nói chậm rãi, giống như đang ban một mệnh lệnh chứ không phải trò chuyện. “Hôn nhân này… chỉ là ý cha anh. Không phải ý anh.” Gió cuốn tà áo Duy, lạnh buốt tới tận lòng. Mấy ngón tay trong tay áo vô thức siết lại. “Nhưng… em đâu làm gì sai.” Nó cố nén giọng, nhưng tiếng run vẫn lọt ra. Quang Anh hơi nghiêng đầu, ánh mắt lạnh quét sang, như đang nhìn một món đồ vô tri bị đặt sai chỗ. “Sai? Em xuất hiện trong đời anh đã là sai.” Câu nói ấy, nếu là dao, chắc đã cắm sâu đến tận xương. Duy cắn môi, mùi máu tanh nhàn nhạt. Trái tim nó thắt lại, nhưng vẫn cố chấp hỏi: “Vậy… em phải làm sao để anh nhìn em một lần?” Quang Anh nhìn trời, như chán cả câu hỏi ấy. “Duy à, em nên học cách chấp nhận—” Hắn dừng. Một cơn gió mạnh làm giấy tờ bên trong phòng bay ra ngoài. Duy hoảng hốt chạy nhặt, khụy gối xuống nền gạch, tay trầy xước. Quang Anh đứng nhìn. Không một động tác muốn giúp. Trong khoảnh khắc đó, Duy hiểu. Hắn không ghét. Hắn vô tâm. Và vô tâm… đau hơn ghét rất nhiều.
Tác Giả
Tác Giả
không có trong cốt truyện

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play