Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tận Thế Xích Nguyệt

Mở Đầu

Thứ năm, ngày 12 tháng 3 năm 2028
Đường D2, Khu dân cư Thuận Giao
Thành Phố Thuận An, tỉnh Bình Dương
Tối hôm đó, tôi vẫn như mọi khi, nằm đung đưa trên võng.
= "Tôi" là nhân vật chính. =
Tôi nằm trên võng mà than thở:
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Chán quá...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Điện thoại hết mạng rồi, không chơi game được, cũng không coi phim được.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Ngồi dậy// 1 GB một ngày, làm sao mà đủ cho một ngày!?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Gục đầu xuống// Chán dễ sợ...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Kiểu gì cũng bị mẹ la cho mà coi, hỏi làm cái gì mà hết mạng!?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nằm xuống, mở điện thoại lên// Đúng là tính cách thất thường, lúc nóng lúc lạnh!
Vẫn như thường lệ, khi thấy chán thì tôi lướt qua trang thông tin Google để xem có gì thú vị hay không.
Nó nằm phía bên trái của trang chủ, lướt điện thoại từ trái sang phải là thấy.
Tôi chỉ xem tiêu đề của các thông tin đó thôi chứ không vào xem.
Tại có mạng đâu mà xem chứ!
Đang lướt xem các tin tức, có một tin tức khiến tôi chú ý đến.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đọc tiêu đề// "Nghi ngờ của các lãnh đạo nhà nước về việc có một số nhà nghiên cứu tự ý nghiên cứu loại nấm chết người được tìm thấy vào khoảng năm 1859."?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Loại nấm chết người?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nấm độc hả ta?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nếu là loại nấm độc bình thường thì các nhà nghiên cứu muốn gì ở nó nhỉ?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Bây giờ là năm 2028 rồi, loại nấm đó thì được tìm thấy từ hồi 1859, nếu có gì nguy hiểm thì đã xảy ra từ lâu rồi!
Hình như có một sức mạnh nào đó cuốn hút tôi, muốn tôi nhất định phải đọc bài viết này.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Không còn cách nào khác. //Đứng dậy//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Đi vứt rác thôi.
Không có mạng thì xem bằng niềm tin!
Tối nào cũng vậy, tôi sẽ đi vứt rác sinh hoạt hàng ngày của mình và mẹ mình ở thùng rác trước cửa chính của dãy trọ.
Mà tôi mắc chứng sợ người lạ mức độ nhẹ, nên lần nào cũng vậy, vứt rác chỉ mất chưa đầy 30 giây.
Nhưng lần này thì đột nhiên lại khác.
Tôi thấy chú Hảo - Thợ cắt tóc của tiệm làm tóc bên cạnh cửa dãy trọ đang ngồi trước cửa tiệm làm tóc nhìn chăm chăm vào điện thoại.
Tôi định đi luôn nhưng...
"Nấm zombie???"
Tôi nghe xong thì quay phắt qua nhìn chú Hảo, tôi lấy hết can đảm bước đến chú Hảo hỏi chuyện.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Hơi rụt rè// Chú Hảo ơi, chú vừa nói thì vậy?
Hoá ra chú ấy đang đọc một trang web, tôi nghe chú Hảo nói thì mới biết chú ấy đang xem trang web đó.
"Nghi ngờ của các lãnh đạo nhà nước về việc có một số nhà nghiên cứu tự ý nghiên cứu loại nấm chết người được tìm thấy vào khoảng năm 1859".
Sau khi xem chung tin tức đó cùng chú ấy, tôi bất chợt giật mình.
Loại nấm chết người đó tên là Ophiocordyceps monochromeis, được tìm thấy bởi tự nhiên học người Anh Alfred Russel Wallacephát hiện vào năm 1859.
Trong loại nấm đó có chứa một loại vi rút, sau khi nghiên cứu thì các nhà nghiên cứu đã biết, vi rút đó không tấn công con người nhưng chúng sẽ tấn công các loại kiến.
Đáng lo hơn là sau khi bị vi rút đó tấn công, loại kiến đó sẽ biến thành một sinh vật giống với zombie.
"Rất may là chúng không tấn công con người, chứ nếu không thì tận thế mất!".
Chú Hảo nói thế, nhưng tôi lại thấy lo lo.
Tôi từ từ trở về phòng trọ của mình, suy ngẫm bài viết đó.
{ *ABCD* --> Suy nghĩ trong đầu}
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*Vi rút đó không tấn công con người thì đúng là chắc chắn rồi, nhưng...*
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*Nếu con kiến bị tấn công bởi vi rút đó đột nhiên cắn con người thì...*
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Bước vào phòng trọ// Mọi việc sẽ rất tệ hại...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nghe thấy tiếng xe quen thuộc// !?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Hôm nay về sớm thế?
Mẹ tôi đã đi làm về, và tôi cũng có thể lấy điện thoại của mẹ tôi chia sẻ 4G của bà ấy sang điện thoại của tôi như mọi khi.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Mở cửa ra cho mẹ mình dẫn xe vào phòng trọ//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*Mà thôi kệ đi, chắc là không có chuyện gì xảy ra đâu!*
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*Nhưng...*
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*Lỡ như nó thật sự xảy ra thì sao? Ngày tận thế ấy...!?*
Lúc này, tại một nơi nào đó...
Trông nó giống như một sở nghiên cứu vậy.
Sâu bên trong là một căn phòng nghiên cứu sáng sủa.
Đặc biệt hơn là chính giữa căn phòng có một chiếc hộp nhựa nhỏ trong suốt.
Bên trong đó có một sinh vật nhỏ bé cứ nhe hai chiếc răng nhọn hoắt ra.
Không chỉ thế, nó luôn cứ cào cấu chiếc hộp như muốn xông ra ngoài.
Trên người nó có những vết đỏ giống như máu, và hình như đang thối rữa.
Trước cửa ra vào, một người đàn ông mặc áo blouse nhìn thấy con kiến thì bước đến.
Hắn đặt tay lên chiếc hộp nhưng lỡ làm nó rơi xuống và khiến nắp hộp bị bung ra.
Con kiến lập tức bỏ chạy, người đàn ông đuổi theo.
Vì con kiến đó đã bị đột biến thành kiến zombie nên vì lí do nào đó mà nó lại chạy rất nhanh.
Tuy nhiên, con kiến chỉ chạy xung quanh người đàn ông khiến hắn xoay vòng vòng và chóng mặt.
Sinh vật bé nhỏ ấy nhanh chóng bò lên người của người đàn ông và cuối cùng...
Con kiến zombie đó đã cắn hắn một phát, rút ra một tí xíu thịt từ cổ của người đàn ông.
Người đàn ông mặc áo blouse lập tức dùng tay đập con kiến đó rồi ném xuống sàn, sau đó dùng chân dẫm lên nó cho nó chết luôn.
Khi này hắn mới nhận ra, đây là con kiến zombie duy nhất trên thế giới, cho dù hắn có 1800 cái mạng cũng không đền nổi.
Chưa nghĩ đến đâu thì đột nhiên hắn thấy chóng mặt, máu miệng phụt ra, máu mũi chảy ra rồi tới mắt cũng tuôn ra máu.
Gương mặt của hắn trở nên đầy máu, sau vài lần gồng mình cùng với tiếng "gừ gừ" thì...
Người đàn ông đó đã hoàn toàn biến thành zombie.
Cùng lúc đó, một người đàn ông khác bước vào, anh ta là đồng nghiệp của người đàn ông bị kiến zombie cắn.
Sau khi thấy tình trạng của đồng nghiệp, người đàn ông vô cùng hoảng hốt vì thấy có một con zombie đang nhìn mình.
Chưa kịp bỏ chạy thì con zombie kia nhào đến xé xác người đàn ông kia ra.
Và tất nhiên...
Con zombie thứ hai đã ra đời.
Cả hai con zombie đó càn quét toàn bộ sở nghiên cứu dưới lòng đất đó, và cuối cùng, hàng chục con zombie mặc áo blouse trắng bước lên mặt đất, một thành phố nhộn nhịp.
Trước con mắt của hàng trăm người, lũ zombie dường như rất nóng lòng vì có rất nhiều con người, cũng chính là thức ăn của chúng.
Và như mọi người đã nghĩ, lũ zombie lan ra cắn xé hết người này đến người khác...
Ngay trong địa phận tỉnh Bình Dương.
Người dân bỏ chạy tán loạn, lực lượng công an và cảnh sát xúm nhau hàng trăm người đi chống lại zombie.
Nhưng tất cả đều vô dụng.
Ngay lúc đó, đồng hồ đã điểm 0 giờ, thứ 6 ngày 13 bắt đầu.
Đêm khuya cùng ngày đó, tôi và mẹ tôi ngủ say sưa nên không nghe thấy những tiếng thét thất thanh bên ngoài.
Đúng thật là trời xui đất khiến mà!
Trong đêm đó, người dân mạnh ai nấy chạy, tất cả những người trong dãy trọ này đều bị cắn và trở thành xác sống hết...
Nhưng may mắn thay, tôi và mẹ tôi ngủ li bì trong phòng nên tạm thời giữ được cái mạng nhỏ này lại.
--------------------
6 giờ 15 phút sáng
Thứ Sáu Ngày Mười Ba, tháng mười, năm 2028
Tôi gặp một giấc mơ đáng sợ...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đứng trước cửa phòng, hai mắt nhắm nghiền// .....
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Giật mình mở mắt ra// ⁉️
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nhìn lên// Đây là phòng của mình mà...?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Ngó nghiêng nhìn xung quanh// Sao cứ có cảm giác gì đó kì kì...
Trong lúc tôi không hiểu vì sao mình lại đứng trước cửa phòng trọ của mình thì đột nhiên, tôi ngửi thấy mùi máu tanh lẫn thịt thối.
Tôi bụm miệng lại, suýt nữa thì nôn ra, tôi nhìn xuống chân mình thì tá hỏa phát hiện...
Máu chảy như suối, thịt nằm ngổn ngang...
Tôi nhìn kỹ lại xung quanh, phát hiện trên tường in đầy dấu tay máu, và cả những vệt máu bắn tung tóe nữa...
Dưới đất, những miếng thịt người đang dần dần thối rữa, ruồi nhặng bay khắp nơi, cảnh tượng khủng khiếp hơn cả đồ tể giết trâu rất rất rất nhiều lần...
"GRÀO!!!" - Một tiếng động lạ phát ra và sau đó thì có tiếng của một người phụ nữ hét lên...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Lập tức nhìn ra cửa dãy trọ// ⁉️
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
.....
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Từ từ bước đến cửa dãy trọ, khi bước đến cửa thì dừng lại, tay vô tình chạm vào vết máu trên cửa khi nhìn ra đường//
Thêm một người nữa đã bị cắn, con xác sống kia cắn xé người phụ nữ đó không hề thương tiếc...
Không ngờ, nó lại phát hiện ra tôi đang nhìn nó, nó lao đến tôi với vẻ mặt thèm khát...
Tôi hét lên một tiếng rồi tỉnh giấc...
Tôi thấy mẹ tôi đang ngồi bên cạnh vừa kêu tôi cả buổi trời, bà lo lắng hỏi tôi nằm mơ thấy gì mà la dữ vậy.
Tôi thì không biết chuyện gì vừa xảy ra, nhưng khi nhìn xuống tay của mình thì tôi hoảng hồn vì trên tay tôi...
Có dính một ít máu đỏ tươi...
Mẹ tôi cũng hoảng hốt không kém, khi bà vừa định mở miệng hỏi tôi thì tôi đã ngăn bà lại, không cho bà ấy nói chuyện.
Bây giờ, không thể phát ra chút tiếng động nào dù chỉ một chút.
Tôi nhanh chóng đứng dậy, rút găm điện của quạt trần cho nó ngừng hoạt động.
Sau đó tôi nhẹ nhàng leo lên gác, mặc thêm vài bộ quần áo thể thao.
Cuối cùng, tôi khoác lên mình một chiếc áo khoác và mặc một chiếc quần thể dục.
Tôi trở xuống dưới, lấy một con dao và một cái kéo trước sự bàng hoàng của mẹ tôi.
Tay phải cầm kéo, tay trái cầm dao.
Tôi dặn mẹ tôi, không được phát ra bất kỳ tiếng động nào, nghe thấy cái gì cũng tuyệt đối không được mở cửa.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Con ra ngoài một lát, mẹ nhớ khoá cửa cẩn thận, nhớ cầm sẵn con dao để phòng thân.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Sau 5 phút nếu con không trở lại thì mẹ cứ coi như là con đã chết rồi.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nếu mẹ gặp lại con mà con lại phát điên muốn cắn mẹ thì hãy một dao giết chết con, đâm thẳng vào đầu ấy!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Không cần lưỡng lự.
Sau đó, tôi cẩn thận bước ra ngoài, để lại người mẹ lo sợ của mình ở lại trong phòng.
Tôi bước đến cửa dãy trọ, cẩn thận để không bị lũ xác sống trong các phòng trọ khác nhìn thấy.
Trên cánh cửa dãy trọ, có dấu tay của tôi...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*Rốt cuộc chuyện này là sao?!*
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*Nếu nói đó là cơn ác mộng của mình thì khó tin quá!*
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Liều một phen bước ra ngoài, nấp sau cột điện trước tiệm làm tóc//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*Bọn họ... Chết hết rồi...*
Lúc này quả thật rất yên tĩnh, từng đợt gió thổi lên khiến tôi run rẩy, run vì lạnh, và cả...
Run vì sợ...
Bỗng nhiên...
Một tiếng động lớn phát ra...
Tiếng mở tung cửa...
Tiếng của lũ xác sống...
Tiếng hét hoảng sợ của một phụ nữ...
Tiếng la thảm thiết của người phụ nữ ấy...
Tất cả chỉ vỏn vẹn 2 giây.
Tôi trợn tròn mắt nhìn vào dãy trọ, cửa phòng số 14 đang mở toang...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nỗi sợ bao trùm// Đó là...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Phòng của mình...
Tôi chạy vào dãy trọ, đóng cửa khoá lại, rồi chạy một mạch đến phòng của mình...
Đứng trước cửa phòng mình, tôi sững người khi thấy...
Mẹ tôi bị 5 con xác sống cắn xé hết người...
Tôi không biết cảm xúc hiện giờ của mình thế nào nữa...
Tức giận, căm phẫn, thù hận...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Liếc nhìn ra sau// .....
Xác Sống (Nảy mầm)
Xác Sống (Nảy mầm)
//Đang đứng sau lưng Tấn Lộc// Grừ grừ...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Xoay mũi dao bên tay trái ra phía sau//
Xác Sống (Nảy mầm)
Xác Sống (Nảy mầm)
//Nhảy xổ đến Tấn Lộc// GRÀO!!!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Vung tay một nhát đâm xuyên qua cổ con xác sống, không thèm nhìn nó một cái, hai mắt rớm lệ nhìn người mẹ bị cắn xé//
Xác Sống (Nảy mầm)
Xác Sống (Nảy mầm)
Grừ... Grừ...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Mạnh tay rút dao ra//
Xác Sống (Nảy mầm)
Xác Sống (Nảy mầm)
//Ngã xuống, chết//
Lũ xác sống
Lũ xác sống
!?
Lũ xác sống
Lũ xác sống
//Quay qua nhìn Tấn Lộc// ???
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Bước vào, đóng cửa, khoá lại, hai mắt không rời khỏi bầy xác sống//
Lũ xác sống
Lũ xác sống
//Lao đến Tấn Lộc// GRÀO GRÀO!!!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*5 con...*
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Vung kéo đâm sâu vào não con đầu tiên rồi rút mạnh cây kéo ra//
Xác sống 1 (Nảy mầm)
Xác sống 1 (Nảy mầm)
//Ngã xuống, chết//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Vung dao chém bay đầu con thứ hai//
Xác sống 2 (Nảy mầm)
Xác sống 2 (Nảy mầm)
//Đầu lìa khỏi cổ, chết//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Cầm chặt cây kéo đâm lên đỉnh đầu con thứ ba//
Xác sống 3 (Nảy mầm)
Xác sống 3 (Nảy mầm)
//Ói máu, chết//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Dùng dao đâm vào ngực con thứ tư để chặn nó tiến về phía mình, vung kéo đâm vào đầu nó hai phát//
Xác sống 4 (Nảy mầm)
Xác sống 4 (Nảy mầm)
//Chết//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đạp con xác sống vừa giết ngã vào con thứ năm//
Xác Sống (Nảy mầm)
Xác Sống (Nảy mầm)
//Đẩy con thứ tư qua một bên//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Cầm chặt con dao trong tay, lao đến con xác sống thứ năm//
Xác Sống (Nảy mầm)
Xác Sống (Nảy mầm)
⁉️
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đâm một nhát xuyên qua đầu của nó//
Xác Sống (Nảy mầm)
Xác Sống (Nảy mầm)
//Não cắm chặt trên mũi dao, chết//
Từ khi tôi bắt đầu chiến với bọn chúng đến khi kết thúc, tổng cộng là 9 giây.
Tôi bước đến chỗ mẹ tôi đang nằm trên vũng máu, ruột gan bà lòi ra ngoài, cảnh tượng vô cùng kinh khủng...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Quỳ xuống, rơm rớm nước mắt// Mẹ...
Bà ấy khó khăn đưa tay lên sờ mặt tôi rồi khẽ mỉm cười, bà nói:
"Sống... Cho thật tốt..."
Nói rồi, tay bà ấy không còn sức lực rồi buông thõng xuống sàn...
Bà ấy đã tắt thở...
10 giây sau, bà ấy co giật, tôi cũng biết chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Cầm chặt con dao bên tay phải, lồng ngực khó thở vô cùng//
Bà ấy mở mắt trừng trừng nhìn về phía tôi rồi bật đầu ngồi dậy.
"XOẸT!!!"
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Khoé mắt còn đọng lại nước mắt, và có hơi lạnh lùng//
Trên tay tôi là con dao nhuốm đầy máu đen...
Con dao đó cắm chặt trên đầu mẹ tôi...
Bà ấy lại chết thêm lần nữa...
À không, linh hồn mẹ tôi chắc đã về Cực Lạc rồi, còn trước mặt tôi, chỉ là một cái xác bị virus zombie điều khiển mà thôi...
Và cái xác đó cũng bị tôi giết luôn rồi...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Hai hàng nước mắt chảy dài//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
*Mối thù hôm nay...*
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nếu không trả được...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Căm phẫn rút con dao ra// THỀ KHÔNG LÀM NGƯỜI!!!

Cuộc chiến đích thực đầu tiên

Sau khi giết hết những kẻ cần giết, tôi ném xác của tất cả bọn chúng ra ngoài.
Ngay trước cửa phòng trọ của mình.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Cởi áo khoác, cởi quần thể dục ra, cởi luôn mấy bộ đồ thể thao trên người, chừa lại một bộ để còn mặc//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Giăng võng lên, ngồi yên trên võng//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Thế là hết rồi...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nghĩ lại chuyện gì đó// .....
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đứng dậy// Không được! Mình phải phấn chấn lên mới được!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Bước đến tủ lạnh, mở ra, nhìn kĩ// .....
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Đồ ăn trong này chỉ có thể trụ được nhiều nhất chỉ 7 ngày...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Lấy hộp xúc xích chay mở ra// Lúc trước, mình ăn 3, 4 cây một ngày...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Xem ra phải tiết kiệm lại thôi.
NovelToon
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Bụng sôi lên :Ọt ọt...//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
NovelToon
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nào, đừng quấy. //Bỏ hộp xúc xích chay vào tủ lạnh//
Bây giờ, điện đài đã bị ngắt...
Nhưng may mắn thay, nước sạch vẫn còn hoạt động...
Tôi lấy hết tất cả những thứ có thể chứa nước ra để dự trữ nước sạch.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Ở đây mãi cũng không phải là kế lâu dài, đồ ăn thức uống chỉ đủ cho một tuần mà thôi.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Ở ngoài đường, có một tiệm tạp hóa...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Để kéo dài mạng sống, nhất định phải tìm cách đưa đồ ăn thức uống của tiệm đó về đây!
Ngày thứ nhất trôi qua...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Còn sáu ngày...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
.....
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Quả nhiên tin tức mà lúc đó mình và chú Hảo xem là sự thật...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nếu muốn báo thù, nhất định phải tìm ra kẻ đứng sau bọn chúng.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Mình sẽ giết chết hắn.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Thứ nhất: Hắn khiến bao nhiêu người phải chết!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Thứ hai: Hắn gián tiếp hại chết mẹ ta!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Thứ ba: Hắn...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Lại khiến mình đói meo đói móc, có đồ ăn mà không dám ăn!💢
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Mình vẫn không nên chậm trễ thì tốt hơn, ngày mai nhất định mình phải ra ngoài!!!
Ngày thứ hai trôi qua...
Ngày thứ ba trôi qua...
Ngày thứ tư trôi qua...
6 giờ sáng ngày thứ năm.
Hôm nay là thứ ba, ngày 17 tháng 10 năm 2028.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Bây giờ hoặc là không bao giờ!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Ngồi yên chờ đợi trong nỗi sợ hãi thì cũng không kiếm được lương thực, chỉ có thể tự dựa vào chính bản thân mình thôi!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Mặc áo khoác và quần thể dục vào//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Mang giày thể thao vào//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đeo găng tay//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đeo khẩu trang, đội mũ bảo hiểm//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đeo kính mắt lên//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Bước chuẩn bị đã xong.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Tiếp theo là vũ khí.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Kiểm tra lại vũ khí//
Dao lớn
Dao vừa
Dao nhỏ
Dao hai lưỡi
Kéo
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Đủ rồi.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nhìn vào nhà tắm// .....
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nhếch mép// Hừm!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Hoả Thiên Thương!
Điểm danh lại tất cả trang bị lớn nhỏ:
Áo khoác 🧥
NovelToon
Quần thể dục👖
NovelToon
Giày 🥾
NovelToon
Khẩu trang
NovelToon
Mũ bảo hiểm 🪖
NovelToon
Kính mắt 👓
NovelToon
Dao lớn
NovelToon
Dao vừa
NovelToon
Dao nhỏ
NovelToon
Dao hai lưỡi
NovelToon
Kéo
NovelToon
Băng dính
NovelToon
Bật lửa
NovelToon
Ba tờ giấy lịch
NovelToon
Một đoạn dây kẽm
NovelToon
Vài bộ quần áo cũ
NovelToon
Điện thoại
NovelToon
Cuối cùng là vài lít xăng.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Và còn có cả... //Để một vật xuống sàn// Hoả Thiên Thương nữa.
NovelToon
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nhúng cây lau sàn cùng với mấy bộ quần áo vào thau xăng rồi ngâm nó trong đó//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Tiếp theo là...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nhẹ nhàng mở cửa sổ//
NovelToon
Lũ xác sống
Lũ xác sống
//Còn hơn chục con lảng vảng trong dãy trọ, thấy có một cánh cửa sổ mở liên quay phắt qua nhìn// .....
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Ném mấy bộ quần áo ngấm xăng ra ngoài cửa sổ//
Lũ xác sống
Lũ xác sống
//Đơ// ?
Mấy bộ quần áo tôi vứt ra đều nằm ngổn ngang ở bên ngoài, không dính nhau kiểu này thì cũng chạm nhau kiểu kia, mấy bộ quần áo rải đầy trước phòng tôi.
Và nồng nặc mùi xăng.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Dùng điện thoại mở nhạc// Nghe nhạc chút nào! //Mở nhạc//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Not support
Nghe thấy tiếng nhạc, lũ xác sống liền ồ ạt chạy đến, thấy tôi đứng trong phòng, bọn chúng như muốn phát điên lên rồi đập đầu vào cửa sổ như muốn xông vào.
May là cửa sổ khá chắc chắn nên không sao.
Tôi đứng nhìn những gương mặt gớm ghiếc của bầy xác sống với vẻ mặt bình thản.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Lấy đoạn dây kẽm đâm xuyên qua 3 tờ lịch rồi dùng bật lửa đốt nó//
Ánh lửa đầy ấm áp như đã sẵn sàng cho nhiệm vụ của mình...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Phóng đoạn dây kẽm có gắn 3 tờ lịch ra ngoài cửa sổ//
Và...
Ngay khi đoạn dây kẽm đó rơi xuống mấy bộ quần áo ngấm xăng thì...
"Phừng!!!"
Ngọn lửa bùng lên, thiêu rụi những con xác sống đang nhào lộn ngoài kia.
Lũ xác sống
Lũ xác sống
//Lăn lộn trên mặt đất// GRÀO GRÀO...!!!
Ôi, mùi thối bốc lên nồng nặc.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Bịt mũi lại// Thật khó chịu làm sao.
Hơn 3 phút sau, sau khi bài hát kết thúc, cũng là lúc bầy xác sống chết sạch.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nhanh gọn lẹ phết!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Lấy cái bật lửa bỏ vào túi, chỉnh sửa quần áo lại cho ngay ngắn đàng hoàng//
Ngoài kia, yên ắng một cách đáng sợ.
Cũng phải thôi, đây là thời đại tận thế mà!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Cầm cây lau sàn lên, vắt nó lại như lúc trước khi cho nhúng xăng//
Vậy là, tôi đã mở cửa, rồi bước ra...
Dãy trọ này có hai cánh cửa như những dãy trọ khác.
Tôi chạy đến cửa trọ phía Bắc và đóng lại, khóa luôn.
Còn cửa trọ phía Nam đã đóng rồi, lúc mẹ tôi bị bầy xác sống tấn công.
Nhắc đến đây tự nhiên thấy buồn ghê, mà thôi kệ đi, người cũng đã chết rồi, buồn cũng chả được gì.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Tìm lương thực thôi!
Thực ra thì tôi là một người ăn chay trường, chỉ tại cái tận thế chết tiệt này mà tôi buộc phải cực khổ ăn mặn trở lại.
Ăn mặn sau khi gần chục năm ăn chay trường, thực sự hơi bị khó.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Vậy là mình lại có thêm một mối thù với kẻ tạo ra ngày tận thế này nữa rồi.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
"Khiến mình ăn mặn trở lại sau gần 10 năm chay trường".
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Cắn răng, siết chặt tay// *Hừ! Đợi đấy! Z!!!*
"Z" là tên tôi gọi kẻ đã tạo ra ngày tận thế này, nghe cũng hợp quá đấy chứ!
Z = Zombie.
Một lúc sau...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nhìn hết một lượt// Nhiêu đây lương thực đủ để ăn trong vòng 1 tuần nữa...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Cười gian// Mình còn sở hữu thêm được vài cây "Hỏa Thiên Thương" nữa chớ ~
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nên thủ sẵn thuốc men gì luôn nhỉ?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Tiệm thuốc tây gần đây chỉ cách vài bước chân, dù vậy...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nhưng vẫn rất nguy hiểm...
Vài phút sau...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Mở cửa trọ phía Nam, hướng thẳng ra đường lớn//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Lắm xác sống thật!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
!? //Nhìn qua//
Có 7 con xác sống đang ập đến.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nhếch mép// Tới đúng lúc thật!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Để cây lau sàn qua một bên, lấy con dao lớn và cây kéo ra//
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!!!"
20 giây sau...
Lũ xác sống
Lũ xác sống
//Bị Tấn Lộc giết sạch//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Phù...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Cầm cây lau sàn bước đến tiệm thuốc tây//
Và... Khi tôi đến trước cửa tiệm thuốc tây, tôi đã nhìn thấy...
Một người sống sót...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đứng hình// Chị ấy...
"Vẫn còn sống..."

Nữ dược sĩ - Người sống sót

Sau khi thấy chị dược sĩ của tiệm thuốc, tôi thấy khá vui mừng vì chị ấy vẫn còn sống.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Gõ cửa//
Tiếng "cộc cộc" có vẻ như đã làm cho chị ấy giật mình.
Chị ấy nhìn tôi, gương mặt có vẻ tươi tỉnh trở lại, cứ như là tìm được một tia hi vọng sống vậy.
Chị ấy vội vàng định mở cửa, nhưng bất chợt chị ấy khựng lại.
Chị ấy sợ tôi là xác sống.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Khẽ mỉm cười//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nhấc cây lau sàn và con dao lên// Em không phải đồng bọn của lũ xác sống đó đâu!
Nghe tôi nói xong, chị ấy vô cùng vui mừng rồi mở cửa ra cho tôi vào.
Tôi đã gặp chị ấy nhiều lần nhưng không thân lắm bởi vì lâu lâu mới gặp để mua thuốc.
Tôi kể lại cho chị ấy nghe sự việc từ lúc mẹ tôi mất.
Giờ thì, dãy trọ của tôi đã trở thành một khu an toàn nhỏ.
Đồ ăn thức uống đủ cho một tuần, chưa kể còn có cả tiệm tạp hóa ở gần đó.
Nghe tôi kể xong, chị ấy rất vui.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
À phải rồi!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Chồng con của chị đâu?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Làm thế nào mà chị có thể sống sót được vậy?
Nhắc tới đây, chị ấy trông khá buồn.
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Chuyện là...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Lúc bầy xác sống tấn công là khoảng 3, 4 giờ sáng, lúc đó chị đang giải quyết trong toilet...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Nhờ vậy mà chị vẫn còn sống...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Nhưng chồng con của chị...
Chưa nói dứt câu, nước mắt của chị Lịch trào ra, có lẽ tôi đã hiểu chồng con của chị ấy có còn sống hay không.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Vậy... Làm sao chị vẫn có thể sống tiếp khi chồng và con của chị đã biến thành xác sống?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Họ bỏ đi theo lũ xác sống kia à?
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Lau nước mắt// Không...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Sau khi lũ xác sống nhanh chóng rời đi, chị đã ra khỏi toilet và khoá cửa lại...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Còn hai người họ thì...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Đã biến thành xác sống...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Sau đó chị giết hai người họ?
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Không.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Vậy là chị vứt hai người họ ra ngoài?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Mà cũng không đúng, nếu thế thì chị khoá cửa làm gì!?
Tôi nghĩ đến khả năng cuối cùng, mặt tôi liền tái nhợt.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Này này, đừng có bảo là...!?
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Chị đã vất vả vật lộn với chồng và con của chị, rất may là chị không bị cắn...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Sau khi khống chế được họ, chị...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Đã trói họ ở trên gác.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
⁉️
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đứng bật dậy, cầm chặt hai con dao trên tay, cảnh giác cao độ// .....
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Không sao đâu, họ bị chị trói chặt như vậy nên---
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Im lặng!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Im phăng phắc// ?
Hình như có tiếng gì đó khiến tôi phải để ý...
"Soạt, soạt..."
"Grừ grừ..."
"Bặt!... Bặt!... Bặt!..."
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Sững sốt// NGUY RỒI!!!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Xác sống 1 (Nảy mầm)
Xác sống 1 (Nảy mầm)
//Từ trên gác ngã nhào xuống// Grào!!!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Đứng bật dậy// CÁI GÌ??!
Xác sống 2 (Nảy mầm)
Xác sống 2 (Nảy mầm)
//Cũng ngã nhào xuống từ trên gác// Grào!!!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Hoảng sợ// Ôi không...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Siết chặt con dao// Tch!
Con đầu tiên rơi xuống là chồng của chị Lịch, còn con thứ hai là trẻ con, chắc hẳn là con của chị Lịch rồi.
Xác sống 2 (Nảy mầm)
Xác sống 2 (Nảy mầm)
//Lao đến Tấn Lộc// GRÀO!!!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đá con xác sống qua một bên//
Xác sống 2 (Nảy mầm)
Xác sống 2 (Nảy mầm)
//Bị đá văng ra// GRÀO!!!
Vì con xác sống đó nhỏ con nên là khá nhẹ, còn con kia mới khó nhằn.
Xác sống 1 (Nảy mầm)
Xác sống 1 (Nảy mầm)
//Lao đến Tấn Lộc// GRỪ!!!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Vung chân đạp mạnh//
Xác sống 1 (Nảy mầm)
Xác sống 1 (Nảy mầm)
//Ngã ra sau// Grào?!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Vung chân đạp mạnh lên cổ của con xác sống//
Xác sống 1 (Nảy mầm)
Xác sống 1 (Nảy mầm)
//Vùng vẫy// Grào grào!!!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Ghì chặt//
Xác sống 2 (Nảy mầm)
Xác sống 2 (Nảy mầm)
//Lao đến Tấn Lộc// GRÀO GRÀO!!!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Tiện chân đá nó một cái//
Xác sống 2 (Nảy mầm)
Xác sống 2 (Nảy mầm)
//Văng vào tường// Grào!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Dùng chân còn lại đạp lên con xác sống thứ hai//
Xác sống 2 (Nảy mầm)
Xác sống 2 (Nảy mầm)
//Vùng vẫy// Grào grào!!!
Xác sống 1 (Nảy mầm)
Xác sống 1 (Nảy mầm)
//Cố vùng vẫy// Grừ grừ!!!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Chị Lịch! Giết chúng đi!!!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Hoảng hốt// Cái gì??! Tại sao??!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Sống ở thời đại tận thế này, nhất định phải có cái máu lạnh vô tình!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Ta không giết chúng, chúng cũng sẽ giết ta mà thôi!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Bối rối// Nhưng... Nhưng đó là người nhà của chị...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Chính vì lẽ đó nên người ra tay càng phải là chị!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Chỉ có như thế chị mới có được sự dũng cảm để sinh tồn trong trong ngày tận thế!!!
Gần một phút sau, chị Lịch cầm con hai con dao lên bằng đôi tay run rẩy, rồi bước đến hai con xác sống.
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Nước mắt tuôn tuôn// Chồng ơi, con ơi...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Kiếp sau... Chúng ta sẽ tiếp tục làm gia đình nhé...
"Xoẹt!!!"
"Xoẹt!!!"
Xác sống 1 (Nảy mầm)
Xác sống 1 (Nảy mầm)
//Một con dao cắm trên đầu, chết//
Xác sống 2 (Nảy mầm)
Xác sống 2 (Nảy mầm)
//Một con dao cắm trên đầu, chết//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Phù...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Quỳ thụp xuống//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Nhìn chị Lịch// .....
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Thay một đôi găng tay khác//
Găng tay đó là chiến lợi phẩm của tôi có được lúc biến dãy trọ mình đang sống thành khu an toàn.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Ngồi xổm xuống trước mặt chị Lịch// Nghe này, em biết chị rất đau khổ, nhưng...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Xin chị, xin chị hãy sống tiếp...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Chìa tay ra// Cùng với em!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Đôi mắt đẫm lệ nhìn Tấn Lộc// Em...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Khẽ mỉm cười// Cảm ơn em đã cứu chị!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Mỉm cười//
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Đứng dậy// Được rồi! Chị không thể cứ đau khổ như vậy được!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
À mà... //Nhìn Tấn Lộc//
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Tên em là gì?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Ơ...
Tuy đã gặp nhau hồi 3 năm trước, nhưng số lần tiếp xúc ít quá, nên chị ấy không biết tên tôi.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Tên em là...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Ừm, bé Lộc!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Cười trừ// *Bé Lộc???*
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Tên chị là---
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Thị Lịch, đúng chứ ạ!?
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Ngạc nhiên// Ơ kìa, sao em biết???
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đưa tay chỉ// Bằng chứng nhận dược sĩ, trên đó có tên của chị.
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Em đã để ý hồi năm 2024 rồi!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Ra là vậy...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Thế, em đến đây để làm gì?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Ặc!!!
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
.....
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Lấy thuốc để dành dự trữ đúng không?
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Ây!
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
Chuẩn rồi...
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
😊
Sau đó, chị ấy cho phép tôi lấy những loại thuốc cần thiết để đem về.
Tôi thì phải nài nỉ mãi chị Lịch mới đồng ý về cùng với tôi.
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Cầm bốn túi nilon trên tay, bên trong là những hộp thuốc, vừa đi vừa núp sau lưng Tấn Lộc//
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Vừa đi vừa cảnh giác xung quanh// .....
Ngay lúc đó, tôi bất chợt khựng lại...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Đột nhiên dừng bước//
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Dừng bước// ???
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
Sao thế?
Tôi không thể tin vào mắt mình...
Sắp về đến phòng trọ rồi, vậy mà...
Nguyễn Tấn Lộc
Nguyễn Tấn Lộc
//Chôn chân nhìn về phía trước// .....
Nguyễn Thị Lịch
Nguyễn Thị Lịch
//Nhìn theo hướng Tấn Lộc đang nhìn, hai mắt mở to, sợ hãi tột độ//
Ở thời đợi này, chỉ có một thứ khiến chúng tôi hoảng sợ như vậy...
Phải rồi...
Chúng tôi...
"Đã bị hơn hai chục con xác sống chặn đường..."

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play